Bách Hoa lão tổ không phải là không muốn phá vòng vây. Hắn chỉ có chút lo lắng, lo lắng một khi lựa chọn phá vòng vây, bên Vĩnh Hằng thánh địa sẽ sắp xếp Bách Hoa thánh địa bọn hắn xung phong, đến lúc đó bọn hắn rất dễ dàng biến thành pháo hôi.
Dưới đại thế thôi động, nếu như Vĩnh Hằng thánh địa sắp xếp như vậy, Bách Hoa thánh địa bọn họ rất khó có thể cự tuyệt. Chỉ cần cự tuyệt là rất dễ bị người ta chụp mũ không để ý tới đại cục.
Xưa nay có lẽ mọi người sẽ không châm chọc Bách Hoa thánh địa bọn họ, nhưng mà loại chuyện như phá vòng vây, tất cả mọi người muốn người khác đi làm bia đỡ đạn, đạo hữu chết chứ bần đạo không chết, đây cũng là lẽ thường tình của con người.
Bách Hoa lão tổ lo lắng, lo lắng Bách Hoa thánh địa mình biến thành pháo hôi.
Giang Trần thấy rõ, biết rõ tâm tư của Bách Hoa lão tổ, cười nhạt nói:
- Nếu như không phải phá vòng vây thì ngồi ở chỗ này chờ chết đi. Khi người ta cắt một đao thì phải xem tâm tình của người ta. Nếu như lựa chọn phá vòng vây, mọi người đồng tâm hiệp lực, chưa hẳn không phải có một con đường sống.
Trên thực tế trong đầu Giang Trần đã có một số ý nghĩ.
Chỉ là hiện tại những ý nghĩ này hắn còn đang cân nhắc tính khả thi.
Mấu chốt nhất chính là, hắn nhất định phải nhìn ra thái độ của mọi người, một thái độ đồng tâm hiệp lực. Nếu như mọi người không có cách nào đồng tâm hiệp lực mà nói, bất luận kế hoạch nào đều chri là vô bổ.
Kế hoạch này của Giang Trần một khi áp dụng vẫn có nắm chắc rất lớn. Nhưng mà vấn đề là hắn lo lắng những kẻ tư thông với kẻ thù bên ngoài ở đây sẽ làm ra một ít biến cố.
Một khi những kẻ này ra tay, sẽ xuất hiện rất nhiều tai họa ngầm và nhân tố bất ổn, không xác định.
Nhưng mà chỉ cần trong thập đại thánh địa không xảy ra vấn đề, mấy thế lực nhị lưu tam lưu còn lại bên kia, cho dù xuất hiện nhiều kẻ sinh dị tâm, đều có thể nằm trong phạm vi khống chế.
Dù sao theo Giang Trần phỏng đoán, địch nhân bố trí Thái Bạch Phân Quang tụ hợp trận này, bố trí những sương mù này, chắc có lẽ không thể có rất nhiều chủ lực ở nơi này.
Cho nên phá vòng vây mặc dù có nguy hiểm, tuy nhiên khả năng gặp phục kích có lẽ vẫn nằm trong phạm vi khống chế.
Bách Hoa lão tổ khẽ nhíu mày, mở miệng nói:
- Chư vị lão phu cũng đồng ý phá vòng vây. Chỉ là sắp xếp phá vòng vây thế nào phải nói rõ, cũng phải công bằng. Thập đại thánh địa chúng ta kết thành đồng minh, không thể dày bên này, mỏng bên kia đúng không?
Vĩnh Hằng thánh tổ cười nhạt nói:
- Hóa ra là ngươi lo lắng chuyện này sao?
Bách Hoa lão tổ cũng không có phủ nhận mà hỏi lại:
- Vậy các ngươi định sắp xếp như thế nào đây?
- Hừ, tự nhiên phải công bằng, mỗi người đều xuất lực? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ sắp xếp Bách Hoa thánh địa các ngươi xung phong làm bia đỡ đạn sao?
Vĩnh Hằng thánh tổ tức giận nói.
