Cô: Trương Uyển Nhi
Tuổi: 25
Được sinh ra tại gia đình giàu có, đầy đủ bố mẹ nhưng luôn bị ghẻ lạnh trong gia đình, trước mắt người ngoài thì là một nữ thần nhưng trong gia đình lại là một nô tì. Tính cách của cô rất rất khó hiểu (Lạnh lùng nhưng ấm áp: Lạnh lùng trước những người cô mới quen hoặc làm nó tổn thương còn ấm áp khi ở bên người đối xử tốt với cô *lúc đầu mọi người cũng sẽ nghĩ nó là đứa lạnh lùng đấy!*. Thân thiện nhưng khó gần: Thân thiện với những người cô cảm thấy tốt còn khó gần với những tiểu thư kiêu ngạo. Rất thông minh nhưng lại là một đại ngốc: Thông minh trong mọi tình huống nhưng đại ngốc khi ở trước mặt cậu) Tuy 25 tuổi nhưng thực chất chỉ là một đứa trẻ con và cực kì lười. Những người tiếp xúc với cô thì thấy nó là một cô gái lạnh lùng, mạnh mẽ và thông minh, gần như hoàn hảo; còn cậu tiếp xúc với cô thì y như một cô nhóc ba tuổi sốc trong thân xác đó. Cô giống như một chú mèo, đáng yêu vừa đủ và sử dụng móng vuốt khi cần. Là đứa lạnh lùng nhưng bị khùng!!!
Cậu: Vương Cát Uy
Tuổi: 27
Là công tử Vương gia, tính cách lạnh lùng, vô cảm. Là chồng của người con gái tên Mai Hồng nhưng chỉ là vợ chồng trên hợp đồng chứ không có bất cứ quan hệ gần gũi nào khác, vì Mai Hồng có con với người khác nhưng vì người đó bỏ đi, gia đình không muốn bị mang tiếng nên bảo với gia đình kết hôn với cậu, gia đình Mai Hồng có ơn với cậu rất nhiều nên cậu đã đồng ý. Tính cách không nói gì hơn ngoài từ: lạnh, rất lạnh và rất rất lạnh...
Nó: Trương Uyên Nhi
Tuổi: 25
Là chị em sinh đôi với với Cô (cô là chị, nó là em) từ nhỏ đã được nuông chiều và có đầy đủ mọi thứ, mặc dù là chị em sinh đôi nhưng nó rất ghét cô và luôn dành mọi thứ của cô và đổ lỗi cho cô, mặc dù thế nhưng cô vẫn nhẫn nhịn, vì thế nó được nước lấn tới.
Hắn: Lâm Hoàng Anh
Tuổi: 27
Từng là người cô yêu nhưng lại lén lút ngủ cùng với em gái cô. Và Cướp đi công ty của bố cô.
Và một số nhân vật khác.
Cô đứng ở ngoài đám cưới đang chần chừ không biết có nên vào hay không. Cô nghĩ: Sao Mình lại đến đây làm gì cơ chứ?
---Vài Ngày trước----
-Uyển Nhi, anh xin lỗi, hôm đó anh say nên anh lỡ làm cô ấy có thai, em tha thứ cho anh được không?_Hắn cầm tay cô, mặt hối lỗi
-Vậy anh đến đây để hủy hôn?_Cô cười nhếch mép, không thèm nhìn vào mặt hắn
-Em yên tâm, cô ấy là em gái em, anh vẫn có thể ở cạnh em mà_Hắn mặt dày nói
Cô cảm thấy hắn thực sự dơ bẩn, buông tay hắn ra quay người bước đi, để lại câu: Tôi và anh chia tay đi, tôi thật sự không thể sống với chồng của em gái mình, ạnh kết hôn với Uyên Nhi thì tôi sẽ chuyển ra ngoài ở, không làm phiền hai người
Hắn nhìn cô quay lưng đi rồi cười đắc ý, cô ra ngoài ở thì kế hoạch của hắn sẽ dễ dàng hơn, cô là người thông minh, luôn đề phòng mọi tình huống, nhiều lần phá hoại kế hoạch của hắn, giờ thì hay rồi.
