Tại Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục, trong Chúng Thần đại chiến tổng cộng có 5 đế quốc lớn cùng hơn 10 công quốc nhỏ tham gia.
Nếu chỉ xét về chiến lực mà nói, trong 5 đại đế quốc, Ngả Mễ đế quốc có thực lực mạnh nhất, áp dụng chuyên chế quân chủ tập quyền, Thần Thánh Sa Mạc đế quốc thực lực đứng tiếp theo, áp dụng chuyên chế tù trưởng liên hợp; Thần Thánh Dong Binh đế quốc thực lực xếp hàng thứ 3, là một quần thể liên minh kinh tế rời rạc được tạo thành bởi các loại tổ chức như thương hội, dong binh, tứ đại Dong binh vương mỗi người hùng cứ một phương, lựa chọn chế độ luân phiên chấp chính; Tu Tư đế quốc đứng áp chót, do nhiều công quốc hợp thành liên bang, Quốc vương được bổ nhiệm qua quá trình bỏ phiếu tại các công quốc; Thần Thánh giáo đình binh lực thuộc diện yếu nhất, áp dụng thể chế một chính giáo nhất duy nhất.
Ở xung quanh nước lớn thường có rất nhiều nước nhỏ, ví dụ như bên trong Ma Pháp sâm lâm có tinh linh tộc, còn ở vùng ven sa mạc thì có Sơn khâu Ải nhân tộc, những quốc gia này đều độc lập với các quốc gia nhân loại, những chủng tộc còn lại đều ở tại lãnh địa riêng và chấp hành luật lệ riêng của mình, bọn họ cũng không cố tình yêu cầu lãnh thổ đầy đủ cùng với danh phận vương giả, bởi vậy, trong đa số thời gian, lãnh địa của các bộ lạc này đều bị đem phân chia ra thành vùng lãnh thổ trực thuộc các quốc gia, có điều, tại các chủng tộc này chưa bao giờ có người nào bận tâm tới mệnh lệnh của quốc vương cả.
Bởi vì đủ loại nguyên nhân đặc thù, cũng chưa từng có một vị đế vương nào có ý đồ đi thay đổi hiện trạng.
―― Chư đại lục. Ngả Mễ Nặc Nhĩ
Trên 3 tòa lầu sặc sỡ, mọi người đều biết, Trì Ngạo Thiên cùng Hạng Thiên hầu như đem tính mạng ra để đánh cược là vì cái gì, tranh chấp từ chỉnh thể chiến lực của binh lính dị đại lục chuyển thành thần binh do Sáng Thế Thần tự tay rèn nên, có một số khán giả lão thành đã âm thầm trách cứ Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn lắm chuyện, có điều, lúc này cũng chẳng tiện nói ra.
Lúc Trì Ngạo Thiên liên tục biến hóa chiêu số, những người có kinh nghiệm dày dạn đã khe khẽ đoán bước tiếp theo của hắn ―― Không ai có thể ngờ rằng 1 thiếu niên với bề ngoài lạnh lùng trong quá trình kịch liệt tranh đấu lại có thể mẫn tuệ chuyển hóa ý nghĩ như vậy, lại càng không ai có thể nghĩ đến việc, thiếu niên này chỉ trong tích tắc đã có thể vận dụng được Tàn tượng cao cấp, sau khi từ 1 người với song thủ cự kiếm biến thành 2 đại kiếm, không ít người phải hô lên kinh ngạc.
Ánh mắt mọi người đều gắt gao nhìn chăm chú vào thần binh của 2 bên.
Trì Ngạo Thiên cùng với Hạng Thiên 2 người trên thân thể đột nhiên bộc phát ra màu đỏ cùng với sắc thuần trắng mãnh liệt, 2 thứ ánh sáng chói mắt trên không trung tựa hồ như tạm ngừng trong nháy mắt, sau đó lại hung hang đâm sầm vào nhau, quang mang màu lửa đỏ chợt đại thịnh chẳng những bao trùm lên sắc trắng, mà còn nhuốm đỏ toàn bộ thiên địa, tựa như cương châm đâm vào mắt mỗi người.
Trên đài toàn bộ các dong binh, quan viên, những người quan sát vây quanh Điểm tướng đài cùng với các kỵ sĩ đều trở nên hỗn loạn, tất cả mọi người ánh mắt đều bị đau đớn đồng thời còn nghe thấy 2 tiếng nổ.
Trên khán đài đại đa số người cũng đã đoán được kết cục Ở giữa luận võ tràng chỉ có một mình Hạng Thiên, ánh mắt y mờ mịt nhìn Hắc Thủy Hồn trong tay mình, mặc dù khoảng cách khá xa, song vẫn có thể trông thấy rõ ràng thứ vũ khí trong truyền thuyết này tựa hồ bị ngắn đi, trên không trung vẫn còn phiêu đãng mớ tóc màu tím. Còn cách đó không xa, hắc y thiếu niên đang ôm trường kiếm hộ thân.
Trì Ngạo Thiên có thể cảm nhận rõ ràng lúc Hắc Thủy Hồn cùng Chu Tước va chạm, kháng lực trầm trọng sau tiếng nổ liền biến mất, đại kiếm trong tay theo quán tính bổ mạnh xuống, Trì Ngạo Thiên kinh ngạc toàn thân đổ mồ hôi, với loại lực lượng này, với độ sắc bén như vậy, trường kiếm không chỉ chém đứt Hắc Thủy Hồn mà thậm chí đầu của Hạng Thiên cũng sẽ bay vút lên dưới trường kiếm… Mặc dù là tranh đấu, mặc dù có chút hiểu lầm nho nhỏ, song còn chưa tới mức phải lấy sinh tử ra đối đầu. Trì Ngạo Thiên dốc sức xoay tròn toàn thân, đại kiếm trên không trung xẹt qua nửa vòng tròn lướt sèo qua mặt Hạng Thiên, kiếm phong sắc bén chặt đứt dây cột tóc cùng với 1 mớ tóc dài màu tím. Sau khi dùng hết lực lượng, thiếu niên bị lực quán tính cực lớn của đại kiếm kéo tuột ra khỏi chiến trường.
Kết quả rõ ràng khiến cho tất cả mọi người tại hiện trường chẳng biết phải nói gì.
Một tiếng ho khan vang lên, sau đó từ trong Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn tiến ra 1 lão nhân khoảng chừng 50 tuổi, trên ma pháp bào màu đỏ sậm có gắn huy tiêu đại ma pháp sư: “Bẩm bệ hạ, thần là Phó đoàn trưởng Dã Lạc Xuyên của Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn. Minh Á, vừa rồi tỷ thí chúng ta thua, đối với các vị bằng hữu đã gửi gắm sự tin tưởng vào Huyền Thanh đoàn, ta thực lòng xin lỗi. Trong tay Trì nhịu thiếu quả thực là hảo binh khí.”
