- Thuấn lão, người nói gì? Hắn tên gì?
- Giang Hoàng.
Thuấn lão đối với phản ứng của Hoàng Nhi cũng không quá cảm thấy ngoài ý muốn:
- Hoàng Nhi, Giang Hoàng này nghe nói cực kỳ hoài nghi. Tô Hồng kia đã dần dần bị loại trừ hiềm nghi. Hiện tại trọng tâm đuổi giết đều ở trên người Giang Hoàng này. Nghe nói Đa Văn thần quốc lại chuẩn bị tăng giá lần nữa, đề cao tiền thưởng đuổi giết.
- Giang Hoàng? Giang Hoang?
Trong đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Nhi toát lên vẻ kích động. Gần đây nàng bình tĩnh, thế nhưng sau khi nghe thấy tin tức này, thoáng cái trở nên không còn bình tĩnh nữa.
Không biết vì sao, Thuấn lão mang tới tin tức này lại giống như đánh trúng chỗ yếu của nàng, làm cho nàng đứng ngồi không yên, làm cho lỗ chân lông toàn thân nàng đều đứng ngồi không yên.
Không phải là nàng đa nghi, mà danh tự này, đối với nàng quả thực quá trùng hợp.
Giang Trần, Hoàng Nhi.
Hợp lại không phải là hai chữ Giang Hoàng hay sao?
- Là Trần ca, Trần ca tới rồi sao?
Khi tâm hồn thiếu nữ của Hoàng Nhi rung động, trong lòng xuất hiện ngàn vạn suy nghĩ, trong lúc nhất thời nàng cũng khó tự mình kiềm chế được.
Chờ mong đối với tình lang làm cho nàng sau khi nghe thấy tin tức này càng không có cách nào bình tĩnh được.
Trùng hợp? Hay là trong tối tăm, Trần ca ám chỉ thứ gì đó?
- Thuấn lão, Hồi Xuân đảo vực kia chỉ là thế lực nhị lưu, tam lưu a. Đông Duyên đảo là một đảo phía dưới Hồi Xuân đảo vực, thổ dân nơi đó làm sao có thể mạnh như vậy? Giết chết thiên tài ba đại thế gia chứ?
- Cho nên việc này rất là quỷ dị, Hoàng Nhi, có phải con hoài nghi...
Thuấn lão cũng không dám nói tiếp, hắn cũng rất sợ Hoàng Nhi nghĩ nhiều, kết quả cuối cùng lại thất vọng.
- Thuấn lão, bất kể phải hay không, con phải điều tra một chút.
- Như vậy sao được? Gia tộc bây giờ nhìn như khách khí với con, kỳ thực giám sát rất chặt con. Con muốn đi ra ngoài, gia tộc sẽ không đáp ứng.
- Không đáp ứng con sẽ ngọc đá cùng tan.
Trong đôi mắt của Hoàng Nhi có kiên quyết trước nay chưa từng có.
- Chuyện này..
Thuấn lão trầm ngâm.
- Lại nói, gia tộc gần đây thu được một phần thiệp mời, nói Lam Yên đảo vực năm nay tổ chức thịnh hội cổ ngọc. Mời thiên tài Thập đại thần quốc tham dự...
- Con sẽ đi.
Hoàng Nhi bỗng nhiên đứng dậy.
- Cái gì? Nàng muốn rời khỏi gia tộc? Không có khả năng.
Những tộc lão trong gia tộc sau khi nghe đưuọc tin tức này, phản ứng đầu tiên chính là phản đối.
Nói đùa gì vậy? Thật vất vả mới đem Hoàng Nhi từ cương vực nhân loại trở về, hơn nữa lại là Hoàng Nhi hoàn toàn khỏe mạnh.
