Đám người Giang Trần thủ hộ trong đại trận, bên trong đại trận có các loại thủ thuật che giấu pháp thân bọn họ. Trước khi trận pháp không bị phá vỡ, cũng không cần lo lắng hành tung bại lộ.
Giang Trần dùng Thiên Mục thần đồng quan sát xa xa, nhìn qua hai gã tu sĩ thần đạo, hai người này đã chia ra thành hai bên phải trái, bắt đầu phát động công kích.
Nhìn bộ dáng của hai tên này, hiển nhiên lúc này trong lòng trào dâng hung tính, không kiêng nể gì cả, giống như đang chuẩn bị hành hạ đồ ăn vậy.
Giữa song phương, tuy rằng khu vực cách nhau không xa, nhưng lại bị ngăn cách ở giữa. Giang Trần vô cùng ưa thích loại khoảng cách này. Nếu như hắn có thể mở ra một lỗ hổng của trận pháp, dẫn dụ một người tiến vào, hoàn toàn có cơ hội đánh bại hai kẻ này, hơn nữa cơ hội còn không nhỏ.
Giang Trần không ngừng nhìn trái nhìn phải, cuối cùng đưa ra quyết định:
- Tên tu sĩ có chiếc bướu thịt ở dưới cằm kia nhìn qua là người càng thêm lỗ mãng hơn một chút. Chúng ta trước tiên động thủ với hắn.
Loại giao chiến này, có thể diệt trừ chiến lực của đối phương, làm cho đối phương giảm quân số tự nhiên là sách lược tốt nhất.
Mà muốn làm cho đối phương giảm quân số, đầu tiên phải chọn quả hồng mềm nhất.
Nhìn qua, tên tu sĩ có chiếc bướu thịt dưới cằm này rõ ràng thích hợp ra tay hơn cả.
Tên tu sĩ bướu thịt này tay vung vẩy một cái Lang Nha bổng hung hãn, mỗi khi nện xuống một cái đều có thể kéo theo khí thế kinh thiên, đánh vào biên giới trận pháp kia, phát ra động tĩnh rung trời, khiến cho màng nhĩ người ta đau đớn.
- Mọi người chuẩn bị một chút đi, ta sẽ mở ra trận pháp, chế tạo không gian nhất định. Để cho hắn tiến vào bên trong. Sau đó phóng thích rất nhiều thần thông trói buộc hắn. Thứ chư vị cần làm là trong khoảnh khắc đó vận dụng công kích mạnh nhất của mình, hung hăng đánh hắn. Mặc kệ có làm hắn bị thương hay không, vẫn phải vận dụng công kích mạnh nhất. Hiểu chưa?
- Tốt.
Tuy rằng trong đầu Nhị thánh chủ có chút không tình nguyện, thế nhưng hắn cũng biết, đây là vì Vĩnh Hằng thánh địa mà chiến. Nếu như hắn bằng mặt mà không bằng lòng, vạn nhất Giang Trần nhìn ra, buông tay mặc kệ, đến lúc đó phiền toái của hắn sẽ lớn, mà phiền toái của Vĩnh Hằng thánh địa còn lớn hơn.
Những người khác tự nhiên không có ý kiến.
Giang Trần điều động trận pháp, rất nhanh khu vực bị công kích kia xuất hiện vết lõm, từng khe hở xuất hiện trước mặt tên tu sĩ có bướu thịt kia.
Tên tu sĩ này thấy vậy mặt mày hớn hở.
- Còn không vỡ cho ta?
Lại hung hăng nện một kích xuống, vốn chỗ kia đã xuất hiện khe hở, thoáng cái trở thành một cái lỗ lớn.
Tên tu sĩ kia cười ha hả:
- Ta phá vỡ rồi, Tử Kính đảo hữu, ta đi vào trước một bước.
Người này rõ ràng là tính tình nôn nóng, một mặt nói chuyện, một mặt đã xông vào trong, hoàn toàn không có nửa điểm chậm trễ.
Lang Nha bổng trong tay mở đường, bảo hộ bản thân không có một kẽ hở.
Nhìn qua, tiểu tử này tuy rằng lỗ mãng, nhưng mà cũng không ngu ngốc. Công kích nhìn như điên cuồng này kỳ thực cũng là một loại bảo hộ tốt nhất.
