Giang Trần than nhẹ một tiếng, giống như lầm bầm tự nói:
- Nguyên Ly trưởng lão, ngươi nói hạo nhiên chính khí thực sự có thể trấn áp tất cả tà ma sao?
Nguyên Ly trưởng lão thuận miệng nói:
- Đó là đương nhiên, trong thiên địa này đều có hạo nhiên chính khí, trần áp tà ma a.
Giang Trần gật đầu nói:
- Ngươi nói cũng có đạo lý, đã như vậy vì sao tà ma luôn luôn không chịu thu tay lại? Luôn muốn lao đầu vào chỗ chết, không ngừng đánh tới a.
Nguyên Ly trưởng lão giật mình, giống như bị thứ gì bóp cổ lúng ta lúng túng nói:
- Thiếu chủ, ngài nói những ác linh kia sao?
Giang Trần thở dài:
- Ác linh bất quá là đồ bỏ đi do Ma tộc điều khiển mà thôi, cũng không phải là tà ma chính thức. Ta nói tà ma là ai, chẳng lẽ Nguyên Ly trưởng lão ngươi không rõ ràng hơn ta hay sao?
Toàn thân Nguyên Ly trưởng lão run lên, thân thể giống như đột nhiên cứng đờ, hóa đá, trong mắt tức thì xuất hiện vẻ sợ hãi cực độ.
Trong sát na này, ý niệm đầu tiên sinh ra trong đầu Nguyên Ly trưởng lão chính là mình đã bạo lộ.
Không tốt.
Bước tiếp theo là Nguyên Ly trưởng lão muốn phát động công kích với Giang Trần, nhưng mà ý nghĩ trong đầu hắn tuy rằng là vậy, nhưng khi thực hiện vẫn quá chậm.
Chờ tới khi hắn kịp phản ứng, sau lưng hắn, chẳng biết từ khi nào xuất hiện một cái chuông vàng. Ầm ầm một cái, rơi từ trên đỉnh đầu hắn xuống, bao phủ hắn vào bên trong.
Nguyên Ly trưởng lão lập tức cảm thấy như có mấy ngọn núi lớn ập xuống, làm cho toàn thân hắn căn bản không thể động đậy, vô luận có giãy dụa thế nào cũng như châu chấu đã xe, hoàn toàn không thể nào làm được gì.
- Giang Trần thiếu chủ, ta có tội gì? Sao ngươi lại làm vậy với ta?
Nguyên Ly trưởng lão không nhịn được mà kêu lên.
- Ngươi có tội gì sao? Ngươi còn mở miệng hỏi ta? Ngươi nói là hạo nhiên chính khí, trấn áp tà ma, sao ta lại không có một chút cảnh giác nào cơ chứ?
Giang Trần nhẹ nhàng nói.
- Được rồi, không cần biết ngươi là ai. Cuối cùng ta cũng phải cảm ơn ngươi. Cảm ơn ngươi mang tới đồng bạn của ngươi. Hiện tại bổn thiếu chủ muốn đi chơi đùa với bọn chúng.
Nguyên Ly trưởng lão, chính xác ra hẳn nên gọi là Ngọc Diện thần ma. Trong lòng hắn lập tức trầm xuống, thầm kêu không ổn, mấy đồng bạn Ảnh Ma nhất mạch của hắn đã lẻn vào khu vực hạch tâm này.
Nhìn tư thế này của Giang Trần, hiển nhiên đã sớm nhìn thấu, cơ hồ có thể nói, đây là bẫy rập mà người ta cố ý bố trí, đợi bọn họ chui vào.
Nực cười cho bọn họ luôn cảm thấy phần thắng nắm chắc trong tay, cảm thấy người đứng đầu nhân tộc cũng chỉ có vậy mà thôi.
Hiện tại xem ra người ngu xuẩn không phải là Giang Trần, mà là bọn họ.
Ngọc Diện thần ma nghĩ tới đây mất hết can đảm, muốn dùng toàn lực thông báo cho đồng bọn. Nhưng mà dưới áp chế của kim chung, hắn muốn động đậy cũng khó khăn chứ đừng nói là thông báo cho đồng bọn.
Đúng lúc này Giang Trần phóng lên trời, tay đánh ra ột đạo quang mang lên hư không, tản mát ra từng đạo quang mang tràn ngập hạo nhiên chính khí.
Đám quang mang chói mắt kia ở trung tâm bắn ra tứ phía. Đây chính là những đạo lưu quang từ trong Đại Lưu Ly quang trản tản mát ra.
