Căn phòng tiếp theo mà tụi nó phải vượt qua ngay từ lúc mới mở cửa đã khiến Kun khiếp sợ.Một sợi dây mảnh nối từ đầu này đến đầu kia của căn phòng.Đặc biệt,phòng này được xây sâu xuống 3m,mà bên dưới toàn là rắn,những con rắn cực độc,nhiều kích cỡ khác nhau,có con dài tới 1m.Những con vật đó như đang chờ đợi con mồi,vài con còn phóng lên trên trông rất hung tợn.Tụi nó là điều mà Kun sợ nhất,dù được huấn luyện trong môi trường khắc nghiệt nhưng nỗi sợ rắn của cô vẫn không hề giảm đi chút nào.Có lẽ đây là một thử thách lớn đối với Kun.
Nhận ra cô gái ấy có vẻ sợ hãi,Kevil bước tới đặt tay lên vai cô như muốn trấn an,cảm giác ấm áp từ vai truyền đên giúp cô có thêm động lực,nhưng thay vì cảm ơn,cô lại chọn cách né tránh,Kun bước lên trước né tránh anh,bỏ mặc bàn tay ấy chơi vơi giữa không trung.Kevil cười gượng thu tay về,đã lâu như vậy rồi mà cô vẫn chưa quên được người ấy,nhiều lần Kevil ngỏ lời với Kun nhưng kết quả vẫn là cái né tránh từ phía cô,anh chỉ có thể bên cạnh cô với tư cách là một người bạn,bạn thân của người mà cô yêu nhất.Gác bỏ những suy nghĩ phiền muộn để chú tâm vào nhiệm vụ trước mắt,Kevil tiến lên đi phía sau Kun để đề phòng cô có gì bất trắc.
Nó nhón chân nhảy lên đứng vững trên sợi dây,rồi bắt đầu bước đi thật cẩn thận.Những con rắn ở dưới cứ nhốn nháo khi nhìn thấy con mồi,chúng cố hết sức phóng lên tiêu diệt nó nhưng mỗi lần có một con sắp chạm đến chân nó thì nó lại nhảy lên xoay một vòng trên không trung rồi đứng trở lại trên dây một cách điêu luyện.Một màn trình diễn đẹp mắt!Nó đã qua bên kia an toàn,lần lượt Mina,Jun,Death cũng nối gót theo sau.Chuyện này đối với họ cũng khá dễ đi,nếu không vượt qua được chút thử thách này thì làm sao có thể trở thành những sát thủ hàng đầu trên thế giới chứ?
Kun đang đứng ở đầu sợi dây.Những tiếng kêu “kẹt kẹt”của bầy rắn bên dưới khiến cô run sợ.Cô cũng nhảy lên trên sợi dây và giữ thăng bằng,Kun tự nhắc nhở mình không được nhìn xuống dưới và cố đè nén nỗi sợ hãi trong lòng.Kevil vẫn luôn ở phía sau cô,mỗi lần cô mất thăng bằng đều có anh đưa tay đỡ lấy nên Kun cũng bớt sợ đi một chút.Chỉ còn một đoạn nữa là tới nơi,cô chưa kịp vui mừng khi sắp thoát chết thì đột nhiên một con rắn rất to và dài phóng lên,nó thè lưỡi như muốn nuốt chửng cô khiến cô giật mình ngã khỏi sợi dây.”Kun!”Mọi người đồng thanh hô to.Kun nhắm mắt chờ đợi điều sẽ xảy ra nhưng một bàn tay đã nắm tay cô lại,ngăn không cho cô rơi xuống.Kevil gồng mình hết sức để giữ lấy cô.
-Kevil,mau buông em ra,nếu không anh cũng sẽ cùng rơi xuống_Một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt Kun,cô ngước nhìn Kevil đầy cảm động
Kevil một tay nắm tay cô,tay còn lại cố bám vào bức tường bên cạnh để giữ thăng bằng.Anh nghe cô nói vậy liền giận giữ quát khẽ:
-Đừng nói nữa Kun,anh sẽ không bỏ mặc em đâu,để anh kéo em lên.
