Độc Nữ Y Phi: Không Lấy Vương Gia Cặn Bã

Chương 80 - Chương 80

/133


Quân Khởi La nghiêng đầu nhìn, phát hiện ánh mắt của y xa xăm, khóe miệng mỉm cười, giống như đã quên hết buồn phiền, rơi vào trong nhửng ký ức tốt đẹp.

Qua một lúc lâu, Phượng Thiên Khuyết mới nói tiếp: “Ta sợ rằng ta lỗ mãng sẽ khiến nàng có ác cảm, nên không hề tiến lên làm phiền nàng, nhưng mà lần đầu động lòng với nữ tử khiến cho ta không muốn buông bỏ chút tình cảm này. Trên quãng đường nàng đi về, thì ta lại lặng lẽ đi theo sau nàng, chuẩn bị tiến lên hỏi thăm coi nàng là tiểu thư nhà nào, để xin ý chỉ của vua ta đám hỏi với Đông Lăng, đến lúc đó có thể danh chính ngôn thuận cưới nàng rồi. Ai biết nửa đường, lại gặp phải một đám hắc y nhân có công phu không tầm thường muốn bắt có nàng, bị ta đánh đuổi, vì thế hai ta cứ thế mà kết bạn. Sau này, hai ta thường xuyên đàm thơ thưởng họa, danh vọng đương thời* với nhau, vô cùng hòa hợp, trong thời gian tám tháng ở chung với nàng, là những ngày đẹp nhất trong đời của ta, không sao quên được. Nhưng tất cả những ngày tốt đẹp ấy, bởi vì mẫu phi ta bị bệnh đã phá tan tành…...

*Gốc [震古烁今]: [今] chói sáng: Chấn động thời xưa, vang vọng đương thời. Hình dung sự nghiệp hoặc công tích vô cùng vĩ đại.

Nói tới đây, Phượng Thiên Khuyết nhắm chặt mắt lại, tay níu lấy xiêm y trước ngực, khó nén bi thương trong lòng.

“Đó là mùng chín tháng mười một, ta nhớ rất rõ, hôm ấy lạnh vô cùng.” Phượng Thiên Khuyết thở hắt ra một hơi, nói tiếp: “Ta lẻn vào Phàn Dương Vương phủ nói lời từ biệt với mẫu thân của con, cũng đã ước định tới khi mẫu thân con cập kê vào ba tháng sau, đến Phàn Dương Vương phủ cầu hôn. Cũng đúng hôm ấy, ta mới biết được người ngày trước nhiều lần muốn bắt cóc mẫu thân con chính là Long Triệt từ trong cuộc nói chuyện với mẫu thân con! Mẫu thân con lo rằng sau khi ta rời khỏi thì Long Triệt không chịu dừng tay, thế là…… thế là với ta……”

Do trước kia cũng biết được Long Triệt có tư tưởng bất chính với mẫu thân mình, nên #yǔyǔ Quân Khởi La nghe tới mấy điều này cũng không bất ngờ lắm.

“Cũng chính đêm đó đã có con.” Nói đến loại chuyện thế này, Phượng Thiên Khuyết cũng không dám nhìn nữ nhi của mình, mặt đỏ lên, lúng túng một lúc lâu mới nói: “Sáng sớm hôm sau, hai ta lại không nỡ rời xa nhau biết nhường nào, rời khỏi mẫu thân con chạy về Tây Việt…… Mẫu phi của ta trời sinh thân thể đã yếu kém, có mấy lần suýt không qua khỏi.”

Quân Khởi La thầm mồ hôi một phen cho y. Đột nhiên nhớ lại, mấy tháng trước đi Tây Việt, vua Tây Việt Phượng Thiên Trọng bảo nàng đến khám bệnh cho Thái phi trong hậu cung trông có vẻ hơn bốn mươi tuổi, bà ấy trời sinh không khỏe, có lẽ đó là tổ mẫu từ trên trời rơi xuống của mình.

Bệnh của bà là bẩm sinh từ trong bụng mẹ, ngoại trừ tĩnh dưỡng ra, thì hoàn toàn không thể trị tận gốc, nếu chịu kích thích, bất cứ lúc nào cũng có thể qua đời.

“Ta ở trong cung của bà ấy không ngủ không nghỉ canh bà mấy tháng trời. bệnh của bà mới bắt đầu chuyển biến tốt lên. Nhưng mà ngay sau đó, Cần Vương, Lệ Vương hè nhau mưu phản, thân ta bị trọng thương, hôn mê gần nửa năm. Thế nên thư của nương con được gửi đến Dực Vương phủ, cứ thế mà bỏ lỡ. Cho đến khi thân thể của ta khỏe lên rồi, thì lập tức bắt tay chạy tời Đông Lăng, chẳng thể ngờ lại nghe tin mẫu thân con khó sanh nên chết.”

Nếu


/133

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status