https://truyen3s.com/author/NekoU207
Ngày hôm sau, Hạ Lăng khó được ngày ngủ quên, đôi mắt vừa sưng vừa đỏ, cô ra khỏi phòng, thấy quản gia Trần đang đọc báo, trên bàn cơm là bữa sáng phong phú, chỉ là không thấy bóng dáng Tiết Húc.
"Lăng tiểu thư, buổi sáng tốt lành." Quản gia Trần phát hiện ra cô, khẽ cười nói.
"Buổi sáng tốt lành." Hạ Lăng gật đầu xuống lầu, do dự một chút, nhịn không được hỏi: "Cái kia, Tiết Húc còn chưa rời giường sao?"
"Cậu chủ nói hôm nay phải trực nhật nên đến trường trước rồi." Quản gia Trần hòa ái nói: "Cậu chủ còn dặn nếu cô ngủ dậy muộn, tôi có thể lái xe đưa cô tới trường."
Hạ Lăng ngẩn người, sau một lúc lâu, bất lực cười cười: "Vậy sao, nếu thế thì làm phiền chú rồi."
Buổi sáng làm gì phải trực nhật, vừa nghe chính là lấy cớ.
Hắn chỉ là không muốn gặp cô mà thôi...
https://truyen3s.com/author/NekoU207
Hạ Lăng cùng Tiết Húc lâm vào tình cảnh chiến tranh lạnh mà trước nay chưa từng có, không, phải là Tiết Húc đơn phương đòi phát động, không để ý tới Hạ Lăng.
Thiếu niên cả ngày cúi đầu chơi di động, vẻ mặt âm trầm, ai nấy đều có thể nhìn ra được tâm trạng hắn không được tốt.
Hạ Lăng cố ý bắt chuyện, hắn mặc dù vẫn để ý tới cô, nhưng bình thường đều là cô hỏi một câu hắn đáp một câu, thái độ lạnh nhạt, tuyệt đối không nói chuyện thừa thãi.
Hạ Lăng cảm nhận được thái độ lạnh lùng cùng bài xích của hắn, trong lòng không khỏi cười khổ, dần dần cũng không còn cùng hắn nói chuyện nữa, cả hai rơi vào chiến tranh lạnh.
https://truyen3s.com/author/NekoU207
Cô chưa từng gặp qua chuyện như vậy, không biết phải xử lý như thế nào mới tốt, trong lòng không yên, chỉ biết ngẩn người nhìn lên bảng đen, ngay cả lời giáo viên cũng nghe không vào.
Các bạn trong lớp nhận ra thái độ giữa hai người họ có gì đó không đúng, tuy tò mò nhưng lại không dám hỏi.
Khương Yên thấy bọn họ cãi nhau liền cảm thấy vui sướng cho rằng cơ hội của mình đã đến, định kiếm cớ để kéo gần khoảng cách với hắn.
Ai ngờ Tiết Húc thậm chí không thèm ngẩng đầu lên, lạnh lùng phun ra một chữ: "Cút."
Thái độ đối với cô ta còn kém hơn so với trước đây.
Cõi lòng Khương Yên tan vỡ trở lại chỗ ngồi, rõ ràng hắn cùng Hạ Lăng cho dù đang chiến tranh lạnh, nhưng nếu Hạ Lăng hỏi hắn cái gì, hắn vẫn sẽ trả lời, sao đến cô ta lại như vậy...
Điều này chẳng phải muốn nói cho cô ta biết, hắn dù có giận Hạ Lăng đến mấy nhưng vẫn sẽ đối tốt với cô hơn chính mình sao.
Thật không công bằng !
https://truyen3s.com/author/NekoU207
Chỉ có duy nhất Chu Gia Giang và Quý Tu Uyên là biết lý do, hai người đều hiểu cảm giác của Tiết Húc vào lúc này, bị người ta lừa gạt mà bản thân vẫn ngây ngốc không biết gì như vậy, trong lòng đều sẽ vô cùng khó chịu, hơn nữa Hạ Lăng còn đánh hắn đến mức nhập viện, là người bình thường chắc chắn không thể ngay lập tức tiếp nhận được.
