Việc tập hợp và đoàn kết giống loài, cái mối giao cảm thiêng liêng ấy từ một triết học trở thành tôn giáo.
Về phần tôi, tôi sẽ chờ một dịp khác sẽ tiếp tục phát triển tư tưởng đó. Tôi chỉ muốn giới hạn quan điểm là tôi không quan niệm con người là một khởi điểm, tiến bộ là mục đích nếu thiếu hai cái sức mạnh này: Tin và yêu.
Con người gặp gỡ nhau là có lý do.
Ở bất kỳ nơi đâu tôi gặp anh và anh ở bên tôi.
Nơi đó chính là vũ trụ mà trái tim tôi bừng sức sống.
Hãy luôn giữ tình yêu trong trái tim bạn.
Cuốn sách đang mở dở dang ở trên bàn kết thúc ở đó. Bên cạnh nó là một bức thư, với hàng chữ nghiên nghiêng vô cùng đẹp mắt, chúng liền nét, thanh mảnh rõ ràng, mà bạn khi nhìn vào chắc chắn sẽ đoán đó là chữ viết của một người đàn ông đạo đức ngời ngời, nhân phẩm sáng chói.
"My wife Sabrina Marvolo Gaunt,
Ngày hôm nay anh vẫn có thể khẳng định với em rằng anh yêu em hơn bao giờ hết, ngày mai tình yêu anh dành cho em một nhiều hơn. Anh cần em hơn bao giờ hết, anh muốn được bên em mãi mãi.
Anh, người đàn ông năm mươi tuổi đến với em, cảm thấy như một chàng thiếu niên không thể tự giúp chính mình mà rơi vào tình yêu, băn khoăn liệu em sẽ cho anh một cơ hội và yêu anh.
Anh yêu em. Chúng ta sẽ đến những nơi mà cả đời mình chưa đến. Vỗ lấy cảm xúc chưa trải nghiệm ấy rồi trao cho thời gian nụ hôn. Tại nơi mà cụm từ "số mệnh" hay "tương lai" đều không thể chạm đến.
Anh không biết em có hiểu điều này không? Nhưng khi chúng ta gặp nhau lần đầu, anh biết rằng trái tim anh đã tìm được mảnh ghép còn thiếu.
Anh đã luôn luôn yêu em kể từ khi anh còn là một đứa trẻ 7 tuổi, nói dối em về những chiến lợi phẩm mà mình cướp được. Và khi anh lên 10, anh đã nghĩ là em không hề tồn tại. Anh phải đi tìm ai? Anh sẽ phải nhớ về ai? Tại sao trong anh tràn ngập ký ức về một cô gái, mà khi cô ấy xuất hiện, anh thấy lòng mình như hoàng hôn lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, đẹp đẽ đến vậy, Cũng chính sự biến mất của cô ấy, như mây trời ngày hôm đó, chia cắt tất cả.
Một người quan trọng, một người anh không muốn quên, người anh không được quên.
Nhưng dường như thế giới này muốn kìm hãm anh.
Không sao cả, nếu em không còn nhớ, anh tuyệt đối sẽ không quên đâu.
Và anh mười một tuổi, anh tới Hogwarts. Nhưng suốt những năm tháng dài anh không gặp lại em. Tự bọc mình trong những hoài nghi của bản thân.
Anh không muốn luyến tiếc thời gian đâu. Vì bàn tay anh cuối cùng cũng đuổi kịp em rồi. Anh đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên. Dù cho đó có là cái nhìn "đầu tiên" khác của em. Nhưng anh thì vẫn vậy.
Em quên anh rồi sao? Người đàn ông bốn mươi tuổi mới được gặp lại em. Làn gió len lỏi giữa đôi ta từ đâu lại mang nỗi buồn đến vậy. Có lẽ em đã quên anh rồi, em nhìn anh như một kẻ xấu, một gã sẽ phá hủy tất cả những thứ tốt đẹp và hủy hoại mọi thứ trên con đường của anh ta. Nhưng người đàn ông đó sẽ làm bất cứ điều gì để có em trở lại bên mình.
Có lẽ...anh đã yêu em một lần nữa, lại một lần nữa. Anh đã nghĩ thật nhiều, nói với bản thân rằng anh sẽ không để vuột mất em lần nữa. Anh không muốn hôn tạm biệt em – anh luôn luôn muốn hôn chúc em ngủ ngon – suốt quãng đời này.
Và từ giây phút này đến cuối cuộc đời, anh biết anh đã tìm được một nửa của đời mình. Vì em đã yêu anh ngay cả khi anh ở trong bóng tối. Anh sẽ chẳng có được gì nếu cứ đắm mình trong khổ đau.
Em bên cạnh anh, đếm sự may mắn của chúng ta chứ không phải những bất hạnh.
