Trên mặt Vũ Linh Thánh Nữ tràn ngập vẻ kinh ngạc, lắp bắp nói:
- Sư tôn, người kia, hắn không phải Nhân loại sao? Như thế nào cũng biết thần thông Long ngâm?
Giờ khắc này, Ngưng Yên Thánh Chủ đã phán đoán ra thân phận của tu sĩ kia, thì thào thở dài:
- Người này, nhất định là thiên tài Giang Trần của Vĩnh Hằng Thánh Địa, cũng chính là anh hùng khống chế chiến cuộc ở Vĩnh Hằng Thánh Địa. Không thể tưởng được, thật không ngờ trẻ tuổi như thế?
- Giang Trần?
Vũ Linh Thánh Nữ không hiểu ra sao, ở trong ấn tượng của nàng, Vạn Uyên đảo giống như chưa từng có thiên tài như vậy a.
Thiên tài này, chẳng lẽ vô duyên vô cớ xuất hiện sao?
- Linh Nhi, cái tên Giang Trần này, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy rất lạ lẫm. Nhưng một danh tự khác của hắn, có lẽ ngươi sẽ không xa lạ gì rồi.
Ngưng Yên Thánh Chủ than nhẹ một tiếng.
- Tên là gì?
Vũ Linh Thánh Nữ hiếu kỳ.
- Thiệu Uyên.
- Thiệu Uyên? Là kỳ tài đan đạo của Vĩnh Hằng Thánh Địa, đả bại Bách Hoa Thần Quốc Thạch Huyền đại sư, thu làm đan nô sao?
- Là kẻ này.
Ngữ khí của Ngưng Yên Thánh Chủ phức tạp.
- Ngoại giới một mực cho rằng người trẻ tuổi kia là thiên tài đan đạo, không thể tưởng được, thiên phú võ đạo của hắn, vậy mà càng thêm xuất chúng. Ngẫm lại đệ nhất thiên tài Hạ Hầu Tông của Hạ Hầu gia tộc, là bị người trẻ tuổi kia tại chỗ giết chết a.
- Việc này Linh Nhi ngược lại là nghe nói qua. Thế nhưng mà, Vĩnh Hằng Thánh Địa nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ còn kém một thiên tài trẻ tuổi sao?
Vũ Linh Thánh Nữ có chút khó có thể tin.
- Thật là như thế. Lúc trước thời điểm vi sư đạt được tình báo, cũng tràn ngập nghi hoặc. Nghe nói người trẻ tuổi kia kết giao một con Chu Tước Thần Cầm, sức chiến đấu có thể so với Thần linh. Có lẽ, nghe đồn là thật. Hơn nữa so với nghe đồn càng thêm khoa trương chính là, hắn chẳng những kết bạn với Chu Tước Thần Cầm, còn có một đầu Chân Long làm bạn. Loại thiên tài này, quả nhiên là từ xưa đến nay chưa hề có a. Chẳng lẽ, Vĩnh Hằng Thánh Địa muốn cường thế quật khởi sao?
Trong mắt Ngưng Yên Thánh Chủ lóng lánh lấy một tia phức tạp, nhìn tràng diện thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang bên ngoài thâm cốc. Đối với người trẻ tuổi này, càng tràn ngập tò mò.
Đồng thời, trong lòng nàng cũng phi thường hâm mộ Vĩnh Hằng Thánh Địa, không hiểu thấu lại nhận được một thiên tài thiên hạ vô song như vậy.
Loại thiên tài này, vạn năm cũng chưa hẳn có thể gặp được một cái, không thể tưởng được, lại không hiểu thấu quy Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Ngưng Yên Thánh Chủ cũng được nghe nói, người trẻ tuổi kia vốn không phải người của Vĩnh Hằng Thánh Địa, mà là Vĩnh Hằng Thần Quốc Yến gia từ Lam Yên đảo vực mang về.