---Trở về hiện tại----
Cô vẫn chưa dám bước vào đám cưới em gái mình, bỗng có tiếng nói:
-Yo, xem ai đến nè. Chị gái, sao vậy?_Nó mặc trên người chiếc váy cưới lộng lẫy mà đáng ra là của Cô
-Uyên Nhi? Em ra đây làm gì? sao không vào trong sắm sửa đi?_cô nhìn nó nói
-Đây là đám cưới của em, em thích đi đâu thì đi chứ? Chị đến đây để nhìn Hoàng Anh đến bên tôi à?_Nó nhìn Cô chế giễu
-Là anh ấy mời chị đến đây_Cô cố nhẫn nhịn
-Không ngờ chị vẫn còn có thể dám vác mặt đến đây cơ đấy. Người yêu mình cũng không biết giữ cho tốt để chính em gái mình cướp mất, đồ ngu ngốc_Nó tiếp tục chế giễu
Cô không nhịn được đưa tay lên tát nó một phát: Loại đàn bà cướp chồng người khác như cô mà cũng dám lên tiếng sao?
Hắn từ đâu chạy tới nhìn thấy liền tát lại Cô một phát: Em điên à? Cô ấy đang có thai đó
Cô cười nhếch mép nói: Đúng, em điên đó, chỉ còn mấy tháng nữa là anh kết hôn với em nhưng rồi lại hủy hôn vì làm chính em gái mình có thai, anh nghĩ em có thể bình thường được sao?
Nói rồi Cô quay người đi.
Sau khi Nó kết hôn, Cô chuyển ra ở một căn nhà nhỏ cạnh một con sông. Nó tuy là có thai nhưng vẫn kiêu ngạo đi giày cao gót như bình thường, mặc dù được hắn và gia đình nhắc nhở nhưng vẫn chứng nào tật nấy rồi bị sảy thai khi đang đi mua sắm. sau khi sảy thai thì hình như Nó cũng chẳng hề hấn gì vì có thể đi giày cao hơn, mặc quần áo đẹp hơn dù sao hắn cũng là của Nó rồi nên Nó cũng chẳng cần đứa bé làm gì. Vì là một tiểu thư nên Nó rất kiêu ngạo, một hôm khi ra ngoài Nó vô tình va vào một cô gái và làm cô ta ngã xuống. Cô gái ôm bụng khó khăn nói: Cứu tôi với...Đứa bé...
Nhưng Nó cũng không quan tâm mà đi về phía trước. Cô gái đó được mọi người xung quanh nhanh chóng đưa tới bệnh viện nhưng đứa bé không còn và tính mạng cũng không còn. Vài hôm sau, một đám người tới nhà nó để bắt Nó vì đã hại chết mạng người, mẹ cô đã nhạnh chóng tới tìm Cô bảo cô đi thay em gái mình, mới đầu cô cũng sốc nhưng cũng đồng ý vì nhận ra mình trên đời này chỉ là thừa thãi.
Cô bị phạt tù trung thân thay nó, ở trong bốn bức tường, có lẽ nó cảm thấy nhẹ nhõm hơn vì không phải đối diện với ai, không cần lo lắng điều gì và cô cũng không còn hối tiếc điều gì. Bỗng có người đi tới bảo cô ra ngoài và đến một nơi có người tìm cô. Cô ngạc nhiên, sao lại phải ra ngoài, không phải Cô bị tù trung thân sao? Ai lại tìm Cô chứ???
Cô theo ra ngoài đến một căn phòng nhỏ, bên trong khá lạnh và u ám, nó nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế quay ra phía cửa sổ, nơi duy nhất có ánh sáng.
Cô lên tiếng hỏi: Anh là ai?
