- Vân Lan, ngươi làm tay sai cho ma tộc, còn lí lẽ như vậy. Bổn thiếu chủ sẽ tiễn ngươi trước một đoạn.
Tiễn thuật của Giang Trần vô cùng tinh xảo, năm đó hắn cũng dùng qua cung tên. Đại vũ cung, xạ giương cung đều là vũ khí mà Giang Trần từng dùng.
Đối với cung tiễn, hắn không có chút lạ lẫm nào, trái lại, tiễn thuật nhất đạo của hắn vô cùng có thiên phú.
Mũi tên màu vàng lóng lánh đã mang theo uy năng của thần cung thượng cổ, tập trung vào Vân Lan đại đế.
Nếu như Vân Lan đại đế không chạy trối chết, đối mặt với Giang Trần, quần nhau với Giang Trần, bằng vào thực lực của Giang Trần hiện tại, quả thực chưa hẳn đã bắn chết hắn.
Thế nhưng mà hiện tại hắn lại giống như chó nhà có tang, lo lắng bị tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc vây quanh, cho nên trong lòng rất là sợ hãi.
Như vậy, hắn trốn đi đâu được đây?
Mũi tên hóa thành kim quang, trực chỉ Vân Lan đại đế, không sai lệch chút nào.
Lần này ngay cả cơ hội thần hồn thoát thân của hắn Giang Trần cũng không cho. Mũi tên trực tiếp bắn nát thần hồn và thân thể hắn, đánh nát Vân Lan đại đế tại chỗ.
Cảnh này ngay cả chính bản thân Giang Trần cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Hắn đối mặt với cường giả Đế cảnh, tuy rằng có thể quần nhau, nhưng cũng đã dùng tất cả vốn liếng của mình. Nhưng mà lúc này, bằng vào uy lực của thần cung thượng cổ này, lại có thể trực tiếp bắn chết một cường giả Đế cảnh có thực lực không thấp.
Giang Trần hào tình vạn trượng, hai mũi tên màu vàng nữa cũng nắm trong tay.
Sưu... Sưu...
Liên tục ba mũi tên, hai cường giả Đế cảnh của Thiên Hà cung và Thiên Âm tự cũng không ngoại lệ, toàn bộ đều bị mũi tên màu vàng đánh trúng, dưới một mảnh kim quang, thần hồn, thân thể đều bị tiêu diệt.
Ba cường giả Đế cảnh trước sau bị diệt, những võ giả còn lại hoàn toàn trở thành chuột chạy qua đường. Dưới tay của tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc hoàn toàn bị đồ sát, không một ai chạy thoát.
Cũng không lâu sau, những tiếng kêu lập tức biến mất. Cơ hồ tất cả ma bộ bị Ma chủ Thiên Ma hạ ma thức đều bị chém giết toàn bộ, không còn một người.
Giang Trần nhìn qua hiện trường bừa bộn trước mắt, trong lòng không có một chút cao hứng nào.
Nói cho cùng nếu như là Lưu Ly vương thành khai chiến với Đan Hỏa thành, Giang Trần giết chết Vân Lan đại đế và cường giả Đế cảnh của Thiên Âm tự và Thiên Hà cung không có bất luận áp lực tâm lý gì.
Thế nhưng mà hiện tại những người này bị ma chủ Thiên Ma điểu khiển. Đổi một tầng thân phận, giết những người này, lại làm cho Giang Trần có cảm giác một con ngựa đau, cả tàu được ăn thêm có.
Thần điểu Chu Tước dường như nhìn ra được tâm tư của Giang Trần, hắn khuyên nhủ:
- Giang Trần, không cần sầu não. Từ xưa tới nay nhân tộc các ngươi không thiếu đám bại hoại như vậy. Tinh anh nhân tộc thượng cổ, đối với đám bại hoại đầu nhập vào ma tộc từ trước tới nay đều không nương tay. Bọn họ đã phản bội nhân tộc. Ngươi giết bọn họ cũng không phải là đồng tộc tương tàn. Lại nói, ngươi không giết bọn họ, bọn họ một khi đi ra ngoài, tất sẽ làm loạn nhân tộc các ngươi.
Kỳ thực Giang Trần cũng biết đạo lý này, chỉ là hắn có chút thương cảm, cũng không phải bởi vì giết chết những người này mà là vì nguyên nhân khác.
Ngẫm lại chỉ là một ma chủ Thiên Ma đã tạo ra phiền phức nhiều như vậy.
Chư Thiên ma tộc cũng sở hữu thập mạch. Mỗi một mạch của ma tộc bình thường riêng rẽ, nếu như đồng thời xuất động mà nói, tất sẽ nhấc lên sóng gió, tai nạn thế nào.