- Nếu như có thể sắp xếp công bằng, Bách Hoa thánh địa ta tuyệt đối sẽ không kéo chân sau mọi người, nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Bách Hoa thánh tổ cũng tỏ thái độ.
- Tốt, vậy chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, vượt qua cửa ải khó khăn này.
Vĩnh Hằng thánh tổ nắm chặt tay, trong mắt toát lên vẻ kiên định:
- Ta cũng không tin dùng thực lực và nội tình của thập đại thánh địa chúng ta sẽ bị cửa ải khó khăn này hù chết.
- Đồng tâm hiệp lực không tách rời.
- Thề sống chết cùng nhau, không sợ sinh tử.
Những lão tổ này, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, dùng những lời ngắn gọn biểu đạt thái độ của bọn họ.
Lúc này Giang Trần lại mở miệng nói:
- Chư vị tiền bối, ở chỗ ta có một kế sách phá vòng vây. Nếu như sắp xếp được, có lẽ có thể tránh khỏi rất nhiều tổn thương, thậm chí nếu như làm tốt, chúng ta có thể trả một cái giá nhỏ mà bình yên phá vòng vây.
Giang Trần vừa nói ra lời này, tất cả mọi người chấn động.
Những ánh mắt nghi hoặc nhao nhao nhìn qua Giang Trần. Hiển nhiên muốn nhìn xem Giang Trần có diệu kế gì.
Giang Trần không có nói thẳng mà hỏi:
- Chư vị tiền bối, nếu như các ngươi là địch nhân, đứng ở góc độ địch nhân thử suy đoán một chút. Nếu như người trong Bình Sa đảo phá vòng vây sẽ chọn phương thức gì?
Đứng ở lập trường, góc độ của địch nhân suy nghĩ một chút, đây là mạch suy nghĩ rất tốt.
Tất cả mọi người đều cân nhắc vấn đề này, tự hỏi bản thân. Đứng ở góc độ của địch nhân nhìn vấn đề, vấn đề nhìn thấy cũng rõ ràng hơn nhiều.
- Ta suy đoná, nhất định sẽ dùng phi chu tới phá vòng vây. Phi chu tốc độ cực nhanh, có vật che chắn, có thể phòng ngự lại có thể tránh được công kích đầu tiên.
- Ngoài phi chu ra, thân thể phi hành, loại phương thức này tính cơ động mạnh hơn một chút. Nếu như gặp phải biến cố mà nói, tốc độ phản ứng nhanh nhất, nhưng mà khuyết điểm là thiếu bảo hộ, một khi gặp công kích, rất có thể sẽ trực tiếp vẫn lạc.
- Hoặc là mượn nhờ đạo khí phi hành khác, ví dụ như phi kiếm... Những thứ này so với phi hành thân thể, có khả năng lực chú ý không có dễ tập trung như vậy.
Dưới tình huống quần chúng nói ra ý kiến, tất cả mọi người nhao nhao nói ra rất nhiều biện pháp.
Sau khi Giang Trần nghe qua, suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói:
- Những phương pháp mà mọi người nói, tin rằng địch nhân nhất định cũng nghĩ tới. Nhưng mà dường như mọi người còn chưa nói tới một loại phương pháp khác. Có lẽ mọi người thật không ngờ, địch nhân cũng chưa chắc đã nghĩ tới.
- Cái gì?
Tất cả mọi người đều cực kỳ hiếu kỳ.
Có phương pháp gì mà mọi người không nghĩ ra?
Giang Trần nở nụ cười thần bí, khoan than cười nói:
- Biện pháp này kỳ thực rất dễ dàng nghĩ ra những mà như vậy, mọi người người trước tiên nghĩ tới nó đã bác bỏ.
- Biện pháp gì?
Mọi người càng không hiểu ra sao. Thấy bộ dáng Giang Trần thần bí như vậy, bọn họ hoàn toàn không tưởng tượng ra được còn có biện pháp nào ngoài ý muốn nữa.
