Muốn nói cương vực nhân loại hiện tại có bao nhiêu đại sư trận pháp cao minh quả thực cũng không có nhiều lắm. Giang Trần đối với chuyện này cũng đã chuẩn bị tâm lý.
Hiển nhiên hắn cũng không yêu cầu một đám trận pháp sư quá cao minh, mà là hắn muốn tìm kiếm một đám trận pháp sư có tiềm lực để bồi dưỡng, hơn nữa phải là trận pháp sư có phẩm tính đoan chính.
Trận pháp nhất đạo, thiên biến vạn hóa, dùng nội tình trước mắt của cương vực nhân loại, không có trận pháp sư đặc biệt xuất sắc cũng là chuyện có thể hiểu được.
Cho nên Giang Trần lại mở miệng nói:
- lần này cần một đám trận pháp sư, cũng không cần tu vi nhất định phải tới cấp độ gì. Càng coi trọng tiềm lực, phẩm tính hơn. Nhóm trận pháp sư này không đơn thuần là trợ giúp ta trọng tổ Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận, càng được liệt vào đối tượng bồi dưỡng trường kỳ. Tương lai của cương vực nhân loại cần trận pháp sư, nhóm trận pháp sư này sẽ trở thành trụ cột của cương vực nhân loại.
Trận pháp sư, ở thời kỳ nào kỳ thực đều quan trọng vô cùng. Tại nhân tộc, tu sĩ nhân tộc ở phương diện tác chiến với ma tộc, thậm chí so với chủng tộc khác kỳ thực cũng không chiếm ưu thế.
Nhưng mà nhân tộc cũng có ưu thế của nhân tộc. Trừ năng lực sinh sôi nảy nở cường đại ra. Nhân tộc đối với việc sử dụng ngoại lực vô cùng tốt, những chủng tộc khác khó có thể so sánh được.
Nhân tộc giỏi về lợi dụng các nhân tố có lợi, như đan đạo, phù lục, trận pháp, các loại ngoại lực này. Trong phạm vi Chư thiên, nhân tộc có thể nói là tồn tại đếm trong đầu ngón tay.
Có thể nói, nhân tộc dùng trí tuệ đền bù yếu thế tiên thiên của mình.
Sau khi nghe tin tức, trên mặt tất cả mọi người ở hiện trường đều vui vẻ. hiện tại cương vực nhân loại cũng biết ý nghĩa chiến lược của Chư thiên vạn linh tỏa thần đại trận.
Nghe nói trận pháp này rốt cuộc cũng được trọng tổ, chuyện này cũng đồng nghĩa với việc, cương nhân loại sẽ có một bức bình chướng, có thể tránh đi luồng trùng kích đầu tiên của ma tộc.
Chuyện này đối với cương vực nhân loại mà nói không thể nghi ngờ là một tin tức tốt rất lớn.
Mạch Vô Song là bằng hữu cũ của Giang Trần, nghe thấy tin tức này cũng phấn chấn nói:
- Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận này bắt đầu trọng tổ, cương vực nhân loại chúng ta mặc dù không nói vô tư, nhưng ít ra cũng vững chắc, không tới mức đứng mũi chịu sào công kích của ma tộc. Cũng có thời gian để chúng ta mạnh hơn nữa.
Địa vị của Mạch Vô Song trong Lưu Ly vương thành hiện tại hoàn toàn vượt qua rất nhiều đại đế của Lưu Ly vương thành năm đó. Hắn cũng là tu sĩ quy thuận Giang Trần tương đối sớm. Với tư cách là khách khanh của Khổng Tước thánh sơn, trung thành và tận tâm, cho nên cũng nhận được rất nhiều chiếu cố của Giang Trần.
Giang Trần cũng mấy lần đem tài nguyên tốt, không ngừng đưa cho Mạch Vô Song, làm cho thực lực Mạch Vô song không ngừng đề thăng, cho nên đám người Mạch Vô Song coi như là phần tử đáng tin, tử trung của Giang Trần.
Tỉnh Trung Huy cũng cười nói:
- Giang Trần thiếu chủ, lão phu tuy rằng không tính là trận pháp sư truyền thống, nhưng đối với trận pháp cũng coi như lướt qua, có thể báo danh không?
Giang Trần cười nói:
- Tỉnh Trung lão ca muốn báo danh, tự nhiên phải hoan nghênh rồi.
