Xin phép cho ta giới thiệu một chút nhé! Nếu viết không một quyển Dragon World này thì ta nhiều lúc khá là nản, bởi vì lười đánh chữ chứ không phải vì hết ý tưởng! Vì thế nên ta quyết định viết phụ một quyển tên là Trọng Sinh Súng Thần Tại Dị Giới, các lão nếu đang chán có thể ghé qua ủng hộ! Chủ yếu là để đổi gió chút lấy tinh thần thôi nên các lão vào bình luận thoải mái, lần đầu viết thể loại võng du nên cần khá nhiều kinh nghiệm cũng như ý kiến của các lão! Còn điều gì nữa thì có thể vào mục bình luận trong truyện để nêu ý kiến của mình! Trân thành cảm ơn
**********************
Ánh nắng đỏ rực như nhuốm màu cả thành phố trong buổi trời chiều
Một chiếc xe địa hình to bự chảng lao nhanh xuyên qua những con đường gồ ghề, mục tiêu của nó bây giờ là húc đổ cánh cổng của một nhà máy bỏ hoang
Không thể không nói rằng tốc độ và mức phòng thủ của chiếc xe rất tuyệt vời, nó lao như một con mãnh thú và phá tan tàn vật thể phía trước
Trong không gian yên tĩnh như này thì từng người bước ra từ trong đó. Đi đầu là Kirito, Miyuki là người bước ngay sau đó
Katsuto Jyumonji từ từ bước tới cánh cửa, ba người Leo, Miki cùng Erika thì bao vây bên ngoài khu vực
Đi dọc theo con đường dẫn tới cánh cửa chính, Kirito lại gần rồi mở cánh cửa ra, ở phía trong một đám người đã chờ đợi sẵn
Kirito nhìn về phía tên thủ lĩnh, hoặc có lẽ là tên mà cậu đoán là thủ lĩnh
“Chào mừng! Chắc cậu là Kirigaya Kazuto chứ hả? Còn kia ắt hẳn là cô công chúa bé nhỏ Shiba Miyuki của cậu rồi!”
“Còn ông là chỉ huy Blanche ở Nhật, Tsukasa Hajime chứ?”
Kirito nhìn kĩ người đàn ông đang dang rộng hai tay làm một tư thế chào hoành tráng. Nhìn qua thì người này khoảng 30 tuổi, khá trẻ nếu so với chức vị của hắn ta. Hắn đeo một cặp kính không gọng, thân hình cao, gầy. Từ ngoại hình mà đoán, có thể đoán rằng hắn đại loại là một học giả hoặc luật sư gì đó
“Lưu manh giả danh tri thức!” Tuy nói nhỏ hết mức nhưng có lẽ tên kia vẫn nghe được, khuôn mặt hắn thoáng đơ lại vì bất ngờ, sau đó là xanh xanh, đỏ đỏ, đen đen
Mặc dù đối phương không nói gì, nhưng thái độ của ông ta đã đủ để thể hiện ý tứ của mình. Kirito gỡ chiếc súng CAD Silver Gun ra khỏi bao da
“Hmm!? Một cái CAD. Tôi đã nghĩ cậu ít nhất cũng phải mang theo một cây súng ngắn. Xông vào đây mà không có bất cứ biện pháp tự vệ nào, không biết cậu ngu hay là can đảm nữa. Dù cậu là loại Pháp Sư nào, thì cậu vẫn có thể bị giết bởi đạn thường đấy!”
“Tôi không phải pháp sư!” Câu nói của Kirito như chặn cứng cổ họng của Hajime lại, hắn có lẽ cũng đã gần chạm tới giới hạn của sự ức chế rồi
“À nhỉ? Cậu vẫn còn là một học sinh, tôi quên béng điều đó sau khi nhìn thấy cậu xông vào đây như thế!” Cố nói bằng giọng bình tĩnh nhất có thể nhưng ngay lập tức Hajime lại suýt phải ‘bùng nổ’ bởi câu nói tiếp theo của Kirito
“Ông nói quá nhiều rồi đấy! Mà, dù sao thì để có thể dụ dỗ được mấy người này, tôi đoán nói nhiều chắc là cũng cần thiết thôi! Mà thôi, sao cũng được, tôi khuyên các ông nên đầu hàng. Tất cả các ông, ném vũ khí xuống và đặt tay ra sau gáy!”
“Ha ha ha ha, cậu chẳng phải chỉ là một tên Weed pháp thuật siêu cùi bắp sao? À, xin lỗi nhé, tôi không nên dùng những lời lẽ thô lỗ như vậy. Nhưng mà chính xác thì sự tự tin của cậu đến từ đâu vậy hả? Nếu cậu nghĩ với khả năng của cậu có thể hạ tất cả, thì cậu nhầm to rồi đấy!”
