Mà Vạn Uyên đảo, bản thân chính là một địa phương vô cùng thần bí.
Hơn nữa lại thêm Thập đại thần quốc mất công duy trì, thế lực đào binh các nơi cũng đi theo tới Vạn Uyên đảo, tạo thành cục diện cường thịnh hiện tại của Vạn Uyên đảo.
Đám người Hạc lão cứng hóng, bọn họ phát hiện, kẻ sĩ cách ba ngày phải nhìn bằng con mắt khác. Năm đó trước khi Giang Trần lên đường, tuy rằng khí thế rất đủ.
Thế nhưng muốn nói giống như hiện tại, trong lúc nói chuyện, cử chỉ không giận mà uy, căn bản không có khả năng.
Chẳng lẽ thực sự kẻ sĩ cách biệt ba ngày phải lau mắt mà nhìn sao?
Nhưng mà Hạc lão nghĩ trái nghĩ phải, lại cảm giác, cảm thấy không đúng, hắn cảm thấy có một chuyện gì đó quấn quanh trong đầu hắn, chỉ là thoáng cái hắn không nắm bắt được mà thôi.
Trong lúc đó, hai mắt Hạc lão khẽ động, trong mắt bắn ra vẻ kinh ngạc, nhịn không được hỏi:
- Giang Trần thiếu chủ, mạo muội hỏi một câu, nhìn qua tu vi của ngươi đã tăng lên rất lớn a.
- Mạo muội hỏi một câu tu vi hiện tại của Giang Trần thiếu chủ rốt cuộc đã tới tình trạng khủng bố nào rồi?
Giang Trần cũng không dấu diếm, thản nhiên nói:
- Có lẽ những ngày gần đây ta sẽ có cơ hội đột phá Thiên Vị ngũ trọng.
Tham dự chiến đấu một hồi trong Vạn Uyên đảo, tác dụng lịch lãm rèn luyện đối với Giang Trần vô cùng rõ ràng. Chuyện này khiến cho linh cảm võ đạo của hắn cũng ngày càng phong phú.
Thế nhưng mà đối với đám người Hạc lão mà nói, lời này lại khiến cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm.
Cả đám ngây ra như phỗng, ngây người một hồi, lúc này mới nhìn lẫn nhau, lặng lẽ trao đổi ánh mắng, giống như đều đang hỏi đối phương, có phải tai mình nghe nhầm hay không?
Trùng kích Thiên Vị ngũ trọng?
Phải biết rằng những tu sĩ ở đây trừ Hạc lão đức cao vọng trọng ra, người thực lực mạnh nhất thậm chí còn không đạt tới Thiên Vị ngũ trọng.
Lại nói, Giang Trần này mới bao nhiêu tuổi chứ? Tiềm lực này, những lão gia hỏa lánh đời như bọn họ sa ốc thể so sánh?
Hạc lão thở dài một hơi nhẹ nhõm, vỗ tay cười ha hả:
- Chuyện tốt, chuyện tốt. Cương vực nhân loại chúng ta xuất hiện kỳ tài như Giang Trần thiếu chủ, nhất định là kỷ nguyên mới của cương vực nhân loại chúng ta đã tới. Chư vị, có lẽ chúng ta đang chứng kiến một đoạn kỳ tích trong lịch sử sau này.
Những cường giả Thiên Vị kia cũng gật đầu một cái, ánh mắt nhìn qua Giang Trần đã có thêm vài phần kính sợ vốn trước đó không có bao nhiêu.
Không hề nghi ngờ, Giang Trần hiện tại không đơn thuần là một thiên tài biết luyện đan, cũng không phải bởi vì hắn khống chế thế cục cương vực nhân loại.
Nếu như chỉ là những chuyện này, cường giả Thiên Vị chỉ cần khách khí với hắn một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không có gì kính sợ.