Và em biết không, em đẹp tuyệt vời trong bộ váy trắng thiên thần vào ngày cưới của chúng ta. Em không cần tới một cái gương để biết mình trông tuyệt vời đến nhường nào. Em có thể thấy điều đó trong mắt anh. Anh sẽ khắc ghi thật kỹ ngày này. Cả khi em bận bịu với tạp dề trong bếp vào ngày Lễ Giáng Sinh. Khi em trong vòng tay anh vào ngày sinh nhật mình như một món quà tuyệt vời nhất. Anh cuối cùng cũng hiểu được vì sao "hiện tại" là "present".
Em đã xuất hiện và khiến anh trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế gian này. Và nếu chúng ta có con gái. Anh mong nó có đôi mắt của mẹ.
Chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau và tình yêu này là bất diệt. Hãy cùng già đi với anh, ở bên anh cho tới ngày cái chết cũng không thể chia lìa đôi ta. Anh tin rằng những điều tuyệt vời còn ở phía trước.
Darling, để anh nói với em một bí mật. Trong trái tim anh, chúng ta luôn luôn hôn nhau tại đó.
Eternal love,
Thomas Marvolo Gaunt."
Một lời nói cuối cùng.
Đã kể ở trên, đặc biệt trong thời gian chúng ta đang sống đây, có thể hình dung Sabrina Morningstar thành một dáng dấp, "phiến thần." Điều đó khiến nguwòi ta hoặc chê hoặc khen, nhưng đều nghĩ rằng cô có một trong những thứ triết học, riêng chỉ thời đại chúng ta mới có và thỉnh thoảng thấy nảy mầm trong những bộ óc cô độc, bám rễ vào đó và lớn lên dần. Ngọn lửa soi sáng con người này là trái tim. Trái tim đã tuôn ra ánh sáng.
Chừng như người ta sẽ e sợ cái thứ cao siêu, vì đó là một đôi người. Có khi là những người vĩ đại, như Swedenborg và Pascal, đã rơi vào điên loạn. Nói cho đúng, những suy tuwỏng mãnh liệt ấy có giá trị đạo đức và bằng những con đường thử thách nhưu thế, người ta mới đạt được sự toàn thiện lý tưởng.
Chúng ta có thể nhìn vũ trụ như là mối quan hệ nhân quả của quá khứ và nguyên nhân cho tương lai. Nếu vào một lúc nào đó, khối óc nào đó biết được tất cả mọi lực đẩy của thiên nhiên, và vị trí của mọi thành tố trong thiên nhiên. Nếu khối óc đó đủ vĩ đại để phân tích các dữ liệu trên, thì nó sẽ tóm lược được những chuyển động của các vì sao, những thiên thể lớn nhất trong vũ trụ, cho tới những nguyên tử nhỏ nhất. Với một khối óc như vậy, không có cái gì là không chắc chắn, quá khứ, tương lai sẽ là hiện tại trước cái nhìn của nó.
Dưới cổng tò vò của bí điều có sự ghê sợ linh thông; những ngõ tối om ấy mở toang hoác đấy, ai vào đó sẽ gặp tai họa, như Sirius Black vậy. Trong chỗ cao sâu khôn tả của sự suy nghĩ trầm tư của con người không có giới hạn nào. Chúng như táo bạo tranh luận, chất vấn Kẻ-đi-vào-lịch-sử, You Know Who:
- Phượng Hoàng bốc cháy, chết đi, thành tro bụi, rồi lại hồi sinh rực rỡ hơn bao giờ hết từ đống tro tàn. Phải, một vị Thánh, vì khổ đau! Tại sao lại phải khổ hạnh? Hy sinh? Hy sinh cho cái gì? Tôi chưa hề thấy con chó sói nào chịu hy sinh cho hạnh phúc của con sói khác.
- Ồ có lẽ nó không phải là con sói mà là con Phượng Hoàng thật thì sao? Chúng ta có nhìn nhận quá khắc nghiệt không?
- Ừ kẻ không có gì thì đã có Chúa Trời.
Nhưng Latin có câu, là gốc rễ của mọi điều luật pháp trên đời này: "Ne bis in idem." Có nghĩa là không thể hai lần tuyên án về cùng một hành vi. (Nguyên tắc trong tố tụng hình sự) Tiếng Anh: "Not twice in the same thing." No-one shall be tried or punished twice in regards to the same event.
Đây là thuật ngữ bắt nguồn từ Luật Dân sự La Mã và cũng được kế thừa thành nguyên tắc double jeopardy trong thông luật. Nghiêm cấm việc một cáo bị đưa ra xét xử lại về cùng một hành vi, nếu bị cáo đã được tha bổng hoặc đã phạm tội về cùng một hành vi. Và Voldemort may mắn thuộc loại thứ hai.
Thành thần thánh thì ngoại lệ, thành người chính trực là quy tắc. Lầm lạc, sa ngã, phạm tội cũng được, nhưng phải là người chính trực. Càng ít tội lỗi càng tốt, đó là luật của người. Không tội lỗi nào cả, đó là mơ ước của thiên thần. Đã thuộc trái đất thì thoát sao khỏi tội lỗi. Tội lỗi cũng như luật hấp dẫn, chi phối mọi người.
