Từ cung thứ tư tới cung thứ năm, Giang Trần đều nghĩ tới Điên cuồng lão quái.
Khi vừa mới tiến vào cung thứ tư, hắn cảm thấy Điên cuồng lão quái này quả thực không nói lý. Nhưng mà hiện tại tỉnh táo lại, hắn lại mơ hồ có chút lý giải Điên cuồng lão quái này.
Từ thượng cổ tới nay, trông coi lục cung truyền thừa, không thấy ánh mặt trời, không có tự do. Còn phải chịu đựng thống khổ mất đi thê tử, mất đi muội muội.
Loại tâm tình áp lực này một ngày hai ngày có thể vượt qua được. Nhưng mà từ thượng cổ tới nay ít nhất cũng mười mấy vạn năm.
Thời gian dài như vậy muốn chịu đựng qua, quả thực là vô cùng gian nan.
Trong lúc nhất thời Giang Trần cảm thấy vô cùng cảm khái.
Cảnh ngộ của Điên cuồng lão quái làm cho Giang Trần nhớ tới phụ thân Thiên đế kiếp trước.
Nếu như hạo kiếp Chư Thiên thực sự bộc phát, cho dù là Thiên Đế tôn sư, cũng chưa chắc có thể bảo vệ mình bình an vô sự.
Như vậy hiện tại phụ thân đang ở nơi nào?
Không có gì thóng khổ hơn so với nỗi thống khổ phải chia lìa với người chí thân với mình.
Theo tu vi của bản thân không ngừng đề thăng, tiếp xúc các thứ ngày càng cao hơn. Sự mê hoặc đối với kiếp trước trong lòng Giang Trần ngày càng lớn, dục vọng nghiên cứu cõi mê này của Giang Trần cũng ngày càng lớn dần theo.
- Thần đạo, sau khi tiến vào thần đạo, mối mê hoặc trong thức hải ta có thể cởi bỏ. Đến lúc đó rốt cuộc phụ thân lưu lại đầu mối gì cho ta, chân tướng tất sẽ rõ ràng.
Trong lòng Giang Trần cũng tràn ngập chờ mong.
Trong nháy mắt cung thứ năm đã tới.
Vừa tiến vào cung thứ năm, Giang Trần lập tức cảm nhận được một thế giới hoàn toàn bất đồng.
Cung thứ năm này, giống như một không gian thần kỳ, trong không gian này, hư vô mịt mù, nhìn không ra các kiến trúc, nhìn không ra người, giống như một mảnh hư vô, cũng không có bất kỳ khí lưu chấn động nào.
Giống như đây là một thế giới hoàn toàn bất động.
- Ồ? Xảy ra chuyện gì vậy?
Giang Trần nhìn qua bốn phía, một mảnh hư vô, hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài, hoàn toàn nhìn không ra nửa điểm chấn động.
Đây là thế giới yên tĩnh so với thế giới chết còn yên tĩnh hơn.
Giang Trần quét mắt nhìn bốn phía một vòng, thần thức triển khai toàn bộ, cảm nhận sự yên lặng tới quỷ dị này.
- Đây thực sự là cung thứ năm sao?
Giang Trần nhịn không được có chút hoài nghi. Hắn cảm thấy thế giới này quả thực bất độgn tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Trong lúc nhất thời Giang Trần cảm thấy kỳ quái cực kỳ.
- Không đúng, cho dù là thế giới hư không, cũng không có khả năng hoàn toàn bất động, đây nhất định là biểu hiện giả dối, nhất định là biểu hiện giả dối.
Giang Trần không ngừng tự nhủ với mình.
Vào giờ phút này.
Đông.
Một tiếng chuông trang nghiêm mà long trọng bỗng nhiên vang lên bên tai Giang Trần.
Sau một khắc, thế giới trước mắt Giang Trần lập tức xuất hiện biến hóa cực lớn. Từng đạo hình ảnh quỷ dị từ tước mắt, dưới chân, sau lưng, bốn phía Giang Trần không ngừng hiển hiện lên.
