-♫Gieok hanayo
Uri hamkke haetdeon sigan L.O.V.E love
Seollenayo
Hant tean modeun geosieotdeon L.O.V.E love
Ijeneun gakkeum saenggagnaneun
Geuttaen L.O.V.E love
Siganeul doeldolli suneun eobtnayo
Mideul suga eobseo
Hanjam jina beorin uri yaegi ...♫_Giai điệu bài LUV -Apink vang lên đánh thức người con gái đang nằm trên giường. Người con gái kia đưa tay ra mò mẫm trên giường một hồi mới lấy được cái điện thoại đang đổ chuông liên tục. Nhìn lên màn hình bực mình vì người phá giấc ngủ trưa của mình lại là con bạn thân:
-Alô_Bắt máy nói bằng giọng khó chịu
-Gia Hân mày đang làm gì vậy? Sao còn chưa đến nhà Hoàng Huy để tập văn nghệ hả? Mày biết mấy giờ rồi không?_Tuôn nguyên một tràng mắng con người còn đang ngái ngủ khiến người đó tỉnh ngủ ra luôn.
-Hả chết tao quên mất. Mọi người đến đủ chưa?_Gia Hân vội xuống giường, chạy bay vào nhà tắm rửa mặt + đáh răng.
-Rồi! Còn thiếu mỗi mày thôi đó_Hương Mai vẻ bực mình nhắc nhở con bạn ham ngủ.
-Ờ, ược òi í ao ên, ờ i a_Gia Hân vừa đánh răng vừa trả lời(Mất vệ sinh wa' chị Hân ơi) Ý nói là: Ờ, được rồi tí tao lên, chờ đi ha.
-Hừ_Hương Mai hừ lạnh rồi cúp máy luôn.
Gia Hân đánh răng xong liền phóng tới tủ đồ chọn đại một bộ jumpsuit jean in hình con thỏ đeo kính cận trước ngực, lấy nhanh chiếc điện thoại cùng bóp tiền sau đó xuống nhà, chạy đến kệ dép, mang vội một đôi giày slip on jean rồi nói to: Bama con đi tập văn nghệ nha _Sau đó chạy ra khỏi nhà với vận tốc ánh sáng.(tg tay phủi bụi troq không khí)
Ba Gia Hân từ trên phòng đi xuống lắc đầu nhìn theo con gái chạy điên cuồng ra ngoài: Con bé này lúc nào cũng vội vàng.
Gia Hân vừa chạy vừa nhìn đồng hồ mới trên tay thầm phù hộ bây giờ còn xe buýt.(Sợ tốn tiền nên không dám bắt taxi)
-A, xe buýt!Xe buýt!_Gia Hân gọi to , nhanh chân chạy đến chiếc xe buýt đang chuẩn bị chạy đi. Thật may mắn là chiếc xe buýt kia chưa chạy, người soát vé hối thúc: Lẹ lên!
-Dạ...Phù_Cuối cùng cũng lên được xe. Gia Hân thở phào nhẹ nhõm, chọn một chỗ ngồi thích hợp.
Một lúc sau có một bà lão lên xe nhưng vì chật chỗ nên bà phải đứng, Gia Hân thấy vậy vội nhường chỗ cho bà để mình đứng. Bà lão liền cảm ơn Gia Hân rối rít, cô chỉ mỉm cười nói: không có gì ạ, bà cứ ngồi đi Xe chạy được một đoạn thì đến chỗ xốc, một người con trai không biết sao nghiêng người ngã vào người Gia Hân, Gia Hân có chút khó chịu nhìn người con trai, một lúc sau người con trai đó nhân lúc mọi người dồn người vào, anh ta bạo gan hơn bóp vào mông Gia Hân. Gia Hân lúc này tức điên người. Rõ là tên biến thái mà.
-DỪNG LẠI!_Tiếng một cô gái vang lên khiến mọi người trong xe cùng nhìn và tài xế cũng theo phản xạ dừng xe lại. Cô gái đó không ai khác chính là Gia Hân. Người con trai biến thái kia nở một nụ cười như trêu chọc Gia Hân. Gia Hân bình tĩnh nở một nụ cười nhìn người con trai đó đạp một cái vào ngay giữa háng người con trai sau đó đưa tiền xuống xe trong bao ánh nhìn kinh ngạc cùng khó hiểu của mọi người. Người con trai kia quằng quại ôm chỗ bị đau hét lên: Cái con nhỏ kia! (Đáng đời nhà ngươi hết người chọc rồi hay sao mà chọc chị Hân)
Còn bà lão ngồi trên xe thầm nở một nụ cười: Con bé này vừa hiền lành tốt bụng lại vừa mạnh mẽ, thật là khiến ta yêu thích.