Quý Tu Uyên trong lòng còn đang mong Tiết Húc vì tức giận mà đuổi Hạ Lăng đi, như vậy cậu ta mới có thể ôm Hạ Lăng về nhà.
Nhưng đợi mãi vẫn không thấy chuyện gì xảy ra, đành phải nản lòng buông tay.
Thật ra không một ai biết, Tiết Húc tức giận đến vậy, không chỉ đơn thuần là vì Hạ Lăng lừa dối hắn, mà còn vì cô cùng một người khác thuê phòng bao ở quán bar.
Mặc dù đối phương là nữ.
Nhưng Tiết Húc vẫn vô cùng tức giận!
Chỉ cần nhắm mắt lại là hình ảnh buổi tối hôm đó cô ôm Thải Điệp vừa nhảy vừa hôn trán nhau lại hiện ra.
Ăn cơm cũng nghĩ, lên lớp cũng nghĩ, ngay cả nằm mơ cũng thấy, mà không chỉ mỗi mình hình ảnh đó, còn có cảnh họ mướn phòng, ở bên trong làm gì đó.
Hai người con gái thì có thể làm cái gì?
Họ lại không có cái kia.
https://truyen3s.com/author/NekoU207
Tiết Húc ôm tâm lý cầu may, vụng trộm lên mạng tra xét một chút, kể từ đó hắn như mở ra một thế giới mới, trong đầu lúc này đều là mộng.
Sự thật chứng minh, hai người con gái ở cạnh nhau có thể làm rất nhiều chuyện, đủ thể loại, mức độ từ nhẹ đến mạnh, so với một cặp nam nữ không hề kém cạnh.
Tiết Húc nhìn một lượt xong mặt xanh lét.
Sau đó... Cơn tức giận liền bùng nổ.
Ngay cả chính hắn cũng không biết.
Khi đó, tuổi còn niên thiếu, về phương diện tình cảm hiểu biết nông cạn, chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu, mang theo chút ghen tị cùng không cam lòng, lại có chút cảm giác mất tự nhiên ——
Đó chính là ghen.
https://truyen3s.com/author/NekoU207
Chu Gia Giang gần đây rất hay trốn học, hầu như buổi sáng không có đến lớp, dù đến cũng không nghe giảng, ghé vào trên bàn ngủ ngon lành, nhắm mắt lại ngây ngô cười, giống như một tên ngốc vậy.
Tiết Húc mấy ngày nay rất phiền muội, nào có tâm tình quản cậu, thẳng đến khi nhận được một cuộc điện thoại, là Quý Tu Uyên gọi tới.
Hôm đó là buổi chiều, đang trong giờ tự học.
Không biết Quý Tu Uyên nói gì trong điện thoại, chỉ thấy mày Tiết Húc nhăn lại, biểu cảm nghiêm túc, lớn tiếng nói: "Được, tớ biết rồi, lập tức tới ngay."
Hắn cầm di động đứng lên, chần chờ hai giây sau đó quay sang nói với Hạ Lăng: "Tan học cô trực tiếp về nhà, không cần đợi tôi, nhớ nói với quản gia Trần một tiếng, buổi tối tôi không thể về ăn cơm."
"Ừm." Hạ Lăng làm bài, cố gắng làm như bản thân không hề để ý, nhẹ nhàng gật đầu nói.
Tiết Húc muốn nói lại thôi, nhưng chung quy không nói gì, xoay người đi.
Hạ Lăng lúc này mới ngẩng đầu lên, vụng trộm nhìn bóng dáng cao ngất của hắn, lòng bàn tay nắm chặt bút, rốt cuộc cũng không thể chuyên tâm làm bài được.
Tiết Húc trước khi đi còn gọi Từ Hàn.
Từ Hàn liếc nhìn hắn một cái, không nói câu gì liền đứng dậy đi theo hắn.