Hỗn chiến là gì? Là hỗn loạn. Là một sự chao đảo. (chaos) Một kế hoạch dù chính xác như toán học đi chăng nữa, đem ra thực hiện, có giã nguyên không sai chạy tí nào là trong một, hai phút đã thay đổi kết cục rồi. Cho nên chỉ có một danh họa biết tung hoành ngòi bút mới miêu tả được một trận đánh.
Trong một trận đánh thường xen vào một lượng bão táp nhất định. Cái gì mù mờ thì chỉ có đoán mới biết. Các nhà chép sử cứ thế mà ghi thành một nét phang phác nào đó về những chỗ lộn xộn ấy, khi hai đạo quân chạm nhau nhất định sinh ra vô số những điều bất ngờ.
Chiến tuyến Furcidisum bồng bềnh quanh co, là tuyệt thế của tạo tác, giờ đây như một dòng sông nham thạch máu phun trào, máu chảy thành dòng một cách không hợp lý, phòng tuyến các đạo quân nhấp nhô, các trung đoàn nơi thì lồi ra lõm vào theo trận địa hình vuông theo học thuyết phòng thủ Tercio, trận Waterloo của Napoléon, những mũi những vịnh, taát cả những dãy đá ngầm trên mặt bể kia cứ động liên tục trước mặt nhau, va vào nhau, bắn ra, rồi tụ lại. Một cảnh thiên nhiên bù đắp sinh sôi như chưa từng xảy ra trận chiến nào ở đó vậy. Bóng tối tiến lên, rồi lại lùi xuống trước ánh sáng. Chỉ biết rõ rằng Chúa Tể Hắc Ám Voldemort là kẻ "thuộc tiểu sử các trung đoàn hơn thuộc tiểu sử đội quân".
Trận Liên Minh Phù Thủy Furcidisum là một bí ẩn của vũ trụ.
Đối với người thắng cũng như đối với kẻ bại, nó đều mù mờ. Trong tâm trí Voldemort là một phút hoảng loạn, Bộ Pháp Thuật Anh mù mịt, còn cộng đồng phù thủy cũng chẳng hiểu sao. Họ đều là những kẻ sống sót trên điểm giao của vũ trụ tiếp tuyến, họ không nhớ, nhưng ai cũng lờ mờ đoán được vị anh hùng của họ là ai. Người đã sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình là ai. Đó là điều duy nhất họ biết, vì sao họ lại thắng.
Hãy đọc các báo cáo và sách lịch sử: "Chiến tranh phù thủy Hiện Đại" hay "Lịch sử một thời huy hoàng" mà xem. Những bản tin rối mù, những lời bình luận lúng túng, kẻ ấp a, người ấp úng cho rằng: "Ờ thì chắc là Doctor Strange đấy!" Rita Sketeer thì chia trận đánh ra làm bốn bước, Goshawk thì cắt làm ba giai đoạn. Nhưng than ôi ở đời ai cắt xẻ được dòng thời gian. Trong một cái nhìn cao diệu những nét lớn và cuộc đổ vỡ này, cuộc đổ vỡ của thiên tài con người đối chọi với ngẫu nhiên của trời đất. Còn tất cả các nhà sử học khác đều như bị lóa mắt, cho nên phải mò mẫm. Suy đoán của họ cũng như hàng triệu khả năng trong vũ trụ song song vậy. Họ bỏ quên cạnh huyền của hình tam giác vuông trong vũ trụ tiếp tuyến.
Sự thật đó cũng là một ngày sấm chớp, một ngày mà bá quyền quân sự sụp đổ và cuốn theo ngai vàng của các vị vua khác khiến cho chính Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật phải sửng sốt. Đó là ngày sức mạnh phải nhào đổ vào chính chiến tranh. Trong sự kiện lịch sử này có dấu ấn siêu phàm rất đậm, nó là Thách tính của Chúa nên phần của con người mù mịt suy đoán thật chẳng có ý nghĩa gì.
Cắt cái vinh quang chiến thắng Furcidisum đối với Cornelius Fudge thì nước Anh có mất gì không? Không. Nước Anh danh tiếng cũng như nước Đức tôn nghiêm, không nước nào liên quan trong vấn đề Furcidisum. Ơn Chúa, các dân tộc được vĩ đại không phải là những phiêu lưu quân sự, thê thảm, những chiến tranh triền miên.
Thời đại chúng ta, cộng đồng nhân dân phù thủy Châu Âu đánh dấu bằng một cuộc trỗi dậy rộng lớn về tư tưởng và nước Anh thì có phần sáng của mình trong buổi bình minh ấy. Các dân tộc, mọi giống loài uy nghi vì những tư tưởng của họ. Trình độ văn minh được nâng lên và đóng góp cho phát triển không ngừng của khoa học, phép thuật, đó là đóng góp do chính sức họ làm ra chứ không phải nhờ một chuyện ngẫu nhiên.
