Tất cả đều phát sinh ở trong nháy mắt, toàn bộ động tác của Cố Tích Cửu đều là phản ứng theo bản năng dưới tình huống khẩn cấp, ngay cả chính nàng cũng không biết mình đang ôm cái gì.
Thứ bị nàng ôm dường như cứng đờ một chút!
Đúng lúc này, con thuyền rốt cuộc ổn định lại.
Trên đỉnh đầu nàng vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Buông tay!"
Cố Tích Cửu trợn mắt, lúc này mới phát hiện ra mình đang chui vào trong lòng ngực Tả thiên sư, hai tay ôm chặt eo thon của đối phương!
Giống như bạch tuộc quấn chặt trong lòng ngực đối phương.
Nàng lập tức buông tay, nhảy dậy, ngẩng đầu nhìn lên và thấy tám thiếu nam thiếu nữ đang kinh ngạc nhìn nàng.
Nàng quay đầu lại, lại phát hiện ra Hữu thiên sư Thiên Tế Nguyệt, tông chủ Thiên Vấn Tông Long Tư Dạ cũng đang lần lượt dừng tọa kỵ của bọn họ ở hai bên con thuyền.
Khuôn mặt Thiên Tế Nguyệt vẫn lạnh như núi băng vạn năm, không nhìn ra được biểu tình gì.
Long Tư Dạ hơi mím môi, một đôi con ngươi chăm chú ở trên người nàng, sắc mặt thật sự không tốt!
Trong khi Đế Phất Y bị nàng đối xử như một cây cột để ôm cũng đã đứng lên, cười như không cười nhìn nàng: "Lá gan không nhỏ!"
Tám thiếu nam thiếu nữ đều âm thầm gật đầu, nữ hài này lá gan quá lớn!
Tả thiên sư đại nhân thật sự rất khắt khe, ngày thường căn bản không cho phép người khác tới gần hắn trong vòng một trượng, một khi phạm quy lập tức sẽ bị hắn bắn bay ra ngoài, sau đó sẽ còn phải chịu trừng phạt cực kỳ khốc liệt.
Tám người bọn họ hầu hạ ở bên người hắn lâu như vậy, nhưng chưa từng dám tới gần người hắn.
Hiện tại nữ hài này chẳng những đến gần người hắn, còn ôm eo hắn!
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy trong lòng ngực Tả thiên sư đại nhân anh minh thần võ có một tiểu nữ hài.
Càng khó tin chính là, Tả thiên sư đại nhân lại không ném tiểu nữ hài lên tận chín tầng mây!
Hiếm lạ!
Cố Tích Cửu không cảm thấy có gì bất thường, vừa rồi trong lúc nguy hiểm, cho dù nàng bắt được một con lợn cũng sẽ liều chết ôm lấy không bỏ......
Chóp mũi mơ hồ vẫn còn hơi thở trên người hắn, Cố Tích Cửu hắng giọng một tiếng, chỉ nói một câu: "Xin lỗi, ta đã ôm ngài giống như ôm một cây cột."
Đế Phất Y: "......" Có cây cột đẹp đến nỗi người và thần đều ghen tỵ như vậy hay sao?
Hắn liếc mắt nhìn Cố Tích Cửu một cái, tiểu nha đầu mặt không đỏ tâm không nhảy, cực kỳ bình tĩnh, không có một chút vui mừng khi có thể ôm được Tả thiên sư đại nhân, biểu tình của nàng thật sự giống như vừa mới ôm một khúc gỗ.
——
Khải Thiên đài là thánh địa của Thiên Tinh Quốc.
Tác dụng giống như Thiên đàn ở Bắc Kinh, nhưng to lớn và cao hơn Thiên đàn một chút.
Thiên đàn là nơi dùng để hiến tế trời cao, cầu cho mưa thuận gió hoà, năm sau được mùa. Trong khi Khải Thiên đài lại là nơi Tả thiên sư lắng nghe thiên tử, kiểm tra xác minh người thiên bẩm. Nó cũng là nơi dùng để xử phạt đế vương thất đức.
Khải Thiên đài ngày thường sẽ không hiện ra trước mặt người khác, chỉ có Tả thiên sư tự mình mở ra, nó mới có thể xuất hiện bên trái Phù Thương Cung của Thiên sư phủ giống như một ảo ảnh.
Đài này không dễ dàng được mở ra, vì thế hầu hết mọi người sẽ không bao giờ nhìn thấy nó có bộ dáng thế nào.
Vì vậy, sau khi tin tức Tả thiên sư muốn mở Khải Thiên đài để kiểm tra xác minh Cố Tích Cửu có phải là đệ tử thiên bẩm hay không, ngay lập tức giống như gió thu cuốn hết lá vàng, truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Vô số bá tánh từ bốn phương tám hướng tràn về nơi này, tụ tập ở quảng trường lớn bên trái của Phù Thương Cung, chờ đài cao thần thánh kia xuất hiện.
Khi con thuyền đầy phong cách xuất hiện ở trên không trung, dân chúng phía dưới reo hò phấn khích một trận.
Bọn họ nhìn thấy bên cạnh thuyền là Thiên Tế Nguyệt và Long Tư Dạ, tiếng reo hò quả thực trở nên đinh tai nhức óc!
Trong tiếng reo hò của mọi người, con thuyền dừng lại. Khoảng cách nơi con thuyền dừng lại cũng không cao lắm, dân chúng phía dưới có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trên thuyền, tất nhiên cũng nhìn thấy được Cố Tích Cửu nhảy ra từ trong lòng ngực của Tả thiên sư......
