Những tu sĩ bị phong ấn trong phi chu cũng được thả ra. Khi bọn họ đã phát hiện ra mình ở ngoài Bình Sa đảo, biểu lộ trên mặt đều khó có thể tin được.
Bọn họ ở trong phi chu, vốn tràn ngập lo nghĩ, tràn ngập hoài nghi, thậm chí là tràn ngập tuyệt vọng.
vốn tưởng rằng lúc này chạy trời không khỏi nắng, kết quả khi phi chu mở ra, bọn họ lại được cho biết tất cả đã an toàn.
Chuyện này khiến cho rất nhiều tu sĩ có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Vĩnh Hằng thánh tổ nói:
- Chư vị, trước kia cho các ngươi tiến vào phi chu, cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ. Hiện tại sự thực đã chứng minh lựa chọn của chúng ta là chính xác, là anh minh.
- Đúng, đúng. Là chúng ta có mắt không tròng. Minh chủ đại nhân, mong người thông cảm cho chúng ta.
- Đúng vậy a. Thập đại thánh địa chính là thế lực đứng đầu, chúng ta là người tầm nhìn hạn hẹn, còn lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, thực sự không nên.
Những kẻ này bắt đầu tự phê bình bản thân mình.
Vĩnh Hằng thánh tổ khoát tay:
- Bỏ đi, lão phu không muốn nghe các ngươi nói những lời nhảm nhí này. Thế cục Vạn Uyên đảo các ngươi cũng biết rồi đó. Hiện tại thứ chúng ta thiếu nhất chính là đoàn kết, là tín nhiệm. Chuyện này cũng hy vọng có thể khiến cho các ngươi ngộ ra một đạo lý mới. Vĩnh Hằng thánh địa không đơn thuần cần mọi người xuất lực, mà yêu cầu chủ yếu là muốn mọi người cùng đem lực lượng đặt vào một chỗ.
- Đúng, những lời nói dư thừa chúng ta không nói nhiều. Về sau chúng ta kiên quyết ủng hộ Vĩnh Hằng thánh địa, đối với Vĩnh Hằng thánh địa khăng khăng nhất mực.
- Đúng vậy, chúng ta...
Không đợi đám người này vỗ mông ngựa xong, ngữ khí Vĩnh Hằng thánh tổ trầm xuống:
- Thật đáng tiếc, Bình Sa đảo lần này quả thực có ít người, lực lượng của bọn chúng, chí hướng của bọn chúng không cùng chỗ với chúng ta. Thậm chí bọn chúng còn khắp nơi đối nghịch với chúng ta, cấu kết kẻ thù bên ngoài. Đối với những người này, mọi người cảm thấy nên xử trí thế nào?
Hiện tại đã rời khỏi Bình Sa đảo, thế cục bị vây khốn đã được giải trừ, tự nhiên phải thanh toán nợ cũ.
Nhìn thấy có người trên mặt hiện lên vẻ lo lắng.
Vĩnh Hằng thánh tổ cười nhạt nói:
- Mọi ngời cũng không nên lo lắng, tuy rằng chúng ta muốn đả kích phản đồ. Nhưng tuyệt đối sẽ không đánh loạn. Chúng ta cũng không giết lung tung mà hoàn toàn không có chứng cớ. Nhưng mà một khi tra ra phản đồ, vậy thì xin lỗi, hoặc là ngoan ngoãn phối hợp, khai ra người chỉ thị sau lưng là ai, hoặc là cũng chỉ có thể chịu phán quyết mà thôi.
Tại Vạn Uyên đảo, kết cục phản đồ đều rất thê thảm. Thậm chí có thể nói là chết không toàn thây.
Rất nhanh, những kẻ bị liệt vào hàng ngũ những kẻ tình nghi đều được mang từng người một ra.
Những người này còn chưa biết tình huống, vẫn còn tự biện hộ, kêu ủy khuất, giống như bọn họ thực sự đã bị nỗi oan lớn lao.
Trên mặt Vĩnh Hằng thánh tổ hiện lên nụ cười lạnh lẽo:
- Các ngươi luon miệng nói rằng mình oan uổng, như vậy hiện tại lão phu cho ngươi một cơ hội chứng minh là ngươi trong sạch.