Nhưng mà điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là sau khi xông vào cũng không có xuất hiện các loại công kích và mai phục như trong dự liệu của hắn. Bốn phía một mảnh trống rỗng, giống như bỗng nhiên tiến vào trong một không gian, thế giới quỷ dị vậy.
Thủ quyết của Giang Trần liên tục biến ảo, Cửu Cung Mê thần đồ thúc dục tới trạng thái cực hạn.
Cửu Cung Mê thần đồ này ban đầu trong tay Giang Trần cũng khong có phát huy ra ưu thế cường đại nhất của nó. Hôm nay tu vi Giang Trần không ngừng đề thăng, đối với tiềm lực của Cửu Cung mê thần đồ này cũng không ngừng đào bới ra.
Nghĩa cũng như tên, bản thân Cửu Cung mê thần đồ này có thể khiến cho tu sĩ thần đạo mất đi phương hướng, cho nên mới có tư cách gọi là Cửu Cung mê thần đồ.
Tên tu sĩ bướu thịt này rõ ràng là loại người có công kích vật lý và phòng ngự vật lý mạnh tới mức nghịch thiên. Loại người này nếu như cứng rắn đối kháng với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không sợ.
Nhưng mà đối với một ít kỹ xảo, thủ đoạn mà nói, loại tu sĩ này nhất định không quá am hiểu.
Cho nên Giang Trần căn bản không có ý định liều mạng với đối phương.
Đối phương vừa phá vỡ trận pháp, hắn lập tức rơi vào trong Cửu Cung mê thần đồ. Người nọ vừa mới tiến vào trong Cửu Cung mê thần đồ thì Giang Trần lập tức quát lớn:
- Mọi người chuẩn bị, công kích hắn.
Tứ đại tu sĩ cấp bậc bán thần, Phong Hoa Tuyết Nguyệt, còn có hai đại thánh chủ đã sớm nhận được nhắc nhở của Giang Trần, ở trong trận địa sẵn sàng đón địch.
Sau khi nghe được hiệu lệnh, đều nhao nhao phát động công kích, hướng về phía tu sĩ có bướu thịt kia.
Ưu thế cường đại và cũng là rõ ràng nhất của Cửu Cung mê thần đồ ở chỗ, người bị nhốt ở trong không gian của Cửu Cung mê thần đồ hoàn toàn không có cách nào phát giác người ở không gian bên ngoài, cũng không có cách nào phát hiện ra công kích ở bên ngoài.
Mà người bên ngoài thì có thể nhẹ nhõm tập trung vào tên tu sĩ bị nhốt bên trong, thậm chí là phát động công kích.
Như vậy chiến đấu chẳng khác nào diễn ra trong trạng thái song phương không công bằng.
Nhưng mà phản ứng của tu sĩ có bướu thịt kia cũng cực nhanh, khi những công kích cường đại này cùng tụ họp tới công kích hắn, hắn giơ Lang Nha bổng lên, bắt đầu xoay trên đỉnh đầu, tạo thành một vòng xoáy phòng ngự đáng sợ, mạnh mẽ chặn lại những công kích cường hãn này.
Giang Trần thấy thế cũng âm thầm tán thưởng. Không hổ là tu sĩ thần đạo, lục đại tu sĩ bán thần liên thủ công kích, một kích này tuyệt đối có thể so với một kích của tu sĩ thần đạo sơ giai.
Hơn nữa lại là đánh lén, rõ ràng không phá được phòng ngự của đối phương.
- Lại tới.
Giang Trần hạ lệnh.
Đồng thời hai mắt Giang Trần khẽ động, Tà Ác kim nhãn hóa thành hai đạo kim quang bắn thẳng vào trong, hung hăng vọt về phía hai mắt của tên tu sĩ có bướu thịt kia.
Tà Ác kim nhãn của Giang Trần hiện tại có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ, đối với loại tu sĩ thần đạo sơ giai như tên tu sĩ có bướu thịt này mà nói, cũng không chút sợ hãi nào.
Tà Ác kim nhãn cường đại, đầu tiên là cần thần thức ý chí cường đại thi triển. Hiện tại thần thức, ý chí của Giang Trần cường đại tới mức khó tin, tuyệt đối vượt quá tên tu sĩ có bướu thịt này.
Cho nên Tà Ác kiam nhãn này hắn hoàn toàn không sợ bị đối phương cắn trả.
