Những ni nhi khác đều ở trong đại sảnh, duy nhất không nhìn thấy Cố Tích Cửu.
Cố Tạ Thiên nhíu mày lại, nhìn về phía Lãnh Hương Ngọc: "Nàng không sai người thông báo với Cửu nhi?"
Lãnh Hương Ngọc thầm hận trong lòng, từ xưa tới nay khi nhi tử trở về, xấu nha đầu kia đều tự mình tới đây, lần này không biết vì sao lại làm bộ làm tịch ——
Bà ta vội cười cười, vừa sai khiến người đi mời Cố Tích Cửu, vừa mỉm cười giải thích: "Cửu nhi nhà ta và Thiên Triều luôn luôn hợp ý. Mỗi lần Thiên Triều trở về, Cửu nhi đều sẽ chạy ra nghênh đón, đảo quanh ca ca. Lần này không biết vì sao không tới...... Thiếp thân bận rộn nên đã quên mất nàng......"
Lúc này Cố Tạ Thiên mới gật gật đầu, nhìn về phía nhi tử: "Thiên Triều, con có chuẩn bị quà cho Cửu nhi hay không?"
Cố Thiên Triều không ngờ lần này phụ thân sẽ hỏi tới việc này. Hắn hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó cười nói: "Tất nhiên có chuẩn bị, chờ Cửu nhi muội muội tới, nhi tử sẽ tự đưa cho nàng."
Cố Tạ Thiên lúc này mới vừa lòng.
Cố Thiên Triều trông rất bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn có chút cảm giác kỳ lạ.
Phụ thân luôn luôn không để ý tới xấu nha đầu kia, lần này có chuyện gì vậy? Bắt đầu coi trọng sửu bát quái kia?
Nha hoàn đi mời Cố Tích Cửu rất nhanh đã trở lại, trực tiếp bẩm báo: "Phu nhân, tướng quân, Lục tiểu thư nói cảm thấy không thoải mái lắm, vì vậy nên không tới."
Cố Tạ Thiên nhíu mày: "Không thoải mái? Không thoải mái ở đâu?" Sau đó, Cố Tạ Thiên lập tức đứng lên và đi ra phía ngoài, vừa đi vừa phân phó người đi mời đại phu......
Ông sải bước đi nhanh như bay, nháy mắt đã đi tới cửa, khiến cho tất cả mọi người ở trong đại sảnh sững sờ.
Cố Thiên Y không chịu đựng được, cười lạnh một tiếng: "Thật đúng là người xấu còn thích diễn trò, lần này không biết lại gây ra chuyện xấu gì? Nàng thật sự tự cho mình là đại tiểu thư dòng chính?"
Cố Thiên Triều trong lòng vừa động: "Thiên Y, chuyện gì đã xảy ra? Một năm ta không ở đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Cố Thiên Y là người lanh mồm lanh miệng, lập tức thêm mắm thêm muối nói một hồi đủ loại "tội ác" mấy ngày nay của Cố Tích Cửu. Theo quán tính, mấy muội muội khác cũng hùa nhau nói vài câu.
Cố Thiên Triều im lặng lắng nghe, ánh mắt chuyển qua trên mặt thân muội muội Cố Thiên Tình nhà mình. Cố Thiên Tình hơi rũ mắt xuống, nhìn qua có chút ủy khuất.
Hắn lại nhìn nhìn mẫu thân nhà mình, khuôn mặt Lãnh Hương Ngọc được chăm sóc rất tốt có chút tái nhợt, trong ánh mắt có chút phẫn nộ và thất vọng không kịp che dấu ——
Trong lòng hắn trầm xuống, đứng dậy: "Ta cũng lâu rồi không gặp Cửu nhi muội muội. Nếu nàng cảm thấy không thoải mái, ta đây cũng đi thăm nàng một chút."
Hắn thật sự muốn nhìn xem chuyện gì đã xảy ra với xấu nha đầu kia, vì sao bỗng nhiên lại nhận được nhiều sự chú ý của mọi người như thế?
Đại tiểu thư dòng chính?
Hừ! Hiện tại chỉ có hắn mới là dòng chính duy nhất! Hắn là con vợ cả, muội muội của hắn Cố Thiên Tình chính là đích nữ. Cố Tích Cửu là sửu bát quái, không xứng!
Hắn vừa rời đi, những người khác tất nhiên cũng muốn đi xem náo nhiệt một chút, vì vậy bọn họ cũng đi theo ra ngoài.
........
Khi đám người Cố Thiên Triều đuổi tới sân Cố Tích Cửu, bọn họ lập tức nhìn thấy Cố Tích Cửu - trên người cảm thấy không thoải mái, đang chơi đánh đu trong sân. Và Cố Tạ Thiên vội vàng chạy tới đây trước tiên, đang đứng bên cạnh xích đu, ngẫu nhiên giúp nàng đẩy một cái. Khi xích đu lên quá cao, ông còn lo lắng dặn dò một câu: "Chậm một chút, đừng đu quá cao, con sẽ bị đau đầu, cẩn thận kẻo ngã."
Một bức tranh cha con rất đẹp!
Sắc mặt Cố Thiên Tình khẽ biến, ngón tay nắm chặt ở trong ống tay áo. Nàng ta được phụ thân sủng ái như vậy, nhưng khi chơi đánh đu vẫn chưa từng được phụ thân đẩy như thế!
Bởi vì đường đường là Cố tướng quân, ông không có hứng thú đối với đồ chơi của tiểu hài tử, giúp nữ nhi đẩy đu dây sẽ tự hạ thấp mình, hiện tại vì sao ông lại không sợ hạ thấp bản thân?
Trong lòng nàng ta bấp bênh, trong lòng những muội muội khác càng bấp bênh hơn, sắc mặt cả đám đều không tốt lắm.
