Thật ra chuyện xảy ra rất đơn giản, đại ngao đang săn thú, Thiên Linh Vũ cũng đang săn thú, sau đó hai bên tình cờ gặp nhau, đại ngao vừa lúc không muốn ăn đồ sống, vì thế rủ Thiên Linh Vũ nướng thịt cho nó ăn.
Một người một ngao chọn bên hồ với phong cảnh tuyệt đẹp, thuận tiện cho việc dọn rửa.
Không ngờ bọn họ vừa mới nướng thịt được nửa chừng, đám học sinh Thiên Linh Thiên của Tử Vân ban cũng tới, muốn nướng thịt ở bên bờ hồ này.
Bờ hồ này vốn dĩ lớn như vậy, mọi người đều nướng thịt cũng không có vấn đề gì.
Nhưng Thiên Linh Thiên bọn họ không vừa mắt với Thiên Linh Vũ, càng không vừa mắt với đại ngao, vì thế muốn Thiên Linh Vũ mang theo con ngao lăn đi càng xa càng tốt.
Học sinh Tử Vân ban luôn thích bắt nạt học sinh Lưu Vân ban, đặc biệt là học sinh Thiên Linh Vũ kém nhất Lưu Vân ban, càng là đối tượng bị bọn họ thường xuyên bắt nạt.
Ban đầu, khi Thiên Linh Vũ nhìn thấy bọn họ thì cố gắng giữ khoảnh cách xa nhất có thể, căn bản sẽ không đối kháng với bọn họ, nhưng lần này lại khác.
Lần này có đại ngao ở đây, mà đại ngao này lại là linh sủng của Cố Tích Cửu......Thiên Linh Vũ rất sợ sẽ bị mất mặt trước Cố Tích Cửu, tất nhiên không muốn để đại ngao nhìn thấy mình bị khinh bỉ, vậy nên hắn hiếm khi tranh cãi vài câu.
Đại ngao càng ngày càng khó chịu, vì thế hai bên lời qua tiếng lại không hợp nên dẫn tới đánh nhau ——
Những người này bắt đầu không để đại ngao vào trong mắt, cũng không muốn đánh nhau với nó, vì thế phái linh sủng của mình ra để đánh nhau với nó, kết quả......!kết quả đã bị đại ngao nuốt mất hai con......!
Những người này tất nhiên càng không buông tha, tự mình tiến lên động thủ.
Thiên Linh Vũ anh dũng tiến lên ngăn trở, bị đánh hôn mê.
Đại ngao một mình đấu với năm người bọn họ ——
Sau đó thì phát triển tới cảnh mà Cố Tích Cửu vừa nhìn thấy......!
Thật ra lúc đầu khi Cố Tích Cửu nghe bọn họ nói những lời kia, nàng còn tưởng đại ngao nhà mình ăn uống quá tốt, nuốt tất cả mọi thứ, trong lúc vô ý đã nuốt linh thú tọa kỵ của người ta, vì thế mới dẫn tới trận đánh này, trong lòng nàng còn cảm thấy có lỗi, muốn chờ lát nữa sẽ nhận lỗi với người ta, nghĩ cách bồi thường......!
Nhưng sau khi nàng biết câu chuyện hoàn toàn không phải như vậy, cảm giác có lỗi trong lòng nàng trở nên phai nhạt ——
Hiện tại cuối cùng đã hiểu được nguyên nhân và hậu quả, nàng lạnh lùng cười!
Nếu như đó là trận chiến giữa các linh sủng, tất nhiên sẽ có phân thắng bại.
Hơn nữa những người này đã bắt nạt đại ngao nhà nàng trước!
Cố Tích Cửu lại hỏi hai loại linh sủng bị ăn, một con là sư tử xanh, một con là hổ răng kiếm......!
Vì thế, một chút cảm giác có lỗi trong lòng Cố Tích Cửu đã biến mất không còn chút tăm hơi!
Hai loài này đều là hung thú đứng đầu trong chuỗi thức ăn, đám thiếu niên kia phái ra hai con linh thú này đánh nhau với đại ngao, rõ ràng không có ý tốt, muốn linh thú nhà mình ăn đại ngao......!
Nếu đã như vậy, dũng cảm chiến thắng trên con ngõ hẹp, còn có gì để nói nữa?
Cố Tích Cửu nhìn giá nướng đã tắt lửa ở trên bờ biển, sau đó lại nhìn về phía đám thiếu niên, nói rất dứt khoát: "Nếu nơi này đại ngao đã chiếm trước, vậy thì thực xin lỗi, ta muốn dọn sạch!"
Mắt nhìn thấy đám thiếu niên sắp sửa nổi điên, Cố Tích Cửu giơ lưu thanh phù trong tay lên: "Nếu các ngươi còn tiếp tục tranh giành địa bàn này với ta, ngày mai lưu thanh phù này sẽ đến tay thánh tôn.
Các ngươi nên thức thời rời đi, nể mặt đều là học sinh Thiên Tụ Đường, ta sẽ bỏ qua chuyện các ngươi đả thương đại ngao nhà ta.
Chỉ cần các ngươi rời đi, ta sẽ hủy lưu thanh phù này, quên hết mọi chuyện xảy ra hôm nay.
Các ngươi chọn cách nào?"
Đám thiếu niên cảm thấy rất tệ, bọn họ đúng thật đã đả thương con ngao kia, nhưng con ngao kia cũng nuốt hai con linh thú của bọn họ được chưa?
/650
|