Cả hai bên trái phải, khoảng hai mươi thành viên của Blanche giương vũ khí cùng một lúc. Ngoài súng ngắn, còn có vài khẩu súng trường và súng tự động
“Đến được đây xem như cậu cũng có khả năng, nên tôi sẽ cho cậu một cơ hội, Kirigaya Kazuto, gia nhập với chúng tôi! Em trai tôi nói cậu có khả năng sử dụng Nhiễu Phép mà không cần sử dụng đến Nhiễu Thạch. Tôi rất quan tâm đến năng lực đó. Tôi đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho hành động lần này. Mất rất nhiều thời gian và công sức truyền đạo để đám học sinh hư hỏng này biết nghe lời. Và tôi thực sự đau đớn khi tất cả mọi thứ cứ thế đổ sông đổ biển, nhưng nếu cậu gia nhập với chúng tôi, tôi sẵn sàng bỏ qua tất cả!”
Hắn nở ra một nụ cười phù phiếm, lộ ra bản chất điên cuồng đằng sau khuôn mặt tử tế của mình
“Miyuki! Khoá mõm chúng lại cho anh!”
“Vâng! Onii-sama!” Miyuki chạm nhẹ vào chiếc CAD điện thoại của mình, luồng khí lạnh -90 độ C nhanh chóng bao phủ khoảng không gian nhỏ bé, chỉ để lại đấy những bức tượng băng lung linh bằng ‘người’
“Sai lầm duy nhất của ngươi là động vào cuộc sống của ta!......Cũng không thể thả ngươi đi được, vậy thì đành tiêu diệt ngươi vậy!” Kirito vừa bước tới gần những bước tượng vừa nói mặc dù cậu không biết liệu chúng còn nghe được hay không
“Pí po pí po!!!!” Bỗng có tiếng xe cảnh sát vang lên, Kirito nhíu mày lại
“Đúng là số nhọ mà! Dù vậy thì cứ xin mỗi người một tay vậy!” Vừa dứt lời thì cánh tay phải của tên thủ lĩnh bỗng hoá tan thành từng mảnh, chẳng một chút máu me bởi nó vỡ ra như thể là thuỷ tinh vậy
Toàn bộ thành viên Blanche đều bị ‘xếp’ lên xe tải ‘chở’ đi. Kirito nhanh chóng liên lạc cho phía quân đội để xử lí vụ này
..............................
“Sếp à, vụ này anh làm căng quá rồi! Hình như bên phía Tổng Bộ bắt đầu dậy sóng rồi!” Nghe thanh âm trong điện thoại khiến Kirito bật cười
“Bảo phía đấy là thích làm gì thì làm! Cần thì anh mày phá hết cho mấy lão ấy xem! Hoặc không thì mày gợi lại cho mấy lão ấy lịch sử 15 năm trước đi! Đúng là mấy lão lọm khọm, lâu không động chút là nó tưởng mình dễ bắt nạt à!”
“Dạ! Có chuyện gì em sẽ báo cáo sau, chào Sếp!” Vụ Blanche tấn công buộc Kirito phải dùng tới một số thân tín của cậu trong quân đội để bao che vụ này về một số người tham gia như là Sayaka, các học sinh trường Đệ Nhất
“Onii-sama! Việc này có nguy hiểm lắm không?” Miyuki với khuôn mặt lo lắng hỏi khiến Kirito mỉm cười nhẹ nhàng mà xoa đầu cô bé
“Không sao! Dù sao cũng chỉ là một bọn ô hợp mà thôi! Cứ để Onii-sama của em lo chuyện này thôi!”
“Ki-kun! Nếu cần thì con có thể nhờ mama cùng dì giúp đỡ mà! Gia tộc Yotsuba sẽ luôn ủng hộ con hết mình” Maya cùng Miya cũng có chút lo lắng, dù sao thì Blanche cũng chẳng phải là một tổ chức nhỏ nên việc Kirito muốn làm vẫn có chút nguy hiểm
Kirito cười trừ, sự lo lắng của cả ba người khiến cậu cảm thấy hạnh phúc. Nên cậu quyết định sẽ quét sạch những thứ đe doạ tới cuộc sống sau này của mình và chúng nữ, thêm nữa là cũng chỉ có cậu mới hiểu mình mạnh tới mức nào trong thế giới này, căn bản là vô cmn địch
“À mà Miyuki này?”
“Dạ?”
“Cửu Hiệu Chiến cũng sắp diễn ra rồi! Em đã chuẩn bị chưa vậy?”
“Rồi ạ! Em tham gia hai phần là Ice Pillars Break và Mirage Bat nên cũng đơn giản thôi!”