Muốn nhân tâm kính sợ phải tài đức vẹn toàn. Nói trắng ra, không đơn thuần là phải có uy tín, mà càng phải có vũ lực tuyệt đối.
Nếu như nói trước khi Giang Trần đi Vạn Uyên đảo, quan hệ của hắn và những cường giả Thiên Vị trong cương vực nhân loại vẫn là quan hệ ngang hàng nói chuyện.
Như vậy sau khi trở về từ Vạn Uyên đảo, nhất là sau lần gặp gỡ này, quan hệ giữa song phương triệt để biến thành Giang Trần chủ đạo.
Giờ phút này những cường giả Thiên Vị này không ai không nhìn ra, Giang Trần hôm nay đã không còn là Giang Trần lúc trước, không còn là tồn tại mà những người gọi là cường giả lánh đời như bọn họ có thể áp chế.
Nói không dễ nghe một chút, bọn họ hiện tại cho dù từ trên xuống dưới liên thủ, chỉ sợ cũng không có cách nào đối kháng với Giang Trần.
Dù sao bọn họ cũng nghe nói, bên người Giang Trần còn có hai đầu Chu Tước và Chân Long vô cùng khủng bố, còn có một đầu Bạch Hổ không rõ tung tích.
Đây cũng không phải là tồn tại mà bọn họ có thể đối kháng.
Huống chi, trước đó bọn họ đã nhận ân tình của Giang Trần, nhận được pháp quyết Thái Thượng Tham Thiên đạo của Giang Trần, một thân tu vi cũng tăng lên, trợ giúp bọn họ đột phá cổ chai mà bọn họ mắc kẹt đã lâu.
Chỉ tính riêng phần ân tình này mà nói, nếu như bọn họ dám là địch với Giang Trần, vậy chính là kẻ vong ân phụ nghĩa.
Thế giới võ đạo, chưa hẳn mỗi người đều tuân thủ đạo nghĩa. Nhưng mà đại đa số thời điểm, tất cả mọi người chưa chắc đã chủ động phá hủy đi đạo nghĩa này.
Những cường giả Thiên Vị này sau khi rời đi, Giang Trần đã tìm tới Vân Trung Minh Hoàng luôn đóng ở Khổng Tước thánh sơn.
Nhưng mà hiện tại Vân Trung Minh Hoàng đã đột phá tới Đế cảnh.
Trước khi Giang Trần tới Vạn Uyên đảo, hắn đã chuẩn bị rất nhiều, Hoàng Đằng đan, Đế Lăng đan cùng với những đan dược khác đều phân phát ra.
Thế giới võ đạo nói trắng ra là liều tài nguyên.
Khi tài nguyên ngươi ưu việt, trình độ võ đạo muốn không đề thăng cũng khó khăn.
Cho nên hiện tại thực lực chỉnh thể của Lưu Ly vương thành tuyệt đối đã đột phá rất lớn, hoàn toàn siêu việt thời kỳ lúc Khổng Tước đại đế còn thống trị.
Lưu Ly vương thành hiện tại cho dù Giang Trần không ở đây một đoạn thời gian dài, tất cả vẫn ngay ngăn trật tự, không có bất kỳ kẻ nào dám can đảm gây sóng gió.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Giang Trần từng lưu lại ân đức và uy áp quá nặng ở Khổng Tước thánh sơn, những người này cho dù hiện tại có tâm cũng vô lực đi gây sóng gió.
- Vân Trung, truyền hiệu lệnh của ta, làm cho cơ hồ tất cả tu sĩ ngoài Đế cảnh của Lưu Ly vương thành toàn bộ tới gặp ta.
Giang Trần hạ mệnh lệnh.
Hiện tại trong phạm vi thế lực của Lưu Ly vương thành, tu sĩ Đế cảnh quả thực không ít. Không còn là thời kỳ mấy đại đế thống trị năm đó nữa.
