Lần này vợ chồng Song gia vì muốn có nhiều thời gian hơn ở bên cạnh con gái nên đã giao hầu hết mọi công việc cho trợ thủ làm, chỉ khi nào là chuyện quá quan trọng thì cả hai mới mở cuộc họp qua điện thoại hay webcame để giải quyết.
Mấy ngày qua, Eun Bi đã được ba mẹ dẫn đi tham quan bảo tàng Sherlock Holmes, tháp Big Bang, đại học Oxford, thậm chí cả những con đường từng xuất hiện trong Harry Potter bọn họ cũng không tha.
Eun Bi thích đọc sách bào, nhất là tiểu thuyết nên ngòai việc tham quan những thắng cảnh nổi tiếng ở London thì việc đi chơi ở những nơi mà có trong sách hay trong phim thật là một chuyện quá tuyệt vời, cảm giác cứ như bạn thần tượng một người và mọi người dẫn bạn đi đến nhà thần tượng đó, xem qua hết thảy vật dụng họ dã dùng và bạn coi đó như bảo bối.
Có một lần, Song Ki Huyn còn dẫn Eun Bi đến đại học Mary Queen, nơi mà ông muốn Eun Bi học sau khi đến Anh sau này.
Thật ra trước đó, ông đã từng hỏi Eun Bi muốn làm gì trong tương lai, là con gái út trong nhà, trên có cha mẹ khỏe mạnh, anh hai biết đảm đương, Eun Bi chỉ cần làm những việc mình thích là được, vì vậy cô bé không ngần ngại chọn trở thành một nhà văn.nguồn: hoasontra.net
Ai biết giấc mơ ấy trong tương lai có thay đổi hay không, thế nhưng hiện giờ hai vợ chồng Song Ki Huyn sau khi nghe thấy điều đó đã chỏn được trường đại học Mary Queen, chuyên về mảng văn học cho Eun Bi.
Quả nhiên, Eun Bi vừa vào đã thích ngay trường đại học đậm chất văn học này, thế nhưng dù gì Eun Bi cũng chỉ có 14 tuổi, đợi đến khi Eun Bi học đến đại học thì còn những 4 năm nên dù có mong chờ đến thế nào thì hai vợ chồng cũng chỉ có thể chờ.
Đến tối, khi cả nhà vây quanh phòng khách, ăn tối xong thì xem tivi cùng nhau, Eun Bi và Sandra thì vừa xem tivi đan lát, qua vài ngày, Eun Bi đã có thể đan những thứ đơn giản mà không mắc những lỗi xưa nữa, vì vậy giờ đây cô bé bắt đầu bắt tay vào đan khăn choàng.
Màu sắc chiếc khăn choàng mà Eun Bi chọn là màu vàng nhạt và màu trắng, Yoon Ji Hoo trong ấn tượng của Eun Bi là một chàng trai dịu dàng, ôn hòa như ánh nắng sớm nhẹ nhàng, vì vậy cô bé đã chọn màu này làm khăn choàng.
Đến 9 giờ tối, Eun Bi dưới sự nhắc nhở của Sandra, ngoan ngoãn trở về phòng, quen thuộc cầm lấy điện thoại gọi cho Yoon Ji Hoo, kể cho anh nghe một ngày tuyệt vời của mình, sau khi cả hai dặn dò qua lại thì cuộc gọi mới kết thúc.
Eun Bi lại tiếp tục cầm lấy điện thoại gọi cho Ha Jea Kyung, không biết có phải do bản thân nghĩ nhiều hay không, thế nhưng dạo này cảm xúc của chị Ha Jea Kyung hơi lạ, không còn thoải mái cười đùa như lúc trước nữa mà cứ như có tâm sự, khi Eun Bi hỏi tới thì cứ trốn tránh, không chịu trả lời, và một điều quan trọng là, chị ấy không còn lôi kéo Eun Bi để huyên thuyên về người con trai mà chị ấy yêu nữa.