Chỉ có những dân tộc dã man mới nổi lên đột ngột sau một trận chiến thắng. Nhưng đó chẳng qua chỉ là nước lũ sau cơn mưa dông, khoa trương ồn ào trong chốc lát, thứ dễ lụi tàn. Còn những dân tộc văn mình, nhất là trong thời đại ngày nay, thì không bao giờ vì sự may rủi của một vị tướng cầm quân mà giá trị mình lại tăng lên hay giảm xuống. Vị trí của họ trong nhân loại được quy định bởi danh dự của họ, phẩm chất của họ, ánh sáng tài ba trí tuệ của họ.Ơn Chúa! Đâu phải là những quân bài mà kẻ anh hùng, người chinh phục đem đặt xúc xắc và cuộc đỏ đen giữa các trận đánh. Ở đây có người thua thì ở đó ghi lại kẻ thắng cuộc. Mà kẻ thắng cuộc là chính nghĩa!
Có một trường phái tự do đáng kính tỏ ra chẳng có ác cảm gì đối với trận đánh Liên Minh Phù Thủy – lúc này được biết đến với vùng đất lịch sử nơi xảy ra trận đánh – Furcidisum – Thiên Đường Của Tội Phạm. Nhiều phù thủy không thuộc trường phái ấy. Họ cho rằng Furcidisum chỉ là ngày ngạc nhiên của tự do. Trứng con chim ác Tom Riddle như thế mà nở ra Phượng Hoàng, thì rõ là bất ngờ thật.
Đứng trên đỉnh và nhìn xuống dưới đáy của vấn đề mà xét thì Furcidisum là một chiến thắng phản Cách Mạng, theo chủ tâm của nhiều người. Đó là cả cộng đồng nhân dân phù thủy Anh, mọi giống loài từ người khổng lồ, cho tới những yêu tinh, gia tinh, mọi tầng lớp chống lại binh đoàn Địa ngục Cổ đại. Ước mơ của thế lực ấy cũng như ước mơ của các thiên thần và Tổng lãnh sự của họ, ấy là dập tắt phong trào Cách Mạng sôi nổi của con dân Địa ngục hàng nghìn năm nay. Cho nên các giống loài mới liên kết với nhau.
Furcidisum, vị thế, có nghĩa là Quân Chủ thẩm quyền được khôi phục. Nói cho đúng và dễ hiểu nhất là nền Đế Chế trước kia chuyên chế, tập trung quyền lực trong tay Bộ Pháp Thuật, thì nền Quân Chủ sau đó, do phản ứng tự nhiên, bắt buộc phải tự do và ngược lại ý muốn của Nhà nước.
Như thế nghĩa là Cách Mạng thật sự không thể nào bị đánh bại. Và chiến thắng do hợp ý trời, hợp ý người và nhất định phải xảy ra, nên nó phải xuất hiện và ghi dấu lịch sử như một kẻ chiến thắng.
Trước Furcidisum nó xuất hiện trong Voldemort, người đã xô đổ tất cả các ngai vàng xưa cũ. Một vị vua trên ngai vàng nhưng không có vương miện. Sau Furcidisum nó lại hiện ra trong nhà Morningstar, khi họ ban cho nhân dân bản hiến chương nhưng đồng thời cũng phải phục tùng hiến chương ấy dưới dạng đạo luật tôn giáo. Voldemort cất nhắc một anh đánh xe lên ngôi vua ở Napas và một anh đội trưởng lên làm vua ở Hà Lan.
Lấy cái bất bình đẳng chứng minh cho cái bình đẳng. Để biết con người hoàn toàn có thể phấn đấu nỗ lực vươn lên bằng chính bản thân họ dù số phận có nghiệt ngã như nào. Cornelius Fudge Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật phải duyệt ký ở Bộ Pháp Thuật Mỹ MASCUSA bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền. Muốn hiểu Cách Mạng là gì? Hãy gọi nó là Tiến Bộ.
Tương lai nhất định làm theo từ bây giờ. Cách Mạng cũng luôn đạt được mục đích, một cách kỳ lạ. Nhờ tay Voldemort biến Người khổng lồ thành một nhà nông làm nông nghiệp, làm cho phù thủy ngã xuống ở Durmstrang lại được đứng dậy ở Hội nghị Quốc Tế như một nhà hùng biện. Đối với con người ấy, không một sinh vật nào không được chào đón và đăng ký hộ tịch tại đất của Ngài. Không phép thuật nào phân minh trắng đen, không dụng cụ nào không dùng được. Cho nên Ngài sử dúngứ mệnh thiêng liêng của mình để vượt qua cánh rừng Albania, nhảy qua núi Alpes, vượt bảy đại dương và năm châu lục. Từng khấp khểnh ở tòa ngục Lindisfarne như một tên tội phạm sừng sỏ nhất – một trong Tam Đại Phù Thủy.