Đại Lưu Ly quang chiếu rọi tất cả tà ma, làm cho tà ma không có chỗ nào che dấu, lẩn trốn.
Đại Lưu Ly quang hiện lên, khiến cho đám người Thứ Phong giống như là nhảy nhót làm xiếc, hiện ra nguyên hình.
Mà mấy chân linh cũng giống như đột nhiên xuất hiện từ trong trống rỗng, bao vây phong tỏa tứ phía. Thậm chí ngay cả Hạ Thiên Trạch kia cũng không cần xuất mã, đám người Thứ Phong thần ma đã như cá ở trong chậu.
Thứ Phong thần ma đột nhiên bị Đại Lưu Ly quang làm cho hiện thân, hắn lập tức phát giác được có điều không ổn, miệng hú lên một tiếng quái dị:
- Không tốt, chúng ta bị tính kế.
Đều là người thông minh, Thứ Phong thần ma lập tức nhớ tới lời cảnh báo của Du Lam, bảo hắn không nên đánh giá thấp Giang Trần này.
Không thể tưởng tượng được lại bị Du Lam này nói trúng. Ngẫm lại xưa nay hắn còn xem thường Du Lam kia, hiện tại hóa ra chính Du Lam mà hắn vẫn thường xem thường lại nói ra chân lý.
Ảnh Ma nhất tộc thứ cường hãn nhất kỳ thực chính là năng lực ẩn nấp và đánh lén. Như hình với bóng, có năng lực như dán vào sau lưng vậy.
Một khi loại năng lực này bị hạn chế, bổn sự của Ảnh Ma nhất mạch trực tiếp bị mất một nửa.
Dưới sự chiếu rọi của Đại Lưu Ly quang, trong hư không không còn một vị trí nào có thể để cho bọn họ ẩn dấu ma thân được nữa.
Năm tên thần ma cấp bậc bán thần này đều dự cảm được không ổn, nhanh chóng tụ tập lại một chỗ, tựa lưng vào nhau, ánh mắt cảnh giác nhìn qua bốn phía. Ánh mắt hung hãn, ra vẻ tử chiến tới cùng.
Tên ma tu một mắt gọi là Thứ Huyết dùng giọng căn hận nói:
- Thứ Phong đạo huynh, có phải tên Ngọc Diện kia bại lộ rồi hay không?
Thứ Phong thần ma lúc này cũng không hiểu ra sao, cũng không biết tình huống cụ thể thế nào:
- Bây giờ nói ra những thứ này vô dụng. Nhìn điệu bộ này, đối phương đã sớm ngờ tới chúng ta sẽ tới, đã sớm bố trí trận thế, chờ chúng ta tới.
- Đây là bẫy rập.
- Thứ Phong đạo huynh, Ngọc DIện đạo hữu kia không phải đã nói, Chân Linh thần đạo không ở chỗ này hay sao? Đây là năng lực tình báo chó má của hắn hay sao?
Những thần ma cấp bậc bán thần của Ảnh Ma nhất mạch trong mắt lúc này tràn ngập căm tức. Hiển nhiên bọn họ đều cảm thấy bị đạo hữu cùng mạch lừa.
Nếu như không phải Ngọc Diện đạo hữu thề thốt đảm bảo, nói bên người Giang Trần chỉ có một gã trận pháp sư thần đạo, bọn họ tuyệt đối sẽ không dùng phương thức như vậy.
Thứ Phong thần ma lúc này cũng âm thầm kêu khổ, cho dù Ngọc Diện đạo hữu kia tình báo có sai, nhưng mà sách lược là hắn định, kế hoạch mãnh liệt như vậy trước khi áp dụng, hắn vẫn cảm thấy không có vấn đề gì.
Hiện tại thân ở trong vòng vây, hắn mới biết được, kế hoạch này quả thực là vô cùng mạo hiểm.
Nhưng mà trong mắt hắn hiện lên vẻ quyết tuyệt, quát:
- Chẳng lẽ mấy người các ngươi sợ sao? Cho dù gặp phải khó khăn, chẳng lẽ Ảnh Ma nhất mạch chúng ta không có dũng khí chiến đấu tới chết hay sao?
Những người kia đối với Thứ Phong thần ma cũng vô cùng tôn trọng, nghe hắn nói như vậy, cảm đám đều cảm thấy máu tươi trong cơ thể sôi trào, kêu lên:
- Cùng bọn họ liều.
- Đúng vậy, dũng sĩ Ma tộc chúng ta chẳng lẽ còn bị vài đầu súc sinh hù dọa cho sợ hay sao?
- Hừ, cái gọi là chân linh thần đạo chẳng lẽ còn cường hãn hơn Ma tộc chúng ta hay sao?