Trong lòng Eun Bi đã chắc mẩm là có chuyện, thế nhưng đương sự không chịu nói, bản thân thì đang ở Anh Quốc nên cũng không thể làm gì, chỉ có thể đợi khi về Hàn Quốc, cô bé sẽ nhờ anh trai hoặc anh Ji Hoo điều tra một phen.nguồn: hoasontra.net
Với bao suy đoán trong lòng như vầy, Eun Bi ở lại Anh Quốc chơi thêm 3 ngày nữa, sau đó chính thức quay về Hàn Quốc trong sự quyến luyến của ba mẹ.
—
Người đến đón Eun Bi là Yoon Ji Hoo, anh đón lấy hành lý từ tay Eun Bi, nhăn mày: “Nặng nhỉ?”
Eun Bi nhìn anh cười hì hì: “Vì em mua rất nhiều quà cho mọi người mà!”
Yoon Ji Hoo khẽ cười: “Có anh không?”
“Có, em để dành món quà đặc biệt nhất cho anh đấy!” – Eun Bi thần bí nói, lần này ngoài những món được nhờ mua, Eun Bi đều mua thêm cho mỗi người một món quà lưu niệm, hầu hết đều là những món mà Eun Bi mua khi đi tham quan, thế nhưng cô bé lại duy nhất không mua quà cho Yoon Ji Hoo, vì món quà mà Eun Bi muốn tặng anh chính là chiếc khăn choàng cổ mà cô bé đã tự tay đan từng mũi.
Yoon Ji Hoo nghe vậy thì bật cười: “Vậy sao, thế thì anh thật chờ mong!”
Anh dẫn Eun Bi ra xe, lần này anh lái chiếc Roll Royce Phantom màu đen, xe này là anh mới mua, cũng đã được chuyên gia lắp đặt lại nên ngồi rất thoải mái, hơn nữa hệ số an toàn rất cao.
Từ lần trước khi Eun Bi nhập viện, anh đã có thể tự chạy xe, tuy vẫn còn e ngại, nhưng nỗi sợ sẽ giảm bớt sau mỗi lần lái xe. Trong nhà chỉ có chiếc Mecxedes trước đây ông nội anh hay dùng, vì vậy anh liền có ý định mua chiếc xe nào đó rộng rãi hơn, để khi Eun Bi ngồi vào, sẽ cảm thấy thoải mái. Mà quả nhiên Eun Bi rất thích chiếc xe này.
Trên đường về, anh kể cho Eun Bi nghe về những chuyện xảy ra trong thời gian qua, Goo Jun Py có một vị hôn thê, mẹ của Goo Jun Pyo chèn ép nhà Geum Jan Di đến nỗi giờ đây mỗi người một nơi, sống khó khăn vô cùng.
“Mẹ anh Jun Pyo làm vậy, chắc anh ấy buồn lắm!” – Eun Bi cảm thán nói, lại thầm may mắn ba mẹ mình đều là những người yêu thương mình, sẽ không bắt ép cô bé làm gì cả.
Yoon Ji Hoo khẽ liếc Eun Bi một cái, lạnh nhạt nói: “Cũng bởi vấn đề là cậu ấy thích Geum Jan Di thôi, Geum Jan Di không phải là không tốt, thế nhưng với tính tình của cô ta, sẽ khó dung nhập vào thế giới của chúng ta, cô ấy không thích hợp làm một thiếu phu nhân nhà giàu, nhiều khi còn có thể gây phiền toái cho Jun Pyo vì vậy mà chủ tịch Kang mới kịch liệt phản đối như vậy.”
Eun Bi nghe vậy liền hỏi: “Anh cũng phản đối chuyện của hai người sao?”
“Theo trên lí trí, thì anh không ủng hộ lắm việc Jun Pyo và Geum Jan Di đến với nhau, vì như vậy, Jun Pyo sẽ trải qua rất nhiều khó khăn, thế nhưng anh là bạn cậu ấy, vì vậy cho dù cậu ấy chọn lựa như thế nào, anh cũng sẽ ủng hộ và tận hết khả năng giúp đỡ.”
