Tiểu thế giới này gọi là Xích Thủy tiểu thế giới.
Xích Thủy tiểu thế giới này vì là vì bên trong tiểu thế giới này có một nơi gọi là Xích Thủy, vì vậy mới có cái tên như thế.
Xích Thủy này chính là một mảnh thủy vực, một hồ nước lớn tới khôn cùng.
Độ cao của hồ nước này so với mặt biển cực cao, hồ nước này không phải màu xanh da trời, không phải màu xanh lá, mà là màu đỏ, bởi vậy mới gọi là Xích Thủy hồ, lại có người nói đây là Xích Thiên trì.
Giang Trần đối với Xích Thủy tiểu thế giới này kỳ thực cũng không có xa lạ gì. Kiếp trước hắn đã từng đi theo phụ thân du ngoạn qua Xích Thủy tiểu thế giới này.
Chỉ là lúc ấy hắn vẫn là nhi tử Thiên Đế, là hoàng tử điện hạ của Chư Thiên đại thế giới, thân phận dưới một người trên vạn người.
Về phần truyền thuyết về Xích Thủy có rất nhiều, bất quá đối với Giang Trần lại không có bao nhiêu lực hấp dẫn. Bởi vì lúc ấy phụ thân từng nói cho hắn biết, Xích Thủy này kỳ thực chính là một hồ nước tạo thành từ núi lửa mà thôi.
Chỉ là tu sĩ tu luyện thuộc tính hỏa, dường như xích hợp tu luyện ở Xích Thủy này.
Bởi vậy Xích Thủy tiểu thế giới này, tranh cãi về Xích Thủy thiên trì từ thời thượng cổ đã không ngừng tranh luận. Kiếp trước Thái Uyên Thiên đế cũng không biết đã lý giải bao nhiêu lần.
Nhưng mà tranh đoạt tiểu thế giới, phụ thân với tư cách là Thiên Đế chư thiên, có đôi khi cũng không nên ngang ngược can thiệp. Chỉ cần tiểu thế giới huyên náo không quá khoa trương, người bình thường sẽ mắt nhắm mắt mở.
Giang Trần ngồi ở vị trí cửa sổ của một tửu quán, nhìn qua đám người như dòng nước chảy ngoài cửa, nhìn qua các loại cách ăn mặc, tu sĩ có hình thù kỳ quái, Giang Trần cũng không thể không cảm khái, đây rốt cuộc cũng là tiểu thế giới rất gần Đại thế giới a.
Ít nhất chủng tộc ở nơi này so với Thần Uyên đại lục còn phong phú hơn nhiều.
Ở chỗ này, các loại tu sĩ chủng tộc kỳ quái đều có. Hơn nữa giữa những tu sĩ này cũng không có thù hằn gì, dường như đã sớm quen chung sống hòa bình rồi.
Ở chỗ này dường như chỉ có tranh chấp lợi ích, không có tranh chấp chủng tộc.
Giờ phút này Giang Hoàn đã ra ngoài nghe ngóng tin tức, mà Giang Trần thì một mình ngồi ở gần cửa sổ, trong lòng nhớ tới phụ thân Thiên Đế.
Từ khi Chư thiên bị nghiền nát tới nay, phụ thân còn sống, nhưng mà giờ phút này ở nơi nào? Bị giam giữ trong lao ngục, hay là bị trấn áp trong một phong ấn nào đó?
Chưa từng có khắc nào, khiến cho Giang Trần cảm thấy mình đã tới gần phụ thân Thiên Đế như vậy.
Trong lúc xuất thần, bên tai Giang Trần vang lên tiếng bước chân ưu nhã, sau đó một thanh âm nhàn nhạt truyền tới:
- Huynh đài, ta quấy rầy một chút.
Giang Trần khẽ giật mình nhìn qua người vừa lên tiếng. Đã thấy có một tu sĩ dị tộc trẻ tuổi ăn mặc kỳ quái, nhìn qua mặt mày và ngũ quan đối phương, Giang Trần đã phán đoán ra người này nhất định không phải là nhân tộc.
