Từ sau khi hai người gặp lại, đây vẫn là lần đầu tiên hắn gọi nàng là bảo bối......
Lúc đầu nàng nghe thấy hắn gọi nàng như vậy thì vừa tức vừa buồn cười, nhưng sau đó có lẽ đã thành thói quen, nàng cứ thế chấp nhận nó. Mỗi lần nghe thấy hắn gọi nàng như vậy, trong lòng nàng cảm thấy có một sự ấm áp không thể hiểu được.
Tuy nhiên, thời gian là một con dao giết người, thời gian sáu tháng đã làm phải nhạt sự ấm áp mông lung kia của nàng.
Lần này nghe thấy hắn gọi nàng như vậy, nàng không hề cảm thấy ấm áp. Ý nghĩ đầu tiên hiện lên ở trong lòng nàng không ngờ chính là: Hắn đã gọi như thế với bao nhiêu nữ hài?
Sự ấm áp vốn có ban đầu cũng trở nên lạnh lẽo.
Từ sau khi Tuyên Đế nói muốn tứ hôn cho nàng, Tả thiên sư vẫn luôn rất bình tĩnh, hắn thậm chí còn phân phó nàng rót một chén rượu, ngồi ở chỗ kia hứng thú theo dõi cuộc chiến, nhìn xem những đại thần kia đang cãi vã nơi đó......
Lúc này hắn bỗng nhiên nói ra một câu như vậy, Cố Tích Cửu cảm thấy hắn đang chê cười nàng.
Nàng khẽ nhếch môi, đáp lại một câu: "Nói rất hay." Sau đó nhìn Dung Già La, chờ hắn ra ám hiệu cho nàng, lúc đó nàng có thể bắt đầu lên tiếng.
Nàng không hề phát hiện ra, ánh mắt Đế Phất Y bên cạnh tối sầm lại, xoay chuyển chén rượu trong tay với ánh mắt thâm thúy, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Tuyên Đế cũng không ngờ rằng một câu tứ hôn của mình sẽ khiến hai phái giống như gà chọi. Sau khi nghe xong, ông rốt cuộc giơ tay: "Dừng lại! Đều im lặng hết cho ta. Trẫm tự có phán xét."
Đại thần hai bên cuối cùng cũng dừng nói, ánh mắt đều nhất trí nhìn về phía Tuyên Đế, chờ đợi kết quả phán quyết của ông.
Tuyên Đế chuyển ánh mắt về phía Cố Tích Cửu, dịu dàng nói: "Cửu nhi, ngươi nói như thế nào?"
Đây là muốn nàng tự tuyển chọn?
Nàng sẽ chọn ai?
Cố Tích Cửu ngẩng đầu nhìn mọi người, sau đó liếc mắt nhìn Dung Già La một cái, Dung Già La khẽ gật đầu, mỉm cười cổ vũ nàng.
Vì thế Cố Tích Cửu liều nói: "Nếu bệ hạ thật sự muốn tứ hôn cho Tích Cửu, Tích Cửu hy vọng có thể tứ hôn với Thái tử......"
Một hòn đá khiến cả hồ dậy sóng!
Đảng của Thái tử vui sướng cổ vũ như điên, đảng cửa Tứ hoàng tử lại rất thất vọng, lập tức nhắm vào Cố Tạ Thiên. Bọn họ sôi nổi nói, "Từ xưa đến nay hôn sự nhi nữ đều là lệnh của cha mẹ hoặc nghe theo lời người mai mối, nào có nhi nữ tự đính chung thân cho mình? Việc này cần phải có Cố tướng quân làm chủ. Rốt cuộc ông ấy mới là phụ thân của Cố tiểu thư...... Chờ đã, hôn sự này...
Cố Tạ Thiên thật ra có chút ủ rũ, nữ nhi này gần đây có chút xem thường mình, ông có chút sợ nàng.