Vậy nghĩa là ngầm phản đối rồi, Eun Bi nghĩ nghĩ, lại nghĩ đến bọn họ cũng sinh ra trong hào môn, có lẽ sau này cũng sẽ gặp chuyện tương tự, nghĩ thế, cô bé lại xuống tinh thần. – nguồn: hoasontra.net
Yoon Ji Hoo nhìn sang cô bé đang yểu xìu bên cạnh, giơ tay vỗ nhẹ đầu cô khẽ trấn an: “Yên tâm, chúng ta không phải là trường hợp giống bọn họ, hơn nữa, trên đời này đã không ai có thể bắt anh làm gì nữa rồi!”
Phải ha, mình và anh Ji Hoo vốn là môn đăng hộ đối, hơn nữa chẳng còn ai có thể can thiệt quyết định của anh Ji Hoo, ngồi buồn về những chuyện không thể xảy ra Eun Bi cảm thấy thật ngốc, vì vậy nháy mắt đã vui vẻ trở lại.
Yoon Ji Hoo chở Eun Bi về nhà họ Song, sau khi cất hành lí xong thì khuyên cô bé nghỉ ngơi, bản thân thì ngồi ở phòng khách, mở laptop ra xử lí công việc. Đến tối, khi Eun Bi tỉnh dậy thì Song Woo Bin cũng đã về đến nhà, cả ba mở một bữa tiệc nho nhỏ, nói chuyện phím rồi ai nấy đi nghĩ ngơi.
Sáng hôm sau, Song Woo Bin cùng Yoon Ji Hoo dắt Eun Bi sang nhà Goo Jun Pyo.
—
Tác giả: Như đã nói trước, bạn Trà phải trải qua một kì thi cuối kì nữa thì mới nghỉ tết, và kì thì ấy sẽ diễn ra vào tuần sau, vì vậy lịch post chương sẽ có trục trặc một tí.
Bạn Trà sẽ thi vào các ngày 17, 19, 21 và những ngày còn lại thì dùng dể học bài, vì vậy có thể sẽ khó đăng chương cho các bạn. Từ đây đến kết thúc cuộc thi, Trà sẽ cố gắng viết thêm một chương nữa cho các bạn đọc giải khát (nhưng chả biết ngày nào).
Thế nhưng sau cuộc thi, Trà đã được nghỉ tết rồi, lúc đó thì sẽ đăng chương thường xuyên hơn, vì vậy các thiên sứ của Trà đừng nản nhé, chờ đợi là hạnh phúc mà!
Yêu cả nhà!
Mấy ngày qua, Eun Bi đã được ba mẹ dẫn đi tham quan bảo tàng Sherlock Holmes, tháp Big Bang, đại học Oxford, thậm chí cả những con đường từng xuất hiện trong Harry Potter bọn họ cũng không tha.
Eun Bi thích đọc sách bào, nhất là tiểu thuyết nên ngòai việc tham quan những thắng cảnh nổi tiếng ở London thì việc đi chơi ở những nơi mà có trong sách hay trong phim thật là một chuyện quá tuyệt vời, cảm giác cứ như bạn thần tượng một người và mọi người dẫn bạn đi đến nhà thần tượng đó, xem qua hết thảy vật dụng họ dã dùng và bạn coi đó như bảo bối.
Có một lần, Song Ki Huyn còn dẫn Eun Bi đến đại học Mary Queen, nơi mà ông muốn Eun Bi học sau khi đến Anh sau này.
Thật ra trước đó, ông đã từng hỏi Eun Bi muốn làm gì trong tương lai, là con gái út trong nhà, trên có cha mẹ khỏe mạnh, anh hai biết đảm đương, Eun Bi chỉ cần làm những việc mình thích là được, vì vậy cô bé không ngần ngại chọn trở thành một nhà văn.nguồn: hoasontra.net
Ai biết giấc mơ ấy trong tương lai có thay đổi hay không, thế nhưng hiện giờ hai vợ chồng Song Ki Huyn sau khi nghe thấy điều đó đã chỏn được trường đại học Mary Queen, chuyên về mảng văn học cho Eun Bi.
Quả nhiên, Eun Bi vừa vào đã thích ngay trường đại học đậm chất văn học này, thế nhưng dù gì Eun Bi cũng chỉ có 14 tuổi, đợi đến khi Eun Bi học đến đại học thì còn những 4 năm nên dù có mong chờ đến thế nào thì hai vợ chồng cũng chỉ có thể chờ.