- Truyền hiệu lệnh của ta, phàm là tu sĩ trong cương vực nhân loại chúng ta, chỉ cần gia thân trong sạch, lai lịch rõ ràng, phẩm tính đoan chính đều có thể báo danh.
Muốn chọn người, tự nhiên không thể hạn chế trong Lưu Ly vương thành, phải tuyên bố với toàn bộ cương vực nhân loại, như vậy phạm vi lựa chọn mới càng thêm rộng rãi.
Những bộ hạ cũ trong Lưu Ly vương thành tự nhiên cũng không có ý kiến gì.
Bọn họ cũng biết Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận liên quna tới cương vực nhân loại, đã không phải là thứ mà thế lực một nhà như Lưu Ly vương thành bọn họ có thể quan tâm được mất.
Huống chi thế cục cương vực nhân loại phát triển tới tình trạng hiện tại, cơ hồ có thể nói, Giang Trần đã là chưởng khống giả của cương vực nhân loại.
Vốn thế cục cương vực nhân loại trước đó đã hoàn toàn bị phá vỡ. Cái gọi là tất cả các thế lực lớn trên bát vực trừ Lưu Ly vương thành ra, cơ hồ tất cả các thế lực khác cộng lại một chỗ cũng hoàn toàn không bằng một tùy tùng thần đạo do Giang Trần tùy tiện phái ra.
Nói không khách khí một chút, Giang Trần duỗi một ngón tay cũng có thể khiến cho các thế lực khác trong cương vực nhân loại bị diệt.
Vốn Giang Trần định đem chuyện linh mạch bị phong ấn cùng với chuyện truyền thừa của Lưu Ly cung thượng cổ tuyên bố ra ngoài, nhưng mà hiện tại Giang Trần quyết định tạm thời không tuyên bố.
Dù sao từ phản ứng khắp nơi xem ra, thế cục cương vực nhân loại bắt đầu chuyển biến xấu đi. Nói không chừng đã có bóng dáng ma tộc âm thầm quấy phá.
Hiện tại tuyên bố những chuyện này, nếu như ma tộc biết rõ tin tức cũng không tốt. Tuy rằng hiện tại đại quân ma tộc còn chưa có xâm lấn trên quy mô lớn, nhưng mà một ít thế lực của ma tộc ở trong cương vực nhân loại cũng tuyệt đối không thể khinh thường.
Nếu như bọn chúng thực sự có ý đồ phá hỏng cũng đủ phiền toái.
Cho nên Giang Trần quyết định tạm thời trước tiên không nên tuyên bố, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Sau khi tan, Giang Trần chỉ lưu lại một đám bộ hạ, tâm phúc cũ.
Những tu sĩ được Giang Trần điểm danh lưu lại đều là tu sĩ Thiên Vị trở lên. Bất kể là độ trung thành hay là thực lực hiện tại đều là nòng cốt trong Lưu Ly vương thành.
Mà những người này được Giang Trần chỉ điểm lưu lại, trong lòng cũng có chút kích động. Nhìn qua bộ dáng thong dong tự nhiên của Giang Trần, trong lòng bọn họ cũng sinh ra kính sợ và sùng bái nồng đậm.
Một đường Giang Trần đi tới ngày hôm nay, rất nhiều người trong bọn họ đều tận mắt chứng kiến. Nhớ Giang Trần ngày đó từng bước quật khởi, tới bây giờ đã đạt tới trình độ mà bọn họ phải ngước mắt nhìn lên.
Giang Trần mỉm cười, mở miệng nói:
- Chư vị, các vị đều là người một nhà, cũng là nòng cốt của cương vực nhân loại. Có một số việc các ngươi cũng có quyền biết rõ.
Đám người Mạch Vô Song rung động, trong mắt tràn ngập chờ mong. Hiển nhiên nghe Giang Trần nói như vậy, bọn họ suy đoná, Giang Trần nhất định có tin tức tốt gì muốn công bố.
- Đâu tiên, ta muốn nói là cương vực nhân loại từ thượng cổ tới nay càng ngày càng suy yếu, đến bây giờ có thể nói là đã rơi xuống đáy cốc. Loại thời gian khuất nhục này một đi không trở lại. Kể từ hôm nay, cương vực nhân loại bắt đầu leo dốc, mà chư vị, chính là hy vọng quật khởi của cương vực nhân loại.
