Rết sát thủ sáu mắt trở nên cuồng bạo hơn, gần giống như trong trò chơi khi Boss bị đánh cho tàn phế, mất hết máu sau đó cuồng hóa, công lực của nó tăng lên gấp đôi so với lúc ban đầu! Sự hung bạo cũng tăng lên gấp đôi. Nó điên cuồng công kích về phía Cố Tích Cửu, mang theo cuồng phong khiến cho những cây đại thụ xung quanh cũng bị dựng lên. Toàn bộ chiến trường giống như bị gió bão cấp 12 quét qua, thổi bay tất cả những gì gần đó!
Tư Thẩm công tử dựa vào bước chân linh hoạt của mình chạy xung quanh chiến trường, không biết làm thế nào mà mấy con hổ đuổi cắn hắn không bỏ đã bị cuốn vào trong chiến trường, bị cơn lốc trực tiếp cuốn đi, sau đó bị thổi bay......
Nguy cơ phía bên Tư Thẩm công tử tạm thời được giải trừ, nhưng khuôn mặt của hắn đã tái nhợt giống như mặt quỷ, ngồi ở chỗ kia thở gấp, hiển nhiên đã bị độc phát. Nếu như chậm trễ giải độc, chỉ sợ hắn sẽ mất mạng!
Cố Tích Cửu cắn chặt môi tiếp tục chiến đấu với con rết sát thủ. Nàng nhìn giống như đang bị con rết sát thủ ép lùi về phía sau từng bước, nhưng thật ra là nàng đang dụ dỗ đối phương lộ ra sơ hở......
Vừa rồi con rết sát thủ kia là bị Cố Tích Cửu trong lúc vô ý đâm trúng vị trí nào đó trong miệng nên mới chết. Nói cách khác, điểm yếu của thứ này chính là ở trong miệng.
Vì thế ngay từ lúc bắt đầu đánh nhau với thứ này, kiếm khí của bảo kiếm trong tay Cố Tích Cửu vẫn luôn đánh vào trong miệng của nó.
Thứ này cũng rất thông minh, sẽ không dễ dàng há mồm ra, cho dù ngẫu nhiên bị kiếm khí của Cố Tích Cửu đâm trúng miệng cũng chỉ chảy ra một chút máu mà thôi, không thể chạm vào điểm yếu của nó......
Vừa rối trước khi Cố Tích Cửu chưa thăng cấp, bảo kiếm đâm trúng miệng nó không hề lưu lại dấu vết gì, vì thế nó không để ở trong lòng. Sau khi Cố Tích Cửu thăng cấp, mỗi một nhát kiếm bổ trúng đều sẽ lưu lại cho nó một vệt máu......
Sau nửa giờ, miệng của nó đã chảy máu đầm đìa sau khi bị Cố Tích Cửu đâm nhiều nhát...
Con rết sát thủ đau đớn dữ dội, cuối cùng bắt đầu mở miệng hét lên. Cố Tích Cửu thừa cơ đâm một nhát kiếm vào chỗ trống giữa cổ và lỗ mũi.
Đây đúng là điểm yếu của nó, cả người nó bắt đầu run rẩy kịch liệt, cuối cùng cũng ngã xuống bất tỉnh.
Nếu như giết chết một con rết sát thủ trước đó, nàng có rất nhiều thành phần may mắn bên trong. Tuy nhiên, khi giết chết con rết sát thủ thứ hai này, tất cả hoàn toàn đều dựa vào bản lĩnh thật sự của Cố Tích Cửu!
Thương Khung Ngọc vẫn luôn không dám lên tiếng vì sợ ảnh hưởng tới sự phát huy của chủ nhân, cuối cùng kêu lên một tiếng vui mừng: "Tuyệt quá! Chủ nhân, ngươi quá tuyệt! Không ngờ đánh chết cả đôi rết sát thủ! Nghe nói năm đó tông chủ Âm Dương Tông linh lực cấp 7, khi gặp phải chúng cũng suýt nữa bị chúng làm hại, may mắn được Tả thiên sư cứu giúp. Nếu không, hiện tại đã không có Âm Dương Tông!"
"Tiểu Cửu, ngươi quả nhiên rất lợi hại! Không ngờ có thể giết chết chúng. Nội đan của chúng không tệ, là dược liệu quý hiếm......" Giọng nói của Tư Thẩm công tử truyền đến.
Cố Tích Cửu bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt bắn thẳng đến Tư Thẩm công tử.
Có lẽ bởi vì nàng vừa mới chém giết một hồi, trong mắt nàng tràn ngập sát khí!
"Ngươi thật là hung dữ!" Tư Thẩm công tử dường như rất hoảng sợ, sau khi chỉ trích nàng một câu thì ngã rầm xuống mặt đất.
Cố Tích Cửu: "......"
......Edit: Emily Ton.....
Thủ lĩnh đã bị giết chết, những con hung thú khác tất nhiên cũng cảm thấy sợ hãi, nhanh chóng chạy trốn.
Nơi này tạm thời an toàn, Cố Tích Cửu mệt đến nỗi hận không thể nằm xuống mặt đất nghỉ ngơi một chút, nhưng nàng không thể, Tư Thẩm công tử còn đang nằm nơi đó.
Cũng may, mặc dù hắn trúng độc nhìn qua có vẻ nguy hiểm nhưng không hề khó trị. Đó là độc rắn, Cố Tích Cửu là chuyên gia về độc này. Nàng bài trừ máu độc ở miệng vết thương trên đùi của hắn, sau đó bôi thuốc mỡ chuyên trị độc rắn lên đó. Màu mặt xanh trên khuôn mặt hắn chậm rãi phai nhạt, cuối cùng hắn cũng tỉnh lại.
