- Thái Thượng trưởng lão, chuyện cho tới bây giờ, ngươi cũng đừng che dấu nữa. Hạ Hầu gia tộc chúng ta, có điểm nào không bằng hoàng thất bọn hắn? Dựa vào cái gì cuối cùng phải nghe hoàng thất lãnh đạo? Chiếu ta nói, nên là Hạ Hầu gia tộc chúng ta khống chế Thần Quốc. Hạ Hầu gia tộc chúng ta, mới là trụ cột của Thần Quốc!
Ngữ khí của Giang Trần khoa trương, bỗng nhiên lấy ra một vật, chính là lệnh bài của Hạ Hầu Kinh năm đó:
- Thái Thượng trưởng lão, Hạ Hầu gia tộc Hạ Hầu Kinh, hướng ngài báo cáo!
Hạ Hầu Kinh?
Rất nhiều người trẻ tuổi của Hạ Hầu gia tộc đều nao nao, Hạ Hầu Kinh là người của Hạ Hầu gia tộc, sau khi biến mất ở mấy năm trước, liền không còn xuất hiện qua.
Phần lớn người của gia tộc, cũng không biết hắn đi nơi nào, sao bỗng nhiên tầm đó, lại toát ra một cái Hạ Hầu Kinh?
Hạ Hầu Kinh này, mất tích nhiều năm như vậy, sao bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ này?
Hạ Hầu Trấn kinh nghi bất định, liếc nhìn lệnh bài của Hạ Hầu Kinh, cái thân phận lệnh bài kia, ngược lại là thật. Bất quá, hắn lập tức nhớ tới một sự kiện.
- Nói láo, ngươi không phải Hạ Hầu Kinh! Bổn mạng hồn đăng của Hạ Hầu Kinh, rất nhiều năm trước đã nghiền nát, ngươi còn muốn giả mạo hắn, thật sự là ngu xuẩn!
Hạ Hầu Trấn giận tím mặt.
Nhưng Giang Trần lại cười đùa tí tửng:
- Thái Thượng trưởng lão, hiện tại đại cục đã định, còn lại mấy dư nghiệt kia không có trúng độc, những người khác, cũng đã không có sức chiến đấu. Không phải là cơ hội để Hạ Hầu gia tộc chúng ta nhất thống Thần Quốc sao?
- Câm miệng, ngươi câm miệng cho lão tử!
Tuy Hạ Hầu gia tộc đối với địa vị bây giờ của hoàng thất rất bất mãn, nhưng mà, cái này cũng không đại biểu Hạ Hầu gia tộc muốn lập tức vạch mặt với hoàng thất.
Ít nhất, trước khi Thánh Địa không có bị diệt, quan hệ của bọn hắn là phải đoàn kết.
Nếu hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc vạch mặt, như vậy đối với Thánh Địa mà nói, tuyệt đối là một đại tin tức tốt, là một cơ hội tuyệt xử phùng sanh.
Cân nhắc đến đại cục, Hạ Hầu Trấn vẫn khắc chế thoáng một phát, không muốn để cho người của hoàng thất ngờ vực vô căn cứ.
Hạ Hầu Trấn chắp chắp tay, lớn tiếng nói:
- Chư vị, Hạ Hầu nhất tộc ta, làm việc từ trước đến nay quang minh lỗi lạc. Lão phu có thể cam đoan, mấy gia hỏa này, tuyệt không phải người của Hạ Hầu gia tộc ta!
- Không phải người của Hạ Hầu gia tộc, tại sao có độc gia bí pháp của Hạ Hầu gia tộc ngươi?
Có người đầu óc chuyển nhanh, bắt được lỗ thủng trong lời nói của Hạ Hầu Trấn.
- Cái này... Có lẽ bọn hắn là đầu sỏ sát hại Hạ Hầu Kinh, cướp lấy đan phương về Phong Vân Thất Hồn Tán của Hạ Hầu Kinh. Chư vị, vạn lần không thể bị hắn tà thuyết mê hoặc!
