(Nguyên tác : Phản thực mễ - là cụm từ được lấy ý tứ từ một câu tục ngữ của Trung Quốc:Thâu kê bất thành phản thực mễ. Có nghĩa là dùng thóc trộm gà nhưng không những không bắt được gà mà còn mất cả thóc. Câu này nhằm ám chỉ "hành động đen tối"của Lưu Ly, không những hãm hại bất thành mà còn bị Diêm ca ăn sạch sẽ, mất cả chì lẫn chài =)) - Trans by: Hà Tròn ^^ )
"Anh, anh…" Lưu Ly chưa từng có kinh nghiệm tranh luận với người khác nên đương nhiên sẽ không thể bằng Kỳ Ưng Diêm - một người luôn giỏi về khoản ăn nói, tư duy logic cũng như khả năng phản biện hoàn hảo. Cô chỉ có thể tức giận trừng mắt nhìn anh ta nhưng mãi không nói gì được. Một lúc lâu sau, Lưu Ly mới nghẹn ngào lên tiếng.
"Anh đi ra ngoài!"
Kỳ Ưng Diêm khẽ mỉm cười, không những không nghe theo lời Lưu Ly mà ngược lại còn đi về hướng cô.
"Anh muốn làm gì? "
Lưu Ly thấy thế vô thức lùi lại mấy bước. Nhìn thấy bóng dáng của Kỳ Ưng Diêm mỗi lúc một gần, cô hoảng sợ xua xua hai tay.
"Anh đi ra, đi ra mau!"
"Nếu như anh nói không thì sao?" Kỳ Ưng Diêm càng lúc càng tiến tới gần khiến cho Lưu Ly không còn đường lui. Cho tới khi lưng cô chạm vào bức tường phía sau, anh ta liền thuận thế vây cô lại trong vòng tay của mình. Cúi đầu khẽ cười nhìn Lưu Ly, ánh mắt ung dung nhàn nhã của Kỳ Ưng Diêm hoàn toàn đối lập với ánh mắt hoang mang sợ hãi như chú thỏ con của cô. Anh ta khẽ nhếch môi lên tiếng…
"Loại hương liệu mang tên Tiểu Diệp này anh đoán em dùng loài dây leo đúng không? Trong hơn tám trăm loài thì chỉ có loài dây leo mới là loài có độc tố thấp nhất. Trong lá, thân và rễ của loại cây cao su tiểu diệp đều tiết ra loại chất dịch như sữa. Loại dịch này cũng là loại mà các nhà thực vật học thường hay dùng để chiết xuất và làm thí nghiệm.
Nếu dùng một lượng ít thì chỉ khiến da bị ngứa ngáy. Nhưng nếu dùng với một lượng khá nhiều thì sẽ khiến da bị sưng tấy và đau nhức. Vẫn may là em hạ thủ còn khá nhẹ tay. Anh chỉ muốn hỏi em một điều, nếu em đã muốn giáo huấn anh thì vì sao lại nương tay với anh như vậy?"
Lưu Ly nhìn Kỳ Ưng Diêm bằng ánh mắt vừa sợ hãi vừa pha lẫn chút hoảng loạn. "Sao anh lại có thể biết nhiều như thế? Lẽ nào khi anh cầm lấy bình tinh dầu đã sớm biết những điều này?"
Kỳ Ưng Diêm chỉ cười rồi im lặng.
"Không thể nào, sao anh lại có thể biết được chứ?" Lưu Ly lắc đầu. Cô không tin Kỳ Ưng Diêm lại có thể dễ dàng nhìn thấu tâm tư của mình như vậy.
"Khi một người đàn ông yêu một người phụ nữ, muốn theo đuổi cô ấy, muốn có được cô ấy, điều quan trọng nhất là phải tìm ra tiếng nói chung giữa hai người. Mà em lại thích thực vật và hoa như thế, đương nhiên trong một thời gian ngắn anh cũng phải cất công đi tìm hiểu chúng rồi."
"Không thể nào. Sao trong một thời gian ngắn mà anh có thể nhớ được nhiều loại thực vật như thế chứ?"
"Em đừng bao giờ nghi ngờ về trí nhớ của anh. Em phải biết một điều, đầu của luật sư chính là một chiếc máy tính." Kỳ Ưng Diêm khẽ cười rồi chỉ vào đầu mình.
"Nói như vậy có nghĩa là, những biểu hiện của anh lúc nãy chỉ là giả tạo?"
"Chỉ là đùa em một chút mà thôi." Kỳ Ưng Diêm nói xong liền áp khuôn mặt tuấn tú của mình lại sát Lưu Ly, nhấn mạnh từng câu từng chữ, "Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh."
"Á…" Lưu Ly đang mải lo lắng nên không ngờ tới Kỳ Ưng Diêm lại hỏi lại như vậy. Kế hoạch trừng trị anh ta đã bại lộ, hơn nữa khoảng cách giữa hai người họ đã bị kéo lại quá gần, gần tới mức cô có cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên cơ thể của anh ta. Vì thế, đầu óc của Lưu Ly nhất thời trở nên hoảng loạn, mọi thứ trở thành một mớ hỗn độn nên những gì Kỳ Ưng Diêm nói trước đó cô đều quên sạch.
Nhìn đôi mắt của Lưu Ly đã sớm trở nên mông lung mờ ảo, đôi môi anh đào khẽ hé mở, trong lòng Kỳ Ưng Diêm đột nhiên trỗi dậy một sự thỏa mãn vô hạn. Anh ta khẽ thở dài, cố kìm nén ham muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, trầm giọng lên tiếng. "Rõ ràng là em không cần nương tay đối với anh. Sao thế? Mềm lòng rồi à?"
"Em…" Lưu Ly chợt ngẩn người ra. Quanh co nửa ngày cũng không tìm ra lý do để trả lời.
Kỳ Ưng Diêm khẽ đưa ra một ngón tay, nhẹ nhàng vuốt ve và cảm nhận từng đường nét trên khuôn mặt của Lưu Ly. Bởi vì ở khoảng cách quá gần mà khuôn mặt ấy bỗng đỏ bừng cùng nóng ran lên.
"Nguyên nhân rất đơn giản. Vì thực ra em đã yêu anh!"
"Không cho phép anh nói bậy!" Lưu Ly nghe xong lời kết luận của Kỳ Ưng Diêm mà sợ hết hồn, tức giận trừng lớn hai mắt. "Anh nghĩ rằng em cũng bỉ ổi như anh sao? Chẳng qua em muốn giáo huấn anh một chút mà thôi."
