Lão giả kia cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Chung Ly Diễn:
- Chung Ly công tử, chúng ta tiến vào cung điện này hay là trước tiên bắt những người kia tới hỏi han một chút?
Chung Ly công tử trầm ngâm nói:
- Nhân tộc nhu nhược, động tĩnh của chúng ta hiện tại gây ra lớn như vậy mà bọn chúng cũng không dám tới điều tra một chút. Có thể thấy được bọn chúng nhát gan cỡ nào. Trước tiên không quản bọn chút, tiến vào cung điện này nhìn xem. Cung điện này có cấm chế lợi hại như vậy, nhất định là thánh địa của tông môn cường đại thượng cổ. Nhân tộc thượng cổ, luận nội tình và căn cơ, so với Nam Đấu ly tộc chúng ta còn mạnh hơn. Đi, chúng ta vào trong xem trước.
Bên Giang Trần, nhìn thấy cấm chế ngoài cung điện Thánh Nhất tông bị phá hủy, trong lúc nhất thời khiếp sợ không thôi. Trong mấy hô hấp ngắn ngủi, đã xuất hiện biến cố lớn như vậy, đừng nói là Giang Trần hắn, cho dù là thần điểu Chu Tước cũng khiếp sợ không thôi.
- Nam Đấu ly tộc? Nam Đấu ly tộc...
Thần điểu Chu Tước lẩm bẩm nói:
- Giang Trần, Nam Đấu ly tộc này ở thời kỳ thượng cổ là đối thủ một mất một còn của nhân tộc các ngươi. Xem ra tộc này hiện tại có số mệnh cường đại hơn nhân tộc các ngươi rất nhiều.
Lời này của thần điểu Chu Tước không thể nghi ngờ đã rét vì tuyết lại còn lạnh vì sương. Làm cho Giang Trần phiền muộn không thôi.
Tuy rằng cường giả Thiên Vị đánh vỡ khu vực biên giới không phải là Ma tộc, thế nhưng mà Giang Trần cũng không cao hứng cho nổi.
Lúc này, bảy chiếc cột lớn bên ngoài cung điện bỗng nhiên điên cuồng đung đưa. Sau một khắc, quang mang sáng chói xuất hiện, trên bảy chiếc cột lớn xuất hiện vết nứt.
Thần điểu Chu Tước triệt để biến sắc:
- Xong rồi, căn cơ đã bị động tới. Phong ấn kia sắp bị phá vỡ. Ma chủ Thiên Ma sắp sửa xuất thế.
Giang Trần nghe vậy trong lòng chấn động. Đây quả thực là họa vô đơn chí a.
Ba tên cường giả Thiên Vị Nam Đấu ly tộc này đến thật là đúng lúc. Đáng giận nhất là bọn chúng không biết sống chết, vậy mà trực tiếp phát động công kích với cấm chế trong cung điện. Trực tiếp phá hủy căn cơ linh mạch của thánh địa Thánh Nhất tông.
Vốn, nếu như thánh địa Thánh Nhất tông còn ở thời đỉnh phong như thượng cổ, đừng nói là ba gia hỏa như bọn chúng, coi như là ba mươi cường giả Thiên Vị cũng tuyệt đối không dao động được căn cơ linh mạch của thánh địa Thánh Nhất tông.
Thế nhưng mà từ thượng cổ tới nay, hơn mười, hai mươi vạn năm qua đi. Thời gian vô tình đã cắn nuốt cấm chế, cắn nuốt căn cơ thánh địa này.
Trên thế giới này không có bức tường nào kiên cố không thể phá hủy. Thời gian và tuế nguyệt có thể đánh bại tất cả. Kể cả là những bức tường nhìn qua không thể phá hủy.
Chỉ có siêu thoát tam giới, tồn tại cường đại nhảy ra khỏi ngũ hành mới có thể chính thức làm được chuyện đồng thọ với thiên địa, bất tử, tranh phong với nhật nguyệt.