Đợi đến lúc tan học, Tiết Húc vẫn không trở về, Hạ Lăng khó xử nhìn cặp sách trong ngăn bàn, do dự có nên giúp hắn mang về không, nghĩ đi nghĩ lại vẫn là thôi đi, hắn không thích người khác đụng vào đồ của mình.
https://truyen3s.com/author/NekoU207
"Hạ Lăng! Hạ Lăng! Sao cậu còn tâm trạng ngồi đây thu dọn sách vở, nhanh đi theo tôi, nhanh lên !"
Hạ Nhiễm Nhiễm từ bên ngoài hô to chạy vào, tâm trạng hỗn loạn, lôi cánh tay cô.
"Sao vậy?" Hạ Lăng mơ hồ.
"Bọn Từ Hàn đang cùng người khác đánh nhau !" Hạ Nhiễm Nhiễm trán đầy mồ hôi: "Chu Gia Giang thích "Carbonat natri" cậu biết chứ? Là một cô gái hát ở quán bar, tên thật Tô Nam Dung, Chu Gia Giang bị trúng tiếng sét ái tình, nhưng có rất nhiều người cũng thích Tô Nam Dung, trong đó có thủ lĩnh một băng đản, hôm nay hắn ta mang theo một đám đàn em tìm đến Chu Gia Giang, bọn Từ Hàn đều qua đó hỗ trợ Chu Gia Giang rồi !"
Hạ Lăng nghe xong liền sửng sốt, mất một lúc mới nói: "Tại sao không báo cảnh sát?"
"Chu Gia Giang không dám." Hạ Nhiễm Nhiễm nói: "Cậu ta bảo nếu báo cảnh sát, bố mẹ cậu ta nhất định sẽ biết chuyện mình kết bạn cùng với Tô Nam Dung, đến lúc đó nhất định sẽ chia rẽ bọn họ, cho nên chết sống không chịu báo."
"... Tiết Húc cũng ở đó sao?"
"Hỏi thừa, hắn là người tiên phong."
"Có bị thương không?"
"Chắc là không, khoảng cách quá xa, tôi không rõ lắm, nhưng đối phương có nhiều người, dù bọn hắn có lợi hại hơn nữa cũng không chống đỡ được, cho nên chỉ có thể dựa vào cậu ra tay!"
"... Tôi?"
"Không sai, là cậu!" Hạ Nhiễm Nhiễm khẳng định nói: "Có lẽ sức cậu không bằng đàn ông, nhưng so với bọn hắn cũng một chín một mười! Giống như đợt trước đó, cậu liều mạng lấy gạch đánh Hoắc Lâm Long đó tàn phế, tôi đến giờ vẫn khắc cốt ghi tâm."
"..." Hạ Lăng ý đồ cứu vãn lại hình tượng: "Kia thật sự không phải là tôi."
"Được rồi, cậu không cần khiêm tốn, tôi tận mắt chứng kiến, nếu không phải cậu thì là quỷ chắc!"
Hạ Lăng thôi không giãy dụa nữa.
https://truyen3s.com/author/NekoU207
"Cái kia... Các cậu có thể đưa tớ đi cùng không?" Phía sau truyền đến một giọng nói rụt rè.
Họ quay đầu, thấy Khương Tư Nhu thở hổn hển chạy tới.
"Cậu đi làm gì?" Hạ Nhiễm Nhiễm thực sự không thích loại nữ sinh yếu ớt như Khương Tư Nhu: "Tính làm kẻ ngáng chân bọn họ?"
"Tớ, tớ chỉ muốn xem xem cậu ấy có bị làm sao không thôi." Khương Tư Nhu cắn môi, ánh mắt lộ vẻ cầu xin.
"Cậu đi cùng cũng được, nhưng nhớ phải đứng xa một chút." Hạ Lăng thở dài, cô biết "cậu ấy" trong miệng Khương Tư Nhu là ai.
Cho nên có chút cảm thông.
Lúc bọn cô đuổi tới, hai bên đang ở trong ngõ nhỏ đánh nhau túi bụi, tình hình rất căng thẳng.