Nhưng mà ở đây cũng không có quá phân chia chủng tộc, Giang Trần gật đầu, coi như là đáp lại.
- Huynh đài một mình độc hành, chẳng phải quá nhàm chán hay sao? Không bằng tiểu đệ làm chủ, cùng nhau uống vài chén, nói thế cục Xích Thủy tiểu thế giới một chút a.
Giang Trần cười khổ một tiếng, khẩu khí của tiểu tử này thực sự rất lớn, động một chút là muốn trò truyện thế cục.
Nói thật Giang Trần đối với Xích Thủy tiểu thế giới này hoàn toàn không biết gì về thế cục. Hắn vừa mới tới nơi này, nào có biết được thế cục hiện tại của Xích Thủy tiểu thế giới này ra sao đâu chứ?
Thấy vẻ mặt Giang Trần mờ mịt, người này hiếu kỳ hỏi:
- Huynh đài là người ngoại lai bên ngoài hay sao? Lần đầu tiên tới Xích Thủy tiểu thế giới đúng không?
Giang Trần lắc đầu:
- Cũng không tính là người bên ngoài, nhưng mà đã rất lâu rồi không có trở lại đây, cho nên đối với thế cục hiện tại của Xích Thủy tiểu thế giới quả thực chưa có một chút kiến thức nào. Để cho huynh đài thất vọng rồi.
- Không sao, không sao, ngươi ra ngoài trở về, càng cần có người chỉ điểm sai lầm cho ngươi một chút. Bằng không mà nói, trong Xích Thủy tiểu thế giới, nếu như nói sai lời, đứng vào trận doanh sai, đắc tội với người khác thì phiền phức rất lớn a.
Người này vẻ mặt vô cùng thành thục nói, không được mời mà chủ động ngồi xuống chiếc bàn của Giang Trần.
Đối phương đã ngồi xuống, quả thực Giang Trần cũng không tiện mời đứng dậy.
Người này mặt mày hớn hở, nói chuyện bộ dáng vô cùng kích động, thoạt nhìn có lẽ không giống như người đại gian đại ác.
Lại nói, tu vi của người này cũng chỉ là Thần đạo trung giai, đối với Giang Trần cũng không có bao nhiêu uy hiếp thực chất. Đương nhiên, hiện tại thực lực Giang Trần biểu hiện ra ngoài bất quá cũng chỉ là thần đạo lục, thất trọng mà thôi, hắn cũng không muốn rêu rao quá mức.
- Tôn tính đại danh của huynh đài là gì?
Giang Trần cười ha hả:
- Tại hạ họ Chân, gọi là Chân Thạch.
Đây là cái tên cũ mà Giang Trần từng dùng qua, Giang Trần tự nhiên thuận miệng nói ra. Dù sao cái tên Chân Thạch này hắn cũng đã từng dùng qua.
Ban đầu lúc ở Lưu Ly vương thành, đây là cái tên mà Chân thiếu chủ dùng để dương danh thiên hạ.
- Thì ra là Chân huynh, xem ngũ quan của Chân huynh, hẳn là Nhân tộc thuần khiết a.
Đối phương hỏi thăm dò.
Giang Trần nhẹ nhàng cười, không thừa nhận, cũng không có phủ nhận.
- Được rồi, coi như ta nhiều chuyện. Ta tự giới thiệu một chút, ta gọi là Câu Xạ, ngươi có thể gọi ta là lão Câu, cũng có thể gọi ta là Câu huynh đệ.
Người này vô cùng thuần thục, bắt đầu xưng huynh gọi đệ.
Giang Trần gật đầu:
- Nhiều người như vậy Câu huynh hết lần này tới lần khác lại tìm ta uống rượu nói chuyện phiếm. Chỉ sợ cũng có ý đồ mà tới a. Ta thích người sảng khoái, Câu huynh có ý đồ gì tới, không ngại nói một câu chứ?
