Mọi việc đã chuẩn bị, các đội ngũ tới xem điển lễ cũng được sắp xếp ở bên ngoài, tất cả đều được canh phòng sâm nghiêm.
Giang Trần đứng ở chỗ cao, cao giọng nói:
- Chư vị, trận pháp sẽ được trọng tổ vào ngày hôm nay. Mọi người nhớ kỳ, đứng xem thì đứng xem, một khi có vẻ đáng ngờ tới gần. Bất kể là ai, một khi vượt qua giới tuyến coi như là xông vào trong trận pháp, tự gánh lấy hậu quả.
Giang Trần nói lời này tràn ngập sát khí, tuyệt đối không phải là một câu nói vui đùa.
Trong lúc nhất thời toàn trường vang vọng tiếng xôn xao đột nhiên tĩnh lặng, mọi thanh âm đều biến mất, giống như đều cảm nhận được sát ý lạnh thấu xương của Giang Trần giữa ban ngày vậy.
Linh thạch đã sớm được Giang Trần sắp xếp người, không ngừng bố trí.
Hiện tại chỉ chờ Giang Trần thúc dục cơ quan thứ nhất, sau đó từng vòng rồi lại từng vòng, không ngừng khởi động, sau đó khởi động cả trận pháp.
Đến bước này, chuyện còn lại chính là nước chảy thành sông.
Giai đoạn hiện tại, mỗi một khu vực hạch tâm của trận pháp đều được Giang Trần bố trí thiên la địa võng. Thời điểm mấu chốt này, cho dù là thiên vương lão tử hạ phàm, cũng tuyệt đối không thể phá hỏng chuyện tốt của hắn.
Ai tới giương oai, quyền sẽ đánh vào mặt kẻ đo.s
- Giờ lành đã tới, khởi động.
Giang Trần thúc dục thần lực, khởi động cơ quan đầu tiên, cơ quan kia vừa khởi động, giống như có từng đạo thủy triều, thôi động các mạch của trận pháp, bằng tốc độ mắt thường không thể nào thấy được, khởi động trận pháp. Từng lớp từng lớp, như sóng sau đè sóng trước, càng ngày càng có nhiều đường văn, giống như ngọn đen trong đêm tối được thắp lên vậy.
Loại cảnh tượng đồ sộ này làm cho ở hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm sét.
Giang Trần không có chút biểu cảm này, Thiên Mục thần đồng như mắt chim ưng, tuần tra bốn phía.
Lúc này ở thông đạo trong điểm hạch tâm kia bắt đầu xuất hiện một thông đạo đi ra.
Thông đạo này chỉ xuất hiện trong thời gian nửa chén trà nhỏ, một khi bỏ qua thời gian, sẽ triệt để khép lại.
Nhưng mà lúc này, Mãng Kỳ cầm đầu tu sĩ dị tộc, quần áo tả tơi, nuối đuôi nhau mà ra. Những người này đều giơ cao ngọc giản trong tay, giống như là giơ kim bài miễn tử lên trên đỉnh đầu.
Đối với tư sĩ giơ ngọc giản, tứ đại thần thú để cho bọn họ đi ra.
Có tu sĩ không có ngọc giản, muốn đục nước béo cò cũng bị tứ đại thần thú không chút khách khí giết chết. Loại cảnh tượng chém giết này cũng làm cho rất nhiều người nhìn vào hãi hùng khiếp vía.
Thời gian nửa chén trà nhỏ cũng không tính là quá dài. Nhưng mà cũng đủ để cho hơn ngàn tu sĩ dị tộc đi ra. Những tu sĩ này trên mặt vô cùng chật vật, y phục tả tơi.
Hai mươi vạn năm bị trấn áp làm cho bọn họ giống như dã nhân, cực kỳ chật vật không chịu nổi.
Cũng may những người này biết rõ nặng nhẹ, sau khi đi ra, toàn bộ co cụm lại trong góc, không dám xông tới, vô cùng nghe lời.
Giang Trần quát:
- Mãng Kỳ, mang theo bọn họ đi tới địa phương được chỉ định, không nên lộn xộn.
Mãng Kỳ vô cùng phối hợp, mang theo những người này nhao nhao đi vào địa phương trống trải đã được chỉ định.