Thậm chí Khổng Tước thánh sơn hiện tại, tu sĩ Thiên Vị cũng không có gì là kỳ lạ, quý hiếm.
Lúc trước Mạch Vô Song đại đế, Tỉnh Trung đại đế, trước khi Giang Trần đi Vạn Uyên đảo, cũng đã đột phá lên Thiên vị. Mà bây giờ tu vi của bọn họ cũng đã tăng lên. Là tu sĩ Thiên Vị nhị trọng.
Đương nhiên những người khác, tuy rằng đã tu luyện tới bán bộ Thiên Vị, lại thủy chung không có cách nào thoát khỏi một bước kia. Ví dụ như Mặc Triết đại đế.
mặc Triết đại đế năm đó bị Phong Vân giáo đầu độc, về sau trải qua Vô Song đại đế khuyên bảo, đầu nhập vào Khổng Tước thánh sơn, nhận được sự cảm thông của Giang Trần.
Nhưng mà cương vực nhân loại hiện tại, tu sĩ không có nhận được phúc duyên Thiên Vị, muốn đột phá Thiên Vị cơ hồ là chuyện không có bất kỳ khả năng nào.
Tu sĩ như vậy có rất nhiều. Kể cả thủ lãnh các đại tông môn trên bát vực, cơ hồ đều kẹt tại một bước này, chậm chạp không có cách nào đột phá.
Nghe nói Giang Trần hiệu lệnh, tất cả mọi người không dám lãnh đạm, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Khổng Tước thánh sơn.
Trong đó kể cả Khổ Trúc lão tổ của Khổ Man tộc.
Khổ Trúc lão tổ này năm đó bị Giang Trần thu phục, luôn ở trong Lưu Ly vương thành rèn giũa tâm trí, vẫn buồn bực không vui. Mãi về sau, Giang Trần đưa cho hắn nửa phần trên tâm pháp Thái Thượng Tham Thiên đạo, hắn mới có chút bình tĩnh lại.
Mấy năm này hắn vô cùng ít xuất hiện.
Hơn nữa lại thêm Thập đại thần quốc mất công duy trì, thế lực đào binh các nơi cũng đi theo tới Vạn Uyên đảo, tạo thành cục diện cường thịnh hiện tại của Vạn Uyên đảo.
Đám người Hạc lão cứng hóng, bọn họ phát hiện, kẻ sĩ cách ba ngày phải nhìn bằng con mắt khác. Năm đó trước khi Giang Trần lên đường, tuy rằng khí thế rất đủ.
Thế nhưng muốn nói giống như hiện tại, trong lúc nói chuyện, cử chỉ không giận mà uy, căn bản không có khả năng.
Chẳng lẽ thực sự kẻ sĩ cách biệt ba ngày phải lau mắt mà nhìn sao?
Nhưng mà Hạc lão nghĩ trái nghĩ phải, lại cảm giác, cảm thấy không đúng, hắn cảm thấy có một chuyện gì đó quấn quanh trong đầu hắn, chỉ là thoáng cái hắn không nắm bắt được mà thôi.
Trong lúc đó, hai mắt Hạc lão khẽ động, trong mắt bắn ra vẻ kinh ngạc, nhịn không được hỏi:
- Giang Trần thiếu chủ, mạo muội hỏi một câu, nhìn qua tu vi của ngươi đã tăng lên rất lớn a.
- Mạo muội hỏi một câu tu vi hiện tại của Giang Trần thiếu chủ rốt cuộc đã tới tình trạng khủng bố nào rồi?
Giang Trần cũng không dấu diếm, thản nhiên nói:
- Có lẽ những ngày gần đây ta sẽ có cơ hội đột phá Thiên Vị ngũ trọng.
Tham dự chiến đấu một hồi trong Vạn Uyên đảo, tác dụng lịch lãm rèn luyện đối với Giang Trần vô cùng rõ ràng. Chuyện này khiến cho linh cảm võ đạo của hắn cũng ngày càng phong phú.
