Love 9: Tuyệt vọng.
Ken bước vào nhà, sững sốt khi thấy thằng bạn gục hẳn trên bàn.Lăn lốc khắp nơi là vỏ những chai rượu đã bị uống cạn không còn 1 giọt!!!!! Chuyện gì thế này? Ken không tin nổi vào mắt mình!!! anh đến đây vì cô nàng Salasa bảo anh nên ghé qua thăm Kid 1 chút vì có chuyện!!!!!!! Nhưng chỉ có chút chuyện mà lại thành ra thế này sao?!!!!!! Một người không thích uống rượu như Kid mà lại uống đến mức bất tỉnh thì tất nhiên đó chẳng phải chuyện nhỏ rồi!!!!!!! Ken lại gần thằng bạn, lay lay kêu Kid tỉnh dậy nhưng không được!Kid hoàn toàn mê man, không còn biết trời đất gì nữa! Cả người anh nồng nặc mùi rượu!!!!!! Ken nhíu mày, đỡ thằng bạn vào phòng ngủ. Anh thật sự rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!!!
_______________________________
Kid mệt mỏi cố gắng mở mắt ra. Đầu đau như búa bổ. Anh hoàn toàn xây xẩm. Kid lết ra khỏi phòng, tìm nước uống! Cổ họng anh khô rát, cháy bỏng! Anh chỉ muốn nhanh chóng thỏa mãn cơn khát của mình! Nhưng Kid không còn sức để đứng vững. Cả cơ thể nặng trĩu, chân dường như không thể nhấc lên được. Khó khăn lắm, anh mới đi vào được phòng bếp, tìm trong tủ lạnh 1 chai nước, rồi đưa lên miệng uống ừng ực. Nhưng anh vẫn thấy vô cùng khó chịu. Cả thân thể rã rời. Bụng cồn cào vì đói. Kid lục lọi trong tủ lạnh xem còn gì để ăn không. Đang loay hoay thì bỗng giật mình:
_ Mày đang làm gì thế?_ Ken đứng ngay sau lưng Kid, nhíu mày hỏi.
_ Mày?_ Kid ngạc nhiên quay đầu nhìn Ken_... sao mày lại ở đây?_ Kid bắt đầu suy nghĩ, anh lúc uống rượu rõ ràng là ở phòng khách.... chắc Ken đã đưa anh vào phòng ngủ. Thế nên, không đợi Ken trả lời, Kid tiếp tục quay lại lục lọi cái tủ lạnh_ tao đang kiếm xem còn cái gì ăn không......
_ Thôi! Tránh ra! Đợi tao nấu canh giải rượu cho mà uống!_ Ken đẩy Kid sang 1 bên, đặt túi nilon thức ăn lên trên bếp._ Mày không thấy tao mua đồ về đây à?
_ Ừm... sao mày biết mà tới đây?_ Kid ngồi xuống ghế, thắc mắc.
_ Thông tin tình báo của tao luôn chính xác!_ Ken nhe răng cười.
_ Tao chẳng có tâm trạng để mà đùa với mày!_ Kid đáp lại.
_ Ừm, thật ra thì do cô nàng tinh quái nói tao ghé qua nhà mày thăm, bảo là mày có thể xảy ra chuyện.....
_ Salasa?
_ Ừ.
_ ..............
_ Có chuyện gì đã xảy ra với mày vậy?_ Ken hỏi nhưng vẫn lúi cúi nấu canh, không hề quay lại nhìn Kid.
_ chuyện gì thì cũng là chuyện đã rồi........ tao có cần bắt buộc phải nhớ lại hay không?
_ Nếu mày muốn trốn tránh thì cứ việc.
_ Mày thích nghĩ thế nào thì tùy.
_ Mày định làm gì?......
_ Tao muốn uống........_ Kid buồn bã nói_ nhưng uống rồi, tỉnh dậy....... lại thấy khổ đau hơn rất nhiều.........
_ Mày thôi đi.
_ Tao rõ ràng không muốn nhớ nhưng vẫn cứ nhớ. Rõ ràng không muốn yêu nhưng vẫn cứ yêu. Rõ ràng biết sẽ chỉ đau khổ nhưng vẫn cứ đâm đầu vào ngõ cụt. Rõ ràng hiểu trên đời này chẳng tồn tại tình yêu đẹp đẽ như mơ nhưng vẫn cứ tin tưởng 1 cách ngu ngốc.... cứ tin rằng tao sẽ mãi mãi ở bên cạnh cô ấy dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.......... vậy mà................_ Kid bật cười_ haha, vậy mà giờ đây, mọi chuyện lại thành ra thế này cơ đấy!!!!!!!