Không thể không nói, Vĩnh Hằng Thánh Địa là không công nhặt được một đại tiện nghi a.
- Sư tôn, Giang Trần này, chẳng lẽ hắn là huyết mạch Long tộc sao?
Vũ Linh Thánh Nữ hiếu kỳ hỏi.
- Hắn là Nhân loại, bất quá, nhất định đã hòa tan Chân Long huyết, cũng học được không ít thần thông của Long tộc. Bất quá, thần thông Long ngâm của hắn có thể cùng Chân Linh của Chân Long nhất tộc hoà lẫn, hình thành cộng minh, phần công lực này, tuyệt đối không đơn giản. Kẻ này, xác thực là thiên tài trong thiên tài.
Ngưng Yên Thánh Chủ tâm cao khí ngạo, ánh mắt luôn phi thường cao. Nàng chính diện đánh giá người trẻ tuổi, cũng không nhiều.
Mà người trẻ tuổi có thể được đánh giá cao như thế, càng là trước đó chưa từng có.
Cho nên, Vũ Linh Thánh Nữ trừng lớn đôi mắt đẹp, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bên ngoài thâm cốc.
- Sư tôn, nhìn về phía trên, phản quân đã triệt để hỏng mất. Nếu không, chúng ta dứt khoát đi ra ngoài xung phong liều chết một hồi?
Vũ Linh Thánh Nữ cũng động tâm rồi.
- Không thể!
Ngưng Yên Thánh Chủ lập tức bác bỏ.
- Hiện tại là thời điểm uy năng của Long ngâm thần thông đạt tới đỉnh phong, chúng ta tùy tiện đi ra ngoài, ngược lại sẽ bị vạ lây.
- Vậy có thể làm cho viện quân từ bên ngoài đến chê cười Chân Vũ Thánh Địa chúng ta, cảm thấy chúng ta ngay cả dũng khí ra ngoài giết địch cũng không có hay không?
Vũ Linh Thánh Nữ có chút lo lắng.
- Nha đầu ngốc, hiện tại chúng ta ra ngoài, lại có thể giúp đỡ cái gì? Trận thế của phản quân đã loạn, đại thế đã mất, bây giờ chúng ta đi ra ngoài, chỉ là dệt hoa trên gấm. Tốt rồi, không cần phải lo lắng, một kiếp này, chúng ta đã đi qua. Bất quá, Chân Vũ Thánh Địa có thể đi qua một kiếp này không, còn phải xem tạo hóa.
Ánh mắt của Ngưng Yên Thánh Chủ, tự nhiên là nhìn càng thêm lâu dài.
Đúng như Ngưng Yên Thánh Chủ nói, hiện tại phản quân đã loạn thành một bầy rồi.
Mấy cái phụ tá, vốn định thừa dịp loạn chạy trốn. Nhưng mà chúng, sớm đã bị Chu Tước Thần Cầm tập trung. Tuy Chu Tước Thần Cầm không ra tay, nhưng không có nghĩa là nó thờ ơ với cục diện chiến đấu.
Mấy phụ tá kia vừa muốn thoát ly chiến trường, thần thức uy áp của Chu Tước Thần Cầm, liền lập tức oanh kích xuống, khóa cứng đường đi của bọn hắn.
Bởi như vậy, mấy phụ tá kia tựa như con ruồi không đầu, đi loạn bốn phía.
Mấy phụ tá này, tu vi cũng không kém, đều là Thiên Vị bát trọng, mặc dù là Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền, 1 vs 1, một thời ba khắc cũng chưa chắc có thể thu thập được.
Bất quá, hiện tại đúng là thời điểm sĩ khí của bọn hắn thấp nhất, sức chiến đấu không thể nghi ngờ đã chịu ảnh hưởng. Mà Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền phối hợp, thì là quần anh tụ hội, không chê vào đâu được.
Ở dưới một người một rồng ăn ý phối hợp, mấy phụ tá kia, lại như là cái đinh, bị Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền từng bước từng bước nhổ lên.