- Làm thịt bọn chúng.
Năm đại thần ma cấp bậc bán thần, một khi hạ quyết tâm quyết chiến tới cùng. Sự hiếu chiến trong bản năng cũng triệt để bị kích thích ra.
Cả đám nhao nhao hóa thành từn gđạo ma ảnh, đánh về phía mấy đầu Chân linh.
Thần điều Chu Tước cười hắc hắc, hô:
- Mấy đầu ma tộc cấp bậc bán thần cũng dám tới giương oai trước mặt chân linh thần đạo chúng ta? Chư vị, có nên cho bọn chúng biết một chút lễ độ hay không?
Thần điều Chu Tước nói xong, cánh chim vung lên, hư không chung quanh lập tức biến thành một cái biển lửa, ngay cả mây mù bốn phía dường như cũng bị bốc cháy.
Huyết mạch tứ đại thần thú bọn họ, luận trình độ cường hãn huyết mạch so với Ảnh Ma nhất mạch càng thêm cường hãn. Trong ma tộc, mạch có thể so đấu huyết mạch với tứ đại thần thú cũng chỉ có Thiên Ma nhất mạch mà thôi.
Như Ảnh Ma nhất mạch, trình độ cường hãn của huyết mạch quá cách xa nhau.
Trừ bản năng hung hãn khi chiến đấu của Ma tộc ra, mấy tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc này quả thực không có bao nhiêu ưu thế.
Những dũng sĩ Ảnh ma nhất tộc kia còn chưa có tới gần biên giới biển lửa đã bị Nguyên châu thiên hỏa nóng bỏng khiến cho toàn thân nóng bỏng tới mức cơ hồ bị hòa tan, tất cả kinh sợ thối lui.
Còn chưa đáp xuống giữa không trung, bỗng nhiên chung quanh lại vang lên một tiếng long ngâm.
Trong hư không lại vang lên một tiếng sấm sét, một cái cự trảo đáng sợ phá toái hư không, ngũ trảo chộp một cái vào hư không, rất nhanh đã nắm một gã tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc vào trong tay.
Một tiếng rắc vang lên.
Tên tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc kia dưới một trảo này, lập tức bị phá thành từng mảnh nhỏ, huyết nhục mơ hồ.
- Nguyên Ly trưởng lão, ngươi nói hạo nhiên chính khí thực sự có thể trấn áp tất cả tà ma sao?
Nguyên Ly trưởng lão thuận miệng nói:
- Đó là đương nhiên, trong thiên địa này đều có hạo nhiên chính khí, trần áp tà ma a.
Giang Trần gật đầu nói:
- Ngươi nói cũng có đạo lý, đã như vậy vì sao tà ma luôn luôn không chịu thu tay lại? Luôn muốn lao đầu vào chỗ chết, không ngừng đánh tới a.
Nguyên Ly trưởng lão giật mình, giống như bị thứ gì bóp cổ lúng ta lúng túng nói:
- Thiếu chủ, ngài nói những ác linh kia sao?
Giang Trần thở dài:
- Ác linh bất quá là đồ bỏ đi do Ma tộc điều khiển mà thôi, cũng không phải là tà ma chính thức. Ta nói tà ma là ai, chẳng lẽ Nguyên Ly trưởng lão ngươi không rõ ràng hơn ta hay sao?
Toàn thân Nguyên Ly trưởng lão run lên, thân thể giống như đột nhiên cứng đờ, hóa đá, trong mắt tức thì xuất hiện vẻ sợ hãi cực độ.
Trong sát na này, ý niệm đầu tiên sinh ra trong đầu Nguyên Ly trưởng lão chính là mình đã bạo lộ.
Không tốt.
Bước tiếp theo là Nguyên Ly trưởng lão muốn phát động công kích với Giang Trần, nhưng mà ý nghĩ trong đầu hắn tuy rằng là vậy, nhưng khi thực hiện vẫn quá chậm.
Chờ tới khi hắn kịp phản ứng, sau lưng hắn, chẳng biết từ khi nào xuất hiện một cái chuông vàng. Ầm ầm một cái, rơi từ trên đỉnh đầu hắn xuống, bao phủ hắn vào bên trong.
Nguyên Ly trưởng lão lập tức cảm thấy như có mấy ngọn núi lớn ập xuống, làm cho toàn thân hắn căn bản không thể động đậy, vô luận có giãy dụa thế nào cũng như châu chấu đã xe, hoàn toàn không thể nào làm được gì.
