Những người này ở phương diện cổ ngọc hoàn toàn không có thiên phú gì. Bọn họ có thể thắng được Yến Thanh Tang mới là lạ.
Yến gia nhanh chóng tìm tới một cửa hàng gia công nguyên thạch.
Khi Yến Thanh Tang có gần mười lắm khôi cổ ngọc thực sự, Yến Kim Nam kia triệt để bại trận. Số nguyên thạch mà Yến Kim Nam lần này thu hoạch cũng rất nhiều, nhưng đại đa số đều là phế vật, không có giá trị.
Chỉ là cũng gần tới mười khối nguyên thạch chứa đựng Hoang ngọc. Chỉ tiếc mười khối hoang ngọc này lúc mở ra, phẩm chất cũng bình thường, nhiều lắm chỉ được coi là trung phẩm.
Những người khác số lượng còn không có nhiều bằng Yến Kim Nam.
Mà Yến Thanh Tang, lại trọn vẹn thu được mười lăm khối nguyên thạch có chứa cổ ngọc. Số lượng này tự nhiên dễ dàng thắng ba người khác.
Như vậy ba ngàn vạn kia không chút ngoài ý muốn tới tay.
Đám người Yến Kim Nam hùng hùng hổ hổ, nhưng cuối cùng cũng không dám quỵt nợ, dù sao gia pháp của gia tộc vẫn vô cùng nghiêm khắc.
Ngươi có thể thua, nhưng không thể thua mà không có phong độ như vậy.
Nhìn thấy Yến Thanh Tang có thu hoạch lớn như vậy, Hà lão và Tuyền lão cũng vô cùng kinh ngạc. Nhìn nhau, trong mắt tràn ngập hoài nghi.
Sau khi xong xuôi mọi việc, hai người này nhanh chóng gọi Yến Thanh Tang tới.
- Thanh Tang à, lần này thịnh hội cổ ngọc thành tích của ngươi rất không tồi. Chúc mừng ngươi đã có biểu hiện ưu tú, lại nhận được ba ngàn vạn Thiên linh thạch.
Hà lão hàn huyên.
- Ha ha, những thủ đoạn phân biệt cổ ngọc của Thiệu Uyên huynh đệ truyền cho ta quả thực hữu dụng. Bọn họ muốn không phục cũng không được. Hà lão, Thiệu Uyên này là một kẻ tán tu, xuất thân thấp hèn, nhưng vẫn có chút địa vị giang hồ. Dùng thần thông truyền thừa của nhà hắn, về sau nhất định giương danh thiên hạ. Có lẽ người này Yến gia chúng ta cần dùng tới a. Nhị vị tộc lão cảm thấy thế nào?
Hà lão giật mình nói:
- Thu hoạch lần này của ngươi thực sự không phải dựa vào vận khí? Mà dựa vào một ít thủ đoạn phân biệt mà hắn dạy ngươi sao?
- Thực sự không phải là vận khí.
Yến Thanh Tang thành thật nói, một người dựa vào vận khí có thể thuận lợi được một hai ngày. Nhưng tuyệt đối không thể dựa vào vận khí mà thuận lợi cả đời.
- Được rồi, Tuyên lão, ngươi thấy thế nào?
Sự thực thắng hùng biện, Hà lão bây giờ đối với vị bằng hữu mà Yến Thanh Tang kết giao cũng có chút tò mò.
- Loại người này nếu như hắn tiếp cận Yến Thanh Tang không có ý đồ khác, ta thấy có thể để cho Yến gia chúng ta sử dụng a. Bằng không mà nói, dùng bổn sự này của hắn, đi gia tộc khác, đoán chừng cũng sẽ nhận được coi trọng.
Đây là ý tứ của Tuyền lão.
- Thanh Tang, ý định ban đầu của ngươi thế nào?
Hà lão tò mò hỏi.
- Ta vốn mời hắn lăn lộn với ta. Nhưng mà hắn có bổn sự như vậy, lần này sau khi thành công, ta cảm giác, cảm thấy nếu như không giữ lại, sẽ là một tổn thất lớn trong tương lai với gia tộc chúng ta.
Yến Thanh Tang nói.
Hai tộc lão nhìn nhau, phất tay nói:
- Thanh Tang, ngươi đi xuống trước đi, việc này quan hệ trọng đại. Chúng ta phải thương lượng trước mới được.
Hai người này đều là lão hồ ly sống một bó to tuổi, tự nhiên sẽ không dễ dàng quyết định như vậy.
Đợi sau khi Yến Thanh Tang đi ra ngoài, Hà lão cảm thán một câu:
- Thanh Tang này quả thực là dị loại trong gia tộc ta. Hắn và những thiên tài trong gia tộc không hòa hợp, hết lần này tới lần khác lại hợp với một tán tu bên ngoài, hơn nữa thu hoạch của tiểu tử này, ta hoài nghi không chỉ có ngần ấy.