Cố Tạ Thiên nhíu mày lại, nhìn về phía Lãnh Hương Ngọc: "Nàng không sai người thông báo với Cửu nhi?"
Lãnh Hương Ngọc thầm hận trong lòng, từ xưa tới nay khi nhi tử trở về, xấu nha đầu kia đều tự mình tới đây, lần này không biết vì sao lại làm bộ làm tịch ——
Bà ta vội cười cười, vừa sai khiến người đi mời Cố Tích Cửu, vừa mỉm cười giải thích: "Cửu nhi nhà ta và Thiên Triều luôn luôn hợp ý. Mỗi lần Thiên Triều trở về, Cửu nhi đều sẽ chạy ra nghênh đón, đảo quanh ca ca. Lần này không biết vì sao không tới...... Thiếp thân bận rộn nên đã quên mất nàng......"
Lúc này Cố Tạ Thiên mới gật gật đầu, nhìn về phía nhi tử: "Thiên Triều, con có chuẩn bị quà cho Cửu nhi hay không?"
Cố Thiên Triều không ngờ lần này phụ thân sẽ hỏi tới việc này. Hắn hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó cười nói: "Tất nhiên có chuẩn bị, chờ Cửu nhi muội muội tới, nhi tử sẽ tự đưa cho nàng."
Cố Tạ Thiên lúc này mới vừa lòng.
Cố Thiên Triều trông rất bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn có chút cảm giác kỳ lạ.
Phụ thân luôn luôn không để ý tới xấu nha đầu kia, lần này có chuyện gì vậy? Bắt đầu coi trọng sửu bát quái kia?
Nha hoàn đi mời Cố Tích Cửu rất nhanh đã trở lại, trực tiếp bẩm báo: "Phu nhân, tướng quân, Lục tiểu thư nói cảm thấy không thoải mái lắm, vì vậy nên không tới."
Cố Tạ Thiên nhíu mày: "Không thoải mái? Không thoải mái ở đâu?" Sau đó, Cố Tạ Thiên lập tức đứng lên và đi ra phía ngoài, vừa đi vừa phân phó người đi mời đại phu......
Ông sải bước đi nhanh như bay, nháy mắt đã đi tới cửa, khiến cho tất cả mọi người ở trong đại sảnh sững sờ.
Cố Thiên Y không chịu đựng được, cười lạnh một tiếng: "Thật đúng là người xấu còn thích diễn trò, lần này không biết lại gây ra chuyện xấu gì? Nàng thật sự tự cho mình là đại tiểu thư dòng chính?"
Cố Thiên Triều trong lòng vừa động: "Thiên Y, chuyện gì đã xảy ra? Một năm ta không ở đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Cố Thiên Y là người lanh mồm lanh miệng, lập tức thêm mắm thêm muối nói một hồi đủ loại "tội ác" mấy ngày nay của Cố Tích Cửu. Theo quán tính, mấy muội muội khác cũng hùa nhau nói vài câu.
Cố Thiên Triều im lặng lắng nghe, ánh mắt chuyển qua trên mặt thân muội muội Cố Thiên Tình nhà mình. Cố Thiên Tình hơi rũ mắt xuống, nhìn qua có chút ủy khuất.
Hắn lại nhìn nhìn mẫu thân nhà mình, khuôn mặt Lãnh Hương Ngọc được chăm sóc rất tốt có chút tái nhợt, trong ánh mắt có chút phẫn nộ và thất vọng không kịp che dấu ——
Trong lòng hắn trầm xuống, đứng dậy: "Ta cũng lâu rồi không gặp Cửu nhi muội muội. Nếu nàng cảm thấy không thoải mái, ta đây cũng đi thăm nàng một chút."
Hắn thật sự muốn nhìn xem chuyện gì đã xảy ra với xấu nha đầu kia, vì sao bỗng nhiên lại nhận được nhiều sự chú ý của mọi người như thế?
Đại tiểu thư dòng chính?
Hừ! Hiện tại chỉ có hắn mới là dòng chính duy nhất! Hắn là con vợ cả, muội muội của hắn Cố Thiên Tình chính là đích nữ. Cố Tích Cửu là sửu bát quái, không xứng!
Hắn vừa rời đi, những người khác tất nhiên cũng muốn đi xem náo nhiệt một chút, vì vậy bọn họ cũng đi theo ra ngoài.
........
Khi đám người Cố Thiên Triều đuổi tới sân Cố Tích Cửu, bọn họ lập tức nhìn thấy Cố Tích Cửu - trên người cảm thấy không thoải mái, đang chơi đánh đu trong sân. Và Cố Tạ Thiên vội vàng chạy tới đây trước tiên, đang đứng bên cạnh xích đu, ngẫu nhiên giúp nàng đẩy một cái. Khi xích đu lên quá cao, ông còn lo lắng dặn dò một câu: "Chậm một chút, đừng đu quá cao, con sẽ bị đau đầu, cẩn thận kẻo ngã."
Một bức tranh cha con rất đẹp!
Sắc mặt Cố Thiên Tình khẽ biến, ngón tay nắm chặt ở trong ống tay áo. Nàng ta được phụ thân sủng ái như vậy, nhưng khi chơi đánh đu vẫn chưa từng được phụ thân đẩy như thế!
Bởi vì đường đường là Cố tướng quân, ông không có hứng thú đối với đồ chơi của tiểu hài tử, giúp nữ nhi đẩy đu dây sẽ tự hạ thấp mình, hiện tại vì sao ông lại không sợ hạ thấp bản thân?
Trong lòng nàng ta bấp bênh, trong lòng những muội muội khác càng bấp bênh hơn, sắc mặt cả đám đều không tốt lắm.
/650
|