- Cái gì gọi là Thần linh chuyển thế?
Giang Trần cố ý giả ngu. Hắn cảm thấy Thần điểu Chu Tước đã suy đoán được gần tới chân tướng.
- Thần linh chuyển thế, nói ra chính là kiếp trước có lẽ ngươi là thần linh. Chỉ là bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mà chuyển thế trùng tu. Mà Thần linh chuyển thế, một khi thức tỉnh mà nói, trí nhớ kiếp trước sẽ từ từ sống lại. Loại thiên tài này, thường thường tiềm lực vô cùng đáng sợ. Ngay từ đầu không hiện sơn lộ thủy, một khi bộc lộ phong mang, sẽ không thể vãn hồi, cuối cùng sẽ trở thành một đoạn truyền kỳ.
Thần điểu Chu Tước càng nói càng kích động:
- Trần thiếu, nhất định là như vậy Có lẽ bây giờ trí nhớ của ngươi còn chưa hoàn toàn thức tỉnh. Chờ sau khi ngươi hoàn toàn thức tỉnh, sau khi biết rõ thân phận của mình kiếp trước, ngươi nhất định sẽ rõ ràng chân tướng mọi chuyện. Thần linh chuyển thế, thần linh chuyển thế. Ha ha... Trần thiếu, không thể tưởng tượng được ngươi lại là thần linh chyển thế a.
Hiện tại thần điểu Chu tước đã tin chắc rằng Giang Trần là thần linh chuyển thế.
Những cách nói khác chỉ sợ không thể nào dao động nhận định của nó.
- Nếu như quả thực là thần linh chuyển thế, đối với ngươi, đối với ta mà nói đều là chuyện tốt a.
- Đúng là chuyện tốt, tuyệt đối là chuyện tốt rất lớn.
Thần điểu Chu Tước thở dài:
- Trần thiếu, ngươi cũng đã biết, cho dù là thời kỳ thượng cổ, trong cường giả nhân loại, người đạt được tư cách Thần vị cũng chỉ là tồn tại như lông phượng sừng lân a. Bán thần thì có một ít, chính thức đạt được thần cách, rất ít, rất ít... Ta suy đoná, Vạn Uyên đảo này cho dù có thần linh, đoán chừng cũng vô cùng ít.
Giang Trần đối với quan điểm này vô cùng tán đồng. Hắn cũng không cho rằng Vạn Uyên đảo này có rất nhiều thần linh. Dù sao Thần Uyên đại lục này cuối cùng vẫn chỉ là một vị diện bình thường, cũng không có đạt tới cấp độ Chư Thiên, thậm chí ngay cả tiểu vị diện Chư Thiên cũng không được tính.
Một vị diện vật chất, không thể có quá nhiều thần linh.
Bất luận một vị diệnn ào, đều có quy tắc của vị diện, nếu như có nhiều thần linh sinh ra đời, hoặc là vị diện này sẽ tự động thăng cấp thành tiểu vị diện Chư Thiên.
Hoặc là những thần linh này sẽ bị quy tắc triệu hoán, tiến vào vị diện cao cấp hơn. Nếu không, quá nhiều thần linh dừng lại ở đây sẽ khiến cho vị diện bành trướng, thậm chí là sụp đổ.
- Tiền bối, ngươi ở thời kỳ thượng cổ, tu vi đại khái xếp ở vị trí nào?
Giang Trần kỳ thực đều rất quan tâm tới vấn đề này, cho nên mượn cơ hội này nhịn không được mà hỏi.
- Ta có huyết mạch thần thú, ở thời kỳ thượng cổ cũng coi như là tồn tại đỉnh tiêm. Nhưng mà tồn tại mạnh hơn ta cũng có một đám. Sức chiến đấu của ta có lẽ bằng bán thần đồng cấp. Bất quá cảnh giới của ta thật ra là Thiên Vị cửu trọng.
Thần điểu Chu Tước hiện tại cũng không cần phải che che dấu dấu gì với Giang Trần.
- Thiên Vị cửu trọng, rất tốt. Nói không chừng lần này sau khi hoàn thành niết bàn, sẽ có thể cảm ngộ thần đạo, đột phá Thiên Vị cửu trọng, trở thành Bán thần a.
Bán thần, là một loại vị trí ở giữa Thiên Vị cửu trọng và thần đạo, có thể gọi là bán bộ thần đạo.
Cái bán bộ thần đạo này, so với bất luận giai đoạn bán bộ nào trước đó còn khó vượt qua hơn nhiều.
Cơ hồ, cơ hồ tất cả cường giả Thiên Vị đỉnh phong đều không thể tiến thêm nửa bước vào thông đạo, chứ đừng nói tới đi qua thông đạo bán thần, thành tựu thần linh.