"Em luôn miệng nói anh bỉ ổi. Lưu Ly à, em thực sự làm trái tim anh bị tổn thương đấy." Kỳ Ưng Diêm cười lắc đầu. "Anh cũng trở nên bỉ ổi kể từ khi em luôn tìm cách tính sổ với anh đấy. Được lắm, lần này anh nhất định cũng phải tính sổ với em mới được?"
"Anh… Anh có cái gì chứng minh bản thân "cây ngay không sợ chết đứng" không?" Lưu Ly khẽ nhích thân thể nghiêng đi, khuôn mặt nhỏ bé tránh né ngón tay của Kỳ Ưng Diêm.
"Anh đương nhiên "cây ngay không sợ chết đứng rồi". Ít nhất mấy ngày hôm nay, mọi hành vi của anh rất quang minh chính đại. Nhưng, thưa tiểu thư Lưu Ly thân mến, hành động của em vừa rồi có thể coi là có chủ đích. Phạm tội có dự mưu với hành hung không có dự mưu là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau nhé!" Đôi mắt của Kỳ Ưng Diêm khẽ lóe lên những tia sáng tinh anh.
"Em hành hung anh lúc nào chứ? Ngược lại, chính anh mới là người bỉ ổi, lén nhìn em tắm, hơn nữa còn liên tục lừa gạt em, chiếm tiện nghi của em!" Lưu Ly dứt khoát cùng Kỳ Ưng Diêm lý luận.
Kỳ Ưng Diêm nghe xong lại cảm thấy buồn cười, khẽ lắc đầu…
"Nha đầu ngốc, em đang lý luận với một luật sư đấy à? Vậy được, anh tốt bụng tường thuật lại cho em nghe nhé." Kỳ Ưng Diêm dứt khoát ôm lấy Lưu Ly, trên môi nở nụ cười hết sức tà mị.
"Em nói anh nhìn lén em tắm, cái này căn bản là lời buộc tội vô căn cứ. Nếu như em khóa cửa phòng tắm lại mà anh cố tìm cách để nhìn vào lúc em đang tắm, đó mới là nhìn lén. Em nói anh lừa em, anh lừa em cái gì mới được cơ chứ? Thứ nhất, anh không lừa sắc của em. Thứ hai anh không lừa tiền của em. Anh không thể tưởng tượng được rốt cuộc là anh đã lừa em cái gì.
Nếu em nói anh như vậy tức là ghép vào tội phỉ báng. Em nói anh tìm cách "chiếm tiện nghi" của em. Vậy em có biết rằng, mấy đêm vừa rồi thực sự là anh chỉ ôm em rồi chìm vào giấc ngủ hay không? Nếu muốn chiếm tiện nghi của em, anh đã sớm làm điều đó từ lâu rồi, em nghĩ rằng anh sẽ dễ dàng bỏ qua cho em sao?"
"Anh ngụy biện!"
"Được, thế bây giờ nói một chút về tội của em." Đơn giản là Kỳ Ưng Diêm không cho Lưu Ly có cơ hội lên tiếng, tiếp tục nói.
"Mầy ngày hôm nay em đã có những hành vi như hành hung, đe dọa, phỉ báng có chủ đích cũng như không có chủ đích gây tổn hại tới anh. Đầu tiên là đẩy đầu anh va bị thương. Sau đó còn thường xuyên đe dọa anh rời khỏi đây cũng như thường xuyên phỉ báng hành vi của anh. Thậm chí vừa nãy em còn dùng "những kiến thức chuyên ngành" của mình mà mưu hại anh. Ngộ nhỡ anh bị dị ứng với hương liệu thì sao? Không chừng cũng bị nguy hiểm tới tính mạng cũng nên. Nếu đúng như thế thì hành vi của em chính là mưu sát có chủ đích. Lưu Ly, em nói thử xem anh phân tích có đúng không?"
Lưu Ly bị Kỳ Ưng Diêm nói cho ngây ngẩn cả người. Cô muốn nói gì đó nhưng lại không nói lên lời. Ngôn từ của anh ta vô cùng sắc bén, mặc dù hàm chứa ý trêu chọc trong đó nhưng cũng khiến cô không thể phản kháng lại dù chỉ một câu mà chỉ đành trừng mắt nhìn anh ta với ánh mắt lộ rõ sự ủy khuất.
Cô vốn đã biết luật sư là người không dễ chọc vào mà!
Thấy ánh mắt đáng thương của Lưu Ly, trong lòng Kỳ Ưng Diêm lại bùng lên một cảm giác nóng bỏng quen thuộc. Anh ta cười khẽ rồi cúi xuống, tỳ trán mình vào trán cô…
"Bây giờ thì đến lượt anh. Em đã làm nhiều việc "bất hợp pháp" với anh như vậy, anh cũng nên trừng phạt em một chút mới được."
Hơi thở nóng rực của đàn ông như bao trùm cả hơi thở yếu ớt của Lưu Ly. Cô cũng cảm nhận rõ sự thay đổi trong giọng nói của Kỳ Ưng Diêm, cảm giác đó tuy rất mơ hồ nhưng cô vẫn không có cách nào cưỡng lại được nó cho nên cô càng cảm thấy bất an hơn.
"Anh muốn làm gì?" Lưu Ly đưa tay đẩy mạnh Kỳ Ưng Diêm ra, "Đừng lại gần em!"
Ngay lập tức, hai bàn tay nhỏ nhắn đang vùng vẫy của Lưu Ly liền bị Kỳ Ưng Diêm cố định trên đỉnh đầu. Lưu Ly càng dùng sức giãy giụa thì anh ta càng siết mạnh hơn. Cô chỉ cảm thấy như hai cổ tay mình bị còng lại nhưng trên thực tế anh ta chỉ dùng có một tay để đổi phó với cô mà thôi.
Kỳ Ưng Diêm chăm chú nhìn vào đôi môi của Lưu Ly, khóe môi vẫn cong lên nụ cười quen thuộc nhưng cô có thể cảm nhận được sự nguy hiểm trong đôi mắt như thú hoang của anh ta…
Khi Lưu Ly cảm thấy cổ họng như khô rát lại vì căng thẳng thì lại thấy Kỳ Ưng Diêm chậm rãi nâng bàn tay kia lên, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng mơn man khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, sau đó lại chậm rãi trượt xuống, dừng lại trên phần cổ trắng ngần. Ngón tay anh ta di chuyển tới đâu liền nhen nhóm một ngọn lửa nóng bỏng trên thân thể cô tới đó khiến Lưu Ly có cảm giác ngọn lửa này đang lan ra với tốc độ cực nhanh và xuyên thấu tận sâu thẳm trái tim mình.