Sau một khắc, cả hư không, bốn phía giống như bị che kín bởi ký tự quỷ dị. Phiêu đãng trong hư không, giống như là u linh, cực kỳ quỷ dị.
Giang Trần trợn pháp nhãn, âm thầm nghiêm túc, nhìn qua những phù văn đang nhảy nhót giống như nòng nọc, đột nhiên Giang Trần nghĩ tới thứ gì đó.
- Hư không phù văn?
Giang Trần cảm thấy giật mình.
Thế giới võ đạo, có một loại thần thông vô cùng cao minh. Là không cần mượn nhờ tài liệu phù lục, trực tiếp khắc phù lục trong hư không, dùng thủ bút phù lục, dùng hư không làm môi giới, khắc ra từng đạo phù lục đáng sợ, hơn nữa lại đan vào nhau trong hư không, hình thành một phù trận.
Ngươi nói đây là trận pháp, nhưng nó căn bản không có trận cơ, cũng không có những trận kỳ mà trận pháp cần có. Trận tuyến, trận cơ....
Nếu như nói nó không phải là trận pháp, nhưng nó lại có lực công kích và thủ đoạn không kém gì trận pháp, thậm chí còn huyền diệu vượt quá trận pháp.
Giang Trần coi như là người có kiến thức rộng rãi, nhìn thấy vô số phù văn lập lòe trong hư không giống như nòng nọc bơi lội, trong lòng hắn đã có phán đoán sơ bộ.
Cũng may Giang Trần đối với phù văn trên hư không này có lý giải trụ cột. Biết rõ loại phù văn hư không này nếu như ngươi bất động tại chỗ, có lẽ sẽ không khiến cho phù văn hư không bộc phát.
Một khi ngươi bắt đầu xông loạn, hoặc là động tác quá lớn mà nói, ngược lại sẽ có khả năng kích phát ra phù văn bộc phát.
Trong lúc nhất thời Giang Trần cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn bắt đầu nghiêm túc quan sát.
Bất luận hư không phù văn nào cũng không phải hoàn toàn không có sơ hở. Tựa như trận pháp vậy. Không có trận pháp nào là hoàn mỹ tuyệt đối, là tuyệt đối không thể phá hủy.
Chỉ là phải tìm được sơ hở, muốn phá hủy trận pháp này phải nhờ vào nhãn lực, dựa vào thần thông, dựa vào thực lực tổng hợp của các mặt.
Mà Giang Trần, thứ cường đại nhất chính là lịch duyệt, nhãn lực, thực lực tổng hợp của hắn.
Có lẽ thực lực của hắn còn chưa tới đỉnh cấp, nhưng mà lịch duyệt và kiến thức của hắn có thể đảm bảo cho hắn ở trước mặt hư không phù văn này bảo trì được sự trấn định.
Nếu như là người vượt cung thiếu kiến thức, sau khi nhìn thấy loại tình hình quỷ dị này, ý niệm đầu tiên trong đầu là có khả năng tìm tòi, nghiên cứu.
Một khi có ý niệm này trong đầu, dẫn động tới hư không phù văn bộc phát, cho dù không chết, cũng có khả năng lâm vào trong phiền phức cực lớn.
Giang Trần dùng thần thức quan sát một chút, phát hiện ra những phù văn hư không này quả thực không có quá nhiều tính công kích. Biên độ nhảy lên của chúng cũng vô cùng có quy luật, tiết tấu vô cùng hoàn mỹ.
Giang Trần suy đoán, hư không phù văn này hẳn là có tính chất khảo nghiệm, cũng không có tư thế đưa người ta vào chỗ chết.
Nhưng mà dù vậy Giang Trần cũng không có hành động thiếu suy nghĩ. Hắn biết rõ lục cung truyền thừa của Lưu Ly vương tháp này chủ yếu là khảo nghiệm.
Có lẽ hư không phù văn này cũng là khảo nghiệm.
Nếu như hắn bị vây khốn, có lẽ chính là bị khảo nghiệm này làm khó. Đối với việc vượt cung của hắn mà nói tự nhiên là bất lợi.
Cho nên Giang Trần lựa chọn lặng lẽ theo dõi kỳ biến.