- Đám người các ngươi sẽ bị dùng thần thức thẩm tra. Loại bí pháp này sẽ không oan uổng cho bất kỳ người tốt nào, cũng không bỏ qua bất luận kẻ xấu nào.
Vĩnh Hằng thánh tổ vừa mới nói ra, có mấy gia hỏa trong lòng trực tiếp trầm xuống. Thần thức thẩm tra, đây tuyệt đối là biện pháp bức cung vô cùng đáng sợ, tuyệt đối là biện pháp không chiến mà khuất phục người khác.
Không cần tra tấn, trực tiếp tiến vào thức hải thẩm tra.
Đương nhiên loại bí pháp này dường như khó điều khiển. Một khi điều khiển không tốt, rất có khả năng khiến cho thức hải đối phương sụp đổ, vẫn lạc tại chỗ.
Đương nhiên đối với một ít phản đồ này, cũng không có gì là đáng tiếc cả.
Nghe nói sắp bị thi triển thần thức thẩm tra, có mấy người sắc mặt tái nhợt nói:
- Các ngươi cứ như vậy mà thẩm tra sao? Thập đại thánh địa, ngay cả khí độ bao dung cũng không có sao?
- Khí độ?
Vĩnh Hằng thánh tổ cười ha hả:
- Thập đại thánh địa nếu như không có khí độ như vậy, những người ở đây hôm nay tuyệt đối không trốn thoát khỏi Bình Sa đảo. Nhưng mà đối với phản đồ, không cần phải chú ý tới khí độ gì đó. Các ngươi yên tâm đi, nếu như ai đó thực sự bị oan uổng, thập đại thánh địa chúng ta sẽ không phủ nhận, cũng nhất định sẽ khiến cho các ngươi có câu trả lời thỏa mãn, thuyết phục. Nhưng mà trước đó, chúng ta sẽ tóm bằng được đám phản đồ, khiến cho bọn chúng xuất đầu lộ diện.
- Có lẽ chúng ta không có biện pháp bắt được toàn bộ phản đồ, nhưng mà giấy không thể gói được lửa. Một ngày nào đó, các ngươi vẫn sẽ lộ ra.
Những tu sĩ bị tóm ra, đều là do Giang Trần cố ý quan sát ra. Trên người những kẻ này tuyệt đối đều có chỗ bẩn. Chỉ cần thẩm tra một thoáng, nhất định có thể tra ra rất nhiều thứ.
Tìm kiếm thần thức, đám người lão tổ thần đạo kỳ thực đều biết một ít.
Rất nhanh những gia hỏa bị bắt ra, đều gây ra như phỗng, đợi sau khi hoàn thành thần thức tìm tòi, vẻ bướng bỉnh, xúc động, thậm chí là phẫn nộ trên mặt bọn họ, toàn bộ đều hóa thành sợ hãi và tuyệt vọng.
Bọn họ cũng có biện pháp chống lại thần thức thẩm tra, nhưng mà muốn chống lại, điều kiện tiên quyết là tự sát.
Nếu như không tự sát, bọn họ tuyệt đối không có cách nào chống cự thần thức thẩm tra của lão tổ thần đạo.
Kết quả thẩm tra vừa mới ra, thật đúng là nhìn mà giật mình.
Trên mặt Vĩnh Hằng thánh tổ hiện lên một tầng sương lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm vào những người này, cười lạnh nói:
- Trước đó các ngươi còn cực lực giải thích, nói các ngươi là trong sạch, nói các ngươi bị oan uổng? Như vậy hiện tại thì sao? Các ngươi còn gì để nói không?
Những tu sĩ kia mặt xám như tro tàn.
Bị nắm trúng thóp, thần thức bọn họ hoàn toàn bị người ta kiểm tra. Hiện tại cho dù có chống chế, hiển nhiên hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng nào.
- Giết bọn họ, giết.
Vĩnh Hằng thánh tổ khoát khoát tay, ý bảo mọi người yên tĩnh một chút.