"Kỳ Ưng Diêm, anh đừng có làm càn!" Lưu Ly sợ hãi kêu lên. Cô không biết Kỳ Ưng Diêm muốn làm gì, chỉ cảm thấy ánh mắt anh ta càng lúc càng dọa người, giống như đêm trước vậy.
"Em nói xem, anh phải trừng phạt em như thế nào mới được đây?" Kỳ Ưng Diêm nở nụ cười đầy sảng khoái nhưng cũng rất mê người. Khẽ cúi đầu, anh ta thì thầm bên tai Lưu Ly, "Em không nhớ đêm đó anh đã nói gì sao? Anh đã nói rồi, anh có thể buông tha em một lần nhưng tuyệt đối sẽ không có lần thứ hai."
"Rõ ràng người sai là anh…"
"Ai là người không biết hối cải? Tiểu nha đầu, anh muốn em nhớ kỹ, đàn ông là người nguy hiểm đến cỡ nào, không thể tùy tiện trêu vào đến cỡ nào." Kỳ Ưng Diêm lại bày ra vẻ mặt có chút tiếc nuối khe khẽ lắc đầu. Sau đó anh ta cúi xuống vành tai mê người của Lưu Ly, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đó. Ngay một hành động kích thích đơn giản như vậy cũng khiến Lưu Ly không chịu nổi, cơ thể khẽ run lên.
Kỳ Ưng Diêm nhẹ nhàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Ly lên, nghiêm túc nhìn vào đôi mắt của cô. Hơi nước vẫn còn đọng trên đôi mi thanh tú cong vút, sống mũi cao tinh tế, hoàn hảo cùng với chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn tạo nên vẻ quyến rũ mê hồn. Khuôn mặt thanh tú kết hợp với mái tóc đen nhánh,mềm mại buông dài bên hai vai cùng với chiếc cổ trắng ngần và làn da mịn màng, quả thực khiến cô giống một thiên sứ xinh đẹp vậy.
Nơi cổ của Kỳ Ưng Diêm bắt đầu cảm thấy nóng rát khó chịu. Không thể không thừa nhận trong xương cốt của mỗi người đàn ông đều thấm đẫm bản năng thích chinh phục và bản năng săn mồi. Nhất là ánh mắt hoảng sợ cùng lo lắng của Lưu Ly lại hoàn toàn trở thành chất xúc tác khơi lên khát vọng chinh phục của anh ta. Vào giờ phút này, mỗi một cử động dù nhỏ nhất của Lưu Ly cũng trở thành sự cám dỗ trí mạng.
Bàn tay của Kỳ Ưng Diêm lại bắt đầu mất kiểm soát, trượt xuống trước ngực Lưu Ly, nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc khăn tắm đang bao bọc thân thể mềm mại kia khiến nó nhanh chóng rơi xuống sàn…
"Không… Kỳ Ưng Diêm…!" Lưu Ly sợ hãi mở lớn hai mắt, thậm chí trong đôi mắt cơ hồ còn nổi lên chút hơi nước. Hai tay của cô liên tục bị cố định trên đỉnh đầu, nhất thời không thể cử động được. Lưu Ly thật không thể ngờ rằng, Kỳ Ưng Diêm lại dám có hành động to gan lớn mật như vậy.
Giờ đây, thân thể mềm mại trắng trẻo của Lưu Ly đã hoàn toàn rơi vào trong tầm mắt của Kỳ Ưng Diêm không sót một ly nào.
"Lưu Ly, em thật đẹp!" Kỳ Ưng Diêm khẽ thì thầm bên tai Lưu Ly, giọng nói thô trọng lộ rõ sự tán thưởng. Từng ngón tay nóng rực rốt cuộc cũng không kìm nén được nữa, hòa với tâm tư không ngừng cuộn trào như dòng nước xiết, dọc theo vòng eo thon thả của cô chậm rãi hướng lên.
"Đừng…!" Cố sức giãy dụa để né tránh hành động bá đạo của Kỳ Ưng Diêm nhưng dường như kết quả lại ngược với mong muốn, thân thể của Lưu Ly càng sát lại gần anh ta hơn.
Kỳ Ưng Diêm khẽ cười, đôi môi nóng bỏng dọc theo cằm của Lưu Ly nhẹ nhàng hôn xuống. Đầu của anh ta di chuyển càng ngày càng thấp. "Tiểu nha đầu, trừng phạt em thế này đã được chưa?" Nói xong, anh ta liền cúi đầu nhanh chóng mở miệng ngậm lấy nụ hoa kiêu ngạo trên ngực Lưu Ly.
"A…" Lưu Ly chưa từng trải qua cảm giác như thế này nên cơ thể thuần khiết mềm mại lập tức run lên. Hai hàm răng cũng vì thế mà trở nên run rẩy, giọng nói cũng mang theo chút nức nở cùng ủy khuất.
Kỳ Ưng Diêm lại ngẩng đầu lên, ánh mắt đã sớm trở nên nghiêm túc. Anh ta buông hai bàn tay nhỏ bé của Lưu Ly ra, không đợi cho cô kịp có phản ứng liền trực tiếp đè sát cô lên trên tường, nhấn mạnh từng lời, "Lưu Ly, anh yêu em. Câu nói này của anh chưa bao giờ là lời đùa giỡn đối với em!"
Lưu Ly bị ánh mắt của Kỳ Ưng Diêm làm cho rung động. Ánh mắt chứa chan tình cảm của anh ta vào lúc này khiến trái tim cô lại bắt đầu cuồng loạn, còn thân thể cũng do bị anh ta đè nén mà cũng trở nên khác thường.
"Tại sao lại là em?" Đôi môi đỏ mọng của Lưu Ly khẽ run lên, nơi ngực cũng nương theo hơi thở gấp gáp mà càng thêm phập phồng.
"Anh đã nói rồi, tình yêu vốn không có lý lẽ nào cả, mà chỉ đơn giản là anh yêu em mà thôi. Yêu chẳng vì lý do nào hết. Mấy ngày hôm nay được ở gần em, anh càng khẳng định tình cảm của mình. Anh yêu em và anh muốn có em. " Từng lời nói của Kỳ Ưng Diêm vô cùng dứt khoát, cả khuôn mặt anh tuấn kia đều hiện rõ vẻ kiên định cùng nghiêm túc.
"Không…" Lưu Ly có cảm giác như bản thân mình đang đứng giữa một đám mây, hoảng loạn vô định. Cô run rẩy lên tiếng, "Em… em không thích anh."