_ Là lỗi của cô ấy ư?
_ Không. Là tại tao! Là tại tao có mắt như mù, là tại tao si dại tin vào ảo tưởng...... là tại tao...........
_ Đúng! là tại mày đấy!_ Ken quay lại nhìn Kid, nghiêm túc nói._ Mày vì cái gì mà lại thành ra thế này? Lúc đầu là do chính mày khăng khăng không chịu bỏ cuộc, cũng vì chính mày mà tao phải từ bỏ cô ấy! Giờ đây mày biết được bí mật của cô ấy thì cảm giác ghê tởm hay sao?! tao nói cho mày hay, mày đã làm thì phải có trách nhiệm cho đến cùng! Đừng có ích kỷ chỉ biết đến bản thân mày như thế!!!!!
_ Mày thì biết cái gì mà nói?_ Kid cảm thấy bực bội._ làm sao mày hiểu được cảm giác của tao lúc này? Làm sao mày có thể hiểu được cho tao chứ?!_ Kid lắc đầu_ là bởi vì mày không phải là người trong cuộc, là bởi vì mày không yêu cô ấy bằng tao yêu cô ấy. Cứ cho là mày nói đúng đi, thì sao? Đừng nói những lời dễ dàng như vậy!
_ Tại sao mày dám chắc là mày yêu Candy hơn tao?_ Ken trừng mắt_ mày lấy cái gì mà bảo đảm điều đó? tao từ bỏ nghĩa là tình cảm của tao dành cho Candy ít hơn mày sao? Mày lầm to rồi! Nếu nói như mày, chẳng phải người không yêu con người thật của Candy chính là mày sao? Phải chăng từ trước đến nay mày đã áp đặt cho cô ấy 1 khuôn mẫu hoàn hảo về người yêu lý tưởng?_ Ken quát lên_ Candy là Candy! Dù cô ấy có thế nào thì cũng là người tao đã yêu say đắm, dù thế nào thì cũng là mối tình đầu đơn phương duy nhất của tao! Dù thế nào thì chuyện trái tim tao có hình bóng Candy là điều không thay đổi! Cái tao yêu là bản chất thật chứ chẳng phải chỉ mỗi vẻ bề ngoài!!!!!!!!!!! Rốt cuộc thì mày yêu Candy vì cái quái gì? Vì lí tưởng của mày ư?!!! Mày hãy suy nghĩ thật kỹ xem!! Canh nấu xong rồi! Tao về đây!!!
Ken không để Kid kịp nói thêm 1 lời nào thì đã bực dọc ra về, không thèm ngoái đầu lại lấy 1 lần. Kid im lặng. Múc 1 bát canh, ngồi húp từng thìa một. Cứ thế, lặng lẽ ngồi uống hết sạch. Lặng lẽ rửa bát. Lặng lẽ ngồi trong căn phòng dành cho Candy. Rồi thình lình anh đứng bật dậy, vội vã nhét mấy bộ quần áo vào túi rồi xách vali đi.
_________________________________
1 ngày sau........
New York.
Kid nằm dưới bóng cây cổ thụ, trên thảm cỏ xanh mơn mởn. Những giọt nắng vàng nhảy nhót xuyên qua kẽ lá, đọng lên mái tóc đen tuyền mềm mượt.Anh thả lỏng cả cơ thể mình, thân người gần như hoàn toàn bất động. Chỉ có nhịp thở là vẫn đều đặn. Nơi đây xinh đẹp như 1 thiên đường, bóng cây râm mát che khuất cả 1 vùng trời rộng lớn. Trên cây là 1 ngôi nhà gỗ nhỏ xinh xắn. Cả khuôn viên nơi đây dường như biệt lập với thế giới ồn ào náo nhiệt bên ngoài, chỉ có tiếng xào xạc của lá cây mỗi khi có 1 cơn gió nhẹ thổi qua và tiếng chim ríu rít không ngớt. Kid đắm chìm trong thiên nhiên cây cỏ, trong màu xanh ngút ngàn tươi đẹp này, trong sắc vàng của nắng tràn ngập nơi đây, trong hương hoa thoang thoảng êm dịu. Nơi đây_ chốn bình yên mà anh đã chia sẻ với cô, nơi đây_ mối tình đầu bé bỏng của anh đã được vun đắp........Mi mắt anh khẽ động đậy. Anh từ từ mở mắt, một tay che nắng, mắt nhìn lên bầu trời trong xanh không chút gợn mây. Anh đang tìm lại chút thanh thản trong tâm hồn, tìm lại những cảm xúc sơ khai ban đầu được lưu giữ nơi đây. Trở về đây, đón nhận lấy những gì mình đã bỏ sót lại. Anh nằm yên, cảm nhận những luồng cảm xúc mà nơi bí mật này đang trả lại cho anh, những kí ức về tình yêu ngày ấy, những niềm hạnh phúc giản đơn khi ở bên cô, những mong ước nhỏ nhoi thơ dại.......... tất cả đang quay về trong anh, quá khứ đang trở về, mang theo tất cả những kỉ niệm, những ngọt ngào mà anh đã suýt quên đi.............