Về phần tôi, tôi sẽ chờ một dịp khác sẽ tiếp tục phát triển tư tưởng đó. Tôi chỉ muốn giới hạn quan điểm là tôi không quan niệm con người là một khởi điểm, tiến bộ là mục đích nếu thiếu hai cái sức mạnh này: Tin và yêu.
Con người gặp gỡ nhau là có lý do.
Ở bất kỳ nơi đâu tôi gặp anh và anh ở bên tôi.
Nơi đó chính là vũ trụ mà trái tim tôi bừng sức sống.
Hãy luôn giữ tình yêu trong trái tim bạn.
Cuốn sách đang mở dở dang ở trên bàn kết thúc ở đó. Bên cạnh nó là một bức thư, với hàng chữ nghiên nghiêng vô cùng đẹp mắt, chúng liền nét, thanh mảnh rõ ràng, mà bạn khi nhìn vào chắc chắn sẽ đoán đó là chữ viết của một người đàn ông đạo đức ngời ngời, nhân phẩm sáng chói.
"My wife Sabrina Marvolo Gaunt,
Ngày hôm nay anh vẫn có thể khẳng định với em rằng anh yêu em hơn bao giờ hết, ngày mai tình yêu anh dành cho em một nhiều hơn. Anh cần em hơn bao giờ hết, anh muốn được bên em mãi mãi.
Anh, người đàn ông năm mươi tuổi đến với em, cảm thấy như một chàng thiếu niên không thể tự giúp chính mình mà rơi vào tình yêu, băn khoăn liệu em sẽ cho anh một cơ hội và yêu anh.
Anh yêu em. Chúng ta sẽ đến những nơi mà cả đời mình chưa đến. Vỗ lấy cảm xúc chưa trải nghiệm ấy rồi trao cho thời gian nụ hôn. Tại nơi mà cụm từ "số mệnh" hay "tương lai" đều không thể chạm đến.
Anh không biết em có hiểu điều này không? Nhưng khi chúng ta gặp nhau lần đầu, anh biết rằng trái tim anh đã tìm được mảnh ghép còn thiếu.
Anh đã luôn luôn yêu em kể từ khi anh còn là một đứa trẻ 7 tuổi, nói dối em về những chiến lợi phẩm mà mình cướp được. Và khi anh lên 10, anh đã nghĩ là em không hề tồn tại. Anh phải đi tìm ai? Anh sẽ phải nhớ về ai? Tại sao trong anh tràn ngập ký ức về một cô gái, mà khi cô ấy xuất hiện, anh thấy lòng mình như hoàng hôn lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, đẹp đẽ đến vậy, Cũng chính sự biến mất của cô ấy, như mây trời ngày hôm đó, chia cắt tất cả.
Một người quan trọng, một người anh không muốn quên, người anh không được quên.
Nhưng dường như thế giới này muốn kìm hãm anh.
Không sao cả, nếu em không còn nhớ, anh tuyệt đối sẽ không quên đâu.
Và anh mười một tuổi, anh tới Hogwarts. Nhưng suốt những năm tháng dài anh không gặp lại em. Tự bọc mình trong những hoài nghi của bản thân.
Anh không muốn luyến tiếc thời gian đâu. Vì bàn tay anh cuối cùng cũng đuổi kịp em rồi. Anh đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên. Dù cho đó có là cái nhìn "đầu tiên" khác của em. Nhưng anh thì vẫn vậy.
Em quên anh rồi sao? Người đàn ông bốn mươi tuổi mới được gặp lại em. Làn gió len lỏi giữa đôi ta từ đâu lại mang nỗi buồn đến vậy. Có lẽ em đã quên anh rồi, em nhìn anh như một kẻ xấu, một gã sẽ phá hủy tất cả những thứ tốt đẹp và hủy hoại mọi thứ trên con đường của anh ta. Nhưng người đàn ông đó sẽ làm bất cứ điều gì để có em trở lại bên mình.
Có lẽ...anh đã yêu em một lần nữa, lại một lần nữa. Anh đã nghĩ thật nhiều, nói với bản thân rằng anh sẽ không để vuột mất em lần nữa. Anh không muốn hôn tạm biệt em – anh luôn luôn muốn hôn chúc em ngủ ngon – suốt quãng đời này.
Và từ giây phút này đến cuối cuộc đời, anh biết anh đã tìm được một nửa của đời mình. Vì em đã yêu anh ngay cả khi anh ở trong bóng tối. Anh sẽ chẳng có được gì nếu cứ đắm mình trong khổ đau.
Em bên cạnh anh, đếm sự may mắn của chúng ta chứ không phải những bất hạnh.