Những lời như vậy nói ra vào thời điểm này thực sự rất nguy hiểm, nhất là khi đối diện lại là người đàn ông đang mất khống chế. Đáng tiếc, đối với chuyện nam nữ, căn bản Lưu Ly cũng rất ít kinh nghiệm. Cô không biết phải làm thế nào để cự tuyệt một người đàn ông, cũng không biết nên dùng phương thức gì mới có thể bảo vệ chính bản thân mình.
Sau khi nói xong câu đó, Lưu Ly phát hiện ra sắc mặt của Kỳ Ưng Diêm đột ngột biến đổi. Lúc này cô mới nhận thức được một điều là bản thân đã mắc phải một sai lầm chí mạng.
"Hiện tại chưa thích anh cũng không sao cả. Chỉ cần cảm nhận anh, có lẽ rất nhanh em sẽ biết được tâm tư của mình là thế nào." Kỳ Ưng Diêm hơi nheo mắt lại. Sau khi nói xong câu đó liền dứt khoát bế Lưu Ly lên đi ra khỏi phòng tắm.
Hai mắt của Lưu Ly mở lớn vì sợ hãi và căng thẳng. Đầu óc của cô như lâm vào tình trạng thiếu dưỡng khí khiến Lưu Ly không kịp phản ứng với những ý tứ trong lời nói của Kỳ Ưng Diêm. Chỉ tới khi cảm nhận được toàn thân bị anh ta đẩy lên chiếc giường mềm mại, lúc đó cô mới chợt nhận ra anh ta định làm gì với mình.
"Đừng như vậy…" Nhìn thấy vẻ mặt tràn ngập khát vọng của Kỳ Ưng Diêm, Lưu Ly sợ hãi muốn né tránh thì đã không kịp nữa. Thân hình đàn ông cao lớn cũng lập tức đè ép xuống khiến cô không còn đường nào để trốn thoát.
Kỳ Ưng Diêm khẽ mỉm cười, đôi mắt cũng tràn đầy tình yêu thương dành cho Lưu Ly. Đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ, Kỳ Ưng Diêm dịu dàng lên tiếng, "Lưu Ly, hãy tha thứ cho anh. Anh không thể chờ đợi thêm được nữa. Em có biết mỗi đêm nằm ôm em ngủ, đối với anh là sự giày vò như thế nào không?"
Trái tim Lưu Ly lúc này như chực nhảy ra khỏi cổ. Cô có thể cảm nhận thấy bàn tay to của Kỳ Ưng Diêm đang đặt lên một bên ngực mình, xoa nắn nó một cách điên cuồng còn miệng anh ta thì đang hôn lên bầu ngực bên kia của cô.
Lưu Ly vô thức cắn chặt làn môi. Loại cảm giác này thật kỳ lạ, có chút khuất phục nhưng cũng có chút phẫn nộ. Cảm giác như có một dòng nước xiết từ trong sâu thẳm trái tim tràn ra, xâm chiếm toàn thân khiến gương mặt cô trở nên nóng ran lên, ngay cả hô hấp cũng có phần gấp gáp và dần nóng bỏng hơn bao giờ hết.
Lưu Ly cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng, toàn thân cũng mềm nhũn vô lực giống hệt một chú nai nhỏ yếu ớt. Kỳ Ưng Diêm vẫn ôm chặt lấy nơi mềm mại của cô khiến đôi mắt to tròn sợ hãi nhắm chặt lại. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vì ngượng ngùng mà đỏ bừng, một chút cử động nhỏ nhất cũng không dám phát lộ.
"Mở mắt ra nhìn anh!" Kỳ Ưng Diêm cúi đầu ra lệnh.
Lưu Ly dường như không chịu nổi mà sắp khóc tới nơi, toàn thân đều không ngừng run lẩy bẩy. Hai hàng nước mắt sắp hóa thành những hạt trân châu mà rơi xuống. Cảnh tượng trước mắt càng làm cho Kỳ Ưng Diêm thêm "sôi tiết". Nụ cười của anh ta vẫn dịu dàng như trước, nhẹ hôn lên đôi mắt đẹp một cách thuần khiết của Lưu Ly.
"Tiểu nha đầu, em mà khóc lúc này thì chỉ khiến đàn ông càng cảm thấy hưng phấn mà thôi. Lưu Ly, em biết là hôm nay anh không thể bỏ qua cho em mà. Em hãy cho anh đi, anh sẽ khiến em cảm thấy vui vẻ."
Kỳ Ưng Diêm nói xong, không thể đè nén tình cảm của mình hơn nữa, chiếc lưỡi nóng bỏng từ trên khuôn mặt Lưu Ly liên tiếp dời xuống, kết hợp với lửa nóng từ bàn tay to lớn không ngừng triền miên trên đỉnh hồng nơi bầu ngực tròn đầy của cô.
Kỳ Ưng Diêm vốn là một người lão luyện tình trường nên đối với một người chưa từng có kinh nghiệm như Lưu Ly lại càng nhiệt tình khiêu khích. Thân thể Lưu Ly đã sớm trở nên vô lực, rơi vào cảm giác mơ hồ như đang bồng bềnh trên những đám mây. Hơi thở của cô dần trở nên đứt đoạn, lúc yếu ớt, lúc mãnh liệt dưới sự kích thích của Kỳ Ưng Diêm. Một cảm giác ngứa ngáy lan khắp toàn thân, như xuyên thấu từng tấc da thịt trắng trẻo mịn màng như tuyết của cô, xuyên thấu tận nơi sâu thẳm trong tâm hồn thiếu nữ.
Trên giường, thân thể tuyệt mỹ của Lưu Ly hệt như một cống phẩm tuyệt trần dành tặng các vị thần. Gương mặt cô lộ rõ vẻ ngượng ngừng, vô lực cùng luống cuống và sợ hãi. Không những thế, mọi thứ trước mắt cô dường như đều trở nên mơ hồ. Những cảm giác thế này Lưu Ly chưa từng trải qua cho nên tất cả sự e thẹn của cô đều hiện rõ trong ánh mắt.
Dáng vẻ ngượng ngùng này của cô khiến Kỳ Ưng Diêm càng thêm si mê. Bàn tay nóng hổi của anh ta nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể mềm mại của cô, trong ánh mắt rực lửa cũng tràn ngập sự trân trọng, nâng niu cùng quyến luyến yêu thương. Vào lúc này, Lưu Ly chỉ muốn hét lên nhưng lại cảm thấy sức lực bản thân hoàn toàn tan biến, chỉ còn lại trái tim không ngừng run rẩy. Cô có thể cảm nhận được sự kiên định trong từng lời nói, từng ánh mắt của Kỳ Ưng Diêm. Hô hấp của cô càng lúc càng trở nên dồn dập, còn thân thể không ngừng vặn vẹo như muốn thoát khỏi sự hành hạ từ bàn tay anh ta.