- Kỳ thực rất đơn giản, chính là bơi qua. Thông qua hải vực trực tiếp thoát đi. Bình Sa đảo này tứ phía là hải vực, thông qua phương thức bơi đi là nguyên thủy nhất, trực tiếp nhất.
- Bơi qua sao?
Trên mặt thập đại lão tổ đều nở nụ cười khổ. Trong đầu không khỏi có chút thất vọng. Loại phương thức đần độn này quả thực rất khó nhớ tới. Dễ tới mức cơ hồ mọi người không nhớ. Bởi vì ở Vạn Uyên đảo, kiến thức cơ bản nhất chính là hành tẩu ở hải vực, tận lực không nên bơi qua.
Trong hải vực có quá nhiều nhân tố có thể khiến cho tu sĩ bơi qua chết oan chết uổng. Mà bơi qua tốc độ cũng chậm nhất, hệ số nguy hiểm cao nhất trong các biện pháp.
Bởi vì trong hải vực, các loại sinh linh cổ quái đều có thể gây ra sóng gió, mọi người khó lòng phòng bị.
Cho nên nói tới bơi qua, cơ hồ không có ai sẽ cảm thấy đây là một loại biện phá. Tính khả thi cơ hồ không có. Dùng thân thể bơi qua, muốn bơi qua một phiến hải vực lớn như vậy, muốn ra, được sao?
Hơn nữa trong quá trình bơi qua, sương mù cũng ảnh hưởng tới tầm mắt, địch nhân muốn công kích bọn họ cũng có thể làm được.
Mà nếu tính về tốc độ, bơi là chậm nhất. Chuyện này càng không thể nghi ngờ làm tăng độ chuẩn xác khi công kích của địch nhân.
Giang Trần thấy phản ứng của mọi người, hắn không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào. Hắn cũng biết mình nói ra biện pháp này nhất định mọi người sẽ không cho là đúng.
Nhưng mà nụ cười trên mặt Giang Trần lại vẫn thong dong bình tĩnh như trước.
- Phản ứng của chư vị tiền bối càng khiến cho ta kiên định, đề nghị của ta có thể thực hiện được.
Lời nói của Giang Trần có thể nói là người sắp chết không biết sợ hãi.
Dưới đại thế thôi động, nếu như Vĩnh Hằng thánh địa sắp xếp như vậy, Bách Hoa thánh địa bọn họ rất khó có thể cự tuyệt. Chỉ cần cự tuyệt là rất dễ bị người ta chụp mũ không để ý tới đại cục.
Xưa nay có lẽ mọi người sẽ không châm chọc Bách Hoa thánh địa bọn họ, nhưng mà loại chuyện như phá vòng vây, tất cả mọi người muốn người khác đi làm bia đỡ đạn, đạo hữu chết chứ bần đạo không chết, đây cũng là lẽ thường tình của con người.
Bách Hoa lão tổ lo lắng, lo lắng Bách Hoa thánh địa mình biến thành pháo hôi.
Giang Trần thấy rõ, biết rõ tâm tư của Bách Hoa lão tổ, cười nhạt nói:
- Nếu như không phải phá vòng vây thì ngồi ở chỗ này chờ chết đi. Khi người ta cắt một đao thì phải xem tâm tình của người ta. Nếu như lựa chọn phá vòng vây, mọi người đồng tâm hiệp lực, chưa hẳn không phải có một con đường sống.
Trên thực tế trong đầu Giang Trần đã có một số ý nghĩ.
Chỉ là hiện tại những ý nghĩ này hắn còn đang cân nhắc tính khả thi.
Mấu chốt nhất chính là, hắn nhất định phải nhìn ra thái độ của mọi người, một thái độ đồng tâm hiệp lực. Nếu như mọi người không có cách nào đồng tâm hiệp lực mà nói, bất luận kế hoạch nào đều chri là vô bổ.
Kế hoạch này của Giang Trần một khi áp dụng vẫn có nắm chắc rất lớn. Nhưng mà vấn đề là hắn lo lắng những kẻ tư thông với kẻ thù bên ngoài ở đây sẽ làm ra một ít biến cố.
