Dụ Quân Hoan

Chương 76 - Chương 71

/99


Từ sáng sớm Ngu Quân Duệ đã rời giường, không có vòng ôm ấm áp, Diệp Tố Huân tỉnh ngủ rất nhanh, nhớ ra tối qua không trực đêm trong phòng mẫu thân nên không biết giờ bệnh tình của bà như thế nào, lại không ngủ được tiếp, vội vàng ngồi dậy xuống giường.

Ngày hôm đó đầu óc Diệp Dương thị tỉnh táo hơn, Diệp Tố Huân cực kì vui mừng, vội hỏi trong nhà đã xảy ra chuyện gì, đệ đệ có còn bình an không.

Nương không biết. Diệp Dương thị lại hồ đồ, liên tục khoát tay, lâu sau lại thì thào một mình: Huân Nhi, con nói xem, có phải vì mẫu thân lấy khuôn mặt của nàng ta, sau hai mươi năm yên ổn thì ông trời nhìn không thuận mắt, muốn lấy lại tất cả?

Cái gì mà lấy da mặt của nàng ta? Nhìn khuôn mặt tuyệt sắc vô song của mẫu thân, Diệp Tố Huân có chút kinh hãi, song cố lấy lại bình tĩnh, hỏi: Mẫu thân, mặt của người?

Đây không phải là của mẫu thân, mà là của người khác. Diệp Dương thị hoảng sợ ngó xung quanh, thấp giọng nói: Huân Nhi, việc này không thể để người khác biết.

Đệ nhất mỹ nhân Giang Ninh bỗng chốc thành người quái dị, mẹ ruột của mình lại có khuôn mặt giống nàng ta như đúc, cho dù có nghi ngờ nhưng vẫn khó để người khác tin tưởng. Diệp Tố Huân ngây ra, tim đập mạch mãi lâu sau mới hỏi: Mẫu thân, vì sao người kia lại cho người mặt?

Huân Nhi, vì sao con lại hỏi mẫu thân như thế? Diệp Dương thị run rẩy giữ tay Diệp Tố Huân, nhỏ giọng nói: Huân Nhi, có phải con gặp người kia rồi không?

Diệp Tố Huân nhẹ xoay mặt đi, nàng không biết nói cho mẫu thân mình tình cảnh của Hoa Ẩn Dật như thế nào.

Diệp Tố Huân nghĩ không ra tại sao năm đó Hoa Ẩn Dật tự nguyện hiến da mặt cho mẫu thân mình. Giờ phút này, nàng chỉ nghĩ tới Hoa Ẩn Dật một mình sinh hoạt thê lương dưới chân núi hoang, câu hỏi đề phòng hôm ấy cùng cổng trẻ khép hờ. Sau khi cùng họ trở lại Giang Ninh, bi thương không dám lộ ra thân phận đối mặt trượng phu và nhi tử.

Ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá, gió nhẹ từng cơn nhảy múa vòng quanh, cực kì uyển chuyển đẹp mắt. Nhưng bất chợt, Diệp Tố Huân thấy khung cảnh thay đổi, biến thành từng vết xước đỏ như máu chằng chịt, khuôn mặt khủng bố của Hoa Ẩn Dật từ từ hiện ra, trước mắt nàng chỉ còn một màu tối đen, tay chân lạnh buốt rét run, đủ loại suy nghĩ từ bốn phương tám hướng kéo đến, dần dần hình thành một tấm lưới siết chặt khiến nàng hít thở không thông.

Ngu Quân Duệ và Ngu Quân Diệp bàn bạc chọn người thích hợp cho việc tranh Ngọc Thạch xong thì không còn gì làm, vội sang đây xem Diệp Tố Huân, vừa vào cửa đã ngây ngốc ngơ ngác, lại càng hoảng sợ, đưa tay vuốt lông mày Diệp Tố Huân, hoảng sợ hỏi: Tố Tố, muội bị sao vậy?

Lúc mất trí thấy Ngu Quân Duệ, nhìn thấy khuôn mặt tuấn lãng dương cương, lại nghe được giọng nói đầy quan tâm của hắn, Diệp Tố Huân càng hoảng hốt, đột nhiên tim nhói lên, đau đến nghẹt thở, đủ loại suy nghĩ không tên biến mất, nhưng đầu óc lại loạn thành một nùi.

Hai mươi năm Hoa Ẩn Dật bơ vờ âu sầu, có lẽ còn có nguyên nhân khác, nhưng, không dám gặp người vì thành một kẻ quái dị, tuyệt đối là một trong những nguyên nhân gây ra.

Để mẫu thân trả da mặt lại cho bà tuyệt không thể nào.

Như vậy có đúng không? Chẳng lẽ mình thay mẫu thân trả da mặt cho bà? Diệp Tố Huân sững sờ nghĩ đến cái khuôn mặt đáng sợ kia của Hoa Ẩn Dật sau này chính là mặt của mình!

Tố Tố, muội làm sao thế? Ngu Quân Duệ có chút luống cuống, sắc mặt Diệp Tố Huân trắng bệch như giấy, dù thế nào hắn cũng không đoán được nguyên nhân.

Dọa huynh thôi! Bất chợt, Diệp Tố Huân cười cười, tựa đầu lên vai Ngu QUân Duệ: Buổi sáng đi đâu mà gấp thế? Cũng không thèm ôm muội ngủ.

Giọng nói đầy ý làm nũng này trái lại làm Ngu




/99

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status