Bí mật dần hé
Hôm nay nó đi đến trường với tâm trạng bình thường còn Ngọc Nhi, Bảo My và Anh Thư lại rất háo hức. Với lại hôm nay Anh Thư không còn hóa trang nữa mà sống đúng với mặt thật của mình. Nhưng mà với gương mặt này thu hút không biết bao nam sinh ngất ngây. Nhưng Anh Thư có đôi nét khó chịu
_Hình như giấy thông báo người chiến thắng cuộc thi được dán rồi đấy – Một học sinh nào đó cất lên giọng nói thu hút mọi người
Và một chuyện đã xảy ra chắc các bạn cũng biết. Nghe câu nói này xong tất cả các học sinh ùa ra nơi dán thông báo, xô đẩy, nhốn nháo hết cả lên. Mà trong đám người ấy cũng có vài người của bọn nó và bọn hắn. Anh Thư nhảy cẫng lên, chạy ra ngoài nhưng ai ngờ đâm sầm vào tường khiến cho Hải Đăng đứng đó cười ha hả
_Haha, đáng đời cô. Hậu đậu như con ngốc
Anh Thư đứng lên xoa xoa, phủi phủi, liếc xéo Hải Đăng
_Tôi bị gì kệ tôi. Không liên quan đến anh
_Làm như tôi thèm quan tâm cô lắm (t/g bức xúc: Như vậy không phải đang quan tâm à)
Nó cũng bỏ đi ra ngoài như là đi vào phòng phát thanh bởi vì nó sắp thông báo một sự kiện nào đó cho toàn trường biết. Thế nhưng ở nơi dán thông báo có một con ‘quái thú’ nhảy cẫn lên và la hét vì vui sướng
_A… chúng ta thắng rồi – Cái con được gọi là quái thú đó chính là… Anh Thư và cô nàng này đang nhảy lên ôm chầm lấy Hải Đăng
Hải Đăng cũng đang vui lây nên cũng ôm Anh Thư luôn. Nhưng sau đó vài giây bỗng hai người họ đơ luôn rồi nhìn nhau chằm chằm và xô nhau ra
_Nè, sao anh lợi dụng tôi thế
_Rõ ràng cô ôm tôi trước mà
_Anh là một cái tên thiếu gia khó ưa – Anh Thư nói cái rồi chạy đi mất
Hải Đăng đứng đấy định chạy theo đánh Anh Thư một trận (vũ phu ghê) thì nghe loáng thoáng tiếng gì đó ở loa nên đứng lại một chút để xem cái đó nói gì. Loa bắt đầu phát tiếng nhưng tiếng đó là của Thanh Phong, thật ra Thanh Phong chỉ là nói lại những gì nó nói thôi. Có thể xem là người đại diện
_5 ngày trước, Thanh Thủy, Thanh Thúy, Kiều Diễm, Kim Chi, Lâm Như đã cá cược và nói ai thua sẽ bị đuổi ra khỏi trường. Người chủ của trường này không muốn đuổi học mấy người này nên chuyển họ học lớp hạ đẳng để huấn luyện lại sau
Nó biết giữ họ lại ngày nào thì sẽ gây nguy hiểm cho bọn nó ngày đó nhưng lớp hạ đẳng dùng để dạy dỗ các tiểu thư, công tử kiêu kì. Cải cách lại nhân cách của họ. Vì việc tốt giúp người nên nó đành để mình vào nguy hiểm tí thôi
_Tôi muốn nghỉ học – Kiều Diễm nói với bọn người của họ
_Đúng thế, vào lớp ấy cực khổ lắm – Kim Chi nói
_Nếu như một trong số người này nghỉ học thì trường chúng tôi sẽ khiến cho các bạn không được trường nào nhận kể cả trong nước hay ngoài nước. Các bạn nên học cho cẩn thận đi – Thanh Phong đe dọa khiến cả bọn đổ mồ hôi hột
Nó và mọi người trở về lớp học nhưng nó với gương mặt không thoải mái cho lắm. Nó bước tới bàn Hải Đăng, vỗ bàn một cái rầm thật mạnh
