̣n pháp đáng sợ. (2)
Xích Đỉnh hoàng đế cảm thấy miệng lưỡi đắng chát, hắn vẫn cảm thấy Xích Đỉnh đế quốc rất cường đại, cảm thấy mình là quân chủ vĩ đại. Văn hóa, võ lực, có thể nói là quân chủ trước nay chưa từng có. Cho nên dã tâm của hắn rất lớn, luôn lấy việc khai cương liệt thổ làm mục tiêu. Vì thế hắn căn bản không tiếc danh tiếng gì đó, mà chỉ tôn sùng bốn chữ - không từ thủ đoạn.
Lúc trước hắn diệt Vạn Tượng Cương Vực căn bản không nói tới áy náy gì, hắn cảm thấy, mạnh được yếu thua là pháp tắc tự nhiên.
Chỉ là hôm nay khi người ta là đao thớt, hắn là thị cá, hắn mới biết được pháp tắc mạnh được yếu thua này tàn khốc tới cỡ nào.
Hiện tại Xích Đỉnh hoàng đế không ai bì nổi như hắn đã trở thành thị cá trên thớt gỗ. Lúc này tới phiên hắn mặc người ta chém giết.
Trước trận pháp bên ngoài, Giang Trần quan sát trận pháp kia đã được một giờ, đột nhiên Giang Trần vẫy tay một cái:
- Tiêu Vân, Tiêu Phong, hai người các ngươi tới đây. Ta truyền cho các ngươi một đạo bí pháp, đi công kích hạch tâm trận pháp này. Chỉ cần phá vỡ hạch tâm trận pháp này là trận này không công tự tán.
Thứ như trận pháp kỳ diệu vô cùng. Nếu như ngươi không nhìn thấy sự ảo diệu của trận pháp, mặc kệ ngươi công kích thế nào cũng không thể xông trận thành công.
Nếu như có thể nhìn ra chỗ kỳ diệu của trận pháp, như vậy sự uy hiếp của trận pháp này sẽ giảm bớt trên phạm vi lớn.
Trận pháp nhất đạo, nội tình của Giang Trần không bằng đan đạo, cũng không nghịch thiên như vậy. Cho nên trận pháp bên ngoài này, ban đầu hắn cũng không có thủ pháp vẹn toàn để phá vỡ.
Mãi tới khi quan sát quá trình ba đại tông môn công kích, hắn mới chậm rãi nhìn ra chút mánh khóe, cuối cùng cũng tìm thấy chỗ hạch tâm của trận pháp này.
Tìm được hạch tâm trận pháp, có Hòe Sơn nhị tiêu này bên cạnh, phá vỡ trận pháp là việc rất nhỏ.
Giang Trần truyền tâm đắc cho Hòe Sơn nhị tiêu, Hòe Sơn nhị tiêu nghe vậy hai mắt sáng ngời.
- Đi đi, nhưng mà phải cẩn thận, chớ để trước ngựa mất yên.
Giang Trần dặn dò.
Ba đại tông chủ thấy Hòe Sơn nhị tiêu giá lâm, vội vàng nghênh tiếng.
- Nhị vị đại đế tiền bối, trận pháp phòng ngự của hoàng cung rất nghịch thiên, chúng ta đã toàn lực công kích. Mong hai vị tiền bối yên tâm, ba đại tông mông chúng ta mặc kệ thế nào, trận pháp phòng ngự này nghịch thiên ra sao, chúng ta chắc chắn sẽ nghĩ ra biện pháp...
Tiêu Vân lại cười lạnh:
- Không cần.
- Thiếu chủ nhà ta cho các ngươi cơ hội, chỉ muốn nhìn biểu hiện của các ngươi một chút. Hiện tại xem ra, cái gọi là ba đại tông môn cuối cùng cũng chỉ có vậy. Thiếu chủ nhà ta đã không còn kiên nhẫn, phái hai chúng ta tới phá trận. Các ngươi ở một bên lược trận, đợi sau khi công phá trận pháp, lại dùng đại quân tiến lên.
- Ồ?
Ba đại tông chủ nghe vậy nhìn lẫn nhau, bọn họ có cảm giác vui sướng như được giải thoát. Lần này trong chiến đấu, tuy rằng bọn họ không tới mức dốc sức liều mạng, thế nhưng tuyệt đối có thể nói là dốc hết sức.
Thế nhưng mà kết quả vẫn không được như ý người, trận pháp kia tuy rằng không ngừng bị bọn họ đánh ra lỗ thủng, nhưng người ta mỗi một lần đều có thể thong dong bổ sung lại.
Hiện tại hai vị đại đế tiền bối này tự mình tới phá trận? Vậy thực sự đã giúp cho bọn họ giảm bớt thương vong khá lớn.