Mà khí thế Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận trọng tổ quả thực là đất rung núi chuyển, uy chấn thiên địa.
Các loại dị tượng thiên địa không ngừng xuất hiện.
Trận pháp này quả thực vô cùng đồ sộ, lần này chỉ là trọng tổ đã có khí thế như vậy. Không biết lần trước bố trí trận pháp này, khí thế sẽ đồ sộ tới bực nào a.
Hồi lâu sau, trận pháp này rốt cuộc cũng khởi động hoàn tất.
Giang Trần cũng thở dài một hơi nhẹm nhõm, thật vất vả, trong quá trình trọng tổ, không ngờ lại thuận lợi như vậy. Những đường vân trên mặt đất được chiếu sáng, cả trận pháp đã triệt để tạo thành một chỉnh thể nghiêm chỉnh.
Trận pháp chỉnh thế được khởi động, sẽ hình thành một hệ thống công thủ một thể, như vậy cho dù có dư nghiệt ma tộc đi ra phá hư cũng cơ hồ rất khó phá ra được.
Bởi vì lực phòng ngự và công kích của hai đầu trận pháp đều cơ hồ không sai biệt lắm.
Trừ phi là kẻ nắm giữ tinh túy trận pháp này, nếu không ai đi chọc vào trận pháp này sẽ chỉ còn con đường chết mà thôi.
Thành công.
Trên mặt Trùng Tiêu tôn giả cũng tràn ngập vui vẻ, trận pháp này lúc bố trí hắn xuất lực không nhiều lắm. Nhưng mà lần trọng tổ, hắn xuất lực xem như tương đối nhiều.
Loại cảm giác tự mình tham dự này đủ để khiến cho hắn cảm thấy vô cùng vui sướng.
Ngay cả Hạ Thiên Trạch rắm thí kia nhìn thấy trận pháp trọng tổ thành công, thời khắc đó trong lòng hắn cũng âm thầm thở dài một hơi. Đương nhiên hắn không biểu lộ gì ra ngoài, gống như lúc nào hắn cũng không muốn để cho người ta nhìn thấy hắn không tiêu sái vậy.
- Trận pháp trọng tổ hoàn tất.
Giang Trần cất cao giọng nói:
- Chư vị, hiện tại có thể tuyên bố, ma kiếp bộc phát, cương vực nhân loại cúng ta có thể không đứng mũi chịu sào. Ma tộc muốn tiến vòa trong địa bàn cương vực nhân loại chúng ta sẽ phải vượt qua cả Thần Uyên đại lục, đi một vòng. Nhân tộc chúng ta kể từ ngay hôm nay cũng nên chuẩn bị tinh thần, vì cuộc chiến ma tộc sau này mà chuẩn bị.
- Giang Trần thiếu chủ uy vũ.
- Trời giúp cương vực nhân loại chúng ta.
Hiện trường vang lên tiếng hoan hô như sấm sét. Hiển nhiên mọi người đối với kết quả này cũng vô cùng hài lòng. Trận pháp này đã tồn tại từ thượng cổ, mọi người đều biết ý nghĩa của trận pháp này.
Hiện tại trận pháp này được trọng tổ, rốt cuộc có thể bảo vệ cương vực nhân loại.
Trong đám người, tất cả các tu sĩ các tông môn thế lực đều kích động tới mức rớt nước mắt, có một ít gia hỏa kiên cường thì hai mắt cũng đỏ bừng.
Ở ngoài đám người, một đám thân ảnh phiêu dật nhìn qua một màn xa xa, trên mặt nở nụ cười vui mừng.
Khuôn mặt người này phiêu dật, hai mắt hiền hòa, nếu như giờ phút này có người quen thuộc ở bên cạnh nhất định sẽ nhận ra hắn là Khổng Tước đại đế đã biến mát từ lâu.
Đương nhiên hiện tại Khổng Tước đại đế cũng sớm là tu sĩ Thiên Vị. Hơn nữa đã gần Thiên Vị cao giai. Đối với thành tựu hiện tại của Lưu Ly vương thành, hắn cũng vô cùng hài lòng.
