Thành viên hoàng thất của Lam Yên đảo vực, sắc mặt mỗi một cái đều tái nhợt. Hiển nhiên, Bích công chúa biểu hiện, để cho trong nội tâm bọn hắn đã phẫn nộ, lại vô lực.
Tràng diện trước mắt, đã có chút không thể vãn hồi. Thể diện của hoàng thất Lam Yên đảo vực, cũng đã mất hết rồi. Hiện tại cho dù là kẻ đần, cũng nhìn ra được, Bích công chúa này căn bản không muốn tham gia luận võ chọn rể gì. Cho nên gả cho Hoàng Nhi tiểu thư, chỉ là một loại biểu hiện kháng nghị của nàng mà thôi.
Chỉ là, cục diện bây giờ đã như vậy, bọn hắn muốn giải quyết rất không dễ dàng. Nếu như Hoàng Nhi tiểu thư quyết không buông tay, bọn hắn thật đúng là không dễ thu thập.
- Hoàng Nhi tiểu thư, việc này quan hệ lấy mặt mũi của hoàng thất chúng ta, kính xin Hoàng Nhi tiểu thư giơ cao đánh khẽ.
Tên thân vương kia nói khẽ với Hoàng Nhi, ngôn ngữ tầm đó, mang theo vài phần cầu khẩn.
- Chẳng lẽ việc này không liên quan tới mặt mũi của Yến gia ta? Nếu như hiện tại ta rời khỏi, mặt của Yến gia ta đặt ở nơi nào? Như vậy đi, ta lại có một chủ ý.
- Mời nói.
Tên thân vương kia vội nói.
- Ta có thể không cưới Bích công chúa, nhưng mà, ta cùng Bích công chúa, có thể kết nghĩa kim lan, trở thành tỷ muội kết bái. Như thế, sẽ không uổng trận luận võ, lại có thể chấm dứt việc này, các ngươi cảm thấy như thế nào?
Kỳ thật ngay từ đầu Hoàng Nhi xuất chiến, cũng đã nghĩ kỹ tất cả. Nàng làm hết thảy, kỳ thật là làm chăn đệm cho chuyện này.
- Cái này...
Mấy thành viên hoàng thất nhìn nhau, tất cả mọi người cảm thấy, nếu như là tỷ muội kết bái, chuyện này bao nhiêu còn có thể nói qua được.
Ít nhất song phương trên mặt mũi không có trở ngại.
- Còn luận võ chọn rể...
- Lần luận võ chọn rể này, dĩ nhiên đã xong. Về sau muốn chọn rể, vị hôn phu tương lai được hay không, ta làm tỷ muội, tự nhiên phải xem xét?
Giang Trần chứng kiến Hoàng Nhi xử lý như vậy, cũng âm thầm bội phục.
Cử trọng nhược khinh, xử lý có thể nói hoàn mỹ.
Mấy thành viên hoàng thất đối mắt nhìn nhau, ánh mắt trao đổi thoáng một phát, cũng biết chuyện ngày hôm nay, chỉ sợ nếu như lại tiếp tục nữa, Lam Yên đảo vực bọn hắn chỉ có thể tiếp tục mất mặt xấu hổ, lập tức biết thời biết thế, quyết định chấm dứt trận khôi hài xấu hổ này.
Ít nhất, chấm dứt như vậy, mặc dù có chút khôi hài, nhưng ít ra còn không đến mức bị mất mặt.
Về phần sau này, Bích công chúa muốn lập gia đình, chẳng lẽ còn phải trải qua Hoàng Nhi tiểu thư đồng ý sao? Trong lòng những thành viên Hoàng thất này cảm thấy không cho là đúng, nhưng biểu hiện ra cũng không nên nói cái gì.
Ngay từ đầu, tất cả mọi người cho rằng Hoàng Nhi là đùa giỡn, nhưng mà Hoàng Nhi lại dị thường chăm chú, sau khi xong, liền muốn ở hiện trường dâng hương, cùng Lăng Bích Nhi kết nghĩa kim lan.