Đến tối, khi cả nhà vây quanh phòng khách, ăn tối xong thì xem tivi cùng nhau, Eun Bi và Sandra thì vừa xem tivi đan lát, qua vài ngày, Eun Bi đã có thể đan những thứ đơn giản mà không mắc những lỗi xưa nữa, vì vậy giờ đây cô bé bắt đầu bắt tay vào đan khăn choàng.
Màu sắc chiếc khăn choàng mà Eun Bi chọn là màu vàng nhạt và màu trắng, Yoon Ji Hoo trong ấn tượng của Eun Bi là một chàng trai dịu dàng, ôn hòa như ánh nắng sớm nhẹ nhàng, vì vậy cô bé đã chọn màu này làm khăn choàng.
Đến 9 giờ tối, Eun Bi dưới sự nhắc nhở của Sandra, ngoan ngoãn trở về phòng, quen thuộc cầm lấy điện thoại gọi cho Yoon Ji Hoo, kể cho anh nghe một ngày tuyệt vời của mình, sau khi cả hai dặn dò qua lại thì cuộc gọi mới kết thúc.
Eun Bi lại tiếp tục cầm lấy điện thoại gọi cho Ha Jea Kyung, không biết có phải do bản thân nghĩ nhiều hay không, thế nhưng dạo này cảm xúc của chị Ha Jea Kyung hơi lạ, không còn thoải mái cười đùa như lúc trước nữa mà cứ như có tâm sự, khi Eun Bi hỏi tới thì cứ trốn tránh, không chịu trả lời, và một điều quan trọng là, chị ấy không còn lôi kéo Eun Bi để huyên thuyên về người con trai mà chị ấy yêu nữa.
Trong lòng Eun Bi đã chắc mẩm là có chuyện, thế nhưng đương sự không chịu nói, bản thân thì đang ở Anh Quốc nên cũng không thể làm gì, chỉ có thể đợi khi về Hàn Quốc, cô bé sẽ nhờ anh trai hoặc anh Ji Hoo điều tra một phen.nguồn: hoasontra.net
Với bao suy đoán trong lòng như vầy, Eun Bi ở lại Anh Quốc chơi thêm 3 ngày nữa, sau đó chính thức quay về Hàn Quốc trong sự quyến luyến của ba mẹ.
—
Người đến đón Eun Bi là Yoon Ji Hoo, anh đón lấy hành lý từ tay Eun Bi, nhăn mày: “Nặng nhỉ?”
Eun Bi nhìn anh cười hì hì: “Vì em mua rất nhiều quà cho mọi người mà!”
Yoon Ji Hoo khẽ cười: “Có anh không?”
“Có, em để dành món quà đặc biệt nhất cho anh đấy!” – Eun Bi thần bí nói, lần này ngoài những món được nhờ mua, Eun Bi đều mua thêm cho mỗi người một món quà lưu niệm, hầu hết đều là những món mà Eun Bi mua khi đi tham quan, thế nhưng cô bé lại duy nhất không mua quà cho Yoon Ji Hoo, vì món quà mà Eun Bi muốn tặng anh chính là chiếc khăn choàng cổ mà cô bé đã tự tay đan từng mũi.
Yoon Ji Hoo nghe vậy thì bật cười: “Vậy sao, thế thì anh thật chờ mong!”
Anh dẫn Eun Bi ra xe, lần này anh lái chiếc Roll Royce Phantom màu đen, xe này là anh mới mua, cũng đã được chuyên gia lắp đặt lại nên ngồi rất thoải mái, hơn nữa hệ số an toàn rất cao.
Từ lần trước khi Eun Bi nhập viện, anh đã có thể tự chạy xe, tuy vẫn còn e ngại, nhưng nỗi sợ sẽ giảm bớt sau mỗi lần lái xe. Trong nhà chỉ có chiếc Mecxedes trước đây ông nội anh hay dùng, vì vậy anh liền có ý định mua chiếc xe nào đó rộng rãi hơn, để khi Eun Bi ngồi vào, sẽ cảm thấy thoải mái. Mà quả nhiên Eun Bi rất thích chiếc xe này.