Hạ Hầu Trấn cực lực giải thích.
Bên người Lộ Thiền lão tổ, đã có người bất âm bất dương nói:
- Nói không bằng làm, ngươi nói nhiều như vậy, không bằng tự tay gỡ xuống thủ cấp của Hạ Hầu Kinh kia a.
Hạ Hầu Trấn nghe xong lời này, cũng gật đầu, thét dài một tiếng:
- Đệ tử của Hạ Hầu gia tộc ta, há lại cho người khác khi dễ? Các dũng sĩ, theo ta chém giết mấy tên khốn kiếp kia!
Hạ Hầu Trấn một ngựa đi đầu, hắn dầu gì cũng là Thái Thượng trưởng lão của Hạ Hầu gia tộc, một thân thực lực, đích thật là rất cao minh.
Một ngựa đi đầu lao đến, hai tay đẩy ra, hai đạo khí lưu cuồn cuộn như là bánh xe, cao tốc xoay tròn, tựa như hai Đại Ma Bàn, thổi sang trước mặt Giang Trần.
Giang Trần nhẹ nhàng cười cười, quát:
- Giết hắn đi!
Chu Tước Thần Cầm đạt được thụ ý của Giang Trần, đột nhiên cười quái dị, phát ra tiếng cười lạnh sống lưng, làm cho Hạ Hầu Trấn kia đột nhiên có một loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
Sau một khắc, Chu Tước Thần Cầm hóa thành một đoàn hồng mang, nhào tới.
Chu Tước Thần Cầm uy thế hạng gì?
Bản thân là Chu Tước huyết mạch, là Tứ đại Thần Thú, hơn nữa nó hoàn thành Niết Bàn, cấp độ tánh mạng đã tăng lên trên phạm vi lớn, nó là Bán Thần, đủ cùng Thần linh chính thức phân cao thấp.
Mà Hạ Hầu Trấn này, chẳng qua là Thiên Vị đỉnh phong mà thôi. Ngay cả Bán Thần cũng không có lĩnh ngộ, chớ nói chi là Thần linh chính thức.
Hạ Hầu Trấn thấy một đạo khí lưu hồng sắc đánh tới, hai lời không nói, hai đạo khí lưu vỗ ra, cuốn hướng Chu Tước Thần Cầm.
Khí lưu uy thế bực này, dù là Hạ Hầu Trấn cũng hoảng sợ.
Thế nhưng mà, để cho hắn càng thêm hoảng sợ chính là, thân ảnh hồng sắc kia bổ nhào tới phụ cận, chỉ duỗi ra một tay, tùy ý quét qua, động tác như vung con ruồi.
Hai đạo khí lưu hùng hổ kia, vậy mà bị quét sạch sẽ.
Một màn quỷ dị này, nhìn về phía trên thật giống như Hạ Hầu Trấn cố ý phóng nước.
Bất quá, sau một khắc, mọi người biết rõ, không phải Hạ Hầu Trấn phóng nước, ở đây, cũng không có bất kỳ âm mưu.
Bởi vì, sau khi khí lưu hồng sắc kia đập tan thế công của Hạ Hầu Trấn, tay như điện mang, đột nhiên dò xét đến trước mặt Hạ Hầu Trấn.
Lại để cho tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, thân hình của Hạ Hầu Trấn phảng phất như ở thời khắc này định trụ, chỉ khoảnh khắc chần chờ, một cái đại thủ đã xuyên phá bộ ngực của hắn.
Chu Tước Thần Cầm cuốn một cái, một đoàn hồng mang phấp phới hư không, đã đem thần hồn tính cả thi thể của Hạ Hầu Trấn, cùng một chỗ quấn vào trong hồng mang.
Chu Tước Thần Cầm một chiêu liền diệt Hạ Hầu Trấn, làm cho hiện trường xôn xao.
- Thái Thượng trưởng lão!
- Không tốt, Thái Thượng trưởng lão chết rồi, chúng ta mau mau trốn chạy để khỏi chết!