"Đừng nhút nhát như vậy. Em rất đẹp. " Kỳ Ưng Diêm cố gắng kìm nén những khát khao cháy bỏng cùng dục vọng đang không ngừng gào thét đòi được giải phóng của bản thân. Anh ta đang cố hết sức để Lưu Ly từ từ thích ứng với nhiệt độ của cơ thể mình, thích ứng với sự động chạm của anh ta. Trên tất cả, cô là người phụ nữ mà anh ta đem lòng yêu thương nên Kỳ Ưng Diêm không muốn lần đầu tiên giữa hai người sẽ để lại trong cô sự sợ hãi cùng ấn tượng không tốt. Do vậy anh ta đang phải chịu đựng sự khổ sở tới mức trán đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
Lưu Ly vô lực lắc đầu. Từ trước tới nay cô chưa từng ở trước mặt đàn ông mà không một mảnh vải che thân như thế này. Vì ngượng ngùng, thân thể trắng nõn của cô đã sớm chuyển thành sắc ửng hồng cực kỳ quyến rũ.
Bộ ngực tròn đầy của Lưu Ly cũng nương theo từng hơi thở hổn hển mà phập phồng lên xuống, cực kỳ kích thích thị giác. Đôi gò bồng đảo của cô giống như một cặp đào tiên kết hợp với khe rãnh tạo nên một bức tranh phong thủy hết sức hữu tình, có "núi cao", có "suối sâu". Mà cặp đào tiên cũng vì lần đầu tiên lộ ra trước mặt đàn ông nên cũng không tránh được sự rung động do sự căng thẳng của chủ nhân càng làm cổ họng của Kỳ Ưng Diêm càng trở nên khô cháy.
Kỳ Ưng Diêm nhìn người phụ nữ trong ngực mình một cách mê muội. Đôi mắt sâu thẳm của anh ta đã sớm hằn rõ khát vọng nguyên thủy nhất. Dáng vẻ thánh thiện tới mức hoàn hảo của Lưu Ly khiến anh ta cảm thấy đầu óc có chút quay cuồng, nhiệt huyết cũng càng lúc càng sục sôi.
Lưu Ly dịu dàng mà tao nhã, trong trắng như châu như ngọc. Cơ thể của cô mảnh mai nhưng cực kỳ mềm mại và quyến rũ. Bờ vai thon thả, nhẵn mịn, chiếc cằm xinh xắn dễ thương, làn da ngọc ngà lấp ló màu hồng phấn, khuôn mặt khẽ cúi gằm xuống càng làm toát lên vẻ xinh đẹp quyến rũ một cách tự nhiên mà ông trời đã ban tặng. Nét bối rối trên khuôn mặt như hòa với từng đường nét tuyệt mỹ trên thân thể tạo nên sự mê hoặc lòng người chỉ có ở riêng cô. Lúc này, dáng vẻ của Lưu Ly không chỉ có sự thánh thiện thường thấy mà còn có thêm nét quyến rũ mê hồn, cực lay động lòng người.
Lưu Ly thấy Kỳ Ưng Diêm nhìn chằm chằm thân thể mình mà không hề chớp mắt, cảm giác ngại ngùng lại một lần nữa trỗi dậy. Phản xạ theo bản năng, cô liền duỗi hai tay ra che cảnh xuân trước ngực mình. Đó là tất cả những gì cô có thể làm lúc này bởi vì không còn đường nào cho cô trốn thoát nữa.
"Không cần phải che như thế. Lưu Ly, tất cả những gì của em sẽ thuộc về anh. Em hãy nhìn xem, dáng vẻ của em lúc này dễ khiến người ta phạm tội tới mức nào." Toàn bộ cảm xúc cũng như sự rung động đều khiến tim của Kỳ Ưng Diêm đập thình thịch. Sau đó anh ta duỗi tay ra, dứt khoát kéo hai cánh tay mà Lưu Ly đang che trước ngực xuống.
Kỳ Ưng Diêm không kìm nén được nữa liền ôm Lưu Ly vào lòng, cảm nhận sự mềm mại cùng ấm áp từ cơ thể cô một cách trực tiếp nhất. Bộ ngực mềm mại của cô không ngừng chà xát với cơ thể khiến anh ta không thể nào kiềm lòng được, liền ra sức xoa bóp. Từ đó, anh ta bắt đầu cảm nhận được sự ngại ngùng của cô, cảm nhận được hai đỉnh hồng đang không ngừng nhô cao, run rẩy cũng như lên xuống đều đặn dưới lực tác dụng từ bàn tay của mình.
Bàn tay của Kỳ Ưng Diêm thuần thục châm lửa trên cơ thể của Lưu Ly. Hai đỉnh anh đào vốn ngượng ngùng e thẹn cũng bị anh ta trêu chọc tới mức càng thêm nhạy cảm. Anh ta sớm coi đó là trân châu, là bồ đào,là những thứ cao lương mỹ vị ở trên đời này mà tận tình nhấm nháp, tận tình nghiên cứu. Sau đó anh ta trực tiếp cúi đầu xuống mà ngậm lấy.
Hô hấp của Lưu Ly mỗi lúc một dồn dập. Trái tim cô chỉ chực nhảy ra khỏi lồng ngực. Sự kích thích một cách cuồng loạn này thực sự khiến cô không chịu nổi. Hơn nữa, tốc độ mỗi lúc một nhanh khiến khuôn mặt cô đã ửng đỏ. Chỉ một cử động nhỏ Lưu Ly cũng không dám, tâm tư cô lúc này tràn ngập sự sợ hãi cùng lo lắng. Từng động tác của Kỳ Ưng Diêm không ngừng khơi lên một cảm giác xa lạ như dòng nước xiết quấn lấy cơ thể cùng tâm hồn cô. Bỗng cô cảm thấy bàn tay của anh ta từ từ di chuyển xuống dưới, muốn quắp chặt hai chân lại nhưng đã không kịp nữa rồi.
"A…" Cuối cùng Lưu Ly cũng không chịu nổi nữa, đôi môi hồng hé mở. Đôi lông mày thanh tú khẽ nhíu lại. Nơi tư mật giữa hai chân cô phải chịu đựng sự giày vò khiến cô cảm thấy cực kỳ xấu hổ cùng bối rối, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng chìm đắm trong từng hơi thở thô trọng cùng với mùi hương đầy nam tính tỏa ra từ trên cơ thể của Kỳ Ưng Diêm, khiến cô bắt đầu ý loạn tình mê, không kiềm chế mà cất tiếng rên rỉ.
