Suối nước nóng rộng lớn như vậy cuối cùng khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có, vị mỹ nhân công chúa kia ngồi ở trên ghế một lúc, khóe môi bỗng nhiên cong lên một chút. Với một chút chuyển động, tất cả dây trói buộc trên người nàng nháy mắt hóa thành bột mịn, thậm chí không lưu lại một sợi dây nào.
Nàng chậm rãi đứng lên, chiếc áo choàng đỏ thẫm trên người kéo dài trên mặt đất, giống như một luồng lửa.
Nàng hơi rũ mắt xuống, ngay trong nháy mắt cơ thể đột nhiên cao lớn hơn, nàng đã từng cao 1m78, hiện tại đã cao khoảnh chừng 1m82!
Cũng may áo choàng nàng mặc trên người đủ to rộng, ngay cả khi nàng cao lớn hơn, áo choàng vẫn rộng thùng thình như cũ. Vạt áo giống như vừa rồi, nửa che nửa hở, để lộ một làn da trắng mịn.
Áo choàng vẫn lỏng lẻo, không thể nhìn ra được trước ngực nàng có phập phồng hay không.
Dung mạo của nàng cũng mơ hồ có chút biến đổi, vừa rồi đẹp như thiên tiên, hiện tại lại có một loại tiêu sái tà mị không thể giải thích.
Không đúng, nàng căn bản không phải là nàng! Mà là hắn!
Mặc dù hắn đẹp vô cùng, nhưng hắn thực sự là một người nam nhân!
Hắn hơi nhướng mày, nâng bàn tay lên nhìn nhìn, ngón tay trắng nõn như ngọc, thon dài như trúc.
Hắn giơ tay lên chạm vào khóe môi mình, bỗng nhiên cười to thành tiếng ——
Thật ra hắn cảm thấy, càng ngày càng thú vị hơn......
......
Điểm dừng chân tiếp theo của Cố Tích Cửu là nơi mà không ai có thể tưởng được —— Khôn Vương phủ.
Nhắc tới nơi này, không người nào trong kinh thành không biết, không người nào không hiểu.
Bởi vì người sống ở đây là nhân vật chạm vào bỏng tay nhất Phi Tinh Quốc —— đương kim Tứ hoàng tử Khôn Vương Dung Sở!
Khôn Vương phủ có diện tích rộng lớn với vô số toà tháp nguy nga và cung điện tráng lệ được kết nối với nhau, không biết sâu mấy phần.
Dung Sở có một lối sống xa hoa, vì thế phủ đệ của hắn cũng hoa lệ nhất trong số các hoàng tử. Hào quý hơn cả phủ thái tử của Dung Già La.
Dung Sở tương đối háo sắc, thê thiếp bên người đông đảo, hơn nữa mỗi người đều là quốc sắc thiên hương, thậm chí có lời đồn đãi, ngay cả nha hoàn đổi bô bên người hắn cũng rất đẹp.
Mặc dù Dung Sở vẫn chưa cưới chính thê, nhưng cơ thiếp lại nạp tới mấy chục phòng.
Cũng may phòng ở trong phủ đệ hắn đủ nhiều, mỗi một vị cơ thiếp đều có một chỗ ở giàu có.
Cơ thiếp nhiều tất nhiên sẽ có tranh đấu nội trạch, các loại kịch trạch đấu mỗi ngày đều được trình diễn rất chân thật ở đây.
Người đấu thắng có thể được Dung Sở sủng ái mấy ngày, người đấu thua hoặc là chết, hoặc là bị biếm vào lãnh cung.
Lãnh cung trong phủ của Dung Sở rất độc đáo và khác biệt so với lãnh cung truyền thống.
Lãnh cung này nhìn từ bên ngoài không khác gì những ngôi nhà khác trong phủ Khôn Vương. Nhưng bên trong lại có một thế giới riêng.
Bên trong, tất cả đồ nội thất đều được chế tác từ hàn ngọc, thậm chí giường ngủ bên trong cũng là giường hàn ngọc. Bất luận mùa đông hay mùa hè, bên trong đều lạnh lẽo giống như một hầm băng! Ngoài ra, trong lãnh cung này còn là nơi sinh sống của một số độc trùng.
Ví dụ như băng hỏa bò cạp (冰火蝎) có động tác nhanh như tia chớp, bị nó cắn một phát là có thể trực tiếp biến thành tác phẩm điêu khắc băng sống ngay lập tức; Ví dụ như băng linh chuột (冰灵鼠), mặc dù động tác không nhanh lắm, nhưng chỉ cần nó cắn vào thịt hì tuyệt đối không nhả. Ngoài ra, băng hành kiến (冰行蚁) còn thích chạy khắp nơi chích người bằng đôi chân đầy lông, có thể khiến người phồng rộp khắp cơ thể......
Ba sinh vật bày đều là độc ác vật cực ác, không ai có thể sống sót sau khi tiến vào đây.
Nếu không bị đông lạnh thành tượng điêu khắc băng, sau đó lại bị băng linh chuột ăn sống, chính là bị băng hành kiến đốt cho cả người phồng rộp, thối rữa mà chết......
Những nữ tử bị nhốt vào nơi này không thể sống sót quá ba ngày.
Đây là thiên đường cho nhóm độc trùng, cũng là nơi cơ thiếp trong Khôn Vương phủ sợ hãi nhất. Rất nhiều đại mỹ nhân thiên kiều bá mị tiến vào nơi này, ngay cả tư cách nằm xuống ra ngoài cũng đều không có, trực tiếp hoá thành đống xương trắng tại đây.