Như thế Lam Yên đảo vực là nguyện ý chứng kiến.
Nghi thức càng long trọng, đối với Lam Yên đảo vực bọn họ mà nói, sẽ càng có chỗ tốt. Ít nhất chuyện này vẫn tương đối long trọng, mà không phải một trò khôi hài.
Nói như vậy, ít nhất Lam Yên đảo vực sẽ giảm một chút cảm giác bị đánh mặt.
Sau khi Lăng Bích Nhi biết rõ thân phận của Hoàng Nhi, trong lòng cũng vạn phần kích động. Chỉ là, nàng biết, lúc này không tiện biểu hiện quá mức.
Cùng Hoàng Nhi kết bái thành tỷ muội, nàng tự nhiên là rất nguyện ý. Nàng ở Vạn Uyên đảo không quen, những năm này tuy được hoàng thất chiếu cố, nhưng ở sâu trong nội tâm vẫn là cực kỳ cô độc.
Nếu như có thể có một hảo tỷ muội như Hoàng Nhi, lại là cố nhân, đối với tâm lý của nàng mà nói, không thể nghi ngờ cũng là một loại an ủi.
Cho nên, trong quá trình kết bái, tâm tình của Lăng Bích Nhi là rất tốt.
Hai người so năm tuổi, Lăng Bích Nhi lớn hơn Hoàng Nhi gần hai tuổi. Bởi như vậy, Lăng Bích Nhi ngược lại thành tỷ tỷ, Hoàng Nhi thành muội muội.
- Bích Nhi tỷ tỷ, nhân tài như ngươi, lại ở nơi như thế này, thật sự là Minh Châu bị long đong. Không bằng cùng Hoàng Nhi đi Vĩnh Hằng Thần Quốc du ngoạn một hồi, để ngươi kết bạn càng nhiều thiên tài của Thần Quốc nữa, để cho thanh danh của ngươi được nhiều người biết rõ, như thế nào?
Hoàng Nhi cố ý nói khoa trương, nhìn như mời Lăng Bích Nhi, trên thực tế, là nói cho hoàng thất của Lam Yên đảo vực nghe.
Lam Yên đảo vực không phải là muốn Bích công chúa dính đến hào phú của thập đại Thần Quốc sao? Như vậy, ta mang nàng đi Vĩnh Hằng Thần Quốc, không phải là hợp ý các ngươi sao?
Lăng Bích Nhi cũng thuận thế nói:
- Ta ở Lam Yên đảo vực, nghe qua đại danh của thập đại Thần Quốc. Cũng sớm có ý định du lịch thập đại Thần Quốc. Chỉ là tu vi của ta một mực không có đại thành, không thể thành hàng. Ngược lại không phải là vì dương danh, mà là muốn tăng trưởng lịch duyệt.
- Mấy vị Thân Vương đại nhân, các ngươi có cam lòng để Bích công chúa cùng ta về Vĩnh Hằng Thần Quốc du ngoạn một hồi không?
- Cái này...
Mấy thành viên hoàng thất đều ấp úng.
- Như thế nào? Các ngươi còn sợ ta bắt cóc công chúa của các ngươi sao?
Hoàng Nhi giống như cười mà không phải cười hỏi.
- Hay là sợ ta thực cưới nàng?
- Hoàng Nhi tiểu thư đã hiểu lầm, hành trình của Bích công chúa, chúng ta rất khó làm chủ, phải do bệ hạ gật đầu mới được.
Thành viên hoàng thất vội vàng giải thích.
- Ta liền chờ Hoàng đế bệ hạ của các ngươi quyết định, ngày nào bệ hạ của các ngươi quyết định, ngày đó ta mới ly khai.
Hoàng Nhi nắm tay của Lăng Bích Nhi, cười nói.
