Nói đùa gì vậy, loại bảo vật này, nếu như không cướp đến tay, cái kia quả thực là phạm tội a.
Những Nhất phẩm tông môn bọn hắn, còn sợ tìm không thấy thiên tài đến phục dụng Lôi Âm quả này? Sợ tu vi cảnh giới không đến được Thánh cảnh? Đây không phải nói giỡn sao.
Tất cả tông phái, thiên tài tuổi trẻ vô số. Tìm thiên tài phục dụng Lôi Âm quả, quả thực là sự tình dễ dàng.
- Đôi Lôi Âm quả này, khởi giá 13000 vạn.
Giang Trần mới mở miệng, phía dưới lập tức có người kêu lên:
- Ta ra 15000 vạn.
- Thiên Kiếm Tông ra 180 triệu.
- Hàn Tông chủ, thứ này, ai cũng không thể cùng Thiên Long Phái chúng ta đoạt, Long mỗ ra 200 triệu.
Lần này cướp đoạt, khí thế của mọi người rõ ràng hung mãnh hơn rất nhiều. Khoảng cách báo giá, cũng phi thường khoa trương. Một lần đều vượt qua hai ba ngàn vạn.
Lúc này, chủ nhân của Lôi Âm quả đang đứng cách đó không xa.
Hắn lấy Lôi Âm quả ra báo danh, vốn không có trông cậy vào có thể tuyển trúng. Ai biết, chẳng những bị chọn trúng, hơn nữa còn là thứ tốt như vậy.
Người này thậm chí có chút hối hận. Bất quá hắn lập tức nghĩ đến, bảo bối này ở trong tay hắn, mình dùng tất nhiên là không được.
Lưu cho con cháu? Hắn ngay cả đạo lữ cũng không có, ở đâu ra con cháu? Hơn nữa dù có, cũng chưa chắc bảo chứng tử tôn có thể thuận thuận lợi lợi tu luyện tới Thánh cảnh, thậm chí Hoàng cảnh.
Thế giới võ đạo này tàn khốc như thế, thời gian của tán tu, mỗi ngày đều là ăn bữa hôm lo bữa mai. Còn không bằng chuyển hóa Lôi Âm quả thành Linh Thạch càng có lợi nhất.
Tất cả cự đầu của Nhất phẩm tông môn, cơ hồ đều điên cuồng cướp đoạt Lôi Âm quả.
Lúc này, ngay cả Lưu Ly Vương Thành Niêm Hoa Đại Đế, cũng ngồi không yên, hắn cũng gia nhập chiến đoàn.
Long Bá Tương kia nghe được Niêm Hoa Đại Đế báo giá, kêu lên:
- Chân thiếu chủ, không phải nói người của ngươi không tham dự báo giá sao? Như thế nào lật lọng?
Giang Trần lạnh lùng nói:
- Bá Tương Đại Đế, nếu ngươi muốn nháo sự, nói thẳng là được. Niêm Hoa Đại Đế là Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, lại không phải dòng chính của Khổng Tước Thánh Sơn ta. Ngươi trộm đổi khái niệm, là có mục đích gì? Ngươi lại om sòm, Bổn thiếu chủ lập tức khu trục ngươi ra khỏi đấu giá hội, tin tưởng những người khác nhất định sẽ không phản đối.
Long Bá Tương ở đấu giá hội phong cách bá đạo, ngôn ngữ tầm đó cũng đắc tội không ít người. Nghe Giang Trần nói như vậy, tất cả mọi người cười vang, nhìn có chút hả hê.
Thiên Long Phái gần đây tự cho mình là đứng đầu Nhất phẩm tông môn, Long Bá Tương thích làm theo ý mình, không muốn thua thiệt ở trước mặt Giang Trần.
Sắc mặt xanh một hồi, tím một hồi, nhưng cuối cùng ổn định, oán hận trừng mắt nhìn Giang Trần, cuối cùng không dám phát ra ngoan thoại.
