"Con thật sự muốn lấy con bé?"_Song Ngư Trì nhìn anh, đôi mắt có hơi ngạc nhiên khi nghe anh nói muốn lấy cô.
Song Thuần trên giường bệnh, cũng nhìn anh đăm đăm.
Sở Ngôn Hàm nghiêm túc:"Con thật sự muốn lấy cô ấy làm vợ, mặc kệ cô ấy ra sao, con cũng sẽ bảo vệ, yêu thương, con không cần cô ấy phải hoàn hảo tất cả, điều duy nhất con cần là cô ấy, và cả trái tim đầy ấm áp kia mà thôi".
Trong thế giới ngầm, đối với ông chuyện tình cảm là thứ phù du nhất, từ khi vợ ông bị giết đến nay, ông dường như không dám đặt quá nhiều tình cảm vào đàn bà nữa.
Nhưng với đứa con gái này, ông đã yêu thương, chiều chuộng nó, ấy mà bây giờ nó lại thành ra như vậy.
Mà người con trai trước mặt ông đây, không màn đến con bé tàn tật mà chấp nhận nó, ông vui lắm, cảm xúc của một người làm cha, cuối cùng con gái ông cũng đã có một chỗ dựa yên ấm về sau rồi.
Ông đập tay, cười nói:"Được, ta đồng ý, ngày mai chính là hôn lễ của tụi con, ta sẽ bàn với ba con vài việc".
"Cảm ơn bác trai".
"Chặc, sao còn gọi là bác trai, gọi ba cái đi nào?".
"Ba"_Sở Ngôn Hàm gọi vô cùng e ngại.
Song Ngư Trì đi lại gần cạnh cô, cầm lấy tay cô chèn lên tay anh, xúc động:"Ba rất vui vì con gái ba cuối cùng cũng được một người đàn ông yêu thương con hơn ba, chăm sóc, lo lắng cho con, chỉ vậy thôi là đủ làm cho người ba này hạnh phúc rồi, hứa với ba con hãy nắm tay con bé đi hết cuộc đời này, đừng bao giờ buông tay ra nhé, con rễ?".
Sở Ngôn Hàm nhìn ông rồi lại nhìn cô, chắc nịch:"Con hứa".
Song Thuần cảm động đến bậc khóc, giọt nước hạnh phúc vô cùng.
"Hảo hảo"_Song Ngư Trì cười rõ hạnh phúc.
...........
"Chủ nhân, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ ngài giao phó"_một cô gái trong đêm tối nghiêm lãnh nói, thanh âm có phần ác xảo, nếu nhìn kĩ sẽ thấy cô ta rất giống với một người.
Người được gọi là chủ nhân ấy vẫn ngồi yên trên xe lăng, tay chăm điếu thuốc, làn khói trăng được tỏa ra bởi hơi thở của hắn, hắn xoay bánh xe lăng lại, nhếch:"Cô làm tốt lắm, khi nào thực hiện bước tiếp theo tôi sẽ gọi cô, giờ cô lui ra đi".
Cô ta gật đầu, rời khỏi.
Vẫn là ở nơi âm u, tĩnh mịch ấy, hắn ta dụi điếu thuốc đi, đôi mắt hằng lên tia câm phẫn.
"Song Ngư Trì, tôi sẽ trả lại ông tất cả những gì ông làm với tôi. Cứ chờ đi, con gái ông còn chịu khổ dài dài. Hahahaha"_giọng nói của hắn vang lên lanh lãnh gian phòng, ai nghe thấy cũng run sợ.
- -------------Còn--------
Mọi người thấy thế nào với tác phẩm mới này?
Cmt, like, bỏ phiếu, theo dõi Tì Bà nha.
"Đừng sợ, có anh đây!" chính thức phát hành.
Song Thuần trên giường bệnh, cũng nhìn anh đăm đăm.
Sở Ngôn Hàm nghiêm túc:"Con thật sự muốn lấy cô ấy làm vợ, mặc kệ cô ấy ra sao, con cũng sẽ bảo vệ, yêu thương, con không cần cô ấy phải hoàn hảo tất cả, điều duy nhất con cần là cô ấy, và cả trái tim đầy ấm áp kia mà thôi".
Trong thế giới ngầm, đối với ông chuyện tình cảm là thứ phù du nhất, từ khi vợ ông bị giết đến nay, ông dường như không dám đặt quá nhiều tình cảm vào đàn bà nữa.
Nhưng với đứa con gái này, ông đã yêu thương, chiều chuộng nó, ấy mà bây giờ nó lại thành ra như vậy.
Mà người con trai trước mặt ông đây, không màn đến con bé tàn tật mà chấp nhận nó, ông vui lắm, cảm xúc của một người làm cha, cuối cùng con gái ông cũng đã có một chỗ dựa yên ấm về sau rồi.
Ông đập tay, cười nói:"Được, ta đồng ý, ngày mai chính là hôn lễ của tụi con, ta sẽ bàn với ba con vài việc".
"Cảm ơn bác trai".
"Chặc, sao còn gọi là bác trai, gọi ba cái đi nào?".
"Ba"_Sở Ngôn Hàm gọi vô cùng e ngại.
Song Ngư Trì đi lại gần cạnh cô, cầm lấy tay cô chèn lên tay anh, xúc động:"Ba rất vui vì con gái ba cuối cùng cũng được một người đàn ông yêu thương con hơn ba, chăm sóc, lo lắng cho con, chỉ vậy thôi là đủ làm cho người ba này hạnh phúc rồi, hứa với ba con hãy nắm tay con bé đi hết cuộc đời này, đừng bao giờ buông tay ra nhé, con rễ?".
Sở Ngôn Hàm nhìn ông rồi lại nhìn cô, chắc nịch:"Con hứa".
Song Thuần cảm động đến bậc khóc, giọt nước hạnh phúc vô cùng.
"Hảo hảo"_Song Ngư Trì cười rõ hạnh phúc.
...........
"Chủ nhân, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ ngài giao phó"_một cô gái trong đêm tối nghiêm lãnh nói, thanh âm có phần ác xảo, nếu nhìn kĩ sẽ thấy cô ta rất giống với một người.
Người được gọi là chủ nhân ấy vẫn ngồi yên trên xe lăng, tay chăm điếu thuốc, làn khói trăng được tỏa ra bởi hơi thở của hắn, hắn xoay bánh xe lăng lại, nhếch:"Cô làm tốt lắm, khi nào thực hiện bước tiếp theo tôi sẽ gọi cô, giờ cô lui ra đi".
Cô ta gật đầu, rời khỏi.
Vẫn là ở nơi âm u, tĩnh mịch ấy, hắn ta dụi điếu thuốc đi, đôi mắt hằng lên tia câm phẫn.
"Song Ngư Trì, tôi sẽ trả lại ông tất cả những gì ông làm với tôi. Cứ chờ đi, con gái ông còn chịu khổ dài dài. Hahahaha"_giọng nói của hắn vang lên lanh lãnh gian phòng, ai nghe thấy cũng run sợ.
- -------------Còn--------
Mọi người thấy thế nào với tác phẩm mới này?
Cmt, like, bỏ phiếu, theo dõi Tì Bà nha.
"Đừng sợ, có anh đây!" chính thức phát hành.
/63
|