Các ma pháp sư trên khán đài cùng với những dong binh bên ngoài rõ ràng có rất nhiều người đã từng nghe qua cái tên này. Chuyện này là đương nhiên, Dã Lạc Xuyên là ma pháp sư có nghiên cứu sâu sắc về Quang minh hệ đại ma pháp, độ nhuần nhuyễn đối với Thần thánh ma pháp cùng Quang minh hệ còn hơn cả đa số Đại tế tự của Thần Thánh giáo đình. Pháp lực cường đại tới mức có thể khiến cho chiến sĩ vừa mới ngừng thở sống lại. Tại Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn, địa vị của đại ma pháp sư cũng vô cùng cao. Ông ta ở Địa Hành Long kỵ sĩ đoàn không chỉ gánh vác các nhiệm vụ liên quan tới ma pháp, mà còn công khai truyền thụ ma pháp tri thức cho các ma pháp sư trẻ tuổi. Loại hành động chí công vô tư ấy đối với đại bộ phận ma pháp sư cao cấp xem ra là không thể tưởng tượng nổi, cũng chính bởi vì nguyên nhân này nên Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn mới có 1 đội ngũ gồm 500 ma pháp sư, hơn nữa đại đa số bọn họ đều là ma pháp sư cấp 1, 2.
Trước khi đấu võ, đại ma pháp sư các hạ không đứng ra ngăn cản, chủ yếu là bởi vì 2 nguyên nhân, là đại ma pháp sư, ông ta hết sức tin tưởng rằng Hạng Thiên sẽ dùng vũ kỹ đánh bại 2 người trẻ tuổi vừa mới xuất đạo, hơn nữa, Hạng Thiên mới đầu đã nói hết sạch sành sanh rồi, cùng là Phó đoàn trưởng nên cơ hồ cũng không ngăn cản được.
Trận đấu vừa rồi tổn thất đối với Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn cũng không lớn như tổn hại đối với cá nhân Hạng Thiên, chi bằng sớm tiến ra chu toàn một chút, hy vọng có thể vãn hồi chút danh dự của dong binh đoàn trước mặt đại đế.
Thần binh có ý nghĩa thế nào đối với 1 dũng giả? Hồng Thạch cũng hiểu rất rõ. Bất kể là ông ta hay những người khác, đều không ngờ rằng hậu quả lại nghiêm trọng đến vậy, đại đa số người đều cho rằng, nếu có xảy ra va chạm, chỉ cần Chu Tước không bị Hắc Thủy Hồn đánh vỡ thì cũng đã cho thấy rằng thanh trường kiếm này có đủ phẩm chất rồi, hơn nữa còn nói lên rất nhiều vấn đề. Tối đa nhất thì Chu Tước có thể lưu lại 1 vết thương trên Hắc Thủy Hồn, chuyện này cũng chẳng phải là điều gì to tát.
Sau khi sắc đỏ đại thịnh, chỉ 1 kiếm đã chặt đứt đôi Hắc Thủy Hồn cùng mái tóc của dũng giả, Hồng Thạch cũng chẳng biết phải giảng hòa thế nào. Thấy có người đi ra, Hồng Thạch cũng đón lời: “Nếu quả thực là vũ khí do Sáng Thế Thần tự tay tạo ra thì việc Hạng tiên sinh thua cũng không tính là gì cả.”
Sau Chúng Thần đại chiến, có người chuyên nghiên cứu lai lịch của Hắc Thủy Hồn, thanh hắc bổng này rất có khả năng là do Quang Minh thần, 1 trong 12 vị thần ngồi dưới Sáng Thế Thần, tạo ra. Nghe nói, trong quá trình Sáng Thế Thần thu thập các loại đá nguyên sinh ở Thủy tinh linh giới, có tìm được 1 ít mỏ quặng nguyên sinh màu đen, không phải vàng mà cũng chẳng phải gỗ. Trong quá trình đúc vũ khí mới thất vọng khi phát hiện ra rằng đám mỏ quẳng đen này không thể tạo ra được độ sắc bén, căn bản không thể làm kiếm được. Quang Minh thần đứng làm hộ pháp cho Sáng Thế thần, rảnh rỗi không có việc gì bèn thử rèn 1 ít vũ khí ngoại môn, cũng tiện thay thêm vào 1 vài ma pháp đặc công cho các loại vũ khí này. Riêng Hắc Thủy Hồn được đổ vào 4 loại ma pháp đặc công: thánh ngôn, khu ma, thánh uy, trấn định. Đáng tiếc, khi Chúng Thần đại chiến còn chưa chính thức bắt đầu, nó đã trở thành thần khí đầu tiên bị hủy.
Cuộc chiến của dũng giả được gọi là song long chiến tranh, trận này chỉ giới hạn giữa 2 cự long cùng với 2 nhân loại, kết quả đều giống nhau khiến cho thế nhân không thể lý giải nổi, mà kết cục của trận chiến này đối với Chúng Thần đại chiến lại nằm ngoài dự kiến của mọi người. Nếu chỉ xét trên kết quả tại hiện trường mà nói, Tiểu dong binh đoàn toàn thắng. Có điều, về ảnh hưởng sinh ra sau này, thì đại bộ phận dong binh đều cho rằng, trong cùng 1 siêu cấp dong binh đoàn, lại đồng thời xuất hiện 2 vị cường giả có thực lực vượt xa đoàn trưởng, nhất định là yếu tố gây mất ổn định. Thậm chí trong nội bộ Tiểu dong binh đoàn rất nhiều dong binh trẻ tuổi lúc đó cũng bàn tán, đoàn trưởng Ngả Mễ cho tới giờ vẫn chưa có tọa kỵ của chính mình, tương lai liệu có thể có được phi long thần kỳ như Lục Nhi, Yếu Ly hay không? Có một điểm có thể khẳng định rằng, nếu lúc ấy chính là Ngả Mễ đích thân xử lý trận tranh chấp này, thì có lẽ sẽ không lưu lại mối họa ngầm khó có thể thừa nhận như vậy.
Căn cứ theo công tác liên hợp thống kê của lại bộ cùng quân bộ, thu nhập chịu thuế 1 năm của Huyền Thanh Địa Long kỵ sĩ đoàn đạt trên 102 vạn, con số này đã tương đương với toàn bộ thu nhập chịu thuế của 1 hành tỉnh tại đế quốc. Đồng thời, Tiểu dong binh đoàn qua trận cá cược còn thu được từ tay các dong binh khác khoảng 16 vạn tiền cược. Tiểu dong binh đoàn sau cuộc chiến dũng giả thanh danh cũng tăng lên, lúc ấy mấy trăm nhân vật chủ chốt tại dong binh giới đều đặt cược lớn, sau khi thua cược, bọn họ mắng mỏ không tiếc lời sự thần dũng của Tiểu dong binh đoàn đã bành trướng ra khắp dong binh hành nghiệp với tốc độ lớn chưa từng thấy. Tại các Thụ ốc tửu quán ở xung quanh các quốc lộ tại Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục, càng ngày càng có nhiều khách đã bắt đầu nhen nhóm hy vọng được Tiểu dong binh đoàn đứng ra nhận nhiệm vụ bảo vệ cho mình chứ không phải là Huyền Thanh dong binh đoàn như trước kia.
