Chương 4.1: Lên cao trào, ấn lên bụng của cô nhìn cô phun nước
Nơi này của Lục Chi chưa bao giờ bị ai liếm giống như vậy, đầu lưỡi mềm mại của anh tấn công liên tục vào nơi này, cô cảm thấy mình bị liếm đến thay đổi. Giang Ngộ vẫn đang ăn phía bên dưới của cô một cách nhẹ nhàng, anh còn hút hết sạch dâm thuỷ trào ra từ hoa huyệt của cô.
Trước kia cô đã nghe người bạn thân của mình nói cô ấy cảm thấy rất thoải mái khi được bạn trai liếm chỗ này, lúc đó cô đã cảm thấy hơi thèm rồi, không ngờ cuối cùng cũng được cảm nhận thử, đúng là rất thoải mái, đầu lưỡi của Giang Ngộ quá lợi hại, công kịch ở trên hoa huyệt, trêu chọc, còn dùng đầu lưỡi liếm khắp hoa huyệt mềm mại trơn trượt của cô.
Cơ thể của cô rất khoẻ mạnh, bên dưới cũng chẳng có mùi gì, hơn nữa còn chảy ra rất nhiều nước, nhưng không biết có mùi gì hay không mà khi Giang Ngộ nếm thử, anh lại thấy hơi ngọt.
Anh liếm đến nghiện, nhấc mông của cô lên để tiếp tục liếm láp tiểu huyệt của cô, thỉnh thoảng anh lại lắc đầu, sau đó dùng chóp mũi để kích thích âm đế của cô.
“A…”
Lục Chi không nhịn được mà rên rỉ một tiếng, cô cúi đầu nhìn người đàn ông đang tập trung liếm hoa huyệt cho cô. Cô không chịu nổi nữa, vừa định ngồi dậy túm lấy tóc anh, ban đầu cô muốn đẩy anh ra, nhưng lại bị anh liếm láp đến thoải mái, cô không nhịn được mà kẹp chặt cổ của anh, nâng mông lên để dán sát vào miệng của anh, giúp anh liếm vào sâu hơn.
Cô nhìn thấy dâm thuỷ của mình đã chảy đến tận hầu kết của anh, anh liếm thật sự rất thoải mái nha…
Vốn dĩ cô còn tưởng rằng hai người bọn họ không có cơ sở tình cảm, anh sẽ không làm ra chuyện chuyện quá mức như vậy, nhưng anh lại trực tiếp liếm cho cô, hơn nữa anh còn liếm rất tốt.
Lục Chi nhắm mắt hưởng thụ, cô ngẩng đầu, dựa vào chiếc tủ đầu giường, ga giường bên dưới có màu đỏ, do mẹ của Giang Ngộ mua cho. Hai người trần như nhộng nằm trên chiếc ga trải giường màu đỏ, nhìn rất có cảm giác.
Lục Chi rất muốn đi tiểu, cô có cảm giác mình sắp tè ra ngoài, cô nắm lấy tóc của Giang Ngộ, ngón tay chui vào bên trong mái tóc của anh, run run rẩy rẩy nói. “Em muốn đi tiểu, anh không được liếm nữa.”
Vừa nghe được những lời này, Giang Ngộ sửng sốt một chút, sau đó anh rời khỏi tiểu huyệt của cô, mặc dù đã buông tha cho cô nhưng anh vẫn quỳ gối nhìn cô, đôi chân của Lục Chi đang bị tách ra hai bên, sau đó anh ấn lên bụng của cô, ngăn cản cô khép chân lại, đúng lúc này cô phun hết toàn bộ dâm thuỷ ra ngoài.
Khi lên cao trào, Lục Chi không thể kiềm chế được, một cột nước cao vút từ trong hoa huyệt phun ra ngoài, khiến tay của anh ướt đẫm.
Nửa người trên của Lục Chi dựa vào chiếc tủ đầu giường, nhìn dâm thuỷ của mình phun lên lòng bàn tay của Giang Ngộ, tay của anh còn đang đè lên chỗ lông mu của cô.
Lục Chi cảm thấy vô cùng xấu hổ, quá mất mặt, giống như cô đang đi tiểu vậy. Còn Giang Ngộ thì vẫn mải nhìn hoa huyệt đang đóng mở để phun dâm thuỷ ra của cô.
Cô không ngờ khi lên cao trào mình lại phun nhiều đến vậy, chất lỏng sền sệt dính đầy lòng bàn tay của Giang Ngộ, tay của anh cũng đẹp quá đi…
Lục Chi xấu hổ, cô yên lặng kéo một góc chăn bông ở bên cạnh để che mặt của mình lại, nhưng hành động nhỏ này của cô lại khiến Giang Ngộ bật cười.
Lục Chi còn tưởng rằng tiếp theo anh sẽ nhét thứ kia vào bên trong, vì vậy cô tách hai chân mà không chịu khép lại, nhưng anh lại không làm như vậy.
Đột nhiên, anh nhận được một cuộc gọi.
Bàn tay bên kia của anh ướt đẫm, vì vậy anh dùng tay còn lại để nhận điện thoại, hình như có việc gì đó đột xuất, muốn anh phải đi xử lý ngay.
Giang Ngộ vừa nhận điện thoại vừa nhíu mày, anh rút một tờ khăn giấy ở bên cạnh, sau đó lau sạch bàn tay ướt đẫm của mình.
Anh đứng trước mặt Lục Chi thay quần áo, Lục Chi vội vàng hỏi anh. “Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra à anh?”
“Đơn vị của anh có chuyện gấp, bây giờ anh phải qua xem một chút, không biết khi nào mới về. Em buồn ngủ thì cứ đi ngủ trước đi, không cần phải đợi anh đâu.”
Thấy anh vội vàng như vậy, Lục Chi cũng đoán chuyện này rất quan trọng, cô nhanh chóng đứng dậy lấy quần áo cho anh, khuya như vậy đi ra ngoài không cần phải mặc đồng phục, đã muộn như vậy, tốt nhất cứ lấy cho anh một chiếc áo lông vũ là được.
Lục Chi mặc váy ngủ vào, sau đó tiễn anh ra ngoài cửa. Giang Ngộ quay lại nói xin lỗi với cô, “Anh xin lỗi nhé.”
Lục Chi nói không sao, thật ra chuyện xảy ra như vậy cô vẫn có có thể thông cảm cho anh, rốt cuộc đứng ở vị trí của anh, cũng không thể rảnh rỗi nhiều như vậy.
Trước kia cô còn nghe nói anh bận trăm công nghìn việc, nhưng vẫn phải dành ra một chút thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để kết hôn.
Dạo gần đây lại có một đại hội lớn, có rất nhiều chỉ tiêu linh tinh gì đó, nên công việc của anh đã bận lại càng bận hơn.
Nhưng anh không giống mấy người đàn ông ở trong mấy cuốn tiểu thuyết mà Lục Chi hay đọc, lúc nào cũng đi ra ngoài xã giao qua lại, bận bịu công việc, có lẽ thành phố này vẫn chưa lớn đến mức phải vội vàng đến như vậy.
Sau khi Lục Chi tiễn anh ra khỏi nhà, cô quay lại phòng, nhìn một mảnh chất lỏng ướt đẫm của mình trên ga trải giường màu đỏ, cô cảm thấy xấu hổ không thôi!
Cô nhanh chóng đổi ga trải giường mới.
Tại sao đêm tân hôn của cô lại gập ghềnh đến như vậy, anh không thể trải qua một đêm với cô được hay sao?
Cô rất muốn thử xem, khi vật kia tiến vào bên trong có phải rất thoải mái hay không.
...
/144
|