Bất quá, Chu Tước Thần Cầm há lại cho bọn hắn cơ hội trốn chạy? Hai tay nhẹ nhàng mở ra, từng đạo hồng mang, tựa như Thiên Hỏa đến thế gian, nổi lên Lưu Tinh Hỏa Vũ, dùng công kích bao trùm không khác nhau lắm, bao phủ toàn bộ tu sĩ của Hạ Hầu nhất tộc ở bên trong.
Tiếng kêu thảm thiết không ngớt không dứt, đón lấy là tràng diện huyết nhục bay tán loạn. Những dũng sĩ của Hạ Hầu gia tộc, thật giống như bị cuốn vào một Đại Ma Bàn, huyết nhục và thần hồn, bị điên cuồng nghiền áp.
Cũng không lâu lắm, huyết quang liền chậm rãi biến mất.
Mà tu sĩ của Hạ Hầu gia tộc, lại bị ánh sáng màu đỏ kia đốt thành hư vô, không có để lại dấu vết gì.
Phảng phất khu vực kia, nguyên bản trống không, căn bản không có người.
Một màn đáng sợ này, làm cho hiện trường hoàn toàn yên tĩnh. Bất kể là những tu sĩ đã trúng độc, hay xa xa còn không có trúng độc, giờ phút này nội tâm đều tràn đầy rung động.
Hạ Hầu gia tộc không ai bì nổi, ngay cả hoàng thất cũng dám chống đối, lại bị người ta diệt cả đoàn. Kể cả Thái Thượng trưởng lão ở bên trong, vậy mà toàn bộ bỏ mình!
Lần này, ngay cả Lộ Thiền lão tổ, biểu lộ cũng trở nên phức tạp, kêu gọi mấy thủ hạ tùy tùng liên tục thối lui, hiển nhiên đối với tình huống phức tạp này, cũng phi thường kinh ngạc.
- Mấy người các ngươi, đến cùng là người nào?
Lộ Thiền lão tổ cau mày, nhìn chằm chằm vào Chu Tước Thần Cầm, từ trên người tu sĩ quanh thân tràn đầy sương mù Hồng sắc kia, Lộ Thiền lão tổ cảm giác được một loại áp lực không hiểu, đó là một loại sợ hãi bản năng ở thời khắc sinh tử.
Ngữ khí của Giang Trần khoa trương, bỗng nhiên lấy ra một vật, chính là lệnh bài của Hạ Hầu Kinh năm đó:
- Thái Thượng trưởng lão, Hạ Hầu gia tộc Hạ Hầu Kinh, hướng ngài báo cáo!
Hạ Hầu Kinh?
Rất nhiều người trẻ tuổi của Hạ Hầu gia tộc đều nao nao, Hạ Hầu Kinh là người của Hạ Hầu gia tộc, sau khi biến mất ở mấy năm trước, liền không còn xuất hiện qua.
Phần lớn người của gia tộc, cũng không biết hắn đi nơi nào, sao bỗng nhiên tầm đó, lại toát ra một cái Hạ Hầu Kinh?
Hạ Hầu Kinh này, mất tích nhiều năm như vậy, sao bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ này?
Hạ Hầu Trấn kinh nghi bất định, liếc nhìn lệnh bài của Hạ Hầu Kinh, cái thân phận lệnh bài kia, ngược lại là thật. Bất quá, hắn lập tức nhớ tới một sự kiện.
- Nói láo, ngươi không phải Hạ Hầu Kinh! Bổn mạng hồn đăng của Hạ Hầu Kinh, rất nhiều năm trước đã nghiền nát, ngươi còn muốn giả mạo hắn, thật sự là ngu xuẩn!
Hạ Hầu Trấn giận tím mặt.
Nhưng Giang Trần lại cười đùa tí tửng:
- Thái Thượng trưởng lão, hiện tại đại cục đã định, còn lại mấy dư nghiệt kia không có trúng độc, những người khác, cũng đã không có sức chiến đấu. Không phải là cơ hội để Hạ Hầu gia tộc chúng ta nhất thống Thần Quốc sao?