Nhìn một hồi, Giang Trần dứt khoát khoanh chân mà ngồi, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu. Hắn cảm thấy hư không phù văn này vận hành vẫn có thể nghiên cứu ra một ít quy luật.
Chỉ cần nắm giữ manh mối nhất định, Giang Trần vẫn rất có tự tin có thể tìm ra được phương pháp phá giải phong tỏa của phù văn hư không, tiến vào cung thứ năm chính thức, nhìn thấy thủ hộ giả cung thứ năm.
Giang Trần rất rõ ràng, đây nhất định là một loại thăm dò của thủ hộ giả cung thứ năm với hắn. Nếu như ngay cả một chút khảo nghiệm đó hắn cũng không thông qua, có lẽ thủ hộ giả cung thứ năm này sẽ không coi trọng hắn.
Giang Trần cố gắng triệu tập trí nhớ kiếp trước, từng kiến thức, tri thức về hư không phù văn không ngừng tuôn ra trong đầu hắn.
Phối hợp với những trí nhớ này, đầu óc Giang Trần nhanh chóng vận chuyển, bắt đầu suy nghĩ, bắt đầu cân nhắc.
- Những hư không phù văn này rõ ràng có tiết tấu và quy luật. Loại phương thức nhảy lên này hẳn đang ám chỉ thứ gì đó. Chỉ là thân thể ta ở trong này, trong lúc nhất thời không có cách nào nhìn được những phù văn này đang ám chỉ, miêu tả thứ gì. Nếu như có thể thấy được. Có lẽ có thể từ đó tìm ra được một chút ngụ ý.
Giang Trần nghiêm túc tự hỏi. Đồng thời thần thức bắt đầu rải ra khắp nơi, từ góc độ quan sát khác nhau, phương vị khác nhau, quan sát những hư không phù văn này.
Không thể không nói, loại biện pháp này vô cùng hữu hiệu.
Phù văn hư không này, từ góc độ khác nhau xem xét, hiệu quả nhìn thấy hoàn toàn bất đồng.
THời gian trôi qua, thứ Giang Trần nhìn thấy cũng ngày càng đặc sắc.
Khi vừa mới tiến vào cung thứ tư, hắn cảm thấy Điên cuồng lão quái này quả thực không nói lý. Nhưng mà hiện tại tỉnh táo lại, hắn lại mơ hồ có chút lý giải Điên cuồng lão quái này.
Từ thượng cổ tới nay, trông coi lục cung truyền thừa, không thấy ánh mặt trời, không có tự do. Còn phải chịu đựng thống khổ mất đi thê tử, mất đi muội muội.
Loại tâm tình áp lực này một ngày hai ngày có thể vượt qua được. Nhưng mà từ thượng cổ tới nay ít nhất cũng mười mấy vạn năm.
Thời gian dài như vậy muốn chịu đựng qua, quả thực là vô cùng gian nan.
Trong lúc nhất thời Giang Trần cảm thấy vô cùng cảm khái.
Cảnh ngộ của Điên cuồng lão quái làm cho Giang Trần nhớ tới phụ thân Thiên đế kiếp trước.
Nếu như hạo kiếp Chư Thiên thực sự bộc phát, cho dù là Thiên Đế tôn sư, cũng chưa chắc có thể bảo vệ mình bình an vô sự.
Như vậy hiện tại phụ thân đang ở nơi nào?
Không có gì thóng khổ hơn so với nỗi thống khổ phải chia lìa với người chí thân với mình.
Theo tu vi của bản thân không ngừng đề thăng, tiếp xúc các thứ ngày càng cao hơn. Sự mê hoặc đối với kiếp trước trong lòng Giang Trần ngày càng lớn, dục vọng nghiên cứu cõi mê này của Giang Trần cũng ngày càng lớn dần theo.
- Thần đạo, sau khi tiến vào thần đạo, mối mê hoặc trong thức hải ta có thể cởi bỏ. Đến lúc đó rốt cuộc phụ thân lưu lại đầu mối gì cho ta, chân tướng tất sẽ rõ ràng.
Trong lòng Giang Trần cũng tràn ngập chờ mong.
