"Vậy, lý do là gì?"
"Có lẽ là bị ép buộc đạt đến giới hạn nên bắt đầu phản kích đi? Có một số người che dấu tính tình rất sâu, khi bị ép buộc đạt đến giới hạn mới có thể bùng nổ."
"Hừ, thật ra tiểu tiện nhân chính là thiếu giáo huấn! Vừa rồi ta thật sự muốn tiến lên tát nàng mấy bàn tay, để nàng đừng vẫy đuôi cao như vậy! Tam tỷ, vừa rồi vì sao ngươi lại giữ chặt ta?" Cố Thiên Y vừa rồi xác thật là muốn động thủ với Cố Tích Cửu, nhưng đã bị Cố Thiên Tình âm thầm giữ chặt.
Cố Thiên Tình lắc lắc đầu, bình tĩnh nói: "Thiên Y, Tích Cửu dù sao cũng là muội muội chúng ta, lại là đích nữ Tướng quân phủ, không cần phải luôn đánh đánh hay chửi mắng với nàng, nếu để người ngoài nhìn thấy cũng không ra gì."
"Muội muội cái gì, ta mới không có muội muội đĩ lãng như vậy! Đích nữ? Phi, nương nàng chính là tiện nữ nhân bỏ trốn cùng người, hài tử nàng sinh căn bản không tư cách làm muội muội chúng ta." Cố Thiên Y nắm tay, trong giọng nói tràn đầy khinh thường.
"Thiên Y, không được nói như thế, nương nàng tuy rằng không giữ được đạo làm vợ, nhưng nàng rốt cuộc cũng là cốt nhục của cha......"
"Hừ, ai biết liệu nàng ấy có thật sự là cốt nhục của cha hay không?! Nhìn nàng xấu xí dạng kia, chẳng có gì giống với gen của cha......" Cố Thiên Y lại mắng vài câu, chợt tựa như nhớ tới điều gì: "Tam tỷ, ngươi từ nhà đấu giá trở về lập tức vội vàng tới nơi này của nàng, rốt cuộc là có chuyện gì? Không phải thật sự muốn tới thăm nàng, đúng không?"
Cố Thiên Tình dịu dàng cười: "Tất nhiên là muốn thăm nàng, ta đã nói nàng là muội muội chúng ta...... ngay cả khi thân thế nàng không tốt, nàng vẫn là muội tử chúng ta như cũ. Ta sợ nàng ở chỗ này không quen, cho nên đến xem."
Miệng nàng nói tình thâm ý trọng, chỉ có chính lòng nàng minh bạch, khi nhìn đến Cố Tích Cửu dịch dung ở nhà đấu giá, nàng luôn có cảm giác đối phương rất kỳ quái, khiến nàng có một loại ảo giác giống như đã từng quen biết......
Đương nhiên, người kia ở nhà đấu giá thân mình khá cao, dáng người, dung mạo, căn bản không giống với Cố Tích Cửu, trong lòng nàng cũng chỉ có một chút hoài nghi như vậy mà thôi.
Cho nên còn chưa chờ hội đấu giá kết thúc, nàng liền vội vàng trở về, không biết xuất phát từ tâm lý gì lập tức nghĩ tới đến trong viện Cố Tích Cửu, nhìn xem một cái nàng ấy rốt cuộc có ở đây hay không.
Nhưng không nghĩ rằng trong viện Cố Tích Cửu lại bị mất mặt như thế, bất quá nhìn xem bộ dáng của Cố Tích Cửu, nàng ấy căn bản không hề đi ra ngoài, xem ra vẫn là tự mình đa nghi.
Nàng đường hoàng nói, Cố Thiên Y lại càng thêm khó chịu: "Tam tỷ, trái tim ngươi vẫn quá nhân từ, ngươi xem nàng ấy là muội tử, nhưng nàng ấy chưa chắc đã xem chúng ta là tỷ tỷ. Hiện tại cha lại giống như bị mỡ heo che tâm, dường như đối xử tốt hơn với nàng ấy. Chỉ sợ ngày sau nàng ấy có thể sẽ được gả cho Dung Ngôn ca ca, nàng ấy sao xứng?! Tam tỷ tỷ và Dung Ngôn ca ca mới xứng đôi nhất...... "
"Hơn nữa Dung Ngôn ca ca cũng yêu thương sâu sắc Tam tỷ tỷ. Hội đấu giá lần này hắn còn mua cho tỷ tỷ một chuỗi vòng cổ Nam Châu, chính là hai vạn lượng bạc. Quan trọng nhất là tiểu muội tận mắt nhìn thấy Dung Ngôn ca ca tự khắc chữ "Tình" ở tên chuỗi hạt kia. Điều này có thể thấy được Dung Ngôn ca ca thật sự thích ngươi...... Tam tỷ tỷ, ngươi hãy ngẫm nghĩ biện pháp, để Dung Ngôn ca ca lui hôn với tiện loại kia đi, chẳng lẽ ngươi muốn sau này gả qua làm thiếp?"
"Được rồi, Thiên Y, không cần nhắc tới điều này. Ta và Dung Ngôn hoàng tử thật ra cũng không có gì...... Sắc trời không còn sớm nữa, ngươi cũng nên trở về nghỉ ngơi." Cố Thiên Tình rõ ràng không muốn nói chuyện nhiều, vỗ vỗ tay Cố Thiên Y, xoay người rời đi.