Sau song long đại chiến, quân đội Ngả Mễ đế quốc sĩ khí tăng vọt! Bất kể là các binh sĩ cấp thấp nhất hay các tướng lãnh cầm quân. Một hồi chiến tranh với quy mô không lớn, vậy mà có tới hơn 600 chiến sĩ tham chiến toàn bộ đều được phong làm đế quốc kỵ sĩ, hơn 260 tướng sĩ thương vong đều được phong làm nam tước trọn đời của đế quốc, 3 cán bộ chủ chốt được sắc phong làm nam tước thừa kế đứng trong hàng ngũ quý tộc đế quốc. Sự phong thưởng như vậy còn trên cả sắc phong thời kiến quốc, chuyện này bản thân nó đã truyền đạt 1 tin tức rằng Quốc vương bệ hạ đã tăng cao mức thưởng đối với chiến công. Đặc biệt là các quý tộc cấp thấp tại đế quốc chỉ trong một thời gian ngắn đã nô nức gia nhập quân đội.
Đế quốc quân bộ để cảm tạ công lao trước đây của Tiểu dong binh đoàn, đã cấp riêng thành thị tại hải cảng lớn nhất ở bờ biển phía tây của đế quốc, Đoạn Băng thành, cho họ làm nơi trú đóng. Còn Hồng Thạch đại đế thì phát riêng 1 đạo sắc lệnh: biểu dương sự cống hiến của các gia đình có quân nhân thuộc Tiểu dong binh đoàn bỏ mình hoặc bị tàn tật phải xuất ngũ vì đế quốc, đồng thời cũng cổ vũ thêm nhiều quân nhân là con em thế gia gia nhập Tiểu dong binh đoàn.
Bộ máy tuyên truyền của đế quốc một khi đã khởi động, trong Đoạn Băng thành cơ hồ chật ních các con em quân nhân trẻ tuổi, tuổi từ 12~20, nghe nói, có không ít con dòng cháu giống thậm chí còn mai danh ẩn họ hy vọng có thể được gia nhập Tiểu dong binh đoàn. Mà lúc này, phần lớn bộ đội của Tiểu dong binh đoàn vẫn còn ở đế đô để tiến hành đợt tu chỉnh cuối cùng.
Căn cứ theo mệnh lệnh của quân bộ, 3 cán bộ chủ chốt của Tiểu dong binh đoàn là Đại Thanh Sơn, Ngả Mễ, Hoắc Ân Tư tiến vào đế quốc Kỵ sĩ học trường tiến hành 2 tháng học tập hệ thống, nội dung chủ yếu là phối hợp tác chiến giữa kỵ bộ binh, đây là chương trình học riêng được mở ra để bổ sung khuyết điểm cho các dong binh trong chiến tranh. Trì Ngạo Thiên vì đã tốt nghiệp Kỵ sĩ học giáo nên được miễn tham gia đợt học tập này, chuyên tâm quản lý bản bộ của Tiểu dong binh đoàn đóng ở ngoài đế đô.
Nhận sự ủy thác của Ngả Mễ, Long, Mạc Dã 2 người mang theo hơn 130 vạn tài chính cùng hơn chục đoàn viên dong binh bị trọng thương quay trở lại Băng Phong đại lục, tiếp tục mở rộng quy mô Tiểu dong binh đoàn. Lúc Long cùng Mạc Dã rời đi, cả 2 đều khóc ròng tiến bước. Ai cũng không muốn trở về, ai cũng không dám trở về… Không biết phải gặp lại đám thân nhân cô nhi quả phụ đang khổ sở ở vùng băng thiên tuyết địa chờ mình như thế nào. Mạc Dã nghẹn ngào nói 1 câu: “Thật không còn mặt mũi nào để trở về nữa.” Tất cả mọi người đưa tiễn đều khóc.
Sau khi trở lại Băng Phong bảo lũy, cùng ngày, Mạc Dã cùng với Long bị vây chặt như nêm, con cái trong nhà có tiền đồ, tại Tiểu dong binh đoàn đã là cán bộ chủ chốt, những đứa trẻ có lòng thậm chí còn tiết kiệm tiền ăn của mình nhờ bọn họ giao lại cho người nhà; có điều… Khi có thành viên gia đình hỏi tới những đứa trẻ xuất hiện trong danh sách bỏ mình, Long lại lén lút chuồn ra ngoài. Mạc Dã run rẩy từ xe tang nhấc ra 1 bình tro cốt của thiếu niên, kèm theo bình tro cốt còn có 2.000 kim tệ. Thân nhân lúc ấy đều chết điếng người… Tiếng khóc bi thương nhất thời vang lên, càng ngày càng có nhiều thân nhân của dong binh đoàn kéo tới, càng ngày càng có nhiều tiếng khóc réo rắt thảm thiết vang lên… Mạc Dã vừa mờ mịt từ xe tang nhấc ra càng nhiều bình tro vừa ngơ ngác lẩm bẩm lặp đi lặp lại: “Rất xin lỗi, đều là lỗi của chúng tôi.”
Cùng ngày, lượng tiền phát ra đạt đến 60 vạn. Trong đó 1 phần là tiền trợ cấp của đế quốc, cũng có 1 phần nhỏ là tiền trợ cấp của Tiểu dong binh đoàn. Đáng tiếc, tiền cũng không thể an ủi được nỗi bi thương bị mất đi người thân, từ đó cho tới nửa năm sau, tổng bộ của Tiểu dong binh đoàn luôn trầm tĩnh trong nỗi bi thương nồng đậm.
Căn cứ theo ám chỉ của đế quốc quân bộ, hy vọng Tiểu dong binh đoàn có thể mở rộng tới quy mô tối thiểu là 3 dong binh đoàn cấp B, Long cùng Mạc Dã còn có thêm 1 nhiệm vụ gian khổ hơn: ít nhất cần phải chiêu mộ thêm 1.000 dong binh mới, 2 người đều cảm thấy áp lực cũng cực kỳ lớn.
Trước lúc Long cùng với Mạc Dã rời đi, tương tự tại Điểm tướng đài, Ngả Mễ chủ trì nghi thức phong tước lần đầu tiên của Tiểu dong binh đoàn. Thảo nguyên tinh linh Cách Nhĩ Tô dựa vào năng lực chỉ huy xuất sắc nổi trội trong đợt này giành được thanh đơn thủ kiếm “Chanh Đô (đỏ)” do Sáng Thế Thần tự tay rèn truyền lại hậu thế, còn thiếu niên Lăng Vân đến từ 1 quân nhân thế gia tại đế quốc Bắc Bộ liên bang nhờ thành tích giết được 32 địch nhân mà đoạt được song thủ đại kiếm “Lan Thạch (màu lam)”. Lúc ấy, Dong binh vương Yến Nam cũng trùng hợp tới bái phỏng Ngả Mễ, vốn không muốn để nhiều người biết đến lần phong tước này, song kết quả lại là từ miệng Nam thiên vương rất nhanh chóng lan ra ngoài. Từ nay về sau, hết thảy nhân sĩ của dong binh giới đều biết, tại Tiểu dong binh đoàn còn có 2 thanh lợi khí không kém gì Chu Tước thần binh, hơn nữa rất có khả năng đều là do Sáng Thế Thần tự tay tạo ra. Những người được sở hữu thần khí đều được mọi người cho rằng rất có khả năng tiến sâu vào Chiến hồn tân tú bảng đợt kế tiếp.