Một vạn Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong, có lẽ sẽ có năm người tiến vào thông đạo bán bộ thần đạo. Nhưng mà người có thể tiến vào thần đạo, có lẽ một người cũng không có.
Bán bộ thần đạo khó, thần đạo càng khó hơn.
Bán bộ thần đạo, có thể nhẹ nhõm đối phó với ba tới năm Thiên Vị cửu trọng, thậm chí còn có thể thoải mái chém giết Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong.
Ở thời kỳ thương cổ, thần linh đã vô cùng thưa thớt, tồn tại bán thần, đã vô cùng không tầm thường rồi.
Thần điểu Chu Tước này có sức chiến đấu so sánh với bán thần, quả thực phi thường cường hãn. CHo dù là ở Vạn Uyên đảo này, chỉ sợ cũng có thể tàn sát bừa bãi.
Trừ phi bị thần linh nhìn chằm chằm vào, nếu không thần điểu Chu Tước tuyệt đối có thể đi ngang.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là sau khi niết bàn thành công, chậm rãi khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Bây giờ không phải là thời kỳ thượng cổ, có thể khôi phục tới mấy thành trạng thái đỉnh phong, đây là dấu hỏi ớn. Có thể vượt qua đỉnh phong trước đó hay không, càng là một vấn đề nghiêm túc khác.
CHo dù là Giang Trần cũng không thể nào nói được chính xác.
Thần điểu Chu Tước khẽ cười nói:
- Chỉ cần Niết bàn có thể thành công, bản linh có thể khôi phục tới đỉnh phong. Nhưng mà tất cả mọi chuyện đều cần có thời gian. Sau khi niết bàn thành công, sức chiến đấu của ta cũng cần một đoạn thời gian an dưỡng. Năm năm, mười năm, thậm chí là trên trăm năm cũng không biết chừng. Nhưng mà chỉ cần Niết bàn thành công, dưới Đại Thiên vị, bản linh tuyệt đối có thể giết bọn chúng.
Đây là tự tin của thần điểu Chu Tước.
Giang Trần nghe vậy cũng vui vẻ:
- Tiền bối, niết bàn nhất định sẽ thành công. Số mệnh của ngươi đã bắt đầu thay đổi, số mệnh đã tăng mạnh mẽ trở lại. Ta tin chắc rằng lần niết bàn này nhất định sẽ thành công mà trước nay chưa từng có.
- Ha ha, vậy ta nhận lời chúc tốt lành của ngươi.
Thần điểu Chu Tước kỳ thực cũng rất tự tin, nó đối với việc niết bàn thành công cơ hồ không có hoài nghi gì.
Thứ duy nhất nó lo lắng là không tìm thấy nơi phù hợp.
Hiện tại địa phương phù hợp đã tìm được. Thần điểu Chu Tước tự hỏi lòng mình, niết bàn tuyệt đối không có vấn đề gì.
Ngày hôm naym Giang Trần và thần điểu Chu Tước rốt cuộc cũng bay qua phiến hải vực yên tĩnh kia, tiến vào khu vực quanh thân Thi Tì địa ngục đảo.
- Tiền bối, nhìn địa thế này, đã tới gần Thi Tì địa ngục đảo. Có lẽ chúng ta đã tiến vào cấm khu tử vong kia rồi.
Giang Trần cảm nhận khí tức chung quanh, rõ ràng có thể cảm nhận được, hải vực này đã hoàn toàn bất đồng với phiến hải vực trước đó.
Vừa mới tiến vào đã có cảm giác nguy cơ nồng đậm, lúc nào cũng bao phủ trong lòng.
Thần điểu Chu Tước hừ lạnh một tiếng:
- Không cần phải lo lắng, có bản linh ở đây, yêu tà nào dám can đảm quấy rối?
Tốt xấu gì cũng là huyết mạch tứ đại thần thú, trên người thần điểu Chu Tước có một loại khí tức vương giả, tới gần Thi Tì địa ngục đảo, thần điểu Chu Tước càng không cho phép xuất hiện chuyện gì.
Dù nơi này có nguy hiểm lớn tới đâu, thần điểu Chu Tước cũng tuyệt không cho phép có người phá hỏng đại kế niết bàn của hắn.
Nhưng mà hư không loạn lưu của phiến hải vực này đã nghiêm trọng hơn rất nhiều. Cho dù là thần điểu Chu Tước thì tốc độ phi hành cũng bị ảnh hưởng cực lớn, không thể không giảm tốc độ đối phó.
- Trần thiếu, ngươi ở trên lưng ta, không nên lộn xộn. Ta biến hóa pháp thân, dùng cánh chim bao phủ ngươi. Mặc kệ có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra, ngươi không nên động đậy.