............... Kid ngồi dậy, tựa vào gốc cây. Đã từng có người ngồi trong vòng tay anh ở nơi đây. Đã từng có người trao cho anh cảm giác ấm áp hạnh phúc mà tình yêu mang đến........ Đúng vậy......... đã từng..............
......... anh đứng dậy, khẽ sờ lên thân cây, chạm vào vết khắc tên anh và tên cô, chạm vào chữ "F" trong trái tim với ý nghĩa " forever" mà chính bàn tay bé nhỏ của cô đã khắc lên khi phải rời xa anh......... nơi đây là nơi ước hẹn....... ước hẹn cô sẽ trở thành cô dâu của anh năm 16 tuổi........... Lời hứa đầu tiên đó......... không biết liệu có còn thực hiện được hay không.......... Kid khẽ bật cười............. anh không biết phải làm sao ........ nhưng......... những hình ảnh của cô luôn tràn ngập trong từng suy nghĩ....... ngay cả bây giờ..... ngay lúc này, chỗ này cũng gợi nhớ về cô.......... hình ảnh cô mỉm cười xinh đẹp như 1 nữ thần, tay chạm vào vết khắc ngày hôm đó đã mãi mãi lưu lại trong trái tim anh...... anh rút bức ảnh trong túi ra, ngắm nhìn.......... đúng rồi......... anh sẽ không suy nghĩ nữa......... bởi vì cô mãi là cô..... mãi là người anh yêu thương nhất đến trọn đời...............
Ken bước vào nhà, sững sốt khi thấy thằng bạn gục hẳn trên bàn.Lăn lốc khắp nơi là vỏ những chai rượu đã bị uống cạn không còn 1 giọt!!!!! Chuyện gì thế này? Ken không tin nổi vào mắt mình!!! anh đến đây vì cô nàng Salasa bảo anh nên ghé qua thăm Kid 1 chút vì có chuyện!!!!!!! Nhưng chỉ có chút chuyện mà lại thành ra thế này sao?!!!!!! Một người không thích uống rượu như Kid mà lại uống đến mức bất tỉnh thì tất nhiên đó chẳng phải chuyện nhỏ rồi!!!!!!! Ken lại gần thằng bạn, lay lay kêu Kid tỉnh dậy nhưng không được!Kid hoàn toàn mê man, không còn biết trời đất gì nữa! Cả người anh nồng nặc mùi rượu!!!!!! Ken nhíu mày, đỡ thằng bạn vào phòng ngủ. Anh thật sự rất muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!!!
_______________________________
Kid mệt mỏi cố gắng mở mắt ra. Đầu đau như búa bổ. Anh hoàn toàn xây xẩm. Kid lết ra khỏi phòng, tìm nước uống! Cổ họng anh khô rát, cháy bỏng! Anh chỉ muốn nhanh chóng thỏa mãn cơn khát của mình! Nhưng Kid không còn sức để đứng vững. Cả cơ thể nặng trĩu, chân dường như không thể nhấc lên được. Khó khăn lắm, anh mới đi vào được phòng bếp, tìm trong tủ lạnh 1 chai nước, rồi đưa lên miệng uống ừng ực. Nhưng anh vẫn thấy vô cùng khó chịu. Cả thân thể rã rời. Bụng cồn cào vì đói. Kid lục lọi trong tủ lạnh xem còn gì để ăn không. Đang loay hoay thì bỗng giật mình:
_ Mày đang làm gì thế?_ Ken đứng ngay sau lưng Kid, nhíu mày hỏi.