Câu Xạ khẽ giật mình, lập tức cười rộ lên:
- Tốt, tốt, quả nhiên là người thống khoái. Vậy ta đành nói thẳng vậy, ta thấy huynh đài khí vũ hiên ngang, thoạt nhìn cũng không phải là bản thổ Xích Thủy tiểu thế giới này. Cho nên ta cố ý lôi kéo ngươi, muốn đưa ngươi một cọc tạo hóa.
- Tạo hóa gì?
Giang Trần khẽ cười nói.
- Ngươi biết Xích Thủy thiên trì chứ? Biết rõ Xích Thủy thiên trì tự nhiên biết rõ tranh đoạt Xích Thủy Thiên trì a? Xích Thủy thiên trì qua mỗi một vạn năm sẽ có một lần tranh đoạt. Thế lực tranh đoạt ít nhất có trên trăm nhà, chỉ có thế lực bài danh top năm mới có thể tiếp tục khống chế lĩnh vực Xích Thủy thiên trì. Những thế lực này mới được thành lập bên cạnh Xích Thủy thiên tri, khai tông lập phái. Mặc kệ thế lực của ngươi trước đó hùng hậu thế nào, nếu như sau lần tranh đoạt này mà thất bại, sa sút, nhất định phải xéo đi.
Câu Xạ này lưu loát nói ra một đống lớn tin tức.
- Được rồi, xem ra Câu huynh muốn tham dự tranh đoạt Xích Thủy thiên trì a.
- Ha ha, một mình ta nhất định là không tham dự được. Nhưng mà thế lực của chúng ta lần này có chí hướng rất lớn, định tranh đoạt lấy một chỗ đất cắm dùi. hiện tại tất cả thế lực lớn đều gióng trống khua chiêng mời chào người. Lôi kéo cường giả gia nhập. Lần tranh đoạt này không thể để vọt mất cơ hội a.
- Kỳ thực mỗi một lần tranh đoạt đều có cơ hội a.
Giang Trần cười nói.
- Nói thì nói như vậy, nhưng mà những lần tranh đoạt trước kia tuy rằng là tàn khốc, huyết tinh, nhưng nếu nói ý nghĩa còn không có lớn như lần này. Lần tranh đoạt này, giống như liên quan tới một ít lợi ích. Nghe nói thế lực có thể khai tông lập phái cạnh Xích Thủy thiên trì sẽ có tư cách đi Thái Uyên đại thế giới bái kiến Thiên Đế a.
- Bái kiến Thiên Đế?
Giang Trần nao nao:
- Thiên đế của Thái Uyên đại thế giới là ai? Không phải là...
- Suỵt...
Câu Xạ kia vội vàng làm động tác không được lên tiếng, ý bảo Giang Trần không nên nói tiếp:
- Huynh đài, những lời này ngàn vạn lần không thể nói lung tung trong Thái Uyên đại thế giới. Ngươi không biết, Thái Uyên đại thế giới dã sớm có Thiên đế khác. Chỉ là, hắc hắc, ngươi biết đấy...
- Ta không hiểu.
Giang Trần rất thẳng thắn lắc đầu.
Câu Xạ kia vẻ mặt khó xử, nhìn qua Giang Trần, có chút dở khóc dở cười nói:
- Chân huynh, rốt cuộc ngươi đã rời khỏi Xích Thủy tiểu thế giới bao lâu rồi?
- Rất lâu rồi a. Trên mấy trăm vạn năm.
Giang Trần thuận miệng nói.
- Vậy ngươi nên biết a, tuy rằng tranh giành Thiên Đế huyết tinh, nhưng mà từng đời, từng đời Thiên đế, chắc chắn sẽ có một Thiên đế trên danh nghĩa thượng vị. Chỉ là thời gian thượng vị dài hay ngắn mà thôi.