Trong nháy mắt cung thứ năm đã tới.
Vừa tiến vào cung thứ năm, Giang Trần lập tức cảm nhận được một thế giới hoàn toàn bất đồng.
Cung thứ năm này, giống như một không gian thần kỳ, trong không gian này, hư vô mịt mù, nhìn không ra các kiến trúc, nhìn không ra người, giống như một mảnh hư vô, cũng không có bất kỳ khí lưu chấn động nào.
Giống như đây là một thế giới hoàn toàn bất động.
- Ồ? Xảy ra chuyện gì vậy?
Giang Trần nhìn qua bốn phía, một mảnh hư vô, hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài, hoàn toàn nhìn không ra nửa điểm chấn động.
Đây là thế giới yên tĩnh so với thế giới chết còn yên tĩnh hơn.
Giang Trần quét mắt nhìn bốn phía một vòng, thần thức triển khai toàn bộ, cảm nhận sự yên lặng tới quỷ dị này.
- Đây thực sự là cung thứ năm sao?
Giang Trần nhịn không được có chút hoài nghi. Hắn cảm thấy thế giới này quả thực bất độgn tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Trong lúc nhất thời Giang Trần cảm thấy kỳ quái cực kỳ.
- Không đúng, cho dù là thế giới hư không, cũng không có khả năng hoàn toàn bất động, đây nhất định là biểu hiện giả dối, nhất định là biểu hiện giả dối.
Giang Trần không ngừng tự nhủ với mình.
Vào giờ phút này.
Đông.
Một tiếng chuông trang nghiêm mà long trọng bỗng nhiên vang lên bên tai Giang Trần.
Sau một khắc, thế giới trước mắt Giang Trần lập tức xuất hiện biến hóa cực lớn. Từng đạo hình ảnh quỷ dị từ tước mắt, dưới chân, sau lưng, bốn phía Giang Trần không ngừng hiển hiện lên.
Sau một khắc, cả hư không, bốn phía giống như bị che kín bởi ký tự quỷ dị. Phiêu đãng trong hư không, giống như là u linh, cực kỳ quỷ dị.
Giang Trần trợn pháp nhãn, âm thầm nghiêm túc, nhìn qua những phù văn đang nhảy nhót giống như nòng nọc, đột nhiên Giang Trần nghĩ tới thứ gì đó.
- Hư không phù văn?
Giang Trần cảm thấy giật mình.
Thế giới võ đạo, có một loại thần thông vô cùng cao minh. Là không cần mượn nhờ tài liệu phù lục, trực tiếp khắc phù lục trong hư không, dùng thủ bút phù lục, dùng hư không làm môi giới, khắc ra từng đạo phù lục đáng sợ, hơn nữa lại đan vào nhau trong hư không, hình thành một phù trận.
Ngươi nói đây là trận pháp, nhưng nó căn bản không có trận cơ, cũng không có những trận kỳ mà trận pháp cần có. Trận tuyến, trận cơ....
Nếu như nói nó không phải là trận pháp, nhưng nó lại có lực công kích và thủ đoạn không kém gì trận pháp, thậm chí còn huyền diệu vượt quá trận pháp.
Giang Trần coi như là người có kiến thức rộng rãi, nhìn thấy vô số phù văn lập lòe trong hư không giống như nòng nọc bơi lội, trong lòng hắn đã có phán đoán sơ bộ.
Cũng may Giang Trần đối với phù văn trên hư không này có lý giải trụ cột. Biết rõ loại phù văn hư không này nếu như ngươi bất động tại chỗ, có lẽ sẽ không khiến cho phù văn hư không bộc phát.
Một khi ngươi bắt đầu xông loạn, hoặc là động tác quá lớn mà nói, ngược lại sẽ có khả năng kích phát ra phù văn bộc phát.
Trong lúc nhất thời Giang Trần cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn bắt đầu nghiêm túc quan sát.
Bất luận hư không phù văn nào cũng không phải hoàn toàn không có sơ hở. Tựa như trận pháp vậy. Không có trận pháp nào là hoàn mỹ tuyệt đối, là tuyệt đối không thể phá hủy.
