Không gian?
Cố Tích Cửu sáng ngời hai mắt!
Kiếp trước nàng từng đọc rất nhiều tiểu thuyết huyền huyễn, nhân vật chính trong đó thường mang theo không gian bên người. Trong không gian có thể trồng các loại thảo dược, nuôi dưỡng linh sủng, còn có đầy đủ linh khí cho người tu luyện. Thậm chí còn có thể tẩy tủy luyện thể trong đó, công phu có thể tăng tiến trong vòng vài ngày, trở thành cao thủ tuyệt thế......
Có không gian sẽ có bàn tay vàng, bàn tay vàng này có thể dày hơn cả đùi. Có thể nói, có không gian sẽ có tất cả!
Hiện tại nàng rốt cuộc cũng được ông trời chiếu cố, có thể có được không gian?
Ánh mắt nàng lập tức sáng ngời, nhìn chằm chằm vào nó: "Tới, tới. Nói cho ta biết, không gian của ngươi ở đâu? Mở ra như thế nào? Đi vào như thế nào?"
Thương Khung Ngọc rùng mình khi bị nàng nhìn chằm chằm: "Ngươi...... ngươi...... không vào được, chỉ có thể đặt đồ vật vào trong."
Không gian lưu trữ?
Vậy cũng tốt!
Dưới sự thúc dục của Cố Tích Cửu, Thương Khung Ngọc rốt cuộc rụt rè mở không gian của nó ra —— một không gian nhỏ có kích thước bằng một cái ngăn kéo.
Nhỏ như vậy?! Nhìn thì thấy rất nhỏ, chẳng lẽ có không gian vô hạn dùng để lưu trữ đồ vật?
Cố Tích Cửu không nói gì, bắt một con băng linh chuột ở trong góc, thả vào trong ngăn kéo.
Thương Khung Ngọc cuống quít kêu lên: "Không thể là vật còn sống!"
Thì ra còn nhiều quy tắc như vậy!
Cố Tích Cửu có chút thất vọng, nhưng vẫn có chút hưng phấn. Có thể đựng vật không sống cũng được. Sau này nàng có thể lưu trữ đan dược, lò luyện đan, cùng với một số vật phẩm muôn hình muôn vẻ vào trong đó. Nếu như có thể bỏ hết tất cả mọi thứ vào trong đó, từ nay về sau khi nàng ra khỏi cửa, chỉ cầm mang theo cáo lắc tay là được......
Trên thực tế nàng đã suy nghĩ quá nhiều, Cố Tích Cửu chỉ để một đôi giày bên trong là đã tràn đầy!
Thương Khung Ngọc còn rất không vui: "Quá lớn! Quá lớn! Ta không thể đóng cửa không gian...... Nữ nhân, đừng để những thứ rác rưởi đó vào, muốn để thì hãy để những thứ quý trọng nhất, nhỏ xinh. Ví dụ như bình dược gì đó."
Cố Tích Cửu nghiêm khắc nhìn nó: "Không gian này của ngươi chỉ nhỏ như vậy thôi sao?!"
Thương Khung Ngọc chột dạ: "Đối với một chiếc lắc tay mà nói, không gian này không nhỏ."
"Vậy ngươi còn không có ích bằng một chiếc tay nải." Cố Tích Cửu khinh thường.
"Không gian của ta có thể phát triển! Chờ ta hấp thu đủ năng lượng sẽ càng lúc càng lớn......"
Thì ra đó là một loại trưởng thành.
Cố Tích Cửu xoa xoa ấn đường, cảm thấy Thương Khung Ngọc này đang cố lừa nàng. Nàng thật vất vả mới có cơ hội mở bàn tay vàng, kết quả bàn tay vàng này còn mỏng hơn sợi cả sợi tóc!
Nàng dường như nhớ tới gì đó: "Ngươi nói ngươi là bách khoa toàn thư?"
"Không sai!" Thương Khung Ngọc ngạo nghễ.
"Người kia ở trong suối nước nóng là ai?"
"Nàng ta...... không phải là công chúa hay sao?"
Đôi mắt Cố Tích Cửu chợt lóe: "Nàng ta không giống như một vị công chúa."
Nàng luôn có cảm giác người nọ tuyệt đối không đơn giản. Khí thế trên người không giống như là một vị công chúa có thể có được.
Mặc dù sau khi đối phương bị quản chế luôn tuyệt đối nghe lời, ngoan ngoãn giống tiểu miêu, nhưng Cố Tích Cửu luôn có cảm giác nàng ta là một con sư tử......
Càng quan trọng hơn là, nàng còn có cảm giác khuôn mặt của mỹ nhân này có chút quen mắt.
"Người kia...... thật ra có chút kỳ lạ......" Lắc tay Thương Khung Ngọc cẩn thận trả lời: "Ta không thể nhìn thấu sâu cạn."
"Ý ngươi là gì?"
"Ta chỉ cần tới gần một người là có thể biết được linh lực sâu cạn của hắn, ví dụ như Dung Già La hiện tại là linh lực cấp 6, Dung Triệt là cấp 5, Dung Sở là gần cấp 5, Dung Ngôn là gần cấp 4......"
Nó nói một hơi giá trị linh lực của tất cả những người nó từng tiếp xúc, thật sự không sai chút nào.
Cuối cùng nó nói tiếp: "Nhưng vị này...... ta nhìn không ra, có vẻ như không có linh lực, nhưng lại có vẻ như sâu không thể lường được......"