Sau kỳ phong tước, Dong binh vương Yến Nam cùng mấy thiếu niên dong binh của Tiểu dong binh đoàn có 1 cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, Dong binh vương đối với tình hình chiến đấu tại đế quốc tỏ ra hết sức lo âu, ông ta hy vọng, nếu có thể, Tiểu dong binh đoàn có thể cử ra nhân thủ đắc lực tới hiệp trợ cho Dong Binh đế quốc, lúc nói những lời này, ánh mắt ông ta gắt gao nhìn chằm chằm vào Đại Thanh Sơn cùng với Trì Ngạo Thiên. Dong binh vương tiến thêm 1 bước tỏ ý, chỉ cần nếu bất cứ ai trong số 4 cán bộ chủ chốt của Tiểu dong binh đoàn đi, cũng đều được trực tiếp phụ trách chiến cuộc tại 1 hành tỉnh hiện có của đế quốc. Ngả Mễ sau khi đơn giản thương lượng một chút tỏ ý, bởi vì Tiểu dong binh đoàn hiện đang đăng ký tại đế quốc, mà sắp tới đế quốc đã hạ lệnh rất rõ ràng, triệu tập những người phụ trách chủ chốt của các dong binh đoàn về tham gia huấn luyện, hơn nữa, đế quốc còn gán cho Tiểu dong binh đoàn trọng trách phải gánh vác nhiệm vũ giữ gìn đất đai, bởi vậy lúc này nếu nhất quyết rời đi thì quả thực là khinh nhờn thiên chức của dong binh. Ngả Mễ chỉ định Ba Nhĩ Ba Tư hộ tống Yến Nam quay về Dong Binh đế quốc, sau khi nghe ngóng cặn kẽ tình hình, sẽ xem xét xem Tiểu dong binh đoàn có thể làm được những gì cho đế quốc.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 1 tháng 1 năm 5.
Thiếu niên thống soái Dịch Hải Lan dẫn 10.000 đại quân cường công Pháp Tây Tư quân doanh tại bờ bắc Sư Tử hà, thân ảnh vô cùng nhanh nhẹn của Ngâm Phong cùng đại kiếm Lưu Huỳnh màu đỏ như tia chớp rạch ngang qua bầu trời. Binh lính Pháp Tây Tư hầu như không chống cự, dưới sự liên hợp yểm trợ của ma pháp sư, nhân mã cung tiễn thủ cùng ngụy long kỵ sĩ rút lui về Tây Lâm đảo. Dịch Hải Lan đối với chiến dịch không đổ máu này tựa hồ vô cùng hài lòng, không hề phái ra một binh một tốt nào đuổi theo truy sát, vui vẻ tiếp quản Pháp Tây Tư quân doanh.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 7 tháng 1 năm 5.
Những cánh buồm màu trắng lại bao trùm toàn bộ cửa biển vào Sư Tử hà, đoàn quân chi viện thứ 2 của Pháp Tây Tư đã tới, quân đội dưới trướng Đạt Hải Nặc đạt đến 4.5 vạn, đồng thời, quân đoàn chinh tây nhận được thư lệnh mới, Đạt Hải Nặc chính thức được bổ nhiệm làm Thống soái tây bộ chiến khu của Pháp Tây Tư, Nặc Đốn, Mai Lâm được chính thức thăng chức thành vạn nhân trưởng, Hoàng kim long kỵ sĩ Da Mạc Đạt được bổ nhiệm làm phó Thống soái của tây bộ chiến khu.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 15 tháng 1 năm 5.
Thủ đô của Tu Tư đế quốc bị chỉ huy Dịch Hải Lan nửa đêm quay về dẫn đại quân công phá, chiến dịch lần này, Dịch Hải Lan tổng cộng sử dụng 3.4 vạn bộ đội, trong đó có 1 thiên nhân đội đại ác ma. Vương tộc Tu Tư đế quốc từ phía đông thành rút lui về phương bắc. 2.000 tàn quân vượt qua Thánh Tuyết sơn 1 tháng sau xuất hiện tại biên giới Ngả Mễ đế quốc. Theo lời của cư dân lục tục di cư khỏi thủ đô, mặc dù dị bộ tộc mặt mày dữ tợn, song về phương diện duy trì trị an lại hết sức tốt bụng, bộ phận binh lính nhân loại còn sót lại được tổ chức lại một cách hữu hiệu để phòng ngự toàn bộ thành thị.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Dịch Hải Lan cùng với Ngâm Phong tiến vào trong thơ của những người hát rong, trong đợt truyền xướng mới đầu, Dịch Hải Lan với Lưu Huỳnh Đại Kiếm đỏ rực đầy trời được đám thi nhân định nghĩa cùng với Ngâm Phong là thế lực cực hạn tà ác, ác ma nghiêng trời lệch đất trở thành giai điệu chính của toàn bài thơ.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 20 tháng 1 năm 5.
Trì Hàn Phong bá tước suất lĩnh 1 vạn 5 nghìn quân nhân tinh nhuệ đến từ Băng Phong đại lục về tới Phù Băng cảng. Đặc sứ của quân bộ khẩn cấp tường thuật quân tình ở phía nam cho bá tước đại nhân. Sau 1 ngày tu chỉnh tại Phù Băng cảng, đại quân lại tiến vào đại lục quốc lộ tiến quân đến Giới Lâm.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 30 tháng 1 năm 5.
Rời Thông Vân, Trì Hàn Đồng hầu tước tiếp quản chiến khu Sư Tâm thành, Hỏa Sư Tử quân đoàn dưới sự dẫn dắt của người phụ trách Phạm tử tước lùi lại tuyến 2 tu chỉnh, Hỏa Sư Tử quân đoàn trong thời kỳ chiến lực cường thịnh quân số lên đến 25.000 người giờ bị giảm mạnh còn lại 12.100 người. Cá biệt, bộ đội thương vong tỷ lệ lên đến 80%, Phạm tử tước bản thân bị bộ phận người có quyền gán cho tội bôi nhọ danh dự “Mưu sát quý tộc vũ trang”, bị buộc phải quay về đế đô để báo cáo với quân bộ đồng thời tiếp nhận công tác điều tra.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 10 tháng 2 năm 5.
Pháp Nặc Tư quân đoàn cử ra 3 thiên nhân đội cưỡi khoái thuyền tấn công doanh địa cũ tại bờ bắc Sư Tử hà, bị quân của Dịch Hải Lan kiên quyết phản kích, nên trong chiến dịch này, số người chết của đôi bên lên đến hàng ngàn người.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 12 tháng 2 năm 5.
Tại Đế quốc Kỵ sĩ học giáo, Ngả Mễ cùng với Oánh đột nhiên được thông báo, có người tới bái phỏng.