Tên tu sĩ bướu thịt kia vung vẩy Lang Nha bổng, chống cự sáu đạo công kích, ngoài miệng vẫn cuồng ngạo nói:
- Đám chuột nhắt vô tri, chỉ là tu sĩ bán thần, cho dù tới một đống lớn, có thể làm gì được ta chứ? Một chút tài mọn, xem ta phá vỡ liên thủ của các ngươi thế nào? Xem một bổng của ta đập các ngươi thành thịt vụn ra sao.
Người này thậm chí còn không cảm nhận được nguy cơ đang hàng lâm.
Lực chú ý của hắn đều đặt ở việc ngăn cản sáu đạo công kích cùng với điều tra bên trong Cửu Cung mê thần đồ. Lại không ngờ tới việc trước mắt bỗng nhiên xuất hiện hai đạo kim quang, trực tiếp bắn vào trong mắt hắn.
Kim quang chui vào trong mắt hắn, lập tức giống như có lực lượng đóng băng cường đại, bắn thẳng vào sâu trong linh hồn hắn, làm cho thần thức hắn lập tức dừng lại một lúc.
Sau một khắc, tốc độ của hắn rõ ràng đã giảm bớt đi rất nhiều.
Một loạt phản ứng dây chuyền này cơ hồ xảy ra trong nháy mắt. Khi Tà Ác kim nhãn của Giang Trần bắn vào, thần thức đối phương hoàn toàn đình trệ, thần thức ngừng lại, làm cho động tác trên đỉnh đầu không còn được chỉ huy, duy trì, không theo kịp tiết tấu và tốc độ trước đó.
Hậu quả trực tiếp là khiến cho cường độ phòng ngự của hắn thoáng cái giảm xuống rất nhiều. Sáu đạo công kích kia thừa dịp hắn yếu thế mà đánh vào, hung hăng đánh lên trên người hắn.
Cũng may người này da dày thịt thô, rõ ràng là thân thể cực kỳ cường hãn. Sáu đạo công kích này sau khi hung hăng đánh vào, thân thể người này liên tục lắc lư, sắc mặt lúc trắng lúc đó, sau đó không ngờ lại cố nén không có phun ra một ngụm máu.
Có thể nhìn ra được, sáu đạo công kích này cũng không có tạo thành vết thương trí mạng với thân thể hắn.
Giang Trần dùng Thiên Mục thần đồng quan sát xa xa, nhìn qua hai gã tu sĩ thần đạo, hai người này đã chia ra thành hai bên phải trái, bắt đầu phát động công kích.
Nhìn bộ dáng của hai tên này, hiển nhiên lúc này trong lòng trào dâng hung tính, không kiêng nể gì cả, giống như đang chuẩn bị hành hạ đồ ăn vậy.
Giữa song phương, tuy rằng khu vực cách nhau không xa, nhưng lại bị ngăn cách ở giữa. Giang Trần vô cùng ưa thích loại khoảng cách này. Nếu như hắn có thể mở ra một lỗ hổng của trận pháp, dẫn dụ một người tiến vào, hoàn toàn có cơ hội đánh bại hai kẻ này, hơn nữa cơ hội còn không nhỏ.
Giang Trần không ngừng nhìn trái nhìn phải, cuối cùng đưa ra quyết định:
- Tên tu sĩ có chiếc bướu thịt ở dưới cằm kia nhìn qua là người càng thêm lỗ mãng hơn một chút. Chúng ta trước tiên động thủ với hắn.
Loại giao chiến này, có thể diệt trừ chiến lực của đối phương, làm cho đối phương giảm quân số tự nhiên là sách lược tốt nhất.
Mà muốn làm cho đối phương giảm quân số, đầu tiên phải chọn quả hồng mềm nhất.
Nhìn qua, tên tu sĩ có chiếc bướu thịt dưới cằm này rõ ràng thích hợp ra tay hơn cả.
Tên tu sĩ bướu thịt này tay vung vẩy một cái Lang Nha bổng hung hãn, mỗi khi nện xuống một cái đều có thể kéo theo khí thế kinh thiên, đánh vào biên giới trận pháp kia, phát ra động tĩnh rung trời, khiến cho màng nhĩ người ta đau đớn.