- Ha ha ha ha...
Tiếng cười của Ma chủ Thiên Ma điên cuồng vang vọng giữa thiên địa. Trong lúc nhất thời, cả thiên địa, cả hư không đều ảm đạm, bị tiếng cười của ma chủ Thiên Ma ngăn chặn.
- Trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta a.
Pháp thân của ma chủ Thiên Ma bị cấm chế vây khốn, luôn không có cách nào chạy thoát khỏi. Làm cho hắn chỉ có thể thông qua một chút Ma thức điều khiển tất cả.
Ma chủ Thiên Ma vốn không có cách nào khả thi, cảm thấy Giang Trần dường như nán lại là vì triệt đường lui của hắn.
Thế nhưng mà ba khách không mời mà tới của Nam Đấu ly tộc này lại không biết sống chết, trực tiếp công kích cấm chế trong cung điện này. Dao động căn cơ linh mạch.
Chuyện này đối với ma chủ Thiên Ma mà nói, không thể nghi ngờ là tin tức vô cùng tốt.
Ma chủ Thiên Ma ở thời kỳ thượng cổ, thực lực cường đại cỡ nào cơ chứ? Cả Thánh Nhất tông cũng chỉ có thể mượn nhờ thánh địa và cấm chế như vậy, lợi dụng các loại bẫy rập mới miễn cưỡng vây khốn hắn mà thôi.
Hiện tại cấm chế vừa tan, pháp thân của Thiên Ma hắn chẳng khác nào triệt để thoát khốn. Đây tuyệt đối là rồng về biển cả, hổ về rừng.
Ma chủ Thiên Ma thoát khốn, trong lúc thét dài, quang mang ảm đạm, tản ra khí tức Thiên Ma cường đại.
Loại khí tức này dường như có thể tranh giành ánh sáng với nhật nguyệt, quang mang tràn ngập.
Thần điểu Chu Tước biến sắc, cực kỳ khó coi.
- Chuyện xấu, chuyện xấu. Ma chủ Thiên Ma vừa xuất hiện, cả Thần Uyên đại lục chỉ sợ sẽ lại xuất hiện một trường hạo kiếp.
Giang Trần cảm nhận khí tức cường đại của ma chủ Thiên Ma, biểu hiện cực kỳ phức tạp, hỏi:
- Tiền bối, còn có thể cứu vãn hay không? Ba hỗn đản Nam Đấu ly tộc kia có thể trấn áp hắn hay không?
Thần điểu Chu Tước lắc đầu nói:
- Khó, khó.
- Hắn vừa mới thoát khốn, thực lực có lẽ còn chưa khôi phục được bao nhiêu a.
- Chính là bởi vì như vậy, bản linh hiện tại mới ở lại chỗ này. bằng không mà nói ta đã sớm mời ngươi chạy trối chết. Thực lực của ma chủ Thiên Ma tuyệt đối không phải là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng nổi.
Ngữ khí của Thần điểu Chu Tước cực kỳ ngưng trọng. Gắt gao nhìn chằm chằm vào phía trên cung điện kia. Nhìn qua pháp thân của ma chủ Thiên Ma đang không ngừng khôi phục nguyên khí trong hư không.
May mắn mà linh khí lúc này còn xa không bằng thời kỳ thượng cổ. Cho nên hiện tại ma chủ Thiên Ma muốn khôi phục tới đỉnh phong cũng không phải dễ như vậy.
Nhưng mà dù vậy khí tức của Ma chủ Thiên Ma cũng không ngừng mạnh mẽ.
Ba tên cường giả Nam Đấu ly tộc khi cảm nhận được khí tức của ma chủ Thiên Ma, biểu hiện trên mặt vô cùng ngưng trọng. Ba người tạo thành thế tam giác, vô cùng cảnh giác nhìn qua cảnh tượng quang mang sáng tối ở trên không trung.