- Hai vị tiền bối, trận pháp này rất quỷ di, hơn nữa trong trận pháp thi thoảng sẽ phát ra công kích đáng sợ. Xin nhị vị tiền bối cẩn thận một chút.
Đây vốn là lời nịnh nọt Hòe Sơn nhị tiêu, nhưng mà đại đế tán tu như Hòe Sơn nhị tiêu ghét nhất chính là việc người khác hoài nghi thực lực hai người bọn họ.
Hừ lạnh một tiếng, Tiêu Vân kia cười quái dị, nói:
- Hai huynh đệ chúng ta há có thể bằng vào những phế vật như các ngươi có thể so sánh được? Cứ nhìn là được rồi, xem hai huynh đệ chúng ta phá trận thế nào.
Hòe Sơn nhị tiêu ở chỗ Giang Trần đã nhận được chỗ huyền ảo của trận pháp, cũng nhận được bí pháp phá trận. Hơn nữa bản thân bọn họ lại có thủ đoạn siêu cường. Tự nhiên sẽ không đặt một trận pháp vào trong mắt.
Cho dù Giang Trần chưa cho bọn họ bí pháp phá trận, bọn họ cũng hoàn toàn có thể dùng thực lực bản thân cưỡng ép phá trận.
- Huynh đệ, ngươi trái ta phải, lên trên.
Tiêu Vân mời Tiêu Phong.
Hai người hóa thành đạo lưu quang phân biệt bay về hai phía trái phải của trận pháp. Hai đạo thân ảnh giống như lưu quang nhanh chóng chui vào trong trận pháp.
Tay Tiêu Vân chộp một cái, tay xuất hiện một chiếc chùy màu đỏ, chiếc chùy màu đỏ ở trong tay Tiêu Vân lại giống như đồ chơi vậy.
Khi lòng bàn tay hắn chuyển động, lập tức có quang mang dị sắc tràn ra, cực kỳ đẹp mắt, giống như là cầu vồng ở chân trời.
- Phá cho ta.
Chiếc chùy màu đỏ kia giống như một ngọn núi mang theo thần quang, đánh về một phía trong hư không.
Mà cùng lúc đó, một thanh kiếm rộng bản trong tay Tiêu Phong cũng giống như lưu tinh trên trời, sáng chói không thôi, giống như là dẫn động nhật nguyệt, mang theo quang mang sáng chói chém về một phía trong hư không.
- Chém.
Một kiếm một chùy của hai huynh đệ đánh xuống.
Hai đạo công kích kinh người không ngờ lại hướng về một phía đồng nhất mà hội tụ. Một giống như hổ đói vồ mồi, vô cùng hung mãnh, một giống như cự long bá chủ một phương đang rít gào.
Ầm ầm.
Hai đạo công kích gặp nhau trên hư không, giống như đánh vào một bức tường vô hình, phát ra một tiếng nổ mạnh rung trời.
Sau một khắc cả hư không giống như sụp đổ, điên cuồng rung động.
Khí lưu cường đại không có chút quy tắc nào mà lan tràn ra bốn phía, gió lạnh rít gào, khí lưu hỗn loạn trong hư không giống như tìm được nơi phát tiết, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.
Mà trong hư không, từng đạo phù văn giống như một bình hoa bị đánh vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, nhao nhao rơi xuống rồi biến mất.
Những phù văn này chính là đường vân của trận pháp phòng ngự, bị hai huynh đệ này dùng lực lượng cường đại phá vỡ mắt trận, thoáng cái đánh nát toàn bộ hoa văn trận pháp.
Không đơn thuần là phá hủy vòng phòng ngự của trận pháp, càng trực tiếp phá hỏng căn cơ của trận pháp. Không có trận cơ, những đường vân của trận pháp này đã bị phá hủy, những phù văn giống như nòng nòng từ trong sáng ngoài tối đều biến mất không còn tung tích.
Khi hư không loạn lưu từ từ biến mất, ba đại tông môn bên ngoài trận pháp, từ tông chủ cho tới đệ tử bình thường đều trợn mắt há hốc mòm.
Đây là thực lực tiền bối Đế cảnh sao?
Bọn họ, người trong tông môn của Xích Đỉnh trung vực này cũng đã từng nghe nói qua cường giả Đế cảnh, nhưng không có ai tận mắt nhìn thấy qua cường giả Đế cảnh thi triển thần thông.
Cho dù là ba đại tông chủ này cho dù là tiếp kiến cường giả Đế cảnh cũng không có cơ duyên nhìn thấy cường giả Đế cảnh ra tay.
Giờ phút này nhìn thấy, cả đám ngây ngốc nhìn trân trối, thật lâu không nói nên lời.
- Một kích của cường giả Đế cảnh không ngờ uy lực lại tới vậy.
Ba đại tông chủ nhìn nhau, trong lòng đều xuất hiện cảm giác sợ hãi khó hiểu.