Nhưng sự tình này liên quan tới tương lai quan trường của ông, vì thế ông đành phải lấy ra uy nghiêm của đại gia trưởng, căng da đầu mở miệng nói: "Bệ hạ, thần nữ được Thái tử điện hạ yêu thích khiến thần cực kỳ cảm kích sợ hãi, nhưng thần nữ là người bình thường, chỉ sợ không làm được Thái tử phi. Tính tình của nàng rất hoạt bát, chỉ sợ không hợp với Thái tử điện hạ......"
Tuyên Đế ngắt lời ông: "Ý của ngươi là, muốn hứa gả nữ nhi cho Sở nhi?"
Cố Tạ Thiên liều nói: "Vâng! Nếu như bệ hạ có thể thành toàn hôn sự này cho tiểu nữ, cả đời tiểu nữ sẽ có tương lai đầy hứa hẹn, thần thật sự rất biết ơn......"
Tuyên Đế trầm tư: "Điều này......"
Dung Già La nhìn thấy Tuyên Đế đang muốn thuận nước đẩy thuyền, lập tức tiến lên một bước: "Phụ hoàng, nhi thần không dối gạt phụ hoàng. Nhi thần và Tích Cửu đã có hẹn ước chung thân từ hai tháng trước. Nhi thần đã đưa cho nàng chiếc vòng linh tâm làm vật đính ước. Đời này của nhi thần sẽ không cưới ai ngoài nàng, nàng cũng hứa sẽ không gả cho ai ngoài nhi thần......"
Cố Tích Cửu rùng mình sau khi nghe những lời phát biểu của hắn, nhưng lúc này mũi tên đã ở trên dây, nàng không bắn cũng phải bắn!
Tuyên Đế hơi nhíu mày, nhìn về phía Cố Tích Cửu: "Cửu nhi, lời nó nói chính là thật sự? Vòng linh tâm ở chỗ ngươi?"
Cố Tích Cửu nói: "Đúng vậy!" Nàng lấy chiếc vòng tay kia ra từ trong không gian của Thương Khung Ngọc, giơ nó lên: "Bệ hạ, đây là vòng linh tâm......"
Vòng tay này không phải là chiếc vòng tay bình thường, nó là vòng tay độc nhất trên đời.
Lúc đầu nàng nghe thấy hắn gọi nàng như vậy thì vừa tức vừa buồn cười, nhưng sau đó có lẽ đã thành thói quen, nàng cứ thế chấp nhận nó. Mỗi lần nghe thấy hắn gọi nàng như vậy, trong lòng nàng cảm thấy có một sự ấm áp không thể hiểu được.
Tuy nhiên, thời gian là một con dao giết người, thời gian sáu tháng đã làm phải nhạt sự ấm áp mông lung kia của nàng.
Lần này nghe thấy hắn gọi nàng như vậy, nàng không hề cảm thấy ấm áp. Ý nghĩ đầu tiên hiện lên ở trong lòng nàng không ngờ chính là: Hắn đã gọi như thế với bao nhiêu nữ hài?
Sự ấm áp vốn có ban đầu cũng trở nên lạnh lẽo.
Từ sau khi Tuyên Đế nói muốn tứ hôn cho nàng, Tả thiên sư vẫn luôn rất bình tĩnh, hắn thậm chí còn phân phó nàng rót một chén rượu, ngồi ở chỗ kia hứng thú theo dõi cuộc chiến, nhìn xem những đại thần kia đang cãi vã nơi đó......
Lúc này hắn bỗng nhiên nói ra một câu như vậy, Cố Tích Cửu cảm thấy hắn đang chê cười nàng.
Nàng khẽ nhếch môi, đáp lại một câu: "Nói rất hay." Sau đó nhìn Dung Già La, chờ hắn ra ám hiệu cho nàng, lúc đó nàng có thể bắt đầu lên tiếng.
Nàng không hề phát hiện ra, ánh mắt Đế Phất Y bên cạnh tối sầm lại, xoay chuyển chén rượu trong tay với ánh mắt thâm thúy, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Tuyên Đế cũng không ngờ rằng một câu tứ hôn của mình sẽ khiến hai phái giống như gà chọi. Sau khi nghe xong, ông rốt cuộc giơ tay: "Dừng lại! Đều im lặng hết cho ta. Trẫm tự có phán xét."