Sau khi phản quân này không có Kim Chung lão tổ cùng bảy đại thủ lãnh, liền bị chia rẽ, lúc này ở đâu còn có sức chống cự gì?
Nếu như mấy phụ tá tụ tập cùng một chỗ, dù Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền phối hợp, cũng giết không chết bọn hắn, thế nhưng mà tâm chí của bọn hắn bị đoạt, chia nhau chạy tứ tán, loại tâm lý này, không thể nghi ngờ là để cho lực lượng của bọn hắn phân tán, cho Giang Trần cơ hội tiêu diệt từng bộ phận.
Mấy phụ tá kia, vốn là cậy vào cuối cùng của phản quân, nếu như bọn hắn ở thời khắc mấu chốt ổn định trận tuyến, chỉ huy phản quân giao chiến, thần thông của Giang Trần và Long Tiểu Huyền lại cao cường, cũng không có khả năng nhẹ nhõm đánh tan phản quân như thế, dù sao, phản quân trên vạn người còn ở đó.
Thế nhưng mà, hết lần này tới lần khác mấy gia hỏa này, sau khi nhìn thấy thủ cấp của bảy đại thủ lĩnh, đã sớm dọa cho bể mật gần chết, căn bản không có bất luận dũng khí giao chiến gì.
Bởi như vậy, thế cục liền triệt để hỏng mất.
Bảy phụ tá, rất nhanh đã bị bọn người Giang Trần giết chết năm cái.
Còn có hai cái, thì bị Chu Tước Thần Cầm áp chế trong góc, mệt mỏi chống đỡ.
Giang Trần thét dài một tiếng, cười nói:
- Long huynh, lần này ngươi không cần hâm mộ Chu Tước lão ca nữa a. Cũng không cần hâm mộ Tiểu Bạch. Bảy gia hỏa kia bị ngươi thôn phệ, tu vi của ngươi nhất định có thể tăng lên trên phạm vi lớn.
- Sư tôn, người kia, hắn không phải Nhân loại sao? Như thế nào cũng biết thần thông Long ngâm?
Giờ khắc này, Ngưng Yên Thánh Chủ đã phán đoán ra thân phận của tu sĩ kia, thì thào thở dài:
- Người này, nhất định là thiên tài Giang Trần của Vĩnh Hằng Thánh Địa, cũng chính là anh hùng khống chế chiến cuộc ở Vĩnh Hằng Thánh Địa. Không thể tưởng được, thật không ngờ trẻ tuổi như thế?
- Giang Trần?
Vũ Linh Thánh Nữ không hiểu ra sao, ở trong ấn tượng của nàng, Vạn Uyên đảo giống như chưa từng có thiên tài như vậy a.
Thiên tài này, chẳng lẽ vô duyên vô cớ xuất hiện sao?
- Linh Nhi, cái tên Giang Trần này, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy rất lạ lẫm. Nhưng một danh tự khác của hắn, có lẽ ngươi sẽ không xa lạ gì rồi.
Ngưng Yên Thánh Chủ than nhẹ một tiếng.
- Tên là gì?
Vũ Linh Thánh Nữ hiếu kỳ.
- Thiệu Uyên.
- Thiệu Uyên? Là kỳ tài đan đạo của Vĩnh Hằng Thánh Địa, đả bại Bách Hoa Thần Quốc Thạch Huyền đại sư, thu làm đan nô sao?
- Là kẻ này.
Ngữ khí của Ngưng Yên Thánh Chủ phức tạp.
- Ngoại giới một mực cho rằng người trẻ tuổi kia là thiên tài đan đạo, không thể tưởng được, thiên phú võ đạo của hắn, vậy mà càng thêm xuất chúng. Ngẫm lại đệ nhất thiên tài Hạ Hầu Tông của Hạ Hầu gia tộc, là bị người trẻ tuổi kia tại chỗ giết chết a.