Sở dĩ hắn không có hiện thân là vì muốn ủng hộ Giang Trần thống trị, ủng hộ quyền uy của người trẻ tuổi này. Không muốn trở về rồi làm cho Giang Trần xấu hổ.
Nhìn thấy thành tựu mà Giang Trần lấy được, Khổng Tước đại đế cũng coi như hài lòng, không uổng quyết định của hắn.
...
Tại nơi càng vắng vẻ hơn, Du Lam thần ma và Ngọc Diện thần ma kia đều tiềm phục ở chỗ tối, trong mắt tràn ngập vẻ không cam lòng, cũng có vài phần bất đắc dĩ và thương cảm.
Vô luận thế nào trận pháp đã trọng tổ, mà bọn họ hết lần này tới lần khác lại bất lực. Bọn họ rất muốn đi phá hỏng nghi thức trọng tổ này.
Thế nhưng mà bọn họ biết rõ dùng thực lực hiện tại của bọn họ, có đi qua cũng là chịu chết.
Bên người Giang Trần, thanh âm của Hạ Thiên Trạch vang lên:
- Giang Trần, mấy tiểu quỷ Ma tộc kia còn ở bên ngoài, có muốn nắm bọn chúng tới tế cờ hay không?
Giang Trần cười ha hả, truyền thức đáp lại:
- Đừng nóng vội, bọn chúng sớm muộn gì cũng là vật trong tay, ta còn đợi bọn chúng dẫn đường a. Thạch Sát lão tổ, Tà Ảnh lão tổ dù sao cũng phải biết rõ tung tích của hai tên này mới được a.
Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận trọng tổ hoàn tất, cương vực nhân loại tương đương giống như không còn nỗi lo, chuyện này đối với việc đề cao sĩ khí, không thể nghi ngờ có tác dụng cực lớn.
trong vòng một đêm, cương vực nhân loại lâm vào cuồng hoan.
Mà Giang Trần lại tỉnh táo dị thường, hắn biết rõ, giao thủ với ma tộc mới thực sự bắt đầu mà thôi. cuộc chiến phục ma cũng tuyệt đối không phải Chư THiên vạn linh tỏa thần đại trận trọng tổ là mọi việc đại cát được.
Tương lai còn con đường rất dài phải đi.
Giang Trần đứng ở chỗ cao, cao giọng nói:
- Chư vị, trận pháp sẽ được trọng tổ vào ngày hôm nay. Mọi người nhớ kỳ, đứng xem thì đứng xem, một khi có vẻ đáng ngờ tới gần. Bất kể là ai, một khi vượt qua giới tuyến coi như là xông vào trong trận pháp, tự gánh lấy hậu quả.
Giang Trần nói lời này tràn ngập sát khí, tuyệt đối không phải là một câu nói vui đùa.
Trong lúc nhất thời toàn trường vang vọng tiếng xôn xao đột nhiên tĩnh lặng, mọi thanh âm đều biến mất, giống như đều cảm nhận được sát ý lạnh thấu xương của Giang Trần giữa ban ngày vậy.
Linh thạch đã sớm được Giang Trần sắp xếp người, không ngừng bố trí.
Hiện tại chỉ chờ Giang Trần thúc dục cơ quan thứ nhất, sau đó từng vòng rồi lại từng vòng, không ngừng khởi động, sau đó khởi động cả trận pháp.
Đến bước này, chuyện còn lại chính là nước chảy thành sông.
Giai đoạn hiện tại, mỗi một khu vực hạch tâm của trận pháp đều được Giang Trần bố trí thiên la địa võng. Thời điểm mấu chốt này, cho dù là thiên vương lão tử hạ phàm, cũng tuyệt đối không thể phá hỏng chuyện tốt của hắn.
Ai tới giương oai, quyền sẽ đánh vào mặt kẻ đo.s
- Giờ lành đã tới, khởi động.
Giang Trần thúc dục thần lực, khởi động cơ quan đầu tiên, cơ quan kia vừa khởi động, giống như có từng đạo thủy triều, thôi động các mạch của trận pháp, bằng tốc độ mắt thường không thể nào thấy được, khởi động trận pháp. Từng lớp từng lớp, như sóng sau đè sóng trước, càng ngày càng có nhiều đường văn, giống như ngọn đen trong đêm tối được thắp lên vậy.