Cố Tích Cửu sáng ngời hai mắt!
Kiếp trước nàng từng đọc rất nhiều tiểu thuyết huyền huyễn, nhân vật chính trong đó thường mang theo không gian bên người. Trong không gian có thể trồng các loại thảo dược, nuôi dưỡng linh sủng, còn có đầy đủ linh khí cho người tu luyện. Thậm chí còn có thể tẩy tủy luyện thể trong đó, công phu có thể tăng tiến trong vòng vài ngày, trở thành cao thủ tuyệt thế......
Có không gian sẽ có bàn tay vàng, bàn tay vàng này có thể dày hơn cả đùi. Có thể nói, có không gian sẽ có tất cả!
Hiện tại nàng rốt cuộc cũng được ông trời chiếu cố, có thể có được không gian?
Ánh mắt nàng lập tức sáng ngời, nhìn chằm chằm vào nó: "Tới, tới. Nói cho ta biết, không gian của ngươi ở đâu? Mở ra như thế nào? Đi vào như thế nào?"
Thương Khung Ngọc rùng mình khi bị nàng nhìn chằm chằm: "Ngươi...... ngươi...... không vào được, chỉ có thể đặt đồ vật vào trong."
Không gian lưu trữ?
Vậy cũng tốt!
Dưới sự thúc dục của Cố Tích Cửu, Thương Khung Ngọc rốt cuộc rụt rè mở không gian của nó ra —— một không gian nhỏ có kích thước bằng một cái ngăn kéo.
Nhỏ như vậy?! Nhìn thì thấy rất nhỏ, chẳng lẽ có không gian vô hạn dùng để lưu trữ đồ vật?
Cố Tích Cửu không nói gì, bắt một con băng linh chuột ở trong góc, thả vào trong ngăn kéo.
Thương Khung Ngọc cuống quít kêu lên: "Không thể là vật còn sống!"
Thì ra còn nhiều quy tắc như vậy!
Cố Tích Cửu có chút thất vọng, nhưng vẫn có chút hưng phấn. Có thể đựng vật không sống cũng được. Sau này nàng có thể lưu trữ đan dược, lò luyện đan, cùng với một số vật phẩm muôn hình muôn vẻ vào trong đó. Nếu như có thể bỏ hết tất cả mọi thứ vào trong đó, từ nay về sau khi nàng ra khỏi cửa, chỉ cầm mang theo cáo lắc tay là được......
Trên thực tế nàng đã suy nghĩ quá nhiều, Cố Tích Cửu chỉ để một đôi giày bên trong là đã tràn đầy!
Thương Khung Ngọc còn rất không vui: "Quá lớn! Quá lớn! Ta không thể đóng cửa không gian...... Nữ nhân, đừng để những thứ rác rưởi đó vào, muốn để thì hãy để những thứ quý trọng nhất, nhỏ xinh. Ví dụ như bình dược gì đó."
Cố Tích Cửu nghiêm khắc nhìn nó: "Không gian này của ngươi chỉ nhỏ như vậy thôi sao?!"
Thương Khung Ngọc chột dạ: "Đối với một chiếc lắc tay mà nói, không gian này không nhỏ."
"Vậy ngươi còn không có ích bằng một chiếc tay nải." Cố Tích Cửu khinh thường.
"Không gian của ta có thể phát triển! Chờ ta hấp thu đủ năng lượng sẽ càng lúc càng lớn......"
Thì ra đó là một loại trưởng thành.
Cố Tích Cửu xoa xoa ấn đường, cảm thấy Thương Khung Ngọc này đang cố lừa nàng. Nàng thật vất vả mới có cơ hội mở bàn tay vàng, kết quả bàn tay vàng này còn mỏng hơn sợi cả sợi tóc!
Nàng dường như nhớ tới gì đó: "Ngươi nói ngươi là bách khoa toàn thư?"
"Không sai!" Thương Khung Ngọc ngạo nghễ.
"Người kia ở trong suối nước nóng là ai?"
"Nàng ta...... không phải là công chúa hay sao?"
Đôi mắt Cố Tích Cửu chợt lóe: "Nàng ta không giống như một vị công chúa."
Nàng luôn có cảm giác người nọ tuyệt đối không đơn giản. Khí thế trên người không giống như là một vị công chúa có thể có được.
Mặc dù sau khi đối phương bị quản chế luôn tuyệt đối nghe lời, ngoan ngoãn giống tiểu miêu, nhưng Cố Tích Cửu luôn có cảm giác nàng ta là một con sư tử......
Càng quan trọng hơn là, nàng còn có cảm giác khuôn mặt của mỹ nhân này có chút quen mắt.
"Người kia...... thật ra có chút kỳ lạ......" Lắc tay Thương Khung Ngọc cẩn thận trả lời: "Ta không thể nhìn thấu sâu cạn."
"Ý ngươi là gì?"
"Ta chỉ cần tới gần một người là có thể biết được linh lực sâu cạn của hắn, ví dụ như Dung Già La hiện tại là linh lực cấp 6, Dung Triệt là cấp 5, Dung Sở là gần cấp 5, Dung Ngôn là gần cấp 4......"
Nó nói một hơi giá trị linh lực của tất cả những người nó từng tiếp xúc, thật sự không sai chút nào.
Cuối cùng nó nói tiếp: "Nhưng vị này...... ta nhìn không ra, có vẻ như không có linh lực, nhưng lại có vẻ như sâu không thể lường được......"
/650
|