Nếu chỉ xét về chiến lực mà nói, trong 5 đại đế quốc, Ngả Mễ đế quốc có thực lực mạnh nhất, áp dụng chuyên chế quân chủ tập quyền, Thần Thánh Sa Mạc đế quốc thực lực đứng tiếp theo, áp dụng chuyên chế tù trưởng liên hợp; Thần Thánh Dong Binh đế quốc thực lực xếp hàng thứ 3, là một quần thể liên minh kinh tế rời rạc được tạo thành bởi các loại tổ chức như thương hội, dong binh, tứ đại Dong binh vương mỗi người hùng cứ một phương, lựa chọn chế độ luân phiên chấp chính; Tu Tư đế quốc đứng áp chót, do nhiều công quốc hợp thành liên bang, Quốc vương được bổ nhiệm qua quá trình bỏ phiếu tại các công quốc; Thần Thánh giáo đình binh lực thuộc diện yếu nhất, áp dụng thể chế một chính giáo nhất duy nhất.
Ở xung quanh nước lớn thường có rất nhiều nước nhỏ, ví dụ như bên trong Ma Pháp sâm lâm có tinh linh tộc, còn ở vùng ven sa mạc thì có Sơn khâu Ải nhân tộc, những quốc gia này đều độc lập với các quốc gia nhân loại, những chủng tộc còn lại đều ở tại lãnh địa riêng và chấp hành luật lệ riêng của mình, bọn họ cũng không cố tình yêu cầu lãnh thổ đầy đủ cùng với danh phận vương giả, bởi vậy, trong đa số thời gian, lãnh địa của các bộ lạc này đều bị đem phân chia ra thành vùng lãnh thổ trực thuộc các quốc gia, có điều, tại các chủng tộc này chưa bao giờ có người nào bận tâm tới mệnh lệnh của quốc vương cả.
Bởi vì đủ loại nguyên nhân đặc thù, cũng chưa từng có một vị đế vương nào có ý đồ đi thay đổi hiện trạng.
―― Chư đại lục. Ngả Mễ Nặc Nhĩ
Trên 3 tòa lầu sặc sỡ, mọi người đều biết, Trì Ngạo Thiên cùng Hạng Thiên hầu như đem tính mạng ra để đánh cược là vì cái gì, tranh chấp từ chỉnh thể chiến lực của binh lính dị đại lục chuyển thành thần binh do Sáng Thế Thần tự tay rèn nên, có một số khán giả lão thành đã âm thầm trách cứ Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn lắm chuyện, có điều, lúc này cũng chẳng tiện nói ra.
Lúc Trì Ngạo Thiên liên tục biến hóa chiêu số, những người có kinh nghiệm dày dạn đã khe khẽ đoán bước tiếp theo của hắn ―― Không ai có thể ngờ rằng 1 thiếu niên với bề ngoài lạnh lùng trong quá trình kịch liệt tranh đấu lại có thể mẫn tuệ chuyển hóa ý nghĩ như vậy, lại càng không ai có thể nghĩ đến việc, thiếu niên này chỉ trong tích tắc đã có thể vận dụng được Tàn tượng cao cấp, sau khi từ 1 người với song thủ cự kiếm biến thành 2 đại kiếm, không ít người phải hô lên kinh ngạc.
Ánh mắt mọi người đều gắt gao nhìn chăm chú vào thần binh của 2 bên.
Trì Ngạo Thiên cùng với Hạng Thiên 2 người trên thân thể đột nhiên bộc phát ra màu đỏ cùng với sắc thuần trắng mãnh liệt, 2 thứ ánh sáng chói mắt trên không trung tựa hồ như tạm ngừng trong nháy mắt, sau đó lại hung hang đâm sầm vào nhau, quang mang màu lửa đỏ chợt đại thịnh chẳng những bao trùm lên sắc trắng, mà còn nhuốm đỏ toàn bộ thiên địa, tựa như cương châm đâm vào mắt mỗi người.
Trên đài toàn bộ các dong binh, quan viên, những người quan sát vây quanh Điểm tướng đài cùng với các kỵ sĩ đều trở nên hỗn loạn, tất cả mọi người ánh mắt đều bị đau đớn đồng thời còn nghe thấy 2 tiếng nổ.
Trên khán đài đại đa số người cũng đã đoán được kết cục Ở giữa luận võ tràng chỉ có một mình Hạng Thiên, ánh mắt y mờ mịt nhìn Hắc Thủy Hồn trong tay mình, mặc dù khoảng cách khá xa, song vẫn có thể trông thấy rõ ràng thứ vũ khí trong truyền thuyết này tựa hồ bị ngắn đi, trên không trung vẫn còn phiêu đãng mớ tóc màu tím. Còn cách đó không xa, hắc y thiếu niên đang ôm trường kiếm hộ thân.
Trì Ngạo Thiên có thể cảm nhận rõ ràng lúc Hắc Thủy Hồn cùng Chu Tước va chạm, kháng lực trầm trọng sau tiếng nổ liền biến mất, đại kiếm trong tay theo quán tính bổ mạnh xuống, Trì Ngạo Thiên kinh ngạc toàn thân đổ mồ hôi, với loại lực lượng này, với độ sắc bén như vậy, trường kiếm không chỉ chém đứt Hắc Thủy Hồn mà thậm chí đầu của Hạng Thiên cũng sẽ bay vút lên dưới trường kiếm… Mặc dù là tranh đấu, mặc dù có chút hiểu lầm nho nhỏ, song còn chưa tới mức phải lấy sinh tử ra đối đầu. Trì Ngạo Thiên dốc sức xoay tròn toàn thân, đại kiếm trên không trung xẹt qua nửa vòng tròn lướt sèo qua mặt Hạng Thiên, kiếm phong sắc bén chặt đứt dây cột tóc cùng với 1 mớ tóc dài màu tím. Sau khi dùng hết lực lượng, thiếu niên bị lực quán tính cực lớn của đại kiếm kéo tuột ra khỏi chiến trường.
Kết quả rõ ràng khiến cho tất cả mọi người tại hiện trường chẳng biết phải nói gì.
Một tiếng ho khan vang lên, sau đó từ trong Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn tiến ra 1 lão nhân khoảng chừng 50 tuổi, trên ma pháp bào màu đỏ sậm có gắn huy tiêu đại ma pháp sư: “Bẩm bệ hạ, thần là Phó đoàn trưởng Dã Lạc Xuyên của Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn. Minh Á, vừa rồi tỷ thí chúng ta thua, đối với các vị bằng hữu đã gửi gắm sự tin tưởng vào Huyền Thanh đoàn, ta thực lòng xin lỗi. Trong tay Trì nhịu thiếu quả thực là hảo binh khí.”