“Ừ! Vậy hôm đấy cả nhà mình nhất định phải đi xem em thi đấu mới được!”
“Thôi tối rồi! Đi ăn tối thôi, hôm nay có nhiều món rất ngon đấy!”
Kirito nhanh chóng bước vào bếp và dọn đồ ăn ra, bữa ăn nhanh chóng bị tiêu diệt và kết thúc bằng việc đi ngủ
**********************
Ánh nắng đỏ rực như nhuốm màu cả thành phố trong buổi trời chiều
Một chiếc xe địa hình to bự chảng lao nhanh xuyên qua những con đường gồ ghề, mục tiêu của nó bây giờ là húc đổ cánh cổng của một nhà máy bỏ hoang
Không thể không nói rằng tốc độ và mức phòng thủ của chiếc xe rất tuyệt vời, nó lao như một con mãnh thú và phá tan tàn vật thể phía trước
Trong không gian yên tĩnh như này thì từng người bước ra từ trong đó. Đi đầu là Kirito, Miyuki là người bước ngay sau đó
Katsuto Jyumonji từ từ bước tới cánh cửa, ba người Leo, Miki cùng Erika thì bao vây bên ngoài khu vực
Đi dọc theo con đường dẫn tới cánh cửa chính, Kirito lại gần rồi mở cánh cửa ra, ở phía trong một đám người đã chờ đợi sẵn
Kirito nhìn về phía tên thủ lĩnh, hoặc có lẽ là tên mà cậu đoán là thủ lĩnh
“Chào mừng! Chắc cậu là Kirigaya Kazuto chứ hả? Còn kia ắt hẳn là cô công chúa bé nhỏ Shiba Miyuki của cậu rồi!”
“Còn ông là chỉ huy Blanche ở Nhật, Tsukasa Hajime chứ?”
Kirito nhìn kĩ người đàn ông đang dang rộng hai tay làm một tư thế chào hoành tráng. Nhìn qua thì người này khoảng 30 tuổi, khá trẻ nếu so với chức vị của hắn ta. Hắn đeo một cặp kính không gọng, thân hình cao, gầy. Từ ngoại hình mà đoán, có thể đoán rằng hắn đại loại là một học giả hoặc luật sư gì đó
“Lưu manh giả danh tri thức!” Tuy nói nhỏ hết mức nhưng có lẽ tên kia vẫn nghe được, khuôn mặt hắn thoáng đơ lại vì bất ngờ, sau đó là xanh xanh, đỏ đỏ, đen đen
Mặc dù đối phương không nói gì, nhưng thái độ của ông ta đã đủ để thể hiện ý tứ của mình. Kirito gỡ chiếc súng CAD Silver Gun ra khỏi bao da
“Hmm!? Một cái CAD. Tôi đã nghĩ cậu ít nhất cũng phải mang theo một cây súng ngắn. Xông vào đây mà không có bất cứ biện pháp tự vệ nào, không biết cậu ngu hay là can đảm nữa. Dù cậu là loại Pháp Sư nào, thì cậu vẫn có thể bị giết bởi đạn thường đấy!”
“Tôi không phải pháp sư!” Câu nói của Kirito như chặn cứng cổ họng của Hajime lại, hắn có lẽ cũng đã gần chạm tới giới hạn của sự ức chế rồi
“À nhỉ? Cậu vẫn còn là một học sinh, tôi quên béng điều đó sau khi nhìn thấy cậu xông vào đây như thế!” Cố nói bằng giọng bình tĩnh nhất có thể nhưng ngay lập tức Hajime lại suýt phải ‘bùng nổ’ bởi câu nói tiếp theo của Kirito
“Ông nói quá nhiều rồi đấy! Mà, dù sao thì để có thể dụ dỗ được mấy người này, tôi đoán nói nhiều chắc là cũng cần thiết thôi! Mà thôi, sao cũng được, tôi khuyên các ông nên đầu hàng. Tất cả các ông, ném vũ khí xuống và đặt tay ra sau gáy!”
“Ha ha ha ha, cậu chẳng phải chỉ là một tên Weed pháp thuật siêu cùi bắp sao? À, xin lỗi nhé, tôi không nên dùng những lời lẽ thô lỗ như vậy. Nhưng mà chính xác thì sự tự tin của cậu đến từ đâu vậy hả? Nếu cậu nghĩ với khả năng của cậu có thể hạ tất cả, thì cậu nhầm to rồi đấy!”
