Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Vân Mạt tức giận đến đỏ bừng, so với son môi còn đỏ hơn, nàng cười lạnh “Ngươi cư nhiên còn ở đây giả vờ không biết?! Bạch Sương Sương, ngươi nói, ngươi cùng Lâm vương nhận thức khi nào? Vì sao hắn lại phái người đưa những lễ vật này cho ngươi? Các ngươi có quan hệ gì?”
Có lẽ nàng quá mức kích động, đến cuối cùng, thanh âm của nàng thế nhưng hơn một tia tiêm lệ, hơn nữa nàng trừng mắt quá độ, lại làm cho người ta cảm thấy có chút khủng bố. Tử Diên vụng trộm liếc nhìn nàng, sợ hãi tránh phía sau Sương Sương.
Tiêu Hàn Lâm thế nhưng đưa lễ vật cho nàng? Vẫn là nhiều như vậy? Đàng hoàng như thế?
Lại nghĩ đến ánh người nọ tràn ngập giữ lấy dục, Sương Sương liền phiền chán nhíu mi.
Nam nhân này là muốn lấy lòng nàng bằng những thứ này?
Thiết! Loại thủ đoạn lừa tiểu nữ nhân này dùng trên người nàng, thủ đoạn Tiêu Hàn Lâm theo đuổi người bất quá cũng như vậy thôi!
Bất quá, nhìn Bạch Vân Mạt tức giận đến đỉnh đầu đều nhanh bốc hơi, trong đầu Sương Sương phút chốc hiện lên tinh quang: nàng sao lại khẩn trương muốn biết quan hệ của mình cùng Tiêu Hàn Lâm, vậy chỉ có một khả năng – Bạch Vân Mạt thích Tiêu Hàn Lâm, cho nên, nàng mới có thể như vậy khi Tiêu Hàn Lâm đưa lễ vật cho mình.
Ghen tị sao?
Sương Sương đảo mắt, nhếch môi cười yếu ớt, đôi mắt lưu ly lóng lánh, nàng thản nhiên ngồi xuống, hay chân bắt chéo “Bạch Vân Mạt, ngươi là cái gì, dám đến chất vấn ta?”
Nàng càng muốn biết, nàng lại càng không nói.
“Ta đã rất muốn kiên nhẫn cho ngươi cơ hội, ngươi đừng không biết điều!” Bạch Vân Mạt tận lực làm cho mình bảo trì tâm bình khí hòa.
Hai năm trước vừa thấy Lâm vương, nàng liền phương tâm từ nay về sau đều đặt trên người hắn, cho dù hắn yêu thích sắc đẹp, phong lưu thành tính, nàng cũng ái mộ hắn như trước.
Bên người Lâm vương mỹ nhân luôn luôn vờn quanh, mà nàng là Nhị tiểu thư được Bạch phủ chiều chuộng, kiêu ngạo của nàng tự nhiên sẽ không cho phép nàng chủ động như những mỹ nhân này, nàng rụt rè cùng chờ đợi, có một ngày Tiêu Hàn Lâm sẽ từ trong ngàn vạn bụi hoa phát hiện nàng.
Nàng tin tưởng, nàng có thể thắng được hắn sủng ái, trở thành Chính phi Lâm vương!
Có lẽ nàng quá mức kích động, đến cuối cùng, thanh âm của nàng thế nhưng hơn một tia tiêm lệ, hơn nữa nàng trừng mắt quá độ, lại làm cho người ta cảm thấy có chút khủng bố. Tử Diên vụng trộm liếc nhìn nàng, sợ hãi tránh phía sau Sương Sương.
Tiêu Hàn Lâm thế nhưng đưa lễ vật cho nàng? Vẫn là nhiều như vậy? Đàng hoàng như thế?
Lại nghĩ đến ánh người nọ tràn ngập giữ lấy dục, Sương Sương liền phiền chán nhíu mi.
Nam nhân này là muốn lấy lòng nàng bằng những thứ này?
Thiết! Loại thủ đoạn lừa tiểu nữ nhân này dùng trên người nàng, thủ đoạn Tiêu Hàn Lâm theo đuổi người bất quá cũng như vậy thôi!
Bất quá, nhìn Bạch Vân Mạt tức giận đến đỉnh đầu đều nhanh bốc hơi, trong đầu Sương Sương phút chốc hiện lên tinh quang: nàng sao lại khẩn trương muốn biết quan hệ của mình cùng Tiêu Hàn Lâm, vậy chỉ có một khả năng – Bạch Vân Mạt thích Tiêu Hàn Lâm, cho nên, nàng mới có thể như vậy khi Tiêu Hàn Lâm đưa lễ vật cho mình.
Ghen tị sao?
Sương Sương đảo mắt, nhếch môi cười yếu ớt, đôi mắt lưu ly lóng lánh, nàng thản nhiên ngồi xuống, hay chân bắt chéo “Bạch Vân Mạt, ngươi là cái gì, dám đến chất vấn ta?”
Nàng càng muốn biết, nàng lại càng không nói.
“Ta đã rất muốn kiên nhẫn cho ngươi cơ hội, ngươi đừng không biết điều!” Bạch Vân Mạt tận lực làm cho mình bảo trì tâm bình khí hòa.
Hai năm trước vừa thấy Lâm vương, nàng liền phương tâm từ nay về sau đều đặt trên người hắn, cho dù hắn yêu thích sắc đẹp, phong lưu thành tính, nàng cũng ái mộ hắn như trước.
Bên người Lâm vương mỹ nhân luôn luôn vờn quanh, mà nàng là Nhị tiểu thư được Bạch phủ chiều chuộng, kiêu ngạo của nàng tự nhiên sẽ không cho phép nàng chủ động như những mỹ nhân này, nàng rụt rè cùng chờ đợi, có một ngày Tiêu Hàn Lâm sẽ từ trong ngàn vạn bụi hoa phát hiện nàng.
Nàng tin tưởng, nàng có thể thắng được hắn sủng ái, trở thành Chính phi Lâm vương!
/59
|