Uri hamkke haetdeon sigan L.O.V.E love
Seollenayo
Hant tean modeun geosieotdeon L.O.V.E love
Ijeneun gakkeum saenggagnaneun
Geuttaen L.O.V.E love
Siganeul doeldolli suneun eobtnayo
Mideul suga eobseo
Hanjam jina beorin uri yaegi ...♫_Giai điệu bài LUV -Apink vang lên đánh thức người con gái đang nằm trên giường. Người con gái kia đưa tay ra mò mẫm trên giường một hồi mới lấy được cái điện thoại đang đổ chuông liên tục. Nhìn lên màn hình bực mình vì người phá giấc ngủ trưa của mình lại là con bạn thân:
-Alô_Bắt máy nói bằng giọng khó chịu
-Gia Hân mày đang làm gì vậy? Sao còn chưa đến nhà Hoàng Huy để tập văn nghệ hả? Mày biết mấy giờ rồi không?_Tuôn nguyên một tràng mắng con người còn đang ngái ngủ khiến người đó tỉnh ngủ ra luôn.
-Hả chết tao quên mất. Mọi người đến đủ chưa?_Gia Hân vội xuống giường, chạy bay vào nhà tắm rửa mặt + đáh răng.
-Rồi! Còn thiếu mỗi mày thôi đó_Hương Mai vẻ bực mình nhắc nhở con bạn ham ngủ.
-Ờ, ược òi í ao ên, ờ i a_Gia Hân vừa đánh răng vừa trả lời(Mất vệ sinh wa' chị Hân ơi) Ý nói là: Ờ, được rồi tí tao lên, chờ đi ha.
-Hừ_Hương Mai hừ lạnh rồi cúp máy luôn.
Gia Hân đánh răng xong liền phóng tới tủ đồ chọn đại một bộ jumpsuit jean in hình con thỏ đeo kính cận trước ngực, lấy nhanh chiếc điện thoại cùng bóp tiền sau đó xuống nhà, chạy đến kệ dép, mang vội một đôi giày slip on jean rồi nói to: Bama con đi tập văn nghệ nha _Sau đó chạy ra khỏi nhà với vận tốc ánh sáng.(tg tay phủi bụi troq không khí)
Ba Gia Hân từ trên phòng đi xuống lắc đầu nhìn theo con gái chạy điên cuồng ra ngoài: Con bé này lúc nào cũng vội vàng.
Gia Hân vừa chạy vừa nhìn đồng hồ mới trên tay thầm phù hộ bây giờ còn xe buýt.(Sợ tốn tiền nên không dám bắt taxi)
-A, xe buýt!Xe buýt!_Gia Hân gọi to , nhanh chân chạy đến chiếc xe buýt đang chuẩn bị chạy đi. Thật may mắn là chiếc xe buýt kia chưa chạy, người soát vé hối thúc: Lẹ lên!
-Dạ...Phù_Cuối cùng cũng lên được xe. Gia Hân thở phào nhẹ nhõm, chọn một chỗ ngồi thích hợp.
Một lúc sau có một bà lão lên xe nhưng vì chật chỗ nên bà phải đứng, Gia Hân thấy vậy vội nhường chỗ cho bà để mình đứng. Bà lão liền cảm ơn Gia Hân rối rít, cô chỉ mỉm cười nói: không có gì ạ, bà cứ ngồi đi Xe chạy được một đoạn thì đến chỗ xốc, một người con trai không biết sao nghiêng người ngã vào người Gia Hân, Gia Hân có chút khó chịu nhìn người con trai, một lúc sau người con trai đó nhân lúc mọi người dồn người vào, anh ta bạo gan hơn bóp vào mông Gia Hân. Gia Hân lúc này tức điên người. Rõ là tên biến thái mà.
-DỪNG LẠI!_Tiếng một cô gái vang lên khiến mọi người trong xe cùng nhìn và tài xế cũng theo phản xạ dừng xe lại. Cô gái đó không ai khác chính là Gia Hân. Người con trai biến thái kia nở một nụ cười như trêu chọc Gia Hân. Gia Hân bình tĩnh nở một nụ cười nhìn người con trai đó đạp một cái vào ngay giữa háng người con trai sau đó đưa tiền xuống xe trong bao ánh nhìn kinh ngạc cùng khó hiểu của mọi người. Người con trai kia quằng quại ôm chỗ bị đau hét lên: Cái con nhỏ kia! (Đáng đời nhà ngươi hết người chọc rồi hay sao mà chọc chị Hân)
Còn bà lão ngồi trên xe thầm nở một nụ cười: Con bé này vừa hiền lành tốt bụng lại vừa mạnh mẽ, thật là khiến ta yêu thích.
/132
|