Chuyện này khiến cho người gia tộc đều cảm thấy vô cùng may mắn. Hiện tại gia tộc nửa giam cầm Hoàng Nhi, đợi lúc thực hiện lời hứa, đem Hoàng Nhi tới Hạ Hầu gia tộc. Từ đó về sau, cọc ân oán kia cũng không còn. Khi đó không gây ra tổn thất gì cho gia tộc nữa.
Không thể không nói, suy nghĩ của gia tộc này tạo thành nhận thức chung trong gia tộc.
Tất cả mọi người đều rất rõ ràng, Hoàng Nhi tuyệt đối không thể lại xảy ra chuyện. Nếu không lúc đó trước mặt Hạ Hầu gia tộc, căn bản không thể nào ăn nói được.
Một khi để cho Hạ Hầu gia tộc tìm được cái cớ gây sóng gió. Người ta nhất định không ngại lại một lần nữa đả kích, triệt để phá tan Yến gia bọn họ.
Cho nên hiện tại cao thấp yến gia, thần kinh đều căng cứng, bọn họ lo lắng Hoàng Nhi làm ra hành động dẫn lửa thiêu thân gì đó.
- Nha đầu kia, ta thấy lần này bắt nó trở lại đã quá nuông chiều nó rồi.
- Có cần dứt khoát phong ấn nó, để cho hành động của nó không có cách nào tự chủ. Xem nó còn dám ra yêu cầu gì nữa không?
- Đúng vậy. Biện pháp này có thể thực hiện.
Có một ít tộc lão cứng rắn, dứt khoát chủ trương áp dụng biện pháp cường thế với Hoàng Nhi, trực tiếp giam cầm Hoàng Nhi, để cho hành động của nàng không còn được tự chủ.
Nhưng mà tộc lão lý trí lại lắc đầu phản đối:
- Không ổn. Nếu như giam cầm nó, thời gian dài tất sẽ tạo thành trùng kích với nó. Đến lúc đó giao cho Hạ Hầu gia tộc một cái lô đỉnh luyện công trầm lặng như vậy, chúng ta biết ăn nói thế nào với Hạ Hầu gia tộc đây?
- Đúng vậy a, nha đầu kia cương liệt. Vạn nhất đến lúc đó giam cầm được giải trừ, nó trực tiếp tự bạo, vậy thì triệt để không có cách nào báo cáo với Hạ Hầu gia được. Theo ta thấy, nha đầu kia vẫn nên dùng biện pháp mềm mỏng làm chủ, tuyệt đối không thể dùng biện pháp quá mạnh mẽ. Quá mức mạnh mẽ, ngược lại sẽ phản tác dụng.
Những tộc lão này đều có ý kiến riêng, nhưng mà đại đa số mọi người đều tán đồng không thể dùng biện pháp mạnh. Dùng biện pháp mạnh dễ dàng gặp chuyện không may. Vạn nhất gặp chuyện không may thực sự, Yến gia sẽ không chịu nổi.
- Ài, theo ta thấy, nó muốn đi tới Lam Yên đảo vực kia thì cho nó đi giải sầu. Chúng ta phái thêm mấy cường giả gia tộc, an bài bảo hộ, lại âm thầm phái ra mấy người theo dõi. Vô luận thế nào, nhất định phải nhìn chằm chằm vào nó. Không thể để cho nó thoát khỏi khống chế.
- Đúng, nếu như gia tộc phái ra thêm cường giả nhìn chằm chằm vào nó. Coi như bây giờ nó có mạnh thêm thì cũng không gây ra được sóng gió gì. Muốn chạy trốn càng không có khả năng.
- Vậy ý tứ của mọi người thì sao? Để cho nó đi không?
- Không cho nó đi không được a. Vạn nhất nó buồn bực, lấy cái chết bức bách, chúng ta cũng không dễ xử lý. Dù sao thời gian của nó hiện tại qua một ngày thiếu đi một ngày. Vạn nhất làm cho nó cảm thấy không có hy vọng, sớm muộn đều làm lô đỉnh luyện công, trực tiếp tự vẫn thì sao? Cho nên nên thả nó một chút, làm cho cảm xúc của nó không tới mức cực đoan quá.