_Anh nói đi
_Nói gì – Hải Đăng ngạc nhiên
_Trưa nay, em không có hứa đi ăn trưa với cha anh đâu. Sao anh lại nhận hẹn chứ - Nó quát
_Nhưng dù sao đó cũng là cha em mà
_Đó không phải là cha em. Được thôi, nếu muốn hẹn thì rủ thêm bạn em đi chung đi. Em có chuyện muốn nói cho tất cả mọi người cùng biết – Nó nói
_Uhm – Hải Đăng cười buồn
Nó trở về ngồi ngay bàn mình và sau đó là ngủ. Nó ngủ đi cho bớt mệt mỏi, căng thẳng. Nó ngủ để lấy lại tinh thần cho những khó khăn trước mắt
Sau khi nó về nhà tắm rửa thay đồ thì nó đi vào phòng của Thanh Phong, Gia Bảo, Gia Huy, Đức Anh, Ngọc Nhi, Bảo My, Anh Thư và rủ bọn họ về nhà cha Hải Đăng mà ăn cơm. Còn Hải Đăng cảm thấy nó cũng mời nhiều người rồi nên rủ Duy Khánh và Nhật Minh đi chung luôn cũng không sao
Hai chiếc xe BWM lao đi trên đường với tốc độ tối đa được cho phép. Vì thế nên nhanh chóng bọn họ đã đi đến nhà của cha Hải Đăng rồi. Bọn họ bước vào trong nhìn mọi thứ xung quanh mình. Đối với nó nơi đây có chút quen thuộc với một số kỉ niệm thân thương kèm theo đau buồn
Cả bọn bước vào phòng ăn mới thấy được cha của Hải Đăng. Ông ta nhìn cả mọi mà chỉ nói nó
_Con gái, con đã về rồi
_Tôi không phải là con gái của ông. Một chút cũng không
_Này em – Hải Đăng khều nó
_Anh không biết gì thì im đi
_Có gì muốn nói thì nói sau đi. Ta chỉ muốn có một bửa ăn với các con – Cha Hải Đăng nói
Hôm nay nó đi đến trường với tâm trạng bình thường còn Ngọc Nhi, Bảo My và Anh Thư lại rất háo hức. Với lại hôm nay Anh Thư không còn hóa trang nữa mà sống đúng với mặt thật của mình. Nhưng mà với gương mặt này thu hút không biết bao nam sinh ngất ngây. Nhưng Anh Thư có đôi nét khó chịu
_Hình như giấy thông báo người chiến thắng cuộc thi được dán rồi đấy – Một học sinh nào đó cất lên giọng nói thu hút mọi người
Và một chuyện đã xảy ra chắc các bạn cũng biết. Nghe câu nói này xong tất cả các học sinh ùa ra nơi dán thông báo, xô đẩy, nhốn nháo hết cả lên. Mà trong đám người ấy cũng có vài người của bọn nó và bọn hắn. Anh Thư nhảy cẫng lên, chạy ra ngoài nhưng ai ngờ đâm sầm vào tường khiến cho Hải Đăng đứng đó cười ha hả
_Haha, đáng đời cô. Hậu đậu như con ngốc
Anh Thư đứng lên xoa xoa, phủi phủi, liếc xéo Hải Đăng
_Tôi bị gì kệ tôi. Không liên quan đến anh
_Làm như tôi thèm quan tâm cô lắm (t/g bức xúc: Như vậy không phải đang quan tâm à)
Nó cũng bỏ đi ra ngoài như là đi vào phòng phát thanh bởi vì nó sắp thông báo một sự kiện nào đó cho toàn trường biết. Thế nhưng ở nơi dán thông báo có một con ‘quái thú’ nhảy cẫn lên và la hét vì vui sướng
_A… chúng ta thắng rồi – Cái con được gọi là quái thú đó chính là… Anh Thư và cô nàng này đang nhảy lên ôm chầm lấy Hải Đăng
Hải Đăng cũng đang vui lây nên cũng ôm Anh Thư luôn. Nhưng sau đó vài giây bỗng hai người họ đơ luôn rồi nhìn nhau chằm chằm và xô nhau ra