Xích Thủy tiểu thế giới này vì là vì bên trong tiểu thế giới này có một nơi gọi là Xích Thủy, vì vậy mới có cái tên như thế.
Xích Thủy này chính là một mảnh thủy vực, một hồ nước lớn tới khôn cùng.
Độ cao của hồ nước này so với mặt biển cực cao, hồ nước này không phải màu xanh da trời, không phải màu xanh lá, mà là màu đỏ, bởi vậy mới gọi là Xích Thủy hồ, lại có người nói đây là Xích Thiên trì.
Giang Trần đối với Xích Thủy tiểu thế giới này kỳ thực cũng không có xa lạ gì. Kiếp trước hắn đã từng đi theo phụ thân du ngoạn qua Xích Thủy tiểu thế giới này.
Chỉ là lúc ấy hắn vẫn là nhi tử Thiên Đế, là hoàng tử điện hạ của Chư Thiên đại thế giới, thân phận dưới một người trên vạn người.
Về phần truyền thuyết về Xích Thủy có rất nhiều, bất quá đối với Giang Trần lại không có bao nhiêu lực hấp dẫn. Bởi vì lúc ấy phụ thân từng nói cho hắn biết, Xích Thủy này kỳ thực chính là một hồ nước tạo thành từ núi lửa mà thôi.
Chỉ là tu sĩ tu luyện thuộc tính hỏa, dường như xích hợp tu luyện ở Xích Thủy này.
Bởi vậy Xích Thủy tiểu thế giới này, tranh cãi về Xích Thủy thiên trì từ thời thượng cổ đã không ngừng tranh luận. Kiếp trước Thái Uyên Thiên đế cũng không biết đã lý giải bao nhiêu lần.
Nhưng mà tranh đoạt tiểu thế giới, phụ thân với tư cách là Thiên Đế chư thiên, có đôi khi cũng không nên ngang ngược can thiệp. Chỉ cần tiểu thế giới huyên náo không quá khoa trương, người bình thường sẽ mắt nhắm mắt mở.
Giang Trần ngồi ở vị trí cửa sổ của một tửu quán, nhìn qua đám người như dòng nước chảy ngoài cửa, nhìn qua các loại cách ăn mặc, tu sĩ có hình thù kỳ quái, Giang Trần cũng không thể không cảm khái, đây rốt cuộc cũng là tiểu thế giới rất gần Đại thế giới a.
Ít nhất chủng tộc ở nơi này so với Thần Uyên đại lục còn phong phú hơn nhiều.
Ở chỗ này, các loại tu sĩ chủng tộc kỳ quái đều có. Hơn nữa giữa những tu sĩ này cũng không có thù hằn gì, dường như đã sớm quen chung sống hòa bình rồi.
Ở chỗ này dường như chỉ có tranh chấp lợi ích, không có tranh chấp chủng tộc.
Giờ phút này Giang Hoàn đã ra ngoài nghe ngóng tin tức, mà Giang Trần thì một mình ngồi ở gần cửa sổ, trong lòng nhớ tới phụ thân Thiên Đế.
Từ khi Chư thiên bị nghiền nát tới nay, phụ thân còn sống, nhưng mà giờ phút này ở nơi nào? Bị giam giữ trong lao ngục, hay là bị trấn áp trong một phong ấn nào đó?
Chưa từng có khắc nào, khiến cho Giang Trần cảm thấy mình đã tới gần phụ thân Thiên Đế như vậy.
Trong lúc xuất thần, bên tai Giang Trần vang lên tiếng bước chân ưu nhã, sau đó một thanh âm nhàn nhạt truyền tới:
- Huynh đài, ta quấy rầy một chút.
Giang Trần khẽ giật mình nhìn qua người vừa lên tiếng. Đã thấy có một tu sĩ dị tộc trẻ tuổi ăn mặc kỳ quái, nhìn qua mặt mày và ngũ quan đối phương, Giang Trần đã phán đoán ra người này nhất định không phải là nhân tộc.