Người đàn ông đó quay ra nói: Chồng người con gái cô giết, ba đứa trẻ cô hại
Tuổi: 25
Được sinh ra tại gia đình giàu có, đầy đủ bố mẹ nhưng luôn bị ghẻ lạnh trong gia đình, trước mắt người ngoài thì là một nữ thần nhưng trong gia đình lại là một nô tì. Tính cách của cô rất rất khó hiểu (Lạnh lùng nhưng ấm áp: Lạnh lùng trước những người cô mới quen hoặc làm nó tổn thương còn ấm áp khi ở bên người đối xử tốt với cô *lúc đầu mọi người cũng sẽ nghĩ nó là đứa lạnh lùng đấy!*. Thân thiện nhưng khó gần: Thân thiện với những người cô cảm thấy tốt còn khó gần với những tiểu thư kiêu ngạo. Rất thông minh nhưng lại là một đại ngốc: Thông minh trong mọi tình huống nhưng đại ngốc khi ở trước mặt cậu) Tuy 25 tuổi nhưng thực chất chỉ là một đứa trẻ con và cực kì lười. Những người tiếp xúc với cô thì thấy nó là một cô gái lạnh lùng, mạnh mẽ và thông minh, gần như hoàn hảo; còn cậu tiếp xúc với cô thì y như một cô nhóc ba tuổi sốc trong thân xác đó. Cô giống như một chú mèo, đáng yêu vừa đủ và sử dụng móng vuốt khi cần. Là đứa lạnh lùng nhưng bị khùng!!!
Cậu: Vương Cát Uy
Tuổi: 27
Là công tử Vương gia, tính cách lạnh lùng, vô cảm. Là chồng của người con gái tên Mai Hồng nhưng chỉ là vợ chồng trên hợp đồng chứ không có bất cứ quan hệ gần gũi nào khác, vì Mai Hồng có con với người khác nhưng vì người đó bỏ đi, gia đình không muốn bị mang tiếng nên bảo với gia đình kết hôn với cậu, gia đình Mai Hồng có ơn với cậu rất nhiều nên cậu đã đồng ý. Tính cách không nói gì hơn ngoài từ: lạnh, rất lạnh và rất rất lạnh...
Nó: Trương Uyên Nhi
Tuổi: 25
Là chị em sinh đôi với với Cô (cô là chị, nó là em) từ nhỏ đã được nuông chiều và có đầy đủ mọi thứ, mặc dù là chị em sinh đôi nhưng nó rất ghét cô và luôn dành mọi thứ của cô và đổ lỗi cho cô, mặc dù thế nhưng cô vẫn nhẫn nhịn, vì thế nó được nước lấn tới.
Hắn: Lâm Hoàng Anh
Tuổi: 27
Từng là người cô yêu nhưng lại lén lút ngủ cùng với em gái cô. Và Cướp đi công ty của bố cô.
Và một số nhân vật khác.
Cô đứng ở ngoài đám cưới đang chần chừ không biết có nên vào hay không. Cô nghĩ: Sao Mình lại đến đây làm gì cơ chứ?
---Vài Ngày trước----
-Uyển Nhi, anh xin lỗi, hôm đó anh say nên anh lỡ làm cô ấy có thai, em tha thứ cho anh được không?_Hắn cầm tay cô, mặt hối lỗi
-Vậy anh đến đây để hủy hôn?_Cô cười nhếch mép, không thèm nhìn vào mặt hắn
-Em yên tâm, cô ấy là em gái em, anh vẫn có thể ở cạnh em mà_Hắn mặt dày nói
Cô cảm thấy hắn thực sự dơ bẩn, buông tay hắn ra quay người bước đi, để lại câu: Tôi và anh chia tay đi, tôi thật sự không thể sống với chồng của em gái mình, ạnh kết hôn với Uyên Nhi thì tôi sẽ chuyển ra ngoài ở, không làm phiền hai người
Hắn nhìn cô quay lưng đi rồi cười đắc ý, cô ra ngoài ở thì kế hoạch của hắn sẽ dễ dàng hơn, cô là người thông minh, luôn đề phòng mọi tình huống, nhiều lần phá hoại kế hoạch của hắn, giờ thì hay rồi.