Và em biết không, em đẹp tuyệt vời trong bộ váy trắng thiên thần vào ngày cưới của chúng ta. Em không cần tới một cái gương để biết mình trông tuyệt vời đến nhường nào. Em có thể thấy điều đó trong mắt anh. Anh sẽ khắc ghi thật kỹ ngày này. Cả khi em bận bịu với tạp dề trong bếp vào ngày Lễ Giáng Sinh. Khi em trong vòng tay anh vào ngày sinh nhật mình như một món quà tuyệt vời nhất. Anh cuối cùng cũng hiểu được vì sao "hiện tại" là "present".
Em đã xuất hiện và khiến anh trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế gian này. Và nếu chúng ta có con gái. Anh mong nó có đôi mắt của mẹ.
Chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau và tình yêu này là bất diệt. Hãy cùng già đi với anh, ở bên anh cho tới ngày cái chết cũng không thể chia lìa đôi ta. Anh tin rằng những điều tuyệt vời còn ở phía trước.
Darling, để anh nói với em một bí mật. Trong trái tim anh, chúng ta luôn luôn hôn nhau tại đó.
Eternal love,
Thomas Marvolo Gaunt."
Một lời nói cuối cùng.
Đã kể ở trên, đặc biệt trong thời gian chúng ta đang sống đây, có thể hình dung Sabrina Morningstar thành một dáng dấp, "phiến thần." Điều đó khiến nguwòi ta hoặc chê hoặc khen, nhưng đều nghĩ rằng cô có một trong những thứ triết học, riêng chỉ thời đại chúng ta mới có và thỉnh thoảng thấy nảy mầm trong những bộ óc cô độc, bám rễ vào đó và lớn lên dần. Ngọn lửa soi sáng con người này là trái tim. Trái tim đã tuôn ra ánh sáng.
Chừng như người ta sẽ e sợ cái thứ cao siêu, vì đó là một đôi người. Có khi là những người vĩ đại, như Swedenborg và Pascal, đã rơi vào điên loạn. Nói cho đúng, những suy tuwỏng mãnh liệt ấy có giá trị đạo đức và bằng những con đường thử thách nhưu thế, người ta mới đạt được sự toàn thiện lý tưởng.
Chúng ta có thể nhìn vũ trụ như là mối quan hệ nhân quả của quá khứ và nguyên nhân cho tương lai. Nếu vào một lúc nào đó, khối óc nào đó biết được tất cả mọi lực đẩy của thiên nhiên, và vị trí của mọi thành tố trong thiên nhiên. Nếu khối óc đó đủ vĩ đại để phân tích các dữ liệu trên, thì nó sẽ tóm lược được những chuyển động của các vì sao, những thiên thể lớn nhất trong vũ trụ, cho tới những nguyên tử nhỏ nhất. Với một khối óc như vậy, không có cái gì là không chắc chắn, quá khứ, tương lai sẽ là hiện tại trước cái nhìn của nó.
Dưới cổng tò vò của bí điều có sự ghê sợ linh thông; những ngõ tối om ấy mở toang hoác đấy, ai vào đó sẽ gặp tai họa, như Sirius Black vậy. Trong chỗ cao sâu khôn tả của sự suy nghĩ trầm tư của con người không có giới hạn nào. Chúng như táo bạo tranh luận, chất vấn Kẻ-đi-vào-lịch-sử, You Know Who:
- Phượng Hoàng bốc cháy, chết đi, thành tro bụi, rồi lại hồi sinh rực rỡ hơn bao giờ hết từ đống tro tàn. Phải, một vị Thánh, vì khổ đau! Tại sao lại phải khổ hạnh? Hy sinh? Hy sinh cho cái gì? Tôi chưa hề thấy con chó sói nào chịu hy sinh cho hạnh phúc của con sói khác.
- Ồ có lẽ nó không phải là con sói mà là con Phượng Hoàng thật thì sao? Chúng ta có nhìn nhận quá khắc nghiệt không?
- Ừ kẻ không có gì thì đã có Chúa Trời.
Nhưng Latin có câu, là gốc rễ của mọi điều luật pháp trên đời này: "Ne bis in idem." Có nghĩa là không thể hai lần tuyên án về cùng một hành vi. (Nguyên tắc trong tố tụng hình sự) Tiếng Anh: "Not twice in the same thing." No-one shall be tried or punished twice in regards to the same event.
Đây là thuật ngữ bắt nguồn từ Luật Dân sự La Mã và cũng được kế thừa thành nguyên tắc double jeopardy trong thông luật. Nghiêm cấm việc một cáo bị đưa ra xét xử lại về cùng một hành vi, nếu bị cáo đã được tha bổng hoặc đã phạm tội về cùng một hành vi. Và Voldemort may mắn thuộc loại thứ hai.
Thành thần thánh thì ngoại lệ, thành người chính trực là quy tắc. Lầm lạc, sa ngã, phạm tội cũng được, nhưng phải là người chính trực. Càng ít tội lỗi càng tốt, đó là luật của người. Không tội lỗi nào cả, đó là mơ ước của thiên thần. Đã thuộc trái đất thì thoát sao khỏi tội lỗi. Tội lỗi cũng như luật hấp dẫn, chi phối mọi người.