Lời nói này không có ai dám hoài nghi, người khác nói lời này có lẽ có chút vô lễ, nhưng mà Giang Trần nói ra những lời này lại là hiển nhiên.
Bởi vì Giang Trần xuất hiện, kỳ thực cương vực nhân loại đã đang leo dốc đi lên. Thực lực chỉnh thể của cương vực nhân loại tăng lên không chỉ gấp đôi.
- Chư vị, từ cuộc chiến thượng cổ cho tới nay, đã có hai mươi vạn năm trôi qua. Cương vực nhân loại trải qua mọi chuyện, cho tới bước này có thể nói là đã trải qua đủ loại khó khăn trắc trở. Cũng tới ngày dục hỏa trùng sinh rồi. Có tin tức cơ mật đám người các ngươi cũng có quyền biết rõ, tạm thời phải giữ bí mật, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài. Ta cần các ngươi lập thiên địa thệ ước.
Ánh mắt Giang Trần sâu xa, đảo qua trước mắt mỗi người.
Mạch Vô Song cười ha hả:
- Đã là cơ mật tự nhiên phải thủ ước. Mạch Vô Song ta nếu như tiết lộ cơ ật, khiến cho ta trời tru đất diệt mà chết.
Mạch Vô Song dẫn đầu, những người khác tự nhiên không dám chần chờ, nhao nhao mở miệng thề.
Giang Trần có chút thỏa mãn gật đầu nói:
- Rất tốt, tất cả mọi người đã nguyện thủ ước như vậy, tin tức tốt này tự nhiên các ngươi sẽ có tư cách biết rõ. Từ thượng cổ tới nay các ngươi đều cho rằng linh mạch bị nghiền nát, làm cho cương vực nhân loại yếu đi, đúng không?
Tất cả mọi người không chút do dự gật đầu.
Cương vực nhân loại khắp nơi đều tán đồng cách nói này, tự nhiên không có gì để hoài nghi cả.
Giang Trần đối với phản ứng của mọi người cũng không quá bất ngờ, hắn cười nói:
- Cương vực nhân loại tán đồng nhận định này, trong trường hợp này, nguyên nhân khiến cho cương vực nhân loại yếu đi không phải là linh mạch nghiền nát.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người khiếp sợ.
Hiển nhiên hắn cũng không yêu cầu một đám trận pháp sư quá cao minh, mà là hắn muốn tìm kiếm một đám trận pháp sư có tiềm lực để bồi dưỡng, hơn nữa phải là trận pháp sư có phẩm tính đoan chính.
Trận pháp nhất đạo, thiên biến vạn hóa, dùng nội tình trước mắt của cương vực nhân loại, không có trận pháp sư đặc biệt xuất sắc cũng là chuyện có thể hiểu được.
Cho nên Giang Trần lại mở miệng nói:
- lần này cần một đám trận pháp sư, cũng không cần tu vi nhất định phải tới cấp độ gì. Càng coi trọng tiềm lực, phẩm tính hơn. Nhóm trận pháp sư này không đơn thuần là trợ giúp ta trọng tổ Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận, càng được liệt vào đối tượng bồi dưỡng trường kỳ. Tương lai của cương vực nhân loại cần trận pháp sư, nhóm trận pháp sư này sẽ trở thành trụ cột của cương vực nhân loại.
Trận pháp sư, ở thời kỳ nào kỳ thực đều quan trọng vô cùng. Tại nhân tộc, tu sĩ nhân tộc ở phương diện tác chiến với ma tộc, thậm chí so với chủng tộc khác kỳ thực cũng không chiếm ưu thế.
Nhưng mà nhân tộc cũng có ưu thế của nhân tộc. Trừ năng lực sinh sôi nảy nở cường đại ra. Nhân tộc đối với việc sử dụng ngoại lực vô cùng tốt, những chủng tộc khác khó có thể so sánh được.
Nhân tộc giỏi về lợi dụng các nhân tố có lợi, như đan đạo, phù lục, trận pháp, các loại ngoại lực này. Trong phạm vi Chư thiên, nhân tộc có thể nói là tồn tại đếm trong đầu ngón tay.
Có thể nói, nhân tộc dùng trí tuệ đền bù yếu thế tiên thiên của mình.