Nơi hắn bị rắn cắn là đầu gối, thời điểm hắn tỉnh lại, Cố Tích Cửu vừa mới bôi xong thuốc mỡ cho hắn, còn chưa kịp kéo ống quần xuống.
Tư Thẩm công tử dựa vào bước chân linh hoạt của mình chạy xung quanh chiến trường, không biết làm thế nào mà mấy con hổ đuổi cắn hắn không bỏ đã bị cuốn vào trong chiến trường, bị cơn lốc trực tiếp cuốn đi, sau đó bị thổi bay......
Nguy cơ phía bên Tư Thẩm công tử tạm thời được giải trừ, nhưng khuôn mặt của hắn đã tái nhợt giống như mặt quỷ, ngồi ở chỗ kia thở gấp, hiển nhiên đã bị độc phát. Nếu như chậm trễ giải độc, chỉ sợ hắn sẽ mất mạng!
Cố Tích Cửu cắn chặt môi tiếp tục chiến đấu với con rết sát thủ. Nàng nhìn giống như đang bị con rết sát thủ ép lùi về phía sau từng bước, nhưng thật ra là nàng đang dụ dỗ đối phương lộ ra sơ hở......
Vừa rồi con rết sát thủ kia là bị Cố Tích Cửu trong lúc vô ý đâm trúng vị trí nào đó trong miệng nên mới chết. Nói cách khác, điểm yếu của thứ này chính là ở trong miệng.
Vì thế ngay từ lúc bắt đầu đánh nhau với thứ này, kiếm khí của bảo kiếm trong tay Cố Tích Cửu vẫn luôn đánh vào trong miệng của nó.
Thứ này cũng rất thông minh, sẽ không dễ dàng há mồm ra, cho dù ngẫu nhiên bị kiếm khí của Cố Tích Cửu đâm trúng miệng cũng chỉ chảy ra một chút máu mà thôi, không thể chạm vào điểm yếu của nó......
Vừa rối trước khi Cố Tích Cửu chưa thăng cấp, bảo kiếm đâm trúng miệng nó không hề lưu lại dấu vết gì, vì thế nó không để ở trong lòng. Sau khi Cố Tích Cửu thăng cấp, mỗi một nhát kiếm bổ trúng đều sẽ lưu lại cho nó một vệt máu......
Sau nửa giờ, miệng của nó đã chảy máu đầm đìa sau khi bị Cố Tích Cửu đâm nhiều nhát...
Con rết sát thủ đau đớn dữ dội, cuối cùng bắt đầu mở miệng hét lên. Cố Tích Cửu thừa cơ đâm một nhát kiếm vào chỗ trống giữa cổ và lỗ mũi.
Đây đúng là điểm yếu của nó, cả người nó bắt đầu run rẩy kịch liệt, cuối cùng cũng ngã xuống bất tỉnh.
Nếu như giết chết một con rết sát thủ trước đó, nàng có rất nhiều thành phần may mắn bên trong. Tuy nhiên, khi giết chết con rết sát thủ thứ hai này, tất cả hoàn toàn đều dựa vào bản lĩnh thật sự của Cố Tích Cửu!
Thương Khung Ngọc vẫn luôn không dám lên tiếng vì sợ ảnh hưởng tới sự phát huy của chủ nhân, cuối cùng kêu lên một tiếng vui mừng: "Tuyệt quá! Chủ nhân, ngươi quá tuyệt! Không ngờ đánh chết cả đôi rết sát thủ! Nghe nói năm đó tông chủ Âm Dương Tông linh lực cấp 7, khi gặp phải chúng cũng suýt nữa bị chúng làm hại, may mắn được Tả thiên sư cứu giúp. Nếu không, hiện tại đã không có Âm Dương Tông!"
"Tiểu Cửu, ngươi quả nhiên rất lợi hại! Không ngờ có thể giết chết chúng. Nội đan của chúng không tệ, là dược liệu quý hiếm......" Giọng nói của Tư Thẩm công tử truyền đến.
Cố Tích Cửu bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt bắn thẳng đến Tư Thẩm công tử.
Có lẽ bởi vì nàng vừa mới chém giết một hồi, trong mắt nàng tràn ngập sát khí!
"Ngươi thật là hung dữ!" Tư Thẩm công tử dường như rất hoảng sợ, sau khi chỉ trích nàng một câu thì ngã rầm xuống mặt đất.
Cố Tích Cửu: "......"
......Edit: Emily Ton.....
Thủ lĩnh đã bị giết chết, những con hung thú khác tất nhiên cũng cảm thấy sợ hãi, nhanh chóng chạy trốn.
Nơi này tạm thời an toàn, Cố Tích Cửu mệt đến nỗi hận không thể nằm xuống mặt đất nghỉ ngơi một chút, nhưng nàng không thể, Tư Thẩm công tử còn đang nằm nơi đó.
Cũng may, mặc dù hắn trúng độc nhìn qua có vẻ nguy hiểm nhưng không hề khó trị. Đó là độc rắn, Cố Tích Cửu là chuyên gia về độc này. Nàng bài trừ máu độc ở miệng vết thương trên đùi của hắn, sau đó bôi thuốc mỡ chuyên trị độc rắn lên đó. Màu mặt xanh trên khuôn mặt hắn chậm rãi phai nhạt, cuối cùng hắn cũng tỉnh lại.
Nơi hắn bị rắn cắn là đầu gối, thời điểm hắn tỉnh lại, Cố Tích Cửu vừa mới bôi xong thuốc mỡ cho hắn, còn chưa kịp kéo ống quần xuống.
/650
|