_Nè, sao anh lợi dụng tôi thế
_Rõ ràng cô ôm tôi trước mà
_Anh là một cái tên thiếu gia khó ưa – Anh Thư nói cái rồi chạy đi mất
Hải Đăng đứng đấy định chạy theo đánh Anh Thư một trận (vũ phu ghê) thì nghe loáng thoáng tiếng gì đó ở loa nên đứng lại một chút để xem cái đó nói gì. Loa bắt đầu phát tiếng nhưng tiếng đó là của Thanh Phong, thật ra Thanh Phong chỉ là nói lại những gì nó nói thôi. Có thể xem là người đại diện
_5 ngày trước, Thanh Thủy, Thanh Thúy, Kiều Diễm, Kim Chi, Lâm Như đã cá cược và nói ai thua sẽ bị đuổi ra khỏi trường. Người chủ của trường này không muốn đuổi học mấy người này nên chuyển họ học lớp hạ đẳng để huấn luyện lại sau
Nó biết giữ họ lại ngày nào thì sẽ gây nguy hiểm cho bọn nó ngày đó nhưng lớp hạ đẳng dùng để dạy dỗ các tiểu thư, công tử kiêu kì. Cải cách lại nhân cách của họ. Vì việc tốt giúp người nên nó đành để mình vào nguy hiểm tí thôi
_Tôi muốn nghỉ học – Kiều Diễm nói với bọn người của họ
_Đúng thế, vào lớp ấy cực khổ lắm – Kim Chi nói
_Nếu như một trong số người này nghỉ học thì trường chúng tôi sẽ khiến cho các bạn không được trường nào nhận kể cả trong nước hay ngoài nước. Các bạn nên học cho cẩn thận đi – Thanh Phong đe dọa khiến cả bọn đổ mồ hôi hột
Nó và mọi người trở về lớp học nhưng nó với gương mặt không thoải mái cho lắm. Nó bước tới bàn Hải Đăng, vỗ bàn một cái rầm thật mạnh
_Anh nói đi
_Nói gì – Hải Đăng ngạc nhiên
_Trưa nay, em không có hứa đi ăn trưa với cha anh đâu. Sao anh lại nhận hẹn chứ - Nó quát
_Nhưng dù sao đó cũng là cha em mà
_Đó không phải là cha em. Được thôi, nếu muốn hẹn thì rủ thêm bạn em đi chung đi. Em có chuyện muốn nói cho tất cả mọi người cùng biết – Nó nói
_Uhm – Hải Đăng cười buồn
Nó trở về ngồi ngay bàn mình và sau đó là ngủ. Nó ngủ đi cho bớt mệt mỏi, căng thẳng. Nó ngủ để lấy lại tinh thần cho những khó khăn trước mắt
Sau khi nó về nhà tắm rửa thay đồ thì nó đi vào phòng của Thanh Phong, Gia Bảo, Gia Huy, Đức Anh, Ngọc Nhi, Bảo My, Anh Thư và rủ bọn họ về nhà cha Hải Đăng mà ăn cơm. Còn Hải Đăng cảm thấy nó cũng mời nhiều người rồi nên rủ Duy Khánh và Nhật Minh đi chung luôn cũng không sao
Hai chiếc xe BWM lao đi trên đường với tốc độ tối đa được cho phép. Vì thế nên nhanh chóng bọn họ đã đi đến nhà của cha Hải Đăng rồi. Bọn họ bước vào trong nhìn mọi thứ xung quanh mình. Đối với nó nơi đây có chút quen thuộc với một số kỉ niệm thân thương kèm theo đau buồn
Cả bọn bước vào phòng ăn mới thấy được cha của Hải Đăng. Ông ta nhìn cả mọi mà chỉ nói nó
_Con gái, con đã về rồi
_Tôi không phải là con gái của ông. Một chút cũng không
_Này em – Hải Đăng khều nó
_Anh không biết gì thì im đi
_Có gì muốn nói thì nói sau đi. Ta chỉ muốn có một bửa ăn với các con – Cha Hải Đăng nói
/65
|