Sau khi nghe tin tức, trên mặt tất cả mọi người ở hiện trường đều vui vẻ. hiện tại cương vực nhân loại cũng biết ý nghĩa chiến lược của Chư thiên vạn linh tỏa thần đại trận.
Nghe nói trận pháp này rốt cuộc cũng được trọng tổ, chuyện này cũng đồng nghĩa với việc, cương nhân loại sẽ có một bức bình chướng, có thể tránh đi luồng trùng kích đầu tiên của ma tộc.
Chuyện này đối với cương vực nhân loại mà nói không thể nghi ngờ là một tin tức tốt rất lớn.
Mạch Vô Song là bằng hữu cũ của Giang Trần, nghe thấy tin tức này cũng phấn chấn nói:
- Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận này bắt đầu trọng tổ, cương vực nhân loại chúng ta mặc dù không nói vô tư, nhưng ít ra cũng vững chắc, không tới mức đứng mũi chịu sào công kích của ma tộc. Cũng có thời gian để chúng ta mạnh hơn nữa.
Địa vị của Mạch Vô Song trong Lưu Ly vương thành hiện tại hoàn toàn vượt qua rất nhiều đại đế của Lưu Ly vương thành năm đó. Hắn cũng là tu sĩ quy thuận Giang Trần tương đối sớm. Với tư cách là khách khanh của Khổng Tước thánh sơn, trung thành và tận tâm, cho nên cũng nhận được rất nhiều chiếu cố của Giang Trần.
Giang Trần cũng mấy lần đem tài nguyên tốt, không ngừng đưa cho Mạch Vô Song, làm cho thực lực Mạch Vô song không ngừng đề thăng, cho nên đám người Mạch Vô Song coi như là phần tử đáng tin, tử trung của Giang Trần.
Tỉnh Trung Huy cũng cười nói:
- Giang Trần thiếu chủ, lão phu tuy rằng không tính là trận pháp sư truyền thống, nhưng đối với trận pháp cũng coi như lướt qua, có thể báo danh không?
Giang Trần cười nói:
- Tỉnh Trung lão ca muốn báo danh, tự nhiên phải hoan nghênh rồi.
- Truyền hiệu lệnh của ta, phàm là tu sĩ trong cương vực nhân loại chúng ta, chỉ cần gia thân trong sạch, lai lịch rõ ràng, phẩm tính đoan chính đều có thể báo danh.
Muốn chọn người, tự nhiên không thể hạn chế trong Lưu Ly vương thành, phải tuyên bố với toàn bộ cương vực nhân loại, như vậy phạm vi lựa chọn mới càng thêm rộng rãi.
Những bộ hạ cũ trong Lưu Ly vương thành tự nhiên cũng không có ý kiến gì.
Bọn họ cũng biết Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận liên quna tới cương vực nhân loại, đã không phải là thứ mà thế lực một nhà như Lưu Ly vương thành bọn họ có thể quan tâm được mất.
Huống chi thế cục cương vực nhân loại phát triển tới tình trạng hiện tại, cơ hồ có thể nói, Giang Trần đã là chưởng khống giả của cương vực nhân loại.
Vốn thế cục cương vực nhân loại trước đó đã hoàn toàn bị phá vỡ. Cái gọi là tất cả các thế lực lớn trên bát vực trừ Lưu Ly vương thành ra, cơ hồ tất cả các thế lực khác cộng lại một chỗ cũng hoàn toàn không bằng một tùy tùng thần đạo do Giang Trần tùy tiện phái ra.
Nói không khách khí một chút, Giang Trần duỗi một ngón tay cũng có thể khiến cho các thế lực khác trong cương vực nhân loại bị diệt.
Vốn Giang Trần định đem chuyện linh mạch bị phong ấn cùng với chuyện truyền thừa của Lưu Ly cung thượng cổ tuyên bố ra ngoài, nhưng mà hiện tại Giang Trần quyết định tạm thời không tuyên bố.
Dù sao từ phản ứng khắp nơi xem ra, thế cục cương vực nhân loại bắt đầu chuyển biến xấu đi. Nói không chừng đã có bóng dáng ma tộc âm thầm quấy phá.
Hiện tại tuyên bố những chuyện này, nếu như ma tộc biết rõ tin tức cũng không tốt. Tuy rằng hiện tại đại quân ma tộc còn chưa có xâm lấn trên quy mô lớn, nhưng mà một ít thế lực của ma tộc ở trong cương vực nhân loại cũng tuyệt đối không thể khinh thường.