- Chư vị, muốn giết bọn chúng thì chẳng khác nào giết một đám heo chó, quả thực là dễ dàng như trở bàn tay. Thế nhưng mà sau khi giết bọn chúng, phải tìm đầu mối mới, khi đó sẽ khó khăn hơn. Ai biết trong chúng ta có bao nhiêu nội ứng địch nhân cài vào chứ?
Nói xong, Vĩnh Hằng thánh tổ lạnh nhạt nhìn qua đám tu sĩ này, nói:
- Hiện tại lão phu cho các ngươi một cơ hội lập công chuộc tội, chỉ cần các ngươi có thể nói ra kẻ sai khiến sau màn, cung khai ra độc thủ phía sau thì có thể miễn tội chết. Nếu như không, vậy ta cũng chỉ có thể tiễn đưa các ngươi mà thôi.
Nói tới chuyện này, có người trong mắt toát lên vẻ sợ hãi, hiển nhiên đối với vấn đề sinh tử, ý kiến của mọi người không thống nhất.
Có người làm trò hề, quỳ xuống đất kêu rên, thỉnh cầu tha thứ.
Cũng có người mặt không biểu tình, giống như đã chấp nhận vận mệnh của mình lúc này.
Nhưng có người thì vẻ mặt sục sôi, trò chuyện vui vẻ, giống như bọn họ làm phản đồ cũng đang làm một chuyện cực kỳ thần thánh vậy.
Loại người này rõ ràng đã bị tẩy não cực kỳ triệt để. Cho dù phải trả một cái giá lớn, cũng sẽ không tiếc.
- Hện tại mỗi người các ngươi đều có một cơ hội, các ngươi có cơ hội chỉ ra một đồng đảng còn chưa bị phát hiện ra ở hiện trường. Chỉ cần các ngươi chỉ ra đồng đảng, các ngươi sẽ đổi được một cơ hội sống sót.
Chỉ nội ứng, để đổi lấy cơ hội sống sót của bản thân.
Cẩn thận tính toán, chuyện này dường như cũng hợp tình hợp lý.
Nhưng lại không thể không thừa nhận, một chiêu này vô cùng hung ác.
Bọn họ ở trong phi chu, vốn tràn ngập lo nghĩ, tràn ngập hoài nghi, thậm chí là tràn ngập tuyệt vọng.
vốn tưởng rằng lúc này chạy trời không khỏi nắng, kết quả khi phi chu mở ra, bọn họ lại được cho biết tất cả đã an toàn.
Chuyện này khiến cho rất nhiều tu sĩ có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Vĩnh Hằng thánh tổ nói:
- Chư vị, trước kia cho các ngươi tiến vào phi chu, cũng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ. Hiện tại sự thực đã chứng minh lựa chọn của chúng ta là chính xác, là anh minh.
- Đúng, đúng. Là chúng ta có mắt không tròng. Minh chủ đại nhân, mong người thông cảm cho chúng ta.
- Đúng vậy a. Thập đại thánh địa chính là thế lực đứng đầu, chúng ta là người tầm nhìn hạn hẹn, còn lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, thực sự không nên.
Những kẻ này bắt đầu tự phê bình bản thân mình.
Vĩnh Hằng thánh tổ khoát tay:
- Bỏ đi, lão phu không muốn nghe các ngươi nói những lời nhảm nhí này. Thế cục Vạn Uyên đảo các ngươi cũng biết rồi đó. Hiện tại thứ chúng ta thiếu nhất chính là đoàn kết, là tín nhiệm. Chuyện này cũng hy vọng có thể khiến cho các ngươi ngộ ra một đạo lý mới. Vĩnh Hằng thánh địa không đơn thuần cần mọi người xuất lực, mà yêu cầu chủ yếu là muốn mọi người cùng đem lực lượng đặt vào một chỗ.
- Đúng, những lời nói dư thừa chúng ta không nói nhiều. Về sau chúng ta kiên quyết ủng hộ Vĩnh Hằng thánh địa, đối với Vĩnh Hằng thánh địa khăng khăng nhất mực.
- Đúng vậy, chúng ta...