Thanh âm này cũng khiến Lưu Ly cảm thấy cực kỳ hoảng sợ. Cô chưa từng nghĩ bản thân mình lại phát ra loại âm thanh như thế. Nhưng Kỳ Ưng Diêm cũng không cho cô có quá nhiều thời gian để suy nghĩ, anh ta lại nhanh chóng phong tỏa chiếc miệng nhỏ xinh của cô. Lưu Ly cũng bất giác mở miệng, hai chiếc lưỡi đinh hương quấn quýt lấy nhau, cùng trao cho nhau hương vị mật ngọt của tình yêu.
Tiếng thở gấp của Lưu Ly cũng dần lan tỏa, dường như không còn bài xích đối với sự tiếp xúc từ thân thể của Kỳ Ưng Diêm nữa. Đôi chân khẽ khép lại sớm đã bị anh ta mở ra. Khi cảm nhận một cách rõ nét hơi nóng sục sôi từ một vật thể lạ chạm vào nơi nhạy cảm của mình, Lưu Ly liền mở to hai mắt, kinh hãi hét lớn.
Lúc này cô mới phát hiện ra chiếc áo choàng tắm trên người Kỳ Ưng Diêm đã sớm bị vứt sang một bên từ lúc nào. Giờ phút này, hai người bọn thực sự đang đối diện với nhau một cách nguyên thủy nhất.
"Anh, anh…" Lưu Ly vẫn còn nhớ lần đầu tiên xông vào phòng tắm, lúc nhìn thấy cơ thể cường tráng của Kỳ Ưng Diêm thực sự đã hù dọa cô đến thế nào. Vào lúc này, không ngờ lại được chứng kiến ở một khoảng cách gần như vậy… khiến cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
"Thấy sợ sao?" Kỳ Ưng Diêm âu yếm nhìn Lưu Ly. Mái tóc dài mượt mà, hàng lông mày đen nhánh thanh tú, đôi mắt to long lanh, vòng eo thon nhỏ chỉ đủ một vòng ôm, đôi chân dài khẽ run lên khiến tâm tư anh ta càng thêm tan chảy.
Lưu Ly như một tờ giấy trắng, tất cả mọi nơi trên cơ thể cô đều do một tay Kỳ Ưng Diêm khai phá. Nghĩ tới đây dục vọng trong cơ thể anh ta càng thêm sôi sục, dường như thiêu đốt toàn thân.
Lưu Ly khẽ gật đầu. Hai gò má ửng đỏ tới mức không thể đỏ thêm được nữa. Cô muốn đẩy Kỳ Ưng Diêm ra xa, nhưng lồng ngực của anh ta ấm áp như thế, an toàn như thế. Chẳng phải anh ta là người nguy hiểm sao? Giờ phút này anh ta giống như một con sói khát mồi vậy.
"Đừng sợ. Rồi em sẽ biết thế nào là khoái cảm cùng sung sướng." Kỳ Ưng Diêm khẽ thì thầm, cúi đầu say mê sùng bái cơ thể của Lưu Ly.
"Thả lỏng người ra một chút." Giọng nói của anh ta giống như đang thôi miên vậy. Từng động tác của anh ta khiến cơ thể của Lưu Ly càng thêm run rẩy vì hưng phấn. Đôi môi tràn ngập ý cười của Kỳ Ưng Diêm nhẹ nhàng dọc theo phần bụng trơn nhẵn bằng phẳng của cô mà mơn trớn, chà xát. Đôi tay vẫn không ngừng khám phá nơi tư mật của cô cảm nhận được sự mềm mại cùng ấm áp tới mê người.
Đôi môi của Kỳ Ưng Diêm vẫn lần dọc theo những đường cong quyến rũ của Lưu Ly. Cuối cùng dừng lại trước hoa viên bí mật của cô. Ánh mắt tràn ngập yêu thương cùng chiều chuộng của Kỳ Ưng Diêm như đắm chìm vào nơi tư mật đó một hồi rồi nhẹ nhàng cúi đầu xuống…
"A…" Đây chính là cấm địa bất khả xâm phạm của Lưu Ly. Trong nháy mắt cô ôm chầm lấy đầu của Kỳ Ưng Diêm, không kìm nén được mà rên rỉ thành tiếng.
Trong mắt của Kỳ Ưng Diêm, ngọn lửa dục vọng đang không ngừng bùng cháy. Tiếng thở dốc càng ngày càng thô trọng. Nhiệt độ trong lòng bàn tay cũng ngày một tăng lên. Từng ngón tay không ngừng xoa nắn, cảm nhận được hai cánh hoa hồng phấn từ nơi tư mật đang nở rộ trong tay anh ta, vô cùng xinh đẹp.
Từng động tác của Kỳ Ưng Diêm rất xa lạ đối với Lưu Ly, nhưng lại làm cơ thể cô ngày càng nóng lên. Dục vọng đang không ngừng thiêu đốt toàn thân khiến làn da trắng trẻo của cô càng lúc càng đỏ ửng lên…
Nụ hôn của Kỳ Ưng Diêm mỗi lúc một sâu hơn khiến nhiệt độ cơ thể của hai người cũng không ngừng tăng thêm. Kỳ Ưng Diêm mãn nguyện nhìn cơ thể Lưu Ly vì không chịu được mà vô thức cong lên. Nở nụ cười hài lòng, đôi môi Kỳ Ưng Diêm khẽ nhếch lên rồi lại nhẹ hôn lên từng tấc da tấc thịt của Lưu Ly. Mãi tới lúc này, khát vọng sâu thẳm trong lòng anh ta mới được thỏa mãn.
"Đêm đã khuya, em đã vốn mê người, vào giờ khắc này càng trở nên mê người hơn bao giờ hết. Em bảo anh làm sao có thể buông tha cho em đây?"
Nhiệt độ trên giường càng lúc càng tăng cao mà Kỳ Ưng Diêm lại cố ý thì thầm bên tai Lưu Ly những lời lẽ hết sức kích tình.
"Lưu Ly, hãy nói em tự nguyện cho anh." Kỳ Ưng Diêm có thể miễn cưỡng có được Lưu Ly nhưng anh ta vẫn hy vọng cô đến với anh ta một cách cam tâm tình nguyện.