Quả thực Giang Trần không dám nghĩ tới chuyện đó.
May mắn mà phương hướng chạy trốn của ma chủ Thiên ma không phải là Nhân tộc, mà là Nam Đấu ly tộc. Mà không phải là chạy về phía cương vực nhân loại.
Bằng không mà nói, ma chủ Thiên Ma chỉ sợ sẽ càng khiến cho Giang Trần ăn không ngon, ngủ không yên.
Giang Trần nhìn qua lỗ hổng ở khu vực biên giới, lông mày bắt đầu nhíu lại. Khu vực biên giới xuất hiện lỗ hổng lớn như vậy, cho dù ma chủ Thiên ma đi Nam Đấu ly tộc, hắn muốn trở về thì tùy thời cũng có thể trở về cương vực nhân loại.
- Đừng nản chí, ma chủ Thiên Ma mất đi pháp thân Thiên Ma. Thực lực một thân chắc chắc sẽ giảm bớt đi rất nhiều. Cho dù đoạt xá thành công, dùng thân thể Nam Đấu ly tộc, phối hợp với thần hồn Thiên Ma, không có thời gian ngàn năm, cũng không thể nào thích ứng với thân thể Nam Đấu ly tộc này.
Thần điểu Chu Tước rốt cuộc vẫn là người có kiến thức rộng rãi, biết rõ Ma chủ Thiên Ma hiện tại trong thời gian ngắn sẽ không xuất hiện gây ra tai họa cho muôn dân trăm họ.
Cho dù gây tai họa cho muôn dân trăm họ, đó cũng là địa bàn của Nam Đấu ly tộc.
- Tiền bối, lỗ hổng của khu vực biên giới này có thể bổ sung hay không?
Giang Trần nhìn qua lỗ hổng ở khu vực biên giới, cũng cực kỳ phiền muộn.
- Có lẽ có thể. Khu vực biên giới này là do Thánh Nhất tông phụ trách xây dựng. Nối liền thành một mảnh với thánh địa Thánh Nhất tông thượng cổ. Nếu nhưu có thể chữa trị linh mạch của Thánh Nhất tông thượng cổ này, đem cơ hồ tất cả trận pháp khôi phục lại như lúc ban đầu. Như vậy muốn chữa trị khu vực biên giới này không khó.
Thần điểu Chu Tước đối với chuyện của Thánh Nhất tông vẫn hiểu rõ không ít.
Giang Trần cũng gật đầu.
Hiện tại tuy rằng giết đám ma tộc đầu nhập vào ma chủ Thiên Ma, nhưng mà trong lòng Giang Trần lại không nhẹ nhõm được. Ma chủ Thiên Ma chạy thoát, khu vực biên giới bị đánh nát. Hiện tại chỉ cần Giang Trần vừa đi, không thể nghi ngờ là đem cánh cửa nhân loại bán cho Nam Đấu nhất tộc, bán cho Ma chủ Thiên Ma.
Bọn chúng muốn tiến vào lúc nào thì tiến vào lúc đó.
- Không thể tưởng tượng được, Nam Đấu nhất tộc này lại thoáng cái có ba cường giả Thiên Vị xuất hiện. Ta vô cùng hiếu kỳ, Nam Đấu ly tộc này hiện tại rốt cuộc có bao nhiêu cường giả Thiên Vị.
Kỳ thực Giang Trần cũng vô cùng buồn bực.
Trong ý thức của hắn, cường giả Thần Uyên đại lục có lẽ đều tụ tập ử Vạn Uyên đảo mới đúng. Hiện tại các tộc của Thần Uyên đại lục có lẽ đều lụi tàn mới đúng.
Thế nhưng mà dường như sự thực cũng không phải như vậy.
Thời kỳ thượng cổ Nam Đấu ly tộc còn không bằng nhân tộc, thế nhưng lúc này thoáng cái lại xuất hiện ba cường giả Thiên Vị. Như vậy tính ra, Nam Đấu ly tộc này tuyệt đối không chỉ có ba cường giả Thiên Vị.
Chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Nhân tộc yếu nhược, yếu kém, cả cương vực nhân loại như ếch ngồi đáy giếng, không biết tình thế của mình. So song phương với nhau, chênh lệch lập tức thể hiện ra.
Nam Đấu ly tộc vốn không bằng nhân tộc, thế nhưng hiện tại rõ ràng lại áp đảo Nhân tộc.
Thử nghĩ một chút mà xem, nếu như lần này ba người kia không có công kích cấm chế chung quanh cung điện Thánh Nhất tông, không để cho ma chủ Thiên ma achjay đi. Mà thần cung của Thánh Nhất tông thượng cổ không có gì vậy mà bị dẫn động xuất thế....