Mọi người thấy Long Bá Tương ở dưới khí thế của Chân thiếu chủ, cũng không dám giương oai, trong nội tâm thầm thoải mái, đồng thời cũng nghiêm nghị, đối với Giang Trần càng thêm kiêng kị không thôi.
- Chân thiếu chủ này, tuổi còn trẻ, dĩ nhiên Bá khí như thế. Ngay cả loại người bá đạo như Long Bá Tương, cũng không dám giương oai, cái này là khí thế a.
Rất nhiều người đều nghĩ như vậy.
Tranh đoạt Lôi Âm quả dị thường kịch liệt. Theo Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch gia nhập, làm cho hiện trường tranh đoạt càng thêm thảm thiết.
Mà đám tán tu ngày hôm qua bởi vì bảo vật của mình bị loát xuống, mỗi một cái đều vui lòng phục tùng rồi. Chính như Chân thiếu chủ nói, bảo vật của bọn hắn so sánh với những bảo vật bị chọn trúng kia, chênh lệch thật đúng là quá rõ ràng. Thả bảo vật của bọn họ tới đấu giá, hoàn toàn chính xác sẽ có vẻ rất kém.
Hôm nay cạnh tranh, bất luận một vật đấu giá nào, đều ưu tú hơn bảo vật của bọn hắn.
Lôi Âm quả chỉ là vật đấu giá thứ 12, cũng là vật đấu giá bình thường cuối cùng. Còn lại bốn kiện, đều là siêu phẩm bảo vật. So với Lôi Âm quả càng thêm trân quý.
Cho nên, cạnh tranh Lôi Âm quả, theo báo giá không ngừng đề thăng, không ít người cũng chầm chậm thối lui ra khỏi sân khấu.
Bên tán tu, Nhược Y Đại Đế lắc đầu kiều thán:
- Những người này đều rất có tiền, Huy lão ca, những tán tu chúng ta, so sánh với cự đầu tông môn, thật khó coi a.
Tỉnh Trung Đại Đế dầu gì cũng là nhân vật bài danh Top 3 của tán tu giới. Hắn ở tán tu giới, cũng coi như được công nhận là người có tiền, thế nhưng mà so với cự đầu tông môn, hắn cũng không thể không cảm khái, hắn dùng tiền, tuyệt đối không so được những cự đầu tông môn kia.
- Hiện tại lão phu có chút minh bạch, vì cái gì Vô Song lão đệ sẽ gia nhập Khổng Tước Thánh Sơn rồi.
Tỉnh Trung Đại Đế hơi có chút tự giễu cười cười.
Nhược Y Đại Đế cùng Hỏa Viêm Đại Đế, đều nhao nhao nhìn lại bên Vô Song Đại Đế. Chỉ thấy Vô Song Đại Đế mây trôi nước chảy, trên mặt bình tĩnh tự nhiên, mỉm cười nhìn đấu giá hội, nhìn về phía trên, tựa như một người bàng quan ở ngoài đứng xem.
Loại cảm giác này, thật giống như Vô Song Đại Đế đối với vật đấu giá căn bản không có hứng thú. Bởi vì người của Khổng Tước Thánh Sơn, căn bản là không tham gia đấu giá.
Vốn tất cả mọi người là nhân vật nổi danh, hiện tại so sánh như vậy, Hỏa Viêm Đại Đế cùng Nhược Y Đại Đế đột nhiên đều có loại cảm giác buồn vô cớ.
Mà lúc này, báo giá của Lôi Âm quả, cũng đột phá ba trăm triệu Thánh Linh Thạch.
Giang Trần nhìn những người kia cơ hồ là giết đỏ cả mắt rồi, cũng cảm thấy hết sức buồn cười. Tuy Lôi Âm quả này là đồ tốt, thế nhưng mà giá cả đến đây, hiển nhiên đã vượt qua giá trị xứng đáng của nó. Những người này, quả thực là đang đấu khí.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại có ba thế lực báo giá.
Một cái là Thiên Long Phái, một cái là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông, cuối cùng là Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch.