- Câm miệng, ngươi câm miệng cho lão tử!
Tuy Hạ Hầu gia tộc đối với địa vị bây giờ của hoàng thất rất bất mãn, nhưng mà, cái này cũng không đại biểu Hạ Hầu gia tộc muốn lập tức vạch mặt với hoàng thất.
Ít nhất, trước khi Thánh Địa không có bị diệt, quan hệ của bọn hắn là phải đoàn kết.
Nếu hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc vạch mặt, như vậy đối với Thánh Địa mà nói, tuyệt đối là một đại tin tức tốt, là một cơ hội tuyệt xử phùng sanh.
Cân nhắc đến đại cục, Hạ Hầu Trấn vẫn khắc chế thoáng một phát, không muốn để cho người của hoàng thất ngờ vực vô căn cứ.
Hạ Hầu Trấn chắp chắp tay, lớn tiếng nói:
- Chư vị, Hạ Hầu nhất tộc ta, làm việc từ trước đến nay quang minh lỗi lạc. Lão phu có thể cam đoan, mấy gia hỏa này, tuyệt không phải người của Hạ Hầu gia tộc ta!
- Không phải người của Hạ Hầu gia tộc, tại sao có độc gia bí pháp của Hạ Hầu gia tộc ngươi?
Có người đầu óc chuyển nhanh, bắt được lỗ thủng trong lời nói của Hạ Hầu Trấn.
- Cái này... Có lẽ bọn hắn là đầu sỏ sát hại Hạ Hầu Kinh, cướp lấy đan phương về Phong Vân Thất Hồn Tán của Hạ Hầu Kinh. Chư vị, vạn lần không thể bị hắn tà thuyết mê hoặc!
Hạ Hầu Trấn cực lực giải thích.
Bên người Lộ Thiền lão tổ, đã có người bất âm bất dương nói:
- Nói không bằng làm, ngươi nói nhiều như vậy, không bằng tự tay gỡ xuống thủ cấp của Hạ Hầu Kinh kia a.
Hạ Hầu Trấn nghe xong lời này, cũng gật đầu, thét dài một tiếng:
- Đệ tử của Hạ Hầu gia tộc ta, há lại cho người khác khi dễ? Các dũng sĩ, theo ta chém giết mấy tên khốn kiếp kia!
Hạ Hầu Trấn một ngựa đi đầu, hắn dầu gì cũng là Thái Thượng trưởng lão của Hạ Hầu gia tộc, một thân thực lực, đích thật là rất cao minh.
Một ngựa đi đầu lao đến, hai tay đẩy ra, hai đạo khí lưu cuồn cuộn như là bánh xe, cao tốc xoay tròn, tựa như hai Đại Ma Bàn, thổi sang trước mặt Giang Trần.
Giang Trần nhẹ nhàng cười cười, quát:
- Giết hắn đi!
Chu Tước Thần Cầm đạt được thụ ý của Giang Trần, đột nhiên cười quái dị, phát ra tiếng cười lạnh sống lưng, làm cho Hạ Hầu Trấn kia đột nhiên có một loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
Sau một khắc, Chu Tước Thần Cầm hóa thành một đoàn hồng mang, nhào tới.
Chu Tước Thần Cầm uy thế hạng gì?
Bản thân là Chu Tước huyết mạch, là Tứ đại Thần Thú, hơn nữa nó hoàn thành Niết Bàn, cấp độ tánh mạng đã tăng lên trên phạm vi lớn, nó là Bán Thần, đủ cùng Thần linh chính thức phân cao thấp.
Mà Hạ Hầu Trấn này, chẳng qua là Thiên Vị đỉnh phong mà thôi. Ngay cả Bán Thần cũng không có lĩnh ngộ, chớ nói chi là Thần linh chính thức.
Hạ Hầu Trấn thấy một đạo khí lưu hồng sắc đánh tới, hai lời không nói, hai đạo khí lưu vỗ ra, cuốn hướng Chu Tước Thần Cầm.