Hỗn chiến là gì? Là hỗn loạn. Là một sự chao đảo. (chaos) Một kế hoạch dù chính xác như toán học đi chăng nữa, đem ra thực hiện, có giã nguyên không sai chạy tí nào là trong một, hai phút đã thay đổi kết cục rồi. Cho nên chỉ có một danh họa biết tung hoành ngòi bút mới miêu tả được một trận đánh.
Trong một trận đánh thường xen vào một lượng bão táp nhất định. Cái gì mù mờ thì chỉ có đoán mới biết. Các nhà chép sử cứ thế mà ghi thành một nét phang phác nào đó về những chỗ lộn xộn ấy, khi hai đạo quân chạm nhau nhất định sinh ra vô số những điều bất ngờ.
Chiến tuyến Furcidisum bồng bềnh quanh co, là tuyệt thế của tạo tác, giờ đây như một dòng sông nham thạch máu phun trào, máu chảy thành dòng một cách không hợp lý, phòng tuyến các đạo quân nhấp nhô, các trung đoàn nơi thì lồi ra lõm vào theo trận địa hình vuông theo học thuyết phòng thủ Tercio, trận Waterloo của Napoléon, những mũi những vịnh, taát cả những dãy đá ngầm trên mặt bể kia cứ động liên tục trước mặt nhau, va vào nhau, bắn ra, rồi tụ lại. Một cảnh thiên nhiên bù đắp sinh sôi như chưa từng xảy ra trận chiến nào ở đó vậy. Bóng tối tiến lên, rồi lại lùi xuống trước ánh sáng. Chỉ biết rõ rằng Chúa Tể Hắc Ám Voldemort là kẻ "thuộc tiểu sử các trung đoàn hơn thuộc tiểu sử đội quân".
Trận Liên Minh Phù Thủy Furcidisum là một bí ẩn của vũ trụ.
Đối với người thắng cũng như đối với kẻ bại, nó đều mù mờ. Trong tâm trí Voldemort là một phút hoảng loạn, Bộ Pháp Thuật Anh mù mịt, còn cộng đồng phù thủy cũng chẳng hiểu sao. Họ đều là những kẻ sống sót trên điểm giao của vũ trụ tiếp tuyến, họ không nhớ, nhưng ai cũng lờ mờ đoán được vị anh hùng của họ là ai. Người đã sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình là ai. Đó là điều duy nhất họ biết, vì sao họ lại thắng.
Hãy đọc các báo cáo và sách lịch sử: "Chiến tranh phù thủy Hiện Đại" hay "Lịch sử một thời huy hoàng" mà xem. Những bản tin rối mù, những lời bình luận lúng túng, kẻ ấp a, người ấp úng cho rằng: "Ờ thì chắc là Doctor Strange đấy!" Rita Sketeer thì chia trận đánh ra làm bốn bước, Goshawk thì cắt làm ba giai đoạn. Nhưng than ôi ở đời ai cắt xẻ được dòng thời gian. Trong một cái nhìn cao diệu những nét lớn và cuộc đổ vỡ này, cuộc đổ vỡ của thiên tài con người đối chọi với ngẫu nhiên của trời đất. Còn tất cả các nhà sử học khác đều như bị lóa mắt, cho nên phải mò mẫm. Suy đoán của họ cũng như hàng triệu khả năng trong vũ trụ song song vậy. Họ bỏ quên cạnh huyền của hình tam giác vuông trong vũ trụ tiếp tuyến.
Sự thật đó cũng là một ngày sấm chớp, một ngày mà bá quyền quân sự sụp đổ và cuốn theo ngai vàng của các vị vua khác khiến cho chính Bộ trưởng Bộ Pháp Thuật phải sửng sốt. Đó là ngày sức mạnh phải nhào đổ vào chính chiến tranh. Trong sự kiện lịch sử này có dấu ấn siêu phàm rất đậm, nó là Thách tính của Chúa nên phần của con người mù mịt suy đoán thật chẳng có ý nghĩa gì.
Cắt cái vinh quang chiến thắng Furcidisum đối với Cornelius Fudge thì nước Anh có mất gì không? Không. Nước Anh danh tiếng cũng như nước Đức tôn nghiêm, không nước nào liên quan trong vấn đề Furcidisum. Ơn Chúa, các dân tộc được vĩ đại không phải là những phiêu lưu quân sự, thê thảm, những chiến tranh triền miên.
Thời đại chúng ta, cộng đồng nhân dân phù thủy Châu Âu đánh dấu bằng một cuộc trỗi dậy rộng lớn về tư tưởng và nước Anh thì có phần sáng của mình trong buổi bình minh ấy. Các dân tộc, mọi giống loài uy nghi vì những tư tưởng của họ. Trình độ văn minh được nâng lên và đóng góp cho phát triển không ngừng của khoa học, phép thuật, đó là đóng góp do chính sức họ làm ra chứ không phải nhờ một chuyện ngẫu nhiên.