Loại cảnh tượng đồ sộ này làm cho ở hiện trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm sét.
Giang Trần không có chút biểu cảm này, Thiên Mục thần đồng như mắt chim ưng, tuần tra bốn phía.
Lúc này ở thông đạo trong điểm hạch tâm kia bắt đầu xuất hiện một thông đạo đi ra.
Thông đạo này chỉ xuất hiện trong thời gian nửa chén trà nhỏ, một khi bỏ qua thời gian, sẽ triệt để khép lại.
Nhưng mà lúc này, Mãng Kỳ cầm đầu tu sĩ dị tộc, quần áo tả tơi, nuối đuôi nhau mà ra. Những người này đều giơ cao ngọc giản trong tay, giống như là giơ kim bài miễn tử lên trên đỉnh đầu.
Đối với tư sĩ giơ ngọc giản, tứ đại thần thú để cho bọn họ đi ra.
Có tu sĩ không có ngọc giản, muốn đục nước béo cò cũng bị tứ đại thần thú không chút khách khí giết chết. Loại cảnh tượng chém giết này cũng làm cho rất nhiều người nhìn vào hãi hùng khiếp vía.
Thời gian nửa chén trà nhỏ cũng không tính là quá dài. Nhưng mà cũng đủ để cho hơn ngàn tu sĩ dị tộc đi ra. Những tu sĩ này trên mặt vô cùng chật vật, y phục tả tơi.
Hai mươi vạn năm bị trấn áp làm cho bọn họ giống như dã nhân, cực kỳ chật vật không chịu nổi.
Cũng may những người này biết rõ nặng nhẹ, sau khi đi ra, toàn bộ co cụm lại trong góc, không dám xông tới, vô cùng nghe lời.
Giang Trần quát:
- Mãng Kỳ, mang theo bọn họ đi tới địa phương được chỉ định, không nên lộn xộn.
Mãng Kỳ vô cùng phối hợp, mang theo những người này nhao nhao đi vào địa phương trống trải đã được chỉ định.
Mà khí thế Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận trọng tổ quả thực là đất rung núi chuyển, uy chấn thiên địa.
Các loại dị tượng thiên địa không ngừng xuất hiện.
Trận pháp này quả thực vô cùng đồ sộ, lần này chỉ là trọng tổ đã có khí thế như vậy. Không biết lần trước bố trí trận pháp này, khí thế sẽ đồ sộ tới bực nào a.
Hồi lâu sau, trận pháp này rốt cuộc cũng khởi động hoàn tất.
Giang Trần cũng thở dài một hơi nhẹm nhõm, thật vất vả, trong quá trình trọng tổ, không ngờ lại thuận lợi như vậy. Những đường vân trên mặt đất được chiếu sáng, cả trận pháp đã triệt để tạo thành một chỉnh thể nghiêm chỉnh.
Trận pháp chỉnh thế được khởi động, sẽ hình thành một hệ thống công thủ một thể, như vậy cho dù có dư nghiệt ma tộc đi ra phá hư cũng cơ hồ rất khó phá ra được.
Bởi vì lực phòng ngự và công kích của hai đầu trận pháp đều cơ hồ không sai biệt lắm.
Trừ phi là kẻ nắm giữ tinh túy trận pháp này, nếu không ai đi chọc vào trận pháp này sẽ chỉ còn con đường chết mà thôi.
Thành công.
Trên mặt Trùng Tiêu tôn giả cũng tràn ngập vui vẻ, trận pháp này lúc bố trí hắn xuất lực không nhiều lắm. Nhưng mà lần trọng tổ, hắn xuất lực xem như tương đối nhiều.
Loại cảm giác tự mình tham dự này đủ để khiến cho hắn cảm thấy vô cùng vui sướng.
Ngay cả Hạ Thiên Trạch rắm thí kia nhìn thấy trận pháp trọng tổ thành công, thời khắc đó trong lòng hắn cũng âm thầm thở dài một hơi. Đương nhiên hắn không biểu lộ gì ra ngoài, gống như lúc nào hắn cũng không muốn để cho người ta nhìn thấy hắn không tiêu sái vậy.
- Trận pháp trọng tổ hoàn tất.