- Mọi người chuẩn bị một chút đi, ta sẽ mở ra trận pháp, chế tạo không gian nhất định. Để cho hắn tiến vào bên trong. Sau đó phóng thích rất nhiều thần thông trói buộc hắn. Thứ chư vị cần làm là trong khoảnh khắc đó vận dụng công kích mạnh nhất của mình, hung hăng đánh hắn. Mặc kệ có làm hắn bị thương hay không, vẫn phải vận dụng công kích mạnh nhất. Hiểu chưa?
- Tốt.
Tuy rằng trong đầu Nhị thánh chủ có chút không tình nguyện, thế nhưng hắn cũng biết, đây là vì Vĩnh Hằng thánh địa mà chiến. Nếu như hắn bằng mặt mà không bằng lòng, vạn nhất Giang Trần nhìn ra, buông tay mặc kệ, đến lúc đó phiền toái của hắn sẽ lớn, mà phiền toái của Vĩnh Hằng thánh địa còn lớn hơn.
Những người khác tự nhiên không có ý kiến.
Giang Trần điều động trận pháp, rất nhanh khu vực bị công kích kia xuất hiện vết lõm, từng khe hở xuất hiện trước mặt tên tu sĩ có bướu thịt kia.
Tên tu sĩ này thấy vậy mặt mày hớn hở.
- Còn không vỡ cho ta?
Lại hung hăng nện một kích xuống, vốn chỗ kia đã xuất hiện khe hở, thoáng cái trở thành một cái lỗ lớn.
Tên tu sĩ kia cười ha hả:
- Ta phá vỡ rồi, Tử Kính đảo hữu, ta đi vào trước một bước.
Người này rõ ràng là tính tình nôn nóng, một mặt nói chuyện, một mặt đã xông vào trong, hoàn toàn không có nửa điểm chậm trễ.
Lang Nha bổng trong tay mở đường, bảo hộ bản thân không có một kẽ hở.
Nhìn qua, tiểu tử này tuy rằng lỗ mãng, nhưng mà cũng không ngu ngốc. Công kích nhìn như điên cuồng này kỳ thực cũng là một loại bảo hộ tốt nhất.
Nhưng mà điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là sau khi xông vào cũng không có xuất hiện các loại công kích và mai phục như trong dự liệu của hắn. Bốn phía một mảnh trống rỗng, giống như bỗng nhiên tiến vào trong một không gian, thế giới quỷ dị vậy.
Thủ quyết của Giang Trần liên tục biến ảo, Cửu Cung Mê thần đồ thúc dục tới trạng thái cực hạn.
Cửu Cung Mê thần đồ này ban đầu trong tay Giang Trần cũng khong có phát huy ra ưu thế cường đại nhất của nó. Hôm nay tu vi Giang Trần không ngừng đề thăng, đối với tiềm lực của Cửu Cung mê thần đồ này cũng không ngừng đào bới ra.
Nghĩa cũng như tên, bản thân Cửu Cung mê thần đồ này có thể khiến cho tu sĩ thần đạo mất đi phương hướng, cho nên mới có tư cách gọi là Cửu Cung mê thần đồ.
Tên tu sĩ bướu thịt này rõ ràng là loại người có công kích vật lý và phòng ngự vật lý mạnh tới mức nghịch thiên. Loại người này nếu như cứng rắn đối kháng với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không sợ.
Nhưng mà đối với một ít kỹ xảo, thủ đoạn mà nói, loại tu sĩ này nhất định không quá am hiểu.
Cho nên Giang Trần căn bản không có ý định liều mạng với đối phương.
Đối phương vừa phá vỡ trận pháp, hắn lập tức rơi vào trong Cửu Cung mê thần đồ. Người nọ vừa mới tiến vào trong Cửu Cung mê thần đồ thì Giang Trần lập tức quát lớn:
- Mọi người chuẩn bị, công kích hắn.
Tứ đại tu sĩ cấp bậc bán thần, Phong Hoa Tuyết Nguyệt, còn có hai đại thánh chủ đã sớm nhận được nhắc nhở của Giang Trần, ở trong trận địa sẵn sàng đón địch.
Sau khi nghe được hiệu lệnh, đều nhao nhao phát động công kích, hướng về phía tu sĩ có bướu thịt kia.
Ưu thế cường đại và cũng là rõ ràng nhất của Cửu Cung mê thần đồ ở chỗ, người bị nhốt ở trong không gian của Cửu Cung mê thần đồ hoàn toàn không có cách nào phát giác người ở không gian bên ngoài, cũng không có cách nào phát hiện ra công kích ở bên ngoài.