Sắc trời đã tối, Hạ Lăng xem không rõ lắm, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đối phương có rất nhiều người, một đám người vây quanh đám Tiết Húc, người nào người nấy như hung thần ác sát, mà Tiết Húc còn có Từ Hàn, bóng dáng hai người lẩn trong đám đông lại vô cùng nổi bật, thân thủ sắc bén nhanh nhẹn, dưới chân nằm vài người, đều là bị bọn hắn đánh ngã.
Quý Tu Uyên ở phía sau che chở Chu Gia Giang, đánh có chút khó khăn, nhưng vẫn có thể ứng phó, tay phải Chu Gia Giang giống như bị thương, cánh tay đang không ngừng chảy máu, nhưng cậu vẫn nhất quyết bảo vệ cô gái phía sau, chân thành nói: "Nam Dung, đừng sợ, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô!"
"Ừm." Tô Nam Dung nắm chặt áo cậu, lo lắng nói: "Cậu phải cẩn thận."
Phía đối diện, một gã đầu trọc mặt mày dữ tợn thấy một màn như vậy, tức không nói nên lời, chỉ huy thủ hạ tiến lên: "Đánh! Đánh chết chúng nó cho tao! Dám nói Nghiêm Cương ta cướp đàn bà, mấy thằng nhãi ranh chúng mày thật sự là chán sống rồi!"
https://truyen3s.com/author/NekoU207
Nói thật, thực lực đám lưu manh này cũng không tốt lắm, nhìn thì cao lớn nhưng không hề có kỹ năng, Tiết Húc giải quyết khá dễ dàng, chỉ là quá nhiều người, đánh sao cũng không hết.
Hắn nhìn về phía Từ Hàn bên kia, tuy rằng biểu cảm của cậu không có thay đổi gì, nhưng động tác rõ ràng đã chậm đi rất nhiều, chẳng mấy chốc cũng kiệt sức.
"Từ Hàn, cậu cùng Quý Tu Uyên đi tới giúp đỡ Chu Gia Giang rời đi." Tiết Húc một cước đạp bay một gã, hướng Từ Hàn hô.
Từ Hàn nháy mắt liền hiểu ý hắn, nhíu mày: "Một mình cậu được không?"
"Ít nói nhảm, nhanh đi!"
Từ Hàn gật đầu, vung nắm đấm rồi thuận thế bắt lấy đối phương, hung hăng ném cả người gã qua đầu, khiến hai kẻ đứng ở gần đó ngã ra, tạo thành một lối nhỏ, cậu liền xông ra ngoài.
Bên này, Hạ Nhiễm Nhiễm nhìn bọn Từ Hàn dần rơi vào thế hạ phong, gấp đến độ giống như kiến bò trên chảo nóng, lắc bả vai Hạ Lăng nói: "Cậu nhanh lên nhanh lên a! Từ Hàn bọn họ sắp thua rồi!"
Hạ Lăng nuốt một ngụm nước bọt nói: "Đợi một lát, tôi cần phải chuẩn bị."
"Chuẩn bị cái gì?" Hạ Nhiễm Nhiễm trừng mắt: "Không phải cậu sợ rồi chứ?"
Hạ Lăng không nói chuyện, trong lòng cũng rất sốt ruột.
Sợ? Cô có thể không sợ sao!
Cô đã bao giờ đánh nhau đâu.
Nếu xông tới cũng chỉ làm vướng chân Tiết Húc mà thôi.
Cô trong lòng liều mạng la lên Lăng Hạ.
Lần đầu tiên hi vọng hắn mau thoát ra.
Nhưng tất cả đều là một mảng yên tĩnh.
"Thật là, mặc kệ cậu." Hạ Nhiễm Nhiễm mắt thấy Từ Hàn bị người ta đá một cái vào bụng liền tức giận, coi trời bằng vung, xắn tay áo lên tính xông ra.
M* nó chứ! Dám đánh người đàn ông của cô, có phải là không muốn sống nữa hay không!
Còn bên cạnh, Khương Tư Nhu thấy Chu Gia Giang liều mạng che chở cho người con gái ở phía sau, trái tim giống bị ai đó bóp chặt, vô cùng khó chịu.