Nhưng mà ở đây cũng không có quá phân chia chủng tộc, Giang Trần gật đầu, coi như là đáp lại.
- Huynh đài một mình độc hành, chẳng phải quá nhàm chán hay sao? Không bằng tiểu đệ làm chủ, cùng nhau uống vài chén, nói thế cục Xích Thủy tiểu thế giới một chút a.
Giang Trần cười khổ một tiếng, khẩu khí của tiểu tử này thực sự rất lớn, động một chút là muốn trò truyện thế cục.
Nói thật Giang Trần đối với Xích Thủy tiểu thế giới này hoàn toàn không biết gì về thế cục. Hắn vừa mới tới nơi này, nào có biết được thế cục hiện tại của Xích Thủy tiểu thế giới này ra sao đâu chứ?
Thấy vẻ mặt Giang Trần mờ mịt, người này hiếu kỳ hỏi:
- Huynh đài là người ngoại lai bên ngoài hay sao? Lần đầu tiên tới Xích Thủy tiểu thế giới đúng không?
Giang Trần lắc đầu:
- Cũng không tính là người bên ngoài, nhưng mà đã rất lâu rồi không có trở lại đây, cho nên đối với thế cục hiện tại của Xích Thủy tiểu thế giới quả thực chưa có một chút kiến thức nào. Để cho huynh đài thất vọng rồi.
- Không sao, không sao, ngươi ra ngoài trở về, càng cần có người chỉ điểm sai lầm cho ngươi một chút. Bằng không mà nói, trong Xích Thủy tiểu thế giới, nếu như nói sai lời, đứng vào trận doanh sai, đắc tội với người khác thì phiền phức rất lớn a.
Người này vẻ mặt vô cùng thành thục nói, không được mời mà chủ động ngồi xuống chiếc bàn của Giang Trần.
Đối phương đã ngồi xuống, quả thực Giang Trần cũng không tiện mời đứng dậy.
Người này mặt mày hớn hở, nói chuyện bộ dáng vô cùng kích động, thoạt nhìn có lẽ không giống như người đại gian đại ác.
Lại nói, tu vi của người này cũng chỉ là Thần đạo trung giai, đối với Giang Trần cũng không có bao nhiêu uy hiếp thực chất. Đương nhiên, hiện tại thực lực Giang Trần biểu hiện ra ngoài bất quá cũng chỉ là thần đạo lục, thất trọng mà thôi, hắn cũng không muốn rêu rao quá mức.
- Tôn tính đại danh của huynh đài là gì?
Giang Trần cười ha hả:
- Tại hạ họ Chân, gọi là Chân Thạch.
Đây là cái tên cũ mà Giang Trần từng dùng qua, Giang Trần tự nhiên thuận miệng nói ra. Dù sao cái tên Chân Thạch này hắn cũng đã từng dùng qua.
Ban đầu lúc ở Lưu Ly vương thành, đây là cái tên mà Chân thiếu chủ dùng để dương danh thiên hạ.
- Thì ra là Chân huynh, xem ngũ quan của Chân huynh, hẳn là Nhân tộc thuần khiết a.
Đối phương hỏi thăm dò.
Giang Trần nhẹ nhàng cười, không thừa nhận, cũng không có phủ nhận.
- Được rồi, coi như ta nhiều chuyện. Ta tự giới thiệu một chút, ta gọi là Câu Xạ, ngươi có thể gọi ta là lão Câu, cũng có thể gọi ta là Câu huynh đệ.
Người này vô cùng thuần thục, bắt đầu xưng huynh gọi đệ.
Giang Trần gật đầu:
- Nhiều người như vậy Câu huynh hết lần này tới lần khác lại tìm ta uống rượu nói chuyện phiếm. Chỉ sợ cũng có ý đồ mà tới a. Ta thích người sảng khoái, Câu huynh có ý đồ gì tới, không ngại nói một câu chứ?