_ Mày?_ Kid ngạc nhiên quay đầu nhìn Ken_... sao mày lại ở đây?_ Kid bắt đầu suy nghĩ, anh lúc uống rượu rõ ràng là ở phòng khách.... chắc Ken đã đưa anh vào phòng ngủ. Thế nên, không đợi Ken trả lời, Kid tiếp tục quay lại lục lọi cái tủ lạnh_ tao đang kiếm xem còn cái gì ăn không......
_ Thôi! Tránh ra! Đợi tao nấu canh giải rượu cho mà uống!_ Ken đẩy Kid sang 1 bên, đặt túi nilon thức ăn lên trên bếp._ Mày không thấy tao mua đồ về đây à?
_ Ừm... sao mày biết mà tới đây?_ Kid ngồi xuống ghế, thắc mắc.
_ Thông tin tình báo của tao luôn chính xác!_ Ken nhe răng cười.
_ Tao chẳng có tâm trạng để mà đùa với mày!_ Kid đáp lại.
_ Ừm, thật ra thì do cô nàng tinh quái nói tao ghé qua nhà mày thăm, bảo là mày có thể xảy ra chuyện.....
_ Salasa?
_ Ừ.
_ ..............
_ Có chuyện gì đã xảy ra với mày vậy?_ Ken hỏi nhưng vẫn lúi cúi nấu canh, không hề quay lại nhìn Kid.
_ chuyện gì thì cũng là chuyện đã rồi........ tao có cần bắt buộc phải nhớ lại hay không?
_ Nếu mày muốn trốn tránh thì cứ việc.
_ Mày thích nghĩ thế nào thì tùy.
_ Mày định làm gì?......
_ Tao muốn uống........_ Kid buồn bã nói_ nhưng uống rồi, tỉnh dậy....... lại thấy khổ đau hơn rất nhiều.........
_ Mày thôi đi.
_ Tao rõ ràng không muốn nhớ nhưng vẫn cứ nhớ. Rõ ràng không muốn yêu nhưng vẫn cứ yêu. Rõ ràng biết sẽ chỉ đau khổ nhưng vẫn cứ đâm đầu vào ngõ cụt. Rõ ràng hiểu trên đời này chẳng tồn tại tình yêu đẹp đẽ như mơ nhưng vẫn cứ tin tưởng 1 cách ngu ngốc.... cứ tin rằng tao sẽ mãi mãi ở bên cạnh cô ấy dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.......... vậy mà................_ Kid bật cười_ haha, vậy mà giờ đây, mọi chuyện lại thành ra thế này cơ đấy!!!!!!!
_ Là lỗi của cô ấy ư?
_ Không. Là tại tao! Là tại tao có mắt như mù, là tại tao si dại tin vào ảo tưởng...... là tại tao...........
_ Đúng! là tại mày đấy!_ Ken quay lại nhìn Kid, nghiêm túc nói._ Mày vì cái gì mà lại thành ra thế này? Lúc đầu là do chính mày khăng khăng không chịu bỏ cuộc, cũng vì chính mày mà tao phải từ bỏ cô ấy! Giờ đây mày biết được bí mật của cô ấy thì cảm giác ghê tởm hay sao?! tao nói cho mày hay, mày đã làm thì phải có trách nhiệm cho đến cùng! Đừng có ích kỷ chỉ biết đến bản thân mày như thế!!!!!
_ Mày thì biết cái gì mà nói?_ Kid cảm thấy bực bội._ làm sao mày hiểu được cảm giác của tao lúc này? Làm sao mày có thể hiểu được cho tao chứ?!_ Kid lắc đầu_ là bởi vì mày không phải là người trong cuộc, là bởi vì mày không yêu cô ấy bằng tao yêu cô ấy. Cứ cho là mày nói đúng đi, thì sao? Đừng nói những lời dễ dàng như vậy!
_ Tại sao mày dám chắc là mày yêu Candy hơn tao?_ Ken trừng mắt_ mày lấy cái gì mà bảo đảm điều đó? tao từ bỏ nghĩa là tình cảm của tao dành cho Candy ít hơn mày sao? Mày lầm to rồi! Nếu nói như mày, chẳng phải người không yêu con người thật của Candy chính là mày sao? Phải chăng từ trước đến nay mày đã áp đặt cho cô ấy 1 khuôn mẫu hoàn hảo về người yêu lý tưởng?_ Ken quát lên_ Candy là Candy! Dù cô ấy có thế nào thì cũng là người tao đã yêu say đắm, dù thế nào thì cũng là mối tình đầu đơn phương duy nhất của tao! Dù thế nào thì chuyện trái tim tao có hình bóng Candy là điều không thay đổi! Cái tao yêu là bản chất thật chứ chẳng phải chỉ mỗi vẻ bề ngoài!!!!!!!!!!! Rốt cuộc thì mày yêu Candy vì cái quái gì? Vì lí tưởng của mày ư?!!! Mày hãy suy nghĩ thật kỹ xem!! Canh nấu xong rồi! Tao về đây!!!