Ba nhà này, nhìn về phía trên cũng là một bộ nguyện nhất định phải có.
Giang Trần không biết vì cái gì Niêm Hoa Đại Đế chấp nhất như thế, ở hắn xem ra, Lôi Âm quả vượt qua 200 triệu Linh Thạch, cũng đã quá khoa trương.
Mà bây giờ, đã vượt qua ba trăm triệu, Niêm Hoa Đại Đế không cần phải đấu giá tiếp a.
Giang Trần truyền âm cho Vân Trung Minh Hoàng cách đó không xa:
- Vân Trung, đi nói cho Niêm Hoa Đại Đế, Lôi Âm quả này không đáng ba trăm triệu, bảo hắn thu tay lại đi.
Vân Trung Minh Hoàng đi về phía Niêm Hoa Đại Đế, ở bên tai Niêm Hoa Đại Đế nói mấy câu, Niêm Hoa Đại Đế như có điều suy nghĩ, cuối cùng chán nản buông tay.
Hắn vẫn tin tưởng Giang Trần nói.
Vân Trung Minh Hoàng lại hữu ý vô ý nhìn thoáng qua Hàn Thiên Tùy bên người Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông tông chủ Hàn Thiên Chiến, kỳ thật Hàn Thiên Tùy vẫn một mực lưu ý động tĩnh bên ngoài.
Thấy Vân Trung Minh Hoàng ý vị thâm trường nhìn sang hắn, Hàn Thiên Tùy cũng như có điều suy nghĩ, nói với Hàn Thiên Chiến:
- Đại huynh, có chừng có mực.
Hàn Thiên Chiến cười hắc hắc:
- Ta ra 35000 vạn.
Thiên Long Phái Long Bá Tương kia căn bản không cân nhắc:
- Lão tử ra 36000 vạn.
- Ba trăm triệu bảy ngàn vạn.
- Ba trăm triệu 8000 vạn.
Long Bá Tương nhìn về phía trên thật giống như giết đỏ cả mắt rồi.
Những Nhất phẩm tông môn bọn hắn, còn sợ tìm không thấy thiên tài đến phục dụng Lôi Âm quả này? Sợ tu vi cảnh giới không đến được Thánh cảnh? Đây không phải nói giỡn sao.
Tất cả tông phái, thiên tài tuổi trẻ vô số. Tìm thiên tài phục dụng Lôi Âm quả, quả thực là sự tình dễ dàng.
- Đôi Lôi Âm quả này, khởi giá 13000 vạn.
Giang Trần mới mở miệng, phía dưới lập tức có người kêu lên:
- Ta ra 15000 vạn.
- Thiên Kiếm Tông ra 180 triệu.
- Hàn Tông chủ, thứ này, ai cũng không thể cùng Thiên Long Phái chúng ta đoạt, Long mỗ ra 200 triệu.
Lần này cướp đoạt, khí thế của mọi người rõ ràng hung mãnh hơn rất nhiều. Khoảng cách báo giá, cũng phi thường khoa trương. Một lần đều vượt qua hai ba ngàn vạn.
Lúc này, chủ nhân của Lôi Âm quả đang đứng cách đó không xa.
Hắn lấy Lôi Âm quả ra báo danh, vốn không có trông cậy vào có thể tuyển trúng. Ai biết, chẳng những bị chọn trúng, hơn nữa còn là thứ tốt như vậy.
Người này thậm chí có chút hối hận. Bất quá hắn lập tức nghĩ đến, bảo bối này ở trong tay hắn, mình dùng tất nhiên là không được.
Lưu cho con cháu? Hắn ngay cả đạo lữ cũng không có, ở đâu ra con cháu? Hơn nữa dù có, cũng chưa chắc bảo chứng tử tôn có thể thuận thuận lợi lợi tu luyện tới Thánh cảnh, thậm chí Hoàng cảnh.