- Giang Trần thiếu chủ, ta có tội gì? Sao ngươi lại làm vậy với ta?
Nguyên Ly trưởng lão không nhịn được mà kêu lên.
- Ngươi có tội gì sao? Ngươi còn mở miệng hỏi ta? Ngươi nói là hạo nhiên chính khí, trấn áp tà ma, sao ta lại không có một chút cảnh giác nào cơ chứ?
Giang Trần nhẹ nhàng nói.
- Được rồi, không cần biết ngươi là ai. Cuối cùng ta cũng phải cảm ơn ngươi. Cảm ơn ngươi mang tới đồng bạn của ngươi. Hiện tại bổn thiếu chủ muốn đi chơi đùa với bọn chúng.
Nguyên Ly trưởng lão, chính xác ra hẳn nên gọi là Ngọc Diện thần ma. Trong lòng hắn lập tức trầm xuống, thầm kêu không ổn, mấy đồng bạn Ảnh Ma nhất mạch của hắn đã lẻn vào khu vực hạch tâm này.
Nhìn tư thế này của Giang Trần, hiển nhiên đã sớm nhìn thấu, cơ hồ có thể nói, đây là bẫy rập mà người ta cố ý bố trí, đợi bọn họ chui vào.
Nực cười cho bọn họ luôn cảm thấy phần thắng nắm chắc trong tay, cảm thấy người đứng đầu nhân tộc cũng chỉ có vậy mà thôi.
Hiện tại xem ra người ngu xuẩn không phải là Giang Trần, mà là bọn họ.
Ngọc Diện thần ma nghĩ tới đây mất hết can đảm, muốn dùng toàn lực thông báo cho đồng bọn. Nhưng mà dưới áp chế của kim chung, hắn muốn động đậy cũng khó khăn chứ đừng nói là thông báo cho đồng bọn.
Đúng lúc này Giang Trần phóng lên trời, tay đánh ra ột đạo quang mang lên hư không, tản mát ra từng đạo quang mang tràn ngập hạo nhiên chính khí.
Đám quang mang chói mắt kia ở trung tâm bắn ra tứ phía. Đây chính là những đạo lưu quang từ trong Đại Lưu Ly quang trản tản mát ra.
Đại Lưu Ly quang chiếu rọi tất cả tà ma, làm cho tà ma không có chỗ nào che dấu, lẩn trốn.
Đại Lưu Ly quang hiện lên, khiến cho đám người Thứ Phong giống như là nhảy nhót làm xiếc, hiện ra nguyên hình.
Mà mấy chân linh cũng giống như đột nhiên xuất hiện từ trong trống rỗng, bao vây phong tỏa tứ phía. Thậm chí ngay cả Hạ Thiên Trạch kia cũng không cần xuất mã, đám người Thứ Phong thần ma đã như cá ở trong chậu.
Thứ Phong thần ma đột nhiên bị Đại Lưu Ly quang làm cho hiện thân, hắn lập tức phát giác được có điều không ổn, miệng hú lên một tiếng quái dị:
- Không tốt, chúng ta bị tính kế.
Đều là người thông minh, Thứ Phong thần ma lập tức nhớ tới lời cảnh báo của Du Lam, bảo hắn không nên đánh giá thấp Giang Trần này.
Không thể tưởng tượng được lại bị Du Lam này nói trúng. Ngẫm lại xưa nay hắn còn xem thường Du Lam kia, hiện tại hóa ra chính Du Lam mà hắn vẫn thường xem thường lại nói ra chân lý.
Ảnh Ma nhất tộc thứ cường hãn nhất kỳ thực chính là năng lực ẩn nấp và đánh lén. Như hình với bóng, có năng lực như dán vào sau lưng vậy.
Một khi loại năng lực này bị hạn chế, bổn sự của Ảnh Ma nhất mạch trực tiếp bị mất một nửa.
Dưới sự chiếu rọi của Đại Lưu Ly quang, trong hư không không còn một vị trí nào có thể để cho bọn họ ẩn dấu ma thân được nữa.
Năm tên thần ma cấp bậc bán thần này đều dự cảm được không ổn, nhanh chóng tụ tập lại một chỗ, tựa lưng vào nhau, ánh mắt cảnh giác nhìn qua bốn phía. Ánh mắt hung hãn, ra vẻ tử chiến tới cùng.
Tên ma tu một mắt gọi là Thứ Huyết dùng giọng căn hận nói:
- Thứ Phong đạo huynh, có phải tên Ngọc Diện kia bại lộ rồi hay không?