Giang Trần cố ý giả ngu. Hắn cảm thấy Thần điểu Chu Tước đã suy đoán được gần tới chân tướng.
- Thần linh chuyển thế, nói ra chính là kiếp trước có lẽ ngươi là thần linh. Chỉ là bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mà chuyển thế trùng tu. Mà Thần linh chuyển thế, một khi thức tỉnh mà nói, trí nhớ kiếp trước sẽ từ từ sống lại. Loại thiên tài này, thường thường tiềm lực vô cùng đáng sợ. Ngay từ đầu không hiện sơn lộ thủy, một khi bộc lộ phong mang, sẽ không thể vãn hồi, cuối cùng sẽ trở thành một đoạn truyền kỳ.
Thần điểu Chu Tước càng nói càng kích động:
- Trần thiếu, nhất định là như vậy Có lẽ bây giờ trí nhớ của ngươi còn chưa hoàn toàn thức tỉnh. Chờ sau khi ngươi hoàn toàn thức tỉnh, sau khi biết rõ thân phận của mình kiếp trước, ngươi nhất định sẽ rõ ràng chân tướng mọi chuyện. Thần linh chuyển thế, thần linh chuyển thế. Ha ha... Trần thiếu, không thể tưởng tượng được ngươi lại là thần linh chyển thế a.
Hiện tại thần điểu Chu tước đã tin chắc rằng Giang Trần là thần linh chuyển thế.
Những cách nói khác chỉ sợ không thể nào dao động nhận định của nó.
- Nếu như quả thực là thần linh chuyển thế, đối với ngươi, đối với ta mà nói đều là chuyện tốt a.
- Đúng là chuyện tốt, tuyệt đối là chuyện tốt rất lớn.
Thần điểu Chu Tước thở dài:
- Trần thiếu, ngươi cũng đã biết, cho dù là thời kỳ thượng cổ, trong cường giả nhân loại, người đạt được tư cách Thần vị cũng chỉ là tồn tại như lông phượng sừng lân a. Bán thần thì có một ít, chính thức đạt được thần cách, rất ít, rất ít... Ta suy đoná, Vạn Uyên đảo này cho dù có thần linh, đoán chừng cũng vô cùng ít.
Giang Trần đối với quan điểm này vô cùng tán đồng. Hắn cũng không cho rằng Vạn Uyên đảo này có rất nhiều thần linh. Dù sao Thần Uyên đại lục này cuối cùng vẫn chỉ là một vị diện bình thường, cũng không có đạt tới cấp độ Chư Thiên, thậm chí ngay cả tiểu vị diện Chư Thiên cũng không được tính.
Một vị diện vật chất, không thể có quá nhiều thần linh.
Bất luận một vị diệnn ào, đều có quy tắc của vị diện, nếu như có nhiều thần linh sinh ra đời, hoặc là vị diện này sẽ tự động thăng cấp thành tiểu vị diện Chư Thiên.
Hoặc là những thần linh này sẽ bị quy tắc triệu hoán, tiến vào vị diện cao cấp hơn. Nếu không, quá nhiều thần linh dừng lại ở đây sẽ khiến cho vị diện bành trướng, thậm chí là sụp đổ.
- Tiền bối, ngươi ở thời kỳ thượng cổ, tu vi đại khái xếp ở vị trí nào?
Giang Trần kỳ thực đều rất quan tâm tới vấn đề này, cho nên mượn cơ hội này nhịn không được mà hỏi.
- Ta có huyết mạch thần thú, ở thời kỳ thượng cổ cũng coi như là tồn tại đỉnh tiêm. Nhưng mà tồn tại mạnh hơn ta cũng có một đám. Sức chiến đấu của ta có lẽ bằng bán thần đồng cấp. Bất quá cảnh giới của ta thật ra là Thiên Vị cửu trọng.
Thần điểu Chu Tước hiện tại cũng không cần phải che che dấu dấu gì với Giang Trần.
- Thiên Vị cửu trọng, rất tốt. Nói không chừng lần này sau khi hoàn thành niết bàn, sẽ có thể cảm ngộ thần đạo, đột phá Thiên Vị cửu trọng, trở thành Bán thần a.
Bán thần, là một loại vị trí ở giữa Thiên Vị cửu trọng và thần đạo, có thể gọi là bán bộ thần đạo.
Cái bán bộ thần đạo này, so với bất luận giai đoạn bán bộ nào trước đó còn khó vượt qua hơn nhiều.
Cơ hồ, cơ hồ tất cả cường giả Thiên Vị đỉnh phong đều không thể tiến thêm nửa bước vào thông đạo, chứ đừng nói tới đi qua thông đạo bán thần, thành tựu thần linh.