Thế nhưng mà đối với đám người Hạc lão mà nói, lời này lại khiến cho bọn họ trợn mắt há hốc mồm.
Cả đám ngây ra như phỗng, ngây người một hồi, lúc này mới nhìn lẫn nhau, lặng lẽ trao đổi ánh mắng, giống như đều đang hỏi đối phương, có phải tai mình nghe nhầm hay không?
Trùng kích Thiên Vị ngũ trọng?
Phải biết rằng những tu sĩ ở đây trừ Hạc lão đức cao vọng trọng ra, người thực lực mạnh nhất thậm chí còn không đạt tới Thiên Vị ngũ trọng.
Lại nói, Giang Trần này mới bao nhiêu tuổi chứ? Tiềm lực này, những lão gia hỏa lánh đời như bọn họ sa ốc thể so sánh?
Hạc lão thở dài một hơi nhẹ nhõm, vỗ tay cười ha hả:
- Chuyện tốt, chuyện tốt. Cương vực nhân loại chúng ta xuất hiện kỳ tài như Giang Trần thiếu chủ, nhất định là kỷ nguyên mới của cương vực nhân loại chúng ta đã tới. Chư vị, có lẽ chúng ta đang chứng kiến một đoạn kỳ tích trong lịch sử sau này.
Những cường giả Thiên Vị kia cũng gật đầu một cái, ánh mắt nhìn qua Giang Trần đã có thêm vài phần kính sợ vốn trước đó không có bao nhiêu.
Không hề nghi ngờ, Giang Trần hiện tại không đơn thuần là một thiên tài biết luyện đan, cũng không phải bởi vì hắn khống chế thế cục cương vực nhân loại.
Nếu như chỉ là những chuyện này, cường giả Thiên Vị chỉ cần khách khí với hắn một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không có gì kính sợ.
Muốn nhân tâm kính sợ phải tài đức vẹn toàn. Nói trắng ra, không đơn thuần là phải có uy tín, mà càng phải có vũ lực tuyệt đối.
Nếu như nói trước khi Giang Trần đi Vạn Uyên đảo, quan hệ của hắn và những cường giả Thiên Vị trong cương vực nhân loại vẫn là quan hệ ngang hàng nói chuyện.
Như vậy sau khi trở về từ Vạn Uyên đảo, nhất là sau lần gặp gỡ này, quan hệ giữa song phương triệt để biến thành Giang Trần chủ đạo.
Giờ phút này những cường giả Thiên Vị này không ai không nhìn ra, Giang Trần hôm nay đã không còn là Giang Trần lúc trước, không còn là tồn tại mà những người gọi là cường giả lánh đời như bọn họ có thể áp chế.
Nói không dễ nghe một chút, bọn họ hiện tại cho dù từ trên xuống dưới liên thủ, chỉ sợ cũng không có cách nào đối kháng với Giang Trần.
Dù sao bọn họ cũng nghe nói, bên người Giang Trần còn có hai đầu Chu Tước và Chân Long vô cùng khủng bố, còn có một đầu Bạch Hổ không rõ tung tích.
Đây cũng không phải là tồn tại mà bọn họ có thể đối kháng.
Huống chi, trước đó bọn họ đã nhận ân tình của Giang Trần, nhận được pháp quyết Thái Thượng Tham Thiên đạo của Giang Trần, một thân tu vi cũng tăng lên, trợ giúp bọn họ đột phá cổ chai mà bọn họ mắc kẹt đã lâu.
Chỉ tính riêng phần ân tình này mà nói, nếu như bọn họ dám là địch với Giang Trần, vậy chính là kẻ vong ân phụ nghĩa.
Thế giới võ đạo, chưa hẳn mỗi người đều tuân thủ đạo nghĩa. Nhưng mà đại đa số thời điểm, tất cả mọi người chưa chắc đã chủ động phá hủy đi đạo nghĩa này.