Các ma pháp sư trên khán đài cùng với những dong binh bên ngoài rõ ràng có rất nhiều người đã từng nghe qua cái tên này. Chuyện này là đương nhiên, Dã Lạc Xuyên là ma pháp sư có nghiên cứu sâu sắc về Quang minh hệ đại ma pháp, độ nhuần nhuyễn đối với Thần thánh ma pháp cùng Quang minh hệ còn hơn cả đa số Đại tế tự của Thần Thánh giáo đình. Pháp lực cường đại tới mức có thể khiến cho chiến sĩ vừa mới ngừng thở sống lại. Tại Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn, địa vị của đại ma pháp sư cũng vô cùng cao. Ông ta ở Địa Hành Long kỵ sĩ đoàn không chỉ gánh vác các nhiệm vụ liên quan tới ma pháp, mà còn công khai truyền thụ ma pháp tri thức cho các ma pháp sư trẻ tuổi. Loại hành động chí công vô tư ấy đối với đại bộ phận ma pháp sư cao cấp xem ra là không thể tưởng tượng nổi, cũng chính bởi vì nguyên nhân này nên Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn mới có 1 đội ngũ gồm 500 ma pháp sư, hơn nữa đại đa số bọn họ đều là ma pháp sư cấp 1, 2.
Trước khi đấu võ, đại ma pháp sư các hạ không đứng ra ngăn cản, chủ yếu là bởi vì 2 nguyên nhân, là đại ma pháp sư, ông ta hết sức tin tưởng rằng Hạng Thiên sẽ dùng vũ kỹ đánh bại 2 người trẻ tuổi vừa mới xuất đạo, hơn nữa, Hạng Thiên mới đầu đã nói hết sạch sành sanh rồi, cùng là Phó đoàn trưởng nên cơ hồ cũng không ngăn cản được.
Trận đấu vừa rồi tổn thất đối với Huyền Thanh Địa Long dong binh đoàn cũng không lớn như tổn hại đối với cá nhân Hạng Thiên, chi bằng sớm tiến ra chu toàn một chút, hy vọng có thể vãn hồi chút danh dự của dong binh đoàn trước mặt đại đế.
Thần binh có ý nghĩa thế nào đối với 1 dũng giả? Hồng Thạch cũng hiểu rất rõ. Bất kể là ông ta hay những người khác, đều không ngờ rằng hậu quả lại nghiêm trọng đến vậy, đại đa số người đều cho rằng, nếu có xảy ra va chạm, chỉ cần Chu Tước không bị Hắc Thủy Hồn đánh vỡ thì cũng đã cho thấy rằng thanh trường kiếm này có đủ phẩm chất rồi, hơn nữa còn nói lên rất nhiều vấn đề. Tối đa nhất thì Chu Tước có thể lưu lại 1 vết thương trên Hắc Thủy Hồn, chuyện này cũng chẳng phải là điều gì to tát.
Sau khi sắc đỏ đại thịnh, chỉ 1 kiếm đã chặt đứt đôi Hắc Thủy Hồn cùng mái tóc của dũng giả, Hồng Thạch cũng chẳng biết phải giảng hòa thế nào. Thấy có người đi ra, Hồng Thạch cũng đón lời: “Nếu quả thực là vũ khí do Sáng Thế Thần tự tay tạo ra thì việc Hạng tiên sinh thua cũng không tính là gì cả.”
Sau Chúng Thần đại chiến, có người chuyên nghiên cứu lai lịch của Hắc Thủy Hồn, thanh hắc bổng này rất có khả năng là do Quang Minh thần, 1 trong 12 vị thần ngồi dưới Sáng Thế Thần, tạo ra. Nghe nói, trong quá trình Sáng Thế Thần thu thập các loại đá nguyên sinh ở Thủy tinh linh giới, có tìm được 1 ít mỏ quặng nguyên sinh màu đen, không phải vàng mà cũng chẳng phải gỗ. Trong quá trình đúc vũ khí mới thất vọng khi phát hiện ra rằng đám mỏ quẳng đen này không thể tạo ra được độ sắc bén, căn bản không thể làm kiếm được. Quang Minh thần đứng làm hộ pháp cho Sáng Thế thần, rảnh rỗi không có việc gì bèn thử rèn 1 ít vũ khí ngoại môn, cũng tiện thay thêm vào 1 vài ma pháp đặc công cho các loại vũ khí này. Riêng Hắc Thủy Hồn được đổ vào 4 loại ma pháp đặc công: thánh ngôn, khu ma, thánh uy, trấn định. Đáng tiếc, khi Chúng Thần đại chiến còn chưa chính thức bắt đầu, nó đã trở thành thần khí đầu tiên bị hủy.
Cuộc chiến của dũng giả được gọi là song long chiến tranh, trận này chỉ giới hạn giữa 2 cự long cùng với 2 nhân loại, kết quả đều giống nhau khiến cho thế nhân không thể lý giải nổi, mà kết cục của trận chiến này đối với Chúng Thần đại chiến lại nằm ngoài dự kiến của mọi người. Nếu chỉ xét trên kết quả tại hiện trường mà nói, Tiểu dong binh đoàn toàn thắng. Có điều, về ảnh hưởng sinh ra sau này, thì đại bộ phận dong binh đều cho rằng, trong cùng 1 siêu cấp dong binh đoàn, lại đồng thời xuất hiện 2 vị cường giả có thực lực vượt xa đoàn trưởng, nhất định là yếu tố gây mất ổn định. Thậm chí trong nội bộ Tiểu dong binh đoàn rất nhiều dong binh trẻ tuổi lúc đó cũng bàn tán, đoàn trưởng Ngả Mễ cho tới giờ vẫn chưa có tọa kỵ của chính mình, tương lai liệu có thể có được phi long thần kỳ như Lục Nhi, Yếu Ly hay không? Có một điểm có thể khẳng định rằng, nếu lúc ấy chính là Ngả Mễ đích thân xử lý trận tranh chấp này, thì có lẽ sẽ không lưu lại mối họa ngầm khó có thể thừa nhận như vậy.
Căn cứ theo công tác liên hợp thống kê của lại bộ cùng quân bộ, thu nhập chịu thuế 1 năm của Huyền Thanh Địa Long kỵ sĩ đoàn đạt trên 102 vạn, con số này đã tương đương với toàn bộ thu nhập chịu thuế của 1 hành tỉnh tại đế quốc. Đồng thời, Tiểu dong binh đoàn qua trận cá cược còn thu được từ tay các dong binh khác khoảng 16 vạn tiền cược. Tiểu dong binh đoàn sau cuộc chiến dũng giả thanh danh cũng tăng lên, lúc ấy mấy trăm nhân vật chủ chốt tại dong binh giới đều đặt cược lớn, sau khi thua cược, bọn họ mắng mỏ không tiếc lời sự thần dũng của Tiểu dong binh đoàn đã bành trướng ra khắp dong binh hành nghiệp với tốc độ lớn chưa từng thấy. Tại các Thụ ốc tửu quán ở xung quanh các quốc lộ tại Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục, càng ngày càng có nhiều khách đã bắt đầu nhen nhóm hy vọng được Tiểu dong binh đoàn đứng ra nhận nhiệm vụ bảo vệ cho mình chứ không phải là Huyền Thanh dong binh đoàn như trước kia.