Trên đường về, anh kể cho Eun Bi nghe về những chuyện xảy ra trong thời gian qua, Goo Jun Py có một vị hôn thê, mẹ của Goo Jun Pyo chèn ép nhà Geum Jan Di đến nỗi giờ đây mỗi người một nơi, sống khó khăn vô cùng.
“Mẹ anh Jun Pyo làm vậy, chắc anh ấy buồn lắm!” – Eun Bi cảm thán nói, lại thầm may mắn ba mẹ mình đều là những người yêu thương mình, sẽ không bắt ép cô bé làm gì cả.
Yoon Ji Hoo khẽ liếc Eun Bi một cái, lạnh nhạt nói: “Cũng bởi vấn đề là cậu ấy thích Geum Jan Di thôi, Geum Jan Di không phải là không tốt, thế nhưng với tính tình của cô ta, sẽ khó dung nhập vào thế giới của chúng ta, cô ấy không thích hợp làm một thiếu phu nhân nhà giàu, nhiều khi còn có thể gây phiền toái cho Jun Pyo vì vậy mà chủ tịch Kang mới kịch liệt phản đối như vậy.”
Eun Bi nghe vậy liền hỏi: “Anh cũng phản đối chuyện của hai người sao?”
“Theo trên lí trí, thì anh không ủng hộ lắm việc Jun Pyo và Geum Jan Di đến với nhau, vì như vậy, Jun Pyo sẽ trải qua rất nhiều khó khăn, thế nhưng anh là bạn cậu ấy, vì vậy cho dù cậu ấy chọn lựa như thế nào, anh cũng sẽ ủng hộ và tận hết khả năng giúp đỡ.”
Vậy nghĩa là ngầm phản đối rồi, Eun Bi nghĩ nghĩ, lại nghĩ đến bọn họ cũng sinh ra trong hào môn, có lẽ sau này cũng sẽ gặp chuyện tương tự, nghĩ thế, cô bé lại xuống tinh thần. – nguồn: hoasontra.net
Yoon Ji Hoo nhìn sang cô bé đang yểu xìu bên cạnh, giơ tay vỗ nhẹ đầu cô khẽ trấn an: “Yên tâm, chúng ta không phải là trường hợp giống bọn họ, hơn nữa, trên đời này đã không ai có thể bắt anh làm gì nữa rồi!”
Phải ha, mình và anh Ji Hoo vốn là môn đăng hộ đối, hơn nữa chẳng còn ai có thể can thiệt quyết định của anh Ji Hoo, ngồi buồn về những chuyện không thể xảy ra Eun Bi cảm thấy thật ngốc, vì vậy nháy mắt đã vui vẻ trở lại.
Yoon Ji Hoo chở Eun Bi về nhà họ Song, sau khi cất hành lí xong thì khuyên cô bé nghỉ ngơi, bản thân thì ngồi ở phòng khách, mở laptop ra xử lí công việc. Đến tối, khi Eun Bi tỉnh dậy thì Song Woo Bin cũng đã về đến nhà, cả ba mở một bữa tiệc nho nhỏ, nói chuyện phím rồi ai nấy đi nghĩ ngơi.
Sáng hôm sau, Song Woo Bin cùng Yoon Ji Hoo dắt Eun Bi sang nhà Goo Jun Pyo.
—
Tác giả: Như đã nói trước, bạn Trà phải trải qua một kì thi cuối kì nữa thì mới nghỉ tết, và kì thì ấy sẽ diễn ra vào tuần sau, vì vậy lịch post chương sẽ có trục trặc một tí.
Bạn Trà sẽ thi vào các ngày 17, 19, 21 và những ngày còn lại thì dùng dể học bài, vì vậy có thể sẽ khó đăng chương cho các bạn. Từ đây đến kết thúc cuộc thi, Trà sẽ cố gắng viết thêm một chương nữa cho các bạn đọc giải khát (nhưng chả biết ngày nào).
Thế nhưng sau cuộc thi, Trà đã được nghỉ tết rồi, lúc đó thì sẽ đăng chương thường xuyên hơn, vì vậy các thiên sứ của Trà đừng nản nhé, chờ đợi là hạnh phúc mà!
Yêu cả nhà!
/39
|