Dụ Lang

Chương 57 - Chương 37

/91


Thẩm Thất chính là thực hiện hành vi cường đạo ăn cướp, thiên hạ này là của Tây Hoa, làm gì có vị vua nào dẫn binh linh đi chém giết cướp của từ chính con dân mình.

“Nàng nói cái gì?”

Lời này chắc hẳn không phải binh lính kia hỏi, giọng nói của người mới đến Thẩm Thất cảm thấy cực kì quen thuộc, không phải Hàn Sâm thì là ai.

Thẩm Thất vội vàng che miệng mình lại, “Ta, ta không nói gì hết.” Thẩm Thất thừa biết là mình không có đạo lý, xấu xa tới cực điểm, nàng nhất thời lanh mồm lanh miệng, nên nói ra mưu đồ, chứ nhìn thấy Hàn Sâm phải bôn ba cực khổ, nàng cảm thấy rất đau lòng.

“Nàng mau nói lại những lời hồi nãy!” Biểu tình của Hàn Sâm khá nghiêm túc, hắn nắm vai Thẩm Thất xoay người nàng lại đối diện với hắn.

Thẩm Thất chỉ có thể nói, không dám không nghe lời, “Ta, ta nói nếu chúng ta có thể đi cướp trước bọn họ thì tốt quá rồi.”

Hàn Sâm đột nhiên nâng mặt Thẩm Thất lên, hôn xuống, “Trễ như vậy sao nàng còn chưa ngủ?” Sau đó liếc mắt nhìn xuống dưới, lập tức nhìn thấy vớ của hắn vẫn còn trong tay nàng, nước chảy tí tách.

Thẩm Thất bị biểu tình niềm nở của Hàn Sâm làm cho sợ ngây người, sau đó nghe hắn nói, “Nàng đi ngủ đi, ta còn có chuyện phải bàn bạc.”

“Tối như vậy?” Thẩm Thất không biết Hàn Sâm bị gió nào thổi trúng nữa.

“Đúng rồi, còn phải cám ơn nàng nữa.” Hàn Sâm nhéo mũi Thẩm Thất một cái, nói chút điều mát lòng, cứ cho là hắn đang khen nàng đi, Thẩm Thất suy nghĩ.

Chẳng lẽ thực sự muốn đi cướp?

Hàn Sâm bàn bạc cả đêm, cuối cùng đưa ra phương pháp chính là để cho đội quân chia thành hai, một đội đi trước quân đội Bắc Hồ để cướp đoạt, làm cho dân chúng vườn không nhà trống. Bởi vì người Bắc Hồ không mang theo lương thực, toàn bộ lương thực dựa vào dân chúng, biện pháp khắc chế duy nhất là không để cho bọn họ cướp được thứ gì. Một đội khác ẩn nấp ở phía đông quân đội Bắc Hồ, trừ tình huống cực kì bất đắc dĩ, nếu không quân Bắc Hồ tuyệt đối không muốn chạm mặt quân đội Tây Hoa, bởi vì bọn họ sẽ mất nhiều hơn được, thiệt hại rất nhiều, bọn họ chính là dạng thích hưởng.

Như vậy một đội ở trước rời đi, một đội ở sau truy đuổi, dẫn người Bắc Hồ vào vùng núi Tây Bắc, phá được kỵ binh của bọn họ, mới có thể chiếm ưu thế chiến đấu.

Thẩm Thất vô tình nghe được quyết định là Hàn Sâm tự mình dẫn kỵ binh đi trước quân Bắc Hồ.

“Ta cũng muốn đi.” Thẩm Thất nhỏ giọng nói.

“Nàng có thể chịu đựng mấy ngày mấy đêm cưỡi ngựa không?” Nếu muốn đi trước kỵ binh Bắc Hồ, nếu không ngày đêm cưỡi ngựa thì sao có thể vượt mặt bọn họ.

Thẩm Thất lắc đầu, không thể không chấp nhận số phận bị bỏ lại, nàng đã sớm biết không có khả năng đó, cho nên dám nói ra yêu cầu đã là mạnh mẽ rồi.

Hàn Sâm rời đi, Thẩm Thất không bao giờ ngờ rằng mình sẽ gặp được người quen.

Ngày hôm đó, Thẩm Thất dẫn theo mấy thị vệ rồi tìm một người dẫn đường sang vùng lân cận đi dạo, sắp tới sinh nhật Hàn Sâm, Thẩm Thất đang nghĩ không biết phải chuẩn bị lễ vật gì cho hắn. Nhớ tới Hàn Sâm đột nhiên thấy giận, đến bây giờ còn dùng bản đồ quân dụng từ mấy chục năm trước, nhiều đường đã thay đổi, nếu tự mình đi không biết sẽ lạc tới chỗ nào, tuy không trông cậy vào bản đồ được, nhưng ít ra có thể để ý những con sông, vùng núi quân Bắc Hồ thường xuyên lui tới.

Bởi vì chuyện tình thế này, Thẩm Thất không nghĩ

/91

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status