- Đúng, cứ quyết định như vậy đi. Phái thêm ra mấy cường giả đi nhìn chằm chằm vào là được.
Từ trên xuống dưới Yến gia cuối cùng hình thành chung nhận thức. Phái ra bốn tộc lão, cùng với tám cường giả mới trong gia tộc, mang theo vài hậu bối của Yến gia đi tham dự thịnh hội của Lam Yên đảo vực.
Hai tộc lão trong đó không lộ diện, âm thầm đi theo. Trọng điểm là nhìn vào Hoàng Nhi, không để cho nàng làm ra hành động dẫn lửa thiêu thân gì, càng không thể để cho nàng thoát đi.
Về phần Thuấn lão, tuy rằng bảo toàn được tính mạng, nhưng mà đã sớm mất đi thân phận tộc lão trong gia tộc. Cho nên lần hội nghị bí mật này, hắn căn bản không có tư cách tham gia.
Nhưng mà rất nhanh quyết định của gia tộc đã truyền tới.
- Hoàng Nhi, tin tức tốt tới đây. Giang Trần dường như đã đồng ý. Lần này gia tộc định mang một đám thiên tài trẻ tuổi ra trải nghiệm sự đời, con cũng có trong danh sách.
Vẻ mặt Thuấn lão kinh hỉ, nhanh chóng đem tin tức này truyền lại cho Hoàng Nhi.
Hoàng Nhi vốn lo được lo mất, nàng đã quyết định nếu như gia tộc không đồng ý, nàng sẽ dùng cái chết uy hiếp. Tuy rằng Hoàng Nhi cảm thấy biện pháp này rất buồn cười, thế nhưng mà lúc này, vô luận thế nào nàng cũng nên làm như vậy một lần.
Thế nhưng không ngờ rằng gia tộc nàng lại sảng khoái đồng ý như vậy.
- Giang Hoàng.
Thuấn lão đối với phản ứng của Hoàng Nhi cũng không quá cảm thấy ngoài ý muốn:
- Hoàng Nhi, Giang Hoàng này nghe nói cực kỳ hoài nghi. Tô Hồng kia đã dần dần bị loại trừ hiềm nghi. Hiện tại trọng tâm đuổi giết đều ở trên người Giang Hoàng này. Nghe nói Đa Văn thần quốc lại chuẩn bị tăng giá lần nữa, đề cao tiền thưởng đuổi giết.
- Giang Hoàng? Giang Hoang?
Trong đôi mắt xinh đẹp của Hoàng Nhi toát lên vẻ kích động. Gần đây nàng bình tĩnh, thế nhưng sau khi nghe thấy tin tức này, thoáng cái trở nên không còn bình tĩnh nữa.
Không biết vì sao, Thuấn lão mang tới tin tức này lại giống như đánh trúng chỗ yếu của nàng, làm cho nàng đứng ngồi không yên, làm cho lỗ chân lông toàn thân nàng đều đứng ngồi không yên.
Không phải là nàng đa nghi, mà danh tự này, đối với nàng quả thực quá trùng hợp.
Giang Trần, Hoàng Nhi.
Hợp lại không phải là hai chữ Giang Hoàng hay sao?
- Là Trần ca, Trần ca tới rồi sao?
Khi tâm hồn thiếu nữ của Hoàng Nhi rung động, trong lòng xuất hiện ngàn vạn suy nghĩ, trong lúc nhất thời nàng cũng khó tự mình kiềm chế được.
Chờ mong đối với tình lang làm cho nàng sau khi nghe thấy tin tức này càng không có cách nào bình tĩnh được.
Trùng hợp? Hay là trong tối tăm, Trần ca ám chỉ thứ gì đó?
