Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
.......
Thân là người dẫn chương trình nhưng lại chưa từng lên bất kỳ nền tảng tin tức nào, sau chuyện xảy ra tai nạn giao thông cô cố tình dạo một vòng trên Weibo, Nhan Khê tỏ sự hoài nghi trình độ chuyên môn của mình.
Ngày hôm sau khi đến đài làm việc, đồng nghiệp thấy cô đổi xe, "Lại đổi xe mới?"
"Đây là xe của ba em, xe của em xảy ra chút vấn đề, đưa đến tiệm sửa chữa, mượn xe của ông ấy đi tạm." Nhan Khê không nói ra chuyện tai gia thông, đến phòng thay đồ không biết của cửa hàng quần áo nào tài trợ, ngồi xuống ghế để thợ trang điểm cho cô, "Mấy ngày nữa còn phải trả xe cho ông ấy."
Người nói chuyện phiếm với cô là Lý Đồng, người dẫn chương trình tin tức kênh 9, cô ấy có quan hệ tốt với Nhan Khê, bình thường rất nhiệt tình: "Đúng rồi, còn chưa kịp chúc mừng em, chương trình của em rating càng ngày càng cao, hôm nay còn có khán giả cố ý gọi điện thoại lên đài khen ngợi em."
"Là một lão thái thái lớn tuổi." Lý Đồng thấy Nhan Khê vui vẻ, nhịn không được nghĩ, tuy rằng Nhan Khê chủ trì có vài phần nền tảng, dù sao còn là một người trẻ tuổi.
Có loại ý nghĩ này, trong lòng cô sinh ra cảm giác e dè của tiền bối, "Em phải cố lên, tranh thủ làm cho hơn phân nữa lão thái thái ở đế đô đều yêu thích em."
"Sau đó trong đài sẽ tặng cho em một cái tên, sư nãi sát thủ?"
Nhan Khê cười ra tiếng, "Như vậy cũng không tệ lắm."
Lý Đồng bị cô chọc cười, vốn còn có vài phần cảm xúc ghen tị, lúc này cũng biến mất vô tung vô ảnh. Có một số người đại khái trời sinh có duyên với khán giả, hơn nữa năng lực dẫn chương trình lại không tệ, có người chú ý cũng không có gì kỳ quái. Người làm ở đài như cô mấy năm cũng không có bọt nước, ngay cả tâm tư ghen tị cũng ngượng ngùng.
Toàn bộ người dẫn chương trình 《 Chuyện quanh ta 》cũng chỉ có một mình cô, cho nên cảnh trong phòng và ngoại cảnh đều do một mình cô chủ trì, lúc này cô phải bổ sung người dẫn chương trình trong phòng.
Đương nhiên, camera cũng chỉ có một mình Triệu Bằng.
"Lập tức xong rồi, anh Triệu chờ em một chút."
Triệu Bằng không thúc giục nữa, trở về lui ở góc cùng vợ anh nhắn tin, những người khác trong đài cũng là bộ dáng lười biếng, lơ đễnh.
Lúc ghi hình chương trình, Trần Bội nhìn Nhan Khê trong màn hình, nói với một đồng nghiệp bên cạnh: "Nhan Khê làm ở đài chúng ta, có chút đáng tiếc."
Dáng vẻ đoan trang, giọng nói, tốc độ ngữ tiết rõ ràng, hạt giống tốt như vậy nếu có tiền bối lợi hại đem lên cái bệ tốt, không chừng có thể ở giới dẫn chương trình lăn lộn ra chút thành tích.
Ghi hình xong chương trình, thì đã gần trưa, Nhan Khê đang chuẩn bị cùng đồng nghiệp ra ngoài ăn cơm, phía trên thông báo, trưởng đài, biên đạo và người dẫn chương trình của các kênh truyền hình không vệ tinh bắt buộc phải đi họp vào lúc một giờ, đến trễ hoặc vắng mặt khấu trừ lương.
"Tại sao không yêu cầu người dẫn chương trình của kênh truyền hình vệ tinh phải có mặt?" Nhan Khê có chút khó hiểu, theo lý thuyết loại hội họp này, kênh vệ tinh mới là ưu tiên hàng đầu.
"Kênh vệ tinh đều là cổ tay."
Triệu Bằng vểnh chân lên, thờ ơ nói, "Những tên tuổi lớn này có một số đi đóng phim, có người tham gia chương trình tạp kỹ, còn người tham gia biểu diễn thương mại, làm sao có thể tới loại hội họp này? Trong đài thật sự muốn có nghị quyết gì, đã sớm nói cho người đại diện của bọn họ biết, nào cần bọn họ chạy tới chạy lui. Ngoại trừ lễ hội hàng năm có thể cùng bọn họ tụ họp đủ, những lúc khác hội họp muốn nhìn thấy bọn họ, tất cả đều dựa vào vận khí."
"Vẫn là anh Triệu hiểu biết nhiều hơn." Nhan Khê bừng tỉnh đại ngộ, quay đầu lấy điện thoại đặt đồ ăn, loại đãi ngộ cấp bậc đại cổ tay này, cùng cô cũng không có quan hệ gì.
