gặp Tôn Khải Yên ở chỗ này.
Nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, hắn tốt bụng nhắc nhở: “Ngoài trời rất lạnh, Tôn cô nương cẩn thận kẻo nhiễm phong hàn.”
Hai má Tôn Khải Yên càng đỏ hơn: “... Đa tạ Đào công tử nhắc nhở.”
Đào Cẩn ở phía sau đang nhìn ngắm say sưa, Đào Tĩnh đã đến trước mặt đưa cho nàng cây dù, “Mẫu thân đến rồi, đang chờ ngoài phủ, muội ra gặp mẫu thân đi.”
Đào Cẩn bất chợt ngẩng đầu, vừa kinh ngạc vừa mững rỡ.
/174
|