Ngay khi vừa đi ra khỏi cánh cửa thì Kirito đã thấy Cecilia đứng đợi ở trên trời, bộ giáp cô nàng mặc có màu xanh sáng
Trên tay cô nàng là một khẩu súng trường ngắm dài gần 2m. Trông khá là khoa huyễn nhưng nó là thật và nó đang diễn ra trước mặt Kirito
“Ta sẽ cho cậu một cơ hội cuối cùng!” Cecilia chĩa thẳng tay vào Kirito rồi nói
“Cơ hội gì?”
“Nếu như cậu chịu xin lỗi tôi ngay bây giờ thì có lẽ tôi sẽ tha thứ cho hành động của cậu! Dù sao thì tôi cũng sẽ chiến thắng dù cho chuyện gì xảy ra đi nữa mà!” Ngay khi nói xong thì mắt cô nàng để ngay lên ống ngắm, nếu như là người khác thì chắc chắn sẽ được ăn một viên đạn free ngay vào đầu nhưng Kirito thì là ngoại lệ
“Vậy thì không cần! Đến đây đi, xem khả năng cậu tới đâu nào!” Kirito nhanh chóng vào thế, máy tính cũng đã nêu cảnh báo
“Vậy thì thật đáng tiếc rồi! Tạm biệt nhé....”
Một tia sáng lập tức bay đến chỗ Kirito, nó ngay lập tức nổ tung khiến khói bụi bốc lên chắn tầm nhìn của tất cả mọi người
“Hừ! Coi như đây là một bài học cho cậu đi!” Ngay khi Cecilia định bay ra đấu trường thì một âm thanh vang lên đột ngột
“Vậy sao? Cơ mà tôi vẫn chưa học được gì hết á! Có cần thử lại không?” Một bóng người hiện ra sau đám bụi bặm
“Keng! Năng lượng giảm! Hiện còn 523” mức năng lượng của IS này là 570, tức là để ngăn một phát bắn như này mất tận 47 năng lượng, và rồi cái gì cũng có giới hạn của nó
“Để xem cậu đỡ được mấy phát!” Tuy bất ngờ nhưng Cecilia nhanh chóng lấy lại tự nhiên vốn có
Những tia sáng chết chóc chiếu sáng khắp nơi, Kirito cũng không giám lấy thân thử đạn nữa. Dù sao thì chỉ cần năng lượng về 0 thì người thua cũng là cậu
“Khó chịu thật!” Quả thật là bộ giáp này quá chậm, chậm hơn rất nhiều so với khi không mặc, ấy vậy mà Kirito vẫn phải khoác lên người
“Chế độ súng-khởi động!” Từ lòng bàn tay Kirito hiện ra một lỗ hổng và khi cậu ngắm mục tiêu sẽ có đạn năng lượng bay ra từ trong đó. Tuy sức mạnh không lớn nhưng cũng đủ để quấy nhiễu cùng khiến Cecilia khó ngắm hơn
Bỗng từ trên con Blue Tears bay ra vài vật thể nhỏ hình thoi, chúng lách tách khởi động rồi bay xung quanh cô nàng
“BIT! Một thứ dạng như máy bay đồ chơi không người lái, là phụ kiện đi kèm của Blue Tears khiến kẻ địch bị phân tâm cùng nhiễu loạn trong trận đấu!”