Anh ta dịu dàng mà quyến luyến hôn lên cơ thể của Lưu Ly. Tới lúc này thì cô biết mình hoàn toàn xong rồi, đừng mong có tư tưởng kháng cự cùng cự tuyệt làm gì mà mất công. Tất cả các giác quan của cô đều bị Kỳ Ưng Diêm dẫn dắt. Vào giờ phút này cô thực sự muốn gặp Lạc Tranh và hỏi nàng một điều: Có phải trước kia, nàng cũng phải trải qua "thảm cảnh" như thế này không. Lúc này, tâm tư của cô đã sớm bị những lời nói của anh ta cuốn đi, còn bản thân thì cứ thế mà trầm luân hết lần này tới lần khác.
Hô hấp của Lưu Ly càng lúc càng dồn dập. Cuối cùng, cô cũng không chịu nổi sự trêu chọc của Kỳ Ưng Diêm thêm nữa, đành yếu ớt lên tiếng, "Em tự nguyện!" Vừa dứt lời, Lưu Ly cảm thấy hai chân mình bị kéo cao lên khiến thân thể nhỏ nhắn khẽ chạm phải vật nam tính nóng bỏng của Kỳ Ưng Diêm khiến cho cô càng thêm ngượng ngùng, không dám mở mắt ra.
"Lưu Ly, mở mắt ra nhìn anh!" Giọng nói trầm thấp, ngập tràn vẻ thô cát của Kỳ Ưng Diêm vang lên mang theo một chút mệnh lệnh.
Lưu Ly vô thức mở to hai mắt, đối diện với ánh mắt hừng hực của Kỳ Ưng Diêm. Anh ta khẽ nở nụ cười hết sức mê hoặc, cơ thể cường tráng hoàn toàn áp xuống…
Cảm giác đau đớn, căng trướng cùng một chút ngứa ngáy khó chịu nhanh chóng lan toả khắp cơ thể Lưu Ly. Nước mắt của cô từ trong hốc mắt cứ thế trào ra, lăn xuống hai gò má. Cô thật sự cảm thấy đau quá. Sự xâm nhập một cách mãnh liệt khiến toàn thân cô như co rút lại vì đau đớn, không kìm nén được mà bật khóc nức nở. Lưu Ly có thể cảm nhận được tấm thân trong trắng của mình đã hoàn toàn bị Kỳ Ưng Diêm chiếm giữ. Sự đau đớn từ thể xác xen lẫn với tâm lý rối bời cùng tủi thân khiến cô khóc òa lên.
Kỳ Ưng Diêm chỉ cảm thấy vật nam tính của mình đang không ngừng bành trướng trong cơ thể của Lưu Ly, cảm giác co rút tuyệt vời khiến anh ta nhanh chóng áp chặt người xuống, lấp đầy cơ thể cô tới mức không tìm ra một khe hở nào. Còn người phụ nữ trong ngực anh ta vẫn đang chống cự một cách yếu ớt. Đôi bàn tay nhỏ bé đang liều mình chống vào vòm ngực rắn chắc của anh ta, cố gắng dùng chút sức lực còn sót lại nhằm đẩy anh ta ra ngoài. Mái tóc đen nhánh rối bời xõa xuống phía trước, cùng với những dòng lệ như châu như ngọc không ngừng trào ra từ khoé mắt khiến dáng vẻ của Lưu Ly lúc này lại thêm vài phần quyến rũ.
Vẻ mặt rưng rưng đau đớn của Lưu Ly đã đánh thức lý trí của Kỳ Ưng Diêm. Anh ta biết rõ, giờ phút này nếu cưỡng chế mà đi sâu vào cơ thể của Lưu Ly thì nhất định cô sẽ đau đớn khó mà chịu được. Tận sâu đáy lòng của Kỳ Ưng Diêm không khỏi nổi lên một hồi áy náy cùng cảm giác yêu thương ngập tràn. Khẽ cúi đầu xuống, nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn rồi dịu dàng liếm khô dòng nước mắt cùng những giọt mồ hôi còn đọng lại trên khuôn mặt của Lưu Ly, từng nụ hôn của Kỳ Ưng Diêm giống như sự san sẻ, như muốn cùng cô chịu đựng cảm giác đau đớn này.
Cảnh tượng trên chiếc giường đơn thực khiến người ta giật mình. Dấu ấn thuần khiết của thân thể Lưu Ly như phát ra thứ ánh sáng chói loá đầy cao quý, hệt như một đoá hoa đào rực rỡ đầy ngạo nghễ giữa bầu trời tuyết trắng tinh khôi, không ngừng nở rộ.
Đây là lần đầu tiên Lưu Ly trải qua cảm giác đau đớn như thế này nên Kỳ Ưng Diêm cũng hết sức dịu dàng cùng bao bọc lấy cô. Anh ta từ từ rút lui đồng thời dẫn dắt cô chuyển sang một cảm giác kỳ diệu khác. Giờ đây sự mãnh liệt đã được thay thế bằng sự tiếp xúc nhẹ nhàng. Tuy nhiên sự lơ lửng, nửa chừng khiến Lưu Ly rơi vào trạng thái trống rỗng khổ sở không nói nên lời. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Hô hấp của Lưu Ly bắt đầu trở nên rối loạn. Nước mắt đã sớm khô khốc, cô ngước mắt nhìn khuôn mặt anh tuấn của Kỳ Ưng Diêm. Vì sợ cô đau mà anh ta đã phải đè nén dục vọng của bản thân. Từ tận sâu trong đáy lòng của Lưu Ly nổi lên một sự cảm động khó nói thành lời. Cô không biết tiếp theo mình nên làm thế nào, chỉ cảm thấy dường như bị cái cảm giác lơ lửng, hụt hẫng đó khiến cô cảm thấy choáng váng. Sự biến đổi về sinh lý đã sớm cuốn bay chút lí trí còn sót lại.
"Ưng Diêm…" Lưu Ly yếu ớt gọi tên của Kỳ Ưng Diêm sau đó vô thức vặn vẹo thân thể nhỏ nhắn vì khó chịu.
Kỳ Ưng Diêm vốn đang do dự không biết "nên tiến hay nên lùi" vì muốn để cho cơ thể của Lưu Ly có thể từ từ thích ứng với sự xâm nhập của mình. Nhìn thấy dưới cơ thể cô hằn lên những tia máu khiến Kỳ Ưng Diêm cảm thấy hết sức đau lòng. Hàng lông mày của anh ta cũng khẽ chau lại khi nhìn thấy những vệt nước mắt còn hoen trên khuôn mặt Lưu Ly.