- Việc này Linh Nhi ngược lại là nghe nói qua. Thế nhưng mà, Vĩnh Hằng Thánh Địa nhiều cường giả như vậy, chẳng lẽ còn kém một thiên tài trẻ tuổi sao?
Vũ Linh Thánh Nữ có chút khó có thể tin.
- Thật là như thế. Lúc trước thời điểm vi sư đạt được tình báo, cũng tràn ngập nghi hoặc. Nghe nói người trẻ tuổi kia kết giao một con Chu Tước Thần Cầm, sức chiến đấu có thể so với Thần linh. Có lẽ, nghe đồn là thật. Hơn nữa so với nghe đồn càng thêm khoa trương chính là, hắn chẳng những kết bạn với Chu Tước Thần Cầm, còn có một đầu Chân Long làm bạn. Loại thiên tài này, quả nhiên là từ xưa đến nay chưa hề có a. Chẳng lẽ, Vĩnh Hằng Thánh Địa muốn cường thế quật khởi sao?
Trong mắt Ngưng Yên Thánh Chủ lóng lánh lấy một tia phức tạp, nhìn tràng diện thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang bên ngoài thâm cốc. Đối với người trẻ tuổi này, càng tràn ngập tò mò.
Đồng thời, trong lòng nàng cũng phi thường hâm mộ Vĩnh Hằng Thánh Địa, không hiểu thấu lại nhận được một thiên tài thiên hạ vô song như vậy.
Loại thiên tài này, vạn năm cũng chưa hẳn có thể gặp được một cái, không thể tưởng được, lại không hiểu thấu quy Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Ngưng Yên Thánh Chủ cũng được nghe nói, người trẻ tuổi kia vốn không phải người của Vĩnh Hằng Thánh Địa, mà là Vĩnh Hằng Thần Quốc Yến gia từ Lam Yên đảo vực mang về.
Không thể không nói, Vĩnh Hằng Thánh Địa là không công nhặt được một đại tiện nghi a.
- Sư tôn, Giang Trần này, chẳng lẽ hắn là huyết mạch Long tộc sao?
Vũ Linh Thánh Nữ hiếu kỳ hỏi.
- Hắn là Nhân loại, bất quá, nhất định đã hòa tan Chân Long huyết, cũng học được không ít thần thông của Long tộc. Bất quá, thần thông Long ngâm của hắn có thể cùng Chân Linh của Chân Long nhất tộc hoà lẫn, hình thành cộng minh, phần công lực này, tuyệt đối không đơn giản. Kẻ này, xác thực là thiên tài trong thiên tài.
Ngưng Yên Thánh Chủ tâm cao khí ngạo, ánh mắt luôn phi thường cao. Nàng chính diện đánh giá người trẻ tuổi, cũng không nhiều.
Mà người trẻ tuổi có thể được đánh giá cao như thế, càng là trước đó chưa từng có.
Cho nên, Vũ Linh Thánh Nữ trừng lớn đôi mắt đẹp, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bên ngoài thâm cốc.
- Sư tôn, nhìn về phía trên, phản quân đã triệt để hỏng mất. Nếu không, chúng ta dứt khoát đi ra ngoài xung phong liều chết một hồi?
Vũ Linh Thánh Nữ cũng động tâm rồi.
- Không thể!
Ngưng Yên Thánh Chủ lập tức bác bỏ.
- Hiện tại là thời điểm uy năng của Long ngâm thần thông đạt tới đỉnh phong, chúng ta tùy tiện đi ra ngoài, ngược lại sẽ bị vạ lây.
- Vậy có thể làm cho viện quân từ bên ngoài đến chê cười Chân Vũ Thánh Địa chúng ta, cảm thấy chúng ta ngay cả dũng khí ra ngoài giết địch cũng không có hay không?
Vũ Linh Thánh Nữ có chút lo lắng.