Một khi những kẻ này ra tay, sẽ xuất hiện rất nhiều tai họa ngầm và nhân tố bất ổn, không xác định.
Nhưng mà chỉ cần trong thập đại thánh địa không xảy ra vấn đề, mấy thế lực nhị lưu tam lưu còn lại bên kia, cho dù xuất hiện nhiều kẻ sinh dị tâm, đều có thể nằm trong phạm vi khống chế.
Dù sao theo Giang Trần phỏng đoán, địch nhân bố trí Thái Bạch Phân Quang tụ hợp trận này, bố trí những sương mù này, chắc có lẽ không thể có rất nhiều chủ lực ở nơi này.
Cho nên phá vòng vây mặc dù có nguy hiểm, tuy nhiên khả năng gặp phục kích có lẽ vẫn nằm trong phạm vi khống chế.
Bách Hoa lão tổ khẽ nhíu mày, mở miệng nói:
- Chư vị lão phu cũng đồng ý phá vòng vây. Chỉ là sắp xếp phá vòng vây thế nào phải nói rõ, cũng phải công bằng. Thập đại thánh địa chúng ta kết thành đồng minh, không thể dày bên này, mỏng bên kia đúng không?
Vĩnh Hằng thánh tổ cười nhạt nói:
- Hóa ra là ngươi lo lắng chuyện này sao?
Bách Hoa lão tổ cũng không có phủ nhận mà hỏi lại:
- Vậy các ngươi định sắp xếp như thế nào đây?
- Hừ, tự nhiên phải công bằng, mỗi người đều xuất lực? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ sắp xếp Bách Hoa thánh địa các ngươi xung phong làm bia đỡ đạn sao?
Vĩnh Hằng thánh tổ tức giận nói.
- Nếu như có thể sắp xếp công bằng, Bách Hoa thánh địa ta tuyệt đối sẽ không kéo chân sau mọi người, nhất định sẽ toàn lực ứng phó.
Bách Hoa thánh tổ cũng tỏ thái độ.
- Tốt, vậy chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, vượt qua cửa ải khó khăn này.
Vĩnh Hằng thánh tổ nắm chặt tay, trong mắt toát lên vẻ kiên định:
- Ta cũng không tin dùng thực lực và nội tình của thập đại thánh địa chúng ta sẽ bị cửa ải khó khăn này hù chết.
- Đồng tâm hiệp lực không tách rời.
- Thề sống chết cùng nhau, không sợ sinh tử.
Những lão tổ này, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, dùng những lời ngắn gọn biểu đạt thái độ của bọn họ.
Lúc này Giang Trần lại mở miệng nói:
- Chư vị tiền bối, ở chỗ ta có một kế sách phá vòng vây. Nếu như sắp xếp được, có lẽ có thể tránh khỏi rất nhiều tổn thương, thậm chí nếu như làm tốt, chúng ta có thể trả một cái giá nhỏ mà bình yên phá vòng vây.
Giang Trần vừa nói ra lời này, tất cả mọi người chấn động.
Những ánh mắt nghi hoặc nhao nhao nhìn qua Giang Trần. Hiển nhiên muốn nhìn xem Giang Trần có diệu kế gì.
Giang Trần không có nói thẳng mà hỏi:
- Chư vị tiền bối, nếu như các ngươi là địch nhân, đứng ở góc độ địch nhân thử suy đoán một chút. Nếu như người trong Bình Sa đảo phá vòng vây sẽ chọn phương thức gì?
Đứng ở lập trường, góc độ của địch nhân suy nghĩ một chút, đây là mạch suy nghĩ rất tốt.
Tất cả mọi người đều cân nhắc vấn đề này, tự hỏi bản thân. Đứng ở góc độ của địch nhân nhìn vấn đề, vấn đề nhìn thấy cũng rõ ràng hơn nhiều.
- Ta suy đoná, nhất định sẽ dùng phi chu tới phá vòng vây. Phi chu tốc độ cực nhanh, có vật che chắn, có thể phòng ngự lại có thể tránh được công kích đầu tiên.