Nếu như bọn chúng thực sự có ý đồ phá hỏng cũng đủ phiền toái.
Cho nên Giang Trần quyết định tạm thời trước tiên không nên tuyên bố, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Sau khi tan, Giang Trần chỉ lưu lại một đám bộ hạ, tâm phúc cũ.
Những tu sĩ được Giang Trần điểm danh lưu lại đều là tu sĩ Thiên Vị trở lên. Bất kể là độ trung thành hay là thực lực hiện tại đều là nòng cốt trong Lưu Ly vương thành.
Mà những người này được Giang Trần chỉ điểm lưu lại, trong lòng cũng có chút kích động. Nhìn qua bộ dáng thong dong tự nhiên của Giang Trần, trong lòng bọn họ cũng sinh ra kính sợ và sùng bái nồng đậm.
Một đường Giang Trần đi tới ngày hôm nay, rất nhiều người trong bọn họ đều tận mắt chứng kiến. Nhớ Giang Trần ngày đó từng bước quật khởi, tới bây giờ đã đạt tới trình độ mà bọn họ phải ngước mắt nhìn lên.
Giang Trần mỉm cười, mở miệng nói:
- Chư vị, các vị đều là người một nhà, cũng là nòng cốt của cương vực nhân loại. Có một số việc các ngươi cũng có quyền biết rõ.
Đám người Mạch Vô Song rung động, trong mắt tràn ngập chờ mong. Hiển nhiên nghe Giang Trần nói như vậy, bọn họ suy đoná, Giang Trần nhất định có tin tức tốt gì muốn công bố.
- Đâu tiên, ta muốn nói là cương vực nhân loại từ thượng cổ tới nay càng ngày càng suy yếu, đến bây giờ có thể nói là đã rơi xuống đáy cốc. Loại thời gian khuất nhục này một đi không trở lại. Kể từ hôm nay, cương vực nhân loại bắt đầu leo dốc, mà chư vị, chính là hy vọng quật khởi của cương vực nhân loại.
Lời nói này không có ai dám hoài nghi, người khác nói lời này có lẽ có chút vô lễ, nhưng mà Giang Trần nói ra những lời này lại là hiển nhiên.
Bởi vì Giang Trần xuất hiện, kỳ thực cương vực nhân loại đã đang leo dốc đi lên. Thực lực chỉnh thể của cương vực nhân loại tăng lên không chỉ gấp đôi.
- Chư vị, từ cuộc chiến thượng cổ cho tới nay, đã có hai mươi vạn năm trôi qua. Cương vực nhân loại trải qua mọi chuyện, cho tới bước này có thể nói là đã trải qua đủ loại khó khăn trắc trở. Cũng tới ngày dục hỏa trùng sinh rồi. Có tin tức cơ mật đám người các ngươi cũng có quyền biết rõ, tạm thời phải giữ bí mật, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài. Ta cần các ngươi lập thiên địa thệ ước.
Ánh mắt Giang Trần sâu xa, đảo qua trước mắt mỗi người.
Mạch Vô Song cười ha hả:
- Đã là cơ mật tự nhiên phải thủ ước. Mạch Vô Song ta nếu như tiết lộ cơ ật, khiến cho ta trời tru đất diệt mà chết.
Mạch Vô Song dẫn đầu, những người khác tự nhiên không dám chần chờ, nhao nhao mở miệng thề.
Giang Trần có chút thỏa mãn gật đầu nói:
- Rất tốt, tất cả mọi người đã nguyện thủ ước như vậy, tin tức tốt này tự nhiên các ngươi sẽ có tư cách biết rõ. Từ thượng cổ tới nay các ngươi đều cho rằng linh mạch bị nghiền nát, làm cho cương vực nhân loại yếu đi, đúng không?
Tất cả mọi người không chút do dự gật đầu.
Cương vực nhân loại khắp nơi đều tán đồng cách nói này, tự nhiên không có gì để hoài nghi cả.
Giang Trần đối với phản ứng của mọi người cũng không quá bất ngờ, hắn cười nói:
- Cương vực nhân loại tán đồng nhận định này, trong trường hợp này, nguyên nhân khiến cho cương vực nhân loại yếu đi không phải là linh mạch nghiền nát.
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người khiếp sợ.
/3612
|