Ai chết vẫn còn chưa nói chính xác được đâu! Bạch Vũ mâu quang lạnh lùng, quăng một đạo Lưu Hỏa qua, giữa điện quang hỏa thạch gọi ra tiểu Thanh, giành trước bắt đầu tiến công.
Tiểu Thanh từ trong ngọn lửa mà ra, như bảo kiếm lấy ra khỏi vỏ bộc lộ tài năng, đuôi dài phiêu dật dấy lên ngọn lửa, trên đầu lay động ba cái lông vũ bằng Hỏa Diễm, cuồng ngạo mà cao quý, giống như Hỏa Diễm Chi Vương!
Ngươi cho rằng đoạt thế tấn công trước là có thể thắng ta sao? Hoàn Tố Âm khinh miệt nhếch môi, nham hiểm tránh thoát Lưu Hỏa của Bạch Vũ, gọi ra Qủy Nhãn Thần Hầu.
Qủy Nhãn Thần Hầu vừa mới xuất hiện, đôi mắt to khủng bố liền hiện lên quang mang âm u, nhìn chằm chằm vào tiểu Thanh không tha.
Người xem không cẩn thận tiếp xúc với ánh mắt đó đều lập tức rơi vào Vựng Huyễn, tiểu Thanh không chút nào bị ảnh hưởng hướng về phía Hoàn Tố Âm.
Không hiệu quả?
Không thể nào? Chẳng lẽ Hỏa Diễm Thanh Điểu có thể miễn dịch với Vựng Huyễn?
Không đúng, Thanh Điểu đang nhắm hai mắt lại!
Người xem ngạc nhiên phát hiện Hỏa Diễm Thanh Điểu thế nhưng nhắm hai mắt lại bay về hướng Hoàn Tố Âm, Hỏa Diễm trong miệng trực tiếp dồn ép Qủy Nhãn Thần Hầu.
Hoàn Tố Âm sắc mặt trầm xuống: Nhắm hai mắt lại cũng được sao? Ngu xuẩn!
Xoát xoát xoát -----
Qủy Nhãn Thần Hầu vung ra ba đạo Thủy đao, đâm thẳng về phía tiểu Thanh đang nhắm hai mắt. Tiểu Thanh cũng không lui lại, cao thấp bay vọt qua, liền né được ba lần, tránh được Thủy đao trí mạng.
Nhắm mắt lại cũng có thể trốn? Mọi người ồ lên.
Đám người Tả Viêm, Sa Hoằng trong lòng đều cả kinh, tiểu Thanh có thể tránh thoát tất cả đều nhờ Bạch Vũ chỉ huy, làm sao có thể ăn ý hoàn mỹ như vậy, chẳng lẽ thật sự đã đạt tới cảnh giới tâm ý tương thông?
Đáng chết! Qủy Nhãn, giết nàng ta! Hoàn Tố Âm có chút luống cuống, lập tức đem công kích chuyển hướng Bạch Vũ. Qủy Nhãn Thần Hầu ánh mắt âm trầm chiếu thẳng về phía Bạch Vũ, Thủy đao trong tay ngoan độc quăng về hướng ngực của nàng.
Bạch Vũ rơi vào Vựng Huyễn, vô lực trốn tránh, dung nhan tuyệt sắc dưới khăn che mặt lạnh như băng, xẹt qua tia âm lãnh sát ý.
Bạch Vũ! Sa Hoằng lập tức bay vọt ra phía trước, muốn cứu người.
Oanh -----
Hỏa cầu cuồng bạo của Tiểu Thanh mang theo hơi thở tử vong đã hạ xuống, hung hăng nện về hướng Qủy Nhãn Thần Hầu. Lưu Hỏa bạo ngược tung tóe nổ ra, đẩy ra tầng tầng dao động, cuồng phong gào thét mãnh liệt đảo qua toàn trường, làm cho Sa Hoằng không thể tới gần, lôi đài to như vậy trực tiếp nổ sụp một nửa, ngọn lửa cuồng bạo ở trong đống đổ nát tùy ý cắn nuốt.
Qủy Nhãn Thần Hầu ở trong Hỏa Diễm Phong Bạo yếu ớt vô lực chống cự, nhanh chóng muốn thoát đi, nhưng Bạo Liệt Lưu Hỏa nổ mạnh trong phạm vi quá lớn, nó không kịp chạy ra, lực công kích cao tới 22 điểm liền toàn bộ nổ oanh ở trên người nó.