- Được rồi, gia tộc cũng không có quy định thu những thứ này. Hắn đã có bổn sự thì quy cho hắn đi. Nếu như hắn thực sự có cơ duyên, có thể mượn việc này trổ hết tài năng, đó cũng là may mắn của gia tộc. Nói thật, những thiên tài trong gia tộc, thiên phú mạnh hơn Thanh Tang tuy rằng có nhiều. Nhưng mà luận cốt khí, luận đảm lượng, luận phách lực. Ta cảm thấy Thanh Tang còn vượt qua đám người Kim Nam.
Tuyền lão cũng mở miệng nói.
- ngươi cũng nghĩ như vậy sao?
Hà lão nao noa.
Tuyền lão gật đầu, cũng không phủ nhận:
- Ta nghĩ như vậy. Cho nên có một số việc, chúng ta nên mắt nhắm mắt mở a. Cũng không biết tiểu tử kia rốt cuộc có lai lịch gì?
- Không bằng gọi tiểu tử kia tới, gõ một phen? Đưa ra nghi vấn?
Hà lão đề nghị.
- Hỏi một chút thì có thể, nhưng tốt nhất nên đưa ra nghi vấn. Người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo, nếu như khiến hắn cảm thấy thái độ của chúng ta ác liệt. Có thể dẫn tới hiệu quả trái ngược.
Tuyền lão càng thêm cẩn thận.
Hà lão trầm ngâm một lát rồi gật đầu:
- Cũng đúng. Người này nếu như có thể để cho gia tộc ta sử dụng, quả thực là không tệ.
Không bao lâu sau Giang Trần đã bị gọi tới.
Trong lòng hắn âm thầm mừng rỡ, biết rõ Yến Thanh Tang đoán chừng đã lộ ra ý đồ chiêu mộ mình. Thậm chí còn đã xin qua chỉ thị của nhị vị tộc lão này.
Hiện tại hai tộc lão này triệu tập hắn, hơn phân nửa là thăm dò.
Nghĩ tới đây, Giang Trần cũng hoàn toàn phấn chấn tinh thần.
- Ha ha, Thiệu Uyên huynh đệ đúng không? Vừa rồi nghe Yến Thanh Tang nói, sau khi hắn học bí pháp tổ truyền của ngươi, phương diện tìm kiếm cổ ngọc, năng lực hơn người. Không thể tưởng tượng được tổ truyền của Thiệu Uyên huynh đệ có thần thông bực này. Quả nhiên là khiến cho lão phu mở rộng tầm mắt a.
Những lời này đều là lời khách sáo, Giang Trần chỉ gật đầu, cười làm lành. Không có vội vã tỏ thái độ.
QUanh co lòng vòng cả buổi, Hà lão kia mới cười hỏi:
- Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi có bổn sự như vậy, làm một tán tu giang hồ quả thực đáng tiếc. Hiếm khi ngươi hợp ý với Yến Thanh Tang như vậy, chúng ta cố ý mời ngươi gia nhập Yến gia chúng ta. Mượn bình phong Yến gia chúng ta, đối với sự phát triển của ngươi cũng là có lợi.
Vòng vò quanh co lâu như lâu, rốt cuộc cũng nói tới chủ đề.
Giang Trần khẽ cười nói:
- Nhị vị tộc lão, Thiệu mỗi đối với thập đại thần quốc luôn có lòng hướng tướng. Chỉ là một lòng tu luyện, cũng không có tìm được cơ hội tiến thân phù hợp. Khó có được nhị lão khách khí như vậy, chỉ là không biết nếu như ta gia nhập Yến gia sẽ có thân phận gì?
- Nếu như là gia phó gia nô gì đó. Thiệu mỗ không có hứng thus. Nếu như là khách khanh các loại, có lẽ Thiệu mỗ sẽ vui lòng tuân theo.
Lúc Giang Trần nói lời này vẫn xem như tương đối thành khẩn.
Kỳ thật đây cũng là lấy lui làm tiến.
Nhị vị tộc lão kia nhìn nhau, đều cảm thấy người trẻ tuổi này nhìn như trung thực, chất phác, kỳ thực cũng không dễ lừa gạt. Trước đó bọn họ muốn lừa gạt một chút, dùng lời lẽ ngon ngọt lừa gạt hắn, lừa hắn làm gia nô Yến gia.
Thế nhưng mà đầu óc của người ta rất là thanh tỉnh, cũng không có bởi vì bọn hắn là thế lực lớn trong Thập đại thần quốc mà sẽ không có điểm mấu chốt.
- Ha ha, Thiệu Uyên huynh đệ, nếu như có thực học, sau khi gia nhập Yến gia ta, chỉ cần không ngừng lộ phong mang. Yến gia ta cho ngươi một thân phận khách khanh có gì mà không được cơ chứ?