---Trở về hiện tại----
Cô vẫn chưa dám bước vào đám cưới em gái mình, bỗng có tiếng nói:
-Yo, xem ai đến nè. Chị gái, sao vậy?_Nó mặc trên người chiếc váy cưới lộng lẫy mà đáng ra là của Cô
-Uyên Nhi? Em ra đây làm gì? sao không vào trong sắm sửa đi?_cô nhìn nó nói
-Đây là đám cưới của em, em thích đi đâu thì đi chứ? Chị đến đây để nhìn Hoàng Anh đến bên tôi à?_Nó nhìn Cô chế giễu
-Là anh ấy mời chị đến đây_Cô cố nhẫn nhịn
-Không ngờ chị vẫn còn có thể dám vác mặt đến đây cơ đấy. Người yêu mình cũng không biết giữ cho tốt để chính em gái mình cướp mất, đồ ngu ngốc_Nó tiếp tục chế giễu
Cô không nhịn được đưa tay lên tát nó một phát: Loại đàn bà cướp chồng người khác như cô mà cũng dám lên tiếng sao?
Hắn từ đâu chạy tới nhìn thấy liền tát lại Cô một phát: Em điên à? Cô ấy đang có thai đó
Cô cười nhếch mép nói: Đúng, em điên đó, chỉ còn mấy tháng nữa là anh kết hôn với em nhưng rồi lại hủy hôn vì làm chính em gái mình có thai, anh nghĩ em có thể bình thường được sao?
Nói rồi Cô quay người đi.
Sau khi Nó kết hôn, Cô chuyển ra ở một căn nhà nhỏ cạnh một con sông. Nó tuy là có thai nhưng vẫn kiêu ngạo đi giày cao gót như bình thường, mặc dù được hắn và gia đình nhắc nhở nhưng vẫn chứng nào tật nấy rồi bị sảy thai khi đang đi mua sắm. sau khi sảy thai thì hình như Nó cũng chẳng hề hấn gì vì có thể đi giày cao hơn, mặc quần áo đẹp hơn dù sao hắn cũng là của Nó rồi nên Nó cũng chẳng cần đứa bé làm gì. Vì là một tiểu thư nên Nó rất kiêu ngạo, một hôm khi ra ngoài Nó vô tình va vào một cô gái và làm cô ta ngã xuống. Cô gái ôm bụng khó khăn nói: Cứu tôi với...Đứa bé...
Nhưng Nó cũng không quan tâm mà đi về phía trước. Cô gái đó được mọi người xung quanh nhanh chóng đưa tới bệnh viện nhưng đứa bé không còn và tính mạng cũng không còn. Vài hôm sau, một đám người tới nhà nó để bắt Nó vì đã hại chết mạng người, mẹ cô đã nhạnh chóng tới tìm Cô bảo cô đi thay em gái mình, mới đầu cô cũng sốc nhưng cũng đồng ý vì nhận ra mình trên đời này chỉ là thừa thãi.
Cô bị phạt tù trung thân thay nó, ở trong bốn bức tường, có lẽ nó cảm thấy nhẹ nhõm hơn vì không phải đối diện với ai, không cần lo lắng điều gì và cô cũng không còn hối tiếc điều gì. Bỗng có người đi tới bảo cô ra ngoài và đến một nơi có người tìm cô. Cô ngạc nhiên, sao lại phải ra ngoài, không phải Cô bị tù trung thân sao? Ai lại tìm Cô chứ???
Cô theo ra ngoài đến một căn phòng nhỏ, bên trong khá lạnh và u ám, nó nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế quay ra phía cửa sổ, nơi duy nhất có ánh sáng.
Cô lên tiếng hỏi: Anh là ai?
Người đàn ông đó quay ra nói: Chồng người con gái cô giết, ba đứa trẻ cô hại
/23
|