Dụ Quân Hoan

Chương 82 - Chương 77

/99


Lúc Thương Bảo Lang cầm hiệp ước quay lại, Ngu Quân Duệ cẩn thận nhìn hiệp ước từ đầu đến cuối, thấy đã phù hợp với yêu cầu của mình, hôm nay là ngày mùng tám tháng mười, ước định giao hàng vào ngày hai mươi ba tháng mười, để Thương gia có nửa tháng chuẩn bị, nếu quá hạn vẫn không giao hàng thì bồi thường gấp năm lần tiền hàng.

Chưa nói tới khoản tiền bồi thiệt hại lớn như thế, chưa nói Thương gia không biết nguồn cung hàng, chỉ riêng ước định thời gian giao hàng đã quá nhanh, nếu Thương Chấn Hưng đã xem hiệp ước này, chắc chắn không đồng ý kí tên. Ngu Quân Duệ suy nghĩ rồi đưa hiệp ước cho người ngăn cản vừa nãy, hắn cần xác nhận, chữ kí trên giấy có phải Thương Chấn Hưng tự tay viết hay không.

Người kia cũng cho rằng Thương Chấn Hưng sẽ không đồng ý, rướn cổ nhìn hiệp ước chằm chằm, Ngu Quân Duệ vừa chuyển sang đã không thể chờ đợi cầm lấy.

Làm sao Đông gia sẽ đồng ý chứ? Người nọ nhìn chữ kí, thấp giọng nói nhỏ.

Đã xác định không phải chữ kí giả mạo Thương Chấn Hưng, thậm chí còn có cả dấu ấn riêng của hiệu buôn, Ngu Quân Duệ không do dự nữa, kí tên mình lên, lại kéo Thương Bảo Lang, muốn tới thương hội trong thành chứng thực.

Còn cần chứng thực nữa ư? Thương Bảo Lang do dự nói.

Sao vậy? Thương Thiếu Đông Gia, quan hệ của hiệu buôn Chấn Hưng và thương hội Thông châu kém lắm sao? Ngu Quân Duệ ra vẻ kinh hãi nói.

Đâu có. Chúng ta đi thôi.

Trên đường đi, Thương Bảo Lang giải thích: Vương lão đầu trong thương hội vừa xấu xa vừa cứng lòng, chờ lát nữa huynh đừng nói chuyện, cứ nghe ta là xong chuyện, dù sao chúng ta cũng chỉ cần ông ta kí một cái tên là được.

Ngu Quân Duệ mỉm cười gật đầu.

Đến thương hội Thông châu, Thương Bảo Lang lừa hội trưởng kí tên, Ngu Quân Duệ hiểu ra, vừa rồi y cũng lừa gạt Thương Chấn Hưng ký tên như thế.

Thương Bảo Lang cầm hiệp ước trị giá triệu lượng, lại nói với Vương hội trưởng là trong hiệu buôn có ai đó xin nghỉ, muốn để hiệu trưởng chứng kiến.

Người làm nghỉ việc, chuyện nhỏ như thế, ai sẽ để ý? Huống hồ vài ngày này hiệu buôn Chấn Hưng cũng có sa thải vài người, Vương hội trưởng cũng chẳng thèm liếc qua hiệp ước, trực tiếp kí tên.

Sau khi trở về, Thương Bảo Lang ắt sẽ ép hỏi ba vị chưởng quầy lai lịch nguồn cung, có người tiêu cục theo sau, Ngu Quân Duệ cũng không lo họ gặp chuyện không may hay phản bội nói ra nguồn cung, hắn không về khách điếm nghỉ ngơi, thời gian còn lại hôm ấy ở trong thành Thông châu, tìm hiểu tình huống tất cả hiệu buôn, âm thầm tính toán, đợi tới thời gian đã định, nên xử lí hiệu buôn Thương gia thế nào.

Hoàng hôn buông xuống, Ngu Quân Duệ trở về khách điếm, vừa vào cửa, một cảm giác khác thường nổi lên, đảo mắt nhìn, ở bên trái khách sảnh, có năm người cả nam lẫn nữ đang ngồi, Thương Bảo Lang đang cúi đầu, mắt Diệp Tố Vân Vân, Diệp Tố Nguyệt hực lửa giận, hai người khác, người lớn tuổi chắc là Thương Chấn Hưng, tuổi trẻ hơn có lẽ là Thương Bảo Du.

Phát hiện bị lừa, cả nhà liền ra trận , phản ứng không coi là chậm, Ngu Quân Duệ lạnh nhạt nhìn lướt qua, nâng bước đi tới lầu hai.

Ngu Quân Duệ, vì sao ngươi muốn hại chúng ta như thế? Diệp Tố Nguyệt bổ nhào về phía hắn.

Ngu Quân Duệ nghiêng người, Diệp Tố Nguyệt không kịp thu thế, ngã sấp trên đất.

Thê tử Bảo Du, nâng tỷ tỷ con dậy. Thương Chấn Hưng quát, giọng uy nghiêm hùng hồn.

Ngu công tử, lão hủ có lễ, mời Ngu công tử ngồi xuống nói chuyện, khuyển tử có mắt không tròng... Thương Chấn Hưng đến gần, khách khí tâng bốc Ngu Quân Duệ.

Đại sảnh khách điếm không một bóng người, chắc hẳn Thương gia dọn dẹp, Ngu Quân Duệ khẽ gật đầu, đi vào trong sảnh ngồi xuống.

Thương Chấn Hưng lưu loát nêu điều kiện: trả tiền đặt cọc, bồi thêm hai triệu lượng bạc, mua lại hiệp ước trong tay Ngu Quân Duệ.

Ngu Quân Duệ nhoẻn miệng cười, thản nhiên đáp: Thương Đương gia thật biết tính toán ha? Theo lời ông, chẳng phải tại hạ mất ba triệu lượng rồi ư?

Mày cho rằng mày cầm bạc nhà tao rồi còn có thể rời khỏi Thông châu ư? Thương Bảo Lang gầm lên.

Ha ha ha... Ngu Quân Duệ cười to, đập tay lên bàn: Ta có đi được hay không, hẳn trong lòng Thương đương gia biết, nếu Thương đương gia thuê người ám sát, hừ, không phải tại hạ khoe khoang, kẻ có thể đoạt mạng ta, e rằng không nhận sự nhờ cậy của Thương gia, còn với hạng võ công mèo ba chân có thể thắng tại hạ ư? Dù nói phép vua còn thua lệ làng nhưng ta nhớ hai vị tiểu thư Diệp gia cũng biết thân phận ta nhỉ, cha ta là Ân Bình hầu gia, lần này còn là chủ khảo ân khoa, dù là Thái thú Thông châu, cũng chẳng dễ dàng gì động tới ta.

Những điều này, sao Thương Chấn Hưng không rõ, bằng không,


/99

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status