Yến gia nhanh chóng tìm tới một cửa hàng gia công nguyên thạch.
Khi Yến Thanh Tang có gần mười lắm khôi cổ ngọc thực sự, Yến Kim Nam kia triệt để bại trận. Số nguyên thạch mà Yến Kim Nam lần này thu hoạch cũng rất nhiều, nhưng đại đa số đều là phế vật, không có giá trị.
Chỉ là cũng gần tới mười khối nguyên thạch chứa đựng Hoang ngọc. Chỉ tiếc mười khối hoang ngọc này lúc mở ra, phẩm chất cũng bình thường, nhiều lắm chỉ được coi là trung phẩm.
Những người khác số lượng còn không có nhiều bằng Yến Kim Nam.
Mà Yến Thanh Tang, lại trọn vẹn thu được mười lăm khối nguyên thạch có chứa cổ ngọc. Số lượng này tự nhiên dễ dàng thắng ba người khác.
Như vậy ba ngàn vạn kia không chút ngoài ý muốn tới tay.
Đám người Yến Kim Nam hùng hùng hổ hổ, nhưng cuối cùng cũng không dám quỵt nợ, dù sao gia pháp của gia tộc vẫn vô cùng nghiêm khắc.
Ngươi có thể thua, nhưng không thể thua mà không có phong độ như vậy.
Nhìn thấy Yến Thanh Tang có thu hoạch lớn như vậy, Hà lão và Tuyền lão cũng vô cùng kinh ngạc. Nhìn nhau, trong mắt tràn ngập hoài nghi.
Sau khi xong xuôi mọi việc, hai người này nhanh chóng gọi Yến Thanh Tang tới.
- Thanh Tang à, lần này thịnh hội cổ ngọc thành tích của ngươi rất không tồi. Chúc mừng ngươi đã có biểu hiện ưu tú, lại nhận được ba ngàn vạn Thiên linh thạch.
Hà lão hàn huyên.
- Ha ha, những thủ đoạn phân biệt cổ ngọc của Thiệu Uyên huynh đệ truyền cho ta quả thực hữu dụng. Bọn họ muốn không phục cũng không được. Hà lão, Thiệu Uyên này là một kẻ tán tu, xuất thân thấp hèn, nhưng vẫn có chút địa vị giang hồ. Dùng thần thông truyền thừa của nhà hắn, về sau nhất định giương danh thiên hạ. Có lẽ người này Yến gia chúng ta cần dùng tới a. Nhị vị tộc lão cảm thấy thế nào?
Hà lão giật mình nói:
- Thu hoạch lần này của ngươi thực sự không phải dựa vào vận khí? Mà dựa vào một ít thủ đoạn phân biệt mà hắn dạy ngươi sao?
- Thực sự không phải là vận khí.
Yến Thanh Tang thành thật nói, một người dựa vào vận khí có thể thuận lợi được một hai ngày. Nhưng tuyệt đối không thể dựa vào vận khí mà thuận lợi cả đời.
- Được rồi, Tuyên lão, ngươi thấy thế nào?
Sự thực thắng hùng biện, Hà lão bây giờ đối với vị bằng hữu mà Yến Thanh Tang kết giao cũng có chút tò mò.
- Loại người này nếu như hắn tiếp cận Yến Thanh Tang không có ý đồ khác, ta thấy có thể để cho Yến gia chúng ta sử dụng a. Bằng không mà nói, dùng bổn sự này của hắn, đi gia tộc khác, đoán chừng cũng sẽ nhận được coi trọng.
Đây là ý tứ của Tuyền lão.
- Thanh Tang, ý định ban đầu của ngươi thế nào?
Hà lão tò mò hỏi.
- Ta vốn mời hắn lăn lộn với ta. Nhưng mà hắn có bổn sự như vậy, lần này sau khi thành công, ta cảm giác, cảm thấy nếu như không giữ lại, sẽ là một tổn thất lớn trong tương lai với gia tộc chúng ta.
Yến Thanh Tang nói.
Hai tộc lão nhìn nhau, phất tay nói:
- Thanh Tang, ngươi đi xuống trước đi, việc này quan hệ trọng đại. Chúng ta phải thương lượng trước mới được.
Hai người này đều là lão hồ ly sống một bó to tuổi, tự nhiên sẽ không dễ dàng quyết định như vậy.
Đợi sau khi Yến Thanh Tang đi ra ngoài, Hà lão cảm thán một câu:
- Thanh Tang này quả thực là dị loại trong gia tộc ta. Hắn và những thiên tài trong gia tộc không hòa hợp, hết lần này tới lần khác lại hợp với một tán tu bên ngoài, hơn nữa thu hoạch của tiểu tử này, ta hoài nghi không chỉ có ngần ấy.