Nói không chừng chiến cuộc sẽ phát triển tới một bước khác.
Tiễn thuật của Giang Trần vô cùng tinh xảo, năm đó hắn cũng dùng qua cung tên. Đại vũ cung, xạ giương cung đều là vũ khí mà Giang Trần từng dùng.
Đối với cung tiễn, hắn không có chút lạ lẫm nào, trái lại, tiễn thuật nhất đạo của hắn vô cùng có thiên phú.
Mũi tên màu vàng lóng lánh đã mang theo uy năng của thần cung thượng cổ, tập trung vào Vân Lan đại đế.
Nếu như Vân Lan đại đế không chạy trối chết, đối mặt với Giang Trần, quần nhau với Giang Trần, bằng vào thực lực của Giang Trần hiện tại, quả thực chưa hẳn đã bắn chết hắn.
Thế nhưng mà hiện tại hắn lại giống như chó nhà có tang, lo lắng bị tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc vây quanh, cho nên trong lòng rất là sợ hãi.
Như vậy, hắn trốn đi đâu được đây?
Mũi tên hóa thành kim quang, trực chỉ Vân Lan đại đế, không sai lệch chút nào.
Lần này ngay cả cơ hội thần hồn thoát thân của hắn Giang Trần cũng không cho. Mũi tên trực tiếp bắn nát thần hồn và thân thể hắn, đánh nát Vân Lan đại đế tại chỗ.
Cảnh này ngay cả chính bản thân Giang Trần cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Hắn đối mặt với cường giả Đế cảnh, tuy rằng có thể quần nhau, nhưng cũng đã dùng tất cả vốn liếng của mình. Nhưng mà lúc này, bằng vào uy lực của thần cung thượng cổ này, lại có thể trực tiếp bắn chết một cường giả Đế cảnh có thực lực không thấp.
Giang Trần hào tình vạn trượng, hai mũi tên màu vàng nữa cũng nắm trong tay.
Sưu... Sưu...
Liên tục ba mũi tên, hai cường giả Đế cảnh của Thiên Hà cung và Thiên Âm tự cũng không ngoại lệ, toàn bộ đều bị mũi tên màu vàng đánh trúng, dưới một mảnh kim quang, thần hồn, thân thể đều bị tiêu diệt.
Ba cường giả Đế cảnh trước sau bị diệt, những võ giả còn lại hoàn toàn trở thành chuột chạy qua đường. Dưới tay của tám huynh đệ Cự thạch nhất tộc hoàn toàn bị đồ sát, không một ai chạy thoát.
Cũng không lâu sau, những tiếng kêu lập tức biến mất. Cơ hồ tất cả ma bộ bị Ma chủ Thiên Ma hạ ma thức đều bị chém giết toàn bộ, không còn một người.
Giang Trần nhìn qua hiện trường bừa bộn trước mắt, trong lòng không có một chút cao hứng nào.
Nói cho cùng nếu như là Lưu Ly vương thành khai chiến với Đan Hỏa thành, Giang Trần giết chết Vân Lan đại đế và cường giả Đế cảnh của Thiên Âm tự và Thiên Hà cung không có bất luận áp lực tâm lý gì.
Thế nhưng mà hiện tại những người này bị ma chủ Thiên Ma điểu khiển. Đổi một tầng thân phận, giết những người này, lại làm cho Giang Trần có cảm giác một con ngựa đau, cả tàu được ăn thêm có.
Thần điểu Chu Tước dường như nhìn ra được tâm tư của Giang Trần, hắn khuyên nhủ:
- Giang Trần, không cần sầu não. Từ xưa tới nay nhân tộc các ngươi không thiếu đám bại hoại như vậy. Tinh anh nhân tộc thượng cổ, đối với đám bại hoại đầu nhập vào ma tộc từ trước tới nay đều không nương tay. Bọn họ đã phản bội nhân tộc. Ngươi giết bọn họ cũng không phải là đồng tộc tương tàn. Lại nói, ngươi không giết bọn họ, bọn họ một khi đi ra ngoài, tất sẽ làm loạn nhân tộc các ngươi.
Kỳ thực Giang Trần cũng biết đạo lý này, chỉ là hắn có chút thương cảm, cũng không phải bởi vì giết chết những người này mà là vì nguyên nhân khác.
Ngẫm lại chỉ là một ma chủ Thiên Ma đã tạo ra phiền phức nhiều như vậy.
Chư Thiên ma tộc cũng sở hữu thập mạch. Mỗi một mạch của ma tộc bình thường riêng rẽ, nếu như đồng thời xuất động mà nói, tất sẽ nhấc lên sóng gió, tai nạn thế nào.
Quả thực Giang Trần không dám nghĩ tới chuyện đó.