Qủy Nhãn Thần Hầu nháy mắt sức chịu đựng tiêu hao, ngay cả một chút cơ hội giãy giụa cũng không có liền tan biến.
Không! Hoàn Tố Âm sắc mặt trắng bệch, té ngã trên đống đổ nát, khụ ra một búng máu. Nàng ta đứng cách Qủy Nhãn Thần Hầu rất xa, may mắn tránh thoát được thương tổn mà Bạo Liệt Lưu Hỏa gây ra, nhưng Triệu hoán thú của nàng ta lại bị đánh bại trong một chiêu.
Nàng ta phẫn hận nhìn về phía Bạch Vũ, không quan hệ, chỉ cần Bạch Vũ chết đi, hết thảy cũng sẽ không có vấn đề gì. Qủy Nhãn Thần Hầu trước khi tan biến có ném ra Thủy đao cũng đủ đem Bạch Vũ giết chết mười lần, Bạch Vũ tuyệt đối trốn không thoát!
Người xem sớm đã bị dọa cho choáng váng, rút khỏi lôi đài cách một phạm vi thật xa. Lôi đài phụ cận bị tàn phá cũng chỉ còn lại đám người Sa Hoằng, Tiết lão bản, Tả Viêm, Tả Vũ.
Nàng, lực công kích Triệu hoán thú của nàng có phải lại được nâng cao lên rồi hay không? Tả Vũ khiếp sợ nhìn về phía ca ca của mình.
Tả Viêm gật đầu, không chỉ là lực công kích, lực phòng ngự cùng sức chịu đựng cũng cao lên không ít.
Nàng còn sống không? Tiết lão bản thanh âm run rẩy hỏi. Đây chính là lôi đài Vô Trần Cung cố ý tạo ra, có thể chịu được lực phá hoại của Triệu hoán sư, hiện tại cư nhiên lại bị Bạch Vũ làm hỏng! Nếu không phải người điều khiển chương trình lần này là hắn trốn thoát mau, thì thiếu chút nữa đã phải để lại di ngôn ở nơi này.
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Bạch Vũ, Sa Hoằng khẩn trương đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Tiểu Thanh từ trong ngọn lửa mà ra, như bảo kiếm lấy ra khỏi vỏ bộc lộ tài năng, đuôi dài phiêu dật dấy lên ngọn lửa, trên đầu lay động ba cái lông vũ bằng Hỏa Diễm, cuồng ngạo mà cao quý, giống như Hỏa Diễm Chi Vương!
Ngươi cho rằng đoạt thế tấn công trước là có thể thắng ta sao? Hoàn Tố Âm khinh miệt nhếch môi, nham hiểm tránh thoát Lưu Hỏa của Bạch Vũ, gọi ra Qủy Nhãn Thần Hầu.
Qủy Nhãn Thần Hầu vừa mới xuất hiện, đôi mắt to khủng bố liền hiện lên quang mang âm u, nhìn chằm chằm vào tiểu Thanh không tha.
Người xem không cẩn thận tiếp xúc với ánh mắt đó đều lập tức rơi vào Vựng Huyễn, tiểu Thanh không chút nào bị ảnh hưởng hướng về phía Hoàn Tố Âm.
Không hiệu quả?
Không thể nào? Chẳng lẽ Hỏa Diễm Thanh Điểu có thể miễn dịch với Vựng Huyễn?
Không đúng, Thanh Điểu đang nhắm hai mắt lại!
Người xem ngạc nhiên phát hiện Hỏa Diễm Thanh Điểu thế nhưng nhắm hai mắt lại bay về hướng Hoàn Tố Âm, Hỏa Diễm trong miệng trực tiếp dồn ép Qủy Nhãn Thần Hầu.
Hoàn Tố Âm sắc mặt trầm xuống: Nhắm hai mắt lại cũng được sao? Ngu xuẩn!
Xoát xoát xoát -----
Qủy Nhãn Thần Hầu vung ra ba đạo Thủy đao, đâm thẳng về phía tiểu Thanh đang nhắm hai mắt. Tiểu Thanh cũng không lui lại, cao thấp bay vọt qua, liền né được ba lần, tránh được Thủy đao trí mạng.