“Cậu hãy cầu nguyện đi bởi chưa ai thoát khỏi đống BIT này của tôi được đâu!” Cecilia nói khá tự tin, Kirito chỉ nhìn thoáng qua rồi đem lực chú ý dồn ra một con BIT
“Vậy cứ tiêu diệt hết là được!” Kirito tăng tốc độ di chuyển của IS, trên tay cậu là một chiếc kiếm năng lượng, từng nhát chém đôi chính xác khiến lũ BIT nổ tung thành từng mảnh như pháo ngay trên bầu trời
“Đùa với cậu đủ rồi! Hitsatsu! Flash Blade!” Mức năng lượng tiêu hao nhanh chóng tụt không phanh, thanh kiếm cũng bị biến đổi theo, bên ngoài bao phủ một lớp năng lượng trắng khiến nó to hơn một chút
Cả đấu trường như nghẹt thở lại, ai cũng bất ngờ với biểu hiện của cả hai học sinh ‘Năm Nhất’. Chúng quá mạnh và quá bá đạo khiến không ít đàn chị năm hai và năm ba phải tự ti mặc cảm
Có thể thấy trận đấu khá cân sức nhưng theo diễn biến tới bây giờ thì có lẽ đây sẽ là khoảnh khắc cuối cùng của trận chiến
“Cẩn thận nhé!” Kirito bay nhanh hết sức có thể trong một thế công chớp nhoáng, đến khi cậu áp sát vào gần Cecilia thì đột biến xảy ra
“Đoàng!” Bỗng từ hai bên đùi IS Blue Tears xuất hiện hai khẩu pháo cỡ nhỏ, nó phóng hai viên đạn nổ về ngay phía trước Kirito khiến bộ giáp của cậu phải mở luôn khoá an toàn tự động
“Cậu thích khô máu luôn à!” Việc bất ngờ tấn công khiến sự tính toán của Kirito lệch hẳn một nhịp, năng lượng cậu dồn hết vào chiêu cuối và số còn lại sẽ giúp cậu hạ cánh bình yên
Tuy nhiên sự mất năng lượng đột ngột khiến Kirito sắp sửa phải đối mặt việc bị rơi tự do xuống đất. Dù cậu biết mình sẽ không sao nhưng điều đó là không ổn với bất cứ ai khi cậu đang ở trên độ cao tầm 35-40 mét cách mặt đất
Cecilia sao khi phục kích thành công thì cũng là lúc cô nàng mới kịp nhận ra mình xài vừa hết năng lượng duy trì cho tấm khiên của mình, cô vẫn trên không trung và không lo rơi nhưng cái thứ vừa ‘dài’ vừa ‘to’ vừa ‘thô’ kia sắp chém tới đầu cô
Vùuuuu
*rắc*
Gió lạnh sượt qua mặt khiến Cecilia mới chợp nhận ra việc vừa diễn ra. Khi cô đang ngẫn ngơ chờ cái chết thì thanh kiếm bỗng đổi hướng quẹo sang phải trong tích tắc 0,000001 giây kèm theo đó là một tiếng xương gãy hoặc có thể là chật khớp
“Kirito!”
“Kirito-kun!”
“Gọi cứu hộ nhanh lên!”
Kirito nhanh chóng rơi *bộp* xuống đất sml. Cậu đành giả vờ bất tỉnh để trốn trách trách nhiệm, bị hỏi dò kiểm tra này nọ
Tất cả đều bị biến cố bất ngờ này hù doạ một trận, một đội cứu hộ nhanh chóng tiến ra và đưa Kirito về phòng Y Tế trường
“Trận đấu kết thúc! Người thắng là Cecilia Alcott! Tuy cả hai đều cạn năng lượng nhưng Kirito là người hết trước
Cả đấu trường vẫn còn đắm chìm trong cảm giác shock toàn tập. Chỉ khi sau tiếng thông báo vang lên mới chợt nhận ra tình cảnh
Sau trận đấu ai về phòng đấy, riêng Kirito thì bị khiêng về phòng. Cậu nằm im hưởng thụ đãi ngộ, Houki cũng lo lắng khi nhìn cậu, và tất nhiên bữa tối cậu được ‘phục vụ’ tận mồm
.................................
*Tong*Tong*Tong*
Những giọt nước nóng liên tục phun ra từ vòi hoa sen. Nó đọng lại trên người, và chảy dài theo từng đường cong cơ thể. Một cơ thể cân đối là điều hiếm thấy ở người da trắng, và đây chính là điều đáng để Cecilia tự hào. Đôi chân dài, thon thả, thướt tha đó tuy không thể so sánh được với các người mẫu hay idol hiện nay nhưng có vẻ như đó chính là ‘vũ khí bí mật’ của Cecilia
Mặc dù ngực của cô khá nhỏ so với những cô gái da trắng cùng tuổi nhưng nó càng làm cơ thể cô trông hoàn hảo hơn. Cecilia tiếp tục để dòng nước chảy dài trên ngực mình trong khi cô chìm trong dòng cảm xúc
(Hôm nay.....trận đấu đó.....)