Nhìn sắc mặt của ba người này, hiển nhiên cũng biết mình đã phạm sai lầm lớn.
- Ba người các ngươi là Nam Đấu ly tộc đúng không?
Thanh âm uy nghiêm của ma chủ Thiên Ma mang theo khí thế nhìn từ trên cao xuống dưới.
Đại hán đầu trọc kia ngạo mạn nói:
- Ngươi là thứ gì, trốn ở trong cung điện này giả thần giả quỷ sao?
Ma chủ Thiên Ma nghe vậy, không giận mà cười nói:
- ha ha ha, ngươi hỏi bản chủ là ai sao? Rất tốt, rất tốt, xem ra trận chiến thượng cổ thực sự đã trải qua quá lâu rồi. Xem ra các tộc trên Thần Uyên đại lục đã quên vết thương năm đó. Có lẽ đại khí vận của Ma tộc ta sẽ thực sự tới. Ha ha ha ha.
Ma tộc?
Ba người của Nam Đấu Ly tộc nghe vậy đều biến sắc. Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được bên trong cung điện này vậy mà lại có một cường giả Ma tộc nhảy ra.
Ma chủ Thiên Ma từ trên cao nhìn xuống dưới. Ma nhãn chuyển động đã bao quát tình hình toàn bộ mười dặm chung quanh thu vào trong mắt. Khí thế của ma chủ Thiên Ma nhất tộc thái cổ biểu hiện không thể nghi ngờ.
Ba tên cường giả Thiên Vị của Nam Đấu ly tộc biểu hiện phức tạp, nhìn lẫn nhau, đều có thể nhìn thấy vẻ bối rối trong mắt đối phương.
Bọn họ đều là cường giả Thiên Vị, tự nhiên có thể cảm nhận được gia hỏa tự xưng là cường giả Ma tộc trước mắt này toàn thân cao thấp đều tản ra một loại khí tức cường đại mà ngay bọn họ cũng cảm thấy vô lực.
- Chung Ly công tử, chúng ta tiến vào cung điện này hay là trước tiên bắt những người kia tới hỏi han một chút?
Chung Ly công tử trầm ngâm nói:
- Nhân tộc nhu nhược, động tĩnh của chúng ta hiện tại gây ra lớn như vậy mà bọn chúng cũng không dám tới điều tra một chút. Có thể thấy được bọn chúng nhát gan cỡ nào. Trước tiên không quản bọn chút, tiến vào cung điện này nhìn xem. Cung điện này có cấm chế lợi hại như vậy, nhất định là thánh địa của tông môn cường đại thượng cổ. Nhân tộc thượng cổ, luận nội tình và căn cơ, so với Nam Đấu ly tộc chúng ta còn mạnh hơn. Đi, chúng ta vào trong xem trước.
Bên Giang Trần, nhìn thấy cấm chế ngoài cung điện Thánh Nhất tông bị phá hủy, trong lúc nhất thời khiếp sợ không thôi. Trong mấy hô hấp ngắn ngủi, đã xuất hiện biến cố lớn như vậy, đừng nói là Giang Trần hắn, cho dù là thần điểu Chu Tước cũng khiếp sợ không thôi.
- Nam Đấu ly tộc? Nam Đấu ly tộc...
Thần điểu Chu Tước lẩm bẩm nói:
- Giang Trần, Nam Đấu ly tộc này ở thời kỳ thượng cổ là đối thủ một mất một còn của nhân tộc các ngươi. Xem ra tộc này hiện tại có số mệnh cường đại hơn nhân tộc các ngươi rất nhiều.
Lời này của thần điểu Chu Tước không thể nghi ngờ đã rét vì tuyết lại còn lạnh vì sương. Làm cho Giang Trần phiền muộn không thôi.
Tuy rằng cường giả Thiên Vị đánh vỡ khu vực biên giới không phải là Ma tộc, thế nhưng mà Giang Trần cũng không cao hứng cho nổi.