Chỉ là phải tìm được sơ hở, muốn phá hủy trận pháp này phải nhờ vào nhãn lực, dựa vào thần thông, dựa vào thực lực tổng hợp của các mặt.
Mà Giang Trần, thứ cường đại nhất chính là lịch duyệt, nhãn lực, thực lực tổng hợp của hắn.
Có lẽ thực lực của hắn còn chưa tới đỉnh cấp, nhưng mà lịch duyệt và kiến thức của hắn có thể đảm bảo cho hắn ở trước mặt hư không phù văn này bảo trì được sự trấn định.
Nếu như là người vượt cung thiếu kiến thức, sau khi nhìn thấy loại tình hình quỷ dị này, ý niệm đầu tiên trong đầu là có khả năng tìm tòi, nghiên cứu.
Một khi có ý niệm này trong đầu, dẫn động tới hư không phù văn bộc phát, cho dù không chết, cũng có khả năng lâm vào trong phiền phức cực lớn.
Giang Trần dùng thần thức quan sát một chút, phát hiện ra những phù văn hư không này quả thực không có quá nhiều tính công kích. Biên độ nhảy lên của chúng cũng vô cùng có quy luật, tiết tấu vô cùng hoàn mỹ.
Giang Trần suy đoán, hư không phù văn này hẳn là có tính chất khảo nghiệm, cũng không có tư thế đưa người ta vào chỗ chết.
Nhưng mà dù vậy Giang Trần cũng không có hành động thiếu suy nghĩ. Hắn biết rõ lục cung truyền thừa của Lưu Ly vương tháp này chủ yếu là khảo nghiệm.
Có lẽ hư không phù văn này cũng là khảo nghiệm.
Nếu như hắn bị vây khốn, có lẽ chính là bị khảo nghiệm này làm khó. Đối với việc vượt cung của hắn mà nói tự nhiên là bất lợi.
Cho nên Giang Trần lựa chọn lặng lẽ theo dõi kỳ biến.
Nhìn một hồi, Giang Trần dứt khoát khoanh chân mà ngồi, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu. Hắn cảm thấy hư không phù văn này vận hành vẫn có thể nghiên cứu ra một ít quy luật.
Chỉ cần nắm giữ manh mối nhất định, Giang Trần vẫn rất có tự tin có thể tìm ra được phương pháp phá giải phong tỏa của phù văn hư không, tiến vào cung thứ năm chính thức, nhìn thấy thủ hộ giả cung thứ năm.
Giang Trần rất rõ ràng, đây nhất định là một loại thăm dò của thủ hộ giả cung thứ năm với hắn. Nếu như ngay cả một chút khảo nghiệm đó hắn cũng không thông qua, có lẽ thủ hộ giả cung thứ năm này sẽ không coi trọng hắn.
Giang Trần cố gắng triệu tập trí nhớ kiếp trước, từng kiến thức, tri thức về hư không phù văn không ngừng tuôn ra trong đầu hắn.
Phối hợp với những trí nhớ này, đầu óc Giang Trần nhanh chóng vận chuyển, bắt đầu suy nghĩ, bắt đầu cân nhắc.
- Những hư không phù văn này rõ ràng có tiết tấu và quy luật. Loại phương thức nhảy lên này hẳn đang ám chỉ thứ gì đó. Chỉ là thân thể ta ở trong này, trong lúc nhất thời không có cách nào nhìn được những phù văn này đang ám chỉ, miêu tả thứ gì. Nếu như có thể thấy được. Có lẽ có thể từ đó tìm ra được một chút ngụ ý.
Giang Trần nghiêm túc tự hỏi. Đồng thời thần thức bắt đầu rải ra khắp nơi, từ góc độ quan sát khác nhau, phương vị khác nhau, quan sát những hư không phù văn này.
Không thể không nói, loại biện pháp này vô cùng hữu hiệu.
Phù văn hư không này, từ góc độ khác nhau xem xét, hiệu quả nhìn thấy hoàn toàn bất đồng.
THời gian trôi qua, thứ Giang Trần nhìn thấy cũng ngày càng đặc sắc.
/3612
|