- Được rồi, gia tộc cũng không có quy định thu những thứ này. Hắn đã có bổn sự thì quy cho hắn đi. Nếu như hắn thực sự có cơ duyên, có thể mượn việc này trổ hết tài năng, đó cũng là may mắn của gia tộc. Nói thật, những thiên tài trong gia tộc, thiên phú mạnh hơn Thanh Tang tuy rằng có nhiều. Nhưng mà luận cốt khí, luận đảm lượng, luận phách lực. Ta cảm thấy Thanh Tang còn vượt qua đám người Kim Nam.
Tuyền lão cũng mở miệng nói.
- ngươi cũng nghĩ như vậy sao?
Hà lão nao noa.
Tuyền lão gật đầu, cũng không phủ nhận:
- Ta nghĩ như vậy. Cho nên có một số việc, chúng ta nên mắt nhắm mắt mở a. Cũng không biết tiểu tử kia rốt cuộc có lai lịch gì?
- Không bằng gọi tiểu tử kia tới, gõ một phen? Đưa ra nghi vấn?
Hà lão đề nghị.
- Hỏi một chút thì có thể, nhưng tốt nhất nên đưa ra nghi vấn. Người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo, nếu như khiến hắn cảm thấy thái độ của chúng ta ác liệt. Có thể dẫn tới hiệu quả trái ngược.
Tuyền lão càng thêm cẩn thận.
Hà lão trầm ngâm một lát rồi gật đầu:
- Cũng đúng. Người này nếu như có thể để cho gia tộc ta sử dụng, quả thực là không tệ.
Không bao lâu sau Giang Trần đã bị gọi tới.
Trong lòng hắn âm thầm mừng rỡ, biết rõ Yến Thanh Tang đoán chừng đã lộ ra ý đồ chiêu mộ mình. Thậm chí còn đã xin qua chỉ thị của nhị vị tộc lão này.
Hiện tại hai tộc lão này triệu tập hắn, hơn phân nửa là thăm dò.
Nghĩ tới đây, Giang Trần cũng hoàn toàn phấn chấn tinh thần.
- Ha ha, Thiệu Uyên huynh đệ đúng không? Vừa rồi nghe Yến Thanh Tang nói, sau khi hắn học bí pháp tổ truyền của ngươi, phương diện tìm kiếm cổ ngọc, năng lực hơn người. Không thể tưởng tượng được tổ truyền của Thiệu Uyên huynh đệ có thần thông bực này. Quả nhiên là khiến cho lão phu mở rộng tầm mắt a.
Những lời này đều là lời khách sáo, Giang Trần chỉ gật đầu, cười làm lành. Không có vội vã tỏ thái độ.
QUanh co lòng vòng cả buổi, Hà lão kia mới cười hỏi:
- Thiệu Uyên huynh đệ, ngươi có bổn sự như vậy, làm một tán tu giang hồ quả thực đáng tiếc. Hiếm khi ngươi hợp ý với Yến Thanh Tang như vậy, chúng ta cố ý mời ngươi gia nhập Yến gia chúng ta. Mượn bình phong Yến gia chúng ta, đối với sự phát triển của ngươi cũng là có lợi.
Vòng vò quanh co lâu như lâu, rốt cuộc cũng nói tới chủ đề.
Giang Trần khẽ cười nói:
- Nhị vị tộc lão, Thiệu mỗi đối với thập đại thần quốc luôn có lòng hướng tướng. Chỉ là một lòng tu luyện, cũng không có tìm được cơ hội tiến thân phù hợp. Khó có được nhị lão khách khí như vậy, chỉ là không biết nếu như ta gia nhập Yến gia sẽ có thân phận gì?
- Nếu như là gia phó gia nô gì đó. Thiệu mỗ không có hứng thus. Nếu như là khách khanh các loại, có lẽ Thiệu mỗ sẽ vui lòng tuân theo.
Lúc Giang Trần nói lời này vẫn xem như tương đối thành khẩn.
Kỳ thật đây cũng là lấy lui làm tiến.
Nhị vị tộc lão kia nhìn nhau, đều cảm thấy người trẻ tuổi này nhìn như trung thực, chất phác, kỳ thực cũng không dễ lừa gạt. Trước đó bọn họ muốn lừa gạt một chút, dùng lời lẽ ngon ngọt lừa gạt hắn, lừa hắn làm gia nô Yến gia.
Thế nhưng mà đầu óc của người ta rất là thanh tỉnh, cũng không có bởi vì bọn hắn là thế lực lớn trong Thập đại thần quốc mà sẽ không có điểm mấu chốt.
- Ha ha, Thiệu Uyên huynh đệ, nếu như có thực học, sau khi gia nhập Yến gia ta, chỉ cần không ngừng lộ phong mang. Yến gia ta cho ngươi một thân phận khách khanh có gì mà không được cơ chứ?
/3612
|