Nhưng khi nhìn thấy trên gương mặt cô đã bắt đầu hiện rõ sự khó chịu, ánh mắt trong trẻo thường ngày cũng trở nên mơ hồ, nhất là cái miệng nhỏ xinh kia còn yếu ớt gọi tên mình, Kỳ Ưng Diêm cũng có thể buông lỏng thân thể đang căng cứng. Từng đầu ngón tay của Lưu Ly bám chặt lấy cánh tay anh ta, hơn nữa toàn thân cô còn vô thức vặn vẹo như muốn giảm bớt sự khó chịu...
"Tiểu nha đầu, anh cũng không thể đợi thêm được nữa!" Kỳ Ưng Diêm cũng không cách nào kìm hãm bản thân thêm nữa liền mạnh mẽ đưa thắt lưng thẳng tới, vượt qua chướng ngại vật cuối cùng.
"A…" Lưu Ly ngửa đầu hét lên thành tiếng. Nhưng cô cũng có chút cảm kích vì Kỳ Ưng Diêm đã thực hiện khúc dạo đầu một cách cẩn thận, khiến cô ít phải chịu đau đớn hơn một chút để giờ đây chỉ có khoái cảm bao trùm toàn thân.
Ngay sau đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Ly bị Kỳ Ưng Diêm nâng lên. Đôi mắt sâu thẳm của anh ta quyến luyến nhìn thẳng vào đôi mắt có chút mơ hồ của cô, trên môi khẽ nở nụ cười thoả mãn, "Lưu Ly, em là người phụ nữ của anh. Vĩnh viễn sẽ là người phụ nữ của anh!"
Những lời nói bá đạo đó đều rơi vào tai của Lưu Ly. Cơ thể cô cũng theo từng động tác của Kỳ Ưng Diêm mà chuyển động không ngừng. Tâm tư của cô đã sớm bị mất phương hướng, thân thể thì căng ra. Mỗi lần anh ta xâm nhập là mỗi lần muốn cố gắng khám phá sâu hơn nơi mật thất nhỏ hẹp của Lưu Ly.
Vườn hoa bí mật của Lưu Ly không ngừng bao bọc lấy vật nam tính của Kỳ Ưng Diêm. Mỗi động tác đưa đẩy của anh ta đều khiến nụ hoa của cô liên tục co rút mà siết chặt hơn, vì thế cũng có chút đau nhức. Tuy nhiên, từng động tác của Kỳ Ưng Diêm lại càng khiến hai cơ thể kết hợp chặt chẽ hơn, khăng khít hơn tựa như đã hoà làm một thể.
Hai người cứ thế triền miên bởi Kỳ Ưng Diêm cũng không thể nào khống chế được cái "sự tham ăn" của bản thân mình. Biết rõ cơ thể Lưu Ly mềm mại cùng yếu ớt là thế nhưng vẫn không nhịn được mà "tấn công" cô hết lần này tới lần khác. Đêm khuya thanh vắng, sự hoan ái dường như đã lên tới đỉnh điểm, tạo thành một dòng chảy bất tận.
***
Quan hệ giữa đàn ông và phụ nữ luôn kỳ diệu như vậy. Nhất là khi đã trải qua một đêm ân ái triền miên, mối quan hệ vốn lúc trước vẫn còn mơ hồ thì hiện tại cũng bắt đầu trở nên cởi mở hơn. Những chuyện vốn không muốn đối mặt hoặc những mối quan hệ chưa từng nghĩ tới, sau khi có sự hòa hợp giữa hai cơ thể tự nhiên cũng thấy rõ ràng và thoải mái hơn.
Và Lưu Ly chính là một người như vậy. Khi cô mở mắt ra, mặt trời bên ngoài cửa sổ đã lên cao. Từ nhỏ tới giờ, đây là lần đầu tiên cô thèm ngủ như vậy. Cô có thể cảm nhận được mình đã ngủ rất lâu nhưng lại không dám quay đầu nhìn đồng hồ ở trên đầu giường. Nguyên nhân rất đơn giản, cô không biết vào lúc này sẽ phải đối diện thế nào với người đàn ông vẫn còn đang ôm cô ngủ vùi trong ngực.
Trước mắt Lưu Ly là bộ ngực rắn chắc của Kỳ Ưng Diêm. Không giống với mấy đêm trước, lần này hai người ở trong chăn mà không hề mặc gì cả. Đôi chân thon dài của anh ta quấn lấy chân cô. Cánh tay to lớn ôm chặt lấy vòng eo thon nhỏ của cô. Hai cơ thể dán chặt vào nhau, rất dễ nhận thấy bản thân anh ta thỏa mãn tới mức nào.
Lưu Ly không biết Kỳ Ưng Diêm tỉnh hay chưa. Ở trong tư thế này, chỉ có thể cảm nhận được từng nhịp tim vững chãi, nhiệt độ cơ thể cùng hơi thở của anh ta mà thôi. Nương theo hơi thở đó, Lưu Ly bắt đầu cảm thấy có chút hoang mang.
Tối qua cô bị sao vậy? Sao lại dễ dàng trao thân cho anh ta như vậy chứ? Cô biết rõ rằng, vào đêm qua, lúc đưa ra quyết định cô vẫn rất tỉnh táo, hoàn toàn không bị mê hoặc, cũng không bị cưỡng ép, lẽ nào… Đúng như Kỳ Ưng Diêm nói, cô đã nảy sinh cảm tình với anh ta?
Đây là một thứ tình cảm rất khó diễn tả bằng lời. Kỳ Ưng Diêm đã khiến cô từ một người con gái thuần khiết trở thành một người phụ nữ. Anh ta đã trở thành người đàn ông đầu tiên trong đời cô. Từng ngón tay thon dài khẽ đặt lên ngực anh ta, vòm ngực rắn chắc cùng với hơi thở đều đều nhắc nhở cô, chuyện đêm qua không phải là một giấc mơ. Từ đáy lòng của Lưu Ly bỗng trào dâng một cảm giác lạ lùng không nói nên lời. Giống như cảm giác tự trách bản thân nhưng trên hết đó lại là cảm giác ngọt ngào…
Nếu như cô không có cảm tình với anh ta, thì nhất định sẽ không để cho anh ta làm loạn như thế, chẳng phải sao?
Mang theo những nghi vấn trong lòng, Lưu Ly bất giác ngẩng đầu liền bắt gặp ngay ánh mắt nửa cười, nửa như không cười của Kỳ Ưng Diêm. Khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ ửng đỏ hệt một quả đào tiên cực kỳ mê hồn, Lưu Ly thực sự hốt hoảng, cảm thấy muốn trốn tránh khoảnh khắc lúng túng khi vừa tỉnh lại sau một đêm cuồng nhiệt này...
/188
|