Xích Đỉnh hoàng đế cảm thấy miệng lưỡi đắng chát, hắn vẫn cảm thấy Xích Đỉnh đế quốc rất cường đại, cảm thấy mình là quân chủ vĩ đại. Văn hóa, võ lực, có thể nói là quân chủ trước nay chưa từng có. Cho nên dã tâm của hắn rất lớn, luôn lấy việc khai cương liệt thổ làm mục tiêu. Vì thế hắn căn bản không tiếc danh tiếng gì đó, mà chỉ tôn sùng bốn chữ - không từ thủ đoạn.
Lúc trước hắn diệt Vạn Tượng Cương Vực căn bản không nói tới áy náy gì, hắn cảm thấy, mạnh được yếu thua là pháp tắc tự nhiên.
Chỉ là hôm nay khi người ta là đao thớt, hắn là thị cá, hắn mới biết được pháp tắc mạnh được yếu thua này tàn khốc tới cỡ nào.
Hiện tại Xích Đỉnh hoàng đế không ai bì nổi như hắn đã trở thành thị cá trên thớt gỗ. Lúc này tới phiên hắn mặc người ta chém giết.
Trước trận pháp bên ngoài, Giang Trần quan sát trận pháp kia đã được một giờ, đột nhiên Giang Trần vẫy tay một cái:
- Tiêu Vân, Tiêu Phong, hai người các ngươi tới đây. Ta truyền cho các ngươi một đạo bí pháp, đi công kích hạch tâm trận pháp này. Chỉ cần phá vỡ hạch tâm trận pháp này là trận này không công tự tán.
Thứ như trận pháp kỳ diệu vô cùng. Nếu như ngươi không nhìn thấy sự ảo diệu của trận pháp, mặc kệ ngươi công kích thế nào cũng không thể xông trận thành công.
Nếu như có thể nhìn ra chỗ kỳ diệu của trận pháp, như vậy sự uy hiếp của trận pháp này sẽ giảm bớt trên phạm vi lớn.
Trận pháp nhất đạo, nội tình của Giang Trần không bằng đan đạo, cũng không nghịch thiên như vậy. Cho nên trận pháp bên ngoài này, ban đầu hắn cũng không có thủ pháp vẹn toàn để phá vỡ.
Mãi tới khi quan sát quá trình ba đại tông môn công kích, hắn mới chậm rãi nhìn ra chút mánh khóe, cuối cùng cũng tìm thấy chỗ hạch tâm của trận pháp này.
Tìm được hạch tâm trận pháp, có Hòe Sơn nhị tiêu này bên cạnh, phá vỡ trận pháp là việc rất nhỏ.
Giang Trần truyền tâm đắc cho Hòe Sơn nhị tiêu, Hòe Sơn nhị tiêu nghe vậy hai mắt sáng ngời.
- Đi đi, nhưng mà phải cẩn thận, chớ để trước ngựa mất yên.
Giang Trần dặn dò.
Ba đại tông chủ thấy Hòe Sơn nhị tiêu giá lâm, vội vàng nghênh tiếng.
- Nhị vị đại đế tiền bối, trận pháp phòng ngự của hoàng cung rất nghịch thiên, chúng ta đã toàn lực công kích. Mong hai vị tiền bối yên tâm, ba đại tông mông chúng ta mặc kệ thế nào, trận pháp phòng ngự này nghịch thiên ra sao, chúng ta chắc chắn sẽ nghĩ ra biện pháp...
Tiêu Vân lại cười lạnh:
- Không cần.
- Thiếu chủ nhà ta cho các ngươi cơ hội, chỉ muốn nhìn biểu hiện của các ngươi một chút. Hiện tại xem ra, cái gọi là ba đại tông môn cuối cùng cũng chỉ có vậy. Thiếu chủ nhà ta đã không còn kiên nhẫn, phái hai chúng ta tới phá trận. Các ngươi ở một bên lược trận, đợi sau khi công phá trận pháp, lại dùng đại quân tiến lên.
- Ồ?
Ba đại tông chủ nghe vậy nhìn lẫn nhau, bọn họ có cảm giác vui sướng như được giải thoát. Lần này trong chiến đấu, tuy rằng bọn họ không tới mức dốc sức liều mạng, thế nhưng tuyệt đối có thể nói là dốc hết sức.
Thế nhưng mà kết quả vẫn không được như ý người, trận pháp kia tuy rằng không ngừng bị bọn họ đánh ra lỗ thủng, nhưng người ta mỗi một lần đều có thể thong dong bổ sung lại.
Hiện tại hai vị đại đế tiền bối này tự mình tới phá trận? Vậy thực sự đã giúp cho bọn họ giảm bớt thương vong khá lớn.