(Là cậu ấy.....nương tay sao? Nếu....nếu không thì chắc mình....)
Với Cecilia, một người luôn tin rằng mình sẽ chiến thắng và luôn cố gắng hết sức để đạt được điều đó, việc lần này khiến cô nàng thật sự bối rối
Cô bỗng nhớ đến chàng trai có ý chí mạnh mẽ và đôi mắt lạnh lùng đó (tác: thôi rồi đớp tính cmnr ;D)
Điều này khiến cô nhớ về bố mình, một người khá ‘tầm thường’ trái hẳn với mẹ cô là một con người gần như hoàn hảo trước cả khi IS được giới thiệu. Và sau khi IS được công bố thì bố của Cecilia lại trở thành một người tệ hại hơn nữa
Tuy nhiên họ đã qua đời rồi, cùng ra đi trong một vụ tai nạn xe lửa 3 năm trước. Có nghi ngờ về âm mưu nào đó nhưng tất cả những gì điều tra được là do trật bánh xe và trong đó cũng có hơn 100 nạn nhân khác
Thời gian cứ trôi, Cecilia được thừa hưởng một số tài sản khổng lồ nhưng cô cũng phải học cách bảo vệ nó, cô học mọi thứ và sau khi nhận điểm A+ cho kì kiểm tra về IS thì cô nhận lời Chính phủ, chấp nhận trở thành đại diện cho Anh Quốc, trở thành chủ nhân của đời IS thứ 3 là Blue Tears và sau đó cô tới Nhật
Và rồi cô gặp Kirito- người con trai là mẫu người lý tưởng của Cecilia
“Kirigaya....Kazuto....” cô cố nói tên người đó ra. Bất ngờ thay, ngực cô cảm thấy nhói lại
Tim của Cecilia đang đập nhanh bất thường. Cô chạm nhẹ vào môi mình. Đôi môi xinh đẹp ấy như đang chờ một ai đó chạm vào, với suy nghĩ như vậy, từ trong cơ thể ấy đang trào dâng một thứ tình cảm mới đặc biệt
Trên tay cô nàng là một khẩu súng trường ngắm dài gần 2m. Trông khá là khoa huyễn nhưng nó là thật và nó đang diễn ra trước mặt Kirito
“Ta sẽ cho cậu một cơ hội cuối cùng!” Cecilia chĩa thẳng tay vào Kirito rồi nói
“Cơ hội gì?”
“Nếu như cậu chịu xin lỗi tôi ngay bây giờ thì có lẽ tôi sẽ tha thứ cho hành động của cậu! Dù sao thì tôi cũng sẽ chiến thắng dù cho chuyện gì xảy ra đi nữa mà!” Ngay khi nói xong thì mắt cô nàng để ngay lên ống ngắm, nếu như là người khác thì chắc chắn sẽ được ăn một viên đạn free ngay vào đầu nhưng Kirito thì là ngoại lệ
“Vậy thì không cần! Đến đây đi, xem khả năng cậu tới đâu nào!” Kirito nhanh chóng vào thế, máy tính cũng đã nêu cảnh báo
“Vậy thì thật đáng tiếc rồi! Tạm biệt nhé....”