Chỉ có những dân tộc dã man mới nổi lên đột ngột sau một trận chiến thắng. Nhưng đó chẳng qua chỉ là nước lũ sau cơn mưa dông, khoa trương ồn ào trong chốc lát, thứ dễ lụi tàn. Còn những dân tộc văn mình, nhất là trong thời đại ngày nay, thì không bao giờ vì sự may rủi của một vị tướng cầm quân mà giá trị mình lại tăng lên hay giảm xuống. Vị trí của họ trong nhân loại được quy định bởi danh dự của họ, phẩm chất của họ, ánh sáng tài ba trí tuệ của họ.Ơn Chúa! Đâu phải là những quân bài mà kẻ anh hùng, người chinh phục đem đặt xúc xắc và cuộc đỏ đen giữa các trận đánh. Ở đây có người thua thì ở đó ghi lại kẻ thắng cuộc. Mà kẻ thắng cuộc là chính nghĩa!
Có một trường phái tự do đáng kính tỏ ra chẳng có ác cảm gì đối với trận đánh Liên Minh Phù Thủy – lúc này được biết đến với vùng đất lịch sử nơi xảy ra trận đánh – Furcidisum – Thiên Đường Của Tội Phạm. Nhiều phù thủy không thuộc trường phái ấy. Họ cho rằng Furcidisum chỉ là ngày ngạc nhiên của tự do. Trứng con chim ác Tom Riddle như thế mà nở ra Phượng Hoàng, thì rõ là bất ngờ thật.
Đứng trên đỉnh và nhìn xuống dưới đáy của vấn đề mà xét thì Furcidisum là một chiến thắng phản Cách Mạng, theo chủ tâm của nhiều người. Đó là cả cộng đồng nhân dân phù thủy Anh, mọi giống loài từ người khổng lồ, cho tới những yêu tinh, gia tinh, mọi tầng lớp chống lại binh đoàn Địa ngục Cổ đại. Ước mơ của thế lực ấy cũng như ước mơ của các thiên thần và Tổng lãnh sự của họ, ấy là dập tắt phong trào Cách Mạng sôi nổi của con dân Địa ngục hàng nghìn năm nay. Cho nên các giống loài mới liên kết với nhau.
Furcidisum, vị thế, có nghĩa là Quân Chủ thẩm quyền được khôi phục. Nói cho đúng và dễ hiểu nhất là nền Đế Chế trước kia chuyên chế, tập trung quyền lực trong tay Bộ Pháp Thuật, thì nền Quân Chủ sau đó, do phản ứng tự nhiên, bắt buộc phải tự do và ngược lại ý muốn của Nhà nước.
Như thế nghĩa là Cách Mạng thật sự không thể nào bị đánh bại. Và chiến thắng do hợp ý trời, hợp ý người và nhất định phải xảy ra, nên nó phải xuất hiện và ghi dấu lịch sử như một kẻ chiến thắng.
Trước Furcidisum nó xuất hiện trong Voldemort, người đã xô đổ tất cả các ngai vàng xưa cũ. Một vị vua trên ngai vàng nhưng không có vương miện. Sau Furcidisum nó lại hiện ra trong nhà Morningstar, khi họ ban cho nhân dân bản hiến chương nhưng đồng thời cũng phải phục tùng hiến chương ấy dưới dạng đạo luật tôn giáo. Voldemort cất nhắc một anh đánh xe lên ngôi vua ở Napas và một anh đội trưởng lên làm vua ở Hà Lan.
Lấy cái bất bình đẳng chứng minh cho cái bình đẳng. Để biết con người hoàn toàn có thể phấn đấu nỗ lực vươn lên bằng chính bản thân họ dù số phận có nghiệt ngã như nào. Cornelius Fudge Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật phải duyệt ký ở Bộ Pháp Thuật Mỹ MASCUSA bản tuyên ngôn nhân quyền và dân quyền. Muốn hiểu Cách Mạng là gì? Hãy gọi nó là Tiến Bộ.
Tương lai nhất định làm theo từ bây giờ. Cách Mạng cũng luôn đạt được mục đích, một cách kỳ lạ. Nhờ tay Voldemort biến Người khổng lồ thành một nhà nông làm nông nghiệp, làm cho phù thủy ngã xuống ở Durmstrang lại được đứng dậy ở Hội nghị Quốc Tế như một nhà hùng biện. Đối với con người ấy, không một sinh vật nào không được chào đón và đăng ký hộ tịch tại đất của Ngài. Không phép thuật nào phân minh trắng đen, không dụng cụ nào không dùng được. Cho nên Ngài sử dúngứ mệnh thiêng liêng của mình để vượt qua cánh rừng Albania, nhảy qua núi Alpes, vượt bảy đại dương và năm châu lục. Từng khấp khểnh ở tòa ngục Lindisfarne như một tên tội phạm sừng sỏ nhất – một trong Tam Đại Phù Thủy.
/40
|