Kevil gồng mình kéo Kun từng chút lên khỏi mối nguy hiểm,mồ hôi đã ướt đẫm áo anh.Những người còn lại rất sốt ruột nhưng không thể giúp gì cho họ,sợi dây không thể chịu thêm sức nặng của bất cứ ai nữa.Cuối cùng,Kevil cũng kéo được Kun lên,anh ôm cô từ từ tiến tới chỗ mọi người.Vừa bước tới nơi,nó và nhỏ dang tay đỡ lấy Kun,cô vẫn còn chưa hết sợ hãi,mặt đầy mồ hôi.
-Mau rời khỏi đây thôi!_Nó đã bớt lạnh lùng hơn một chút.
Họ cùng nhau rời khỏi đó,Kevil đỡ lấy Kun cùng đi.Sau cánh cửa là một khoảng trống nhỏ như một lối đi nhưng hai đầu thì được xây kín.Đây có lẽ là nơi an toàn nhất trong căn biệt thự này nên tụi nó nghỉ lại một chút,chờ cho Kun hồi phục tinh thần.Nhưng không ngờ,mặt Kun ngày càng tái nhợt,đôi môi trở nên tím tái và khô khốc.Nó nghi ngờ nhìn cô rồi kiểm tra tay chân của cô.Một vết rắn cắn.
-Là loại rắn cực độc R011_Mina nhìn thấy liền nhận ra ngay_Loại độc này em có điều chế thuốc giải nhưng vẫn chưa thật hoàn thành,công dụng còn hơi yếu,bây giờ chỉ còn cách hút độc ra trước.
Chưa nói hết câu đã thấy Kevil nâng chân cô lên bắt đầu hút độc ra,ai nấy đều không dám ngăn cản vì sợ anh phân tâm sẽ bị trúng độc,họ cũng hiểu tình cảm anh dành cho cô nhưng tiếc thay cô không chịu chấp nhận nó.Sau vài phút hút máu độc ra,Mina cho cô uống thuốc giải thì sắc mặt Kun mới hồng hào trở lại.Tụi nó thở ra nhẹ nhõm,vừa lúc ấy cánh cửa bên cạnh bật mở,Jin dìu Hana bước tới chỗ tụi nó,Mina đang ngồi bệt dưới đất bật người dậy,chạy tới lấy viên thuốc giải trong túi đưa vào miệng Hana.Tụi nó lại có mặt đầy đủ như lúc đầu,cùng nhau vượt qua những thử thách tiếp theo nhưng liệu mọi việc có viên mãn?.
Nhận ra cô gái ấy có vẻ sợ hãi,Kevil bước tới đặt tay lên vai cô như muốn trấn an,cảm giác ấm áp từ vai truyền đên giúp cô có thêm động lực,nhưng thay vì cảm ơn,cô lại chọn cách né tránh,Kun bước lên trước né tránh anh,bỏ mặc bàn tay ấy chơi vơi giữa không trung.Kevil cười gượng thu tay về,đã lâu như vậy rồi mà cô vẫn chưa quên được người ấy,nhiều lần Kevil ngỏ lời với Kun nhưng kết quả vẫn là cái né tránh từ phía cô,anh chỉ có thể bên cạnh cô với tư cách là một người bạn,bạn thân của người mà cô yêu nhất.Gác bỏ những suy nghĩ phiền muộn để chú tâm vào nhiệm vụ trước mắt,Kevil tiến lên đi phía sau Kun để đề phòng cô có gì bất trắc.
Nó nhón chân nhảy lên đứng vững trên sợi dây,rồi bắt đầu bước đi thật cẩn thận.Những con rắn ở dưới cứ nhốn nháo khi nhìn thấy con mồi,chúng cố hết sức phóng lên tiêu diệt nó nhưng mỗi lần có một con sắp chạm đến chân nó thì nó lại nhảy lên xoay một vòng trên không trung rồi đứng trở lại trên dây một cách điêu luyện.Một màn trình diễn đẹp mắt!Nó đã qua bên kia an toàn,lần lượt Mina,Jun,Death cũng nối gót theo sau.Chuyện này đối với họ cũng khá dễ đi,nếu không vượt qua được chút thử thách này thì làm sao có thể trở thành những sát thủ hàng đầu trên thế giới chứ?