- Thuấn lão, Hồi Xuân đảo vực kia chỉ là thế lực nhị lưu, tam lưu a. Đông Duyên đảo là một đảo phía dưới Hồi Xuân đảo vực, thổ dân nơi đó làm sao có thể mạnh như vậy? Giết chết thiên tài ba đại thế gia chứ?
- Cho nên việc này rất là quỷ dị, Hoàng Nhi, có phải con hoài nghi...
Thuấn lão cũng không dám nói tiếp, hắn cũng rất sợ Hoàng Nhi nghĩ nhiều, kết quả cuối cùng lại thất vọng.
- Thuấn lão, bất kể phải hay không, con phải điều tra một chút.
- Như vậy sao được? Gia tộc bây giờ nhìn như khách khí với con, kỳ thực giám sát rất chặt con. Con muốn đi ra ngoài, gia tộc sẽ không đáp ứng.
- Không đáp ứng con sẽ ngọc đá cùng tan.
Trong đôi mắt của Hoàng Nhi có kiên quyết trước nay chưa từng có.
- Chuyện này..
Thuấn lão trầm ngâm.
- Lại nói, gia tộc gần đây thu được một phần thiệp mời, nói Lam Yên đảo vực năm nay tổ chức thịnh hội cổ ngọc. Mời thiên tài Thập đại thần quốc tham dự...
- Con sẽ đi.
Hoàng Nhi bỗng nhiên đứng dậy.
- Cái gì? Nàng muốn rời khỏi gia tộc? Không có khả năng.
Những tộc lão trong gia tộc sau khi nghe đưuọc tin tức này, phản ứng đầu tiên chính là phản đối.
Nói đùa gì vậy? Thật vất vả mới đem Hoàng Nhi từ cương vực nhân loại trở về, hơn nữa lại là Hoàng Nhi hoàn toàn khỏe mạnh.
Chuyện này khiến cho người gia tộc đều cảm thấy vô cùng may mắn. Hiện tại gia tộc nửa giam cầm Hoàng Nhi, đợi lúc thực hiện lời hứa, đem Hoàng Nhi tới Hạ Hầu gia tộc. Từ đó về sau, cọc ân oán kia cũng không còn. Khi đó không gây ra tổn thất gì cho gia tộc nữa.
Không thể không nói, suy nghĩ của gia tộc này tạo thành nhận thức chung trong gia tộc.
Tất cả mọi người đều rất rõ ràng, Hoàng Nhi tuyệt đối không thể lại xảy ra chuyện. Nếu không lúc đó trước mặt Hạ Hầu gia tộc, căn bản không thể nào ăn nói được.
Một khi để cho Hạ Hầu gia tộc tìm được cái cớ gây sóng gió. Người ta nhất định không ngại lại một lần nữa đả kích, triệt để phá tan Yến gia bọn họ.
Cho nên hiện tại cao thấp yến gia, thần kinh đều căng cứng, bọn họ lo lắng Hoàng Nhi làm ra hành động dẫn lửa thiêu thân gì đó.
- Nha đầu kia, ta thấy lần này bắt nó trở lại đã quá nuông chiều nó rồi.
- Có cần dứt khoát phong ấn nó, để cho hành động của nó không có cách nào tự chủ. Xem nó còn dám ra yêu cầu gì nữa không?
- Đúng vậy. Biện pháp này có thể thực hiện.
Có một ít tộc lão cứng rắn, dứt khoát chủ trương áp dụng biện pháp cường thế với Hoàng Nhi, trực tiếp giam cầm Hoàng Nhi, để cho hành động của nàng không còn được tự chủ.
Nhưng mà tộc lão lý trí lại lắc đầu phản đối:
- Không ổn. Nếu như giam cầm nó, thời gian dài tất sẽ tạo thành trùng kích với nó. Đến lúc đó giao cho Hạ Hầu gia tộc một cái lô đỉnh luyện công trầm lặng như vậy, chúng ta biết ăn nói thế nào với Hạ Hầu gia tộc đây?