Câu Xạ khẽ giật mình, lập tức cười rộ lên:
- Tốt, tốt, quả nhiên là người thống khoái. Vậy ta đành nói thẳng vậy, ta thấy huynh đài khí vũ hiên ngang, thoạt nhìn cũng không phải là bản thổ Xích Thủy tiểu thế giới này. Cho nên ta cố ý lôi kéo ngươi, muốn đưa ngươi một cọc tạo hóa.
- Tạo hóa gì?
Giang Trần khẽ cười nói.
- Ngươi biết Xích Thủy thiên trì chứ? Biết rõ Xích Thủy thiên trì tự nhiên biết rõ tranh đoạt Xích Thủy Thiên trì a? Xích Thủy thiên trì qua mỗi một vạn năm sẽ có một lần tranh đoạt. Thế lực tranh đoạt ít nhất có trên trăm nhà, chỉ có thế lực bài danh top năm mới có thể tiếp tục khống chế lĩnh vực Xích Thủy thiên trì. Những thế lực này mới được thành lập bên cạnh Xích Thủy thiên tri, khai tông lập phái. Mặc kệ thế lực của ngươi trước đó hùng hậu thế nào, nếu như sau lần tranh đoạt này mà thất bại, sa sút, nhất định phải xéo đi.
Câu Xạ này lưu loát nói ra một đống lớn tin tức.
- Được rồi, xem ra Câu huynh muốn tham dự tranh đoạt Xích Thủy thiên trì a.
- Ha ha, một mình ta nhất định là không tham dự được. Nhưng mà thế lực của chúng ta lần này có chí hướng rất lớn, định tranh đoạt lấy một chỗ đất cắm dùi. hiện tại tất cả thế lực lớn đều gióng trống khua chiêng mời chào người. Lôi kéo cường giả gia nhập. Lần tranh đoạt này không thể để vọt mất cơ hội a.
- Kỳ thực mỗi một lần tranh đoạt đều có cơ hội a.
Giang Trần cười nói.
- Nói thì nói như vậy, nhưng mà những lần tranh đoạt trước kia tuy rằng là tàn khốc, huyết tinh, nhưng nếu nói ý nghĩa còn không có lớn như lần này. Lần tranh đoạt này, giống như liên quan tới một ít lợi ích. Nghe nói thế lực có thể khai tông lập phái cạnh Xích Thủy thiên trì sẽ có tư cách đi Thái Uyên đại thế giới bái kiến Thiên Đế a.
- Bái kiến Thiên Đế?
Giang Trần nao nao:
- Thiên đế của Thái Uyên đại thế giới là ai? Không phải là...
- Suỵt...
Câu Xạ kia vội vàng làm động tác không được lên tiếng, ý bảo Giang Trần không nên nói tiếp:
- Huynh đài, những lời này ngàn vạn lần không thể nói lung tung trong Thái Uyên đại thế giới. Ngươi không biết, Thái Uyên đại thế giới dã sớm có Thiên đế khác. Chỉ là, hắc hắc, ngươi biết đấy...
- Ta không hiểu.
Giang Trần rất thẳng thắn lắc đầu.
Câu Xạ kia vẻ mặt khó xử, nhìn qua Giang Trần, có chút dở khóc dở cười nói:
- Chân huynh, rốt cuộc ngươi đã rời khỏi Xích Thủy tiểu thế giới bao lâu rồi?
- Rất lâu rồi a. Trên mấy trăm vạn năm.
Giang Trần thuận miệng nói.
- Vậy ngươi nên biết a, tuy rằng tranh giành Thiên Đế huyết tinh, nhưng mà từng đời, từng đời Thiên đế, chắc chắn sẽ có một Thiên đế trên danh nghĩa thượng vị. Chỉ là thời gian thượng vị dài hay ngắn mà thôi.
/3612
|