Thế giới võ đạo này tàn khốc như thế, thời gian của tán tu, mỗi ngày đều là ăn bữa hôm lo bữa mai. Còn không bằng chuyển hóa Lôi Âm quả thành Linh Thạch càng có lợi nhất.
Tất cả cự đầu của Nhất phẩm tông môn, cơ hồ đều điên cuồng cướp đoạt Lôi Âm quả.
Lúc này, ngay cả Lưu Ly Vương Thành Niêm Hoa Đại Đế, cũng ngồi không yên, hắn cũng gia nhập chiến đoàn.
Long Bá Tương kia nghe được Niêm Hoa Đại Đế báo giá, kêu lên:
- Chân thiếu chủ, không phải nói người của ngươi không tham dự báo giá sao? Như thế nào lật lọng?
Giang Trần lạnh lùng nói:
- Bá Tương Đại Đế, nếu ngươi muốn nháo sự, nói thẳng là được. Niêm Hoa Đại Đế là Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, lại không phải dòng chính của Khổng Tước Thánh Sơn ta. Ngươi trộm đổi khái niệm, là có mục đích gì? Ngươi lại om sòm, Bổn thiếu chủ lập tức khu trục ngươi ra khỏi đấu giá hội, tin tưởng những người khác nhất định sẽ không phản đối.
Long Bá Tương ở đấu giá hội phong cách bá đạo, ngôn ngữ tầm đó cũng đắc tội không ít người. Nghe Giang Trần nói như vậy, tất cả mọi người cười vang, nhìn có chút hả hê.
Thiên Long Phái gần đây tự cho mình là đứng đầu Nhất phẩm tông môn, Long Bá Tương thích làm theo ý mình, không muốn thua thiệt ở trước mặt Giang Trần.
Sắc mặt xanh một hồi, tím một hồi, nhưng cuối cùng ổn định, oán hận trừng mắt nhìn Giang Trần, cuối cùng không dám phát ra ngoan thoại.
Mọi người thấy Long Bá Tương ở dưới khí thế của Chân thiếu chủ, cũng không dám giương oai, trong nội tâm thầm thoải mái, đồng thời cũng nghiêm nghị, đối với Giang Trần càng thêm kiêng kị không thôi.
- Chân thiếu chủ này, tuổi còn trẻ, dĩ nhiên Bá khí như thế. Ngay cả loại người bá đạo như Long Bá Tương, cũng không dám giương oai, cái này là khí thế a.
Rất nhiều người đều nghĩ như vậy.
Tranh đoạt Lôi Âm quả dị thường kịch liệt. Theo Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch gia nhập, làm cho hiện trường tranh đoạt càng thêm thảm thiết.
Mà đám tán tu ngày hôm qua bởi vì bảo vật của mình bị loát xuống, mỗi một cái đều vui lòng phục tùng rồi. Chính như Chân thiếu chủ nói, bảo vật của bọn hắn so sánh với những bảo vật bị chọn trúng kia, chênh lệch thật đúng là quá rõ ràng. Thả bảo vật của bọn họ tới đấu giá, hoàn toàn chính xác sẽ có vẻ rất kém.
Hôm nay cạnh tranh, bất luận một vật đấu giá nào, đều ưu tú hơn bảo vật của bọn hắn.
Lôi Âm quả chỉ là vật đấu giá thứ 12, cũng là vật đấu giá bình thường cuối cùng. Còn lại bốn kiện, đều là siêu phẩm bảo vật. So với Lôi Âm quả càng thêm trân quý.
Cho nên, cạnh tranh Lôi Âm quả, theo báo giá không ngừng đề thăng, không ít người cũng chầm chậm thối lui ra khỏi sân khấu.
Bên tán tu, Nhược Y Đại Đế lắc đầu kiều thán:
- Những người này đều rất có tiền, Huy lão ca, những tán tu chúng ta, so sánh với cự đầu tông môn, thật khó coi a.