........
"Có lẽ là bị ép buộc đạt đến giới hạn nên bắt đầu phản kích đi? Có một số người che dấu tính tình rất sâu, khi bị ép buộc đạt đến giới hạn mới có thể bùng nổ."
"Hừ, thật ra tiểu tiện nhân chính là thiếu giáo huấn! Vừa rồi ta thật sự muốn tiến lên tát nàng mấy bàn tay, để nàng đừng vẫy đuôi cao như vậy! Tam tỷ, vừa rồi vì sao ngươi lại giữ chặt ta?" Cố Thiên Y vừa rồi xác thật là muốn động thủ với Cố Tích Cửu, nhưng đã bị Cố Thiên Tình âm thầm giữ chặt.
Cố Thiên Tình lắc lắc đầu, bình tĩnh nói: "Thiên Y, Tích Cửu dù sao cũng là muội muội chúng ta, lại là đích nữ Tướng quân phủ, không cần phải luôn đánh đánh hay chửi mắng với nàng, nếu để người ngoài nhìn thấy cũng không ra gì."
"Muội muội cái gì, ta mới không có muội muội đĩ lãng như vậy! Đích nữ? Phi, nương nàng chính là tiện nữ nhân bỏ trốn cùng người, hài tử nàng sinh căn bản không tư cách làm muội muội chúng ta." Cố Thiên Y nắm tay, trong giọng nói tràn đầy khinh thường.
"Thiên Y, không được nói như thế, nương nàng tuy rằng không giữ được đạo làm vợ, nhưng nàng rốt cuộc cũng là cốt nhục của cha......"
"Hừ, ai biết liệu nàng ấy có thật sự là cốt nhục của cha hay không?! Nhìn nàng xấu xí dạng kia, chẳng có gì giống với gen của cha......" Cố Thiên Y lại mắng vài câu, chợt tựa như nhớ tới điều gì: "Tam tỷ, ngươi từ nhà đấu giá trở về lập tức vội vàng tới nơi này của nàng, rốt cuộc là có chuyện gì? Không phải thật sự muốn tới thăm nàng, đúng không?"
Cố Thiên Tình dịu dàng cười: "Tất nhiên là muốn thăm nàng, ta đã nói nàng là muội muội chúng ta...... ngay cả khi thân thế nàng không tốt, nàng vẫn là muội tử chúng ta như cũ. Ta sợ nàng ở chỗ này không quen, cho nên đến xem."
Miệng nàng nói tình thâm ý trọng, chỉ có chính lòng nàng minh bạch, khi nhìn đến Cố Tích Cửu dịch dung ở nhà đấu giá, nàng luôn có cảm giác đối phương rất kỳ quái, khiến nàng có một loại ảo giác giống như đã từng quen biết......
Đương nhiên, người kia ở nhà đấu giá thân mình khá cao, dáng người, dung mạo, căn bản không giống với Cố Tích Cửu, trong lòng nàng cũng chỉ có một chút hoài nghi như vậy mà thôi.
Cho nên còn chưa chờ hội đấu giá kết thúc, nàng liền vội vàng trở về, không biết xuất phát từ tâm lý gì lập tức nghĩ tới đến trong viện Cố Tích Cửu, nhìn xem một cái nàng ấy rốt cuộc có ở đây hay không.
Nhưng không nghĩ rằng trong viện Cố Tích Cửu lại bị mất mặt như thế, bất quá nhìn xem bộ dáng của Cố Tích Cửu, nàng ấy căn bản không hề đi ra ngoài, xem ra vẫn là tự mình đa nghi.
Nàng đường hoàng nói, Cố Thiên Y lại càng thêm khó chịu: "Tam tỷ, trái tim ngươi vẫn quá nhân từ, ngươi xem nàng ấy là muội tử, nhưng nàng ấy chưa chắc đã xem chúng ta là tỷ tỷ. Hiện tại cha lại giống như bị mỡ heo che tâm, dường như đối xử tốt hơn với nàng ấy. Chỉ sợ ngày sau nàng ấy có thể sẽ được gả cho Dung Ngôn ca ca, nàng ấy sao xứng?! Tam tỷ tỷ và Dung Ngôn ca ca mới xứng đôi nhất...... "
"Hơn nữa Dung Ngôn ca ca cũng yêu thương sâu sắc Tam tỷ tỷ. Hội đấu giá lần này hắn còn mua cho tỷ tỷ một chuỗi vòng cổ Nam Châu, chính là hai vạn lượng bạc. Quan trọng nhất là tiểu muội tận mắt nhìn thấy Dung Ngôn ca ca tự khắc chữ "Tình" ở tên chuỗi hạt kia. Điều này có thể thấy được Dung Ngôn ca ca thật sự thích ngươi...... Tam tỷ tỷ, ngươi hãy ngẫm nghĩ biện pháp, để Dung Ngôn ca ca lui hôn với tiện loại kia đi, chẳng lẽ ngươi muốn sau này gả qua làm thiếp?"
"Được rồi, Thiên Y, không cần nhắc tới điều này. Ta và Dung Ngôn hoàng tử thật ra cũng không có gì...... Sắc trời không còn sớm nữa, ngươi cũng nên trở về nghỉ ngơi." Cố Thiên Tình rõ ràng không muốn nói chuyện nhiều, vỗ vỗ tay Cố Thiên Y, xoay người rời đi.
........
/650
|