Lúc này, bảy chiếc cột lớn bên ngoài cung điện bỗng nhiên điên cuồng đung đưa. Sau một khắc, quang mang sáng chói xuất hiện, trên bảy chiếc cột lớn xuất hiện vết nứt.
Thần điểu Chu Tước triệt để biến sắc:
- Xong rồi, căn cơ đã bị động tới. Phong ấn kia sắp bị phá vỡ. Ma chủ Thiên Ma sắp sửa xuất thế.
Giang Trần nghe vậy trong lòng chấn động. Đây quả thực là họa vô đơn chí a.
Ba tên cường giả Thiên Vị Nam Đấu ly tộc này đến thật là đúng lúc. Đáng giận nhất là bọn chúng không biết sống chết, vậy mà trực tiếp phát động công kích với cấm chế trong cung điện. Trực tiếp phá hủy căn cơ linh mạch của thánh địa Thánh Nhất tông.
Vốn, nếu như thánh địa Thánh Nhất tông còn ở thời đỉnh phong như thượng cổ, đừng nói là ba gia hỏa như bọn chúng, coi như là ba mươi cường giả Thiên Vị cũng tuyệt đối không dao động được căn cơ linh mạch của thánh địa Thánh Nhất tông.
Thế nhưng mà từ thượng cổ tới nay, hơn mười, hai mươi vạn năm qua đi. Thời gian vô tình đã cắn nuốt cấm chế, cắn nuốt căn cơ thánh địa này.
Trên thế giới này không có bức tường nào kiên cố không thể phá hủy. Thời gian và tuế nguyệt có thể đánh bại tất cả. Kể cả là những bức tường nhìn qua không thể phá hủy.
Chỉ có siêu thoát tam giới, tồn tại cường đại nhảy ra khỏi ngũ hành mới có thể chính thức làm được chuyện đồng thọ với thiên địa, bất tử, tranh phong với nhật nguyệt.
- Ha ha ha ha...
Tiếng cười của Ma chủ Thiên Ma điên cuồng vang vọng giữa thiên địa. Trong lúc nhất thời, cả thiên địa, cả hư không đều ảm đạm, bị tiếng cười của ma chủ Thiên Ma ngăn chặn.
- Trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta a.
Pháp thân của ma chủ Thiên Ma bị cấm chế vây khốn, luôn không có cách nào chạy thoát khỏi. Làm cho hắn chỉ có thể thông qua một chút Ma thức điều khiển tất cả.
Ma chủ Thiên Ma vốn không có cách nào khả thi, cảm thấy Giang Trần dường như nán lại là vì triệt đường lui của hắn.
Thế nhưng mà ba khách không mời mà tới của Nam Đấu ly tộc này lại không biết sống chết, trực tiếp công kích cấm chế trong cung điện này. Dao động căn cơ linh mạch.
Chuyện này đối với ma chủ Thiên Ma mà nói, không thể nghi ngờ là tin tức vô cùng tốt.
Ma chủ Thiên Ma ở thời kỳ thượng cổ, thực lực cường đại cỡ nào cơ chứ? Cả Thánh Nhất tông cũng chỉ có thể mượn nhờ thánh địa và cấm chế như vậy, lợi dụng các loại bẫy rập mới miễn cưỡng vây khốn hắn mà thôi.
Hiện tại cấm chế vừa tan, pháp thân của Thiên Ma hắn chẳng khác nào triệt để thoát khốn. Đây tuyệt đối là rồng về biển cả, hổ về rừng.
Ma chủ Thiên Ma thoát khốn, trong lúc thét dài, quang mang ảm đạm, tản ra khí tức Thiên Ma cường đại.
Loại khí tức này dường như có thể tranh giành ánh sáng với nhật nguyệt, quang mang tràn ngập.
Thần điểu Chu Tước biến sắc, cực kỳ khó coi.