May mắn mà phương hướng chạy trốn của ma chủ Thiên ma không phải là Nhân tộc, mà là Nam Đấu ly tộc. Mà không phải là chạy về phía cương vực nhân loại.
Bằng không mà nói, ma chủ Thiên Ma chỉ sợ sẽ càng khiến cho Giang Trần ăn không ngon, ngủ không yên.
Giang Trần nhìn qua lỗ hổng ở khu vực biên giới, lông mày bắt đầu nhíu lại. Khu vực biên giới xuất hiện lỗ hổng lớn như vậy, cho dù ma chủ Thiên ma đi Nam Đấu ly tộc, hắn muốn trở về thì tùy thời cũng có thể trở về cương vực nhân loại.
- Đừng nản chí, ma chủ Thiên Ma mất đi pháp thân Thiên Ma. Thực lực một thân chắc chắc sẽ giảm bớt đi rất nhiều. Cho dù đoạt xá thành công, dùng thân thể Nam Đấu ly tộc, phối hợp với thần hồn Thiên Ma, không có thời gian ngàn năm, cũng không thể nào thích ứng với thân thể Nam Đấu ly tộc này.
Thần điểu Chu Tước rốt cuộc vẫn là người có kiến thức rộng rãi, biết rõ Ma chủ Thiên Ma hiện tại trong thời gian ngắn sẽ không xuất hiện gây ra tai họa cho muôn dân trăm họ.
Cho dù gây tai họa cho muôn dân trăm họ, đó cũng là địa bàn của Nam Đấu ly tộc.
- Tiền bối, lỗ hổng của khu vực biên giới này có thể bổ sung hay không?
Giang Trần nhìn qua lỗ hổng ở khu vực biên giới, cũng cực kỳ phiền muộn.
- Có lẽ có thể. Khu vực biên giới này là do Thánh Nhất tông phụ trách xây dựng. Nối liền thành một mảnh với thánh địa Thánh Nhất tông thượng cổ. Nếu nhưu có thể chữa trị linh mạch của Thánh Nhất tông thượng cổ này, đem cơ hồ tất cả trận pháp khôi phục lại như lúc ban đầu. Như vậy muốn chữa trị khu vực biên giới này không khó.
Thần điểu Chu Tước đối với chuyện của Thánh Nhất tông vẫn hiểu rõ không ít.
Giang Trần cũng gật đầu.
Hiện tại tuy rằng giết đám ma tộc đầu nhập vào ma chủ Thiên Ma, nhưng mà trong lòng Giang Trần lại không nhẹ nhõm được. Ma chủ Thiên Ma chạy thoát, khu vực biên giới bị đánh nát. Hiện tại chỉ cần Giang Trần vừa đi, không thể nghi ngờ là đem cánh cửa nhân loại bán cho Nam Đấu nhất tộc, bán cho Ma chủ Thiên Ma.
Bọn chúng muốn tiến vào lúc nào thì tiến vào lúc đó.
- Không thể tưởng tượng được, Nam Đấu nhất tộc này lại thoáng cái có ba cường giả Thiên Vị xuất hiện. Ta vô cùng hiếu kỳ, Nam Đấu ly tộc này hiện tại rốt cuộc có bao nhiêu cường giả Thiên Vị.
Kỳ thực Giang Trần cũng vô cùng buồn bực.
Trong ý thức của hắn, cường giả Thần Uyên đại lục có lẽ đều tụ tập ử Vạn Uyên đảo mới đúng. Hiện tại các tộc của Thần Uyên đại lục có lẽ đều lụi tàn mới đúng.
Thế nhưng mà dường như sự thực cũng không phải như vậy.
Thời kỳ thượng cổ Nam Đấu ly tộc còn không bằng nhân tộc, thế nhưng lúc này thoáng cái lại xuất hiện ba cường giả Thiên Vị. Như vậy tính ra, Nam Đấu ly tộc này tuyệt đối không chỉ có ba cường giả Thiên Vị.
Chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Nhân tộc yếu nhược, yếu kém, cả cương vực nhân loại như ếch ngồi đáy giếng, không biết tình thế của mình. So song phương với nhau, chênh lệch lập tức thể hiện ra.
Nam Đấu ly tộc vốn không bằng nhân tộc, thế nhưng hiện tại rõ ràng lại áp đảo Nhân tộc.
Thử nghĩ một chút mà xem, nếu như lần này ba người kia không có công kích cấm chế chung quanh cung điện Thánh Nhất tông, không để cho ma chủ Thiên ma achjay đi. Mà thần cung của Thánh Nhất tông thượng cổ không có gì vậy mà bị dẫn động xuất thế....
Nói không chừng chiến cuộc sẽ phát triển tới một bước khác.
/3612
|