Kun đang đứng ở đầu sợi dây.Những tiếng kêu “kẹt kẹt”của bầy rắn bên dưới khiến cô run sợ.Cô cũng nhảy lên trên sợi dây và giữ thăng bằng,Kun tự nhắc nhở mình không được nhìn xuống dưới và cố đè nén nỗi sợ hãi trong lòng.Kevil vẫn luôn ở phía sau cô,mỗi lần cô mất thăng bằng đều có anh đưa tay đỡ lấy nên Kun cũng bớt sợ đi một chút.Chỉ còn một đoạn nữa là tới nơi,cô chưa kịp vui mừng khi sắp thoát chết thì đột nhiên một con rắn rất to và dài phóng lên,nó thè lưỡi như muốn nuốt chửng cô khiến cô giật mình ngã khỏi sợi dây.”Kun!”Mọi người đồng thanh hô to.Kun nhắm mắt chờ đợi điều sẽ xảy ra nhưng một bàn tay đã nắm tay cô lại,ngăn không cho cô rơi xuống.Kevil gồng mình hết sức để giữ lấy cô.
-Kevil,mau buông em ra,nếu không anh cũng sẽ cùng rơi xuống_Một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt Kun,cô ngước nhìn Kevil đầy cảm động
Kevil một tay nắm tay cô,tay còn lại cố bám vào bức tường bên cạnh để giữ thăng bằng.Anh nghe cô nói vậy liền giận giữ quát khẽ:
-Đừng nói nữa Kun,anh sẽ không bỏ mặc em đâu,để anh kéo em lên.
Kevil gồng mình kéo Kun từng chút lên khỏi mối nguy hiểm,mồ hôi đã ướt đẫm áo anh.Những người còn lại rất sốt ruột nhưng không thể giúp gì cho họ,sợi dây không thể chịu thêm sức nặng của bất cứ ai nữa.Cuối cùng,Kevil cũng kéo được Kun lên,anh ôm cô từ từ tiến tới chỗ mọi người.Vừa bước tới nơi,nó và nhỏ dang tay đỡ lấy Kun,cô vẫn còn chưa hết sợ hãi,mặt đầy mồ hôi.
-Mau rời khỏi đây thôi!_Nó đã bớt lạnh lùng hơn một chút.
Họ cùng nhau rời khỏi đó,Kevil đỡ lấy Kun cùng đi.Sau cánh cửa là một khoảng trống nhỏ như một lối đi nhưng hai đầu thì được xây kín.Đây có lẽ là nơi an toàn nhất trong căn biệt thự này nên tụi nó nghỉ lại một chút,chờ cho Kun hồi phục tinh thần.Nhưng không ngờ,mặt Kun ngày càng tái nhợt,đôi môi trở nên tím tái và khô khốc.Nó nghi ngờ nhìn cô rồi kiểm tra tay chân của cô.Một vết rắn cắn.
-Là loại rắn cực độc R011_Mina nhìn thấy liền nhận ra ngay_Loại độc này em có điều chế thuốc giải nhưng vẫn chưa thật hoàn thành,công dụng còn hơi yếu,bây giờ chỉ còn cách hút độc ra trước.
Chưa nói hết câu đã thấy Kevil nâng chân cô lên bắt đầu hút độc ra,ai nấy đều không dám ngăn cản vì sợ anh phân tâm sẽ bị trúng độc,họ cũng hiểu tình cảm anh dành cho cô nhưng tiếc thay cô không chịu chấp nhận nó.Sau vài phút hút máu độc ra,Mina cho cô uống thuốc giải thì sắc mặt Kun mới hồng hào trở lại.Tụi nó thở ra nhẹ nhõm,vừa lúc ấy cánh cửa bên cạnh bật mở,Jin dìu Hana bước tới chỗ tụi nó,Mina đang ngồi bệt dưới đất bật người dậy,chạy tới lấy viên thuốc giải trong túi đưa vào miệng Hana.Tụi nó lại có mặt đầy đủ như lúc đầu,cùng nhau vượt qua những thử thách tiếp theo nhưng liệu mọi việc có viên mãn?.
/26
|