- Chuyện xấu, chuyện xấu. Ma chủ Thiên Ma vừa xuất hiện, cả Thần Uyên đại lục chỉ sợ sẽ lại xuất hiện một trường hạo kiếp.
Giang Trần cảm nhận khí tức cường đại của ma chủ Thiên Ma, biểu hiện cực kỳ phức tạp, hỏi:
- Tiền bối, còn có thể cứu vãn hay không? Ba hỗn đản Nam Đấu ly tộc kia có thể trấn áp hắn hay không?
Thần điểu Chu Tước lắc đầu nói:
- Khó, khó.
- Hắn vừa mới thoát khốn, thực lực có lẽ còn chưa khôi phục được bao nhiêu a.
- Chính là bởi vì như vậy, bản linh hiện tại mới ở lại chỗ này. bằng không mà nói ta đã sớm mời ngươi chạy trối chết. Thực lực của ma chủ Thiên Ma tuyệt đối không phải là thứ mà ngươi có thể tưởng tượng nổi.
Ngữ khí của Thần điểu Chu Tước cực kỳ ngưng trọng. Gắt gao nhìn chằm chằm vào phía trên cung điện kia. Nhìn qua pháp thân của ma chủ Thiên Ma đang không ngừng khôi phục nguyên khí trong hư không.
May mắn mà linh khí lúc này còn xa không bằng thời kỳ thượng cổ. Cho nên hiện tại ma chủ Thiên Ma muốn khôi phục tới đỉnh phong cũng không phải dễ như vậy.
Nhưng mà dù vậy khí tức của Ma chủ Thiên Ma cũng không ngừng mạnh mẽ.
Ba tên cường giả Nam Đấu ly tộc khi cảm nhận được khí tức của ma chủ Thiên Ma, biểu hiện trên mặt vô cùng ngưng trọng. Ba người tạo thành thế tam giác, vô cùng cảnh giác nhìn qua cảnh tượng quang mang sáng tối ở trên không trung.
Nhìn sắc mặt của ba người này, hiển nhiên cũng biết mình đã phạm sai lầm lớn.
- Ba người các ngươi là Nam Đấu ly tộc đúng không?
Thanh âm uy nghiêm của ma chủ Thiên Ma mang theo khí thế nhìn từ trên cao xuống dưới.
Đại hán đầu trọc kia ngạo mạn nói:
- Ngươi là thứ gì, trốn ở trong cung điện này giả thần giả quỷ sao?
Ma chủ Thiên Ma nghe vậy, không giận mà cười nói:
- ha ha ha, ngươi hỏi bản chủ là ai sao? Rất tốt, rất tốt, xem ra trận chiến thượng cổ thực sự đã trải qua quá lâu rồi. Xem ra các tộc trên Thần Uyên đại lục đã quên vết thương năm đó. Có lẽ đại khí vận của Ma tộc ta sẽ thực sự tới. Ha ha ha ha.
Ma tộc?
Ba người của Nam Đấu Ly tộc nghe vậy đều biến sắc. Bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được bên trong cung điện này vậy mà lại có một cường giả Ma tộc nhảy ra.
Ma chủ Thiên Ma từ trên cao nhìn xuống dưới. Ma nhãn chuyển động đã bao quát tình hình toàn bộ mười dặm chung quanh thu vào trong mắt. Khí thế của ma chủ Thiên Ma nhất tộc thái cổ biểu hiện không thể nghi ngờ.
Ba tên cường giả Thiên Vị của Nam Đấu ly tộc biểu hiện phức tạp, nhìn lẫn nhau, đều có thể nhìn thấy vẻ bối rối trong mắt đối phương.
Bọn họ đều là cường giả Thiên Vị, tự nhiên có thể cảm nhận được gia hỏa tự xưng là cường giả Ma tộc trước mắt này toàn thân cao thấp đều tản ra một loại khí tức cường đại mà ngay bọn họ cũng cảm thấy vô lực.
/3612
|