- Hai vị tiền bối, trận pháp này rất quỷ di, hơn nữa trong trận pháp thi thoảng sẽ phát ra công kích đáng sợ. Xin nhị vị tiền bối cẩn thận một chút.
Đây vốn là lời nịnh nọt Hòe Sơn nhị tiêu, nhưng mà đại đế tán tu như Hòe Sơn nhị tiêu ghét nhất chính là việc người khác hoài nghi thực lực hai người bọn họ.
Hừ lạnh một tiếng, Tiêu Vân kia cười quái dị, nói:
- Hai huynh đệ chúng ta há có thể bằng vào những phế vật như các ngươi có thể so sánh được? Cứ nhìn là được rồi, xem hai huynh đệ chúng ta phá trận thế nào.
Hòe Sơn nhị tiêu ở chỗ Giang Trần đã nhận được chỗ huyền ảo của trận pháp, cũng nhận được bí pháp phá trận. Hơn nữa bản thân bọn họ lại có thủ đoạn siêu cường. Tự nhiên sẽ không đặt một trận pháp vào trong mắt.
Cho dù Giang Trần chưa cho bọn họ bí pháp phá trận, bọn họ cũng hoàn toàn có thể dùng thực lực bản thân cưỡng ép phá trận.
- Huynh đệ, ngươi trái ta phải, lên trên.
Tiêu Vân mời Tiêu Phong.
Hai người hóa thành đạo lưu quang phân biệt bay về hai phía trái phải của trận pháp. Hai đạo thân ảnh giống như lưu quang nhanh chóng chui vào trong trận pháp.
Tay Tiêu Vân chộp một cái, tay xuất hiện một chiếc chùy màu đỏ, chiếc chùy màu đỏ ở trong tay Tiêu Vân lại giống như đồ chơi vậy.
Khi lòng bàn tay hắn chuyển động, lập tức có quang mang dị sắc tràn ra, cực kỳ đẹp mắt, giống như là cầu vồng ở chân trời.
- Phá cho ta.
Chiếc chùy màu đỏ kia giống như một ngọn núi mang theo thần quang, đánh về một phía trong hư không.
Mà cùng lúc đó, một thanh kiếm rộng bản trong tay Tiêu Phong cũng giống như lưu tinh trên trời, sáng chói không thôi, giống như là dẫn động nhật nguyệt, mang theo quang mang sáng chói chém về một phía trong hư không.
- Chém.
Một kiếm một chùy của hai huynh đệ đánh xuống.
Hai đạo công kích kinh người không ngờ lại hướng về một phía đồng nhất mà hội tụ. Một giống như hổ đói vồ mồi, vô cùng hung mãnh, một giống như cự long bá chủ một phương đang rít gào.
Ầm ầm.
Hai đạo công kích gặp nhau trên hư không, giống như đánh vào một bức tường vô hình, phát ra một tiếng nổ mạnh rung trời.
Sau một khắc cả hư không giống như sụp đổ, điên cuồng rung động.
Khí lưu cường đại không có chút quy tắc nào mà lan tràn ra bốn phía, gió lạnh rít gào, khí lưu hỗn loạn trong hư không giống như tìm được nơi phát tiết, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía.
Mà trong hư không, từng đạo phù văn giống như một bình hoa bị đánh vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, nhao nhao rơi xuống rồi biến mất.
Những phù văn này chính là đường vân của trận pháp phòng ngự, bị hai huynh đệ này dùng lực lượng cường đại phá vỡ mắt trận, thoáng cái đánh nát toàn bộ hoa văn trận pháp.
Không đơn thuần là phá hủy vòng phòng ngự của trận pháp, càng trực tiếp phá hỏng căn cơ của trận pháp. Không có trận cơ, những đường vân của trận pháp này đã bị phá hủy, những phù văn giống như nòng nòng từ trong sáng ngoài tối đều biến mất không còn tung tích.
Khi hư không loạn lưu từ từ biến mất, ba đại tông môn bên ngoài trận pháp, từ tông chủ cho tới đệ tử bình thường đều trợn mắt há hốc mòm.
Đây là thực lực tiền bối Đế cảnh sao?
Bọn họ, người trong tông môn của Xích Đỉnh trung vực này cũng đã từng nghe nói qua cường giả Đế cảnh, nhưng không có ai tận mắt nhìn thấy qua cường giả Đế cảnh thi triển thần thông.
Cho dù là ba đại tông chủ này cho dù là tiếp kiến cường giả Đế cảnh cũng không có cơ duyên nhìn thấy cường giả Đế cảnh ra tay.
Giờ phút này nhìn thấy, cả đám ngây ngốc nhìn trân trối, thật lâu không nói nên lời.
- Một kích của cường giả Đế cảnh không ngờ uy lực lại tới vậy.
Ba đại tông chủ nhìn nhau, trong lòng đều xuất hiện cảm giác sợ hãi khó hiểu.
/3612
|