Sau song long đại chiến, quân đội Ngả Mễ đế quốc sĩ khí tăng vọt! Bất kể là các binh sĩ cấp thấp nhất hay các tướng lãnh cầm quân. Một hồi chiến tranh với quy mô không lớn, vậy mà có tới hơn 600 chiến sĩ tham chiến toàn bộ đều được phong làm đế quốc kỵ sĩ, hơn 260 tướng sĩ thương vong đều được phong làm nam tước trọn đời của đế quốc, 3 cán bộ chủ chốt được sắc phong làm nam tước thừa kế đứng trong hàng ngũ quý tộc đế quốc. Sự phong thưởng như vậy còn trên cả sắc phong thời kiến quốc, chuyện này bản thân nó đã truyền đạt 1 tin tức rằng Quốc vương bệ hạ đã tăng cao mức thưởng đối với chiến công. Đặc biệt là các quý tộc cấp thấp tại đế quốc chỉ trong một thời gian ngắn đã nô nức gia nhập quân đội.
Đế quốc quân bộ để cảm tạ công lao trước đây của Tiểu dong binh đoàn, đã cấp riêng thành thị tại hải cảng lớn nhất ở bờ biển phía tây của đế quốc, Đoạn Băng thành, cho họ làm nơi trú đóng. Còn Hồng Thạch đại đế thì phát riêng 1 đạo sắc lệnh: biểu dương sự cống hiến của các gia đình có quân nhân thuộc Tiểu dong binh đoàn bỏ mình hoặc bị tàn tật phải xuất ngũ vì đế quốc, đồng thời cũng cổ vũ thêm nhiều quân nhân là con em thế gia gia nhập Tiểu dong binh đoàn.
Bộ máy tuyên truyền của đế quốc một khi đã khởi động, trong Đoạn Băng thành cơ hồ chật ních các con em quân nhân trẻ tuổi, tuổi từ 12~20, nghe nói, có không ít con dòng cháu giống thậm chí còn mai danh ẩn họ hy vọng có thể được gia nhập Tiểu dong binh đoàn. Mà lúc này, phần lớn bộ đội của Tiểu dong binh đoàn vẫn còn ở đế đô để tiến hành đợt tu chỉnh cuối cùng.
Căn cứ theo mệnh lệnh của quân bộ, 3 cán bộ chủ chốt của Tiểu dong binh đoàn là Đại Thanh Sơn, Ngả Mễ, Hoắc Ân Tư tiến vào đế quốc Kỵ sĩ học trường tiến hành 2 tháng học tập hệ thống, nội dung chủ yếu là phối hợp tác chiến giữa kỵ bộ binh, đây là chương trình học riêng được mở ra để bổ sung khuyết điểm cho các dong binh trong chiến tranh. Trì Ngạo Thiên vì đã tốt nghiệp Kỵ sĩ học giáo nên được miễn tham gia đợt học tập này, chuyên tâm quản lý bản bộ của Tiểu dong binh đoàn đóng ở ngoài đế đô.
Nhận sự ủy thác của Ngả Mễ, Long, Mạc Dã 2 người mang theo hơn 130 vạn tài chính cùng hơn chục đoàn viên dong binh bị trọng thương quay trở lại Băng Phong đại lục, tiếp tục mở rộng quy mô Tiểu dong binh đoàn. Lúc Long cùng Mạc Dã rời đi, cả 2 đều khóc ròng tiến bước. Ai cũng không muốn trở về, ai cũng không dám trở về… Không biết phải gặp lại đám thân nhân cô nhi quả phụ đang khổ sở ở vùng băng thiên tuyết địa chờ mình như thế nào. Mạc Dã nghẹn ngào nói 1 câu: “Thật không còn mặt mũi nào để trở về nữa.” Tất cả mọi người đưa tiễn đều khóc.
Sau khi trở lại Băng Phong bảo lũy, cùng ngày, Mạc Dã cùng với Long bị vây chặt như nêm, con cái trong nhà có tiền đồ, tại Tiểu dong binh đoàn đã là cán bộ chủ chốt, những đứa trẻ có lòng thậm chí còn tiết kiệm tiền ăn của mình nhờ bọn họ giao lại cho người nhà; có điều… Khi có thành viên gia đình hỏi tới những đứa trẻ xuất hiện trong danh sách bỏ mình, Long lại lén lút chuồn ra ngoài. Mạc Dã run rẩy từ xe tang nhấc ra 1 bình tro cốt của thiếu niên, kèm theo bình tro cốt còn có 2.000 kim tệ. Thân nhân lúc ấy đều chết điếng người… Tiếng khóc bi thương nhất thời vang lên, càng ngày càng có nhiều thân nhân của dong binh đoàn kéo tới, càng ngày càng có nhiều tiếng khóc réo rắt thảm thiết vang lên… Mạc Dã vừa mờ mịt từ xe tang nhấc ra càng nhiều bình tro vừa ngơ ngác lẩm bẩm lặp đi lặp lại: “Rất xin lỗi, đều là lỗi của chúng tôi.”
Cùng ngày, lượng tiền phát ra đạt đến 60 vạn. Trong đó 1 phần là tiền trợ cấp của đế quốc, cũng có 1 phần nhỏ là tiền trợ cấp của Tiểu dong binh đoàn. Đáng tiếc, tiền cũng không thể an ủi được nỗi bi thương bị mất đi người thân, từ đó cho tới nửa năm sau, tổng bộ của Tiểu dong binh đoàn luôn trầm tĩnh trong nỗi bi thương nồng đậm.
Căn cứ theo ám chỉ của đế quốc quân bộ, hy vọng Tiểu dong binh đoàn có thể mở rộng tới quy mô tối thiểu là 3 dong binh đoàn cấp B, Long cùng Mạc Dã còn có thêm 1 nhiệm vụ gian khổ hơn: ít nhất cần phải chiêu mộ thêm 1.000 dong binh mới, 2 người đều cảm thấy áp lực cũng cực kỳ lớn.
Trước lúc Long cùng với Mạc Dã rời đi, tương tự tại Điểm tướng đài, Ngả Mễ chủ trì nghi thức phong tước lần đầu tiên của Tiểu dong binh đoàn. Thảo nguyên tinh linh Cách Nhĩ Tô dựa vào năng lực chỉ huy xuất sắc nổi trội trong đợt này giành được thanh đơn thủ kiếm “Chanh Đô (đỏ)” do Sáng Thế Thần tự tay rèn truyền lại hậu thế, còn thiếu niên Lăng Vân đến từ 1 quân nhân thế gia tại đế quốc Bắc Bộ liên bang nhờ thành tích giết được 32 địch nhân mà đoạt được song thủ đại kiếm “Lan Thạch (màu lam)”. Lúc ấy, Dong binh vương Yến Nam cũng trùng hợp tới bái phỏng Ngả Mễ, vốn không muốn để nhiều người biết đến lần phong tước này, song kết quả lại là từ miệng Nam thiên vương rất nhanh chóng lan ra ngoài. Từ nay về sau, hết thảy nhân sĩ của dong binh giới đều biết, tại Tiểu dong binh đoàn còn có 2 thanh lợi khí không kém gì Chu Tước thần binh, hơn nữa rất có khả năng đều là do Sáng Thế Thần tự tay tạo ra. Những người được sở hữu thần khí đều được mọi người cho rằng rất có khả năng tiến sâu vào Chiến hồn tân tú bảng đợt kế tiếp.