Khí lưu uy thế bực này, dù là Hạ Hầu Trấn cũng hoảng sợ.
Thế nhưng mà, để cho hắn càng thêm hoảng sợ chính là, thân ảnh hồng sắc kia bổ nhào tới phụ cận, chỉ duỗi ra một tay, tùy ý quét qua, động tác như vung con ruồi.
Hai đạo khí lưu hùng hổ kia, vậy mà bị quét sạch sẽ.
Một màn quỷ dị này, nhìn về phía trên thật giống như Hạ Hầu Trấn cố ý phóng nước.
Bất quá, sau một khắc, mọi người biết rõ, không phải Hạ Hầu Trấn phóng nước, ở đây, cũng không có bất kỳ âm mưu.
Bởi vì, sau khi khí lưu hồng sắc kia đập tan thế công của Hạ Hầu Trấn, tay như điện mang, đột nhiên dò xét đến trước mặt Hạ Hầu Trấn.
Lại để cho tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, thân hình của Hạ Hầu Trấn phảng phất như ở thời khắc này định trụ, chỉ khoảnh khắc chần chờ, một cái đại thủ đã xuyên phá bộ ngực của hắn.
Chu Tước Thần Cầm cuốn một cái, một đoàn hồng mang phấp phới hư không, đã đem thần hồn tính cả thi thể của Hạ Hầu Trấn, cùng một chỗ quấn vào trong hồng mang.
Chu Tước Thần Cầm một chiêu liền diệt Hạ Hầu Trấn, làm cho hiện trường xôn xao.
- Thái Thượng trưởng lão!
- Không tốt, Thái Thượng trưởng lão chết rồi, chúng ta mau mau trốn chạy để khỏi chết!
Bất quá, Chu Tước Thần Cầm há lại cho bọn hắn cơ hội trốn chạy? Hai tay nhẹ nhàng mở ra, từng đạo hồng mang, tựa như Thiên Hỏa đến thế gian, nổi lên Lưu Tinh Hỏa Vũ, dùng công kích bao trùm không khác nhau lắm, bao phủ toàn bộ tu sĩ của Hạ Hầu nhất tộc ở bên trong.
Tiếng kêu thảm thiết không ngớt không dứt, đón lấy là tràng diện huyết nhục bay tán loạn. Những dũng sĩ của Hạ Hầu gia tộc, thật giống như bị cuốn vào một Đại Ma Bàn, huyết nhục và thần hồn, bị điên cuồng nghiền áp.
Cũng không lâu lắm, huyết quang liền chậm rãi biến mất.
Mà tu sĩ của Hạ Hầu gia tộc, lại bị ánh sáng màu đỏ kia đốt thành hư vô, không có để lại dấu vết gì.
Phảng phất khu vực kia, nguyên bản trống không, căn bản không có người.
Một màn đáng sợ này, làm cho hiện trường hoàn toàn yên tĩnh. Bất kể là những tu sĩ đã trúng độc, hay xa xa còn không có trúng độc, giờ phút này nội tâm đều tràn đầy rung động.
Hạ Hầu gia tộc không ai bì nổi, ngay cả hoàng thất cũng dám chống đối, lại bị người ta diệt cả đoàn. Kể cả Thái Thượng trưởng lão ở bên trong, vậy mà toàn bộ bỏ mình!
Lần này, ngay cả Lộ Thiền lão tổ, biểu lộ cũng trở nên phức tạp, kêu gọi mấy thủ hạ tùy tùng liên tục thối lui, hiển nhiên đối với tình huống phức tạp này, cũng phi thường kinh ngạc.
- Mấy người các ngươi, đến cùng là người nào?
Lộ Thiền lão tổ cau mày, nhìn chằm chằm vào Chu Tước Thần Cầm, từ trên người tu sĩ quanh thân tràn đầy sương mù Hồng sắc kia, Lộ Thiền lão tổ cảm giác được một loại áp lực không hiểu, đó là một loại sợ hãi bản năng ở thời khắc sinh tử.
/3612
|