Mà người bên ngoài thì có thể nhẹ nhõm tập trung vào tên tu sĩ bị nhốt bên trong, thậm chí là phát động công kích.
Như vậy chiến đấu chẳng khác nào diễn ra trong trạng thái song phương không công bằng.
Nhưng mà phản ứng của tu sĩ có bướu thịt kia cũng cực nhanh, khi những công kích cường đại này cùng tụ họp tới công kích hắn, hắn giơ Lang Nha bổng lên, bắt đầu xoay trên đỉnh đầu, tạo thành một vòng xoáy phòng ngự đáng sợ, mạnh mẽ chặn lại những công kích cường hãn này.
Giang Trần thấy thế cũng âm thầm tán thưởng. Không hổ là tu sĩ thần đạo, lục đại tu sĩ bán thần liên thủ công kích, một kích này tuyệt đối có thể so với một kích của tu sĩ thần đạo sơ giai.
Hơn nữa lại là đánh lén, rõ ràng không phá được phòng ngự của đối phương.
- Lại tới.
Giang Trần hạ lệnh.
Đồng thời hai mắt Giang Trần khẽ động, Tà Ác kim nhãn hóa thành hai đạo kim quang bắn thẳng vào trong, hung hăng vọt về phía hai mắt của tên tu sĩ có bướu thịt kia.
Tà Ác kim nhãn của Giang Trần hiện tại có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ, đối với loại tu sĩ thần đạo sơ giai như tên tu sĩ có bướu thịt này mà nói, cũng không chút sợ hãi nào.
Tà Ác kim nhãn cường đại, đầu tiên là cần thần thức ý chí cường đại thi triển. Hiện tại thần thức, ý chí của Giang Trần cường đại tới mức khó tin, tuyệt đối vượt quá tên tu sĩ có bướu thịt này.
Cho nên Tà Ác kiam nhãn này hắn hoàn toàn không sợ bị đối phương cắn trả.
Tên tu sĩ bướu thịt kia vung vẩy Lang Nha bổng, chống cự sáu đạo công kích, ngoài miệng vẫn cuồng ngạo nói:
- Đám chuột nhắt vô tri, chỉ là tu sĩ bán thần, cho dù tới một đống lớn, có thể làm gì được ta chứ? Một chút tài mọn, xem ta phá vỡ liên thủ của các ngươi thế nào? Xem một bổng của ta đập các ngươi thành thịt vụn ra sao.
Người này thậm chí còn không cảm nhận được nguy cơ đang hàng lâm.
Lực chú ý của hắn đều đặt ở việc ngăn cản sáu đạo công kích cùng với điều tra bên trong Cửu Cung mê thần đồ. Lại không ngờ tới việc trước mắt bỗng nhiên xuất hiện hai đạo kim quang, trực tiếp bắn vào trong mắt hắn.
Kim quang chui vào trong mắt hắn, lập tức giống như có lực lượng đóng băng cường đại, bắn thẳng vào sâu trong linh hồn hắn, làm cho thần thức hắn lập tức dừng lại một lúc.
Sau một khắc, tốc độ của hắn rõ ràng đã giảm bớt đi rất nhiều.
Một loạt phản ứng dây chuyền này cơ hồ xảy ra trong nháy mắt. Khi Tà Ác kim nhãn của Giang Trần bắn vào, thần thức đối phương hoàn toàn đình trệ, thần thức ngừng lại, làm cho động tác trên đỉnh đầu không còn được chỉ huy, duy trì, không theo kịp tiết tấu và tốc độ trước đó.
Hậu quả trực tiếp là khiến cho cường độ phòng ngự của hắn thoáng cái giảm xuống rất nhiều. Sáu đạo công kích kia thừa dịp hắn yếu thế mà đánh vào, hung hăng đánh lên trên người hắn.
Cũng may người này da dày thịt thô, rõ ràng là thân thể cực kỳ cường hãn. Sáu đạo công kích này sau khi hung hăng đánh vào, thân thể người này liên tục lắc lư, sắc mặt lúc trắng lúc đó, sau đó không ngờ lại cố nén không có phun ra một ngụm máu.
Có thể nhìn ra được, sáu đạo công kích này cũng không có tạo thành vết thương trí mạng với thân thể hắn.
/3612
|