- Nha đầu ngốc, hiện tại chúng ta ra ngoài, lại có thể giúp đỡ cái gì? Trận thế của phản quân đã loạn, đại thế đã mất, bây giờ chúng ta đi ra ngoài, chỉ là dệt hoa trên gấm. Tốt rồi, không cần phải lo lắng, một kiếp này, chúng ta đã đi qua. Bất quá, Chân Vũ Thánh Địa có thể đi qua một kiếp này không, còn phải xem tạo hóa.
Ánh mắt của Ngưng Yên Thánh Chủ, tự nhiên là nhìn càng thêm lâu dài.
Đúng như Ngưng Yên Thánh Chủ nói, hiện tại phản quân đã loạn thành một bầy rồi.
Mấy cái phụ tá, vốn định thừa dịp loạn chạy trốn. Nhưng mà chúng, sớm đã bị Chu Tước Thần Cầm tập trung. Tuy Chu Tước Thần Cầm không ra tay, nhưng không có nghĩa là nó thờ ơ với cục diện chiến đấu.
Mấy phụ tá kia vừa muốn thoát ly chiến trường, thần thức uy áp của Chu Tước Thần Cầm, liền lập tức oanh kích xuống, khóa cứng đường đi của bọn hắn.
Bởi như vậy, mấy phụ tá kia tựa như con ruồi không đầu, đi loạn bốn phía.
Mấy phụ tá này, tu vi cũng không kém, đều là Thiên Vị bát trọng, mặc dù là Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền, 1 vs 1, một thời ba khắc cũng chưa chắc có thể thu thập được.
Bất quá, hiện tại đúng là thời điểm sĩ khí của bọn hắn thấp nhất, sức chiến đấu không thể nghi ngờ đã chịu ảnh hưởng. Mà Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền phối hợp, thì là quần anh tụ hội, không chê vào đâu được.
Ở dưới một người một rồng ăn ý phối hợp, mấy phụ tá kia, lại như là cái đinh, bị Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền từng bước từng bước nhổ lên.
Sau khi phản quân này không có Kim Chung lão tổ cùng bảy đại thủ lãnh, liền bị chia rẽ, lúc này ở đâu còn có sức chống cự gì?
Nếu như mấy phụ tá tụ tập cùng một chỗ, dù Giang Trần cùng Long Tiểu Huyền phối hợp, cũng giết không chết bọn hắn, thế nhưng mà tâm chí của bọn hắn bị đoạt, chia nhau chạy tứ tán, loại tâm lý này, không thể nghi ngờ là để cho lực lượng của bọn hắn phân tán, cho Giang Trần cơ hội tiêu diệt từng bộ phận.
Mấy phụ tá kia, vốn là cậy vào cuối cùng của phản quân, nếu như bọn hắn ở thời khắc mấu chốt ổn định trận tuyến, chỉ huy phản quân giao chiến, thần thông của Giang Trần và Long Tiểu Huyền lại cao cường, cũng không có khả năng nhẹ nhõm đánh tan phản quân như thế, dù sao, phản quân trên vạn người còn ở đó.
Thế nhưng mà, hết lần này tới lần khác mấy gia hỏa này, sau khi nhìn thấy thủ cấp của bảy đại thủ lĩnh, đã sớm dọa cho bể mật gần chết, căn bản không có bất luận dũng khí giao chiến gì.
Bởi như vậy, thế cục liền triệt để hỏng mất.
Bảy phụ tá, rất nhanh đã bị bọn người Giang Trần giết chết năm cái.
Còn có hai cái, thì bị Chu Tước Thần Cầm áp chế trong góc, mệt mỏi chống đỡ.
Giang Trần thét dài một tiếng, cười nói:
- Long huynh, lần này ngươi không cần hâm mộ Chu Tước lão ca nữa a. Cũng không cần hâm mộ Tiểu Bạch. Bảy gia hỏa kia bị ngươi thôn phệ, tu vi của ngươi nhất định có thể tăng lên trên phạm vi lớn.
/3612
|