Thứ Phong thần ma lúc này cũng không hiểu ra sao, cũng không biết tình huống cụ thể thế nào:
- Bây giờ nói ra những thứ này vô dụng. Nhìn điệu bộ này, đối phương đã sớm ngờ tới chúng ta sẽ tới, đã sớm bố trí trận thế, chờ chúng ta tới.
- Đây là bẫy rập.
- Thứ Phong đạo huynh, Ngọc DIện đạo hữu kia không phải đã nói, Chân Linh thần đạo không ở chỗ này hay sao? Đây là năng lực tình báo chó má của hắn hay sao?
Những thần ma cấp bậc bán thần của Ảnh Ma nhất mạch trong mắt lúc này tràn ngập căm tức. Hiển nhiên bọn họ đều cảm thấy bị đạo hữu cùng mạch lừa.
Nếu như không phải Ngọc Diện đạo hữu thề thốt đảm bảo, nói bên người Giang Trần chỉ có một gã trận pháp sư thần đạo, bọn họ tuyệt đối sẽ không dùng phương thức như vậy.
Thứ Phong thần ma lúc này cũng âm thầm kêu khổ, cho dù Ngọc Diện đạo hữu kia tình báo có sai, nhưng mà sách lược là hắn định, kế hoạch mãnh liệt như vậy trước khi áp dụng, hắn vẫn cảm thấy không có vấn đề gì.
Hiện tại thân ở trong vòng vây, hắn mới biết được, kế hoạch này quả thực là vô cùng mạo hiểm.
Nhưng mà trong mắt hắn hiện lên vẻ quyết tuyệt, quát:
- Chẳng lẽ mấy người các ngươi sợ sao? Cho dù gặp phải khó khăn, chẳng lẽ Ảnh Ma nhất mạch chúng ta không có dũng khí chiến đấu tới chết hay sao?
Những người kia đối với Thứ Phong thần ma cũng vô cùng tôn trọng, nghe hắn nói như vậy, cảm đám đều cảm thấy máu tươi trong cơ thể sôi trào, kêu lên:
- Cùng bọn họ liều.
- Đúng vậy, dũng sĩ Ma tộc chúng ta chẳng lẽ còn bị vài đầu súc sinh hù dọa cho sợ hay sao?
- Hừ, cái gọi là chân linh thần đạo chẳng lẽ còn cường hãn hơn Ma tộc chúng ta hay sao?
- Làm thịt bọn chúng.
Năm đại thần ma cấp bậc bán thần, một khi hạ quyết tâm quyết chiến tới cùng. Sự hiếu chiến trong bản năng cũng triệt để bị kích thích ra.
Cả đám nhao nhao hóa thành từn gđạo ma ảnh, đánh về phía mấy đầu Chân linh.
Thần điều Chu Tước cười hắc hắc, hô:
- Mấy đầu ma tộc cấp bậc bán thần cũng dám tới giương oai trước mặt chân linh thần đạo chúng ta? Chư vị, có nên cho bọn chúng biết một chút lễ độ hay không?
Thần điều Chu Tước nói xong, cánh chim vung lên, hư không chung quanh lập tức biến thành một cái biển lửa, ngay cả mây mù bốn phía dường như cũng bị bốc cháy.
Huyết mạch tứ đại thần thú bọn họ, luận trình độ cường hãn huyết mạch so với Ảnh Ma nhất mạch càng thêm cường hãn. Trong ma tộc, mạch có thể so đấu huyết mạch với tứ đại thần thú cũng chỉ có Thiên Ma nhất mạch mà thôi.
Như Ảnh Ma nhất mạch, trình độ cường hãn của huyết mạch quá cách xa nhau.
Trừ bản năng hung hãn khi chiến đấu của Ma tộc ra, mấy tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc này quả thực không có bao nhiêu ưu thế.
Những dũng sĩ Ảnh ma nhất tộc kia còn chưa có tới gần biên giới biển lửa đã bị Nguyên châu thiên hỏa nóng bỏng khiến cho toàn thân nóng bỏng tới mức cơ hồ bị hòa tan, tất cả kinh sợ thối lui.
Còn chưa đáp xuống giữa không trung, bỗng nhiên chung quanh lại vang lên một tiếng long ngâm.
Trong hư không lại vang lên một tiếng sấm sét, một cái cự trảo đáng sợ phá toái hư không, ngũ trảo chộp một cái vào hư không, rất nhanh đã nắm một gã tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc vào trong tay.
Một tiếng rắc vang lên.
Tên tu sĩ Ảnh Ma nhất tộc kia dưới một trảo này, lập tức bị phá thành từng mảnh nhỏ, huyết nhục mơ hồ.
/3612
|