Nơi này ngày thường tuyệt đối không ai dám tiến vào, ngay cả thị vệ và bọn thị nữ cũng cố gắng đi vòng tránh khỏi nơi này.
Và đây chính là điểm dừng chân của Cố Tích Cửu.
Nàng chậm rãi đứng lên, chiếc áo choàng đỏ thẫm trên người kéo dài trên mặt đất, giống như một luồng lửa.
Nàng hơi rũ mắt xuống, ngay trong nháy mắt cơ thể đột nhiên cao lớn hơn, nàng đã từng cao 1m78, hiện tại đã cao khoảnh chừng 1m82!
Cũng may áo choàng nàng mặc trên người đủ to rộng, ngay cả khi nàng cao lớn hơn, áo choàng vẫn rộng thùng thình như cũ. Vạt áo giống như vừa rồi, nửa che nửa hở, để lộ một làn da trắng mịn.
Áo choàng vẫn lỏng lẻo, không thể nhìn ra được trước ngực nàng có phập phồng hay không.
Dung mạo của nàng cũng mơ hồ có chút biến đổi, vừa rồi đẹp như thiên tiên, hiện tại lại có một loại tiêu sái tà mị không thể giải thích.
Không đúng, nàng căn bản không phải là nàng! Mà là hắn!
Mặc dù hắn đẹp vô cùng, nhưng hắn thực sự là một người nam nhân!
Hắn hơi nhướng mày, nâng bàn tay lên nhìn nhìn, ngón tay trắng nõn như ngọc, thon dài như trúc.
Hắn giơ tay lên chạm vào khóe môi mình, bỗng nhiên cười to thành tiếng ——
Thật ra hắn cảm thấy, càng ngày càng thú vị hơn......
......
Điểm dừng chân tiếp theo của Cố Tích Cửu là nơi mà không ai có thể tưởng được —— Khôn Vương phủ.
Nhắc tới nơi này, không người nào trong kinh thành không biết, không người nào không hiểu.
Bởi vì người sống ở đây là nhân vật chạm vào bỏng tay nhất Phi Tinh Quốc —— đương kim Tứ hoàng tử Khôn Vương Dung Sở!
Khôn Vương phủ có diện tích rộng lớn với vô số toà tháp nguy nga và cung điện tráng lệ được kết nối với nhau, không biết sâu mấy phần.
Dung Sở có một lối sống xa hoa, vì thế phủ đệ của hắn cũng hoa lệ nhất trong số các hoàng tử. Hào quý hơn cả phủ thái tử của Dung Già La.
Dung Sở tương đối háo sắc, thê thiếp bên người đông đảo, hơn nữa mỗi người đều là quốc sắc thiên hương, thậm chí có lời đồn đãi, ngay cả nha hoàn đổi bô bên người hắn cũng rất đẹp.
Mặc dù Dung Sở vẫn chưa cưới chính thê, nhưng cơ thiếp lại nạp tới mấy chục phòng.
Cũng may phòng ở trong phủ đệ hắn đủ nhiều, mỗi một vị cơ thiếp đều có một chỗ ở giàu có.
Cơ thiếp nhiều tất nhiên sẽ có tranh đấu nội trạch, các loại kịch trạch đấu mỗi ngày đều được trình diễn rất chân thật ở đây.
Người đấu thắng có thể được Dung Sở sủng ái mấy ngày, người đấu thua hoặc là chết, hoặc là bị biếm vào lãnh cung.
Lãnh cung trong phủ của Dung Sở rất độc đáo và khác biệt so với lãnh cung truyền thống.
Lãnh cung này nhìn từ bên ngoài không khác gì những ngôi nhà khác trong phủ Khôn Vương. Nhưng bên trong lại có một thế giới riêng.
Bên trong, tất cả đồ nội thất đều được chế tác từ hàn ngọc, thậm chí giường ngủ bên trong cũng là giường hàn ngọc. Bất luận mùa đông hay mùa hè, bên trong đều lạnh lẽo giống như một hầm băng! Ngoài ra, trong lãnh cung này còn là nơi sinh sống của một số độc trùng.
Ví dụ như băng hỏa bò cạp (冰火蝎) có động tác nhanh như tia chớp, bị nó cắn một phát là có thể trực tiếp biến thành tác phẩm điêu khắc băng sống ngay lập tức; Ví dụ như băng linh chuột (冰灵鼠), mặc dù động tác không nhanh lắm, nhưng chỉ cần nó cắn vào thịt hì tuyệt đối không nhả. Ngoài ra, băng hành kiến (冰行蚁) còn thích chạy khắp nơi chích người bằng đôi chân đầy lông, có thể khiến người phồng rộp khắp cơ thể......
Ba sinh vật bày đều là độc ác vật cực ác, không ai có thể sống sót sau khi tiến vào đây.
Nếu không bị đông lạnh thành tượng điêu khắc băng, sau đó lại bị băng linh chuột ăn sống, chính là bị băng hành kiến đốt cho cả người phồng rộp, thối rữa mà chết......
Những nữ tử bị nhốt vào nơi này không thể sống sót quá ba ngày.
Đây là thiên đường cho nhóm độc trùng, cũng là nơi cơ thiếp trong Khôn Vương phủ sợ hãi nhất. Rất nhiều đại mỹ nhân thiên kiều bá mị tiến vào nơi này, ngay cả tư cách nằm xuống ra ngoài cũng đều không có, trực tiếp hoá thành đống xương trắng tại đây.
Nơi này ngày thường tuyệt đối không ai dám tiến vào, ngay cả thị vệ và bọn thị nữ cũng cố gắng đi vòng tránh khỏi nơi này.
Và đây chính là điểm dừng chân của Cố Tích Cửu.
/650
|