- Bích Nhi tỷ tỷ, nữ hài tử chúng ta muốn lập gia đình, phải cảnh giác cao độ, không thể tùy tùy tiện tiện định sẵn chung thân đại sự. Hiện tại ngươi là tỷ tỷ của ta, ta sẽ không cho bọn hắn qua loa gả ngươi đi. Đến Vĩnh Hằng Thần Quốc, thiên tài đệ tử danh môn quý tộc chỗ nào cũng có, đến lúc đó ngươi có rất nhiều cơ hội lựa chọn.
Giang Trần cũng âm thầm cảm thấy buồn cười, đối với cơ trí của Hoàng Nhi, cũng cảm giác rất bội phục.
Hoàng thất của Lam Yên đảo vực, cuối cùng vẫn là bị buộc bất đắc dĩ, vội vàng đi chỗ Hoàng đế bệ hạ, đem chân tướng nói một lần.
Hoàng đế bệ hạ cân nhắc hồi lâu, biết nếu như cự tuyệt chuyện này, chỉ sợ Yến gia sẽ sinh hận, gây ra hiềm khích.
Dù sao đi Vĩnh Hằng Thần Quốc, tuyệt đối không phải là chuyện xấu. Chẳng lẽ Hoàng Nhi tiểu thư kia thật có thể bắt cóc Bích công chúa sao?
Hòa thượng chạy trốn, miếu chạy không được.
Lập tức, Hoàng đế bệ hạ kia liền chuẩn tấu. Chỉ là, phương diện hoàng thất cũng đưa ra yêu cầu, phải phái một đám thân vệ, thiếp thân bảo hộ cùng hầu hạ công chúa, để cho hoàng thất bọn hắn an tâm.
Hoàng Nhi đối với cái này tự nhiên không cự tuyệt.
Một hồi luận võ chọn rể, cuối cùng dùng loại phương thức này chấm dứt, khiến tất cả mọi người ra ngoài ý định. Bất quá, tâm tình của mọi người lại nhẹ nhõm bất ngờ. Cũng không có vì vậy mà uể oải.
Bích công chúa không có bị người lấy đi, loại kết quả này, so với bị thiên tài đệ tử nào đó ôm mỹ nhân quy, càng để cho mọi người dễ dàng tiếp nhận.
Tràng diện trước mắt, đã có chút không thể vãn hồi. Thể diện của hoàng thất Lam Yên đảo vực, cũng đã mất hết rồi. Hiện tại cho dù là kẻ đần, cũng nhìn ra được, Bích công chúa này căn bản không muốn tham gia luận võ chọn rể gì. Cho nên gả cho Hoàng Nhi tiểu thư, chỉ là một loại biểu hiện kháng nghị của nàng mà thôi.
Chỉ là, cục diện bây giờ đã như vậy, bọn hắn muốn giải quyết rất không dễ dàng. Nếu như Hoàng Nhi tiểu thư quyết không buông tay, bọn hắn thật đúng là không dễ thu thập.
- Hoàng Nhi tiểu thư, việc này quan hệ lấy mặt mũi của hoàng thất chúng ta, kính xin Hoàng Nhi tiểu thư giơ cao đánh khẽ.
Tên thân vương kia nói khẽ với Hoàng Nhi, ngôn ngữ tầm đó, mang theo vài phần cầu khẩn.
- Chẳng lẽ việc này không liên quan tới mặt mũi của Yến gia ta? Nếu như hiện tại ta rời khỏi, mặt của Yến gia ta đặt ở nơi nào? Như vậy đi, ta lại có một chủ ý.
- Mời nói.
Tên thân vương kia vội nói.
- Ta có thể không cưới Bích công chúa, nhưng mà, ta cùng Bích công chúa, có thể kết nghĩa kim lan, trở thành tỷ muội kết bái. Như thế, sẽ không uổng trận luận võ, lại có thể chấm dứt việc này, các ngươi cảm thấy như thế nào?
Kỳ thật ngay từ đầu Hoàng Nhi xuất chiến, cũng đã nghĩ kỹ tất cả. Nàng làm hết thảy, kỳ thật là làm chăn đệm cho chuyện này.