Sau kỳ phong tước, Dong binh vương Yến Nam cùng mấy thiếu niên dong binh của Tiểu dong binh đoàn có 1 cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, Dong binh vương đối với tình hình chiến đấu tại đế quốc tỏ ra hết sức lo âu, ông ta hy vọng, nếu có thể, Tiểu dong binh đoàn có thể cử ra nhân thủ đắc lực tới hiệp trợ cho Dong Binh đế quốc, lúc nói những lời này, ánh mắt ông ta gắt gao nhìn chằm chằm vào Đại Thanh Sơn cùng với Trì Ngạo Thiên. Dong binh vương tiến thêm 1 bước tỏ ý, chỉ cần nếu bất cứ ai trong số 4 cán bộ chủ chốt của Tiểu dong binh đoàn đi, cũng đều được trực tiếp phụ trách chiến cuộc tại 1 hành tỉnh hiện có của đế quốc. Ngả Mễ sau khi đơn giản thương lượng một chút tỏ ý, bởi vì Tiểu dong binh đoàn hiện đang đăng ký tại đế quốc, mà sắp tới đế quốc đã hạ lệnh rất rõ ràng, triệu tập những người phụ trách chủ chốt của các dong binh đoàn về tham gia huấn luyện, hơn nữa, đế quốc còn gán cho Tiểu dong binh đoàn trọng trách phải gánh vác nhiệm vũ giữ gìn đất đai, bởi vậy lúc này nếu nhất quyết rời đi thì quả thực là khinh nhờn thiên chức của dong binh. Ngả Mễ chỉ định Ba Nhĩ Ba Tư hộ tống Yến Nam quay về Dong Binh đế quốc, sau khi nghe ngóng cặn kẽ tình hình, sẽ xem xét xem Tiểu dong binh đoàn có thể làm được những gì cho đế quốc.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 1 tháng 1 năm 5.
Thiếu niên thống soái Dịch Hải Lan dẫn 10.000 đại quân cường công Pháp Tây Tư quân doanh tại bờ bắc Sư Tử hà, thân ảnh vô cùng nhanh nhẹn của Ngâm Phong cùng đại kiếm Lưu Huỳnh màu đỏ như tia chớp rạch ngang qua bầu trời. Binh lính Pháp Tây Tư hầu như không chống cự, dưới sự liên hợp yểm trợ của ma pháp sư, nhân mã cung tiễn thủ cùng ngụy long kỵ sĩ rút lui về Tây Lâm đảo. Dịch Hải Lan đối với chiến dịch không đổ máu này tựa hồ vô cùng hài lòng, không hề phái ra một binh một tốt nào đuổi theo truy sát, vui vẻ tiếp quản Pháp Tây Tư quân doanh.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 7 tháng 1 năm 5.
Những cánh buồm màu trắng lại bao trùm toàn bộ cửa biển vào Sư Tử hà, đoàn quân chi viện thứ 2 của Pháp Tây Tư đã tới, quân đội dưới trướng Đạt Hải Nặc đạt đến 4.5 vạn, đồng thời, quân đoàn chinh tây nhận được thư lệnh mới, Đạt Hải Nặc chính thức được bổ nhiệm làm Thống soái tây bộ chiến khu của Pháp Tây Tư, Nặc Đốn, Mai Lâm được chính thức thăng chức thành vạn nhân trưởng, Hoàng kim long kỵ sĩ Da Mạc Đạt được bổ nhiệm làm phó Thống soái của tây bộ chiến khu.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 15 tháng 1 năm 5.
Thủ đô của Tu Tư đế quốc bị chỉ huy Dịch Hải Lan nửa đêm quay về dẫn đại quân công phá, chiến dịch lần này, Dịch Hải Lan tổng cộng sử dụng 3.4 vạn bộ đội, trong đó có 1 thiên nhân đội đại ác ma. Vương tộc Tu Tư đế quốc từ phía đông thành rút lui về phương bắc. 2.000 tàn quân vượt qua Thánh Tuyết sơn 1 tháng sau xuất hiện tại biên giới Ngả Mễ đế quốc. Theo lời của cư dân lục tục di cư khỏi thủ đô, mặc dù dị bộ tộc mặt mày dữ tợn, song về phương diện duy trì trị an lại hết sức tốt bụng, bộ phận binh lính nhân loại còn sót lại được tổ chức lại một cách hữu hiệu để phòng ngự toàn bộ thành thị.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Dịch Hải Lan cùng với Ngâm Phong tiến vào trong thơ của những người hát rong, trong đợt truyền xướng mới đầu, Dịch Hải Lan với Lưu Huỳnh Đại Kiếm đỏ rực đầy trời được đám thi nhân định nghĩa cùng với Ngâm Phong là thế lực cực hạn tà ác, ác ma nghiêng trời lệch đất trở thành giai điệu chính của toàn bài thơ.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 20 tháng 1 năm 5.
Trì Hàn Phong bá tước suất lĩnh 1 vạn 5 nghìn quân nhân tinh nhuệ đến từ Băng Phong đại lục về tới Phù Băng cảng. Đặc sứ của quân bộ khẩn cấp tường thuật quân tình ở phía nam cho bá tước đại nhân. Sau 1 ngày tu chỉnh tại Phù Băng cảng, đại quân lại tiến vào đại lục quốc lộ tiến quân đến Giới Lâm.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 30 tháng 1 năm 5.
Rời Thông Vân, Trì Hàn Đồng hầu tước tiếp quản chiến khu Sư Tâm thành, Hỏa Sư Tử quân đoàn dưới sự dẫn dắt của người phụ trách Phạm tử tước lùi lại tuyến 2 tu chỉnh, Hỏa Sư Tử quân đoàn trong thời kỳ chiến lực cường thịnh quân số lên đến 25.000 người giờ bị giảm mạnh còn lại 12.100 người. Cá biệt, bộ đội thương vong tỷ lệ lên đến 80%, Phạm tử tước bản thân bị bộ phận người có quyền gán cho tội bôi nhọ danh dự “Mưu sát quý tộc vũ trang”, bị buộc phải quay về đế đô để báo cáo với quân bộ đồng thời tiếp nhận công tác điều tra.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 10 tháng 2 năm 5.
Pháp Nặc Tư quân đoàn cử ra 3 thiên nhân đội cưỡi khoái thuyền tấn công doanh địa cũ tại bờ bắc Sư Tử hà, bị quân của Dịch Hải Lan kiên quyết phản kích, nên trong chiến dịch này, số người chết của đôi bên lên đến hàng ngàn người.
Ma Pháp lịch mùa đông ngày 12 tháng 2 năm 5.
Tại Đế quốc Kỵ sĩ học giáo, Ngả Mễ cùng với Oánh đột nhiên được thông báo, có người tới bái phỏng.
/143
|