Cô ta ngừng lại một chút, ánh mắt lóe lên một tia ác ý."Chị không làm sao đáng lẽ phải là một chuyện đáng ăn mừng, nhưng tại sao cuối cùng người bị ảnh hưởng lại là con và Lam Vận?"Tiếng khóc nức nở càng khiến Khương Dung Dung tức giận.Bà ta biết Thẩm Phồn Tinh từ trước đến nay đều thích chống đối Thiên Nhu, không có chuyện gì lớn thì không sao, đằng này lại khiến cho cả Thiên Nhu và Lam Vận phải gánh chịu hậu quả?Bà ta cũng biết Thẩm Phồn Tinh rất thủ đoạn, mọi chuyện đến nước này nhất định là do cô sắp xếp.Tuy nhiên, còn chưa nghĩ được nhiều thì điện thoại trong phòng đã reo lên."Chủ tịch Khương, chủ tịch Vương của Hải Sinh gọi điện đến nói muốn rút vốn đầu tư...!Chủ tịch Tề của Kim Nhạc cũng muốn rút vốn, cả chủ tịch Hồng của Thuần Mại..."
Trong điện thoại vẫn vang lên mấy cái tên nữa, trái tim Khương Dung Dung đập kịch liệt, lúc cúp điện thoại, bà ta kiệt sức chống tay đỡ trán."Mẹ, mẹ không sao chứ?" Dương Lệ Vi nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Khương Dung Dung, quan tâm hỏi.Hiện tại toàn bộ nhà họ Thẩm đều do Khương Dung Dung chống đỡ.
Bây giờ mọi chuyện rối bời như thế này, nếu bà ta cũng ngã xuống thì chẳng phải càng hỗn loạn sao?Khương Dung Dung dựa vào ghế, mệt mỏi nhắm chặt mắt lại: "Trước tiên cho Thiên Nhu ra nước ngoài đã."Thẩm Thiên Nhu nghe thấy thế thì trợn tròn mắt, càng hoảng sợ hơn: "Không, con không muốn ra nước ngoài! Bà nội, bà định ném con ra nước ngoài như chị sao..."Khương Dung Dung đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt già nua đỏ ngầu: "Đi ra nước ngoài để tránh sóng gió! Nếu không, con định nói gì với giới truyền thông?"
Thẩm Thiên Nhu tái mặt, nắm chặt hai tay, cơ thể run rẩy.Cô ta khóc lóc nhìn về phía Khương Dung Dung."Bà nội, bà không tin con sao? Con làm sao có thể hại chị được? Làm sao có thể...!Con biết Lam Vận đang gặp phải tình huống gì, Lam Vận không chỉ quan trọng với bà mà còn là nơi thực hiện ước mơ của con.
Dù cho con không hài lòng với chị thì cũng không dám mang danh dự của Thẩm gia và tiền đồ của Lam Vận ra đánh cược, bà nội..."Khương Dung Dung cau mày, con ngươi lóe lên một ý nghĩ sâu xa.Dương Lệ Vi thấy thế cũng vội vàng nói thêm:"Đung vậy, mẹ, Thiên Nhu nói không sai.
Ngoài mẹ ra, con bé chính là người quan tâm đến Lam Vận nhất, làm sao nó có thể làm chuyện gì ảnh hưởng đến Lam Vận được? Nhưng ngược lại là Thẩm Phồn Tinh, nó đã sớm bất mãn với chúng ta, bữa tiệc thường niên lần trước mẹ cũng thấy rồi, nó không muốn cho chúng ta và Lam Vận được thoải mái."
Khương Dung Dung nhíu mày: "Đúng là nghiệp chướng!"Thấy tâm trạng bà ta đã dần bình phục, Dương Lệ Vi tiếp lời:"Mẹ, chuyện này nhất định sẽ có biện pháp giải quyết! Mẹ đừng lo lắng.
Con nghĩ vấn đề quan trọng nhất hiện nay là vấn đề tài chính của công ty.
Giờ đang là giai đoạn khẩn cấp, chúng ta có nên thương lượng một chút với Phồn Tinh không? Tòa văn phòng Tinh Thần Quốc Tế nằm ở vị trí tốt nhất của Bình Thành, giá thị trường cũng phải đến gần mười tỷ..."Khương Dung Dung hừ lạnh: "Tinh Thần Quốc Tế là Cơ Phượng Miên cho nó, lần trước ở Thẩm gia nó cũng đã nói rồi.
Bây giờ đi thương lượng với nó? Con thấy mẹ chết chưa đủ nhanh à?"Dương Lệ Vi khó xử: "Nhưng tình huống bây giờ rất cấp bách, con chỉ đang nghĩ biện pháp..."Khương Dung Dung lắc đầu: "Con nha đầu đó không nhân nhượng đâu, bây giờ Làm Vận không thể chờ được..."Nói xong, bà ta nhìn về phía Thẩm Thiên Nhu: "Nhu nhi, có liên lạc được với Tô Hằng không?"Thẩm Thiên Nhu ngẩn ra, sau đó lắc đầu: "Không ạ."Khương Dung Dung gật đầu, giọng nói hơi dịu đi: "Chuyện này chỉ là hiểu lầm, con giải thích rõ ràng với nó là được.
Đàn ông không thể nào nhìn thấy người phụ nữ của mình đau khổ, con cứ nhẹ nhàng phục vụ nó một chút..."Mấy chữ cuối thấp giọng, không nói rõ ràng, nhưng ai nghe cũng có thể hiểu.Thẩm Thiên Nhu cắn môi, gật đầu: "Con biết rồi, chờ đến lúc anh ấy không giận nữa, con sẽ xem Tô gia có thể giúp Lam Vận một tay được không."Khương Dung Dung gật đầu vui mừng: "Vẫn là con thông minh hiểu chuyện nhất."___Trên mạng ngập tràn tin tức về Thẩm Phồn Tinh, nhưng cứ có gì đó là lạ.Các phóng viên ở đây đều là những phóng viên của các tạp chí nổi tiếng được đặc biệt mời tới.Thẩm Phồn Tinh quay đầu nhìn Bạc Cảnh Xuyên bên cạnh: "Chuyện này...!Là anh làm?".
/400
|