Cả hai bên trái phải, khoảng hai mươi thành viên của Blanche giương vũ khí cùng một lúc. Ngoài súng ngắn, còn có vài khẩu súng trường và súng tự động
“Đến được đây xem như cậu cũng có khả năng, nên tôi sẽ cho cậu một cơ hội, Kirigaya Kazuto, gia nhập với chúng tôi! Em trai tôi nói cậu có khả năng sử dụng Nhiễu Phép mà không cần sử dụng đến Nhiễu Thạch. Tôi rất quan tâm đến năng lực đó. Tôi đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho hành động lần này. Mất rất nhiều thời gian và công sức truyền đạo để đám học sinh hư hỏng này biết nghe lời. Và tôi thực sự đau đớn khi tất cả mọi thứ cứ thế đổ sông đổ biển, nhưng nếu cậu gia nhập với chúng tôi, tôi sẵn sàng bỏ qua tất cả!”
Hắn nở ra một nụ cười phù phiếm, lộ ra bản chất điên cuồng đằng sau khuôn mặt tử tế của mình
“Miyuki! Khoá mõm chúng lại cho anh!”
“Vâng! Onii-sama!” Miyuki chạm nhẹ vào chiếc CAD điện thoại của mình, luồng khí lạnh -90 độ C nhanh chóng bao phủ khoảng không gian nhỏ bé, chỉ để lại đấy những bức tượng băng lung linh bằng ‘người’
“Sai lầm duy nhất của ngươi là động vào cuộc sống của ta!......Cũng không thể thả ngươi đi được, vậy thì đành tiêu diệt ngươi vậy!” Kirito vừa bước tới gần những bước tượng vừa nói mặc dù cậu không biết liệu chúng còn nghe được hay không
“Pí po pí po!!!!” Bỗng có tiếng xe cảnh sát vang lên, Kirito nhíu mày lại
“Đúng là số nhọ mà! Dù vậy thì cứ xin mỗi người một tay vậy!” Vừa dứt lời thì cánh tay phải của tên thủ lĩnh bỗng hoá tan thành từng mảnh, chẳng một chút máu me bởi nó vỡ ra như thể là thuỷ tinh vậy
Toàn bộ thành viên Blanche đều bị ‘xếp’ lên xe tải ‘chở’ đi. Kirito nhanh chóng liên lạc cho phía quân đội để xử lí vụ này
..............................
“Sếp à, vụ này anh làm căng quá rồi! Hình như bên phía Tổng Bộ bắt đầu dậy sóng rồi!” Nghe thanh âm trong điện thoại khiến Kirito bật cười
“Bảo phía đấy là thích làm gì thì làm! Cần thì anh mày phá hết cho mấy lão ấy xem! Hoặc không thì mày gợi lại cho mấy lão ấy lịch sử 15 năm trước đi! Đúng là mấy lão lọm khọm, lâu không động chút là nó tưởng mình dễ bắt nạt à!”
“Dạ! Có chuyện gì em sẽ báo cáo sau, chào Sếp!” Vụ Blanche tấn công buộc Kirito phải dùng tới một số thân tín của cậu trong quân đội để bao che vụ này về một số người tham gia như là Sayaka, các học sinh trường Đệ Nhất
“Onii-sama! Việc này có nguy hiểm lắm không?” Miyuki với khuôn mặt lo lắng hỏi khiến Kirito mỉm cười nhẹ nhàng mà xoa đầu cô bé
“Không sao! Dù sao cũng chỉ là một bọn ô hợp mà thôi! Cứ để Onii-sama của em lo chuyện này thôi!”
“Ki-kun! Nếu cần thì con có thể nhờ mama cùng dì giúp đỡ mà! Gia tộc Yotsuba sẽ luôn ủng hộ con hết mình” Maya cùng Miya cũng có chút lo lắng, dù sao thì Blanche cũng chẳng phải là một tổ chức nhỏ nên việc Kirito muốn làm vẫn có chút nguy hiểm
Kirito cười trừ, sự lo lắng của cả ba người khiến cậu cảm thấy hạnh phúc. Nên cậu quyết định sẽ quét sạch những thứ đe doạ tới cuộc sống sau này của mình và chúng nữ, thêm nữa là cũng chỉ có cậu mới hiểu mình mạnh tới mức nào trong thế giới này, căn bản là vô cmn địch
“À mà Miyuki này?”
“Dạ?”
“Cửu Hiệu Chiến cũng sắp diễn ra rồi! Em đã chuẩn bị chưa vậy?”
“Rồi ạ! Em tham gia hai phần là Ice Pillars Break và Mirage Bat nên cũng đơn giản thôi!”
“Ừ! Vậy hôm đấy cả nhà mình nhất định phải đi xem em thi đấu mới được!”
“Thôi tối rồi! Đi ăn tối thôi, hôm nay có nhiều món rất ngon đấy!”
Kirito nhanh chóng bước vào bếp và dọn đồ ăn ra, bữa ăn nhanh chóng bị tiêu diệt và kết thúc bằng việc đi ngủ
/153
|