Những cường giả Thiên Vị này sau khi rời đi, Giang Trần đã tìm tới Vân Trung Minh Hoàng luôn đóng ở Khổng Tước thánh sơn.
Nhưng mà hiện tại Vân Trung Minh Hoàng đã đột phá tới Đế cảnh.
Trước khi Giang Trần tới Vạn Uyên đảo, hắn đã chuẩn bị rất nhiều, Hoàng Đằng đan, Đế Lăng đan cùng với những đan dược khác đều phân phát ra.
Thế giới võ đạo nói trắng ra là liều tài nguyên.
Khi tài nguyên ngươi ưu việt, trình độ võ đạo muốn không đề thăng cũng khó khăn.
Cho nên hiện tại thực lực chỉnh thể của Lưu Ly vương thành tuyệt đối đã đột phá rất lớn, hoàn toàn siêu việt thời kỳ lúc Khổng Tước đại đế còn thống trị.
Lưu Ly vương thành hiện tại cho dù Giang Trần không ở đây một đoạn thời gian dài, tất cả vẫn ngay ngăn trật tự, không có bất kỳ kẻ nào dám can đảm gây sóng gió.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Giang Trần từng lưu lại ân đức và uy áp quá nặng ở Khổng Tước thánh sơn, những người này cho dù hiện tại có tâm cũng vô lực đi gây sóng gió.
- Vân Trung, truyền hiệu lệnh của ta, làm cho cơ hồ tất cả tu sĩ ngoài Đế cảnh của Lưu Ly vương thành toàn bộ tới gặp ta.
Giang Trần hạ mệnh lệnh.
Hiện tại trong phạm vi thế lực của Lưu Ly vương thành, tu sĩ Đế cảnh quả thực không ít. Không còn là thời kỳ mấy đại đế thống trị năm đó nữa.
Thậm chí Khổng Tước thánh sơn hiện tại, tu sĩ Thiên Vị cũng không có gì là kỳ lạ, quý hiếm.
Lúc trước Mạch Vô Song đại đế, Tỉnh Trung đại đế, trước khi Giang Trần đi Vạn Uyên đảo, cũng đã đột phá lên Thiên vị. Mà bây giờ tu vi của bọn họ cũng đã tăng lên. Là tu sĩ Thiên Vị nhị trọng.
Đương nhiên những người khác, tuy rằng đã tu luyện tới bán bộ Thiên Vị, lại thủy chung không có cách nào thoát khỏi một bước kia. Ví dụ như Mặc Triết đại đế.
mặc Triết đại đế năm đó bị Phong Vân giáo đầu độc, về sau trải qua Vô Song đại đế khuyên bảo, đầu nhập vào Khổng Tước thánh sơn, nhận được sự cảm thông của Giang Trần.
Nhưng mà cương vực nhân loại hiện tại, tu sĩ không có nhận được phúc duyên Thiên Vị, muốn đột phá Thiên Vị cơ hồ là chuyện không có bất kỳ khả năng nào.
Tu sĩ như vậy có rất nhiều. Kể cả thủ lãnh các đại tông môn trên bát vực, cơ hồ đều kẹt tại một bước này, chậm chạp không có cách nào đột phá.
Nghe nói Giang Trần hiệu lệnh, tất cả mọi người không dám lãnh đạm, dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Khổng Tước thánh sơn.
Trong đó kể cả Khổ Trúc lão tổ của Khổ Man tộc.
Khổ Trúc lão tổ này năm đó bị Giang Trần thu phục, luôn ở trong Lưu Ly vương thành rèn giũa tâm trí, vẫn buồn bực không vui. Mãi về sau, Giang Trần đưa cho hắn nửa phần trên tâm pháp Thái Thượng Tham Thiên đạo, hắn mới có chút bình tĩnh lại.
Mấy năm này hắn vô cùng ít xuất hiện.
/3612
|