- Cái này...
Mấy thành viên hoàng thất nhìn nhau, tất cả mọi người cảm thấy, nếu như là tỷ muội kết bái, chuyện này bao nhiêu còn có thể nói qua được.
Ít nhất song phương trên mặt mũi không có trở ngại.
- Còn luận võ chọn rể...
- Lần luận võ chọn rể này, dĩ nhiên đã xong. Về sau muốn chọn rể, vị hôn phu tương lai được hay không, ta làm tỷ muội, tự nhiên phải xem xét?
Giang Trần chứng kiến Hoàng Nhi xử lý như vậy, cũng âm thầm bội phục.
Cử trọng nhược khinh, xử lý có thể nói hoàn mỹ.
Mấy thành viên hoàng thất đối mắt nhìn nhau, ánh mắt trao đổi thoáng một phát, cũng biết chuyện ngày hôm nay, chỉ sợ nếu như lại tiếp tục nữa, Lam Yên đảo vực bọn hắn chỉ có thể tiếp tục mất mặt xấu hổ, lập tức biết thời biết thế, quyết định chấm dứt trận khôi hài xấu hổ này.
Ít nhất, chấm dứt như vậy, mặc dù có chút khôi hài, nhưng ít ra còn không đến mức bị mất mặt.
Về phần sau này, Bích công chúa muốn lập gia đình, chẳng lẽ còn phải trải qua Hoàng Nhi tiểu thư đồng ý sao? Trong lòng những thành viên Hoàng thất này cảm thấy không cho là đúng, nhưng biểu hiện ra cũng không nên nói cái gì.
Ngay từ đầu, tất cả mọi người cho rằng Hoàng Nhi là đùa giỡn, nhưng mà Hoàng Nhi lại dị thường chăm chú, sau khi xong, liền muốn ở hiện trường dâng hương, cùng Lăng Bích Nhi kết nghĩa kim lan.
Như thế Lam Yên đảo vực là nguyện ý chứng kiến.
Nghi thức càng long trọng, đối với Lam Yên đảo vực bọn họ mà nói, sẽ càng có chỗ tốt. Ít nhất chuyện này vẫn tương đối long trọng, mà không phải một trò khôi hài.
Nói như vậy, ít nhất Lam Yên đảo vực sẽ giảm một chút cảm giác bị đánh mặt.
Sau khi Lăng Bích Nhi biết rõ thân phận của Hoàng Nhi, trong lòng cũng vạn phần kích động. Chỉ là, nàng biết, lúc này không tiện biểu hiện quá mức.
Cùng Hoàng Nhi kết bái thành tỷ muội, nàng tự nhiên là rất nguyện ý. Nàng ở Vạn Uyên đảo không quen, những năm này tuy được hoàng thất chiếu cố, nhưng ở sâu trong nội tâm vẫn là cực kỳ cô độc.
Nếu như có thể có một hảo tỷ muội như Hoàng Nhi, lại là cố nhân, đối với tâm lý của nàng mà nói, không thể nghi ngờ cũng là một loại an ủi.
Cho nên, trong quá trình kết bái, tâm tình của Lăng Bích Nhi là rất tốt.
Hai người so năm tuổi, Lăng Bích Nhi lớn hơn Hoàng Nhi gần hai tuổi. Bởi như vậy, Lăng Bích Nhi ngược lại thành tỷ tỷ, Hoàng Nhi thành muội muội.
- Bích Nhi tỷ tỷ, nhân tài như ngươi, lại ở nơi như thế này, thật sự là Minh Châu bị long đong. Không bằng cùng Hoàng Nhi đi Vĩnh Hằng Thần Quốc du ngoạn một hồi, để ngươi kết bạn càng nhiều thiên tài của Thần Quốc nữa, để cho thanh danh của ngươi được nhiều người biết rõ, như thế nào?
Hoàng Nhi cố ý nói khoa trương, nhìn như mời Lăng Bích Nhi, trên thực tế, là nói cho hoàng thất của Lam Yên đảo vực nghe.