Triệu Bằng thấy cô không động đậy, bộ dáng không nghĩ thủ tiến, bất đắc dĩ gật đầu, người mới này bị phong khí trong đài bọn họ làm hỏng, nửa điểm để ý cũng không có.
Lần đầu tiên tham gia hội nghị lớn trên đài, trong lòng Nhan Khê còn có chút hưng phấn, nhưng khi cô đi theo phía sau kim đài trưởng, nhìn thấy nhiều người dày đặc trong phòng họp, còn có góc nhỏ phía sau khu chỗ ngồi là kênh của các cô, cảm giác hưng phấn trong lòng trong nháy mắt biến mất hơn phân nửa.
Nhân viên phụ trách ký tên nhìn thấy bảng công việc trên người bọn họ, bảo bọn họ ký tên rồi đi vào.
Nhan Khê chưa đi được mấy bước, đã nghe thấy nhân viên phụ trách ký tên đang nhiệt tình chào hỏi một người, cô tò mò nhìn thoáng qua.
"Đó là phó chủ nhiệm bộ phận quảng cáo của kênh truyền hình vệ tinh." Trần Bội nhỏ giọng bên tai cô, "Đều là nhân vật phía trên."
Nhìn thấy một màn này, Nhan Khê hiểu được một đạo lý, cái gọi là "Thà rằng là đầu gà còn hơn làm đuôi phượng" đều là gạt người, đầu gà của Kim Đài trưởng này rõ ràng không có, ngược lại phó chủ nhiệm này được người ta tôn trọng.
Sau cuộc họp, các vị lãnh đạo trên đã nói rất nhiều điều, tập trung vào một vài chương trình trên kênh vệ tinh.
"Đương nhiên, các kênh khác bởi vì điều kiện hạn chế, không thể đạt được thành tích như kênh truyền hình vệ tinh, nhưng gần đây cũng có mấy tiết mục được người dân địa phương chúng ta khen ngợi, ví dụ như đài 1 《Hợp đồng hôn nhân》, đài 3《Chuyển động》, đài 8《 Chuyện quanh ta 》đều làm rất tốt, các kênh khác..."
Kim đài trưởng đã sớm quen làm bắp cải trong suốt, nghe được lãnh đạo tổng đài khen chương trình của bọn họ, nửa ngày không kịp phản ứng, vừa rồi lỗ tai ông sinh ra ảo giác?
Tâm tính hiện tại của ông giống như là nữ nhân bị hoàng thượng giam trong lãnh cung mười năm, bỗng nhiên nghe được hoàng thượng để ý, hưng phấn đến hoài nghi tính chân thật.
Khi hội nghị sắp kết thúc, lãnh đạo tổng đài lại khen hai ba kênh, nói bọn họ đối với chính sách cấp trên ban hành thực hiện rất tốt, Kênh 8 chính là một trong số đó.
Lúc tan cuộc, Kim đài trưởng đi đường đều phiêu phiêu, ánh mắt nhìn Nhan Khê thân thiết giống như đang nhìn khuê nữ nhà mình.
"Kim đài trưởng" Trần Bội cười nói với Nhan Khê, "Lãnh đạo phía trên điểm danh khen ngợi tiết mục của chúng ta, có phải anh nên mời chúng tôi ăn cơm không?"
"Nên nên, tối nay tôi mời các đồng nghiệp không cần đi làm ăn cơm." Kim đài trưởng cao hứng đến choáng váng, "Lần này chúng ta không đi ăn khuya, đi Bách Hương Xuân!"
"Đài trưởng chính là đài trưởng, hào khí!" Để tránh Kim đài trưởng hối hận, Trần Bội kéo Nhan Khê chạy ra ngoài, "Hiện tại chị đi thông báo tin tức tốt cho các đồng nghiệp khác."
"Chờ một chút!" Kim đài trưởng nhìn bóng lưng hai cô, ông chỉ thuận miệng nói, nội tâm có chút tuyệt vọng, sau khi về nhà ông sẽ báo nợ với vợ như thế nào?
Đồng nghiệp tụ tập ăn uống, vẫn là ăn lẩu tương đối náo nhiệt, thanh niên bây giờ một chút cũng không đơn giản, chỉ muốn ăn một bữa cơm thịnh soạn!
Lời mình nói, ngậm máu và nước mắt cũng phải thực hiện, bất quá nghĩ đến nửa năm sau khi thăng chức, Kim đài trưởng cắn răng, ăn liền ăn, có thể huy động sự nhiệt tình của đồng nghiệp, ăn một bữa cơm cũng không phải đại sự, cùng lắm thì trở về ký hợp đồng thêm một tháng việc nhà!
Bách Hương Xuân ở đế đô coi như là khách sạn lớn nổi danh, nghe nói đầu bếp của nhà hàng này từng là đầu bếp của hoàng gia, không biết có đúng hay không, nhưng phong cách ở đây vẫn rất được mời chào bởi một số người.
Trừ bỏ những người có công việc không đi được, một nhóm mười người của kênh 8 đế đô vừa vặn chen chúc một bàn, Nhan Khê nhìn thấy đồng nghiệp đang ồn ào gọi đồ ăn, Kim đài trưởng đau lòng đến mức lông mày đều co giật.