Đặc biệt sau khi nhìn thấy cánh tay đang chảy máu của cậu, cô lại càng thêm khó coi, dần dần mất đi khống chế, cô âm thầm hạ quyết tâm, trốn đến một góc gọi cho 110.
Hạ Lăng đang lo lắng nhìn chằm chằm Tiết Húc, nào còn tâm trí để ý đến hai người bọn họ, bỗng nhiên, ánh mắt cô mở lớn, một gã đang âm thầm từ phía sau tiếp cận Tiết Húc, trong tay còn cầm một chai rượu.
Hạ Lăng trong lòng hốt hoảng, rốt cuộc cũng không cố kỵ gì nữa, nhanh chân vọt qua.
https://truyen3s.com/author/NekoU207
"Tiết Húc! Phía sau cậu! Cẩn thận!" Cô gấp giọng nhắc nhở.
Mắt thấy gã giơ cao chai rượu lên, tựa hồ muốn đánh lên lưng Tiết Húc.
Không hề nghĩ ngợi, cô nhào qua từ phía sau ôm lấy hắn, mắt nhắm chặt.
Cơn đau trong tưởng tượng không hề có.
Nguy hiểm tới, cô cảm giác eo mình bị siết chặt, sau đó xoay một vòng.
Một tiếng kêu rên, có chút thống khổ.
"Sao cô lại tới đây?"
Hạ Lăng mở mắt ra, khuôn mặt tuấn tú có chút tái nhợt của Tiết Húc phóng đại xuất hiện ngay trước mắt, hắn che cho cô, chai rượu vừa rồi đập vào vai hắn, máu thấm ướt quần áo, không ngừng chảy ra, có vài giọt còn bắn lên mặt cô, mùi máu tanh nồng đậm.
Thế giới đột nhiên im lặng.
Hạ Lăng ngây dại, màu đỏ của máu trên bả vai hắn dần dần nhiễm đỏ mắt cô, sắc thái đỏ tươi đáng sợ.
"Đi mau, đây không phải là chỗ cô nên đến."
Tiết Húc nhíu mày nhìn cô, lạnh giọng quát lớn, mặc dù biết Hạ Lăng là người phụ nữ kia, biết cô rất lợi hại, nhưng hắn vẫn là nhịn không được coi cô thành Hạ Lăng mà hắn vẫn luôn biết.
Một Hạ Lăng ôn nhu, lương thiện.
Cho nên dù đã biết chân tướng, vẫn là nhịn không được muốn che chở cô.
https://truyen3s.com/author/NekoU207
Mà bên kia, gã đàn ông thấy mình làm hắn bị thương liền đắc ý vênh váo, thừa dịp hắn nói chuyện với Hạ Lăng, lại giơ chai rượu lên hướng hắn nhắm tới, cái chai vốn đã vỡ từ lần đập đầu tiên, lúc này biến thành những miếng thuỷ sắc nhọn, xem ra là muốn cá chết lưới rách.
Nếu hắn né, Hạ Lăng sẽ gặp nguy hiểm.
Trong đầu lóe lên một ý.
Tiết Húc theo bản năng ôm chặt Hạ Lăng, thân thể nghiêng về bên phải. Khuỵu xuống, bảo vệ đầu.
Nói nhanh cũng không phải nhanh, một cánh tay thon dài sượt qua mặt Tiết Húc, chuẩn xác nắm lấy cổ tay gã, còn đoạt lấy chai rượu, hung hăng nhắm thẳng mặt gã ném tới.
"A! ! !" Gã kêu lên thảm thiết.
Mà Tiết Húc đồng thời ôm bụng, người trong ngực dùng lực đạp hắn một cước, hắn không kịp đứng vững trực tiếp ngã xuống đất, che miệng vết thương trên vai, kinh ngạc không thôi ngẩng đầu.
"Hạ Lăng" vẻ mặt chán ghét, chà xát hai tay, từ trên cao nhìn xuống hắn, ánh mắt lạnh lùng xa lạ.
"Cậu là ai hả, sao lại ôm tôi, ghê tởm chết đi được."
/49
|