Một tia sáng lập tức bay đến chỗ Kirito, nó ngay lập tức nổ tung khiến khói bụi bốc lên chắn tầm nhìn của tất cả mọi người
“Hừ! Coi như đây là một bài học cho cậu đi!” Ngay khi Cecilia định bay ra đấu trường thì một âm thanh vang lên đột ngột
“Vậy sao? Cơ mà tôi vẫn chưa học được gì hết á! Có cần thử lại không?” Một bóng người hiện ra sau đám bụi bặm
“Keng! Năng lượng giảm! Hiện còn 523” mức năng lượng của IS này là 570, tức là để ngăn một phát bắn như này mất tận 47 năng lượng, và rồi cái gì cũng có giới hạn của nó
“Để xem cậu đỡ được mấy phát!” Tuy bất ngờ nhưng Cecilia nhanh chóng lấy lại tự nhiên vốn có
Những tia sáng chết chóc chiếu sáng khắp nơi, Kirito cũng không giám lấy thân thử đạn nữa. Dù sao thì chỉ cần năng lượng về 0 thì người thua cũng là cậu
“Khó chịu thật!” Quả thật là bộ giáp này quá chậm, chậm hơn rất nhiều so với khi không mặc, ấy vậy mà Kirito vẫn phải khoác lên người
“Chế độ súng-khởi động!” Từ lòng bàn tay Kirito hiện ra một lỗ hổng và khi cậu ngắm mục tiêu sẽ có đạn năng lượng bay ra từ trong đó. Tuy sức mạnh không lớn nhưng cũng đủ để quấy nhiễu cùng khiến Cecilia khó ngắm hơn
Bỗng từ trên con Blue Tears bay ra vài vật thể nhỏ hình thoi, chúng lách tách khởi động rồi bay xung quanh cô nàng
“BIT! Một thứ dạng như máy bay đồ chơi không người lái, là phụ kiện đi kèm của Blue Tears khiến kẻ địch bị phân tâm cùng nhiễu loạn trong trận đấu!”
“Cậu hãy cầu nguyện đi bởi chưa ai thoát khỏi đống BIT này của tôi được đâu!” Cecilia nói khá tự tin, Kirito chỉ nhìn thoáng qua rồi đem lực chú ý dồn ra một con BIT
“Vậy cứ tiêu diệt hết là được!” Kirito tăng tốc độ di chuyển của IS, trên tay cậu là một chiếc kiếm năng lượng, từng nhát chém đôi chính xác khiến lũ BIT nổ tung thành từng mảnh như pháo ngay trên bầu trời
“Đùa với cậu đủ rồi! Hitsatsu! Flash Blade!” Mức năng lượng tiêu hao nhanh chóng tụt không phanh, thanh kiếm cũng bị biến đổi theo, bên ngoài bao phủ một lớp năng lượng trắng khiến nó to hơn một chút
Cả đấu trường như nghẹt thở lại, ai cũng bất ngờ với biểu hiện của cả hai học sinh ‘Năm Nhất’. Chúng quá mạnh và quá bá đạo khiến không ít đàn chị năm hai và năm ba phải tự ti mặc cảm
Có thể thấy trận đấu khá cân sức nhưng theo diễn biến tới bây giờ thì có lẽ đây sẽ là khoảnh khắc cuối cùng của trận chiến
“Cẩn thận nhé!” Kirito bay nhanh hết sức có thể trong một thế công chớp nhoáng, đến khi cậu áp sát vào gần Cecilia thì đột biến xảy ra
“Đoàng!” Bỗng từ hai bên đùi IS Blue Tears xuất hiện hai khẩu pháo cỡ nhỏ, nó phóng hai viên đạn nổ về ngay phía trước Kirito khiến bộ giáp của cậu phải mở luôn khoá an toàn tự động
“Cậu thích khô máu luôn à!” Việc bất ngờ tấn công khiến sự tính toán của Kirito lệch hẳn một nhịp, năng lượng cậu dồn hết vào chiêu cuối và số còn lại sẽ giúp cậu hạ cánh bình yên
Tuy nhiên sự mất năng lượng đột ngột khiến Kirito sắp sửa phải đối mặt việc bị rơi tự do xuống đất. Dù cậu biết mình sẽ không sao nhưng điều đó là không ổn với bất cứ ai khi cậu đang ở trên độ cao tầm 35-40 mét cách mặt đất
Cecilia sao khi phục kích thành công thì cũng là lúc cô nàng mới kịp nhận ra mình xài vừa hết năng lượng duy trì cho tấm khiên của mình, cô vẫn trên không trung và không lo rơi nhưng cái thứ vừa ‘dài’ vừa ‘to’ vừa ‘thô’ kia sắp chém tới đầu cô
Vùuuuu
*rắc*
Gió lạnh sượt qua mặt khiến Cecilia mới chợp nhận ra việc vừa diễn ra. Khi cô đang ngẫn ngơ chờ cái chết thì thanh kiếm bỗng đổi hướng quẹo sang phải trong tích tắc 0,000001 giây kèm theo đó là một tiếng xương gãy hoặc có thể là chật khớp
“Kirito!”