Giang Trần cất cao giọng nói:
- Chư vị, hiện tại có thể tuyên bố, ma kiếp bộc phát, cương vực nhân loại cúng ta có thể không đứng mũi chịu sào. Ma tộc muốn tiến vòa trong địa bàn cương vực nhân loại chúng ta sẽ phải vượt qua cả Thần Uyên đại lục, đi một vòng. Nhân tộc chúng ta kể từ ngay hôm nay cũng nên chuẩn bị tinh thần, vì cuộc chiến ma tộc sau này mà chuẩn bị.
- Giang Trần thiếu chủ uy vũ.
- Trời giúp cương vực nhân loại chúng ta.
Hiện trường vang lên tiếng hoan hô như sấm sét. Hiển nhiên mọi người đối với kết quả này cũng vô cùng hài lòng. Trận pháp này đã tồn tại từ thượng cổ, mọi người đều biết ý nghĩa của trận pháp này.
Hiện tại trận pháp này được trọng tổ, rốt cuộc có thể bảo vệ cương vực nhân loại.
Trong đám người, tất cả các tu sĩ các tông môn thế lực đều kích động tới mức rớt nước mắt, có một ít gia hỏa kiên cường thì hai mắt cũng đỏ bừng.
Ở ngoài đám người, một đám thân ảnh phiêu dật nhìn qua một màn xa xa, trên mặt nở nụ cười vui mừng.
Khuôn mặt người này phiêu dật, hai mắt hiền hòa, nếu như giờ phút này có người quen thuộc ở bên cạnh nhất định sẽ nhận ra hắn là Khổng Tước đại đế đã biến mát từ lâu.
Đương nhiên hiện tại Khổng Tước đại đế cũng sớm là tu sĩ Thiên Vị. Hơn nữa đã gần Thiên Vị cao giai. Đối với thành tựu hiện tại của Lưu Ly vương thành, hắn cũng vô cùng hài lòng.
Sở dĩ hắn không có hiện thân là vì muốn ủng hộ Giang Trần thống trị, ủng hộ quyền uy của người trẻ tuổi này. Không muốn trở về rồi làm cho Giang Trần xấu hổ.
Nhìn thấy thành tựu mà Giang Trần lấy được, Khổng Tước đại đế cũng coi như hài lòng, không uổng quyết định của hắn.
...
Tại nơi càng vắng vẻ hơn, Du Lam thần ma và Ngọc Diện thần ma kia đều tiềm phục ở chỗ tối, trong mắt tràn ngập vẻ không cam lòng, cũng có vài phần bất đắc dĩ và thương cảm.
Vô luận thế nào trận pháp đã trọng tổ, mà bọn họ hết lần này tới lần khác lại bất lực. Bọn họ rất muốn đi phá hỏng nghi thức trọng tổ này.
Thế nhưng mà bọn họ biết rõ dùng thực lực hiện tại của bọn họ, có đi qua cũng là chịu chết.
Bên người Giang Trần, thanh âm của Hạ Thiên Trạch vang lên:
- Giang Trần, mấy tiểu quỷ Ma tộc kia còn ở bên ngoài, có muốn nắm bọn chúng tới tế cờ hay không?
Giang Trần cười ha hả, truyền thức đáp lại:
- Đừng nóng vội, bọn chúng sớm muộn gì cũng là vật trong tay, ta còn đợi bọn chúng dẫn đường a. Thạch Sát lão tổ, Tà Ảnh lão tổ dù sao cũng phải biết rõ tung tích của hai tên này mới được a.
Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận trọng tổ hoàn tất, cương vực nhân loại tương đương giống như không còn nỗi lo, chuyện này đối với việc đề cao sĩ khí, không thể nghi ngờ có tác dụng cực lớn.
trong vòng một đêm, cương vực nhân loại lâm vào cuồng hoan.
Mà Giang Trần lại tỉnh táo dị thường, hắn biết rõ, giao thủ với ma tộc mới thực sự bắt đầu mà thôi. cuộc chiến phục ma cũng tuyệt đối không phải Chư THiên vạn linh tỏa thần đại trận trọng tổ là mọi việc đại cát được.
Tương lai còn con đường rất dài phải đi.
/3612
|