- Đúng vậy a, nha đầu kia cương liệt. Vạn nhất đến lúc đó giam cầm được giải trừ, nó trực tiếp tự bạo, vậy thì triệt để không có cách nào báo cáo với Hạ Hầu gia được. Theo ta thấy, nha đầu kia vẫn nên dùng biện pháp mềm mỏng làm chủ, tuyệt đối không thể dùng biện pháp quá mạnh mẽ. Quá mức mạnh mẽ, ngược lại sẽ phản tác dụng.
Những tộc lão này đều có ý kiến riêng, nhưng mà đại đa số mọi người đều tán đồng không thể dùng biện pháp mạnh. Dùng biện pháp mạnh dễ dàng gặp chuyện không may. Vạn nhất gặp chuyện không may thực sự, Yến gia sẽ không chịu nổi.
- Ài, theo ta thấy, nó muốn đi tới Lam Yên đảo vực kia thì cho nó đi giải sầu. Chúng ta phái thêm mấy cường giả gia tộc, an bài bảo hộ, lại âm thầm phái ra mấy người theo dõi. Vô luận thế nào, nhất định phải nhìn chằm chằm vào nó. Không thể để cho nó thoát khỏi khống chế.
- Đúng, nếu như gia tộc phái ra thêm cường giả nhìn chằm chằm vào nó. Coi như bây giờ nó có mạnh thêm thì cũng không gây ra được sóng gió gì. Muốn chạy trốn càng không có khả năng.
- Vậy ý tứ của mọi người thì sao? Để cho nó đi không?
- Không cho nó đi không được a. Vạn nhất nó buồn bực, lấy cái chết bức bách, chúng ta cũng không dễ xử lý. Dù sao thời gian của nó hiện tại qua một ngày thiếu đi một ngày. Vạn nhất làm cho nó cảm thấy không có hy vọng, sớm muộn đều làm lô đỉnh luyện công, trực tiếp tự vẫn thì sao? Cho nên nên thả nó một chút, làm cho cảm xúc của nó không tới mức cực đoan quá.
- Đúng, cứ quyết định như vậy đi. Phái thêm ra mấy cường giả đi nhìn chằm chằm vào là được.
Từ trên xuống dưới Yến gia cuối cùng hình thành chung nhận thức. Phái ra bốn tộc lão, cùng với tám cường giả mới trong gia tộc, mang theo vài hậu bối của Yến gia đi tham dự thịnh hội của Lam Yên đảo vực.
Hai tộc lão trong đó không lộ diện, âm thầm đi theo. Trọng điểm là nhìn vào Hoàng Nhi, không để cho nàng làm ra hành động dẫn lửa thiêu thân gì, càng không thể để cho nàng thoát đi.
Về phần Thuấn lão, tuy rằng bảo toàn được tính mạng, nhưng mà đã sớm mất đi thân phận tộc lão trong gia tộc. Cho nên lần hội nghị bí mật này, hắn căn bản không có tư cách tham gia.
Nhưng mà rất nhanh quyết định của gia tộc đã truyền tới.
- Hoàng Nhi, tin tức tốt tới đây. Giang Trần dường như đã đồng ý. Lần này gia tộc định mang một đám thiên tài trẻ tuổi ra trải nghiệm sự đời, con cũng có trong danh sách.
Vẻ mặt Thuấn lão kinh hỉ, nhanh chóng đem tin tức này truyền lại cho Hoàng Nhi.
Hoàng Nhi vốn lo được lo mất, nàng đã quyết định nếu như gia tộc không đồng ý, nàng sẽ dùng cái chết uy hiếp. Tuy rằng Hoàng Nhi cảm thấy biện pháp này rất buồn cười, thế nhưng mà lúc này, vô luận thế nào nàng cũng nên làm như vậy một lần.
Thế nhưng không ngờ rằng gia tộc nàng lại sảng khoái đồng ý như vậy.
/3612
|