“Kirito-kun!”
“Gọi cứu hộ nhanh lên!”
Kirito nhanh chóng rơi *bộp* xuống đất sml. Cậu đành giả vờ bất tỉnh để trốn trách trách nhiệm, bị hỏi dò kiểm tra này nọ
Tất cả đều bị biến cố bất ngờ này hù doạ một trận, một đội cứu hộ nhanh chóng tiến ra và đưa Kirito về phòng Y Tế trường
“Trận đấu kết thúc! Người thắng là Cecilia Alcott! Tuy cả hai đều cạn năng lượng nhưng Kirito là người hết trước
Cả đấu trường vẫn còn đắm chìm trong cảm giác shock toàn tập. Chỉ khi sau tiếng thông báo vang lên mới chợt nhận ra tình cảnh
Sau trận đấu ai về phòng đấy, riêng Kirito thì bị khiêng về phòng. Cậu nằm im hưởng thụ đãi ngộ, Houki cũng lo lắng khi nhìn cậu, và tất nhiên bữa tối cậu được ‘phục vụ’ tận mồm
.................................
*Tong*Tong*Tong*
Những giọt nước nóng liên tục phun ra từ vòi hoa sen. Nó đọng lại trên người, và chảy dài theo từng đường cong cơ thể. Một cơ thể cân đối là điều hiếm thấy ở người da trắng, và đây chính là điều đáng để Cecilia tự hào. Đôi chân dài, thon thả, thướt tha đó tuy không thể so sánh được với các người mẫu hay idol hiện nay nhưng có vẻ như đó chính là ‘vũ khí bí mật’ của Cecilia
Mặc dù ngực của cô khá nhỏ so với những cô gái da trắng cùng tuổi nhưng nó càng làm cơ thể cô trông hoàn hảo hơn. Cecilia tiếp tục để dòng nước chảy dài trên ngực mình trong khi cô chìm trong dòng cảm xúc
(Hôm nay.....trận đấu đó.....)
(Là cậu ấy.....nương tay sao? Nếu....nếu không thì chắc mình....)
Với Cecilia, một người luôn tin rằng mình sẽ chiến thắng và luôn cố gắng hết sức để đạt được điều đó, việc lần này khiến cô nàng thật sự bối rối
Cô bỗng nhớ đến chàng trai có ý chí mạnh mẽ và đôi mắt lạnh lùng đó (tác: thôi rồi đớp tính cmnr ;D)
Điều này khiến cô nhớ về bố mình, một người khá ‘tầm thường’ trái hẳn với mẹ cô là một con người gần như hoàn hảo trước cả khi IS được giới thiệu. Và sau khi IS được công bố thì bố của Cecilia lại trở thành một người tệ hại hơn nữa
Tuy nhiên họ đã qua đời rồi, cùng ra đi trong một vụ tai nạn xe lửa 3 năm trước. Có nghi ngờ về âm mưu nào đó nhưng tất cả những gì điều tra được là do trật bánh xe và trong đó cũng có hơn 100 nạn nhân khác
Thời gian cứ trôi, Cecilia được thừa hưởng một số tài sản khổng lồ nhưng cô cũng phải học cách bảo vệ nó, cô học mọi thứ và sau khi nhận điểm A+ cho kì kiểm tra về IS thì cô nhận lời Chính phủ, chấp nhận trở thành đại diện cho Anh Quốc, trở thành chủ nhân của đời IS thứ 3 là Blue Tears và sau đó cô tới Nhật
Và rồi cô gặp Kirito- người con trai là mẫu người lý tưởng của Cecilia
“Kirigaya....Kazuto....” cô cố nói tên người đó ra. Bất ngờ thay, ngực cô cảm thấy nhói lại
Tim của Cecilia đang đập nhanh bất thường. Cô chạm nhẹ vào môi mình. Đôi môi xinh đẹp ấy như đang chờ một ai đó chạm vào, với suy nghĩ như vậy, từ trong cơ thể ấy đang trào dâng một thứ tình cảm mới đặc biệt
/153
|