Không đợi đám người này vỗ mông ngựa xong, ngữ khí Vĩnh Hằng thánh tổ trầm xuống:
- Thật đáng tiếc, Bình Sa đảo lần này quả thực có ít người, lực lượng của bọn chúng, chí hướng của bọn chúng không cùng chỗ với chúng ta. Thậm chí bọn chúng còn khắp nơi đối nghịch với chúng ta, cấu kết kẻ thù bên ngoài. Đối với những người này, mọi người cảm thấy nên xử trí thế nào?
Hiện tại đã rời khỏi Bình Sa đảo, thế cục bị vây khốn đã được giải trừ, tự nhiên phải thanh toán nợ cũ.
Nhìn thấy có người trên mặt hiện lên vẻ lo lắng.
Vĩnh Hằng thánh tổ cười nhạt nói:
- Mọi ngời cũng không nên lo lắng, tuy rằng chúng ta muốn đả kích phản đồ. Nhưng tuyệt đối sẽ không đánh loạn. Chúng ta cũng không giết lung tung mà hoàn toàn không có chứng cớ. Nhưng mà một khi tra ra phản đồ, vậy thì xin lỗi, hoặc là ngoan ngoãn phối hợp, khai ra người chỉ thị sau lưng là ai, hoặc là cũng chỉ có thể chịu phán quyết mà thôi.
Tại Vạn Uyên đảo, kết cục phản đồ đều rất thê thảm. Thậm chí có thể nói là chết không toàn thây.
Rất nhanh, những kẻ bị liệt vào hàng ngũ những kẻ tình nghi đều được mang từng người một ra.
Những người này còn chưa biết tình huống, vẫn còn tự biện hộ, kêu ủy khuất, giống như bọn họ thực sự đã bị nỗi oan lớn lao.
Trên mặt Vĩnh Hằng thánh tổ hiện lên nụ cười lạnh lẽo:
- Các ngươi luon miệng nói rằng mình oan uổng, như vậy hiện tại lão phu cho ngươi một cơ hội chứng minh là ngươi trong sạch.
- Đám người các ngươi sẽ bị dùng thần thức thẩm tra. Loại bí pháp này sẽ không oan uổng cho bất kỳ người tốt nào, cũng không bỏ qua bất luận kẻ xấu nào.
Vĩnh Hằng thánh tổ vừa mới nói ra, có mấy gia hỏa trong lòng trực tiếp trầm xuống. Thần thức thẩm tra, đây tuyệt đối là biện pháp bức cung vô cùng đáng sợ, tuyệt đối là biện pháp không chiến mà khuất phục người khác.
Không cần tra tấn, trực tiếp tiến vào thức hải thẩm tra.
Đương nhiên loại bí pháp này dường như khó điều khiển. Một khi điều khiển không tốt, rất có khả năng khiến cho thức hải đối phương sụp đổ, vẫn lạc tại chỗ.
Đương nhiên đối với một ít phản đồ này, cũng không có gì là đáng tiếc cả.
Nghe nói sắp bị thi triển thần thức thẩm tra, có mấy người sắc mặt tái nhợt nói:
- Các ngươi cứ như vậy mà thẩm tra sao? Thập đại thánh địa, ngay cả khí độ bao dung cũng không có sao?
- Khí độ?
Vĩnh Hằng thánh tổ cười ha hả:
- Thập đại thánh địa nếu như không có khí độ như vậy, những người ở đây hôm nay tuyệt đối không trốn thoát khỏi Bình Sa đảo. Nhưng mà đối với phản đồ, không cần phải chú ý tới khí độ gì đó. Các ngươi yên tâm đi, nếu như ai đó thực sự bị oan uổng, thập đại thánh địa chúng ta sẽ không phủ nhận, cũng nhất định sẽ khiến cho các ngươi có câu trả lời thỏa mãn, thuyết phục. Nhưng mà trước đó, chúng ta sẽ tóm bằng được đám phản đồ, khiến cho bọn chúng xuất đầu lộ diện.