Lam Yên đảo vực không phải là muốn Bích công chúa dính đến hào phú của thập đại Thần Quốc sao? Như vậy, ta mang nàng đi Vĩnh Hằng Thần Quốc, không phải là hợp ý các ngươi sao?
Lăng Bích Nhi cũng thuận thế nói:
- Ta ở Lam Yên đảo vực, nghe qua đại danh của thập đại Thần Quốc. Cũng sớm có ý định du lịch thập đại Thần Quốc. Chỉ là tu vi của ta một mực không có đại thành, không thể thành hàng. Ngược lại không phải là vì dương danh, mà là muốn tăng trưởng lịch duyệt.
- Mấy vị Thân Vương đại nhân, các ngươi có cam lòng để Bích công chúa cùng ta về Vĩnh Hằng Thần Quốc du ngoạn một hồi không?
- Cái này...
Mấy thành viên hoàng thất đều ấp úng.
- Như thế nào? Các ngươi còn sợ ta bắt cóc công chúa của các ngươi sao?
Hoàng Nhi giống như cười mà không phải cười hỏi.
- Hay là sợ ta thực cưới nàng?
- Hoàng Nhi tiểu thư đã hiểu lầm, hành trình của Bích công chúa, chúng ta rất khó làm chủ, phải do bệ hạ gật đầu mới được.
Thành viên hoàng thất vội vàng giải thích.
- Ta liền chờ Hoàng đế bệ hạ của các ngươi quyết định, ngày nào bệ hạ của các ngươi quyết định, ngày đó ta mới ly khai.
Hoàng Nhi nắm tay của Lăng Bích Nhi, cười nói.
- Bích Nhi tỷ tỷ, nữ hài tử chúng ta muốn lập gia đình, phải cảnh giác cao độ, không thể tùy tùy tiện tiện định sẵn chung thân đại sự. Hiện tại ngươi là tỷ tỷ của ta, ta sẽ không cho bọn hắn qua loa gả ngươi đi. Đến Vĩnh Hằng Thần Quốc, thiên tài đệ tử danh môn quý tộc chỗ nào cũng có, đến lúc đó ngươi có rất nhiều cơ hội lựa chọn.
Giang Trần cũng âm thầm cảm thấy buồn cười, đối với cơ trí của Hoàng Nhi, cũng cảm giác rất bội phục.
Hoàng thất của Lam Yên đảo vực, cuối cùng vẫn là bị buộc bất đắc dĩ, vội vàng đi chỗ Hoàng đế bệ hạ, đem chân tướng nói một lần.
Hoàng đế bệ hạ cân nhắc hồi lâu, biết nếu như cự tuyệt chuyện này, chỉ sợ Yến gia sẽ sinh hận, gây ra hiềm khích.
Dù sao đi Vĩnh Hằng Thần Quốc, tuyệt đối không phải là chuyện xấu. Chẳng lẽ Hoàng Nhi tiểu thư kia thật có thể bắt cóc Bích công chúa sao?
Hòa thượng chạy trốn, miếu chạy không được.
Lập tức, Hoàng đế bệ hạ kia liền chuẩn tấu. Chỉ là, phương diện hoàng thất cũng đưa ra yêu cầu, phải phái một đám thân vệ, thiếp thân bảo hộ cùng hầu hạ công chúa, để cho hoàng thất bọn hắn an tâm.
Hoàng Nhi đối với cái này tự nhiên không cự tuyệt.
Một hồi luận võ chọn rể, cuối cùng dùng loại phương thức này chấm dứt, khiến tất cả mọi người ra ngoài ý định. Bất quá, tâm tình của mọi người lại nhẹ nhõm bất ngờ. Cũng không có vì vậy mà uể oải.
Bích công chúa không có bị người lấy đi, loại kết quả này, so với bị thiên tài đệ tử nào đó ôm mỹ nhân quy, càng để cho mọi người dễ dàng tiếp nhận.
/3612
|