- Ngoài phi chu ra, thân thể phi hành, loại phương thức này tính cơ động mạnh hơn một chút. Nếu như gặp phải biến cố mà nói, tốc độ phản ứng nhanh nhất, nhưng mà khuyết điểm là thiếu bảo hộ, một khi gặp công kích, rất có thể sẽ trực tiếp vẫn lạc.
- Hoặc là mượn nhờ đạo khí phi hành khác, ví dụ như phi kiếm... Những thứ này so với phi hành thân thể, có khả năng lực chú ý không có dễ tập trung như vậy.
Dưới tình huống quần chúng nói ra ý kiến, tất cả mọi người nhao nhao nói ra rất nhiều biện pháp.
Sau khi Giang Trần nghe qua, suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói:
- Những phương pháp mà mọi người nói, tin rằng địch nhân nhất định cũng nghĩ tới. Nhưng mà dường như mọi người còn chưa nói tới một loại phương pháp khác. Có lẽ mọi người thật không ngờ, địch nhân cũng chưa chắc đã nghĩ tới.
- Cái gì?
Tất cả mọi người đều cực kỳ hiếu kỳ.
Có phương pháp gì mà mọi người không nghĩ ra?
Giang Trần nở nụ cười thần bí, khoan than cười nói:
- Biện pháp này kỳ thực rất dễ dàng nghĩ ra những mà như vậy, mọi người người trước tiên nghĩ tới nó đã bác bỏ.
- Biện pháp gì?
Mọi người càng không hiểu ra sao. Thấy bộ dáng Giang Trần thần bí như vậy, bọn họ hoàn toàn không tưởng tượng ra được còn có biện pháp nào ngoài ý muốn nữa.
- Kỳ thực rất đơn giản, chính là bơi qua. Thông qua hải vực trực tiếp thoát đi. Bình Sa đảo này tứ phía là hải vực, thông qua phương thức bơi đi là nguyên thủy nhất, trực tiếp nhất.
- Bơi qua sao?
Trên mặt thập đại lão tổ đều nở nụ cười khổ. Trong đầu không khỏi có chút thất vọng. Loại phương thức đần độn này quả thực rất khó nhớ tới. Dễ tới mức cơ hồ mọi người không nhớ. Bởi vì ở Vạn Uyên đảo, kiến thức cơ bản nhất chính là hành tẩu ở hải vực, tận lực không nên bơi qua.
Trong hải vực có quá nhiều nhân tố có thể khiến cho tu sĩ bơi qua chết oan chết uổng. Mà bơi qua tốc độ cũng chậm nhất, hệ số nguy hiểm cao nhất trong các biện pháp.
Bởi vì trong hải vực, các loại sinh linh cổ quái đều có thể gây ra sóng gió, mọi người khó lòng phòng bị.
Cho nên nói tới bơi qua, cơ hồ không có ai sẽ cảm thấy đây là một loại biện phá. Tính khả thi cơ hồ không có. Dùng thân thể bơi qua, muốn bơi qua một phiến hải vực lớn như vậy, muốn ra, được sao?
Hơn nữa trong quá trình bơi qua, sương mù cũng ảnh hưởng tới tầm mắt, địch nhân muốn công kích bọn họ cũng có thể làm được.
Mà nếu tính về tốc độ, bơi là chậm nhất. Chuyện này càng không thể nghi ngờ làm tăng độ chuẩn xác khi công kích của địch nhân.
Giang Trần thấy phản ứng của mọi người, hắn không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào. Hắn cũng biết mình nói ra biện pháp này nhất định mọi người sẽ không cho là đúng.
Nhưng mà nụ cười trên mặt Giang Trần lại vẫn thong dong bình tĩnh như trước.
- Phản ứng của chư vị tiền bối càng khiến cho ta kiên định, đề nghị của ta có thể thực hiện được.
Lời nói của Giang Trần có thể nói là người sắp chết không biết sợ hãi.
/3612
|