Một vạn Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong, có lẽ sẽ có năm người tiến vào thông đạo bán bộ thần đạo. Nhưng mà người có thể tiến vào thần đạo, có lẽ một người cũng không có.
Bán bộ thần đạo khó, thần đạo càng khó hơn.
Bán bộ thần đạo, có thể nhẹ nhõm đối phó với ba tới năm Thiên Vị cửu trọng, thậm chí còn có thể thoải mái chém giết Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong.
Ở thời kỳ thương cổ, thần linh đã vô cùng thưa thớt, tồn tại bán thần, đã vô cùng không tầm thường rồi.
Thần điểu Chu Tước này có sức chiến đấu so sánh với bán thần, quả thực phi thường cường hãn. CHo dù là ở Vạn Uyên đảo này, chỉ sợ cũng có thể tàn sát bừa bãi.
Trừ phi bị thần linh nhìn chằm chằm vào, nếu không thần điểu Chu Tước tuyệt đối có thể đi ngang.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là sau khi niết bàn thành công, chậm rãi khôi phục tới trạng thái đỉnh phong. Bây giờ không phải là thời kỳ thượng cổ, có thể khôi phục tới mấy thành trạng thái đỉnh phong, đây là dấu hỏi ớn. Có thể vượt qua đỉnh phong trước đó hay không, càng là một vấn đề nghiêm túc khác.
CHo dù là Giang Trần cũng không thể nào nói được chính xác.
Thần điểu Chu Tước khẽ cười nói:
- Chỉ cần Niết bàn có thể thành công, bản linh có thể khôi phục tới đỉnh phong. Nhưng mà tất cả mọi chuyện đều cần có thời gian. Sau khi niết bàn thành công, sức chiến đấu của ta cũng cần một đoạn thời gian an dưỡng. Năm năm, mười năm, thậm chí là trên trăm năm cũng không biết chừng. Nhưng mà chỉ cần Niết bàn thành công, dưới Đại Thiên vị, bản linh tuyệt đối có thể giết bọn chúng.
Đây là tự tin của thần điểu Chu Tước.
Giang Trần nghe vậy cũng vui vẻ:
- Tiền bối, niết bàn nhất định sẽ thành công. Số mệnh của ngươi đã bắt đầu thay đổi, số mệnh đã tăng mạnh mẽ trở lại. Ta tin chắc rằng lần niết bàn này nhất định sẽ thành công mà trước nay chưa từng có.
- Ha ha, vậy ta nhận lời chúc tốt lành của ngươi.
Thần điểu Chu Tước kỳ thực cũng rất tự tin, nó đối với việc niết bàn thành công cơ hồ không có hoài nghi gì.
Thứ duy nhất nó lo lắng là không tìm thấy nơi phù hợp.
Hiện tại địa phương phù hợp đã tìm được. Thần điểu Chu Tước tự hỏi lòng mình, niết bàn tuyệt đối không có vấn đề gì.
Ngày hôm naym Giang Trần và thần điểu Chu Tước rốt cuộc cũng bay qua phiến hải vực yên tĩnh kia, tiến vào khu vực quanh thân Thi Tì địa ngục đảo.
- Tiền bối, nhìn địa thế này, đã tới gần Thi Tì địa ngục đảo. Có lẽ chúng ta đã tiến vào cấm khu tử vong kia rồi.
Giang Trần cảm nhận khí tức chung quanh, rõ ràng có thể cảm nhận được, hải vực này đã hoàn toàn bất đồng với phiến hải vực trước đó.
Vừa mới tiến vào đã có cảm giác nguy cơ nồng đậm, lúc nào cũng bao phủ trong lòng.
Thần điểu Chu Tước hừ lạnh một tiếng:
- Không cần phải lo lắng, có bản linh ở đây, yêu tà nào dám can đảm quấy rối?
Tốt xấu gì cũng là huyết mạch tứ đại thần thú, trên người thần điểu Chu Tước có một loại khí tức vương giả, tới gần Thi Tì địa ngục đảo, thần điểu Chu Tước càng không cho phép xuất hiện chuyện gì.
Dù nơi này có nguy hiểm lớn tới đâu, thần điểu Chu Tước cũng tuyệt không cho phép có người phá hỏng đại kế niết bàn của hắn.
Nhưng mà hư không loạn lưu của phiến hải vực này đã nghiêm trọng hơn rất nhiều. Cho dù là thần điểu Chu Tước thì tốc độ phi hành cũng bị ảnh hưởng cực lớn, không thể không giảm tốc độ đối phó.
- Trần thiếu, ngươi ở trên lưng ta, không nên lộn xộn. Ta biến hóa pháp thân, dùng cánh chim bao phủ ngươi. Mặc kệ có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra, ngươi không nên động đậy.
/3612
|