Nhắm mắt lại cũng có thể trốn? Mọi người ồ lên.
Đám người Tả Viêm, Sa Hoằng trong lòng đều cả kinh, tiểu Thanh có thể tránh thoát tất cả đều nhờ Bạch Vũ chỉ huy, làm sao có thể ăn ý hoàn mỹ như vậy, chẳng lẽ thật sự đã đạt tới cảnh giới tâm ý tương thông?
Đáng chết! Qủy Nhãn, giết nàng ta! Hoàn Tố Âm có chút luống cuống, lập tức đem công kích chuyển hướng Bạch Vũ. Qủy Nhãn Thần Hầu ánh mắt âm trầm chiếu thẳng về phía Bạch Vũ, Thủy đao trong tay ngoan độc quăng về hướng ngực của nàng.
Bạch Vũ rơi vào Vựng Huyễn, vô lực trốn tránh, dung nhan tuyệt sắc dưới khăn che mặt lạnh như băng, xẹt qua tia âm lãnh sát ý.
Bạch Vũ! Sa Hoằng lập tức bay vọt ra phía trước, muốn cứu người.
Oanh -----
Hỏa cầu cuồng bạo của Tiểu Thanh mang theo hơi thở tử vong đã hạ xuống, hung hăng nện về hướng Qủy Nhãn Thần Hầu. Lưu Hỏa bạo ngược tung tóe nổ ra, đẩy ra tầng tầng dao động, cuồng phong gào thét mãnh liệt đảo qua toàn trường, làm cho Sa Hoằng không thể tới gần, lôi đài to như vậy trực tiếp nổ sụp một nửa, ngọn lửa cuồng bạo ở trong đống đổ nát tùy ý cắn nuốt.
Qủy Nhãn Thần Hầu ở trong Hỏa Diễm Phong Bạo yếu ớt vô lực chống cự, nhanh chóng muốn thoát đi, nhưng Bạo Liệt Lưu Hỏa nổ mạnh trong phạm vi quá lớn, nó không kịp chạy ra, lực công kích cao tới 22 điểm liền toàn bộ nổ oanh ở trên người nó.
Qủy Nhãn Thần Hầu nháy mắt sức chịu đựng tiêu hao, ngay cả một chút cơ hội giãy giụa cũng không có liền tan biến.
Không! Hoàn Tố Âm sắc mặt trắng bệch, té ngã trên đống đổ nát, khụ ra một búng máu. Nàng ta đứng cách Qủy Nhãn Thần Hầu rất xa, may mắn tránh thoát được thương tổn mà Bạo Liệt Lưu Hỏa gây ra, nhưng Triệu hoán thú của nàng ta lại bị đánh bại trong một chiêu.
Nàng ta phẫn hận nhìn về phía Bạch Vũ, không quan hệ, chỉ cần Bạch Vũ chết đi, hết thảy cũng sẽ không có vấn đề gì. Qủy Nhãn Thần Hầu trước khi tan biến có ném ra Thủy đao cũng đủ đem Bạch Vũ giết chết mười lần, Bạch Vũ tuyệt đối trốn không thoát!
Người xem sớm đã bị dọa cho choáng váng, rút khỏi lôi đài cách một phạm vi thật xa. Lôi đài phụ cận bị tàn phá cũng chỉ còn lại đám người Sa Hoằng, Tiết lão bản, Tả Viêm, Tả Vũ.
Nàng, lực công kích Triệu hoán thú của nàng có phải lại được nâng cao lên rồi hay không? Tả Vũ khiếp sợ nhìn về phía ca ca của mình.
Tả Viêm gật đầu, không chỉ là lực công kích, lực phòng ngự cùng sức chịu đựng cũng cao lên không ít.
Nàng còn sống không? Tiết lão bản thanh âm run rẩy hỏi. Đây chính là lôi đài Vô Trần Cung cố ý tạo ra, có thể chịu được lực phá hoại của Triệu hoán sư, hiện tại cư nhiên lại bị Bạch Vũ làm hỏng! Nếu không phải người điều khiển chương trình lần này là hắn trốn thoát mau, thì thiếu chút nữa đã phải để lại di ngôn ở nơi này.
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Bạch Vũ, Sa Hoằng khẩn trương đến mức lòng bàn tay đổ mồ hôi.
/731
|