Ken không để Kid kịp nói thêm 1 lời nào thì đã bực dọc ra về, không thèm ngoái đầu lại lấy 1 lần. Kid im lặng. Múc 1 bát canh, ngồi húp từng thìa một. Cứ thế, lặng lẽ ngồi uống hết sạch. Lặng lẽ rửa bát. Lặng lẽ ngồi trong căn phòng dành cho Candy. Rồi thình lình anh đứng bật dậy, vội vã nhét mấy bộ quần áo vào túi rồi xách vali đi.
_________________________________
1 ngày sau........
New York.
Kid nằm dưới bóng cây cổ thụ, trên thảm cỏ xanh mơn mởn. Những giọt nắng vàng nhảy nhót xuyên qua kẽ lá, đọng lên mái tóc đen tuyền mềm mượt.Anh thả lỏng cả cơ thể mình, thân người gần như hoàn toàn bất động. Chỉ có nhịp thở là vẫn đều đặn. Nơi đây xinh đẹp như 1 thiên đường, bóng cây râm mát che khuất cả 1 vùng trời rộng lớn. Trên cây là 1 ngôi nhà gỗ nhỏ xinh xắn. Cả khuôn viên nơi đây dường như biệt lập với thế giới ồn ào náo nhiệt bên ngoài, chỉ có tiếng xào xạc của lá cây mỗi khi có 1 cơn gió nhẹ thổi qua và tiếng chim ríu rít không ngớt. Kid đắm chìm trong thiên nhiên cây cỏ, trong màu xanh ngút ngàn tươi đẹp này, trong sắc vàng của nắng tràn ngập nơi đây, trong hương hoa thoang thoảng êm dịu. Nơi đây_ chốn bình yên mà anh đã chia sẻ với cô, nơi đây_ mối tình đầu bé bỏng của anh đã được vun đắp........Mi mắt anh khẽ động đậy. Anh từ từ mở mắt, một tay che nắng, mắt nhìn lên bầu trời trong xanh không chút gợn mây. Anh đang tìm lại chút thanh thản trong tâm hồn, tìm lại những cảm xúc sơ khai ban đầu được lưu giữ nơi đây. Trở về đây, đón nhận lấy những gì mình đã bỏ sót lại. Anh nằm yên, cảm nhận những luồng cảm xúc mà nơi bí mật này đang trả lại cho anh, những kí ức về tình yêu ngày ấy, những niềm hạnh phúc giản đơn khi ở bên cô, những mong ước nhỏ nhoi thơ dại.......... tất cả đang quay về trong anh, quá khứ đang trở về, mang theo tất cả những kỉ niệm, những ngọt ngào mà anh đã suýt quên đi.............
............... Kid ngồi dậy, tựa vào gốc cây. Đã từng có người ngồi trong vòng tay anh ở nơi đây. Đã từng có người trao cho anh cảm giác ấm áp hạnh phúc mà tình yêu mang đến........ Đúng vậy......... đã từng..............
......... anh đứng dậy, khẽ sờ lên thân cây, chạm vào vết khắc tên anh và tên cô, chạm vào chữ "F" trong trái tim với ý nghĩa " forever" mà chính bàn tay bé nhỏ của cô đã khắc lên khi phải rời xa anh......... nơi đây là nơi ước hẹn....... ước hẹn cô sẽ trở thành cô dâu của anh năm 16 tuổi........... Lời hứa đầu tiên đó......... không biết liệu có còn thực hiện được hay không.......... Kid khẽ bật cười............. anh không biết phải làm sao ........ nhưng......... những hình ảnh của cô luôn tràn ngập trong từng suy nghĩ....... ngay cả bây giờ..... ngay lúc này, chỗ này cũng gợi nhớ về cô.......... hình ảnh cô mỉm cười xinh đẹp như 1 nữ thần, tay chạm vào vết khắc ngày hôm đó đã mãi mãi lưu lại trong trái tim anh...... anh rút bức ảnh trong túi ra, ngắm nhìn.......... đúng rồi......... anh sẽ không suy nghĩ nữa......... bởi vì cô mãi là cô..... mãi là người anh yêu thương nhất đến trọn đời...............
/81
|