- Có lẽ chúng ta không có biện pháp bắt được toàn bộ phản đồ, nhưng mà giấy không thể gói được lửa. Một ngày nào đó, các ngươi vẫn sẽ lộ ra.
Những tu sĩ bị tóm ra, đều là do Giang Trần cố ý quan sát ra. Trên người những kẻ này tuyệt đối đều có chỗ bẩn. Chỉ cần thẩm tra một thoáng, nhất định có thể tra ra rất nhiều thứ.
Tìm kiếm thần thức, đám người lão tổ thần đạo kỳ thực đều biết một ít.
Rất nhanh những gia hỏa bị bắt ra, đều gây ra như phỗng, đợi sau khi hoàn thành thần thức tìm tòi, vẻ bướng bỉnh, xúc động, thậm chí là phẫn nộ trên mặt bọn họ, toàn bộ đều hóa thành sợ hãi và tuyệt vọng.
Bọn họ cũng có biện pháp chống lại thần thức thẩm tra, nhưng mà muốn chống lại, điều kiện tiên quyết là tự sát.
Nếu như không tự sát, bọn họ tuyệt đối không có cách nào chống cự thần thức thẩm tra của lão tổ thần đạo.
Kết quả thẩm tra vừa mới ra, thật đúng là nhìn mà giật mình.
Trên mặt Vĩnh Hằng thánh tổ hiện lên một tầng sương lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm vào những người này, cười lạnh nói:
- Trước đó các ngươi còn cực lực giải thích, nói các ngươi là trong sạch, nói các ngươi bị oan uổng? Như vậy hiện tại thì sao? Các ngươi còn gì để nói không?
Những tu sĩ kia mặt xám như tro tàn.
Bị nắm trúng thóp, thần thức bọn họ hoàn toàn bị người ta kiểm tra. Hiện tại cho dù có chống chế, hiển nhiên hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng nào.
- Giết bọn họ, giết.
Vĩnh Hằng thánh tổ khoát khoát tay, ý bảo mọi người yên tĩnh một chút.
- Chư vị, muốn giết bọn chúng thì chẳng khác nào giết một đám heo chó, quả thực là dễ dàng như trở bàn tay. Thế nhưng mà sau khi giết bọn chúng, phải tìm đầu mối mới, khi đó sẽ khó khăn hơn. Ai biết trong chúng ta có bao nhiêu nội ứng địch nhân cài vào chứ?
Nói xong, Vĩnh Hằng thánh tổ lạnh nhạt nhìn qua đám tu sĩ này, nói:
- Hiện tại lão phu cho các ngươi một cơ hội lập công chuộc tội, chỉ cần các ngươi có thể nói ra kẻ sai khiến sau màn, cung khai ra độc thủ phía sau thì có thể miễn tội chết. Nếu như không, vậy ta cũng chỉ có thể tiễn đưa các ngươi mà thôi.
Nói tới chuyện này, có người trong mắt toát lên vẻ sợ hãi, hiển nhiên đối với vấn đề sinh tử, ý kiến của mọi người không thống nhất.
Có người làm trò hề, quỳ xuống đất kêu rên, thỉnh cầu tha thứ.
Cũng có người mặt không biểu tình, giống như đã chấp nhận vận mệnh của mình lúc này.
Nhưng có người thì vẻ mặt sục sôi, trò chuyện vui vẻ, giống như bọn họ làm phản đồ cũng đang làm một chuyện cực kỳ thần thánh vậy.
Loại người này rõ ràng đã bị tẩy não cực kỳ triệt để. Cho dù phải trả một cái giá lớn, cũng sẽ không tiếc.
- Hện tại mỗi người các ngươi đều có một cơ hội, các ngươi có cơ hội chỉ ra một đồng đảng còn chưa bị phát hiện ra ở hiện trường. Chỉ cần các ngươi chỉ ra đồng đảng, các ngươi sẽ đổi được một cơ hội sống sót.
Chỉ nội ứng, để đổi lấy cơ hội sống sót của bản thân.
Cẩn thận tính toán, chuyện này dường như cũng hợp tình hợp lý.
Nhưng lại không thể không thừa nhận, một chiêu này vô cùng hung ác.
/3612
|