Đại thần hai bên cuối cùng cũng dừng nói, ánh mắt đều nhất trí nhìn về phía Tuyên Đế, chờ đợi kết quả phán quyết của ông.
Tuyên Đế chuyển ánh mắt về phía Cố Tích Cửu, dịu dàng nói: "Cửu nhi, ngươi nói như thế nào?"
Đây là muốn nàng tự tuyển chọn?
Nàng sẽ chọn ai?
Cố Tích Cửu ngẩng đầu nhìn mọi người, sau đó liếc mắt nhìn Dung Già La một cái, Dung Già La khẽ gật đầu, mỉm cười cổ vũ nàng.
Vì thế Cố Tích Cửu liều nói: "Nếu bệ hạ thật sự muốn tứ hôn cho Tích Cửu, Tích Cửu hy vọng có thể tứ hôn với Thái tử......"
Một hòn đá khiến cả hồ dậy sóng!
Đảng của Thái tử vui sướng cổ vũ như điên, đảng cửa Tứ hoàng tử lại rất thất vọng, lập tức nhắm vào Cố Tạ Thiên. Bọn họ sôi nổi nói, "Từ xưa đến nay hôn sự nhi nữ đều là lệnh của cha mẹ hoặc nghe theo lời người mai mối, nào có nhi nữ tự đính chung thân cho mình? Việc này cần phải có Cố tướng quân làm chủ. Rốt cuộc ông ấy mới là phụ thân của Cố tiểu thư...... Chờ đã, hôn sự này...
Cố Tạ Thiên thật ra có chút ủ rũ, nữ nhi này gần đây có chút xem thường mình, ông có chút sợ nàng.
Nhưng sự tình này liên quan tới tương lai quan trường của ông, vì thế ông đành phải lấy ra uy nghiêm của đại gia trưởng, căng da đầu mở miệng nói: "Bệ hạ, thần nữ được Thái tử điện hạ yêu thích khiến thần cực kỳ cảm kích sợ hãi, nhưng thần nữ là người bình thường, chỉ sợ không làm được Thái tử phi. Tính tình của nàng rất hoạt bát, chỉ sợ không hợp với Thái tử điện hạ......"
Tuyên Đế ngắt lời ông: "Ý của ngươi là, muốn hứa gả nữ nhi cho Sở nhi?"
Cố Tạ Thiên liều nói: "Vâng! Nếu như bệ hạ có thể thành toàn hôn sự này cho tiểu nữ, cả đời tiểu nữ sẽ có tương lai đầy hứa hẹn, thần thật sự rất biết ơn......"
Tuyên Đế trầm tư: "Điều này......"
Dung Già La nhìn thấy Tuyên Đế đang muốn thuận nước đẩy thuyền, lập tức tiến lên một bước: "Phụ hoàng, nhi thần không dối gạt phụ hoàng. Nhi thần và Tích Cửu đã có hẹn ước chung thân từ hai tháng trước. Nhi thần đã đưa cho nàng chiếc vòng linh tâm làm vật đính ước. Đời này của nhi thần sẽ không cưới ai ngoài nàng, nàng cũng hứa sẽ không gả cho ai ngoài nhi thần......"
Cố Tích Cửu rùng mình sau khi nghe những lời phát biểu của hắn, nhưng lúc này mũi tên đã ở trên dây, nàng không bắn cũng phải bắn!
Tuyên Đế hơi nhíu mày, nhìn về phía Cố Tích Cửu: "Cửu nhi, lời nó nói chính là thật sự? Vòng linh tâm ở chỗ ngươi?"
Cố Tích Cửu nói: "Đúng vậy!" Nàng lấy chiếc vòng tay kia ra từ trong không gian của Thương Khung Ngọc, giơ nó lên: "Bệ hạ, đây là vòng linh tâm......"
Vòng tay này không phải là chiếc vòng tay bình thường, nó là vòng tay độc nhất trên đời.
/650
|