Nhan Khê không chút lưu tình gọi một chậu tôm hùm đất cay, một phần sườn vàng, còn có cá sóc, nhận được tiếng vỗ tay nhiệt tình của đồng nghiệp.
"Tiểu Nhan làm tốt, lại gọi thêm vài món, lại gọi thêm vài món."
"Đủ rồi, gọi nhiều như vậy làm gì, các cậu lại ăn không hết!" Kim đài trưởng đưa tay lấy thực đơn, lại bị Triệu Bằng lấy đi trước.
"Ăn không hết chúng ta có thể gói lại, dù sao chúng ta không thể phí thức ăn" Triệu Bằng lại gọi thêm vài món ăn, khiến đồng nghiệp cười ha ha, thức ăn còn chưa lên bàn, bầu không khí đã náo nhiệt hẳn lên.
"Nguyên tiên sinh, mời đi về phía này." Nhân viên phục vụ dẫn Nguyên Dịch đi vào phòng khách VIP bên trong, khi đi ngang qua một phòng riêng ở hành lang bên ngoài, Nguyên Dịch nghe được bên trong truyền đến tiếng cười đùa, bước chân hắn hơi dừng lại, nhíu nhíu mày.
Anh không thích nơi ồn ào.
Nhân viên phục vụ thấy vậy vội vàng giải thích: "Hiệu quả cách âm của nhà hàng rất tốt, chỉ cần đóng cửa lại, sẽ không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào bên ngoài."
Nguyên Dịch không nói gì, nhấc chân muốn đi.
"Lái xe không uống rượu, uống rượu không lái xe, hôm nay các người ai cũng không nên mời vào em, lỡ như say rượu, em dễ thương như vậy, gặp phải người lái xe xấu thì làm sao bây giờ?"
Thanh âm này có chút quen tai? Hắn nghe được thanh âm nam nữ bên trong đều có, không cần nhìn liền biết bên trong có bao nhiêu náo nhiệt.
"Nguyên tiên sinh," Cửa phòng khách VIP mở ra, một người đàn ông trung niên đeo kính đi ra, trên mặt mang theo thành khẩn lấy lòng, "Nguyên tiên sinh ngài tới, mau mời mau mời."
Nguyên Dịch không nhanh không chậm đi vào cửa, khi nhân viên phục vụ chuẩn bị đóng cửa lại, hắn nhướng mày nói: "Để lại khoảng trống cho cửa, không khí tốt."
Nhân viên phục vụ muốn nói, hệ thống đổi khí trong phòng rất tốt, nhưng đối mặt với bộ dáng cao không thể chạm tới của Nguyên Dịch, một chữ cô cũng không dám nói nhiều, ngoan ngoãn làm theo ý anh.
Có rất nhiều người có tiền có thế lực, cô hiểu.
Nhan Khê dựa vào "chết cũng không được" cộng thêm "dị ứng rượu", không uống một giọt rượu. Các đồng nghiệp đều biết cô có chút bối cảnh, thật sự không dám rót rượu cho cô, cho nên chuyện này cứ như vậy trôi qua. Trong lòng cô rõ ràng, nếu cô là người mới không có bối cảnh, hôm nay tuyệt đối là không đẩy được những loại rượu này, lúc này, cô nhịn không được một lần nữa cảm ơn ba cô.
"Tiểu Nhan à." Kim đài trưởng uống đến hơi say, "Cháu vừa mới vào đài không lâu, chương trình chủ trì đã được lãnh đạo cấp trên điểm danh khen ngợi, sau này lại cố gắng, tranh thủ điều lên trên, cháu còn trẻ, môi trường phát triển rất lớn."
Lời này đối với người khác hắn không dám nói, nhưng Nhan Khê thì khác, cô có người ba có nhiều mối quan hệ rộng, cho dù không thể đi đường tắt, ít nhất cũng sẽ không bị người chặn râu.
"Làm tốt lắm", Kim Đài Trưởng nói rất nặng nề, "Tiền đồ vô lượng."
Các đồng nghiệp khác trong lòng cảm xúc phức tạp, nhưng cũng kiên định tâm tư giao hảo với Nhan Khê.
Ở thời điểm người ta chưa phát triển không đi nối quan hệ, chờ người ta thật sự leo lên, lại đi nhắc tới mỗ mỗ cùng ta từng là đồng nghiệp loại lời này, chính là không có ý nghĩa.
So với sự náo nhiệt bên này, không khí phòng khách VIP thập phần nghiêm túc.
"Các anh đề ra phương án tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ, " Nguyên Dịch nhìn thời gian, "Thời gian không sớm, các hoạt động khác tôi không tham gia."
Mời khách xem thời gian, chưa tới chín giờ tối, chính là lúc cuộc sống về đêm mới bắt đầu, đây là thời gian không sớm sao? Bất quá thấy Nguyên Dịch đứng dậy muốn đi, bọn họ không dám cứng rắn ở lại, đành phải nhao nhao đứng dậy đưa tiễn.
.......
/100
|