Tỉnh Trung Đại Đế dầu gì cũng là nhân vật bài danh Top 3 của tán tu giới. Hắn ở tán tu giới, cũng coi như được công nhận là người có tiền, thế nhưng mà so với cự đầu tông môn, hắn cũng không thể không cảm khái, hắn dùng tiền, tuyệt đối không so được những cự đầu tông môn kia.
- Hiện tại lão phu có chút minh bạch, vì cái gì Vô Song lão đệ sẽ gia nhập Khổng Tước Thánh Sơn rồi.
Tỉnh Trung Đại Đế hơi có chút tự giễu cười cười.
Nhược Y Đại Đế cùng Hỏa Viêm Đại Đế, đều nhao nhao nhìn lại bên Vô Song Đại Đế. Chỉ thấy Vô Song Đại Đế mây trôi nước chảy, trên mặt bình tĩnh tự nhiên, mỉm cười nhìn đấu giá hội, nhìn về phía trên, tựa như một người bàng quan ở ngoài đứng xem.
Loại cảm giác này, thật giống như Vô Song Đại Đế đối với vật đấu giá căn bản không có hứng thú. Bởi vì người của Khổng Tước Thánh Sơn, căn bản là không tham gia đấu giá.
Vốn tất cả mọi người là nhân vật nổi danh, hiện tại so sánh như vậy, Hỏa Viêm Đại Đế cùng Nhược Y Đại Đế đột nhiên đều có loại cảm giác buồn vô cớ.
Mà lúc này, báo giá của Lôi Âm quả, cũng đột phá ba trăm triệu Thánh Linh Thạch.
Giang Trần nhìn những người kia cơ hồ là giết đỏ cả mắt rồi, cũng cảm thấy hết sức buồn cười. Tuy Lôi Âm quả này là đồ tốt, thế nhưng mà giá cả đến đây, hiển nhiên đã vượt qua giá trị xứng đáng của nó. Những người này, quả thực là đang đấu khí.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại có ba thế lực báo giá.
Một cái là Thiên Long Phái, một cái là Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông, cuối cùng là Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch.
Ba nhà này, nhìn về phía trên cũng là một bộ nguyện nhất định phải có.
Giang Trần không biết vì cái gì Niêm Hoa Đại Đế chấp nhất như thế, ở hắn xem ra, Lôi Âm quả vượt qua 200 triệu Linh Thạch, cũng đã quá khoa trương.
Mà bây giờ, đã vượt qua ba trăm triệu, Niêm Hoa Đại Đế không cần phải đấu giá tiếp a.
Giang Trần truyền âm cho Vân Trung Minh Hoàng cách đó không xa:
- Vân Trung, đi nói cho Niêm Hoa Đại Đế, Lôi Âm quả này không đáng ba trăm triệu, bảo hắn thu tay lại đi.
Vân Trung Minh Hoàng đi về phía Niêm Hoa Đại Đế, ở bên tai Niêm Hoa Đại Đế nói mấy câu, Niêm Hoa Đại Đế như có điều suy nghĩ, cuối cùng chán nản buông tay.
Hắn vẫn tin tưởng Giang Trần nói.
Vân Trung Minh Hoàng lại hữu ý vô ý nhìn thoáng qua Hàn Thiên Tùy bên người Hạ Vũ Thiên Kiếm Tông tông chủ Hàn Thiên Chiến, kỳ thật Hàn Thiên Tùy vẫn một mực lưu ý động tĩnh bên ngoài.
Thấy Vân Trung Minh Hoàng ý vị thâm trường nhìn sang hắn, Hàn Thiên Tùy cũng như có điều suy nghĩ, nói với Hàn Thiên Chiến:
- Đại huynh, có chừng có mực.
Hàn Thiên Chiến cười hắc hắc:
- Ta ra 35000 vạn.
Thiên Long Phái Long Bá Tương kia căn bản không cân nhắc:
- Lão tử ra 36000 vạn.
- Ba trăm triệu bảy ngàn vạn.
- Ba trăm triệu 8000 vạn.
Long Bá Tương nhìn về phía trên thật giống như giết đỏ cả mắt rồi.
/3612
|