Thứ bị nàng ôm dường như cứng đờ một chút!
Đúng lúc này, con thuyền rốt cuộc ổn định lại.
Trên đỉnh đầu nàng vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Buông tay!"
Cố Tích Cửu trợn mắt, lúc này mới phát hiện ra mình đang chui vào trong lòng ngực Tả thiên sư, hai tay ôm chặt eo thon của đối phương!
Giống như bạch tuộc quấn chặt trong lòng ngực đối phương.
Nàng lập tức buông tay, nhảy dậy, ngẩng đầu nhìn lên và thấy tám thiếu nam thiếu nữ đang kinh ngạc nhìn nàng.
Nàng quay đầu lại, lại phát hiện ra Hữu thiên sư Thiên Tế Nguyệt, tông chủ Thiên Vấn Tông Long Tư Dạ cũng đang lần lượt dừng tọa kỵ của bọn họ ở hai bên con thuyền.
Khuôn mặt Thiên Tế Nguyệt vẫn lạnh như núi băng vạn năm, không nhìn ra được biểu tình gì.
Long Tư Dạ hơi mím môi, một đôi con ngươi chăm chú ở trên người nàng, sắc mặt thật sự không tốt!
Trong khi Đế Phất Y bị nàng đối xử như một cây cột để ôm cũng đã đứng lên, cười như không cười nhìn nàng: "Lá gan không nhỏ!"
Tám thiếu nam thiếu nữ đều âm thầm gật đầu, nữ hài này lá gan quá lớn!
Tả thiên sư đại nhân thật sự rất khắt khe, ngày thường căn bản không cho phép người khác tới gần hắn trong vòng một trượng, một khi phạm quy lập tức sẽ bị hắn bắn bay ra ngoài, sau đó sẽ còn phải chịu trừng phạt cực kỳ khốc liệt.
Tám người bọn họ hầu hạ ở bên người hắn lâu như vậy, nhưng chưa từng dám tới gần người hắn.
Hiện tại nữ hài này chẳng những đến gần người hắn, còn ôm eo hắn!
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy trong lòng ngực Tả thiên sư đại nhân anh minh thần võ có một tiểu nữ hài.
Càng khó tin chính là, Tả thiên sư đại nhân lại không ném tiểu nữ hài lên tận chín tầng mây!
Hiếm lạ!
Cố Tích Cửu không cảm thấy có gì bất thường, vừa rồi trong lúc nguy hiểm, cho dù nàng bắt được một con lợn cũng sẽ liều chết ôm lấy không bỏ......
Chóp mũi mơ hồ vẫn còn hơi thở trên người hắn, Cố Tích Cửu hắng giọng một tiếng, chỉ nói một câu: "Xin lỗi, ta đã ôm ngài giống như ôm một cây cột."
Đế Phất Y: "......" Có cây cột đẹp đến nỗi người và thần đều ghen tỵ như vậy hay sao?
Hắn liếc mắt nhìn Cố Tích Cửu một cái, tiểu nha đầu mặt không đỏ tâm không nhảy, cực kỳ bình tĩnh, không có một chút vui mừng khi có thể ôm được Tả thiên sư đại nhân, biểu tình của nàng thật sự giống như vừa mới ôm một khúc gỗ.
——
Khải Thiên đài là thánh địa của Thiên Tinh Quốc.
Tác dụng giống như Thiên đàn ở Bắc Kinh, nhưng to lớn và cao hơn Thiên đàn một chút.
Thiên đàn là nơi dùng để hiến tế trời cao, cầu cho mưa thuận gió hoà, năm sau được mùa. Trong khi Khải Thiên đài lại là nơi Tả thiên sư lắng nghe thiên tử, kiểm tra xác minh người thiên bẩm. Nó cũng là nơi dùng để xử phạt đế vương thất đức.
Khải Thiên đài ngày thường sẽ không hiện ra trước mặt người khác, chỉ có Tả thiên sư tự mình mở ra, nó mới có thể xuất hiện bên trái Phù Thương Cung của Thiên sư phủ giống như một ảo ảnh.
Đài này không dễ dàng được mở ra, vì thế hầu hết mọi người sẽ không bao giờ nhìn thấy nó có bộ dáng thế nào.
Vì vậy, sau khi tin tức Tả thiên sư muốn mở Khải Thiên đài để kiểm tra xác minh Cố Tích Cửu có phải là đệ tử thiên bẩm hay không, ngay lập tức giống như gió thu cuốn hết lá vàng, truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Vô số bá tánh từ bốn phương tám hướng tràn về nơi này, tụ tập ở quảng trường lớn bên trái của Phù Thương Cung, chờ đài cao thần thánh kia xuất hiện.
Khi con thuyền đầy phong cách xuất hiện ở trên không trung, dân chúng phía dưới reo hò phấn khích một trận.
Bọn họ nhìn thấy bên cạnh thuyền là Thiên Tế Nguyệt và Long Tư Dạ, tiếng reo hò quả thực trở nên đinh tai nhức óc!
Trong tiếng reo hò của mọi người, con thuyền dừng lại. Khoảng cách nơi con thuyền dừng lại cũng không cao lắm, dân chúng phía dưới có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trên thuyền, tất nhiên cũng nhìn thấy được Cố Tích Cửu nhảy ra từ trong lòng ngực của Tả thiên sư......
/650
|